WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Thư gửi bạn bên nhà (số 7): Khoanh lại và vỡ lở

Thưa ngài tổng bí thư và 14 vị thái thú, trên đời này còn có nhân dân đang thức tỉnh, có luật pháp quốc tế, có công luận, có các nhà đầu tư quốc tế rất khó tính, có những chính phủ dân chủ giàu có – chủ nợ của nước ta. Quý vị sức mấy mà “khoanh” họ lại.

Cái chủ trương “khoanh lại” đang được nhóm lãnh đạo ở Hà Nội dùng ngày càng rộng rãi.

Vụ PCI – Pacific Consultant Institute (Viện tư vấn Pacific) được khoanh lại; báo chí, phát thanh, truyền hình… bị cấm không được nói đến, bàn đến. Vụ Hoàng Sa – Trường Sa có bị mất hay không, mất đến đâu rồi, giải quyết ra sao cũng không được bàn đến, nói đến.

Vụ PMU 18 được coi là vụ tham nhũng số 1 trong 10 vụ lớn nhất năm 2006 cũng bị ém nhẹm, nói đến nó là “phạm húy”, là vu cáo, là phạm pháp, là vào tù.

Bộ chính trị đảng Cộng sản khoá X, gồm 14 quan lớn toàn quyền hiện nay, có thể được mang tên là: Bộ chính trị khoá “khoanh lại “.

Chữ “khoanh lại” được chính thức dùng trong nghị quyết của cuộc họp cuối cùng, – mang số 14, của Ban chấp hành trung ương đảng CS khoá IX, họp đầu tháng 4 năm 2006. Trước đó, vào đầu năm 2005, Ban chấp hành Trung ương ra quyết định thành lập một “Ban Kiểm tra Liên ngành” để điều tra về vụ án được gọi là “siêu nghiêm trọng” liên quan đến Tổng cục 2 và vụ T4. Đầu năm 2006, Ban kiểm tra liên ngành này gồm những viên chức cấp cao được chọn từ Ban kiểm tra trung ương đảng, Ban Tổ chức trung ương đảng, Ban Bảo vệ trung ương đảng, Viện kiểm sát tối cao, Toà án Nhân dân tối cao, Bộ Công an, Bộ Nội vụ, Bộ Quốc phòng, Bộ Tư pháp… đã viết lên một tập báo cáo tuyệt mật cực kỳ hệ trọng để trình trung ương và sau đó sẽ trình ra Đại hội đảng khoá X vào ngày 19-4-2006.

Tại cuộc họp Trung ương 14 đầu tháng 4-2006, Tổng bí thư Nông Đức Mạnh lẽ ra phải trình Trung ương Bản báo cáo ấy, nhưng ông ta lại đề nghị với trung ương thôi, không nghe bản báo cáo ấy nữa, giao cho bộ chính trị đọc thay(!) và coi như giải quyết xong xuôi(!), bởi vì những vấn đề lớn nhất của báo cáo đã thuộc về quá khứ, không có hậu quả lớn, nếu để lộ ra sẽ rất bất lợi cho đảng. Vì là cuộc họp trung ương cuối cùng của khoá IX, các vị trung ương buộc lòng phải nghe lời, từ nhiệm trách nhiệm của chính mình là có quyền lực cao hơn bộ chính trị, “lập công” bóp chết bản báo cáo kinh khủng này, để còn hy vọng được cử lại vào trung ương khoá X. Đây là hậu quả của nếp tổ chức riêng của các đảng cộng sản là tạo nên các cấp ủy bằng cách trên tuyển chọn dưới, không phải dưới tuyển lựa bầu cấp trên.

Việc “khoanh” bản báo cáo kiểm tra liên ngành về vụ Tổng cục 2 là một vi phạm ngang nhiên điều lệ của đảng Cộng sản, chà đạp thô bạo quyền dân chủ nội bộ, đi ngược với xu thế công khai, minh bạch thời mở cửa và hội nhập. Đây là sáng kiến, công đầu(!) của ông tổng Mạnh, cũng là món nợ lịch sử của ông Mạnh đối với đảng cộng sản, đối với xã hội, ông không thể trốn tránh và quỵt mãi được.

Bởi vì ý muốn về công bằng, công khai, minh bạch của xã hội là một sức mạnh không thế lực nào ngăn chặn được. Lịch sử của mọi xã hội là từ độc đoán đến dân chủ, từ bị đè nén áp bức đến được tự do, bình đẳng, tù tối tăm, mờ ám đến minh bạch, sáng tỏ. Xu thế phát hiện, khám phá ra sự thật và chân lý là xu thế phát triển của khoa học.

Cho nên có “khoanh” tất có “vỡ”. Có “khoanh lại” tất có “vỡ ra”. Vì khoanh lại tạo nên sức dồn nén, khoanh càng chặt sức công phá càng lớn. Bức tường Berlin khoanh “phe xã hội chủ nghĩa hiện thực” đã vỡ tan trong có vài giờ.

Quốc hội Hà Nội họp mới rồi lẽ ra đã phải bàn về “Luật đất đai sửa đổi” và về “Luật báo chí mới”, nhưng bộ chính trị lo sợ rằng cuộc thảo luận công khai về 2 luật này sẽ mang tính bùng nổ, nên quyết định “khoanh lại” cho đến cuối năm 2009. Bởi vì dự thảo lần thứ 6 do bộ Tài nguyên Môi trường và bộ Nông ngiệp Phát triển nông thôn chuẩn bị vẫn bất cập so với đòi hỏi chính đáng của xã hội. Nông dân ta đòi lại quyền sở hữu tư nhân về đất đai như ở hầu hết mọi nước khác; sao tư nhân ngành thương nghiệp, ngành công nghiệp, ngành dịch vụ đều đã có quyền sở hữu cá nhân mà riêng nông dân ta vẫn trắng tay, vẫn chỉ là người bơ vơ, làm thuê trên đồng ruộng của chính mình? Về luật báo chí, hơn 10 vạn nhà báo viết, báo nói, báo mạng, báo ảnh hầu hết đều mong được là nhà báo tự do, như gần một triệu nhà báo khác trên thế giới; không ai có quyền bắt buộc mọi nhà báo phải là viên chức, công chức của nhà nước, của đảng, để bị sai bảo, kiểm soát như con trẻ chưa trưởng thành. Có bao giờ báo chí Việt Nam nhạt nhẽo, nhàm chán, giống nhau như mặc đồng phục, bị xã hội chê trách như hiện nay, trong khi cuộc sống sôi động, cần đến một công luận kịp thời, sắc sảo, định hướng cho xã hội đang hỗn loạn.

Với mấy chục triệu nông dân từng góp hàng triệu thanh niên liệt sỹ cho cuộc chiến, để rồi bị cướp hết ruộng đất, thành dân oan; liên minh công nông trên đầu lưỡi của đảng chỉ còn là khẩu hiệu cay đắng; với hơn 10 vạn nhà báo bị đảng khinh thị xử sự như tôi đòi, việc khoanh lại 2 đạo luật chỉ làm cho sự phẫn nộ khi nổ ra sẽ xung thiên như sấm động.

Phản hồi