WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Người tù Trương Văn Sương

LTS: Sau hơn 33 năm ngồi tù, trong đó 6 năm cải tạo và hơn 27 năm về “hoạt động gián điệp” tù nhân Trương Văn Sương đã được tạm hoãn thi hành án vì lý do sức khỏe và trở về với cuộc sống đời thường, dù vẫn phải trình diện thường xuyên ở cơ quan quản lý cấp địa phương. Trường hợp của ông Sương được biết đến nhờ những người  như nhà báo, cựu tù nhân Nguyễn Khắc Toàn và một số bạn tù khác. Câu chuyện của họ đã thức tỉnh dư luận, dường như ở nơi heo hút nào đó, chiến tranh vẫn chưa kết thúc sau năm 1975 và có những người đang chết mòn chết mỏi theo năm tháng…

Tác giả Tưởng Năng Tiến viết bài này từ năm 2007, nhân dịp ông Sương ra tù, chúng tôi xin được đăng lại để cung cấp thêm thông tin tới bạn đọc.

————————————————————–

Hỡi thằng chiến binh một đời dũng cảm
Mày lang thang xứ lạ đến bao giờ?

Cao Tần
Trong Chuyện Kể Năm 2000, Bùi Ngọc Tấn dành nhiều trang để viết về những người bạn tù – được phóng thích cùng khoảng thời gian với ông: Già Ðô, Giang, Dự, Min, Dần… Họ đều không có hộ khẩu, không có thân nhân để nương tựa, và vô phương kiếm được một việc làm nên phải đi ăn xin, trộm cắp hay móc túi. Những nhân vật này, không bao lâu sau, đều lần lượt bị bắt trở lại hay chết giấm chết dúi ở một nơi nào đó – như trường hợp Già Ðô:

“Già đi bới rác. Già lê la ở các cửa hàng mậu dịch, khách sạn. Dồn dịch những bát phở, vét đĩa, nhặt những mẫu bánh mì thừa… Rồi đến một ngày già không đi được nữa. Già thấy mình đang phiêu diêu… Già chọn cho mình chỗ nằm để phiêu diêu: Một ngôi đình đổ nát và bị bỏ quên… Ngôi đình hoàn toàn hoang phế. Không một dấu vết thờ phượng. .. Thực là một chỗ nằm yên tĩnh lý tưởng để phiêu diêu. Chẳng ai quấy rầy già. Phiêu diêu là một cảm giác sung sướng lạ lùng. Chẳng nhớ được một điều gì, chỉ thấy mình đang tan đi và đang bay” ( Bùi Ngọc Tấn. Chuyện Kể Năm 2000, tập II. CLB Tuổi Xanh, Hoa Kỳ: 2000, 226-229).

Già Ðô, rõ ràng, ra tù hơi (bị) sớm. Giá cứ ở lại trại giam thêm độ mươi hai mươi năm nữa, đến “thời mở cửa,” chắc chắc, ông đã không đến nỗi nằm chết cong queo vì đói lạnh – ở một ngôi đình đổ nát và bị bỏ quên và hoàn toàn hoang phế như thế. Cuối thập niên 80, hình kinh tế của Việt Nam thay đổi khả quan thấy rõ. Những đĩa thức ăn thừa, những bát phở cặn, những mẩu bánh mì dư rơi rớt … (hẳn) đều chất lượng hơn – có thể nuôi sống được những kẻ đi ăn mày, ăn nhặt.

Tương tự, Giang, Dự, Min, Dần …nếu được phóng thích chậm hơn – có lẽ – đã không đến nỗi đều lâm vào cảnh đường cùng. Vào thời buổi kinh tế thị trường, ở Hà Nội, bất cứ ai còn sức vóc cũng có thể làm phu cửu vạn – bất kể lý lịch của họ ra sao.

Tôi thực lấy làm tiếc vì những chuyện (không may) đã xẩy ra cho đám bạn tù của nhà văn Bùi Ngọc Tấn. Tôi cũng vô cùng tiếc cho những bạn tù của nhà báo Nguyễn Khắc Toàn, một người tù khác, được phóng thích vào đầu năm 2006.

Xã hội thời mở cửa “dễ sống” như thế mà ngoài Nguyễn Khắc Toàn, tiếc thay, không còn ai khác được thả khỏi trại giam. Và vì không có cơ hội để viết về đời sống của những kẻ cũng được phóng thích cùng lượt – như Bùi Ngọc Tấn, trong Chuyện Kể Năm 2000 – Nguyễn Khắc Toàn đã kể chuyện về đời sống trong tù và những người còn ở lại. Xin đọc chơi vài đoạn ngắn, trong một bài báo của ông, có tựa là “Viết Về Tù Nhân Trương Văn Sương Và Những Người Tù Khác,” được phổ biến vào giữa năm 2006:

Trương Văn Sương. Ảnh RFA 7/2010

” … trong số những người tù chính trị trên, tôi cảm phục và có quí mến nhất là người tù mang tên Trương Văn Sương quê ở Chùa Dơi tỉnh Sóc Trăng bị bắt vào khoảng những năm 1977-1978. Và tổng số thời gian ở tù của anh cũng đã ngót 28 đến 30 năm ròng rã… Anh đã từng là sĩ quan của quân lực Việt Nam Cộng Hoà trước đây. Nhưng đối với cán bộ quản giáo, công an và ban giám thị trại thì anh rất cứng rắn. Anh là một người tù chính trị không thể khuất phục được, một con người gang thép. Anh luôn dẫn đầu các cuộc đấu tranh đòi cải thiện chế độ sinh hoạt trong lao tù. Chẳng hạn như đòi phải được phát báo Nhân dân hàng ngày đủ và đúng theo quy định của nhà nước, đòi phải được cấp phát đầy đủ khẩu phần thức ăn rau cơm theo đúng nội quy trại giam. Nhiều lúc cơm bị sống, rau chưa chín anh đã lên tiếng tranh đấu, đòi cán bộ phải cho người tù được đem đổi cơm, rau khác đã nấu chín lúc đó mới nhận cho anh em cả buồng. Có những lần, những chậu đựng thức ăn bằng nhôm bị dúm dó trông rất mất mỹ quan, anh cũng yêu cầu phải thay đổi cái khác mới hơn, đẹp mắt hơn và hợp vệ sinh làm cho cán bộ quản giáo và ban giám thị rất khó chịu, nhưng cuối cùng họ vẫn phải ra lệnh cho những tù hình sự là “tù tự giác” chuyên đưa cơm, rau cho tù nhân ở các buồng mang đi đổi cái khác…”
“Ban giám thị trại giam Nam Hà họ rất ngại và rất ít xuống thăm buồng số 6. Bởi vì đã nhiều lần họ xuống đây đã bị anh em tù chính trị miền Nam thẳng thừng la ó phản đối, quyết liệt chẳng e dè hay giữ mồm giữ miệng gì làm cho các cán bộ lãnh đạo rất bối rối và thật khó phản ứng, khó mà tranh luận với lý lẽ đáng thuyết lại được …”

“Họ kể rõ anh Sương bị gán ‘ tội gián điệp’ cứ mỗi lần kiểm điểm hàng tháng, quý, năm theo quy định của trại giam và ‘4 Tiêu chuẩn thi đua chấp hành án phạt tù số 1269’ mang tính bắt buộc mọi tù nhân phải chấp hành của Bộ công an và cục V26 ngày 25-12-2002, thì anh và một số người khác đều phản kháng lại chế độ CS và ban giám thị trại bằng cách không viết nội dung nhận tội mà tố cáo luôn chế độ lao tù, tố cáo bản án bất công, đòi đa nguyên đa đảng, đòi tự do dân chủ, tố cáo chế độ độc tài cộng sản Việt nam…Không bao giờ anh và những người tù án nặng ở buồng 6 viết bản nhận tội…

”Cứ mỗi lần như vậy thì anh Sương đều là người đứng đầu đấu tranh và ban giám thị trại Nam Hà phải điều hàng chục binh sĩ và cán bộ công an xuống khoá tay, đưa anh đi cùm biệt giam ở nhà kỷ luật. Các tù nhân Trần Văn Tuấn, Vũ Văn Khiêm, Ngô Văn Phụng,Hoàng Đồng, Phạm Văn Viết, Vũ Hữu Huynh đều kể rằng: không năm nào là anh Trương Văn Sương không bị đưa đi cùm và biệt giam trong buồng giam kỷ luật vài tháng. Sau mỗi lần như vậy anh Sương trở về buồng giam chung lại tiếp tục đấu tranh và lại tiếp tục bị đi cùm. Có những năm, anh Sương bị kỷ luật như vậy tới 2-3 lần…

“ Những người tù chính trị miền Nam ở buồng 6 phần lớn chống đối không lao động, anh Trương Văn Sương cũng ở trong số này. Và như vậy anh Sương ở trong buồng giam số 6 suốt hơn chục năm cứ thế trôi đi, cuộc đời của những người tù mòn mỏi, chết dần, chết mòn theo năm tháng. Những người tù trong cảnh ngộ như vậy chẳng khác nào như một con thú bị nhốt trong lồng cũi quanh năm với chút cơm, nước, rau để tồn tại ngắc ngoải…”

” Tôi đã từng ở những buồng biệt giam như thế này gần 2 năm, đó là thời kỳ ở trại B14 Thanh Liệt Hà nội 16 tháng và ở khu biệt giam kỷ luật, cùm chân phân trại III trại giam Nam Hà gần 4 tháng. Nên tôi biết rất rõ sự khắc nghiệt và khổ sở đến cùng cực của sự đày đoạ trong ngục tù như thế. Trong hoàn cảnh bị giam cầm khốc liệt như vậy, nếu người tù không chịu vận động, tự tập thể dục, tự đi lại thì chỉ sau một thời gian ở khu biệt giam này hầu hết sẽ bị liệt hai chân. Sau khi được ra khỏi khu biệt giam, muốn đi lại phải bám vịn vào tường, hoặc có người khác dìu, mất gần nửa năm trời mới đi lại bình thường được…”

“Buồng giam số 6 và khu giam đặc biệt buồng 17 nói trên có lắp camera quan sát, theo dõi mọi động tĩnh 24/24 giờ của tù nhân trong buồng”

“Chuyện kể năm 2006” của nhà báo Nguyễn Khắc Toàn, chắc chắn, khiến nhiều người… … chưng hửng. Ủa, té ra, cuộc chiến vẫn chưa tàn sao? Những sĩ quan của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa – như Trương Văn Sương và đồng đội của ông ở phòng 6, trại giam Nam Hà – vẫn chưa bao giờ chịu giải ngũ và chấp nhận ngưng chiến sao? Làm cách nào để họ có thể tiếp tục chiến đấu – liên lỉ, ròng rã hơn ba mươi năm qua – trong một hoàn cảnh sống khắc nghiệt, dã man và tàn bạo đến như vậy?

Xót xa và cảm khái vì sự bất khuất của những người bạn đồng cảnh, nhà báo Nguyễn Khắc Toàn, một cựu sĩ quan của quân đội CSVN – qua bài viết vừa dẫn – đã khẩn thiết kêu gọi:

… mong Đảng CSVN, nhà nước Việt Nam và Bộ công an thôi đi hãy đừng cố chấp, hãy đừng mong mỏi gì được mấy dòng chữ ‘tôi nhận rõ tội lỗi, thật thà ăn năn hối cải’ ở nơi anh Trương Văn Sương và nhiều người tù khác nữa theo “4 tiêu chuẩn 1269″ vô hồn, vô nghĩa kia nữa. Mà hãy cao hơn thế là tình người, là lòng nhân đạo, là sự bao dung, là sự khoan dung và sự đại lượng…hãy thả vô điều kiện những người tù như anh Trương Văn Sương ra khỏi trại giam vì anh đã ở tù gần 30 năm là quá đủ rồi. Dù những người án tù nặng như anh Sương, anh Bàn, anh Thuỵ, anh Huy…Và rất nhiều người khác nữa, cho dù tất cả họ có được thả ra ngay thì tôi tin chắc rằng họ cũng không đe doạ nghiêm trọng đến sự sống còn của đảng và nhà nước CSVN hiện nay. Bởi vì,đa số họ đã quá già yếu và cùng lắm họ chỉ là những người có chính kiến, quan điểm, lập trường chính trị đối lập mãnh liệt với Đảng và nhà nước CSVN hiện nay như các ông Hoàng Minh Chính, Trần Độ, Dương Thu Hương, LM Nguyễn Văn Lý, Hoà thượng Thích Quảng Độ, chủ hội Phật giáo Hoà Hảo Lê Quang Liêm, LM Chân Tín, nhà văn Trần Mạnh Hảo, TS Nguyễn Thanh Giang, nhà văn Hoàng Tiến, học giả Trần Khuê, GS Nguyễn Chính Kết, cựu trung tá Trần Anh Kim, một số trí thức trẻ như KS Đỗ Nam Hải, luật sư Nguyễn Văn Đài, nhà báo Phan Thế Hải, hoạ sỹ Nguyễn Minh Thành, kể cả chính tôi nữa…”

Ðúng như nhận xét của Nguyễn Khắc Toàn: ông Trương Văn Sương (và những bạn đồng đội ở phòng 6) đều là “những người có chính kiến, quan điểm, lập trường chính trị đối lập mãnh liệt với Ðảng và nhà nước CSVN hiện nay…,” y như tất cả những nhân vật đấu tranh cho tự do dân chủ (nổi tiếng) vừa được nêu tên.

Chỉ có sự dị biệt đáng nói là họ chưa bao giờ được thế giới bên ngoài biết đến. Và đó là lý do họ đã và đang bị vùi dập thẳng tay bởi bạo quyền Hà Nội.

Khó mà biết được hiện còn bao nhiêu vị sĩ quan của QLVNCH – như trường hợp ông Trương Văn Sương – và bao nhiêu những phòng 6 (rực lửa) tương tự trong những trại giam, rải rác khắp Việt Nam. Tuy nhiên, ai cũng biết rằng có vô số bạn đồng đội của họ hiện đang có mặt ở khắp nơi trên thế giới. Bất cứ nơi đâu có đông người Việt tị nạn cộng sản quần tụ, cũng đều có (ít nhất) năm bẩy Hội Cựu Chiến Sĩ của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa.

Sau “Chuyện Kể Năm 2006” – của Nguyễn Khắc Toàn – hy vọng các hội đoàn này sẽ có những hoạt động tích cực hơn, và những bài diễn văn mà quí vị hội trưởng sẽ đọc hàng năm (nhân Ngày Quân Lực 19/ 6) cũng đỡ sáo rỗng hơn.

© Tưởng Năng Tiến (2007)

11 Phản hồi cho “Người tù Trương Văn Sương”

  1. Tom Le says:

    Nam 1980 anh Truong Van Suong da vuot bien sang duoc Thai Lan. Doi voi mot nguoi bing thuong thi do la mot su thanh cong lon trong cuoc doi boi vi anh chac chan se duoc di dinh cu tai My. Tuong lai ban than anh va gia dinh anh se tuoi sang. Nhung anh da khong mang nhung thu do ma da chon tro ve VN de roi phai chiu lao tu, than tan ma dai, gia dinh tan nat. Anh xung dang la mot anh hung cua dan toc VN. Cam on Anh.

  2. dien van vu says:

    Neu co 10,000 Truong van suong o VN. cs tieu tung lau roi . lop lanh dao hen yeu nhu nhuoc vinh than phi gia , mien nam moi roi vao cs.

  3. lang says:

    Trương Văn Sương Anh Hùng Dân tộc!
    Tinh thần Trương Văn Sương muôn năm!

  4. Son Bao says:

    Chien huu TRUONG VAN SUONG dia chi 124/9 duong 30/4 khom 2 phuong 3 thanh pho Soc Trang , Tinh Ba Xuyen

  5. KENNY says:

    Mất một đời nguời. Mất vợ . Mất con. Mất cã gia đình . Thân tàn ma dại.
    Đối với chúng ta ,Truơng Văn Suơng này chính là chủ nợ mà không hề đòi nợ.
    Đối với Cọng sãn Việt Nam ,Truơng Văn Suơng là món nợ cuả tội ác chống lại nhân loại không nên để thoát .
    Đây là nỗi xót xa trong luơng tâm cuả mỗi con nguời Việt nam .

  6. TrucTruong says:

    Khen chê đều chỉ mép môi
    Sống trong sựthật, chỉ tôi hiểu mình!
    Chắc ”thằng” CọngSản gianmanh
    Để anh còn sống, còn ”tình” anh em !!!???

  7. huynh says:

    that dung la chien si vo danh…van con song…xin cau chu cho nguoi chien si truong van suong binh phuc suc khoe trong quang doi con lai…..va binh an cung gia dinh..mong rang ..hoi nhung nguoi chien si quan luc vietnam cong hoa,cac hoi doan quan dan can chinh vietnam cong hoa,va hoi cuu tu nhan chinh tri..hay kieu goi va dong gop …de giup do nhung nguoi ban tu…vi ly tuong tu-do den ngay hom nay con song…mong rang su giup do cho nguoi chiien si bat khuat nay…trong quang doi con lai..khi da hy sinh thoi gian dai trong nguc tu cong san…..hay giup do ho va gia dinh 1 phan an ui….

  8. KENNY says:

    Mất một đời nguời. Mất vợ . Mất con. Mất cã gia đình . Thân tàn ma dại.
    Đối với chúng ta ,Truơng Văn Suơng này chính là chủ nợ mà không hề đòi nợ.Đối với Cọng sãn Việt Nam ,Truơng Văn Suơng là món nợ cuả tội ác chống lại nhân loại không nên thể để thoát .
    Đây là nỗi xót xa trong luơng tâm cuả mỗi con nguời Việt nam , nhất là đội ngũ trí thức và cựu tù nhân , cự quân nhân .
    Nhân dịp muà “CÁM ƠN ANH ” , ban tổ chức cuả bà Hạnh Nhân cộng tác với hội đoàn liên hệ lên lạc với dân cữ giúp chiến sĩ can truờng Truơng Văn Suơng sang Hoa kỳ chưả bệnh, và cùng nhau chia xẽ trả bớt nợ cho anh dù anh không hề đòi nợ.

  9. Trung Hoàng says:

    Tù hàng binh biệt giam nhà đá,
    Cũng đồng bào sao lạ mặt nhau.
    Yêu thương bao giọt máu đào,
    Da Hồng xương Lạc một màu Rồng Tiên.

    Sao kia tạo lắm oan khiên !!!

  10. Thư Sinh says:

    Mặc dù đã trải qua 33 năm sống trong lao tù văn hóa XHCN và đạo đức Hồ chí Minh ,nhưng cái thứ văn hóa và đạo đức nầy đã không thể nhuộm đỏ được tâm hồn trong sáng và sạch sẻ của anh .

    Trương văn Sương, tiêu biểu cho nền văn hóa và đạo đức của miền Nam Việt Nam ,nơi mà anh Sương đã mở mắt chào đời ,với nền văn hóa đầy ấp tình tự bản sắc dân tộc đã dạy dỗ và uốn nắn anh ,trở thành một công dân tốt đẹp và là một sĩ quan QLVNCH có đầy đủ tư cách và nhân bản của Miền Nam ,là những tinh hoa ưu tú đã một thời ngang dọc ,đem thân trai bảo vệ giang san tổ quốc .

    Nhưng vì vận nước không may đã lọt vào tay giặc ,cũng cùng là người VN ,nhưng lại đi tôn thờ một nền văn hóa ngoại lai vong bản ,là thứ văn hóa XHCN và đạo đức Hồ chí Minh không có tính người. Giết giết… bàn tay không phút nghỉ “Tố Hữu “cái thứ văn hóa đầy máu lạnh nầy ,có phải là văn hóa của VN đâu? Vậy thì ai đã mang nó về và áp đặt nó trên quê hương VN?ai đã biến đổi cả một dân tộc trở nên băng họai như ngày hôm nay?ai đã làm cho người VN có tư cách phải cảm thấy xấu hổ khi đi lại với công đồng thế giới?

    Cho đến bao giờ thì người CS mới chịu cởi bỏ chiếc áo dơ dáy trên người của mình ra và mặc cho mình chiếc áo dân tộc ,để cảm nhận được nguồn hạnh phúc tuyệt vời mà đã từ lâu chưa được một lần mặc nó ,vì cứ phải chạy theo chiếc áo thời trang CS đã lỗi thời và đã bị đào thải theo thời gian. và chỉ còn lại mỗi một mình ông Nông đức Mạnh và đám bộ hạ của ông ,thì thích mặc chiếc áo CS nầy vì hãy còn đầy ắp quyền lợi riêng tư của nó.

    Anh Trương văn Sương ,tôi rất hãnh diện về anh ,đồng bào Miền Nam và sĩ quan QLVNCH rất hãnh diện về anh ,và họ sẽ không bỏ quyên anh và gia đình của anh trong cuộc sống nghèo khó đâu vì trong dòng máu họ có cùng một dòng máu sạch như anh.Cũng như tuổi trẻ VN hôm nay sẽ rất hãnh diện về anh ,một mẫu người anh hùng VN mà hương thơm của nó ,sẽ được tỏa ra và lang rộng đi cùng khắp năm châu bốn bể…

Leave a Reply to dien van vu