WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Hiểu sai hai chữ “Đồng Minh”, TS Nguyễn Tiến Hưng viết sách không đúng

Tiến sĩ Nguyễn Tiến Hưng viết cuốn sách “Khi Đồng Minh Tháo Chạy” chứng tỏ tác giả không hiểu thấu đáo ý nghĩa hai chữ “Đồng Minh”. Vì sự sống còn, trong Thế chiến II, Hoa Kỳ đồng minh với Anh, Pháp, Nga để chống lại phe trục gồm Đức Quốc Xã, Phát Xít Ý và Quân Phiệt Nhật, mặc dù cộng sản Nga chủ trương đào mồ chôn tư bản Mỹ. Nhưng khi chiến tranh chấm dứt, sự sống còn không cần thiết nữa thì Nga vẫn là kẻ thù của Mỹ (Thế giới Tự Do) và Ý, Nhật, Tây Đức trở thành đồng minh.

Là người có văn bằng Tiến sĩ, xuất thân từ Đại học Hoa Kỳ, lẽ ra Tiến sĩ Hưng phải hiểu rằng trong bang giao quốc tế, không bao giờ có bạn muôn đời và kẻ thù truyền kiếp. Vấn đề là tương quan quyền lợi. Không cần dẫn chứng, thực tế đã cho ta thấy điều đó. Viết cuốn sách với tiêu đề “Khi Đồng Minh Tháo Chạy” là trốn tránh trách nhiệm của kẻ dự phần nắm vận mệnh quốc gia và gửi một tín hiệu sai lầm cho các thế hệ mai sau cái tinh thần ỷ lại. Người Mỹ đọc cuốn sách của Tiến sĩ Hưng sẽ khinh, vì không lý do gì Hoa Kỳ gắn bó với một Đất Nước mà tiền viện trợ không vào túi dân, lại vào túi quan tham, phát súng đạn để tiêu diệt kẻ thù thì lại dùng súng đạn để thanh toán lẫn nhau tranh giành quyền lực, con cái các quan lớn đi du học nước ngoài, dân nghèo cam phận làm bia đỡ đạn. Lại thêm có cả phong trào biểu tình đốt Tòa Đại sứ và đòi đuổi Mỹ về nước của nhóm đội lốt tôn giáo làm công cụ cho cộng sản.

Sau khi chế độ Ngô Đình Diệm sụp đổ, Hoa Kỳ không còn coi Việt Nam là đồng minh nữa. Bằng cớ là Nguyễn Khánh làm cuộc chỉnh lý, dẹp bỏ Thượng Hội đồng Quốc gia thì bị Đại sứ Maxwell Taylor kêu đến trình diện để xỉ vả. Nguyễn Khánh lánh mặt, bèn phái Tướng Nguyễn văn Thiệu, Tướng Nguyễn Cao Kỳ đến chịu trận. Theo lời thuật trong hồi ký, Đại tá Phạm Bá Hoa kể rằng mỗi khi một ông Tướng nào âm mưu đảo chánh, rủ ông Tướng khác theo mình thì đều khoe là đã được Đại sứ Mỹ đồng ý. Vậy thì, tư cách đồng minh đâu còn nữa! Thật đáng tiếc cho ông Diệm có dưới tay một đám tướng lãnh vừa bất tài, vừa không biết tự trọng, không có tinh thần quốc gia dân tộc!

Mới đây, Tiến sĩ Hưng ra mắt cuốn sách “Tâm Tư Tổng Thống Thiệu” đã khiến cho nhiều người chê bai, phê bình. Mỗi người sống trên đời đều có tâm tư hay nỗi niềm riêng. Có người bày tỏ, có người ấp ủ mang xuống tuyền đài. Tổng thống Ngô Đình Diệm bị bọn man rợ giết bất thần, không kịp trăn trối với hậu thế. Người đời sau, vì đạo đức và công lý, nếu viết tâm tư Tổng thống Diệm là điều dễ hiểu. Tổng thống Thiệu sau khi bỏ đồng bào, đồng đội chạy tháo thân, còn sống một thời gian dài, chết già chứ không đột tử, tất nhiên ông có nhiều thì giờ để giải bày tâm tư của mình với nhân dân. Nhưng ông Thiệu đã im lặng, có lẽ ông không đủ can đảm nói lời tạ tội với nhân dân, nên ông đã mang nỗi niềm riêng xuống tuyền đài. Nếu Tiến sĩ Hưng thực lòng yêu mến và kính trọng ông chủ cũ của mình, theo tôi nghĩ, cách tốt hơn hết là Tiến sĩ Hưng nên để linh hồn ông Thiệu yên nghỉ. Người có thể may ra nói lên phần nào tâm tư ông Thiệu là Hoàng Đức Nhã; chứ không phải Nguyễn Tiến Hưng!

Tổng thống Nguyễn văn Thiệu, nhân vật lãnh đạo nhân dân bảo vệ sự sống còn của Miền Nam, tất nhiên ông là người có trọng trách lớn nhất. Phi công vận tải chỉ được phép mang dù khi thi hành phi vụ thả dù người hay vật liệu. Nhưng nếu là phi vụ chở hành khách, phi công không được mang dù để khi phi cơ bị trở ngại kỹ thuật thì người phi công phải bình tĩnh lo cứu sinh mạng hành khách, chứ không phải vì sẵn có dù mang theo mà nhảy ra ngoài thoát thân. Người hạm trưởng phải sống chết với hành khách chứ không thể ôm phao nhảy xuống biển để thoát thân một mình. Huống chi là người lãnh đạo tối cao, chỉ vì sợ Mỹ đe dọa mạng sống mà lén lút thoát thân bỏ mặc đồng bào? Mỗi hành vi của nhà lãnh đạo đều bị lịch sử phán xét. Ông Nguyễn văn Thiệu là người như thế nào đối với lịch sử?

Mỗi hành vi của nhà lãnh đạo đều bị lịch sử phán xét. Ông Nguyễn văn Thiệu là người như thế nào đối với lịch sử? Nguồn: photobucket

Ông Thiệu là người tinh khôn, thận trọng, nhẫn nhục và thủ lợi cá nhân. Người có đặc tính như vừa kể có thể giúp ích cho bản thân, gia đình. Nhưng nếu người có đặc tính đó mà lãnh đạo đất nước thì đất nước nhất định tiêu vong. Dưới đây là một số dữ kiện đã xảy ra trong đời của nhà lãnh đạo nền Đệ Nhị Cộng Hòa Việt Nam:

1/ Theo lời tường thuật trong hồi ký của Đại tá Phạm bá Hoa, Tổng thống Diệm rất tin cẩn ông Thiệu nên trao chức Tư lệnh Sư Đoàn V Bộ Binh cho ông Thiệu. Sư đoàn V trú đóng gần thủ đô Sài Gòn, nếu có binh biến thì Sư đoàn V kịp thời cứu giá. Tướng Trần Thiện Khiêm, Tham Mưu trưởng Liên Quân, năm 1963 móc nối Đại tá Thiệu tham gia đảo chánh ông Diệm. Lúc 1 giờ trưa ngày 1 tháng 11 tiếng súng đảo chánh nổ ra, ông Thiệu đem quân về Sài Gòn, giữ yên tình trạng chờ đợi để thăm dò tình hình. Nếu phe đảo chánh có cơ thắng thì ông Thiệu ngả về phe đảo chánh. Nếu phe đảo chính yếu thế, ông Thiệu sẽ là người chỉ huy chống đảo chánh để được tiếng cứu Tổng thống Ngô Đình Diệm. Qua hành động này, ông Thiệu chứng tỏ là người tinh khôn, sẵn sàng phản chủ hay cứu chủ tùy theo hoàn cảnh. Suốt 8 năm làm Tổng thống, ông Thiệu không bao giờ mạo hiểm lấy một quyết định nào mà ông xét thấy không chắc mang cái lợi cho bản thân ông. Đem sự khôn ngoan đó áp dụng vào lúc quốc gia gặp cơn dầu sôi lửa bỏng, thì quốc gia phải tiêu thôi! Cái khôn đó, dân gian gọi là “láu cá”.

2/  Năm 1965, chính phủ dân sự do kỹ sư Phan Khắc Sửu làm Quốc trưởng và bác sĩ Phan huy Quát làm Thủ tướng không giải quyết nổi sự bất hòa, giao lại quyền lãnh đạo Đất Nước cho Quân đội vào buổi tối ngày 18 tháng 6. Hôm sau có cuộc họp của Hội đồng Quân Lực nhóm tại Bộ Tư lệnh Thủy Quân Lục Chiến, Thiếu tướng Tư lệnh KQ Nguyễn Cao Kỳ đề nghị Trung tướng Nguyễn văn Thiệu đứng ra thành lập chính phủ, vì lúc bấy giờ ông Thiệu đang là Phó Thủ tướng kiêm Tổng trưởng Quốc phòng trong Nội các Phan Huy Quát, lại là người đang Chủ tọa phiên họp. Ông Thiệu nhất mực từ chối, mặc dầu được toàn thể hội nghị vỗ tay tán đồng. Tướng Kỳ nhất mực đề nghị Tướng Thiệu khiến cho Tướng Thiệu đe dọa: “Nếu tiếp tục đề nghị tôi, tôi sẽ tuyên bố bế mạc buổi họp”. Kế đến, Tướng Kỳ đề nghị Tướng Nguyễn Chánh Thi thì Tướng Thi cũng từ chối như Tướng Thiệu. Sau giờ giải lao, hai Tướng Thiệu, Thi bàn nhau đề nghị Tướng Kỳ đứng ra thành lập chính phủ và Tướng Kỳ đồng ý nhận lãnh trách nhiệm qua sự trao phó của Quân Đội, vì không lẽ để cho con thuyền quốc gia không có người cầm lái. Không phải ông Thiệu không ham chức Thủ tướng, nhưng bản tính tinh khôn, trốn tránh trách nhiệm, ông Thiệu nhận thấy tình hình quá khó khăn nên không dại gì đưa đầu chịu báng.

3/ Không ngờ Tướng Kỳ ổn định được tình hình, mang lại uy tín quốc gia bằng đường lối ngoại giao khéo léo để chứng minh sự tự vệ của Miền Nam là chính đáng, dẹp yên cuộc biến động Miền Trung, tổ chức thành công bầu cử Quốc hội Lập Hiến và viết xong Hiến Pháp. Theo sự tiết lộ của Đại sứ Cabot Lodge với Tướng Kỳ: “Nếu Nội các của Tướng Kỳ bất lực, không mang lại sự ổn định cho công cuộc chống xâm lăng cộng sản thì Hoa Kỳ có hai chọn lựa: (a) bỏ mặc Miền Nam cho cộng sản thôn tính; (b) Hoa Kỳ sẽ “take over” trực tiếp điều hành cuộc chiến, không cần thiết Miền Nam phải có một chính phủ. Năm 1967, tổ chức cuộc bầu cử Tổng thống, Quân đội đề nghị Tướng Cao văn Viên thay ông Thiệu tạm thời giữ chức Chủ tịch Ủy ban Lãnh đạo Quốc gia, ông Thiệu làm Tổng Tham mưu trưởng, ông Kỳ đại diện Quân đội ra tranh cử Tổng thống, vì ông Kỳ đã điều hành trôi chảy công việc Hành pháp. Tại sao các Tướng lĩnh đưa ra đề nghị vừa nêu? Có hai lý do: (a) Hai liên danh Quân đội ra tranh cử thì sẽ không chắc thắng liên danh dân sự ; (b) Trong cuộc đối đầu với biến động Miền Trung, Tướng Thiệu bình chân như vại, phó mặc cho Tướng Kỳ loay hoay tả xung hữu đột, tỏ ra là người thiếu tinh thần đồng đội (teamwork) và vô trách nhiệm. Tướng Thiệu phản đối đề nghị của các Tướng lĩnh và quả quyết nói: “Nếu chỉ có hai lá phiếu (của ông và vợ ông) thì ông cũng nhất định ra tranh cử.” Năm 1965, Tướng Thiệu không chấp nhận lời đề cử của Tướng lĩnh đứng ra thành lập Chính phủ vì nhận thấy tình hình quá khó khăn. Năm 1967, Tướng Thiệu nhất định chống lại đề nghị của Tướng lĩnh và cương quyết ra tranh cử Tổng thống vì nhận thấy tình hình Đất Nước đã ổn định, nên không thể bỏ lỡ cơ hội. Cuối cùng, các Tướng lĩnh tổ chức Đại hội Toàn quân nhóm tại Bộ Tổng Tham mưu với mục đích đẩy Tướng Thiệu ra khỏi Quân đội (giải ngũ), để mặc cho ông ra tranh cử như một ứng cử viên dân sự. Sau khi đã hoàn thành bản Nghị Quyết, Tướng Cao văn Viên ra mời Tướng Thiệu và Tướng Kỳ ngồi chờ bên ngoài vào phòng hội để nghe đọc kết quả. Lúc bấy giờ, người Tướng Thiệu bỗng nhiên rũ xuống như một cái cây sắp đổ; Tướng Kỳ cảm thấy thương tâm quá nên đưa tay ra hiệu cho Tướng Viên: “Thôi! Các anh khỏi phải đọc kết quả, tôi trở về phục vụ Không Quân và nhường cho ông Thiệu đại diện Quân đội ra tranh cử ghế Tổng thống”. Lập tức Tướng Hoàng Xuân Lãm phát biểu: “Hoan nghênh tinh thần đoàn kết vì Quân đội của anh Kỳ; nhưng anh Kỳ đã thương Quân đội thì xin thương cho trót. Yêu cầu anh Kỳ đứng phó cho Tướng Thiệu thì mới mong Liên danh Quân đội thắng cử được. Nếu đề nghị của tôi mà hai anh không đáp ứng thì tôi xin trả cặp lon Tướng này cho Quân đội”. Vừa nói, Tướng Lãm vừa đưa tay lên tháo cặp lon đang mang trên vai. Những dữ kiện này, người viết biết được qua sự tường thuật của Tướng Nguyễn ngọc Loan và được kiểm chứng với Tướng Cao văn Viên, Tướng Nguyễn Bảo Trị. Tuy nhiên những vị Tướng còn sống hiện nay cũng biết rõ sự kiện này. (Tướng Loan rất bất mãn quyết định “bốc đồng” – chữ ông Loan dùng – của Tướng Kỳ).

Để bảo đảm tập thể Quân đội trách nhiệm lãnh đạo Đất Nước, Tướng Nguyễn Đức Thắng (hiện còn sống) đề nghị thành lập Quân Ủy hội như là Bộ Chính trị của cộng sản, mà thành viên gồm có Tướng Thiệu, Tướng Phạm Xuân Chiểu (Tổng thư ký Ủy ban Lãnh đạo Quốc gia), Tướng Kỳ và các Tướng Tư lệnh Quân Đoàn, Tư lệnh Quân binh chủng. Tướng Kỳ được bầu làm Chủ tịch Quân Ủy hội. Tất cả thành viên Quân Ủy hội đều đặt bút ký, trong đó có cả Tướng Thiệu. Nghĩa là trên bề mặt, Tướng Thiệu là Tổng thống, nhưng chịu sự lãnh đạo của tập thể Quân đội. Sau khi Đại Hội bế mạc, Tướng Kỳ trở về Bộ Tư lệnh Không Quân. Trưởng tình báo CIA ở Sài Gòn là William Colby vào ngay Tân Sơn Nhất hỏi Tướng Kỳ tại sao ông lại nhường cho ông Thiệu ra tranh cử Tổng thống, trong khi phía Mỹ đã chuẩn bị ủng hộ ông. Tướng Kỳ đáp: “Đây là vấn đề nội bộ của Việt Nam, Hoa Kỳ không nên can thiệp”. Ông Colby ra sức thuyết phục để Tướng Kỳ thay đổi quyết định, nhưng Tướng Kỳ cương quyết giữ nguyên quyết định. (Phải chăng Tướng Kỳ cố giữ chữ “Tín” của đạo người quân tử?). Sau khi kết quả bầu cử đã có, dân biểu Lê Phước Sang cũng nỗ lực thuyết phục Tướng Kỳ thay đổi quyết định qua đề nghị sau: Quốc Hội sẽ không phê chuẩn kết quả bầu cử, phải tổ chức bầu cử lại và Tướng Kỳ sẽ không đứng chung liên danh với Tướng Thiệu nữa”. Đề nghị của dân biểu Lê Phước Sang cũng bị ông Kỳ từ chối vì ông cho rằng đó là một trò ma-nớp chính trị bẩn thỉu. Kẻ thù sẽ khinh.

4/ Sau khi đắc cử Tổng thống, Tướng Thiệu dùng quyền lực Tổng Tư lệnh Quân đội vô hiệu hóa chức năng Quân Ủy hội mà cách đó không lâu ông đã đặt bút ký tên xác nhận tuân hành. Ông dùng ngân quỹ quốc gia mua chuộc Dân biểu, Nghị sĩ làm gia nô. Trước khi bầu cử Tổng thống nhiệm kỳ hai vào năm 1971, ông Thiệu sai gia nô làm ra đạo luật quy định điều kiện ứng cử viên phải hội đủ 25 Dân biểu hay Nghị sĩ hoặc 100 đại diện Hội đồng Tỉnh ký tên giới thiệu. Mặc dầu trong vai trò Phó Tổng thống, ông Kỳ cộng tác đắc lực với Tổng thống, như đích thân điều động Quân đội phản công Việt Cộng trong Tết Mậu Thân, khi ông Thiệu còn ẩn náu ở Mỹ Tho; đại diện Tổng thống sang Pháp giải quyết một số bế tắc của Hòa Đàm Paris. Nhưng vào phút chót ông Thiệu mới báo cho ông Kỳ biết ông sẽ chọn Trần văn Hương đứng chung liên danh để ông Kỳ không kịp chuẩn bị tranh cử. Ứng cử viên khác, Đại tướng Dương văn Minh, bị bác đơn tranh cử vì lý do không có giấy chứng chỉ tình trạng hợp lệ quân dịch (!) Cuối cùng, ông Thiệu độc diễn với kết quả phiếu bầu 99%. Cái tiểu xảo của ông Thiệu nói lên tính phản bội của ông đã đành, đồng thời nó làm cho dư luận quần chúng Mỹ chống đối sự hiện diện quân lực Hoa Kỳ ủng hộ một chính quyền phi dân chủ. Tướng lãnh giết Tổng thống Diệm bằng hành động man rợ đã làm cho thế giới nhìn vào Miền Nam bằng con mắt kinh tởm. Ông Thiệu độc diễn làm tiêu tan chính nghĩa quân dân Miền Nam chiến đấu vì Tự Do – Dân Chủ.

5/ Sau cuộc đảo chánh Tổng thống Diệm hoàn thành, ông Nguyễn văn Kiểu – bào huynh của ông Thiệu – giới thiệu em mình vào Đảng Đại Việt. Kỹ sư Hà Thúc Ký và bác sĩ Nguyễn Tôn Hoàn chấp nhận lời tuyên thệ vào đảng của ông Thiệu trong một nghi thức trang nghiêm được tổ chức ở Bộ Tổng tham mưu. Lẽ ra, khi lên làm Tổng thống, ông Thiệu có tư thế thuận lợi kết hợp các hệ phái trong Đại Việt ngồi lại với nhau để cùng nhau chấn hưng và kiện toàn đảng. Nhưng không, ông Thiệu sai ông phụ tá Nguyễn văn Ngân đứng ra thành lập đảng Dân chủ. Phàm người đang ở ghế cầm quyền mà đi thành lập đảng thì chỉ có những kẻ cơ hội, không có tinh thần tự trọng mới tham gia để trục lợi cá nhân. Hơn nữa ông Thiệu không là hình ảnh của một lãnh tụ cách mạng dấn thân thì khó có người noi gương ông gia nhập đảng vì lý tưởng. Ông Thiệu đã phản lại lời thề trung thành với Đảng Đại Việt.

6/ Tình hình chiến sự mỗi ngày một gia tăng khốc liệt. Áp lực của Hoa Kỳ buộc phải ký kết thỏa ước thua thiệt cho phía mình, đáng lý ra Tổng thống Thiệu công khai nói thẳng với quốc dân về sự chèn ép của Hoa Kỳ để cùng nhau lo toan đại sự, nhưng lại sử dụng các vị dân cử gia nô làm luật sửa đổi Hiến Pháp để ông có thể ra tranh cử nhiệm kỳ ba. Sự tham quyền khiến đầu óc u tối, ông Thiệu không nhìn thấy nước mất thì ghế Tổng thống không còn! Đến khi bị địch quân đánh chiếm Ban Mê Thuột thì ông quýnh quáng có những quyết định hốt hoảng, bất nhất, giở trò “tháu cáy” với Mỹ như thể đang chơi canh bạc bịp. Tướng Kỳ từ đồn điền Khánh Dương bay về Sài Gòn, vào Bộ Tổng tham mưu nhờ Đại tướng Cao văn Viên trình với Tổng thống cung cấp cho ông một binh đoàn chiến xa cùng Bộ binh tùng thiết để tái chiếm Ban Mê Thuột. Do bản tính đa nghi, ông Thiệu từ chối lời yêu cầu của ông Kỳ vì sợ bị ông Kỳ đảo chánh. Cái tâm lý “thà mất nước hơn mất quyền” của ông khiến cho người nào có tấm lòng tận tụy hy sinh vì Đất Nước đành tuyệt vọng.

7/ Ngày 21 tháng 4, Tổng thống Thiệu lên đài truyền hình cam kết sẽ cùng anh em quân sĩ chiến đấu đến hơi thở cuối cùng để bảo vệ Miền Nam. Khuya hôm sau ông cùng với Thủ tướng Trần Thiện Khiêm lén lút lên phi cơ đào tẩu sang Đài Loan, bỏ mặc đồng bào mình sống chết ra sao thì ra. Điều tệ hại nhất là ông Thiệu ra lệnh bất nhất cho các cấp chỉ huy ngoài chiến trường: khi thì tử thủ bất kể giá nào; khi thì di tản chiến thuật. Tướng Ngô Quang Trưởng về Sài Gòn trình diện thì ông Thiệu ra lệnh giam lỏng ở Bộ Tổng tham mưu. Khi đào tẩu, ông Thiệu không chịu ra lệnh trả tự do cho Tướng Trưởng. Nếu trưa ngày 29 Tháng Tư năm 1975, Tướng Kỳ không bay sang Tổng Tham mưu để liên lạc với Tướng Nguyễn Khoa Nam, Tư lệnh Quân Đoàn IV, nhằm cứu vãn tình hình, thì Tướng Ngô Quang Trưởng đã bị kẹt lại và có thể rục xương trong lao tù cộng sản. So với cuộc Tổng tấn công Tết Mậu Thân của cộng sản trên toàn cõi Miền Nam năm 1968, mất Ban Mê Thuột vào năm 1975 đâu đã có gì là trầm trọng mà ông Thiệu lại có quyết định rút lui Quân Đoàn II bằng con đường số 7 Pleiku – Tuy Hòa là con đường đã không sử dụng từ lâu? Hậu quả là các Đại đơn vị đua nhau đổ theo.

Pages: 1 2

22 Phản hồi cho “Hiểu sai hai chữ “Đồng Minh”, TS Nguyễn Tiến Hưng viết sách không đúng”

  1. LinhGia says:

    Nói là TT Ngô Đình Diệm do Mỹ nặn ra và chỉ biết làm theo lời Mỹ là lầm to rồi bạn ạ!
    Là nước nhỏ do hoàn cảnh địa lý đặc biệt nên trong suốt chiều dài lịch sử Việt Nam lúc nào cũng bị đô hộ hết Tàu đến Tây. Ông Diệm bị đảo chánh là vì không chịu nghe lời để cho người Mỹ đổ quân vào VN. Trong hoàn cảnh hiện nay bị Tàu uy hiếp, nếu là bạn nói cho ngon bạn sẽ làm gì? Tự mình đánh Tàu cho chết dân? cho nó chiếm? hay phải tạm thời phải dựa vào một nước nào khác?

  2. M ,Vũ says:

    Nưóc ta bị thuộc địa đô hộ Tầu nên dùng tiếng hán nôm và bị Pháp caì cho dân tộc đaọ và văn hoá mới,và sau naỳ là USA ,vì là nuớc nghèo và chậm tiến nên dể bị lợi dụng , tiền bạc ,chức vụ họ bỏ ra là chúng ta phải làm theo oder đặt hàng ,khg còn đuơng nào lựa chọn hơn là ngoan ngoẵn nghe theo?con chó và thơ săn (săn CS ) săn khg xong thì lm sao? gặp dân ghiền BK 54 làm gì mà tha ? ông vua Bao đaí made in French còn ông Diệm và ng saú Thẹo made in USA ,mâý ông có ầm nhìn gần nên mí hư bột hư đuờng mà chúng chạy theo và bài học là đưng vấp theo ….
    Thiết nghỉ dân tộc VN chúng ta đau khổ quá nhiều ,ta nên làm những gì có lơị cho dân tôc chúng ta , đễ nuơc chúng ta đuợc yên ổn đừng như nuơc1 chúa trung đông đánh nhau ngán năm thánh chiến và tới giờ còn chưa xong nguyện cầu tam giiao (Do thái ,Công giáo và Hồi giaó) biết nhìn ông nội Áp ra haem và god= yahua=alăh là chung và hết chiến tranh , và chúng ta là ngi Việt da vàng quốc với cộng ngồi lại với nhau vì khg biết nhìn … chúng ta lại đau khổ và tiếp tục làm nô lệ..

    • Chris says:

      Nguoi Vn nao cung yeu nuoc VN du la Vietnamese American, but most of us cannot live with CS. CS is made in China & Russia. What’s the difference?

    • LinhGia says:

      Nói là TT Ngô Đình Diệm do Mỹ nặn ra và chỉ biết làm theo lời Mỹ là lầm to rồi bạn ạ!
      Là nước nhỏ do hoàn cảnh địa lý đặc biệt nên trong suốt chiều dài lịch sử Việt Nam lúc nào cũng bị đô hộ hết Tàu đến Tây. Ông Diệm bị đảo chánh là vì không chịu nghe lời người Mỹ cho quân Mỹ vào đấy thôi. Trong hoàn cảnh hiện nay bị Tàu uy hiếp, nếu là bạn nói cho ngon bạn sẽ làm gì? Tự mình đánh Tàu cho chết dân? cho nó chiếm? hay phải tạm thời phải dựa vào một nước nào khác?

  3. Chris says:

    Toi chi co 15 tuoi khi CS chiem mien Nam nhung toi nghe cac dan anh va dan chu ke ve NCK rat nhieu. Ong ta chi me girls va thich show off. That’s all I heard about him.

    • LinhGia says:

      Ông Kỳ cũng như các tướng tá khác, họ đều là những quân nhân có tinh thần chống cộng cả, nhưng sau khi hè nhau giết Tổng Thống của mình nhảy vào làm chính trị, họ đã hoàn toàn mất phương hướng, mất chính nghĩa. Họ lúng túng trong khi tranh cử, lúc đó chắc họ mới hiểu ra chính trị, ngoai giao, điều hành đất nươc tất cả không phải là sở trường của bọn họ.

      • Chris says:

        I don’t have any problems with NCK, but I look down on him as he went back VN and he made a lot of bad judgements about his South Vietnamese friends. However, him & his family can stay in VN all the rest of his life, but he should keep his mouth shut, because he was a Vice President of South Vietnam.
        Thanks for your reply.

    • Truong Thanh Son says:

      Cảm ơn tác già đã cho chúng ta thấy cái sự khác biệt giữa NVThieu va NCKy, ít nhất là trong giai đoạn từ 1965 đến 1975.
      Tôi chỉ 15 khi NCKy làm Thủ tướng nên ko biết nhiều về thành tích của Nội các ông ta; tuy nhiên sau này, khi đọc lại các tài liệu và qua bài viết này ít nhất tôi cũng thấy là ông ta đã làm được việc khi đối phó với Biến Cố Miền Trung năm 1967 và làm cho bọn tài phiệt Chợ Lớn phải suy nghĩ lại khi chính quyền ông ta xử bắn Tạ Vinh. Nội các của ông ta ít nhất đã làm cho miền Nam ổn định phần nào sau khi đám tướng lảnh vô tài bất tướng lật đổ và sát hại vị TT có uy tín này, để miền Nam liên tiếp ở trong tình trạng vô cùng bất ổn, chỉ lo đảo chính nắm quyền lực mà không lo đối đầu với hiểm họa của bọn CS. Khổ nổi là ông ta nông nỗi, bốc đồng và ko có thủ đoạn và tham vọng như NVThieu nên đã để mất cơ hội đưa miền Nam đến 1 chỗ tốt đẹp hợp hơn. Tóm lại, ông ta có nhiệt huyết và đặt quyền lợi quốc gia lên trên cá nhân rất khác so với đa số tướng lảnh sau NDDiem, đặc biệt là so với NVThieu, người đả phỗng tay trên cái chức vụ Tong Thong cua nen Đệ Nhị Cọng Hòa.

  4. LinhGia says:

    Tác giả it nhất cũng đã nói đúng một điều là sau khi tàn sát TT Ngô Đình Diệm không nương tay bọn tướng tá phản chủ miền Nam đã làm cho người Mỹ thật sự ghê tởm khinh khi (qua lời miệt thị của Tổng Thống Johnson trong hồ sơ giải mật). Bọn tướng tá phản trắc này về sau tranh giành quyền lợi, ra sức tham nhũng, lệ thuộc hoàn toàn vào viện trợ của người Mỹ, miền Nam đã không còn là đồng minh nữa mà là một gánh nặng đúng nghĩa,

    • M ,Vũ says:

      Tôi thâý LG và mr Âu chăc trong đãng cân lao đoc văn tức là biết nguời là bênh vực chế độ NĐD và chê NVT và ts H ,viết nhật ký đánh bóng thanh minh thanh nga cho NVT , thưc ra 2 hai chế độ đêú made in USA , muỉ chê tai thối tai chê mủi hôi và khg làm đúng theo đơn đặt hàng và tự động sa thải , con chó và nguời đi săn ,trung thành rồi cũng lm thịt ,nào dồi nào mận.. 2 chế độ dều khg đuơc lòng dân thì truơc sau cung tieu tan (trừ 2 triệu nguơì di cư)
      Bài học qúa khứ ,mong chung ta nên thuơng dân tộc mình ,vì thieu tầm nhin , chủ nghiã ngoai lai cấy và nhồi sọ gây bao đau thuơng bây giờ trên thế giơí còn vấn đề Trung đông ba tôn giáo cùng một chúa Do thaí,công giao va Hồi giáo ) đánh nhau ngàn nm tơí giò chưa chấm dứt vì khg nhìn nhau là anh em ,cùng ông nội hi vọng nguời Viêt nam chúng ta khác ý thức hệ ,tôn giáo ,quoc hay cộng nên ngồi lâi vơí nhau dáng ông Hồ ,ô Diêm làm xong lâu rồi để xuơng máu đáng tiếc .. bài học nào chúng ta phải học ?

  5. Andrew Nguyễn says:

    Tôi chỉ là thế hệ sanh vào đầu thập niên 1960 thành thử không biết gì nhiều về chính sử miền nam chỉ nhờ qua sách báo tìm hiểu gần hơn 20 năm nay. Hiểu theo một nghĩa nào, những ngày cuối tháng tư tại Gò Vấp tôi vẫn còn nhớ như lời tuyên bố của trung tướng Nguyễn Văn Thiệu sẽ tử thủ với miền nam. Ai cũng hiểu ông Thiệu sau đó làm gì, đã mang thân là tướng dù không chết theo thành thì cũng ít ra còn lại danh dự của một người lính ở lại đồng cam cộng khổ với chiến hữu chứ không hèn nhát cứu lấy thân mình chạy trốn trách nhiệm một cách hèn nhát như ông Thiệu được. Riêng đối với cá nhân tôi dẫu rằng lớn lên sau chiến tranh, cũng mang hận vong quốc như bao nhiêu người việt nam khác tìm hiểu nguyên nhân mất nước và cũng tự rút được bài học cho riêng mình, đối với tôi chỉ một điều không hiểu vẫn còn những cựu quân nhân hay công chức cũ tổ chức giỗ ông Thiệu một con người một cựu tổng tư lệnh quân đội bất tài và hèn nhát.

  6. Hai lua says:

    Ong Bang phong chua hieu Hai chu Dong Minh ve Ngu Phap Nguyen tien Hung Dung chang co Tu nao hay hon la khi dong minh Thao chay Khg le dung Khi chu sam bo chay?Tom lai Ong Bang phong Noi ma khg Viet ,Thoi Viet ve Ong Diem hay KY cung duoc cu dau ra luan cu Chinh Dang la Ong Diem yeu nuoc thuong noi Nguoi Bao nhieu nam le got Que nguoi ,ve VN do my Tien cu voi Bao Dai roi trung cau Dan y truat Phe Dua Bao dai Len lam TT voi 99% so phieu ,TT Liem chinh ,Dao duc ,V ..V,.. Hay la Ong Rau kem ,Du khi Dan quan o lai Chien dau Tai nha tho Tan sa Chau 1975 Roi vu ra Ham My bo lai nhung nguoi nghe loi Ky rau Tu chein don doc .

  7. tvn says:

    Trung ngon^ nghich nhi~. Chua tung` co’ bai` nao` duoc nhu bai` nay`.

  8. D.Nhật Lệ says:

    Thẳng thắn mà nói thì bài viết của ĐVÂ. khá hay về đại thể nhưng đi vào chi tiết
    có một số sai lầm. Nếu NTH. bênh vực cho chủ cũ thì ĐVÂ. cũng nhận định theo
    thiện cảm mà ông dành cho cựu tư lệnh không quân của ông. Chẳng hạn về ai
    làm thủ tướng thì đến lượt đề cử NCKỳ thì chính đương sự yêu cầu cho mình
    về hỏi ý kiến vợ trưóc đã ! Đúng là thời thế tạo… anh hùng hay đúng hơn “anh
    hùng” hay không cũng phải dựa vào người khác ?
    Vụ biến động miền Trung sở dĩ giải quyết được là nhờ những sĩ quan chỉ huy
    trực tiếp trận địa như NNLoan, NQTrưởng và trên nữa là Cao Văn Viên ra tay
    điều động, còn NCK. chỉ ra lệnh từ bàn giấy. Trong vụ này, NVThiệu không thể
    làm được mà phải nhờ NCK. một Phật tử vì ai cũng biết thời đó PG. lấn át cả
    chính trường miền Nam nên ai cũng sợ. Chỉ có “cao bồi” Kỳ mới đủ sức chơi
    lại mà thôi vì tính bốc đồng của ông ta !
    Bài viết này cũng có chổ hơi quá đáng khi đổ lỗi tất cả cho NVT. trong khi đó
    ông NTH. cũng hơi qúa khi quy tội cho Mỹ mọi chuyện. Chẳng lẽ ông không
    chịu hiểu rằng chính phủ Mỹ (hành pháp) có ủng hộ cũng bất khả vì quốc hội
    (lập pháp) có quyền lực cao nhất, do đó chính phủ Mỹ phải tuân theo ý chí chủ
    hòa của nhân dân Mỹ mà… bỏ của chạy lấy người hay sao ?

  9. NGUOI NEW ENGLAND says:

    Ong che bai giao su NGUYEN TIEN HUNG viet khong dung thi ong hay viet mot cuon voi nhung gi ma hieu biet duoc de cho moi nguoi tham khao. Khi cuon Khi Đồng Minh Tháo Chạy ong Hoang Duc Nha cung che bai Nguyen Tien Hung chi biet ben ngoai nhung khong biet gi ben trong. Cung co nguoi yeu cau ong ta viet mot cuon sach. Ong khong tra loi moi day qua Youtube toi coi thi thay tranh ne tra loi khi nao chinh phu My cho phep coi ho so Luu thi viet. Dung loi khong dam dau but hoac doi thoai truc tiep voi nhau

  10. tong vo says:

    Bai viet này chẳng noi len 1 điều gi hay ho tot đẹp đe giữa nguoi Việt ngồi lại voi nhau ! chi toàn la cay đắng va hận thù, ganh ghét va BÀO CHỬA CHO CHÚA CỦA TÔI (Cố tong thong Ngô và gia đình). Chúa Nguyễn của anh vẫn kém hơn Chúa Ngô của tôi !
    Làm ơn đí các cụ va các bác: làm gương cho bọn trẻ noi theo va học được cái kinh ng… xương máu của các cụ, các bác.
    Sau 35 năm các cụ, các bác vẫn tanh nồng mùi máu !!!
    1,000 năm dân tộc Viet sẽ vẫn như ngày hôm nay vì bởi mùi máu tanh, hận thù cá nhân và miệt thị lẫn nhau như cụ Bằng Phong Đặng văn Âu .
    Chán như con dán !!!

    • Hwy Tse says:

      CÁC NHÀ LÃNH ĐẠO VIỆT NAM
      (Sau 1954,…)

      Sự việc đã xảy ra:

      [1] Miền Nam,

      ** Tổng Thống Nguyễn văn Thiệu, sau 1975 giữ IM LẶNG,…

      ** Thiếu tướng Nguyễn Cao Kỳ tuyên bố vung vít và dẫn vợ về làm ăn ở VN,…

      ** Tổng Thống Ngô Đình Diệm được phối trí bởi Hồng Y Mỹ Francis Spellman với sứ mạng mở mang Nước Chúa Trời, và ông Ngô Đình Nhu nắm quyền điều hành Quốc gia,…

      [2] Miền Bắc,

      ** Chủ tịch Hồ Chí Minh,

      ** Tổng Bí Thư Lê Duẫn, Cố vấn Lê Đức Thọ,

      **Tất cả các Nhà Lãnh Đạo tiếp nối tại Hà Nội đến hiện nay ĐỀU ĐƯỢC PHỐI TRÍ từ các Nhà Lãnh Đạo Bắc Kinh,…
      (còn tiếp)

      Hwy Tse, S&FR,…

Leave a Reply to LinhGia