WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Nhân vụ Phạm Minh Hoàng: Bàn về chuyện đảng viên & đảng chính trị

Vợ và con gái giảng viên Hoàng. Ảnh do gia đình cung cấp

Phấn đấu để trở thành đảng viên đảng Cộng sản Việt nam ngày trước rất khó, vì lúc trước đảng ta còn trong sạch vững mạnh thì điều được đứng trong hàng ngũ những người cộng sản nó là điều vinh dự cho mỗi cá nhân chúng tôi lúc trước. Đó là khi Đảng CSVN chưa tiến hành công cuộc đổi mới, khi ấy không chỉ cái ăn, cái mặc mà cái gì cũng thiếu thốn khan hiếm, kể cả sách báo, phim ảnh cái mà người Việt nam ta gọi là món ăn tinh thần cũng thế. Muốn nghe tin tức thì ra ngồi dưới cột điện đầu phố nơi có treo cái loa công cộng cho cả khu phố nghe, hay buổi tối muốn văn nghệ hay phim ảnh một chút thì đi xem nhờ TV nhà hàng xóm, mấy chục người châu đầu xem cái TV đen trắng màn hình 14″ có khi là 9″ cỡ bàn tay to hơn cái điện thoại di động 3G thời bây giờ.

Có lẽ vì thiếu thốn món ăn tinh thần như vậy nên có tình trạng mấy ông đàn ông ngại phiền nhà hàng xóm, thì hay sử dụng cái vốn “tự có” của bà xã để bù đắp khoản thiếu hụt món ăn tinh thần, chả vì thế ngày ấy việc tổ chức các phong trào “Vận động sinh đẻ có kế hoạch” còn rầm rộ hơn học tập tư tưởng Hồ Chí Minh bây giờ, họ phải dùng tới cả cụ Võ đại tướng làm thống sóai. Tương tự, cánh đàn ông xa vợ ở nhà tập thể vì vợ ở quê, hay mấy cậu trẻ chưa có gia đình mà cũng ngại làm phiền nhà hàng xóm thì nghĩ tới phấn đấu vào đảng để giải quyết khâu oai với mọi người. Vì thời ấy người có chức có quyền hơn anh nhân viên chân trắng có vài lạng phiếu mua thịt, chứ đâu khác biệt lớn về bổng lộc như bây giờ.

Chuyện phấn đấu để vào đảng ngày xưa khác thời bây giờ, ngày ấy không phải muốn vào đảng và có tiền mua mà được như bây giờ. Ngày xưa thì yêu cầu cơ bản là ngoài sự hiền lành, đôi chút nhút nhát, õng ẹo, không biết sáng tạo trong công việc, nói tóm lại phải là người sai đâu đánh đấy không ho he kháng cự là được xếp vào danh sách học lớp cảm tình đảng. Sau khi tham dự lớp cảm tình, một thời gian được chi bộ theo dõi nếu vẫn không chuyển biến (vẫn đần như cũ)thì được chấm để đi học lớp bồi dưỡng đối tượng đảng. Học xong coi như là đi được nửa chặng đường, vấn đề còn lại là tùy vào số phận (lý lịch) của mỗi người, anh chị nào nào may mắn có được ông bà, bố mẹ đều là bần cố nông, trong gia đình có người đã là đảng viên thì coi như trúng quả đậm.

Vấn đề chỉ còn là chờ xác minh lý lịch để báo cáo cấp ủy ra quyết định kết nạp, nếu như được anh Tổ trưởng đảng hay Bí thư chi bộ quan tâm là mọi việc hoàn chỉnh chỉ chờ ngày được dơ nắm đấm trước tượng Bác Hồ mà thề sống chết theo Bác mãi mãi. Thời gian để hòan thành thủ tục để trở thành đảng viên dự bị nhanh thì một hai năm, chậm thì vài ba bốn năm tùy theo cái hứng của Bí thư chi bộ nơi mình công tác.

Đấy là nói chuyện kết nạp đảng ở cơ quan dân sự hay hành chính sự nghiệp, nó rầy rà rắc rối muôn vàn khó khăn, khi ấy những người bên ngoài người ta nghĩ chắc là khó sẽ làm cho đảng viên càng hiếm và càng có giá trị. Nhưng trong lực lượng vũ trang như quân đội, công an thì ngược lại hoàn toàn, họ bắt phải vào đảng, không vào không được, đó là trường hợp mấy anh em sinh viên mới tốt nghiệp Đại học được cử vào phục vụ trong quân đội sau khi dự khóa huấn luyện Sĩ quan dự bị bắt buộc với quân hàm thiếu úy. Mấy anh sĩ quan trẻ có học không khoái cái món chính trị, vì không muốn rách việc theo kiểu không muốn có tóc cho thằng khác nắm cho thoải mái, cuối cùng chỉ sau 6 tháng tất cả đều bị ép vào đảng một cách tự nguyện như vào đảng ở các nước dân chủ vì đó là chỉ tiêu của đơn vị và điều đó có lợi cho đảng CSVN.

Kể chuyện lý do người ta muốn vào đảng và trình tự quá trình phấn đấu để trở thành đảng viên cộng sản vô cùng phức tạp để bạn đọc hiểu nguyên nhân của nó. Nó đơn giản là người ta tham gia một tổ chức hay một đảng phái vì cái tổ chức hay đảng phái đó mang lại quyền lợi cho các nhân họ theo đúng con đường mà họ theo đuổi, như vạy thì người ta thích vào đảng. Nhưng nếu vào đảng để giải quyết khâu “oai” với lối xóm, để giải quyết món ăn tinh thần thiếu thốn kiểu để đỡ phải đi xem nhờ TV nhà người khác, hay để có thể trèo lên con bậc thang của con đường quyền lực chẳng hạn thì nó lại có ý nghĩa khác. Những khó khăn, những rắc rối  và trở ngại của việc vào đảng cộng sản để trở thành đảng viên cộng sản đó chỉ có duy nhất ở đảng cộng sản ở Việt nam, Trung quốc, Cu ba, Lào và Bắc Triều tiên mấy nước cộng sản cũ đi theo con đường của chủ nghĩa cộng sản còn sót lại, vì vào đảng Cộng sản sẽ có nhiều quyền lợi khác ngoài quyền lợi chính trị cho cá nhân và gia đình của họ.

Nhưng ngược lại ở tất cả các quốc gia không phải cộng sản thì việc cá nhân tham gia các tổ chức chính trị hay các đảng phái lại là vì quyền lợi của đảng của họ mà họ tham gia chứ không phải hoàn toàn vì quyền lợi của cá nhân họ, đó là điều khác biệt cơ bản. Những người có xu hướng thích quan tâm tới chính trị thì họ cũng có một hoặc vài đảng chính trị mà họ hâm mộ, Cái này thì cũng  y như một cổ động viên bóng đá yêu thích một đội bóng, tôi thích đảng X không chỉ vì đường lối của họ mang lại quyền lợi cho cá nhân tôi và gia đình nhiều hơn các đảng khác, mà có thể là vì ông thủ lĩnh đảng X trẻ và đẹp trai như tài tử xi nê, hoặc vì đảng X là đảng đại diện cho người miền Trung như tôi v. v…

Nói như vậy để thấy ở các nước dân chủ đa đảng thì đảng nào có nhiều người hâm mộ thì có lợi thế trong các cuộc bầu cử vì sẽ được nhiều phiếu bầu. Người hâm mộ không nhất thiết phải là đảng viên của đảng mà mình thích, trừ những ai có máu chính trị và có tiền, hay có người có tiền bạc chống lưng cho, thì họ sẽ tham gia các đảng phái chính trị để trở thành các chính trị gia, hoặc một vài fan cuồng nhiệt quá đà cũng xin đăng ký là đảng viên của đảng đó nếu họ cảm thấy thích. Ngỏ ý muốn là đảng viên thì ngay ngày hôm sau họ phát cho một cái thẻ là đảng viên của đảng X.  là xong, không phải phấn đấu, không phải thẩm tra lý lịch và càng không phải thử thách và khi nào chán không muốn mất thì giờ thi coi như thôi. Vào đảng dễ như vào nhà WC công cộng, ai có nhu cầu thì vào, ai hết nhu cầu thì ra, đảng chính trị nó đơn giản như thế thôi.

Hôm nay xin nói tới chuyện đảng chính trị vì chuyện này liên quan đến tin nổi bật hôm nay (29/9/2010) trên các báo ở Việt nam đều đưa tin hot, đó là tin “Bắt giảng viên đại học vì hoạt động lật đổ chính quyền”, tin nói về việc cơ quan An ninh Việt nam đã tiến hành bắt giữ và khởi tố với ông Phạm Minh Hoàng, người có song tịch Việt-Pháp bị bắt giữ vì có tham gia đảng Việt tân với tội danh có âm mưu lật đổ chính quyền.

Chuyện đảng Việt tân có là tổ chức khủng bố hay không, hay việc ông Phạm Minh Hoàng đã bị bắt giữ có đúng luật pháp hay không xin để dành cho các cơ quan bảo vệ pháp luật của chính quyền xử lý theo luật pháp hiện hành. Ở đây chỉ bàn tới vấn đề liên quan tới bà Lê Thị Kiều Oanh (vợ ông Hoàng) bị ông Phạm Minh Hoàng lôi kéo tham gia tổ chức này như  VNN mô tả, trích: “ Liên quan đến vụ án, cơ quan ANĐT còn xác định có vai trò không nhỏ của Lê Thị Kiều Oanh (vợ của Hoàng). Tuy nhiên người phụ nữ này đang nuôi con nhỏ và thể hiện chính sách khoan hồng, nhân đạo của pháp luật của Đảng và Nhà nước“.

Điều đáng nói ở đây là, bằng chứng phạm tội của bà Lê Kiều Oanh theo đài BBC cho biết là (trích) “ Thời điểm bà Lê Thị Kiều Oanh, vợ ông Hoàng, gia nhập Việt Tân không được nói rõ, nhưng cơ quan an ninh nói tháng 1/2009, bà Oanh cùng chồng đã sang Malaysia để tham dự một khóa tập huấn của Việt Tân“. Đồng thời BBC cũng cho biết trích “Từ TP Hồ Chí Minh, bà Lê Thị Kiều Oanh bác bỏ cáo buộc trên. Bà nói với BBC sau khi nghe tin: “Tôi không phải đảng viên Việt Tân và chuyến đi Malaysia của vợ chồng tôi hoàn toàn là chuyến đi du lịch, gặp gỡ bạn bè cũ của anh Hoàng …” và “Bà Oanh nói bà đang cân nhắc yêu cầu luật sư kiện việc công an “tung tin không chính xác”.


Qua chuyện này cho thấy, không chỉ các nhân viên công an của cơ quan An ninh điều tra của Bộ Công an và đa phần bạn đọc ở Việt nam không hiểu, cứ nghĩ rằng việc tham gia đảng phái chính trị ở nước ngoài cũng giống và khó khăn như việc phấn đấu vào đảng CSVN. Và có thể họ nghĩ rằng nó cũng giống như việc Bác Hồ tuyên truyền lôi kéo bà Nông Thị Ngát, mẹ của đồng chí TBT Nông Đức Mạnh năm 1941 ở hang Pắc bó Hà quảng Cao bằng tham gia Mặt trận Việt minh ngày xưa. Vì hiểu như thế nên họ đã áp dụng theo “định luật” trường hợp của Bác Hồ để suy rằng bà Lê Thị Kiều Oanh là vợ chính thức có hôn nhân hợp pháp và có một cháu gái 6 tuổi với ông Phạm Minh Hoàng, có nghĩa là bà ta là đảng viên đảng Việt tân?!  Mà có điều thắc mắc là tại sao kẻ tham gia tổ chức khủng bố nguy hiểm như bà Lê Thị Kiều Oanh lại được cơ quan an ninh khoan hồng “nhân đạo” dễ dàng như thế? Hay là vì chứng cứ buộc tội bà Oanh quá non tay,, hoặc cơ quan An ninh điều tra vu vạ họ cho qua chuyện hay vì họ chạy tiền cho ai?

Trên thế giới và kể cả ở Việt nam luật pháp không thể và không hề cấm người dân tham gia và tổ chức hội đoàn trên cơ sở tôn trọng pháp luật của nhà nước theo đúng tinh thần của “Tuyên ngôn quốc tế về quyền con người của LHQ” và hội, đoàn hay đảng kể cả đảng chính trị chỉ có lợi từ người dân tham gia ủng hộ hay đăng ký làm đảng viên. Chính vì thế việc có nhiều gia đình vợ ủng hộ đảng X, chồng ủng hộ đảng Y nhưng con lại ủng hộ đảng Z  v.v… là chuyện thường tình, mỗi kỳ bầu cử người trong gia đình của họ tranh cãi nhiều khi giận nhau nhưng khi bầu cử kết thúc thì họ gác chuyện chính trị lại thì khi đó họ lại là một gia đình hạnh phúc.

Đừng quên rằng, đảng chính trị cũng chỉ như một đội bóng đá mà thôi, anh đá hay thỏa lòng fan hâm mộ thì tôi sẽ lôi kéo nhiều người cùng tôi đăng ký làm cổ động viên cho anh, chúng tôi sẽ mua nhiều đồ thể thao của CLB, sẽ ủng họ tiền bạc cho đội bóng mình ưa thích và ngược lại anh cứ đá dở, vài năm làm một cái vụ bê bối như vụ Vinashin thì chúng tôi cũng phải xin bye bye… các anh để em “ngược” cho sớm.

Đừng bao giờ nghĩ rằng sinh hoạt chính trị của người dân là cái gì phức tạp và những ai tham gia đảng chính trị thì họ cũng cũng học theo cái tấm gương của Bác Hồ và thân mẫu của đồng chí TBT Nông Đức Mạnh, mà chúng ta hàng ngày phải học tập. Chuyện bậy bạ kiểu ấy của chú Già Thu với cháu liên lạc giúp việc thì chỉ có ở các đảng theo chủ nghĩa cộng sản mà thôi.

Hãy đơn giản hóa sinh hoạt chính trị của xã hội, trong một bữa ăn người ta có quyền nói đủ thứ chuyện mà họ quan tâm, như chuyện chứng khoán cho người ham làm giàu, chuyện minh tinh người mẫu cho mấy bà rửng mỡ thừa tiền, chuyện thóc cao gạo kém của giai cấp vô sản. Nếu cho họ thả sức bày tỏ chính kiến, được lên tiếng có pháp luật bảo vệ thì có lợi vô cùng cho sự an toàn của chế độ. Ngược lại khi mà giai cấp vô sản, giai cấp gắn liền với nghèo đói bị áp bức chèn ép quá mức thì sinh lắm chuyện, bởi khi hết lối thoát thì họ nghĩ tới việc vùng lên.

Đó mới là điều đáng sợ cho những ai đang cầm quyền, bài học của vợ chồng nhà độc tài Rumania Seau Cescu năm xưa hẳn các vị chưa quên?

Ngày 29/9/2010

Nguồn: blog Nguoiduatinkami

10 Phản hồi cho “Nhân vụ Phạm Minh Hoàng: Bàn về chuyện đảng viên & đảng chính trị”

  1. nguyen tan duc says:

    Day ching la thanh qua gat duoc cua may ong Viet kieu ca chon muon tro ve que huong lam ” viet kieu yeu nuoc”. noi minh da bo di roi lai tro ve de cho viet cong bo tu thi cung chang co gi phai ban tam.Hay nhin Pham Duy thi cung du roi may vi viet kieu a.
    (Tòa soạn: Mời ông bà vào vpskeys.org tải phần mềm gõ tiếng Việt miễn phí)

  2. Oan hồn dân lành says:

    “Ngỏ ý muốn là đảng viên thì ngay ngày hôm sau họ phát cho một cái thẻ là đảng viên của đảng X. là xong, không phải phấn đấu, không phải thẩm tra lý lịch và càng không phải thử thách và khi nào chán không muốn mất thì giờ thi coi như thôi. Vào đảng dễ như vào nhà WC công cộng, ai có nhu cầu thì vào, ai hết nhu cầu thì ra, đảng chính trị nó đơn giản như thế thôi.”: Các đảng phái chính trị như bác Kami l…ói sướng nhỉ. Chả bù cho cái đảng…bỏ mẹ gì mà bác Đỗ Xuân Thọ dọa đốt thi…ẻ đó..a, bác đó vào rồi bi giờ muốn ra mà chả được. Trước đây i…em cũng nghĩ như vầy l…ên hú vía i…em cũng suýt vào cái đảng… gì… gì mà bác Thọ đang n…à đảng viên.

    Nhờ bác Thọ i…em mới được mở mắt ra nhiều điều.

    Trước đây i…em chỉ biết nhõn có hai chỗ mà bước chân vào thì dễ, mà ra thì khó đó là:
    - Thứ nhất, đó là ổ điếm
    - Thứ hai, đó là đám nghiện hút

    Nhờ ơn đức liệt tổ, liệt tông, nhờ bác Thọ mà i..em biết thêm một nơi nữa bước chân vào thì dễ, mà ra thì khó đó là cái tổ chức gì… gì đó mà bác định đốt thi…ẻ đó…a!.

    Hú vía, không nhờ ơn đức của liệt tổ, liệt tông i..em thì i…em cũng bước chân vô đó rồi thì. Như vầy thì có khác chi i..em bị sa chân vào ổ điếm hoặc đám nghiện hút không hà.

  3. D.Nhật Lệ says:

    Xin góp ý với ông Vũ Duy Giang,
    Đấu tranh cho dân chủ VN.có nhiều cách thức khác nhau,tuy thế có lẽ chúng ta không nên cho cách
    thức của mình là hay nhất,hữu hiệu nhất vì hiện không hay chưa hề có chứng cớ nào về điều đó cả.
    Tôi chẳng phải là đảng viên VT.nhưng không phải vì thế mà tôi chống đối họ một cách mù quáng.Điều
    nào họ làm sai,chúng ta có quyền phê phán để họ làm cho tốt hơn,chứ đâu phải dìm họ xuống tận đáy bùn đen theo kiểu dã man của VC.
    Về Tin Paris thì theo tôi là đáng ngờ lắm.Lý do là vì nhóm này chưởi bới bất cứ ai không “chống cộng” theo cách của họ,ngoài nhóm họ thì kể như các nhóm khác vất đi.Như thế thì họ thực sự chống ai hay chỉ nhằm “tung hỏa mù” gây rối loạn công cuộc đấu tranh cho VN.được tự do dân chủ ? Người phụ trách nhóm này từng có nhiều hành động không đẹp lắm.Đâu phải cứ trương cờ
    VNCH.là đủ cho chúng ta tin vào việc làm của họ.Nếu thế thì phản gián VC.hoạt động quá dễ !
    Riêng những người mà ông gọi là “chống cộng chết bỏ” (dựa hơi Tàu diệt VC.) có đông để trở thành 1 nhóm như ông nói không ? Thực sự số đó không đủ đếm trên 10 đầu ngón tay và chỉ có 1 đại
    biểu duy nhất trên diễn đàn này mà thôi.Vậy thì người ấy không đáng cho ông bỏ công ra “chưởi” !
    Vấn đề đoàn kết của người VN.hải ngoại xem ra không phải dễ giải quyết vì chúng ta hoạt động tự
    nguyện và hoàn toàn tự do,chính vì thế mà không ai nghe ai cả.Như thế chúng ta nên tranh luận với
    nhau trên tinh thần dân chủ,dù bất đồng ý kiến nhưng không phải “cạn tàu ráo máng” với nhau.
    Xin chúc ông sức khoẻ và xin chào ông.

  4. D.Nhật Lệ says:

    Thật buồn là có những người như ông Vũ Duy Giang cũng phụ họa với VC.để kết án VT.Thế thì tranh đấu để cho VN.được tự do dân chủ còn phải mất nhiều thời gian hơn nữa.Điều đó khác nào tự mình,vô tình hay cố ý,giúp cho VC.câu giờ để Mẹ VN.tiếp tục bị banh da xẻ thịt.
    Tranh đấu với bọn Mafia chính trị như VC.không phải là chuyện dễ dàng như trước 1975,VC.lợi dụng
    môi trường dân chủ non trẻ của miền Nam để lật đổ VNCH.Tôi thiển nghĩ nên tự chế khi nhận định 1 vấn đề mà mình chưa nắm vững chứng cớ.Cứ theo những diễn biến trước và gần đây,tôi cho là có khả năng trong một tương lai gần,VT.sẽ trở thành 1 lực lượng chính trị ở VN.qua trung gian “cò mồi” của Mỹ,nếu bọn chóp bu VC.thức tỉnh mà muốn khỏi lệ thuộc vào Tàu như hiện nay.
    Phải chăng VC.muốn làm nhục VT.để sau này nếu VT.cạnh tranh quyền lực với họ thì cơ hội nắm
    quyền của VT.sẽ vô cùng khó,có thể nói là “impossible” ?

    • Vũ Duy Giang says:

      Nếu ai đọc những”phản hồi”trên Đàn chim Việt thì thấy tôi chống VC nhiều hơn VT,ngay cả những người”chống Cộng chết bỏ”muốn mượn tay Tầu cộng diệt VC để về Saigon sống lại thời trước 1975,thì cũng như VC đang”cõng rắn Tầu,chiếm đất,biển nhà”.

      Như vậy đừng quá hy vọng vào VT nhờ”cò mồi Mỹ”để chia ghế với VC,vì khi đó sẽ là:”Tránh trượt vỏ dưa,lại trượt cả vỏ dừa”,nghĩa là”đại họa”cho đất nước VN khi có đủ”2 ông bà chủ VC và VT”!

      Người Việt ở Mỹ theo dõi tình hình cộng đồng đều biết VT thuộc loại Mafia VN,mà các báo mạng VN ở Âu châu như”Tin Paris” đều đăng nhiều bài điều tra về hành vi của VT(mà không bị sát hại VT như mấy nhà báo VN ở Mỹ).

      Rất tiếc là ĐCV không đăng website của”Tin Paris.net”mà tôi gửi(vì sợ làm quảng cáo cho mạng khác ĐCV?)để Reply nhửng Replies của độc giả hỏi nguồn tin về sự cộng tácVT/VC
      như Anh Nguyen,Trần hà Vi,Quôc Trần.Hy vọng lần này ĐCV sẽ đăng reply này,theo đúng quyền tự do tranh luận,tôn trọng lẫn nhau.

      Về những hoạt động của mấy trí thức VK bị dụ dỗ theo VT thì chỉ cần đọc báo mạng VK và VC,và theo dõi các thông cáo báo chí của VT vội vàng công nhận những người này là đảng viên VT,và những khoe khoang(inside)của các đảng viên”thứ thiệt”của VT,thì”bật mí” ra ngay, không cần là”người trong cuộc”(như Quốc Trần”hỏi ở dưới).

      Cám ơn ĐCV đăng reply này theo đúng quyền tự do tranh luận,tôn trọng ý kiến của nhau.
      —————————
      BBT ĐCV: Chúng tôi đã nhiều lần thông báo rằng, vì lý do an toàn của trang web, tránh tình bị tin tặc cài virus, chúng tôi sẽ xóa bỏ các links dẫn và hình ảnh.

      Do vậy, thay vì gửi link, bạn chỉ cần cung cấp tên bài viết. Ai quan tâm có thể dùng tên bài và tim kiếm qua Google để đọc bài liên quan.

  5. Anh Nguyen says:

    Vũ Duy Giang ở nơi đâu
    Mà sao viết bài vu khống mạ ly.
    Hỏi Giang nguồn tin ở đâu.
    Mà bảo Việt Tân bắt tay Việt Cộng.
    Hãy xem nick vothientam
    Tham gia X-cà có ra đếch gì.

  6. Vũ Duy Giang says:

    Ở VN gần đây có 1 bà đợi thi hành án tử hình vì buôn ma túy,nhưng khôn khéo có”bầu”trong tù,rồi đẻ con,nên đã thoát chết!Đảng Vịt Tiềm(VT) có lẽ cũng biết luật của VC,nên đảng viên VT có con nhỏ thì chỉ bị trục xuất,dù ông chồng được VT gửi về”nằm vùng”ở Saigon từ lâu,và được gửi qua Malaysia”huấn luyện”,thay cho Thái Lan(đã khước từ VT,do áp lực của VC) như thời Nguyễn tiến Trung(cũng được VT móc nối ở Pháp,như Phạm minh Hoàng)Lê công Định,etc…Tại thủ đô Kualar Lampur của Mã lai còn có 1 nhóm VK Pháp mua nhà của để nghỉ hưu(theo luật”second home”của nước này khuyến khích người già nước ngoài đến chết ở đây!),và trong số đó có vợ chồng ông “dương oai,múa Vũ”đã có thời hoạt động rất đắc lực ở Paris cho MT.Hoàng cơ Minh,và một ông đã làm việc”Trường kỳ”(có bà vợ là cựu CT.hội chuyên gia của VT)nhiều năm tại Malaysia cho hãng Pháp, cũng len lỏi về Saigon nằm vùng như giảng viên(về thiết kế đô thị)ở ĐH.quốc gia Kiến trúc,từ nhiều năm nay.Ông này bay đi về Kualar Lampur-Saigon nên không bị lộ diện như ông Hoàng,mà vẩn có thể”nhanh chân,tẩu thoát” trong vụ này,như Nguyễn ngọc Đức(cựu CT.Liên minh Tự do của VT).Thật đúng như báo mạng VK”Trang nhà,tin Paris” viết là:

    “Viêt tân là tay chân Việt cộng
    Việt cộng là ông Việt tân”

    • Trần trà Vinh says:

      Một hình thức chụp mũ rẽ tiền nói mà không cần dẫn chứng

      • Quốc Trần says:

        Tôi không phải là đảng viên VT, tuy nhiên nghe luận điệu xuyên tạc này riết cũng chán… Ông nào (kể cả ông VD Giang này) cũng nói như là nhân chứng sống, như người trong cuộc.
        Nói hoài, nói mãi mà cũng chả làm được cái quái gì cả. Chỉ chửi khơi khơi thôi, VC nào mà sụm?
        Bác VD Giang có phương cách gì hay không? chỉ cho chúng tôi với.

    • quangtrung says:

      Đọc xong góp ý này tôi thấy hình như vdg đã lở để lộ đuôi cs ra quá rỏ, luận điệu hoàn toàn khớp với bản án vu khống GS PMH cũng như các nhà bất đồng chánh kiến khác.

      Tôi tin bọn csvn đã, đang và sẽ tiếp tục rung sợ sự phát triển của Việt Tân và vdg đã nhận được lệnh đánh VT của 15 chú,mông cao trí cùn….

Leave a Reply to Oan hồn dân lành