WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tại sao có ngày 30/4/1975?

Sau ngày Cộng sản chiếm miền Nam 30/4/1975, khẩu hiệu “Chủ Nghĩa Mác Lê Bách Chiến Bách Thắng” đã được giăng khắp hang cùng ngõ hẻm. Khẩu hiệu trên cũng được các cán bộ cộng sản từ Bắc vào lên lớp giảng dạy cho dân miền Nam. Thực ra khẩu hiệu chỉ nói lên một điều duy nhất: chủ nghĩa Mác Lê do một thiểu số cộng sản cầm quyền lần này đã thắng Dân Tộc Việt Nam. Chúng ta đều biết chủ nghĩa Mác Lê là một chủ nghĩa quốc tế. Tại Việt Nam, chủ nghĩa này kết hợp với tư tưởng và hành động bạo chúa của Stalin và Mao trạch Đông. Chủ nghĩa Mác Lê Stalin và Mao lấy đấu tranh giai cấp, lấy bạo lực cách mạng để cướp và nắm giữ chính quyền.

Giở lại trang sử Việt Nam, những năm đầu 1920, khi Hồ chí Minh vừa gia nhập Quốc Tế Cộng Sản, ông đã gây ra nạn phân hóa trong hàng ngũ những ngừơi đấu tranh giành độc lập dân tộc tại Pháp. Những người Quốc Gia đã nhận ra ngay Cộng sản là một thế lực Quốc Tế. Nếu theo chủ nghĩa này khi đánh đuổi được người Pháp Việt Nam sẽ lại lại lọt vào vòng thuộc địa của đế quốc Liên Xô. Quốc Tế Cộng Sản còn chủ trương tiêu diệt giai cấp, tiêu diệt những thành phần quốc gia dân tộc. Chủ trương này đi ngược với truyền thống: dân tộc con trăm trứng – anh chị em một nhà. Bởi vậy các chiến sỹ quốc gia đã công khai bất đồng chính kiến với Hồ chí Minh và một thiểu số người chạy theo Quốc Tế Cộng Sản.

Ngày nay nhiều nguồn sử liệu cho thấy Hồ chí Minh và đảng Cộng sản Việt Nam đã nhận các khỏan tài chính to lớn từ Liên Xô để thực hiện “Cách Mạng Cộng Sản” tại Đông Dương. Thậm chí có những bức thơ Hồ chí Minh bèo nheo với Quốc Tế Cộng Sản không được Quốc Tế Cộng sản trả tiền tương xứng về công lao “khuyển mã” của mình. Ông lại còn bán Cụ Phan Bội Châu cho Pháp vừa có tiền vừa mượn tay Pháp tiêu diệt được một lãnh đạo Phong trào chống Pháp không theo Cộng sản.

Khi Chủ Nghĩa Mác Lê bắt đầu lan tới Việt Nam những năm 1930-40, đảng Cộng sản thay vì đấu tranh giành độc lập cho đất nước, tự do cho dân tộc, lại lo đấu tranh giai cấp. Đảng Cộng sản lấy chủ trương “trí, phú, địa, hào đào tận gốc trốc tận rễ”, lấy bạo lực cách mạng làm phương tiện tiêu diệt mọi thành phần không theo cộng sản. Nạn nhân của Xô Viết Nghệ Tĩnh, của Nam Kỳ Khởi Nghĩa không phải là người Pháp mà lại chính là những người Việt Nam không theo Cộng sản và những người nông dân bị Cộng sản lường gạt mang thân mình lót đường xây dựng đế quốc Liên Xô .

Ngày 9/3/1945, khi Nhật đảo chánh Pháp và trao quyền cho Hòang Đế Bảo Đại. Chính phủ Trần trọng Kim được thành lập, vừa lo nạn đói, lo cải cách xã hội và giáo dục, lo soạn thảo hiến pháp, lo xây dựng một chính quyền dân chủ. Việt Minh ngược lại xây dựng bạo lực để nổi dậy cướp chính quyền.

Sau đó đến lượt người Nhật đầu hàng Đồng Minh. Ngày 19/8/1945, Việt Minh cướp được chính quyền, Hòang Đế Bảo Đại phải thóai vị. Khi đã củng cố được quyền hành đảng Cộng sản quay súng tiêu diệt mọi tổ chức hay cá nhân không theo cộng sản. Đức Thầy Hùynh Phú Sổ, Lý Đông A, Trương Tử Anh, Phan Văn Hùm, Tạ Thu Thâu và hằng trăm lãnh đạo các Tổ Chức Quốc Gia khác đã bị Cộng sản tiêu diệt. Hàng chục ngàn các chiến sỹ đấu tranh cho độc lập và tự do dân tộc thuộc Cao Đài, Hòa Hảo, Việt Quốc và thuộc hàng trăm các Tổ Chức Chính Trị Quốc Gia khác đã bị đảng Cộng sản xuống tay tiêu diệt. Nhân lực và tiềm lực của Dân Tộc đã bị đảng Cộng sản bán rẻ cho Tổ Quốc Liên Xô trong Thế Giới Đại Đồng.

Tất cả Chương Trình quan trọng của đảng Cộng sản đều đã được Báo cáo cho Quốc Tế Cộng sản. Gần đây hai bức thư của Hồ Chí Minh gởi Stalin, xin được xem xét và cấp chỉ dẫn cho Chương trình Cải cách Ruộng đất của Đảng Lao động Việt Nam đã được phát hiện trong đống hồ sơ của Cục Lưu trữ Quốc gia Nga. Một ngày không xa chúng ta sẽ có được những tài liệu đảng Cộng sản buôn dân bán nước để viết lại một trang sử bi hùng dân tộc.

Người Pháp quay lại Đông Dương và từng bước trao trả độc lập cho cả 3 nước Việt Miên Lào. Nhưng người Pháp cương quyết không trao quyền lực cho Hồ chí Minh vì biết rõ ông ta là một cán bộ Quốc Tế Cộng sản, đảng Cộng sản và Việt Minh chỉ là một tổ chức ngọai vi của đảng Cộng sản Quốc Tế. Người Pháp từng bước chính thức trao trả độc lập cho Cựu hoàng Bảo Đại để thành lập chính quyền Quốc Gia. Những người Quốc Gia với tâm huyết giành độc lập và thống nhất đất nước đã liên kết dưới sự lãnh đạo của Cựu Hòang. Trong khi đó vì muốn đảng Cộng sản nắm được độc quyền chính trị, Hồ Chí Minh cương quyết tiếp tục chiến tranh tiêu diệt chính quyền, quân đội và mọi cá nhân, tổ chức Quốc gia.

Năm 1949, đảng Cộng sản Trung Hoa chiếm được lục địa Trung Hoa, khi ấy Mao Trạch Đông nói rõ ý đồ dùng Đông Dương làm bàn đạp và đảng Cộng sản Việt Nam làm tay sai để bành trướng phong trào Cộng sản xuống các nước Đông Nam Á. Sẵn mang bản chất tay sai từ thể xác lẫn tư tưởng, Hồ và đảng Cộng sản Việt Nam đã sang Tàu rồi sang Nga để chính thức nhận lãnh trách nhiệm Quốc Tế tại Đông Dương. Chính yếu tố này đã làm cho cuộc chiến tranh Đông Dương lần thứ nhất (1945-1954) mở rộng thêm và càng ngày càng khốc liệt hơn.

Chiến tranh Việt Nam còn được gọi là chiến tranh Đông Dương, vì ngòai chiến trường chính là Việt Nam, còn hai chiến trường phụ là Lào và Cam Bốt. Đảng Cộng sản Việt Nam đã được Quốc Tế Cộng Sản phân công nhiệm vụ trên cả ba chiến trường.

Nếu Đông Dương không có đảng Cộng sản Việt Nam thì Đông Dương đã không xảy ra chiến tranh. Thật vậy sau thế chiến thứ hai, tất cả các nước trong khu vực Đông Nam Á có hoàn cảnh địa lý và chính trị tương tự Việt Nam đều đã giành được độc lập, được tự do và đều không bị lâm vào chiến tranh như tại Đông Dương. Người Pháp cũng đã từng bước chính thức trao trả độc lập cho Cựu hoàng Bảo Đại để thành lập chính quyền Quốc Gia.

Khi chiến tranh Đông Dương đến hồi khốc liệt nhất, đảng Cộng sản đã theo lệnh của Liên Xô và Trung Cộng chia đôi đất nước Việt Nam. Thay vì lo cho đời sống của người dân miền Bắc, đảng Cộng sản lại tiếp tục đưa quân đội và khí giới vào miền Nam. Nói một cách khác nếu không có đảng Cộng sản Việt Nam thì cuộc chiến tranh Đông Dương lần thứ nhất đã tránh được, và cuộc chiến tranh Đông Dương lần thứ hai (1954-1975) dĩ nhiên đã chẳng xảy ra.

Sau Hiệp Định Đình Chiến Geneve, tiếp tục vai trò bành trướng được Quốc Tế Cộng Sản giao phó, quân đội và cán bộ cộng sản với trang bị vũ khí của Liên Xô, Trung cộng và các nước Đông Âu, đã ào ạt xâm lấn ba quốc gia Đông Dương. Phản ứng lại Hoa Kỳ và các Quốc Gia Đồng Minh gởi quân sang nhưng chỉ nhằm bảo vệ các quốc gia này không để lọt vào tay quân cộng sản. Phía Cộng sản tăng cường chiến tranh. Cuộc chiến càng ngày càng trở nên khốc liệt hơn. Phía Cộng sản quyết tâm nhuộm đỏ Đông Dương, trong khi đó Hoa Kỳ lại vẫn chạy theo chiến lựơc ven bờ chỉ lo giữ Đông Dương thay vì tấn công Khối Cộng Sản.

Để duy trì chiến lược bảo vệ Đông Dương Hoa Kỳ đã phải trả một giá rất đắt cả về cả nhân lực lẫn tài lực. Trên các Đài truyền hình Hoa Kỳ tin tức chiến trường tạo ra hình ảnh Hoa Kỳ đã thất bại trong cuộc chiến tại Việt Nam. Mỗi tuần hàng ngàn binh sỹ Hoa Kỳ tử trận hay bị thương, cuộc chiến như đang xẩy ra tại chính Hoa Kỳ. Phong trào phản chiến nổi lên gây ảnh hưởng đến chính giới và chính sách Hoa Kỳ.

Mặt khác Hoa Kỳ khi ấy đã bắt tay được với Trung Hoa Cộng Sản. Vì thế họ cũng thay đổi chiến lược và chính sách tại Đông Dương. Hiệp Định Ba Lê được ký kết. Hiệp Định này lại ngầm chấp nhận sự hiện diện quân đội Bắc Việt tại Đông Dương. Hoa Kỳ rút quân đội trong khi đó quân đội Bắc Việt lại gia tăng xâm nhập người và vũ khí vào Nam. Quốc Hội Hoa Kỳ lại quyết định cắt giảm Quân viện cho Việt Nam Cộng Hòa. Thiếu quân trang, quân cụ Việt Nam Cộng Hòa đã lọt vào tay quân cộng sản ngày 30/4/1975.

Trong gần 3 thập niên từ 1949 tới 1975, dân tộc Việt đã kiên cường chống lại Khối Cộng sản Quốc Tế do Nga Tàu lãnh đạo. Bao chiến sỹ Quốc Gia , chiến sỹ quân đội Việt Nam Cộng Hòa và người dân miền Nam đã anh dũng chiến đấu bảo vệ miền đất cha ông để lại và xây dựng một miền Nam tự do. Ở cuối cuộc chiến Trung cộng lộ rõ bản chất xâm lược mang quân xâm chiếm Hòang Sa. Ngặt nỗi quần đảo này đã đựơc HCM và đảng Cộng sản Việt Nam chuyển giao cho Trung cộng từ những năm 1958 (Có thể là vô tình, kém hiểu biết, qua việc ký kết công hàm năm 1958- BBT ĐCV chú thích).

Ba mươi sáu năm qua, thiểu số cầm quyền cộng sản đã thiết lập một thể chế tòan trị tại Việt Nam. Thiểu số cầm quyền cộng sản lại xuất thân từ những kẻ chuyên lấy đấu tranh giai cấp, lấy bạo lực cách mạng làm phương tiện tiến thân. Như Hồ chí Minh, họ đã hiến dâng thể xác và tinh thần cho tư tưởng ngọai lai Mác Lê Stalin Mao. Ngay sau 1975, Đảng Cộng sản lại đưa Việt Nam vào hai cuộc chiến tranh ở biên giới Tây Nam (1975-1989) và biên giới phía Bắc (1979-1989), hai cuộc chiến này lại do những mâu thuẫn nội bộ giữa các đảng Cộng sản Liên Xô, Trung Quốc, Việt Nam và Cam Bốt tạo ra. Đảng Cộng sản Việt Nam khi ấy luôn mồm hãnh diện làm “nhiệm vụ quốc tế” cho Liên Xô để chống lại “chủ nghĩa bá quyền Trung Quốc”.

Chiến tranh từ 1945 đến 1989 đã làm cho hàng triệu binh lính và thường dân vô tội Việt Nam bị chết và bị thương tổn cả tinh thần lẫn thể xác. Chiến tranh cũng làm phân hóa dân tộc chỉ mang lợi cho đảng Cộng sản tiếp tục cầm quyền và Trung cộng từng bước thực hiện chiến lược xâm chiếm Việt Nam . Trung Cộng đã đánh chiếm Hòang Sa, Trường sa và nhiều phần lãnh thổ Việt Nam. Thế mà đảng cộng sản lại bắt bớ, đàn áp mọi tiếng nói yêu nước đòi bảo vệ chủ quyền lãnh thổ. Gần đây chúng ta lại biết thêm Bộ Chính trị đảng Cộng sản Việt Nam đã bán sống Tây Nguyên cho Trung Cộng khai thác bauxite, bán rừng để Trung cộng tòan quyền khai thác hay xây dựng căn cứ để xâm thực Việt Nam.

Sau chiến tranh đảng Cộng sản đưa tòan dân tộc Việt vào nhà tù cộng sản, mọi tiếng nói bất đồng đều bị đảng Cộng sản xuống tay đàn áp dã man. Mất tự do, mất dần độc lập quốc gia, ngày 30/4/1975, miền Nam lọt vào tay quân cộng sản, nhưng cũng là ngày khởi đầu cho một cuộc đấu tranh mới: đấu tranh để giành lại tự do, dân chủ và vẹn tòan lãnh thổ.

Ba mươi sáu năm qua, cứ đến 30/4 hằng ngàn bà con khắp các tiểu bang tại Úc châu lại hướng về Canberra biểu tình trước tòa Đại sứ Việt cộng. Những người biểu tình nhắc nhở nhau Úc châu là vùng cấm Việt cộng và phải góp một bàn tay mang dân chủ tự do đến cho Việt Nam .

Ba mươi sáu năm qua, Úc Châu luôn luôn nêu cao tinh thần quyết tâm giải thể cộng sản mang tự do dân chủ đến cho Việt Nam . 30/4 năm nay Cộng Đồng Ngừơi Việt Tự Do tại Úc châu sẽ vận động đồng bào khắp nơi trên Thế giới đồng ký tên Thỉnh Nguyện Tự Do Dân Chủ cho Việt Nam. Thỉnh nguyện thơ này sẽ được đồng bào tất cả các tiểu bang ký tên, cũng như sẽ đưa lên trên mạng để đồng bào khắp nơi trên thế giới cùng ký.

Đặc biệt vào ngày 12/6/2011 sắp tới Cộng Đồng Người Việt Tự Do tại Victoria sẽ tổ chức một cuộc biểu tình tuần hành với tiêu đề là “Vinh Danh Cờ Vàng – Giải Thể Cộng Sản Việt Nam”. Đòan biểu tình sẽ phát xuất từ Federation Square, tuần hành vào giữa trung tâm thành phố Melbourne để tiến về Quốc Hội Victoria trao Thỉnh Nguyện Thư. Cuộc biểu tình nhằm nói lên nguyện vọng của người Việt tại Victoria luôn luôn ước mong và đấu tranh để tự do dân chủ sớm đến với dân tộc Việt Nam. Mong Cách Mạng Hoa Nhài sớm đến Việt Nam . Các Tiểu Bang khác tại Úc châu cũng đang thảo luận với các hội đòan để hoặc sẽ tổ chức biểu tình cùng ngày hoặc sẽ tổ chức trao Thỉnh Nguyện Thư đến chính giới địa phương.

Cộng đồng Úc châu cũng như Cộng đồng Người Việt Tự Do Hải Ngọai luôn hướng về quê cha đất tổ để Việt Nam sớm có Tự Do. 30/4 khi ấy sẽ chỉ còn là một ngày trong lịch sử. Lịch sử một Dân Tộc đã kiên cường chống lại chủ nghĩa Mác Lê, Quốc Tế Cộng Sản và thiểu số tay sai “cõng rắn cắn gà nhà” cộng sản Việt Nam.

Melbourne, Úc Đại Lợi

27/4/2011

© Nguyễn Quang Duy

© Đàn Chim Việt

34 Phản hồi cho “Tại sao có ngày 30/4/1975?”

  1. CôngĐài says:

    Đọc bài viết, tôi muốn góp ý hai phần :
    (1) – Giá mà tác-giả cung-cấp thêm những tài-liệu tham-khảo thì tốt biết mấy, vì độc-giả có thể dựa phần lớn vào đấy để đánh-giá khách-quan-tính của bài viết. Ao-ước rằng những bài viết khác của tác-giả, hoặc bất kỳ bài viết của ai khi đề-cập đến những historical events, tốt hơn nên có những tài-liệu tham-chiếu, lựa-chọn những tài-liệu tương-đối khách-quan theo ý của tác-giả bài viết. a/ Bài chủ có đoạn viết ‘ Mặt khác HK khi ấy đã bắt tay được với Trung Hoa CS, vì thế họ cũng thay-đổi chiến-lược và chính-sách Đông-dương ‘. Tôi không nghĩ như vậy : – Điểm (chính-yếu, khác với diện) đối-phó trong chiến-lược toàn thế-giới lúc bấy giờ của Hoa-kỳ là Liên-xô cũ, vẫn không thay-đổi trước khi thành-trì CSQT này sụp-đổ chính-thức từ thập-niên 90 của thế-kỷ 20. Chính-sách của Hoa-kỳ là luôn khai-thác sự rạn-nứt vốn có giữa Nga (Liên-xô bấy giờ) và TQ, vì rằng chừng nào hai nước này còn hợp-tác thì rất khó cho HK trong việc thực-thi chiến-lược, chính-sách của mình nhằm đạt được sự an-ninh cho riêng mình nói riêng và cho thế-giới nói chung, đồng thời vẫn duy-trì vị-trí số 1 về các mặt quan-trọng như kinh-tế, quân-sự, chính-trị v.v.. trên toàn thế-giới. Chiến-lược không thay-đổi, nhưng chính-sách ngoại-giao có chuyển-biến là điều HK chính-thức thực-hiện đầu thập-niên 70 (thế-kỷ 20), dù thực-chất đã có những quan-hệ cấp thấp những năm trước đó giữa HK và TQ. Vậy sự rút khỏi từng bước của Mỹ khỏi VN chỉ là dấu-hiệu nói lên thiện-chí, sự bảo-đảm cụ-thể của HK rằng HK không là mối đe-dọa của TQ, để TQ rảnh tay đối-phó với Liên-xô bấy giờ, khi cần. Dĩ-nhiên đây là sự trao-đổi, hai bên cùng có lợi, của HK và TQ. Đó là điểm khởi đầu cho HK dành mọi nỗ-lực đối-phó Liên-xô, đưa đến sự sụp-đổ của thành-trì của khối này vào hai thập-niên sau. Đây cũng là ‘ cứu-cánh biện-minh cho phương-tiện ‘ trong chiến-lược của HK. HK chấp-nhận mất VN, thật-sự thua về chiến-thuật, là điều họ chỉ coi là phương-tiện. Muốn đạt được mục-đích sau cùng của chiến-lược đã hoạch-định, HK có nhiều mục-tiêu phải thực-hiện. Có những mục-tiêu lớn, nhỏ, chính, phụ. Khi cần thiết, có thể thua hay bỏ qua nhiều mục-tiêu phụ, không phải là những mục-tiêu ‘ không thể bỏ qua, không thể không thực-hiện ‘. Kể từ sau khi mặt ý-thức-hệ CS và Tự-Do không còn là chiêu-bài cho chính-sách, chiến-lược của HK, nghĩa là sau sự sụp-đổ của thành-trì CSQT, chiến-lược của HK thay-đổi và chính-sách của những chính-phủ Cộng-Hòa và Dân-Chủ do đó cũng thay-đổi. Mục-tiêu quân-sự hiện nay của HK là TQ (Đông Á), và Iran (Trung-Đông), thì việc HK có trở lại với VN là lẽ đương-nhiên. Sự trao-đổi đã bắt đầu ; trước khi có những cam-kết bảo-đảm ( dù là giai-đoạn) thì hai bên phải tỏ những dấu-hiệu thiện-chí của mình. b/ BBT/ĐCV chú thích rằng HCM và PVĐ dâng các đảo HS,TS cho TQ vì vô-tình và kém hiểu biết. Tôi không tin như vậy. Tôi nghĩ rằng là cách chọn-lựa của họ. Họ biết rõ rằng sự tiếp-trợ của TQ, thêm vào sự viện-trợ vốn có của Liên-xô bấy giờ ( vốn có vì là tình ruột thịt : CSVN là con đẻ của CS Liên-xô) là yếu-tố quyết-định cho âm-mưu xâm-lược miền Nam VN, vì chế-độ Đệ I VNCH dưới quyền TT Ngô đình Diệm, với sự viện-trợ của HK, đã đang lớn mạnh mà viễn-ảnh không những là có thể củng-cố miền Nam VN, mà còn có khả-năng ảnh-hưởng lớn rộng đến miền Bắc VN – đó là chưa nói đến khả-năng Bắc-tiến – ( những năm 1958, 59). HS, TS theo công-nhận của HCM và PVĐ là chủ-quyền của TQ, như là điều-kiện trao-đổi giữa VN với TQ để VN tiếp-tục có sự tiếp-trợ mọi mặt của TQ. Đây mới là ‘ cứu-cánh biện-minh cho phương-tiện ‘ của CSVN mà chủ-động là HCM và PVĐ. Cứu-cánh của họ thấp hèn quá, ích-kỷ quá, chỉ làm lợi riêng cho tập-đoàn lãnh-đạo CSVN mà HCM và PVĐ là vai-trò chính bấy giờ.Phương-tiện chỉ là HS,TS chưa được biết đến giá-trị như hiện nay, nhưng âm-mưu bành-trướng của TQ thì chắc-chắn HCM phải biết. Lưỡi bò Biển Đông bây giờ mới được TQ công-khai, nhưng chắc-chắn tập-đoàn CSVN phải, không ít thì nhiều, đánh hơi được. Họ biết mà vẫn làm. Lịch-sử đang phê-phán và viết về họ cho muôn đời phỉ-nhổ.
    (2) – CSVN có lưu-manh nhưng gặp phải ông thầy xảo-quyệt hơn là TQ. Từng bước xâm-chiếm VN, từng bước tạo những ảnh-hưởng của TQ, như vụ cắm cọc biên-giới, sửa-đổi hải-phận có lợi cho TQ, vụ bauxít, những quyền-lợi hàng đầu của người TQ tại VN, v.v..buộc tập-đoàn CSVN ‘ trì-hoãn-chiến ‘ chấp-nhận. Họ biết nhau quá. Tập-đoàn lãnh-đạo CSVN biết nếu không trì-hoãn-chiến trước mọi áp-lực thúc-bách vô-cớ của TQ, hẳn sẽ mất nhiều hơn, riêng cá-nhân bọn chúng sẽ mất mọi quyền-lực, quyền-lợi, tiền-của vơ-vét, tham-nhũng, hối-lộ, v.v… trước khi chúng nối lại những quan-hệ – chặt-chẽ, ràng-buộc hơn – với thế-giới nói chung, và HK nói riêng, để bảo-đảm có sự can-thiệp của những nước này. Đồng thời chúng có thì-giờ tẩu-tán tiền-của, chuẩn-bị an-toàn cho một sự rút lui tự-ý (khi thực-sự an-toàn), hay một sự sụp-đổ không tránh khỏi mà chúng đã tiên-liệu.
    (3) – Tác-giả đã tuần-tự thuật lại mọi diễn-biến, bắt đầu với một nghuyên-nhân gia-nhập CSQT của HCM đưa đến một hệ-quả là 30/04/1975 . Dĩ-nhiên có nhiều chủ-quan-tính, nhưng là những chủ-quan chấp-nhận được, vì rằng có xen kẽ những sự -kiện khách-quan mà độc-giả – tôi tin là vậy, vì có tôi – cảm thấy không ngứa-ngáy, xấu-hổ mà đồng-tình vì đại-thể không sai với sự thật mà hầu như những chứng-nhân của những thập-niên từ 50 đến 70 vẫn còn sống cũng có tôi – chứ không trắng-trợn của những loại ‘ sự-thật ‘ trắng thành đen hoặc ngược lại qua những sách-báo, tài-liệu, v.v…tuyên-truyền của CSVN qua các giai-đoạn kể trên. Vậy, tuy không phải là bài viết nhằm cho việc tham-khảo, nhưng có ích để những người chưa hoặc không biết rõ những sự-việc đã xảy ra trong suốt giai-đoạn lịch-sử trên, không dại-dột, mù-quáng nghe những tuyên-truyền ác-ý, cố-tình bóp méo sự thật lịch-sủa. Sau nữa là cho những thế-hệ trẻ Việt trong và ngoài nước VN, hiểu được ý-nghĩa của ngày 30/04/1975 – không đơn-thuần theo sự tuyên-truyền đơn-phương của chính-quyền CSVN tự gán cho là ngày đại-thắng gì đó của chúng, mà không những không nhắc đến những nỗ-lực khách-quan của những nền Cộng-Hòa của VNCH trong công-cuộc kiến-thiết, phát-triển và giữ-gìn sự toàn-vẹn lãnh-thỗ tiền-đồ Tổ-quốc VN, mà trái lại còn bôi-nhọ, đánh-phá..

    BBT: Đề nghị góp ý ngắn gọn!

  2. Huy can says:

    Hai mien Triều Tiên bį chia cắt theo vĩ tuyến 38 voi Miền Bắc theo Cong san,Mien Nam Hàn Quốc theo chế độ Tu d, giống hệt VN truoc đây, với Miền Bắc Theo Cống sản ,Và Miền Nam theo chế độ tự do dân chủ- VNCH. Nhưng chỉ khac là Triều Tiên và Hàn Quốc không có Cai ngày chết tiệt giống 30/4 Của VN để mà kỳ niệm.xIn chúc mừng nhân dằn Han Quoc

  3. Trúc Bach says:

    Việc Hồ Chí Minh bán đứng cụ Phan Bội Châu mà anh Tương Nai thắc mắc hỏi tác giả là “căn cứ vào đâu để nói ông Hồ Chí Minh bán cụ Phan Bội Châu ?”

    Tôi xin phép tác giả được giả nhời anh Tương Nai như thế này :

    Lếu “báo cáo” với anh Tương mà lại dùng các tài niệu của bọn phản đông thì chắc anh Tương sẽ giẫy nẩy nên nà “không thể tin được bọn phản đông và các thế nực thù địch !” ; Cho lên Trúc Bạch phải nấy tài niệu từ nguồn “chính thống” .

    Trong cuốn THÀNH NGỮ – ĐIỂN TÍCH – DANH NHÂN – TỪ ĐIỂN của tác giả Trịnh Văn Thanh, do nhà xuất bản Văn Học phát hành năm 2008 tại Hà Nội, ở trang 742 – trong mục viết về PBC – các soạn giả đã viết như sau :

    “Năm 1925, nghe theo lời của Lý Thụy và Lâm Đức Thụ, Phan Bội Châu gia nhập vào tổ chức “Toàn thế giới bị áp bức nhược tiểu dân tộc”, nhưng sau đó Lý Thuỵ và các đồng chí lập mưu bắt Phan Bội Châu nộp cho thực dân Pháp để:

    1 – Tổ chức lấy được một số tiền thưởng (vào khoảng 15 vạn bạc) hầu có đủ phương tiện hoạt động.

    2 – Gây một ảnh hưởng sâu rộng trong việc tuyên truyền tinh thần ái quốc trong quốc dân ”

    Thưa anh Tương Nai, cái tên Lý Thụy đối với anh chắc chẳng xa lạ gì, vì đó chính là một tên khác của ông Hồ lúc ông í đang “hoạt động” tại Trung Hoa …phải không ?

    Thực ra thì chả phải Hồ Chí Minh một mình bán đứng cụ Phan rồi lấy tiền đút túi riêng mà là – như giải thích trong cuốn Từ Điển thì – Lấy tiền để cho phong trào hoạt động, và trong vụ này còn có một đồng lõa khác tên Lâm Đức Thụ, là đồng chí của ông Hồ, cũng chính là người đã mai mối cho Hồ Chí Minh kết hôn với 1 cô gái Tầu có tên là Tăng Tuyết Minh .

    Sau này, khi Lâm Đức Thụ bị Hồ Chí Minh cho người giết với tội danh mật thám cho Pháp, cũng đã có sự nghi ngờ rằng ông Hồ Chí Minh giết Lâm Đức Thụ, trước là để bịt đầu mối việc họ đã bán đứng cụ PBC, và sau là để trừng phạt việc Lâm Đức Thụ đã “và xẻo” không ít tiền trong số tiền được thực dân Pháp thưởng cho .

    Tham khảo tại đây .

  4. THO CAY says:

    N.Q.Duy cắn xen lắp ghép giỏi quá, đọc cứ thấy y như thật, hoan hô phỉnh được khối ra ấy.
    Nhưng theo tôi ko nói linh tinh, tất cả chúng ta quay về VN làm cách mạnh lất đổ CS đi, đi,đi
    cứ lảm nhảm bài cũ thế này mãi chẳng có ích gì, mất thời gian đọc bài dài mà lằng nhằng…
    CS nó vẫn đang sống nhăn răng ra 1000 năm nữa đấy, đúng hay sai ?????

    • Tien Ngu says:

      Nghe…thấy thương quá.

      Anh Việt Cộng hay cò mồi nào cũng vậy, hể nghe thấy ai đó trình bày các sự kiện lịch sử thật về đất nước VN, cũng nhãy tưng tưng lên. Chê, chửi, thách thức…., loạn cào cào.

      Lịch sử của người việt tự do viết lên cho bà con đọc, hiểu rỏ về các cú lừa của giặc Cộng, người ta cãm ơn không hết, chỉ có cò mồi là lên giọng…chê rề. Ra cái vẽ ta đây mới nà…ngon nành, nịch sử VN do cò mồi VC viết, mới nà…thứ thiệt. Bịnh quá…

      Giặc Cộng có cai trị, sống nhăn răng ở VN 1000 năm nữa, cũng bị bà con…nhổ phẹt phẹt. Căn bãn của chúng là láo với lừa, chỉ tội nghiệp cho…nhăn răng phải sống dưới cái láo lâu bền mà thôi.

      Tốt lành gì đó?

  5. nguyễn thị minh says:

    Này hới Nguyễn Quang Duy! Mi biết thì thưa thốt, không biết hãy tựa cột mà nghe nhé. Đồ ngu ạ. vài cái điều mày sủa ăng ẳng như vậy chỉ có đứa trẻ con nó nghe. Đúng là câm hay ngóng, ngọng hay nói!

    • Tien Ngu says:

      Thấy ông Nguyễn quang Duy trình bày kỷ lưỡng, đăng báo đàng hoàng, có…sủa tiếng nào đâu?

      Nghe nói chỉ có…cò mồi VC, lăng xăng đỗi nick, sủa, ý quên chửi ỏm củ tỏi, không có nập nuận ra…cái con bà gì cả, mới nà…sủa ăng ằng chớ?

      Anh cò có ngon, nập luận đàng hoàng, phãn biện lại ông Duy, chứ…sủa thế, ai sủa không được?

      Đâu ông Duy không biết chổ nào, nói nghe chơi coi?

    • Builan says:

      Tôi trôm nghĩ Nguyễn thi minh(ở trên )
      Tương Lai(ở dưới)

      Thưa nhị vị bạn đọc và “đồng chủng” quý mến
      Không biết quý vị đang làm gì và ở đâu ?
      Nếu còn nằm trong hang Pat Pó với suối Lê Nin đồi Karl Max thì tôi lễ phép mời nhị vị chui ra học hoì tử tế lắng nghe
      Hoặc giả đương còn bận phục vụ “cha già” cuả quý vị ở lăng Ba Đình thì cũng nên tranh thủ thời gian ĐỌC rồi sẽ VIẾT- Chớ có vôị hồ đồ, bậy bạ.. thiên hạ cười cho !

      Tôi biết rằng tôi NGU hơn bác Tiên Ngu nhiều nên tôi không dám viết , chỉ dám mời riêng nhị vị trên và dưới – Nhất là TƯƠNG LAI … mở link dẫ dưới dây – đọc thật nhiều làn

      Nguyen Aí Quốc, Nguyễn Tất Thành, Hồ chiminh , Hồ tập Chương

      http://dcvonline.net/modules.php?name=News&file=article&sid=9127

  6. Tương Lai says:

    Tôi cũng cố gắng đọc hết bài viết “Tại sao có ngày 30/4/2012″ của ông NQD để ông nói như thế nào. Quả thật, cách viết của ông sao mà cẩu thả đến thế. Không biết ở Úc ông làm gì, trình độ ra sao? Nếu là một người bình thường đi cắt dán bài của người khác thì thôi. Còn như đây là do ông tự viết lấy thì tư duy của ông phải xem lại.
    Xem lại từ cách bố cục một bài văn của mình. Đang nói về Ông Hồ Chí Minh và Đảng CSVN từ thời 1920,1930-1940 thì đi lại dẫn chứng một tài liệu trong thập kỷ 60 của thế kỷ trước. Thứ đến là thái độ chụp mũ người của ông. Không biết ông căn cứ vào đâu để nói Ông Hồ Chí Minh bán Cụ Phan Bội Châu, thật tức cười và còn mượn tay Pháp để tiêu diệt các Phong trào chống Pháp không theo CS.
    Tiếp theo, ông NQD lại đi ôm chân bọn giặc ngoại xâm, không biết ông có xấu hổ không. Phong trào XVNT và NKKN với quyết tâm khởi ngĩa giành chính quyền đem lại độc lập dân tộc thì ông NQD lại dựng đứng lên thành CS đi giết người dân của mình. Phát xít Nhật làm cho hơn 2 triệu đồng bào ta chết vì đói lại được tung hô là giúp đỡ Bảo Đại xây dựng chính quyền, thật hết biết. Tầm hiểu biết của ông thật nông cạn, ông có biết vì sao có hơn 2 triệu đồng bào ta bị chết vì nạn đói không?
    Lại còn chuyện chiến tranh Đông Dương lần 1, lần 2. Ông hãy biểu hiện một chút lòng tự trọng của mình. Nếu ông cần, tôi sẽ gửi cho ông một ít tài liệu để chứng minh những lời của ông thật là đối trá, đánh lận con đen. Là một người Việt Nam, dù ở đâu, cương vị nào thì cũng phải có lòng tự hào dân tộc. Nếu là một trí thức thì còn phải hơn thế nữa. Viết bài thì phải có luận cứ đàng hoàng để chứng minh, nhưng chắc chắc ông không thể chứng minh nổi một điểm nào trong bài này của ông đâu.
    Là một người dân tỉnh lẻ ở đồng bằng sông Cửu Long, nhưng tôi biết một chút ít về lịch sử, về một số vấn đề về nghiên cứu khoa học. Tôi khuyên ông nên hết sức nghiêm túc và khách quan khi viết bài, nếu không những bài viết của ông lại chứng minh ông là một người kém hiếu biết đó.

    • Tien Ngu says:

      Tiên Ngu này cũng vậy…

      Đọc cái còm của Lai, bổng hoá…ngu thêm. Hồ chí Minh bán đứng Phan Bội Châu, ăn cắp tên của nhóm Nguyễn aí Quốc, trình độ…lớp 7 mà khoe…làm báo Người Cùng Khổ…vân vân…

      Thiên hạ đã chứng minh…hà rầm rồi Lai? Lai tính đóng kịch…ngây thơ hả Lai?

      Riêng cái vụ Ngô đình Diệm đi…ôm chân giặc ngoại xâm, cũng đã cho thiên hạ thấy Lai đúng nà…vẹt, vẹt này được Việt Cộng nuôi nấng dạy dổ. Vậy riêng lũ Cộng, không có tên nào đi…ôm chân Nga Cộng, Tàu Cộng à? Đứa nào hàng năm theo lệnh đi ôm chân cs Đông Đức, Nga, Tiệp, xin súng và thực phẫm về rồi nói láo rằng…anh em xã hội chủ nghĩa tình yêu thắm thiết?

      Ậy, Ngô đình Diệm…ôm chân đế quốc mà dân miền Nam cơm no bò cởi, con cái kính trọng cha mẹ, giáo dục không…dạy láo, không hề có chuyện….đấu tố cãi cách. Nhìn lại miền Bắc do giặc Cộng cai trị, không…ôm chân đế quốc coi. Toàn nà…láo không hè. Em nào cự cãi không chịu bị…láo thì chúng….cắt cổ. Cướp của dân giàu một cách trắng trợn, theo lênh cố vấn Tàu Cộng mần…cãi cách, mang ông bà cha mẹ ra đấu tố dã man. Dám nói không có lắm nghe…

      Tưỡng không ai hay biết nên đóng kịch vô tư một cách….tỉnh rụi à?

      Bất lương vừa thôi, Lai?

  7. ngocson146 says:

    khi nào ong KAMI không nhìn nhận người vn chiệu nhìn nhận cái họa do chủ thuyết nga tàu dàn dựng thì ông đừng viết về đè tài chính trị nữa ,ông nghèo nàn về thông tin lắm
    tôi hỏi ông nức nga cs do lê nin dựng lên và xâm lược cả đong âu để rồi sụp đổ trở thành mười hai nước sng thì cs không phải là xâm lược thì là cái gì?
    còn nói mỹ xâm lược là một lời tuyên truyền lừa bịp không hơn không kém ,trong lịch sử mỹ chưa chiếm dụng của dân tộc nào một thược đất ,điều này ông cũng dư biết với thông tin ngày nay.
    về lá cờ vàng thì ông nên hỏi sử gia trần gia phụng sẽ trả lời ông tường tận hoặc sinh viên lê trung thành ở đài loan thì biết rõ
    csvn khong sợ người việt hải ngoại cũng như các nhà dan chủ trong nước mà họ thậtss sự sợ các lãnh tụ tinh thần các tôn giaó
    còn vấn đề dân chủ cho vn ư ? tôi xin trả lời là không có tự do ngôn luận thì không bao giờ có dân chủ ở vn ,cho dù một trăm năm nữa thi vẵn là cs

  8. nvtncs says:

    Xin được chia sẻ với đ/g Đàn Chim Việt ý kiến của một đọc giả tên “viet” trong Báo Tổ Quốc về bài “Chiến Tranh Việt Nam: Ai Thắng, Ai Thua?”
    ————————————————–
    viet
    Tháng Tư 30, 2011 lúc 8:28 sáng

    Tôi không đặt ra vấn đề ai thắng ai thua trong biến cố 30/4, vì đối với tôi CSVN đã thua ngay từ lúc vượt vĩ tuyến 17, cái kẻ đã phải dùng vũ lực một cách điên cuồng, dã man với ngay chính đồng bào anh em ruột thịt của mình, cái kẻ đã tráo trở ngay với những cam kết quốc tế chưa ráo mực thì chính đạo ở chổ nào mà còn dám nói thắng thua.
    30/4 là một cuộc đại dịch, một loại virus CS ghê tởm tràn vào miền Nam, nó hũy hoại mọi giá trị nhân bản bằng chính sự dã man côn đồ của nó, nó đưa cả một dân tộc xuống thấp hơn mức một con người để xóa mọi sự kháng cự và không cho công lý được thực thi.
    Cơn dịch nó giết chết , hũy hoại cả một dân tộc… nhưng không thể nói nó đang thắng, hay người bị dịch đang thua ???
    Đây chỉ là một đại họa ập đến cho Việt Nam mà chúng ta có nhiệm vụ phải tranh đấu giành lại tự do dân chủ nhân quyền cho tổ quốc.
    ————————————————–

    • ky nguyen says:

      Dương Văn Minh đã chấp nhận chuyển từ “bàn giao” sang “đầu hàng” trước yêu cầu của bên cách mạng với niềm tin Tổ quốc độc lập, thống nhất, hòa bình, đoàn kết, hòa hợp hòa giải.

      Ngày 2/5/1975, Chính phủ cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam công bố quyết định trả tự do cho nội các Dương Văn Minh.

      Tướng Trần Văn Trà, chủ tịch Ủy ban Quân quản Sài Gòn – Gia Định, trực tiếp gặp tổng thống Dương Văn Minh, phó tổng thống Nguyễn Văn Huyền, thủ tướng Vũ Văn Mẫu vừa thông báo quyết định, vừa truyền đạt chính sách của cách mạng:

      “Chính phủ cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam đã quyết định trả tự do cho các ông về với gia đình. Giờ đây miền Nam Việt Nam đã được hoàn toàn giải phóng, nước Việt Nam độc lập và thống nhất. Cuộc chiến đấu của nhân dân Việt Nam chống đế quốc Mỹ xâm lược và tay sai đã toàn thắng…

      Bây giờ đất nước Việt Nam đã độc lập và thống nhất, không phải là lúc nói chuyện người thắng kẻ thua. Đối với chúng ta, không có kẻ thua, người thắng mà chỉ có dân tộc Việt Nam chúng ta thắng Mỹ…

      Mỗi người Việt Nam lúc này hãy thực hiện tốt chính sách hòa hợp dân tộc của Chính phủ cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam, đem hết sức lực và trí tuệ của mình để góp phần xây dựng đất nước sau 30 năm chiến tranh tàn phá…”.

      Tướng Dương Văn Minh bày tỏ lòng biết ơn đối với Chính phủ cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam và nói:

      “… Tôi vô cùng cảm kích và thật sự hân hoan vì đến 60 tuổi tôi mới được trở thành công dân của nước độc lập, tự do… Tôi nhận chức tổng thống khi biết rõ ý đồ của Mỹ đã bỏ rơi miền Nam Việt Nam và họ muốn dùng tôi vào thời điểm này để làm gì.

      Xin hứa với ngài và cách mạng, là công dân của nước Việt Nam độc lập, tôi sẽ góp công sức của mình vào việc xây dựng đất nước…”.

      Cuộc gặp kết thúc, Chủ tịch Ủy ban Quân quản Trần Văn Trà một lần nữa nhắc lại: Nước Việt Nam đã hoàn toàn độc lập và thống nhất, mỗi người Việt Nam lúc này phải cùng nhau hợp lực xây dựng đất nước…

      Gần 28 năm sau chiến tranh, Trung ương Đảng đã tiến một bước tiếp cận để đánh giá hiện tượng Dương Văn Minh:

      “…Tuyên bố của Dương Văn Minh và nhật lệnh của Nguyễn Hữu Hạnh cũng đã có tác dụng nhất định làm giảm ý chí đề kháng của đại bộ phận quân ngụy vào những giờ chót của chiến tranh, tạo thuận lợi để đại quân ta tiến vào Sài Gòn. Thúc đẩy Dương Văn Minh ngừng bắn thức thời, đó là một thành công của công tác binh địch vận đã chọn đúng đối tượng để tác động vào đúng thời điểm. Đó là một đóng góp quan trọng của mũi binh địch vận trong thời điểm kết thúc chiến tranh”.

      Việc tướng Dương Văn Minh và nội các của ông ra tuyên bố chiều 29-4-1975 chấp nhận các điều kiện do Chính phủ cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam đặt ra trong tuyên bố ngày 26-4-1975 để chấm dứt chiến tranh, trên thực tế là “chấp nhận đầu hàng không điều kiện”, được những người cùng chí hướng trong lực lượng thứ ba hết lòng ủng hộ và hợp lòng dân. Hành động đó đã góp phần vô hiệu hóa lực lượng quân Sài Gòn, tránh được đổ nát, gây thêm tang tóc vào giờ phút quyết định. Đó là thành quả của quá trình vận động từ nhiều phía, trước hết và chủ yếu do sức mạnh của chính nghĩa cách mạng, truyền thống đoàn kết yêu nước trong “con Lạc cháu Hồng” ở những mức độ khác nhau đã thức thời trỗi dậy.

      …Như lời thượng tướng Trần Văn Trà tuyên bố vào ngày 2-5-1975 tại dinh Độc Lập: “Đối với chúng ta, không có kẻ thua, người thắng mà chỉ có dân tộc Việt Nam chúng ta thắng Mỹ”.

  9. BA NGƯƠN , TƯ ĐẺN - THƯƠNG PHẾ BINH VNCH BỊ BỎ RƠI.. says:

    HÈN NHÁT , ĐÃ TRỐN CHẠY TRỐI CHẾT – BỎ CẢ CHIẾN HỮU và QUÊ HƯƠNG – Nay đang tự sướng và đòi TỬ THỦ ở …. XÓ TRỜI TÂY .

    Thế mà cũng đòi … Yêng hùng lắm ru …???

    • nvtncs says:

      Gửi BA NGƯƠN , TƯ ĐẺN – THƯƠNG PHẾ BINH VNCH BỊ BỎ RƠI.. :

      Theo quan niệm của người CSBV, người “anh hùng” là người cầm súng bắn người không có súng và người “hèn’ là người không còn binh khí. Hoặc trước đó nữa, người “anh hùng” là tên khủng bố ném lựu đạn vào chỗ đông dân lành.

      Tôi xin đề nghị thế này với các ông CSBV: Các ông hãy đem xe tăng T54, máy bay Mig 21, súng đại bác 155 ly, trả lại Liên Xô, chúng tôi đem súng ống Mỹ trả lại Mỹ, rồi hai miền Bắc Nam lấy cung nỏ ra choảng nhau xem ai thắng, ai thua, ai anh hùng, ai hèn. Vì sự thật là các ông và chúng tôi đều dùng khí giới ngoại quốc viện trợ để bắn nhau.

      • Trung Kiên says:

        Theo tôi; trong chiến tranh, khi bị thua phải bỏ chạy thì không phải “HÈN”, mà là tự cứu mình!

        Tôi quan niệm chữ “hèn” thế này:

        - HÈN là khi ngoại bang TQ bắt ngư dân của VN…nhưng nhà nước không dám mạnh dạn lên tiếng!

        - HÈN là khi tầu TQ ủi chìm ngư thuyền VN… mà nhà nước chỉ dám thông tin là “tàu lạ”.

        - HÈN là khi TQ chiếm đất lấn biển, nhưng nhà nước VN không dám phản kháng, nhưng khi nhân dân biểu tình phản đổi thì nhà nước cho CA đánh đập, khủng bố!

        - HÈN là những kẻ đã dùng nick (giả làm) BA NGƯƠN , TƯ ĐẺN – THƯƠNG PHẾ (BINH VNCH BỊ BỎ RƠI) để sỉ vả người khác…

        Đấy mới là –> HÈN – HÈN – HÈN! HÈN…mà cứ tưởng là yêng hùng (khắm)

Leave a Reply to ngocson146