WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Người Việt và tình trạng chia rẽ [1]

Thấy miền Nam phân hoá, nhiều người tưởng những tín đồ tuyên xưng chủ nghĩa Đại Đồng Cộng Sản ở miền Bắc không có phe phái, chia rẽ. Thực ra không phải thế, qua những tác phẩm  Viết Cho Mẹ và Quốc Hội của Nguyễn văn Trấn, Đêm Giữa Ban Ngày của Vũ thư Hiên nội bộ Cộng sản đã có những phe phái thanh toán, hãm hại lẫn nhau.  Rõ ràng nhất, cả thế giới đều biết, là phe Lê Duẩn, Lê Đức Thọ đàn áp phe Hoàng văn Hoan. Hoan trốn thoát sang Tàu, Tướng Chu văn Tấn bị giết, một số bị tù đày.

Sau khi miền Nam thất thủ, mấy triệu người khắp nước liều chết tìm đường tị nạn. Những người này may mắn thoát chết tới được các nước tự do tất nhiên căm thù chế độ cầm quyền trong nước.  Chính quyền cộng sản là mục tiêu đấu tranh, viên chức cộng sản từ to tới nhỏ đến nơi nào cũng bị biểu tình tố cáo tội ác nhưng lại không thống nhất được, có quá nhiều tổ chức chia rẽ nhau làm cho sức mạnh bị phân tán.  Ngay cả những đảng phái quốc gia từng có thành tích đấu tranh trong quá khứ cũng không tránh khỏi hiện tượng này.

Ở những nước có nền dân chủ ổn định, ít có hiện tượng quá nhiều phe phái, có thể có năm, bảy đảng như nước Pháp (Anh, Mỹ thực tế chỉ có 2 đảng) nhưng người ta đặt quyền lợi quốc gia và dân tộc trên hết, không bao giờ đặt quyền lợi của đảng trên quyền lợi quốc gia.

Khi đắc cử lên  cầm quyền, người ta lo phục vụ quốc gia, lo làm những điều ích quốc lợi dân, tôn trọng quyền đối lập của các đảng phái khác,  không đàn áp, thủ tiêu hay bắt bớ, tù đày như ở Việt Nam từ trước đến giờ.

Trong cuộc vận động bàu cử năm 2004 hai ông George w. Bush và John Kerry cũng đả kích, biếm nhẽ nhau nhưng khi ông Bush  được đa số cử tri tín nhiện, ông Kerry gửi lời chúc mừng và tuyên bố rằng tuy khác nhau về lập trường chính trị nhưng dù Bush hay Kerry đắc cử thì cũng đều đặt quyền lợi của nước Mỹ lên trên hết. Cuộc chiến ở Việt Nam trải qua ba, bốn ông Tổng thống Mỹ, Dân Chủ có, Cộng Hoà có nhưng chính sách hầu như không thay đổi. Người ta biết đặt quyền lợi tối thượng của quốc gia lên trên quyền lợi cá nhân hay đảng phái. Ngay trong nội bộ đảng của họ (tổ chức rất lỏng lẻo) cũng có những khác biệt về lập trường – cánh tả, cực tả; cánh hữu, cực hữu; cánh trung dung – nhưng sau khi họp đại hội hay bỏ phiếu nội bộ, cánh nào chiếm ưu thế nắm quyền lãnh đạo thì tất cả mọi người trong đảng tự ý tuân theo, phe thiểu số không ly khai  như chúng ta thường thấy trong sinh hoạt  cộng đồng hay đảng phái Việt Nam.   Tại sao người ta như thế, chúng ta lại khác?

Tược Lạc Long Quân tại Đền Hùng

Tượng Lạc Long Quân tại Đền Hùng

Trong cuộc nồi da xáo thịt nấy chục năm vừa qua, có người cho rằng chúng ta có truyền thống chia rẽ. Ngay từ thời khai quốc  chúng ta đã chia hai: 50 người theo cha xuống biển, 50 người theo mẹ lên núi. Lại  có người xót xa cho rằng vì  ông cha chúng ta lấy đất của người Chàm và người  Thủy Chân Lạp nên con cháu bị quả báo. Nhưng đọc lịch sử Trung hoa chúng ta thấy luôn luôn có phân ly, nội chiến tàn khốc hơn chúng ta nhiều. Không những họ bị chia 2 mà còn chia bảy, chia ba như trong thời Tam quốc giữa Tào Tháo, Lưu Bị và Ngô Quyền.  Mới đây chiến tranh quốc,  cộng giữa Tưởng giới Thạch và Mao trạch Đông tàn sát nhau khốc liệt bao nhiêu năm trời  và hiện nay Trung Hoa vẫn còn chưa thống nhất hoàn toàn. Lục địa thỉnh thoảnh lại đe dọa tiến chiến Đài Loan bằng võ lực, hiện bên nào cũng canh tân và tăng cường máy bay, tàu thủy, hỏa tiễn nhằm thanh toán nhau một mất một còn.

Như thế chứng tỏ sự chia rẽ  giữa người Việt do những nguyên nhân khác, không phải do truyền thống (Lạc Long Quân lấy bà Âu Cơ chỉ là truyền thuyết mang tính thần thoại, không hẳn đã có thực cũng như người Nhật cho mình là con cháu của Thái dương thần nữ, dân tộc Pháp cho mình là dòng giống  của con gà trống – gà trống đẻ ra con?), cũng không phải do qủa báo  vì người  Chàm, người Thủy Chân Lạp có lấy đất của ai đâu.

Người Việt cùng một nòi giống, cùng một tiếng nói, cùng một văn hóa, khởi thủy cùng một tín ngưỡng (thờ cúng tổ tiên).  Sau này đạo Phật, đạo Lão, đạo Nho, đạo Thiên Chúa xâm nhập  nhưng người Việt  vẫn giữ tôn giáo gốc của mình là đạo thờ ông bà. Trong các gia đình, bên bàn thờ Phật, bàn thờ Chúa là bàn thở tổ tiên.  Các tôn giáo không phải là nguyên nhân gây chia rẽ.    Người Việt ăn uống giống nhau, những món chính là cơm, canh, dưa muối, thịt, cá được khắp nước chế biến, nấu nướng tương tự. Quần áo cũng vậ, hơi khác một chút về màu sắc, miền Bắc xưa đa số mặc áo nâu, quần nâu (đàn ông), váy đen (đàn bà), miền Trung miền Nam mặc quần đen, áo đen  nhưng cả ba miền may cùng một kiểu cách. Lễ lạt, cưới xin thì nam, nữ mặc áo dài, nam thêm cái khăn đóng (khăn gõ). Phong tục tập quán như nhau:  làng xã nào cũng có lũy tre xanh, có đình thờ thần hoàng, tự trị về tổ chức và tài chánh, có hương ước và tục lệ riêng. Chúng ta có cùng một tiếng nói, tiếng Việt. Tuy giọng nói hơi  khác nhau chút ít tùy theo phong thổ nhưng từ Nam tới  Bắc mọi người nghe nói đều hiểu, điều này khác với người Trung hoa có hàng trăm thứ tiếng nói: Bắc kinh, Tiều , Hẹ , Quảng…  miền này không hiểu tiếng miền khác nên họ phải dùng chữ viết để nói chuyện với nhau gọi là bút đàm (nói chuyện bằng bút).

Vậy sao lại có sự chia rẽ có thể nói là nặng nề hiện nay?

Theo thiển ý, sự chia rẽ giữa người Việt với nhau do một số nguyên nhân xa và gần dưới đây:

- Đầu Óc Thiển Cận, Hẹp Hòi:  Như chúng ta đã biết, dân tộc Việt đã có chiều dày lịch sử (dù một phần là huyền thoại – có huyền thoại tức là đã có sự hiện diện của người Việt để tạo ra huyền thoại đó riêng cho mình), có một nền văn hoá trong đó  tín ngưỡng (đạo thờ ông bà, tổ tiên, thành hoàng), đạo đức (đề cao nhân nghĩa , thật thà), luân lý (hiếu thảo, hòa thuận), phong tục (ăn trông nồi, ngồi trông hướng), tập quán (sểnh cha còn chú, sểnh mẹ bú dì)… được xây dựng thành những nguyên tắc sống vững vàng và truyền lại, không phải bằng chữ viết mà bằng một ngôn ngữ đặc biệt  thể hiện qua những bài hát, những câu tục ngữ,  ca dao có vần điệu, êm tai, dễ nhớ.  Không người Việt Nam nào dù là thành thị hay thôn quê, có học hay không có học, không nhớ ít nhất vài chục câu tục ngữ, ca dao liên quan đến cuộc sống gần gũi hàng ngày.

Với nền văn hóa ấy, trong gia đình thì hiếu thảo hòa thuận, nơi xã hội thì thương yêu đoàn kết, đùm bọc nhau.

Vì thế khi người Tàu sang xâm chiếm, chúng ta đã được trang bị đầy đủ về vật chất và tinh thần (thơ, ca, chuyện cổ tích truyền miệng;  nền tảng gia đình, xã hội đã dược tổ chức chặt chẽ) để chống lại những đợt đồng hóa dữ dội trong suốt hơn ngàn năm ngoại thuộc.   Người Tàu thu sách, đốt sách vô ích, chúng ta duy trì nền văn hóa bằng cách truyền miệng cho nhau qua ca dao, tục ngữ.  Người Tàu bắt chúng ta ăn mặc theo phong tục của họ, chúng ta bảo nhau chống lại không bằng sách vở, bích chương mà bằng miệng:

Trèo lên trên núi mà coi,
Kìa kìa Ngô khách mọc đuôi  đằng đầu.
(Ca dao chống lại chính sách bắt người Việt kết tóc đuôi sam khi quân Thanh sang xâm lăng nước ta thế kỷ thứ 18 – thời Vua Quang Trung).

Mỗi gia đình là một thành trì chống ngoại xâm trong đó cha mẹ là người cầm đầu duy trì nền nếp của cha ông; mỗi thôn xóm là một phòng tuyến bảo vệ với những phong tục tập quán của tổ tiên  để lại.

Chính trong giai đoạn ngoại xâm, ông cha chúng ta đã phải tăng cường những kỷ luật, chế tài mạnh mẽ đối với những người trong gia đình, trong thôn xóm bằng cách xét nét, miệt thị, chê trách, khinh bỉ, tẩy chay, cô lập những kẻ phá hoại thuần phong mỹ tục hay theo giặc, lấy giặc:

- Thằng Ngô, con đĩ.
- Tội gì mà ở chính chuyên,
- Một đêm là sám côn xìn (tám quan tiền) ai cho!
- Băm bầu, băm bí, băm chị thằng Ngô, băm cô cái  ả.

Cũng chính trong giai đoạn đó, ông cha chúng ta bảo vệ  nhau bằng bất cứ giá nào. Trong gia đình, dù phải dù trái đối với quân thù, vợ chồng cha con phải che chở lẫn nhau. Gia đình là trên hết; ngoài xã hội cũng vậy, dân làng phải giấu giếm cho nhau. Dân làng là trên hết. Cái nào của ta cũng hay, cái nào của giặc cũng dở.

Trong hơn một ngàn năm đối đầu với quân thù căng thẳng như thế, lối sống, lối suy nghĩ của chúng ta thành thói quen;  người cha có uy quyền tuyệt đối để đối phó với bên ngoài làm chúng ta quen ham muốn quyền hành; chúng ta quen xét nét người khác, ít khoan dung  hay chê trách, hay chửi bới, chỉ nghĩ đến bản thân, gia đình,thân thuộc.  Do đó chúng ta có cái nhìn thiển cận, hẹp hòi, vụn vặt, quanh quẩn với quyền lợi riêng tư, tầm mắt không qua khỏi cái hàng rào của gia đình hay lũy tre xanh của thôn xóm. Vì vậy khi nắm quyền trong tay người ta lo vun vén cho bản thân, gia đình, thân thuộc. Đầu óc phe, đảng của các “lãnh tụ”cũng do từ lối sống hương đảng, xôi  thịt  ngấm vào xương tủy từ bao đời , tầm mắt chưa vươn tới tầm mức quốc gia do đó gây ra tình trạng chia rẽ.

Có thể bạn đọc cho  lý luận trên không có bằng cớ.  Tôi xin  lấy lịch sử dẫn chứng.  Đời vua Kiến Võ nhà Đông Hán (khoảng năm 24 sau tây lịch),  Nhâm Diên được cử làm Thái thú quận Cửu Chân thấy dân chúng nhiều người bị nghèo đói không có tiền làm lễ cưới, ông ta “bắt những thuộc lại trong Quận  lấy một phần lương bổng của mình  mà giúp cho nhưng kẻ nghèo  đói để lấy vợ lấy chồng. ” (Trần trọng Kim, VN Sử Lược, Bộ Giáo Dục XB lần thứ I, 1971, QI, trang 38). Khi nghèo đói  thì tâm lý chung là lo cho bản thân  hay gia đình mình trước hết, lâu dần  thành thói quen ích kỷ.  Trong hơn một ngàn năm ngoại thuộc nhân dân ta được bao nhiêu năm sống dưới quyền  cai trị  tử tế của Nhâm Diên?   Phần lớn quan lại Tàu sang vơ vét , bóc lột dân chúng đến cùng cực đến nỗi khi về nước đem không hết vàng bạc, châu báu phải tìm cách chôn giấu  rồi cho con cháu sang lấy sau.

Người ta nói con người là sản phẩm của xã hội và học giả Lê văn Siêu trong cuốn Văn Minh VN nói con người là sản phẩm của lịch sử.   Điều đó chưa chắc đúng về phương diện cá nhân nhưng về số đông không hẳn là sai.
(Còn tiếp)

© Phạm Hy Sơn

© Đàn Chim Việt Online

8 Phản hồi cho “Người Việt và tình trạng chia rẽ [1]”

  1. lotxac says:

    Nguoi ta vu-oan cho dân mình kém cỏi về văn-hóa;giáo-dục mà sinh ra chia rẽ thì sai hòan toàn ” wrong way ho-zé”; hay đổ lỗi cho xã-hội Vietnam còn thấp kém lại còn sai ho+n nũa.
    Mà nguên nhân chia rẽ là do VC gây ra. Vì sao ? thiếu ĐẠO-ĐÚ+C khiến gia đình chia rẽ; tiến đến xã-hội chia rẽ,và sau cùng là cả NUOC chia rẽ. Gia đình là viên gạch đón-vị để xây nhà; chọn phải viên gạch “dõm”,và nhiều viên gạch dõm, tất cái nhà phải bị sập.
    NOÍ DÓC là LINH-HỒN của cái NHÀ; mà nguoi cầm CÁN “leaders” toàn là nhũng tên DÓC nhú trong nhà nguoi leaders là CHA,MẸ cho con cái soi guong. thế mà Cha ăn trộm, mẹ ăn vụng; hai leaders văng thề chủ+i tục mỗi ngày con cái phải chúng-kiến cái cảnh ấy thuong xuyên;nó ăn sâu vào đầu óc nó đeể nó sinh ra nhú cha,mẹ nó, và cú+ tiếp tục nẩy sinh và nảy sinh làm bậy,chia rẽ,xì ke etc…
    NÓI LUÕI HAI CHIỀU túc là đâm thọc; dụ+ng chuyện khiến cho gia đình nguòi khác tán-gia bại sản; nổi sóng ầm ầm khiến cho con nguòi thác loạn tù+ TRONG ra NGOÀI.
    Mấy tên học LÓM không căn-bản VĂN-HÓA,và ĐẠO-ĐÚ+C về nuóc NỔ gaây ra CHIA RẼ và cũng CHIA RẼ có tù+ đấy.
    Chú TUDO nói ý trên hãy xét lại; vì truyền thống nguoi Viet của chúng ta làm nghề NÔNG là chính; nguoi NÔNG dân chấc-phát thật thà tù+ truóc tên HCM đem TÀU CỌNG vào VIET-NAM; mà nguoi BAC TRUNG NAM có bao giò+ CHIA RẼ ? . Tuy địa thế sinh họat có phần ho+i khác biệt bõ+i nuoc uống. Nhu+ng đặc tru+ng của ba miền cộng lại không một nuoc nào sánh bằng cái VĂN-HÓA đa-diện của VIETNAM chúng ta. Miền Bắc đặc tru+ng cho văn-hóa. Miền Trung đặc tru+ng cho sụ+CẦN-CÙ. Miền NAM là vu+a lúa phì nhiêu; nên nguoì DÂN deễ thuong và CHẤC PHÁT. Nếu ba đặc tính ấy họ+p lại thì là MỘT VUÒN HOA đủ màu sắc. Tại sao không ?
    Câu kết luận của tôi là: Khi nào Viet-Cộng và Viet-Ciều tù+ bỏ cái DÓC,và NỔ nhu+ HCM, thì ngày ấy con nguoi Vietnam hết CHIA RẼ.

  2. tudo says:

    Tình trạng chia rẻ nơi người VN với nhau bỏ qua nguyên nhân chính trị có nhiều lý do. Một trong những lý do chinh đó là tính giáo dục xã hội của người mình thấp. Khi nói đến phạm trù giáo dục xã hội người ta nói đến tư duy xã hội của mổi một con người trong tập thể đó. Một con người mang tính xã hôi cao trong một xã hội văn minh phải biết tôn trọng sự khác biệt cá nhân của người khác và của tập thể. Muốn có điều này người ta không thể không được hấp thụ một gíáo dục tốt nơi gia đình, nơi cộng đồng mà người ta tiếp nhận hằng ngày. Văn hóa á châu VN có nhiều nét hay về tính làng xã nhưng trên tầm vóc quốc gia hay xã hội, người mình nặng đầu óc đả phá, cục bộ và ganh tị (lý do tính gia đình, quá nặng và coi nhẹ tính xã hội).

  3. NGUOI NEW ENGLAND says:

    Ong Hien Nguyen chong cong bang cach ngoi PC .Con lieu than dan than cho ly tuong bang hanh dong thuc te nhu cac vi nam tu trong nuoc chac chan la khong co roi.Loai nhu ong chang lam duoc gi cho Viet Nam ca. Chi toan la loai co hoi khoac loac khong khac chi con vet

  4. KENNY says:

    Avro Manhattan cũng viết trong sách mà Nguyễn Việt Kiều dẫn chiếu ,”The Shocking Story of the Catholic “Church’s” Role in Starting the Vietnam War”,Chapter 21 rằng:
    -”Ho Chi Minh outfoxes the pope.” (và Vatican biết rõ láu cá này cuả ông Hồ)
    -”Ho Chi Minh began before World War II to maneuver for a Communist Vietnam. “…(vì ông Hồ từng lãnh luơng mỗi tháng 100 USđôla đi lập các đãng CS Mã Lai, Thái Lan…và
    mọi nơi ông Hồ lập lại lời cuả Lenin :” There are no nations nor boundaries”

    Ý rời : Sau khi những cái mặt nạ ” giãi phóng dân tộc, giành độc lập “đầy tính bịp bợm cuả Hồ Chí Minh và đãng CSVN nhằm che đậy âm mưu cho “nhân loại chọn ta làm điễm tưạ(Tố Hưũ) để “dân năm châu tới đại đồng (HCM)” bị sự thưc lịch sữ đánh vỡ tan tành , đãng CSVN nay rơi thõm vào đuờng cùng lúng túng, hốt hoãng ru ngũ đánh lưà dư luận bằng thủ đoạn đánh phá , phân hoá tôn giáo. Đây là đòn quen thuộccuả tập đoàn du đãng tội ác CSVN cho vài tay chân họ Trần … muá rối vô vọng trên các diễn đàn.

  5. Lanessan là ông quan thuộc địa đầu tiên gây dựng cho chế-độ thực-dân ở Đông-Dương một chủ-nghĩa, một chính-sách hẳn hoi. Chủ-nghĩa ở đây chưa hẳn là một hệ tư-tưởng hoàn toàn, nhưng chủ-yếu chỉ là một đường lối, kế-hoạch nhằm xác-định những tiêu-chuẩn hướng-dẫn hành-động cụ-thể là việc cai-trị thuộc-địa.

    Ông là một người trí-thức, giáo-sư thạc-sĩ sinh-vật học ở trường Y-khoa Paris, tác-giả nhiều sách nghiên-cứu khoa-học và sau khi được Chính-Phủ cử đi tham-quan các thuộc-điạ Pháp và được đặt làm toàn-quyền Đông-Dương, ông viết nhiều sách biên-khảo về thuộc-điạ.

    Có lẽ Lanessan là người tiêu-biểu hơn cả về đường lối chính-trị cao trong những buổi đầu của chế-độ thực-dân.

    Theo Lanessan, các vị thừa-sai Công-giáo thường nhắm quần-chúng, dân quê, bần-cùng nghèo-khổ, hoặc kẻ trộm cắp để giảng đạo. Nói cách khác, người Công-giáo Việt Nam thường thuộc thành-phần những giai-cấp thấp-hèn nhất trong xã-hội. Những người này thường được tập-họp lại thành làng xóm riêng, tách khỏi đoàn-thể dân-tộc. Lý-do cô-lập các làng theo đạo ở tại các thừa sai sợ người theo đạo, giao-thiệp với người Lương có thể quay lại những phong-tục lễ-nghi ngoại-đạo.

    Sự kiện lịch sử từ cuốn sách “The Shocking Story of the Catholic “Church’s” Role in Starting the Vietnam War” của sử gia về tôn giáo người Anh tên là Avro Manhattan:

    - When the Vietnamese started to fight the French, most Catholics in the North fought on behalf of the French and against the Vietnamese.

    Tạm dịch là: Khi dân tộc anh hùng Việt Nam bắt đấu kháng chiến đấu tranh chống Pháp thì hầu hết dân công giáo ở miền Bắc theo Pháp chống lại dân tộc Việt Nam.

    Có hai dự kiện mà chúng ta phải nên biết là:

    1) Theo như bác học người Pháp Lanessan nói những người công giáo Việt Nam xuất thân từ những kẻ bần cùng, trộm cắp, côn đồ và đĩ điếm ngu dốt hèn hạ tục tỉu nhất nhân loại.

    2) Và theo như sử học người Anh Avro Manhattan thì công giáo VNCH là chó điên của người da trắng, chúng cuồng tín mọi rợ như súc vật.

  6. Tran_Hung says:

    Toi da den den Hung hai lan nam 1976 va` 1978 nhung khong thay buc tuong Lac Long Quan o day . CHac la` tuong moi duc . Co mot chut thac mac la hai ti tuong dung sau, chap tay vai nhu kieu cac kie^’m sy~ trong phim chuong cua Trung hoa .
    No the hien cai van hoa Trung hoa da an nang trong dau oc cac nghe nhan thoi dai nen tac pham cua ho cuNg khogn thoat ra duoc nhung phong cach Tau .

  7. Trung Hoàng says:

    Cha xuống biển mò trai tìm ngọc,
    Mẹ lên non lao nhọc gieo trồng.
    Mẹ là Tiên cha là Rồng,
    Đất Trời un đúc truyền giòng khí thiêng.
    Thế lưỡng cực âm dương phản biện,
    Đức qui hồi hiển hiện thái hư,
    Biến thông vô cực vô ưu,
    Lạc Hồng vượt lướt truyền lưu đời đời.

    Hoà đồng triệt đáo tuyệt vời !!!

  8. Thường thường người ta bàn chuyện nhỏ mà không nghĩ đến chuyện lớn. Chuyện chia rẽ là chuyện của kẻ tiểu nhân trong đó có VC. Tôi thì không có ai chia rẽ tôi được vì tôi có lý tưởng của tôi. Chống VC mà tối ngày cứ nghĩ đến chia rẽ thì làm sao mà chống VC.

    VC là người hay đâm thọc, chia rẽ con người, thấy ai chống VC là tìm mọi cách hạ bệ, dùng những đê hèn để làm phân tâm những người có tâm huyết. Người có lòng chống VC khi thấy người có lòng chống VC tấn công mình bằng những lời lẽ nhục mạ, sinh lòng chán nản rồi tìm cách hạ nhục nhau. Muốn chống VC phải bỏ quá khứ, phải hướng về tương lai, ai chống VC thì phải ủng hộ, có như vậy thì dù VC dùng những mưu chước cũng không chia rẽ chúng ta được.

    Tôi chống VC có lý tưởng như con người đói phải ăn, khát phải uống nước. Một ngày không chống VC là một ngày thấy mình mất bình an, thấy cuộc đời vô vị.Tôi thường bị chụp mũ, nhưng lối chụp mũ ấy đối với tôi rất thường, tôi chẳng quan tâm gì cả nên thấy sức mạnh chống VC không suy giảm.

    Vc càng chia rẽ chúng ta thì chúng ta phải củng cố tinh thần đoàn kết. Con người nói thì mạnh nhưng tâm mền yếu. VC hay dụ ngọt, chỉ một phút thiếu suy nghĩ nên ngã lòng,sau đó lên tòa đại sứ VC xin chiếu kháng về VN, còn điền vào phiếu lý lịch quá khứ làm gì, thật là ô nhục. Từ những phút mền lòng ấy, con người sinh ra ê chề chán chường chống VC, đôi khi phát ra những ngôn từ bửa bải làm mất tinh thần đoàn kết.

    Người nào cố ý chia rẽ cộng đồng là người ầy bị tiêm nhiểm tư tưởng VC, có người về VN nhiều lần bị VC tuyên truyền, từ đó đem mầm chia rẽ đi gieo khắp nơi. Chúng ta đã thấy nhiều nhân vật lỗi lạc của miền nam như tướng Kỳ, Phạm Duy đã gây mầm mống gây chia rẽ. Thích về sống VN thì nên im, cớ sao cứ phát biểu linh tinh làm mất tinh thần đoàn kết.

    Đời phải có chia rẽ mới có đoàn kết. Sau 75, làn sóng tỵ nạn vượt biên quá rầm rộ. Mới đến nước thứ ba, ai cũng mang lòng căm thù VC, nhưng với thời gian, tinh thần ấy nguội dần. VC khôn khéo muốn người Việt đem tiền về VN ăn chơi nên chúng nới lỏng, nhờ thế người tỵ nạn mới ùn ùn vềquê hương ăn tết, mang thân nhục về thăm đất nước khi biết rằng VC chẳng thương gì kẻ đã bỏ nước ra đi. VC còn tìm mọi cách để làm người tỵ nạn ăn chơi thỏa thích, đem gái, đem rượu đón chào những đứa con tha hương quay về đoàn tụ và người tỵ nạn quá say sưa với đời sống ăn chơi dễ dàng nên đã sinh cau có với những người cùng chiến tuyếncònlý luận tại sao lúc này còn chống VC, từ đó gây mần mống chia rẽ.

    Khi nào người VN nhận thức được rằng VC còn hiện diện là dân tộc còn khổ đau, chúng ta sẽ mất nước, lúc đó mới có sức mạnh đoàn kết. Nhiều người bảo VC có bán Saìgon, Hà Nội thì đâu có làm tôi khổ đau đâu, chuyện chúng bán đất, bán đảo thì chuyện của VC. Mất một tất đất cũng không làm đời tôi khổ, VC có quyền tự do bán, về VN chơi ngoài miệng nói yêu nước để làm vui lòng VC, còn chuyện VC không yêu nước chẳng làm mình khổ đói gì, hơi nào mà lo. Nghĩ như thế thì VN sẽ còn chia rẽ và họa mất nước là chuyện không tránh khỏi. Cái khổ là người sống với VC trong đó có VC khi mất nước sẽ đem thân thay trâu làm nô lệ cho ngoại bang suốt đời.Người tỵ nạn sống lang thang trên xứ người sung sướng gấp ngàn lần người trong nước, sung sướng hay quyên đời nô lệ vì thế đi ngược lại với ý nguyện quá khứ nghĩa là ra đi nguyện suốt đời căm thù VC, dần dà từ căm thù thành người bạn chí thân chỉ vì thú ăn chơi ở VN là tuyệt hơn cả và đẹp hơn cả thay vì thốt lên bằng máu lệ: ôi quê hương là đẹp hơn cả.

Leave a Reply to Nguyễn Việt Kiều