WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Phong trào dân chủ hải ngoại

Đã có một số bài viết bàn về Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại. Lạc quan cũng có nhưng đa số có vẻ bi quan về Phong Trào này. Những lí do để bi quan như: văn hoá gia tộc chỉ biết lo cho gia đình mình, ai chết mặc ai; văn hoá tìm minh chúa để phục vụ của các trí thức, không cần biết minh chúa ấy là loại người nào miễn là minh chúa ấy mạnh và có được sự ổn vững để có thể đem đến lợi lộc cho riêng mình và gia đình mình; văn hoá hành xử theo cảm tính thích trình diễn “sô” để được nổi tiếng, chỉ thấy cái lợi trước mắt, không cần để ý tới cái hại về sau hoặc cao hơn là không có văn hoá tổ chức.

Diễn biến hòa bình không đổ máu

Tất cả những lí do ấy đều đúng. Những người tranh đấu cho dân chủ ở hải ngoại đều nhìn thấy những điều này nhưng tại sao Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại vẫn không phát triển lớn mạnh mặc dầu đã có biết bao nhiêu cố gắng của nhiều người? Đó là câu hỏi cần có câu trả lời mà những người tranh đấu cho dân chủ ở hải ngoại phải cố tìm ra để có thể có được một Phong Trảo Dân Chủ Hải Ngoại đúng hướng và hữu ích cho việc dân chủ hoá Việt nam.

Tôi, một người hưu trí, đứng ngoài Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại, đã có nhiều năm kinh nghiệm với công việc tổ chức của Đảng Cộng Sản Việt Nam, thỉnh thoảng lại có dịp được sống ở hải ngoại một thời gian và có để ý tới cơ chế tổ chức của người Việt hải ngoại cũng như của các tổ chức ở xã hội phương Tây, mong muốn góp vài ý về tình hình của Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại với hi vọng giúp soi sáng vấn đề bế tắc này cho những người Việt hải ngoại yêu nước. Những nhận xét và góp ý của tôi – một người bên ngoài Phong Trào nên dễ nhìn thấy cái khó khăn hơn – có thể sẽ rất phũ phàng và gây bực dọc cho quý vị.

Trước hết tôi sẽ bàn về hai điểm: một là Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại đang đứng ở đâu và hai là những khả thể đem đến dân chủ cho Việt Nam. Sau đó trong mục 3, tôi sẽ nêu lên một số nhận xét và đề nghị giúp quý vị có thêm dữ kiện để tìm được hướng đi khả thi và hữu ích cho việc dân chủ hoá Việt Nam.

1. Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại đang đứng ở đâu?

Để trả lời câu hỏi này chúng ta phải tìm hiểu những mong ước và dự tính trong tương lai của các thành viên Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại khi Việt Nam đã được dân chủ hoá. Nếu mỗi thành viên của Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại tự hỏi hoặc chúng ta thử hỏi các thành viên này câu hỏi: Bạn sẽ ở đâu và làm gì khi đất nước Việt Nam có được dân chủ? Chúng ta sẽ có câu trả lời của đa số là: Tôi sẽ sinh sống tiếp tục ở tại quốc gia mà tôi đang sống; tôi không về Việt Nam để có chức này chức nọ. Những lí do để khẳng định cho câu trả lời này là con cái, công ăn việc làm, quen với nếp sống ở đây, vân vân và vân vân. Nếu hỏi tiếp: Vậy tại sao bạn lại tham gia Phong Trào Dân Chủ? Chúng ta sẽ được nghe những câu trả lời như: Vì lí tưởng dân chủ; vì dân chủ đem đến lợi ích bảo đảm hoà bình cho mọi người trên toàn thế giới trong đó có tôi; vì sự liên đới với các người cùng tổ tiên; vì tính thích sinh hoạt cộng đồng, vân vân và vân vân. Và nếu hỏi thêm: Như vậy bạn sẽ được lợi gì khi tham gia Phong Trào Dân Chủ? Câu trả lời sẽ là: Chẳng có lợi gì về mặt vật chất mà còn mất thời giờ và tiền bạc; tuy nhiên được cái lợi về tinh thần là đã sống đúng với lí tưởng của mình, vân vân và vân vân.

 
Diễn biến hòa bình không đổ máu 

Những câu trả lời trên đây của các thành viên Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại cho thấy là – phải tàn nhẫn mà nói – Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại chỉ có thể đứng ở vị thế mở đường, thúc đẩy và yểm trợ cho việc dân chủ hoá Việt Nam. Với tâm trạng của các thành viên như vậy, Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại không thể trở thành tổ chức đối trọng với Đảng Cộng Sản Việt Nam và nắm quyền lực chính trị ở trong nước khi đất nước được dân chủ hoá. Trừ khi Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại có sự liên kết với các thành viên của Phong Trào Dân Chủ trong nước. Nhưng dù vậy thì các thành viên trong nước vẫn là chủ đạo nắm quyền lực chính trị khi bắt đầu dân chủ hoá Việt Nam.

Tại sao tôi dám nói, với tình hình hiện nay, Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại lại chỉ có thể ở vị thế mở đường, thúc đẩy và yểm trợ việc dân chủ hoá Việt Nam? Bởi vì một tổ chức mạnh – đúng nghĩa như truyền thống tổ chức của các tổ chức chính trị – có thể đủ sức đương dầu với Đảng Cộng Sản Việt Nam phải hội đủ hai điều kiện:

- Một là phải có các thành viên thật gắn bó với tổ chức, chỉ có một chọn lựa để sống và không có đường rút lui, dành toàn sức lực và thời giờ cho tổ chức chứ không phải như tình trạng của các thành viên Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại hiện nay chỉ làm khi có giờ rảnh, hứng thì làm như kiểu một thứ thú vui giải trí (hobby), nếu không làm hoặc rút lui khỏi Phong Trào cũng không sao, không ai dám chế tài ai vì sợ bị mất người và bị chống đối khi họ rời Phong Trào, một hình thức làm việc kiểu van xin năn nỉ hoặc khá hơn là kiểu tự giác. Như vậy làm sao Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại có thể là một tổ chức đúng nghĩa như mọi người mong muốn? Có người sẽ phản bác cho rằng nhận định này không hoàn toàn chính xác vì ngay cả các hãng xưởng có lương mà khi không thích người ta cũng bỏ để đi.

Tôi đồng ý vì trong Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại có những người thật thiện chí bỏ hết sức lực thời giờ và tiền bạc cho Phong Trào nhưng thử hỏi được bao nhiêu người như vậy? Với số người có thiện chí và ít như vậy thì làm sao Phong trào Dân Chủ Hải Ngoại có thể được coi là tổ chức mạnh đúng nghĩa? Những người có thể bỏ toàn thời cho Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại chỉ có thể là những người thực sự đủ sống, không phải lo miếng ăn hoặc đã về hưu. Những người thực sự đủ sống để hoạt động cho Phong Trào Dân Chủ Hải ngoại có được bao nhiêu? Còn những người về hưu thì có bao nhiêu vị còn hứng thú tham gia Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại? Nếu chỉ có những người ở tuổi hưu hoặc gần về hưu trong Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại thì Phong Trào làm sao trẻ trung hoá và đáp ứng được nguyện vọng của tuổi trẻ?

- Hai là muốn Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại lớn mạnh phải có một cơ chế tổ chức và một hệ thống chế tài nói nôm na là hệ thống trấn áp như kiểu Đảng Cộng Sản Việt Nam đang làm mà người viết này có nhiều kinh nghiệm, hoặc như Hồi Giáo. Khi đã vào Đảng hay nhập Đạo thì không thể tháo lui vì nếu từ bỏ Đảng hoặc Đạo sẽ bị mọi áp lực từ nhiều phía chèn ép khiến khó sống kể cả bị thanh toán, hù doạ và làm hại gia đình. Vào Đảng hay nhập Đạo với cơ chế tổ chức và trấn áp như vậy sẽ bị điều kiện hoá dần dần và trở thành quán tính nên sau đó không thể bỏ đảng hoặc đạo được. Thí dụ như các trí thức kinh tế của Đảng, biết sai, dám phản biện mà vẫn không thể bỏ Đảng. Vì vậy thử hỏi Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại mệnh danh là Dân Chủ có thể và có dám làm như thế không? Xin thưa là không. Như vậy phải tổ chức Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại như thế nào để phù hợp với dân chủ và với tình hình thực tiễn hiện nay ở hải ngoại? Tôi sẽ trở lại câu hỏi này trong mục 3 khi bàn về “Hướng đi nào của Phong Trào là khả thi và hữu ích cho việc dân chủ hoá Việt Nam?”.

2. Những khả thể đem đến dân chủ cho Việt Nam

Có hai kịch bản có thể đem đến dân chủ cho Việt Nam: một là lật đổ Đảng Cộng Sản Việt Nam và hai là Diễn Biến Hoà Bình.

2.1. Kịch bản lật đổ Đảng Cộng Sản Việt Nam

Kịch bản này lại có hai biến thể: một là Phong Trào Đối Lập Dân Chủ đủ mạnh để lật đổ Đảng Cộng Sản Việt Nam và hai là có một số bộ phận từ trong nội bộ Đảng Cộng Sản làm đảo chính lật đổ Đảng Cộng Sản Việt Nam. Biến thể thứ nhất rất khó xảy ra với tình hình của Phong Trào Dân Chủ hiện nay. Có thể nói là không tưởng. Biến thể thứ hai có thể xảy ra nhưng với việc cơ chế hoá hiện nay của tổ chức Đảng Cộng Sản Việt Nam thì cũng khó có thể thực hiện được.

Nhưng dù có thể thực hiện được, kịch bản này cũng không nên làm vì có nhiều khả năng lại có một thể chế độc tài kiểu mới nhiều khi còn tàn bạo hơn.

2.2. Kịch bản Diễn Biến Hoà Bình

Kịch bản này cũng có hai biến thể: một là Đảng Cộng Sản tự diễn biến thành dân chủ và hai là một nhóm các Đảng Viên yêu nước muốn dân chủ kết hợp với Phong Trào Dân Chủ để làm cuộc cách mạng nhung hoặc màu.

Biến thể thứ nhất lại có hai khả thể: một là Đảng Cộng Sản chuyển hoá thành dân chủ như kiểu Việt Nam Quốc Dân Đảng ở Đài Loan và hai là Đảng Cộng Sản chuyển hoá thành dân chủ giả hiệu trong đó có mọi màu sắc dân chủ nhưng vẫn ngấm ngầm thực thi độc tài như kiểu nước Nga hiện nay của Putin.

Khả thể thứ nhất theo tôi thì sẽ rất khó xảy ra. Bởi vì những người lãnh đạo Đảng Cộng Sản hiện nay không thể bỏ những chiếc ghế đã đem đến quyền hành và lợi lộc để thực thi dân chủ vì nếu có dân chủ thực sự chắc chắn họ sẽ bị mất ghế và quyền lợi. Quyền lực và lợi lộc đang làm họ mù mắt và u mê hết sáng suốt.

Nhưng trước áp lực đòi hỏi dân chủ hiện nay từ trong và ngoài Đảng bắt buộc Đảng Cộng Sản Việt Nam – dù không muốn – cũng phải thay đổi nếu không thay đổi sẽ chết. Vì vậy hiện nay có rất nhiều xác suất là khả thể thứ hai đang có mầm mống thành hình để giúp các người lãnh đạo Đảng Cộng Sản Việt Nam có thể tồn tại và giữ được ghế. Nếu khả thể thứ hai này xảy ra thì vẫn là một đại hoạ cho Việt Nam.

Biến thể thứ hai là lí tưởng và cũng là tối ưu nhất cho đất nước. Với tình hình hiện nay của nội bộ Đảng Cộng Sản, biến thể này rất có thể xảy ra và có nhiều cơ hội thành công nếu Phong Trào Dân Chủ biết hành động với tinh thần hoà giải và thoả hiệp. Hiện tại chúng ta thấy là nhiều đảng viên Đảng Cộng Sản Việt Nam đã thấy rõ Đảng này chỉ là một đảng dối trá và lừa bịp. Sự dối trá và lừa bịp của Đảng càng ngày càng không còn hiệu quả nữa. Nhiều đảng viên như người viết bài này đã chán ghét những trò lừa bịp và dối trá của Đảng và chỉ chờ cơ hội có những đảng viên đang nắm một số quyền lực trong tay đứng lên kêu gọi khai tử Đảng là ủng hộ. Chúng ta thấy xuất hiện càng ngày càng nhiều trên các trang mạng và blog’s những tiếng nói của nhiều đảng viên có chức vị và trí thức phản biện lại những điều Đảng nói và làm đồng thời yêu cầu Đảng thay đổi cơ chế tổ chức Đảng và nhà nước cho phù hợp với dân chủ.

3. Hướng đi nào của Phong Trào là khả thi và hữu ích cho việc dân chủ hoá Việt Nam?

Với tâm trạng của các thành viên Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại như đã nói trên và với việc không thể có cơ chế tổ chức với bộ máy trấn áp như Đảng Cộng Sản hoặc Hồi Giáo thì Phong Trào có thể trở thành một tổ chức mạnh – đủ người, đủ phương tiện – để có thể đối đầu với Đảng Cộng Sản Việt Nam không? Với cách tổ chức theo truyền thống tổ chức của các tổ chức chính trị từ trước đến nay thì chắc chắn là không. Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại không thể là một tổ chức mạnh đúng nghĩa như quan niệm truyền thống về tổ chức. Vậy Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại phải tổ chức như thế nào để có đủ sức mạnh làm áp lực với Đảng Cộng Sản Việt Nam? Hướng đi nào của Phong Trào là khả thi và hữu ích cho việc dân chủ hoá Việt Nam?

Người của Phong Trào hạn chế và khả năng đóng góp giới hạn. Vì vậy phải biết tận dụng khả năng này cho thật tối ưu để đừng lãng phí sức lực vào những hành động vô ích. Muốn vậy phải biết chọn mục tiêu đúng và phù hợp với khả năng để làm. Do đó, trước hết Phong Trào phải biết nhìn thẳng vào thực tiễn để chọn lựa kịch bản khả thi cho việc tranh đấu dân chủ hoá đất nước. Và trong kịch bản ấy phải chọn biến thể nào và khả thể nào. Theo tôi thì kịch bản “Diễn Biến Hoà Bình” với biến thể “một nhóm các Đảng Viên yêu nước muốn dân chủ kết hợp với Phong Trào Dân Chủ để làm cuộc cách mạng nhung hoặc màu” là lí tưởng, tối ưu cho đất nước và có nhiều cơ hội thành công. Sau đó Phong Trào phải biết chấp nhận khả năng hạn hẹp của mình và chọn ra những mục tiêu thật khiêm tốn phải đạt được để tranh đấu cho kịch bản Diễn Biến Hoà Bình tôi vừa gợi ý.

Từ những chọn lựa này Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại có thể tổ chức Phong Trào theo hai cơ chế. Một là cơ chế hoá theo kiểu các tổ chức thân hữu. Hai là cơ chế hoá theo kiểu các tổ chức đội bóng đá chuyên nghiệp ở Âu Châu.

Cơ chế hoá theo kiểu các tổ chức thân hữu dễ thực hiện nhưng không thể là tổ chức mạnh để có thể tham gia vào sinh hoạt chính trị dân chủ hoá Việt Nam khi Việt Nam bắt đầu dân chủ hoá. Các tổ chức kiểu thân hữu này chỉ có tính yểm trợ, thôi thúc và phổ biến việc dân chủ hoá. Kiểu tổ chức này chỉ cần đề ra mục tiêu, phương pháp và quy tắc sinh hoạt. Còn các người hoạt động cho tổ chức là những người tình nguyện có định kì. Các hội viên không có tính bắt buộc và chỉ cần là những người đồng ý với mục tiêu, phương pháp và quy tắc sinh hoạt của tổ chức.

Cơ chế hoá theo kiểu các đội bóng đá chuyên nghiệp Âu Châu vừa có tính dân chủ và vừa có thể có sức mạnh để có thể tham gia vào việc dân chủ hoá Việt Nam khi Việt Nam bắt đầu chuyển sang dân chủ. Cơ chế tổ chức này có hai loại thành viên: thành viên hoạt động và hâm mộ viên (fan) tự phát. Kiểu tổ chức này cần một dự án và một quy ước sinh hoạt rõ ràng. Việc tổ chức thì cần một ban điều hành, ban quản trị tài chánh, ban nghiên cứu chiến thuật và kĩ thuật, ban huấn luyện, ban tiếp thị và một đội cầu thủ chính trị xuất hiện. Nhiệm vụ của ban tiếp thị là lo cho tổ chức có một đội ngũ hâm mộ viên (fan) tự phát được tổ chức như đội ngũ hâm mộ viên của các đội bóng đá chuyên nghiệp Âu Châu.

Với cách tổ chức này Phong Trào Dân Chủ không cần phải có nhiều thành viên hoạt động, chỉ cần khoảng 100 người. Nhưng các thành viên hoạt động này phải được sắp xếp trong một ban ngành và phải có một nhiệm vụ để thi hành, người nào cũng gắn bó với tổ chức, dành toàn thời giờ, toàn công sức có thể có cho tổ chức thì tổ chức cũng có thể là một tổ chức lớn mạnh. Không nên kêu gọi các thành viên vào tổ chức để có con số mà không có một nhiệm vụ để thực hiện cũng như không có sự gắn bó với tổ chức và do đó chỉ làm cho tổ chức rối thêm và yếu đi. Nhưng phải cố làm sao thu hút được nhiều hâm mộ viên. Vì vậy phải có các tuyển thủ chính trị ra sân xuất sắc để thu hút các hâm mộ viên. Và sức thu hút các hâm mộ viên càng lớn khi có nhiều tuyển thủ sáng giá ra sân chính trị là người trong nước.

Đây là một kiểu tổ chức mẫu mực về sự kết hợp giữa hải ngoại và quốc nội để cùng đóng góp vào việc dân chủ hoá Việt Nam. Muốn thấy ơn ích của kiểu tổ chức này hãy nhìn các đội bóng đá chuyên nghiệp ở Âu Châu. Họ có bao nhiêu người mà ảnh hưởng của họ bao trùm thế giới vì có các nhóm hâm mộ viên tự phát trên toàn thế giới. Hãy kiểm chứng bằng cách nhìn vào các đội bóng đá Barcelona, Real Madrid, AC Milan, Bayern Munchen, Manchester United, Chelsea, Ajax… để thấy họ có biết bao nhiêu là hâm mộ viên và ảnh hưởng của họ bao trùm khắp nơi trên thế giới như thế nào. Cơ chế tổ chức này cũng có một biến thể là có thể có ba loại thành viên: thành viên hoạt động, thành viên thân hữu và hâm mộ viên.

Tôi viết những góp ý này gửi đến Phong Trào Dân Chủ Hải Ngoại với mong muốn giúp quý vị thoát khỏi bế tắc trong việc cơ chế hoá tổ chức cũng như có thể chọn một hướng đi khả thi và hữu ích cho việc dân chủ hoá Việt Nam. Hi vọng những góp ý này được quý vị để ý tới và trở thành tấm gương phản chiếu hình ảnh của tổ chức quý vị giúp quý vị có thể nhìn ra được mình. Mong vậy lắm thay.

Nguồn: Người Sài Gòn, Thông Luận

 

4 Phản hồi cho “Phong trào dân chủ hải ngoại”

  1. Đoàn Văn says:

    Hướng đi nào của Phong Trào là khả thi và hữu ích cho việc dân chủ hoá Việt Nam?
    Đem dân chủ ứng dụng tại Việt nam không có nghĩa là thay đổi chế độ, là cần thiết và đủ. Nó chỉ là điều kiện cần thiết mà thôi.
    Dân chủ là việc giải thích, khai sáng và nhất là thực hành thực tiển, sống với dân chủ. Như thế phong trào nào làm được việc này vì dân chủ không phải là một công thức nấu ăn mà nó là một ý thức, một ứng xữ trong xã hội văn hóa siêu việt của người Âu mà người Việt không tưởng được. Và nó không đơn giản như người ta suy luận , như thế thì người Việt không ở vị thế có thể luận bàn nhưng lại rất thích nói đến chữ dân chủ vì nó có vẻ quyến rũ.
    Rõ hơn: ví dụ dân chủ là quyền tự do chọn lựa (người đại diện mình). Chữ tư do là vấn đề. Có người Việt bình thường hiểu thế nào là tự do?
    Nói để hiểu nhau chúng ta vẫn dùng những cụm từ như dân chủ, tự do. Người ta hiểu ví dụ đời sống dân chủ như việc bỏ phiếu, ứng cử ,nôm na tóm tắt là dân chủ. Ví dụ ông Hồ Chí Minh vì bị ngồi tù, tư tưởng gần ông là “nhất nhật tại tù thiên thu tại ngoại” nên ông nghỉ tự do là không phải ở các ngày thiên thu trong tù. Tư tưởng rất dản dị này ông lại làm thành câu văn: “không có gì quí bằng độc lập tự do”. Thế ra ngài đã vô tình sài nhầm một thuật ngữ triết học.
    Tôi nghĩ tư tưởng dân chủ, tự do là thuật ngữ triết học nó được các trường phái triết học ở nơi sinh ra nó là vùng văn hóa người châu âu luận bàn. Do tranh luận nó có lịch sử phát triển mỗi thời đại mang ý nghĩa rõ ràng và chính xác hơn. Chúng ta đem phổ biến trong môi trường văn hóa á châu rất nhiều khó khăn, thông thường nó không có sức hút đối với người Việt vì nó có tác dụng rỗng tuếch. Ai mà hiểu được thì mới quí nó. Chữ tự do ở Việt nam có tác dụng mạnh hơn chữ dân chủ vì khi miền Nam mất thì nó mất theo. Nó là nội dung của cái người ta bị mất. Nhưng từ ngữ tự do cũng chỉ là một cách sống người miền nam.
    Trước đây miền nam có chữ “nhân vị”. Người đem nó về Việt Nam là ông Cố Vấn Ngô Đình Nhu. Đây cũng là một thuật ngữ triết lý thiên chúa giáo, tây phương. Đáng lý ra cả gia đình chống cộng họ Ngô phải nói rõ ràng được nó và nó ở trường phái nào cũng nói ra được. Các ông chỉ dùng nó “để chống chủ nghĩa cộng sản”. Cả miền nam các công chức đều rành từ này nhưng chẳng ai hiểu nó là cái gì mà nó siêu việt chặn đứng cộng sản.
    Làm chính trị mà không truyền bác tư tưởng, dự án, kế hoạch, ý đồ của mình thì chẳng làm gì hết. 30 năm, từ 1975, “các nhà dân chủ” thuộc lòng các từ dân chủ, tự do nhưng không thế nào đem nó vào không khí chính trị Việt Nam, không tỏa tí nào ánh sáng dân chủ, tự do. Xin các bạn yêu nước đừng ngộ nhận, hễ ai không thuộc phe các bạn là phe nghịch, không nói các câu rỗng tuếch thì kém tích cực dấn thân. Các ban chê “cán bộ” nói như vẹt. Họ nói như vẹt nhưng họ có tác dụng vì lưỡi của họ là lưỡi mã tấu, phía yêu dân chủ, tự do không vận động được chính trị nên chìm lĩm sau khi hội họp ồn ào.
    Nguyên do nào sinh ra chữ dân chủ ở Việt nam vào thời kỳ ĐCS nổi dậy và dùng mãi vài thập niên. Tinh thần phế đế, dẹp nhà Nguyễn đã được thu gọn vào chử dân chủ nói trên, vì rất thô sơ người ta hiểu Quân chủ thì chuyên chính, đối nghĩa của của quân chủ là dân chủ.
    Như vậy họ đã không hiểu gì ý nghĩa chữ Quân chủ. Chỉ một nữa các nước Âu châu phế đế, nữa còn lại vẫn có dân chủ trong chế độ quân chủ, nước Anh, Hòa Lan, Bắc Âu…
    Chữ dân chủ phải hiểu là một thuật ngữ triết học của Tây Âu. Nó nằm trong hệ thống triết. Khái niệm dân chủ là khái niệm chỉ có thể hiểu được khi người ta hiểu khái niệm bình đẳng, và xa hơn nữa khái niệm mọi con người có giá trị như nhau. Dân chủ là nền tảng văn hóa châu âu, nó là điều khiện để đón nhận văn hóa đa dân tộc, đa văn hóa. Với khả năng nay văn hóa dân chủ Âu Châu ưu việt.
    Chính quyền CS Việt Nam biết gì và có thực hiện dân chủ không? Rõ ràng tên nước một thời là Việt nam dân chủ cộng hòa?
    Xin thưa cái dân chủ của Việt Nam chỉ có nghĩa là sự đồng thuận bất thành văn của nhiều người, nhất là trong đảng viên. Các bè đảng, hội kín, thương nhân cũng có những bản văn đồng thuận. Trong các đồng thuận này còn có các điều khoản về trừng trị các vi phạm các giao ước. Đặc biệt có các điều khoản bảo vệ lẫn nhau, và nó là chất keo kết hợp nhóm người này với nhau. Đảng CS Việt Nam thuộc vào khung đồng thuận này. Tiếng Đức gọi Đồng Thuận này là một Kodex. Dân chủ là đồng thuận trên bình diện quốc gia và nền tảng bảo vệ và vận hành của nó là luật pháp, phong tục, luân lý, đạo đức, văn hóa và tôn giáo.
    Xác định như vậy cái “dân chủ” của ĐCS Việt nam là phạm pháp, hay là một hình sự lớn, lớn hơn cả các tội hình sự dân sự. Nó là một vi phạm hình sự có tổ chức, lừa đảo cấp dân tộc.
    Đoàn Văn (Hội Nhân Xã)
    Xóm Vườn Lài
    Tp HCM

  2. Le Quoc Trinh says:

    Thân gửi ông bạn nvtncs,

    Cám ơn ông bạn đã nhắc nhở dùm tác giả:

    …”“Nhiều đảng viên như người viết bài này đã chán ghét những trò lừa bịp và dối trá của Đảng và chỉ chờ cơ hội có những đảng viên đang nắm một số quyền lực trong tay đứng lên kêu gọi khai tử Đảng là ủng hộ.”
    ______________________________________

    Tôi chỉ muốn nhấn mạnh cho nhiều người biết một căn bệnh trầm kha của dân tộc VN là họ đã âm thầm chấp nhận và vô tình bị lây truyền nhiễm chứng bệnh “Lập lờ, mập mờ đánh lận con đen” do tập đoàn lãnh đạo ĐCS VN gây ra hơn nửa thế kỷ nay.

    Trong khi đại đa số các nước tiên tiến càng ngày càng đi vào con đường dân chủ, tự do, minh bạch và công khai, trong đó mọi người sống thoải mái trong bầu không khí trong sạch, không nghi kỵ, không dấu diếm để mọi chính kiến được bàn cãi nghiêm túc trên mọi diễn đàn thì … ở VN hiện nay vẫn còn duy trì tình trạng dối trá, lừa phỉnh mà đầu têu chính là hàng ngũ cán bộ đảng viên Nhà Nước.

    Thử nhìn lại xem trên thế giới này có lãnh tụ nào tự mang nhiều bí danh, hành tung bí ẩn, nguồn gốc (cha sinh mẹ đẻ) không rõ ràng ? Thử hỏi nếu ai cũng che mặt nạ, dấu diếm lập lờ, tung hoả mù, gieo rắc nghi kỵ (ngay cả chuyện mượn danh nghĩa cơ quan truyền thông AP để tung kiến nghị thư, mà rốt cuộc BBT DanChimViet cũng bị liên hệ một cách xấu hổ), thì xã hội có tiến hoá được không? Thành ngữ VN nói không sai “Gà nhà bôi mặt đá nhau”, xã hội VN đã bị phân hóa cùng cực chỉ vì mọi người nghi kỵ, kềm kẹp nhau, đá nhau, thanh tóan nhau trong bóng tối. Rốt cuộc thì chỉ có ngoại bang là hưởng lợi.

    Ngày xưa, tôi đã từng tham gia sinh hoạt trong hội đoàn CS hải ngoại và đã chán ngấy tình trạng bí danh, tên giả, mang mặt nạ, bè phái đấu đá nhau trong bóng tối, đưa đên một sự phân liệt nội bộ trầm trọng không bao giờ hàn gắn được.

    Đừng mơ mộng VN phát triển nếu căn bệnh trầm kha này không được chữa trị tận gốc! Nó sẽ nhấn chìm tương lai dân tộc mãi trong vũng bùn nghi kỵ, dân trí bị lu mờ, dân khí tiêu tan và nhân tài bỏ đi.

  3. Le Quoc Trinh says:

    Xin phép hỏi bạn Người SaiGon có can đảm lộ diện, cho biết tên họ thật và nơi cư ngụ để chúng ta bàn luận nghiêm túc trên Diễn Đàn DanChimViet này.

    Bạn viết một bài khá dài và nêu nhiều tiêu chuẩn khắt khe cho một phong trào Dân Chủ Hải Ngoại, có nghĩa rằng bạn cũng là một kiều bào tha phương giống như tôi. Nhưng dân chủ tự do không phải là cái bánh vẽ, nếu bạn chưa đủ can đảm dùng tên họ thật để nói chuyện đấu tranh trước công luận, thì hành tung của bạn không khác gì những đảng viên CS trong thời kỳ tranh tối tranh sáng, dựa trên hành động mập mờ lập lờ đánh lận con đen, lừa phỉnh quần chúng. Không ai tin được lời bạn nói nếu bạn còn sợ hãi ẩn mình trong bóng tối nhưng lại đòi hỏi mọi người hy sinh thời gian, tiền bạc, để suốt đời cống hiến cho một Mặt Trận Dân Chủ Hải Ngoại mà bạn đang cổ xuý.

    • nvtncs says:

      Gửi ông Lê Quốc Trinh,

      Ông làm ơn nghi nhận câu sau và mong ông thông cảm tình trạng của tác giả:
      ———-
      “Nhiều đảng viên như người viết bài này đã chán ghét những trò lừa bịp và dối trá của Đảng và chỉ chờ cơ hội có những đảng viên đang nắm một số quyền lực trong tay đứng lên kêu gọi khai tử Đảng là ủng hộ.”

Phản hồi