WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

RFA phỏng vấn nhà văn Trần Khải Thanh Thủy

TKTT và con gái út 14 tuổi đặt chân tới San Francisco 23/6/2011

Ngay sau khi được Việt Nam trả tự do và trục xuất sang Hoa Kỳ, Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy đã dành cho Đài Á Châu Tự Do một cuộc phỏng vấn đặc biệt.

Nhà văn, nhân vật bất đồng chính kiến Trần Khải Thanh Thủy vừa được chính phủ Việt Nam trả tự do nhờ sự can thiệp của chính phủ Hòa Kỳ và dân biểu Loretta Sanchez.

Dưới đây là nội dung cuộc trả lời phóng vân của Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy với phóng viên Việt Hà, sau khi bà đặt chân đến thành phố San Francisco, tiểu bang California.

Vẫn đam mê cầm bút

Việt Hà: Trước hết xin cám ơn Chị đã dành cho RFA cuộc phỏng vấn và chúc mừng Chị được trả tự do, sang đến Mỹ an toàn. Muốn hỏi chị là khi đặt chân đến Hoa Kỳ, cảm giác đầu tiên của Chị là gì?

Trần Khải Thanh Thủy: Cảm giác đầu tiên của tôi là đi từ địa ngục đến thiên đường, và thậm chí vẫn không tin đó là sự thật.

Việt Hà: Chị có thể cho biết hoàn cảnh khi nhận được tin dược trả tự do là hoàn cảnh như thế nào, và lúc nhận được tin đó thì chị có cảm nghĩ ra sao?

Trần Khải Thanh Thủy: Tin này là tin được giữ bí mật cho đến phút chót. Mãi cho đến 3 giờ rưỡi chiều ngày 23/6 ở Việt Nam, tôi vẫn đang ở trong buồng giam, vẫn đang quần cộc, áo ba lỗ đánh vật với cái nóng gió Lam Sơn, nóng tới 37, 38 độ mà không có điện có quạt gì cả, thì cán bộ trại giam vào nói với tôi là chị mặc quần áo trại vào để ra gặp cán bộ.

Tôi cứ nghĩ là lại ra gặp cán bộ trại bình thường thôi, tôi cũng vội vàng mặc bộ quần áo của trại dầy, nặng, cũ kỹ, đội cái nón mê, đi theo cán bộ trại ra ngoài thì mới thấy lố nhó bóng dáng công an, an ninh mặc thường phục. Tôi đoán là sẽ có một biến cố gì đó đến với mình. Họ chỉ cho phép tôi được chuẩn bị có 5 phút, bảo rằng phía Mỹ đã bố trí vé máy bay cho tôi và bay ngay trong đêm nay, bây giờ vào lôi đồ đạc ra để họ đưa tôi đi.

Lúc ấy tôi vui mừng như là hai đầu gối reo hát trên nền gạch, run hết cả tay chân, cuống hết cả lên, không ngờ là sau 21 tháng trời chịu đựng, đến giờ phút ấy tự do đã lạc bước đến với mình.

Ngay lập tức tôi vào chuẩn bị các thứ, nhưng cũng không được phép chuẩn bị gì nhiều vì họ đi theo, nên tôi chỉ xách có cái túi. Lúc đó tôi vẫn còn đội cái nón mê ở trên đầu, họ bảo là bỏ cái nón lại chứ.

Việt Hà: Như vậy chị không kịp gặp anh Tân chồng chị ạ?

Trần Khải Thanh Thủy: Cả nhà tôi đợi ở sân bay Nội Bài, họ ấn định cho phép gặp nhau từ khoảng 8 giờ đến 9 giờ. Nhưng thực tế là khi tôi đến sân bay thì gia đình tôi vẫn chưa được vào, sau đó thì họ có bố trí cho gặp trong khoảng nửa tiếng dưới sự giám sát của họ, nhưng thực tế thì tôi nghĩ chỉ khoảng 15 phút, gồm có cả mẹ, em trai, em dâu và 2 cháu, đồng thời có cả chồng tôi.

Việt Hà: Từ lúc nhận được tin được trả tự do và phải đi ngay lập tức, đến bây giờ chị có nghĩ lại những hoạt động của mình ở Việt Nam, có tiếc là mình chưa làm được gì và nếu được làm lại, chị có mong muốn làm gì không?

Trần Khải Thanh Thủy: Nói chung đam mê của tôi là đam mê cầm bút và tính tôi là tính bộc trực thẳng thắn, từ bé đã ăn sâu trong máu rồi, nên tôi nghĩ là cứ phải sống thật với lòng mình, phải trung thực, vì trung thực là động lực để xã hội phát triển. Vì thế tôi hoàn toàn không tiếc nuối gì cả, nếu sau này có sống lại kiếp sau thì tôi cũng vẫn như thế thôi.

Sẽ tiếp tục đấu tranh

Việt Hà: Mọi người đều biết chị là người đấu tranh cho dân chủ, đấu tranh cho những người dân bị thiệt thòi, thế thì khi sang đến đất Mỹ xa xôi như thế này làm sao chị có thể tiếp tục con đường đó? Chị có nghĩ sẽ tiếp tục con đường đấu tranh đó không và chị sẽ làm gì?

Trần Khải Thanh Thủy: Nói thật ra, nếu như ở Việt Nam tôi không phải ở trong tù, nếu tôi được phép viết bài, được phép cầm bút, sử dụng ngòi bút dù chỉ là viết những bài bình thường thôi, thì có lẽ tôi cũng chẳng nghĩ đến chuyện phải chuyển bàn viết từ Hà Nội sang Mỹ. Tôi vẫn muốn ở lại để tiếp tục tranh đấu.

Như lần trước khi tôi ra khỏi tù, rất nhiều người bảo rằng chị đi sang Mỹ luôn đi, nhưng tôi nghĩ rằng khi con chim bị nhốt trong lồng, tiếng kêu của nó càng tha thiết, càng gợi cảm, càng thương tâm bấy nhiêu. Còn nếu con chim hòa giữa trời xanh thì nó sẽ bị lẫn với muôn vàn con chim khác. Vì thế cho nên tôi chấp nhận ở lại Việt Nam sau thời điểm ra tù lần trước, nhưng đến lần này vào trong tù thì kinh khủng quá, nó tước đoạt hết mọi quyền tự do của mình, cô lập mình.

Việt Hà: Bây giờ sang Mỹ, trước mắt chị có kế hoạch sẽ làm gì không?

Trần Khải Thanh Thủy: Tất nhiên kế hoạch thì rất nhiều, nhưng kế hoạch đầu tiên vẫn là được sống theo đúng ý mình, vì nước Mỹ vẫn là nước có nền tự do sớm nhất thế giới. Sang đây tôi sẽ tiếp tục cầm bút để giáng thẳng vào đầu Cộng Sản, những cái mà nó làm cho đời tôi điêu đứng, cũng như là những cái mà tước đoạt vận mạng dân tộc mình.
Phương châm sống của tôi là dùng tình thương để đưa hận thù, nhưng với Cộng Sản thì không thể nào dùng tình thương, không thể nào quên được những mối hạn mà Cộng Sản đã gây cho cá nhân tôi, cho gia đình tôi cũng như cho cả đất nước Việt Nam.

Việt Hà: Nếu có một lời nhắn nhủ cho những người còn ở lại Việt Nam, những người đã cùng chị tranh đấu cho dân chủ tại Việt Nam, thì chị muốn nhắn gửi gì ạ?

Trần Khải Thanh Thủy: Nếu được phép thì tôi sẽ nói nói là xin mọi người hãy tiếp tục đứng lên, hãy tiếp tục tranh đấu cho một nước Việt Nam thật sự tự do, dân chủ, độc lập và hạnh phúc, chứ không phải là thứ tự do giả hiệu.

Đường đi của những nhà tranh đấu, những nhà dân chủ là đường đi muôn vàn khó khăn, bởi vì những người đi tiên phong bao giờ cũng gặp kiếp nạn. Người ta gặp kiếp nạn vì những cái xấu, cái ác của xã hội do cái đảng này lãnh đạo vẫn còn quá là nhiều, quá là mạnh.

Nhưng sự hy sinh của cái mới non trẻ không bao giờ là vô ích, cụ thể như là cá nhân tôi. Sự hy sinh của cái mới nó sẽ thổi bùng lên ngọn lửa khát khao về tự do, về độc lập, về nhân quyền, và đấy chính là khúc ca bi trang mà bây giờ tôi được hưởng. Cho nên mọi người hãy nhìn vào tấm gương tôi và hãy mạnh dạn đứng lên để đấu tranh với độc tài. Việt Nam bây giờ không còn là ốc đảo nữa, Việt Nam bây giờ đã hội nhập toàn cầu, sự tàn khốc của Cộng Sản đối với những người đấu tranh nhân quyền thì cả thế giới sẽ biết tới và sẽ có cả một hàng rào nhân ái của bà con vây bọc, để cho đảng Cộng Sản phải biết dừng lại và phải biết xấu hổ về việc làm của họ. Không việc gì phải sợ hãi cả.

Việt Hà: Cám ơn Chị rất nhiều và hy vọng sớm gặp Chị ở Washington D.C.

Trần Khải Thanh Thủy: Vâng ạ. Nếu được thế thì tốt quá.

Việt Hà: Vâng, xin cám ơn Chị.

Nguồn: RFA

22 Phản hồi cho “RFA phỏng vấn nhà văn Trần Khải Thanh Thủy”

  1. Chánh Tâm says:

    Trích lời bà TKTT đã nói ở trên:

    “đến giờ phút ấy tự do đã lạc bước đến với mình.”

    (ngưng trích).

    Câu này nghe sao na ná như một người trúng số độc đắc! Thuơng thay cho thân phận người VN. Phải đấu tranh rồi lại chịu đựng biết bao đọa đày để kẻ cướp trả lại mình cái đáng lẽ là của mình, đó là quyền tự do mà bẩm sinh ai cũng phải có.

    Chúc bà vui huởng không khí tự do ở đất nước này : “Đất của những người tự do, Quê huơng của những kẻ can trường” – Land of the free, Home of the Brave (quốc ca Mỹ).

  2. says:

    Tui nhớ năm ngoái, tui có đọc được lời kêu gọi khẩn thiết và đau đớn của ông Tân chồng bà Thuỷ, khi một tổ chức nhân đạo ở hải ngoại liên lạc với gia đình ông bằng điện thoại . Ông đã lên tiếng nhờ cộng đồng hải ngoại giúp đở vì vợ ông nữ văn sĩ TKTThuỷ đang bị một nữ phạm nhân xã hội đen tên Cúc gây hấn và đánh đập rất độc hiểm. Trước sự ngó lơ của công an và sự bất lực của bạn tù.

    Có từng ở trong tù Vc và đối diện với bọn đầu trộm đuôi cướp như là một sự cố tình của công an dùng bọn này để trấn áp tù chính trị, mới cảm nhận nổi hãi hùng của địa ngục trần gian !

    Đúng như bà Thuỷ nói, mọi chuyện như từ địa ngục đến thiên đường . Trường hợp của bà cũng khá đặc biệt . Tất cả đều giữ bí mật cho tới phút chót . Theo tui, Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ đã biết rõ trường hợp vạn tử nhứt sanh của nhà văn TKTThuỷ , và Hoa Kỳ đã nhúng tay vào qua đường lối ngoại giao để bốc bà Thuỷ ra khỏi bàn tay ác quỷ bằng mọi cách. Kể cả cho phép con gái bà nhập cư Hoa Kỳ , trong những thủ tục rất hiếm hoi và đặc biệt .

    Chúc mừng nữ văn sĩ TKTThuỷ và gia đình . Bà thuỷ nói rất đúng : Người cầm bút sẽ mải mải sống chết với thiên lương và sứ mệnh của ngọn bút của họ .
    Chúc bà và con gái vui khoẻ trong những ngày sắp tới .

  3. Chis says:

    Welcome You & Your family to The USA!

  4. Ước mơ của dân tộc là có một tác phẩm lớn, phanh phui tất cả những ác tâm của VC để sau này con cháu chúng ta biết bộ mặt thật xảo trá lưu manh, láo lừa của những tên ngồi trên đầu trên cổ nhân dân mà miệng cứ khoe là đem lại độc lập, hòa bình ấm no và hạnh phúc. Điều tôi tin chắc là nhà văn Trần Khải Thanh Thuỷ có khả năng làm việc ấy.

    Tất cả những việc làm cho nhân dân nghèo khổ sẽ được loài người tiến bộ trên thên thế giới đền đáp, có ai ngờ chi Thuỷ giờ đây sang Mỹ, thấy nền tự do tuyệt vời của Hoa Kỳ mà VC gọi là đế quốc, nhưng VC đang tìm mọi cách sang đó để sống, và con cháu chúng đã vào quốc tịch Mỹ. Tự do đâu phải tự trên trời rơi xuống mà phải kinh qua gian khổ tù đày mới có tự do. Tôi tin tưởng ngày mai VC sẽ vào nhà đá, sang tận Tân Cương nếm mùi cải tạo bởi vì chúng quá ác với mọi người và khi VC sa cơ sẽ không còn ai giang tay đón nhận chúng và chỉ có nhà đá và trại cải tạo là nơi bọn VC nghĩ mát cuối đời. VC là hiện thân giống ma vương, quỷ quái, chúng đâu biết khổ ngày mai, chúng chỉ nhìn hiện tại là làm sao cướp vườn, cướp ruộng dân nghèo để sống, nhưng chúng đâu biết thân phận chúng như Kaddafi ở Lybie. Nhớ rằng tất cả điều mất chỉ còn tấm lòng yêu thương chân thận mới tồn tại.

    Chị Thuỷ là biểu tượng lòng nhân đối với người nghèo là sức mạnh hùng vĩ của dân tộc, ngọn bút rực lửa của chị sẽ thiêu cháy toàn bộ tập đoàn ác ôn VC trong ttương lai

    Chị Thuỷ hưởng được ngày hôm nay là do quá trình dấn thân cho nước cho dân, mong chị vui khoẻ tiếp tục nghề cầm bút lên án bọn phản động VC đã giết chết bao cuộc sống vương lên của người Việt trong đó có chị.

  5. Ben Hai says:

    Dung nhu nha van Tran Khai Thanh Thuy nhan xet ra khoi Tu Vc de di My la tu dia nguc len thien duong.. Chuc mung chi den ben bo tu do,, Chi xung dang voi long nguong mo cua dan hai ngoai danh cho chi,, Mong chi dan than tren duong dau tranh, viet them nhieu sach, ra mat khap moi va het suc than trong voi nhung dang phai dom o hai ngoai..muon lan la lam quen voi chi… Khong hieu sao chong chi lai khong duoc xuat ngoai cung chi ? Co truc trac gi chuyen tinh cam gia dinh chang???

  6. truong to linh says:

    Nhìn chi và con gái mà rơi nuớc mắt ,cái giá cho tự do dân chủ đối với con ngừoi vn quá đắt.

  7. butnua says:

    Chúc mừng nhà đấu tranh dân chủ Trần Khải Thanh Thuỷ đã đến đất tự do.Đất Mỹ đúng là thiên đường cuả những người yêu tự do dân chủ và nhân quyền.Chúc chị sớm phục hồi sức khoẻ và tiếp tục viết nhiều để phơi bày tội ác cuả Hồ Chí Minh và đảng cướp CSVN và góp phần khơi động những cuộc xuống đường chống bọn bành trướng xâm lược Trung Cọng và bọn tay sai bán nước.
    Cám ơn bà dân biểu Loretta Sanchez người đã hết mình hổ trợ Cộng Đồng người Việt Tự do.

  8. Tran Phong says:

    Chúc mừng chị đã thóat khỏi kiếp tù đầy, mạnh khỏe và bình yên. Hy vọng gia đình chị sớm được đòan tụ. Mong chị viết về xã hội dân chủ nơi chị đang sống để bà con mình hiểu thế nào là 1 xã hội dân chủ và họ sẽ đứng lên đòi quyền sống như 1 con người của mình.

  9. D.Nhật Lệ says:

    Tình cờ đọc một số phản hồi ở dưới bài phỏng vấn,tôi tự hỏi tại sao lại có loại người mất nhân tính đến
    như thế khi chưởi bới bà TKTT.một người tù bị VC.đày đoạ đến mức dìm bà xuống tận đáy bùn đen !
    Điều đau xót và đáng chú ý là những người khai mào chưởi bới toàn bênh chầm chập VC.
    Nói cho cùng,chính chế độ CS.đã thi hành chính sách ngu dân để nhồi sọ và tẩy não khá nhiều người
    khiến họ không còn biết phân biệt thiện-ác,chính-tà v.v.hay nói thực tế hơn là không biết thương xót
    chính đồng bào của mình là người dân bị trị mà trái lại tự nguyện “bưng bô” hầu hạ bọn thống trị tàn
    ác,cực kỳ thối nát và phản động phản tiến hóa giữa thế kỷ 21 !
    Tuy nhiên,xin bà TKTT.chuẩn bị “tư tưởng” (không phải “tinh thần”vì tinh thần của bà qúa can trường
    khi dám đối đầu với VC) mà sống chung với cảnh trăm người trăm ý ở Mỹ ! Một số người ra nước
    ngoài kiểu như NCThiện,BTín,NCKết v.v.đều không yên với đủ loại ý kiến…ý cò !
    Chúc bà sức khoẻ.

  10. Thành nội Huế says:

    Chúc mừng nhà văn Trần khải Thanh Thuỷ đựợc tự do sống trên một đất nước tự do.
    Việc trước tiên là mong nhà văn được sớm hồi phục sức khoẻ sau một thời gian dài sống trong ngục tù cộng sản, tàn độc nhất thế giới. Rồi tiếp tục con đường mà nhà văn đã chọn, đề góp phần đấu tranh cho nền dân chủ sớm thành công trên quê hương VN yêu dấu.
    Chúc mừng! Chúc mừng.

Leave a Reply to Chis