WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Hãy để Khổng Giáo lụi tàn

Khổng Tử

Gần đây, Trung Quốc đã dùng tên tuổi Khổng Tử một cách đại quy mô như là thương hiệu quốc gia để lập viện giao lưu quốc tế. Năm 2010, để đối đầu với Tây Phương, Trung Quốc cũng dùng tên tuổi Khổng Tử để tạo nên một giải thưởng hòa bình nhằm cạnh tranh với giải Nobel danh giá trao cho nhà bất đồng chính kiến Lưu Hiểu Ba đang bị cầm tù.

Việc lạm dụng họ Khổng quá đà này đã làm cho nhiều người có tư tưởng hoài cựu cảm thấy mất mát làm sao! Dù sao Khổng Tử cũng là một nhà hiền triết cổ đại có đức độ và sức ảnh hưởng vượt ra khỏi biên cương văn hóa Trung Quốc tạo nên thế đứng trang trọng trong văn hiến các nước như Nhật Bản, Triều Tiên và Việt Nam.

Thế mà trong thời đại mở cửa, các doanh nghiệp Trung Quốc đã “không tha cho lão” đã kinh doanh tên tuổi cổ thánh tiên hiền để thành tên đồ uống như bia tam Khổng, dầu thơm Khổng phủ mang tính tiếp thị khách hàng.

Chưa hết, bây giờ Trung Quốc lại có ý định điều chỉnh Nho giáo, phục hồi kết hợp một số đặc điểm mang tính phục tùng nề nếp để qua đó khống chế khát vọng tự do hạnh phúc của con người. Chính Khổng Tử lại bị nhà cầm quyền Hoa Lục cho dùng làm vỏ bọc để đối đầu với các giá trị phổ quát của thế giới đâm ra hình ảnh hoài cựu này trở nên một thứ “Đông Á bệnh phu” kiểu mới, hình ảnh một ông già Tàu thô lậu chậm chạp rề rề trước những khát vọng trào lưu của nhân dân Trung Quốc.

Hương Thơm Khổng Giáo

Thực sự, trong quá khứ sức ảnh hưởng của Khổng Giáo cũng chỉ đến với những nước Đông Á mà thuật ngữ đã đặt tên là khối “Hán Ngữ Văn Hóa Quyển” tức là vùng văn hóa Đông Á lấy những màu sắc như Nho giáo, Hán học, ăn đũa làm nét tương đồng. Nước Việt Nam về mặt văn hóa đứng trong khối Đông Á nhưng về địa lý thì nghiêng về Đông Nam Á do đó Khổng Giáo ở Việt Nam có sự pha trộn mang tính tùy tiện kiểu uống nước cuối sông chứ không chắc gì là nghiêm cẩn đạo mạo như kiểu Triều Tiên và Nhật Bản.

Nếu đem so sánh tính cách con người giữa hai dân tộc Nhật Bản và Việt Nam mọi người sẽ thấy ngay sự sai biệt rất lớn trong lễ nghĩa phép tắc của Khổng Giáo. Đúng là hai phiên bản như kiểu truyện Kiều đã qua phóng tác, như nhạc giao hưởng đã đặt thêm lời. Nghiệm ra Khổng Giáo hay là Nho Giáo gì gì đấy không phải là một thứ gì cao siêu chuẩn mực như nhất.

Có nhiều trí thức học giả Việt Nam cũng tỏ ra vẻ trầm tư khi thấy nét khác biệt giữa Nho Giáo của Việt Nam và Trung Quốc rồi cho rằng đó là một đặc điểm “Việt hoá” đâm ra tự hào về nét pha trộn này mà cho là Việt hóa Nho giáo, xưng là Việt Nho. Ở một góc cạnh cao hơn mà nhận xét, Khổng Giáo chính là một vỏ bọc màu mè chứ ruột gan bên trong ai rút kiểu nào cũng không hề hấn gì về mặt danh nghĩa và nội dung. Khổng Giáo chính là một xác chết bị rút ruột từ lâu đời, ai có chút quyền uy cậy thế đều cũng có thể hà hơi vào đấy là có thể tự tạo cho mình một trạng thái bá quyền văn hóa.

Thật vậy, các thuyết Trung Dung, Luận Ngữ; Đại Học Chi Đạo… Bất Diệc Lạc Hồ này nọ, nghe cứ là thâm trầm, sâu lắng, hút hồn, quyến rũ lòng ai.. Các giới nhân văn danh sĩ tri thức nếu bình tĩnh đọc lại một lúc rồi cũng sẽ nhận ra rằng các học đạo này chỉ hay ho hấp dẫn được mấy trang đầu do đặc tính ngữ văn Hán ngữ mà thôi. Lật sâu vào trong thì có nhiều lý luận rất nực cười, dở hơi mang tính cổ tục hũ hóa tâm hồn chứ chẳng thấy lý luận nào tới bến bờ như triết Tây Phương. Điều này là thật đấy.

Ngay cả Đạo Đức Kinh của Lão Tử được xem là một cuốn Kinh Thư, rất có chất thơ, mơ hồ bàng bạc, xuất thế giáng trần nhưng hình như toàn bộ những hay ho tinh tuý nó nằm hết trong mấy câu đầu… “Đạo khả đạo phi thường đạo ….”. Vô tới sâu vài trang sau là mất hết định hướng triết học bao quát mà nói sang kỹ thuật phải cúng tế trời đất thổ thần phẩm vật chuẩn bị ra làm sao, hiểu chết liền (@Vũ Quý Hạo Nhiên – báo Người Việt).

Do đó, nói tư tưởng học thuyết trong mấy sách cổ đại Trung Quốc nó cứ mông lung như những cánh chim bay vô định dưới trăng khuya (nguyệt điểu mông lung). Nó cứ là bàng bạc trong một bối cảnh nào đó tạo thành tâm lý ảo tưởng cho người đọc thấy rằng ta đây chiêm nghiệm sự uyên thâm bát ngát.

Gần đây, có một số độc giả Việt Nam như Nguyễn Thị Hường trên facebook đã nhận ra đặc tính trời ơi trong Khổng Giáo và có lẽ là trong các kinh thư triết học cổ đại Trung Quốc. Nhưng những người như “Nguyễn Thị” chưa có điều kiện chín muồi để hô to lên rằng chẳng qua đó là một thứ “trạng lột” đánh lừa tâm lý triết học để bắt thiên hạ phục tùng nền bạo chính. (Mềnh hiểu rõ ý cô Nguyễn Thị Hường qua một cái còm trên facebook cho nên viết bài này coi như là biểu lộ sự đồng tình)

Chính Sách Cộng Khổng phối hợp

Hiện nay, ở Trung Quốc có hai nhà Tân Khổng Giáo là Khổng Khánh Đông (người vừa chửi dân Hồng Kông là chó) và giáo sư Vu Đan, được mệnh danh là Nữ Khổng Tử cố gắng làm sao để đưa Luận Ngữ, Trang Tử… trở thành văn hóa quần chúng. Sách bán chạy, show truyền hình có nhiều người coi bởi vì sự hiếu kỳ của quần chúng đang đói khát về phương diện tâm linh tinh thần. Nhiều người cũng tìm đến Khổng Mạnh Lão Trang trong một trạng thái sương khói kiểu Trung Quốc hồn làm khung văn hóa.

Trung Quốc vốn là quê hương của Khổng Giáo, trật tự, văn hiến, lễ nghĩa lắm lắm! nhưng các triều đại được dựng lên trong 1000 năm trở lại đây đều là do nông phu cái bang thô bạo dã man cướp giết mà thành. 2000 năm trước, nhà Hán dùng Khổng giáo để thiên mệnh hóa triều đại. Chu Nguyên Chương khởi tổ nhà Minh vốn xuất thân ăn mày cái bang, thế mà khi định được thiên hạ đem Khổng Giáo về xài tạo nên một định chế nghiêm ngặt ngất trời. Rồi nhà Thanh là dân du mục ở ngoài Vạn Lý Trường Thành cai trị Trung Quốc cũng dùng ngay Khổng Giáo để trị dân Trung Quốc cho dễ. Rõ ràng, hệ tư tưởng này thích hợp với đường lối trị dân như kiểu chăn dê thả lợn do đó thường được bạo quyền dùng làm công cụ chăn dân.

Sự du nhập Khổng Giáo vào Việt Nam cũng là do các triều đại phong kiến đưa vào làm nền tảng cai trị chứ kể từ khi nước ta thoát li ra khỏi bản đồ Trung Quốc. Đây là sự tự nguyện du nhập và để làm công cụ hành chánh.

Như đã nêu trên, Khổng giáo luôn luôn là công cụ của thế lực cầm quyền. Bình dân nhận lấy giáo luật này chính là tự mang xiềng vào cổ trong một trạng thái bị nô tính hóa chứ họ không bao giờ tự cảm nhận được hương vị sầu riêng, sầu thiên thu của nó.

Đảng cộng sản Trung Quốc gần đây mặc nhiên kế thừa các di sản Khổng Giáo, định lập hương án giữa Thiên An Môn để vọng niệm (nhưng âm mưu lộ liễu quá, cho nên sau đó âm thầm hạ xuống). Cấp nhà nước có đưa ra đề án, nghiên cứu bài bản để áp dụng trật tự đó cho vận mệnh thống trị của đảng cộng sản. Nhiều người có chút lãng mạn xem đây là một bước đồng hành của đảng cộng sản với truyền thống văn hóa, nhảy vào tâng bốc chính sách này coi như là phương hướng tư tưởng đặc sắc đậm đà.

Nhưng đây chính là thủ đoạn tinh vi dùng não trạng Khổng Giáo để làm tê liệt mọi nỗ lực thách thức và tinh thần kháng nghị của nhân dân chẳng khác gì các triều đại phong kiến thời xưa. Đề cao Khổng Giáo chính là bảo vệ quyền lợi giai cấp thống trị. Phương pháp lý luận Cộng – Khổng được ứng dụng để khống chế nhân dân Trung Quốc. Khổng Giáo và Cộng Sản chính là hai tròng trên một cổ.

Không còn chối cãi gì nữa, các hạng học giả trí thức như nữ Khổng Tử Vu Đan hay là Khổng duệ F-73, Khổng Khánh Đông đang tiếp tay cho đảng cộng sản để “hài hòa hóa” xã hội Trung Quốc để nhân dân càng thêm phần bị “thuần dưỡng”.

Mao Trạch Đông với chủ trương “phê Khổng dương Tần” để phá vỡ trật tự xã hội cũ lập nên văn hóa cộng sản. Nhưng bây giờ cộng sản có chân có đế rồi thì lại quay lại ngay với Khổng Giáo để củng cố địa vị mang tính mệnh trời. Chiếc vòng văn hóa này cứ như một trình tự tuần hoàn.

Giá Trị Học Thuyết

Nhưng nếu Khổng giáo là một học thuyết có lý luận tinh vi và sắc sảo, “luận ngữ”, “trung dung”, “đại học chi đạo tại minh minh đức”… nghe cứ là uyên thâm đạo mạo thế mà lại làm sao cứ trở thành công cụ thô bỉ cho bọn cường quyền muôn đời sử dụng để trấn áp mọi tư duy ý thức khác biệt.

Nếu truy lỗi nhà Khổng tạo dựng nên chủ thuyết cho giai cấp thống trị thì quá đáng. Nhưng về mặt khách quan Khổng giáo không thể nào trút bỏ trách nhiệm về một chủ thuyết làm sao mà chỉ có lợi cho giai cấp thống trị. Tất cả chỉ là đề cao trật tự vai vế mang tính bá quyền văn hoá. Chưa nói đến nhiều trật tự của nhà Khổng đề ra mang tính hỗn loạn không minh bạch để người đời thích sao thì cứ diễn giải tùy tiện. Nhiều nhà “Khổng Học trung ương” từng bị chất vấn về mặt giải nghĩa kinh văn tuỳ tiện. Có lần nữ Khổng Tử Vu Đan giải thích khái niệm “Tiểu Nhân” là tương đương với “Tiểu Hài Tử” (kiểu như là baby, con cái bé bỏng trong nhà) làm trăm nhà phản đối quá chừng về sự thêu dệt ngôn ngữ.

Đứng ở đỉnh cao học thuật uyên bác, hiểu biết sâu sắc thế mà các học giả này cũng bị chỉ trích rồi cãi nhau tán loạn về chuyện “Luận Ngữ tâm đắc” mà lại giảng sai ý tự. Bên Tàu còn thế nữa là Việt Nam.

Nếu nói Khổng Giáo thực sự là một chủ thuyết giá trị đại diện cho văn minh phương Đông để đem só sánh với văn minh phương Tây thì chẳng khác nào đem lễ phép kiểu con nít học lớp một so với cái bắt tay lịch sự của người lớn.

Khổng Giáo ở Việt Nam

Việt Nam chưa có ban bệ lý luận Cộng – Khổng phối hợp như ở Trung Quốc nhưng chắc chắn trong một ngày rất gần hai đảng cộng sản sẽ trao đổi kinh nghiệm lý luận, cho ra đời một số lý thuyết gia cộng sản mang áo quần Nho gia, (kiểu khăn đóng ái dài cải biên) lên đàm đạo Cộng – Khổng tư tưởng. Dám lắm!. Trung Quốc đã cho ra đời được thế hệ Cộng – Khổng nhìn bề ngoài thì tỏ ra “Đông phương khí chất” nhưng bên trong chính là một âm mưu thách thức kiểu “Đông phong áp đảo Tây phong” tạo nên những nhận thức lệch lạc về giá trị phổ quát trên thế giới hiện nay.

Nhiều người cho rằng một số nước Á Đông khác có môi trường văn hóa Khổng Giáo vẫn tiến bộ như thường. Không đúng. Đài Loan, Nhật Bản, Nam Hàn là xã hội thoát Nho thoát Khổng từ thượng tầng. Văn hoá của những nước này lấy cơ cấu chính trị và tiêu chuẩn nhân văn của Tây phương áp dụng từ cơ sở hiến pháp. Khổng Tử đã chết để nhân dân các nước này được sống. Các nhà khai sáng các nền “dân quốc” của Trung Hoa (Đài Loan) và Đại Hàn đều ảnh hưởng tinh thần nhân văn của Âu Mỹ mà điều chỉnh theo đặc tính dân tộc, kể cả Nhật Bản.

Nếu Trung Quốc có mệnh hệ lịch sử như Âu Châu để các nước nhỏ tự quyết định vận mệnh và cạnh tranh sinh tồn thì lịch sử thế giới đi theo một hướng khác. Trung Quốc có thế cục lớn nhưng xét cho cùng đó là tập hợp bởi những quốc gia thất bại không vươn mình thoát khỏi gông xiềng của nền chính trị kiểu trung ương tập quyền mà Khổng gia có phần đóng góp thiết lập từ thời cổ đại.

Trong thời kỳ Pháp thuộc, Việt Nam bị Âu hóa một cách trực tiếp, Khổng Nho coi như đã bị phế bỏ một cách có hệ thống. Do đó nói Việt Nam có tín đồ Khổng Giáo thực sự hay không, đố ai còn biết được. Cộng sản lên ngôi rồi, lúc đầu tưởng là có thái độ dứt khoát hơn với những thứ sương khói mơ hồ nhưng lúc sau lại lôi kéo vào nhân dân Việt Nam cái lồng Khổng Giáo này một cách lạc hậu mê muội hơn thời thực dân phong kiến.

Trung Quốc đang dùng Khổng Giáo để tái hiện âm mưu phô trương văn hóa mềm đối với các nước xa xôi. Ở vị trí đặc thù Việt Nam có văn hóa Nho gia từ thời cổ đại, việc đưa viện “tân” Khổng Giáo sang chính là một sự xâm lăng thô bạo về mặt tư tưởng chẳng khác gì chuyện Mã Viện đúc lại trụ đồng. Nhân dân Việt Nam ngoài việc cho Khổng Giáo lụi tàn còn không quên khi nào đi ngang qua cái viện Khổng Giáo Trung Quốc mới dựng thì hãy nhớ ném vào đó vài cục ngói gạch đất đá như là hành động tự cứu thoát khỏi gông xiềng, thoát ly Cộng – Khổng.

Facebook Trần Đông Đức

134 Phản hồi cho “Hãy để Khổng Giáo lụi tàn”

  1. Lam Khanh says:

    Kỳ Lưu này là thằng tàu khực, nó viết văn và dùng từ rất bựa theo lối hán của nó, không giống cách người Việt dùng, mọi người chú ý.

  2. Thánh Nhân says:

    Lệnh Ngọc Hoàng thay Di Lạc hiện hình
    Ta xuống thế để kíu nhân độ thế
    Gom tất cã hiền tài Trong thiên hạ
    Về Việt Nam mở hội Long Hoa

    Dúp dương Dan tránh nạn đao binh
    Dạy trần bi biết truy tìm chân lý
    Dùng lẻ phải rạch ròi tà chánh
    Hoá dải oan sai mâu thuẫn ngập dương trần

    Trên cơ trời cho thế giới vần xoay
    Ban ân phúc muôn trùng trong vủ trụ
    Ta xuống thế để lập đời thánh đức
    Dúp Nam Bang vạn kỷ thái bình phong.
    kỳ Lưu

    Hiện thế nước tưạ hồ đê Sắp vở
    Khắp dương dan lưả đạn lên dàn
    Phút chốc sự sống tan hoang
    Chim bay gảy cánh xác người ngỗn ngang

    Nhìn thế sự âu lo nghiệp chướng
    Dúp trần bi để tự kíu mình
    Trời sinh củng một kiếp trần
    Phải mang mệnh lớn ra tay kíu đời

    Nuôi chí lớn khoanh tay chờ thời vận
    Lượng cơ trời chọn thế dụng thần
    Cần chi tướng dủng quân hùng
    Tay buông dao mác gác liềm làm thơ.

    KỲ LƯU
    MỜI BẠN ĐỌC ĐỌC TIẾP TÔI GỬI PHẢN HỒI NƠI MỤC
    (TIÊN TRI VŨ TRỤ TRẦN DẦN DÃI LUẬN 40 CÂU SẤM KÝ TRẠNG TRÌNH)
    Sẻ thấy lối đi rỏ ràng hơn.
    Ai có tấm lòng lo nghỉ chó hoà bình công lý và đất nước thì hãy cùng Trần Dần mà lo như ta chỉ dạy. Từ nay về sau kẻ nào khẩu phật tâm tả ma sẻ lộ ra và câm họng lại.
    Nên nhớ những lời cuả thánh minh
    Nhẹ tưạ tơ vương óng ánh vàng
    Nhưng dấu ngàn cân sau mổi ý
    Đổi dời sông núi một bài thi.

    KỲ LƯU

  3. kỳ lưu says:

    Tôi gữ bài viết này lên nưã tôi sẽ đi dập lưả diển đàn khác, tôi mong bạn đọc cố gắng nghiên kíu vì tôi lên diển đàn để dạy người dạy đời, khi khắp trần gian ma qủy làm cho con người lao vào đâm chém dành dật hãm hại nhau từ trong gia đình , trường lớp, nó tạo ra muôn bè phái tổ chức mâu thuẩn hảm hại nhau, nó kéo đồng loại tìm cách diết nhau tàn bạo hơn dả man hơn,loài người đang đưa nhau đến bờ tận diệt lẩn nha, đây là thưc tế rõ ràng không ai mà không thấy. Tôi dùng phương pháp này kíu thế gian bởi tôi không còn phương pháp nào hơn và may mắn trời dành cho tôi một khoảng thời gian một vị thế an toàn nhất nếu không tôi khó thành công bỡi tà quyền dưả trần gian bây giờ vô cùng hung bạo và ma quái.
    Bài viết này tôi nói qua về phê thơ để dúp bạn đọc cùng con cháu cuã mình mai sau đừng bị mà tà chỉ lối sai trái. Đễ nói về thơ, tôi không bao giờ đưa tiêu chuẩn thơ phải thế nào cả , không chấp 5 chử hay bãy chử không kể lục bát hay thất ngôn tứ tuyệt , kể cả ba chử hay mười chử không yêu cầu bằng trắc hể ai làm thơ đọc ra mà mọi người cùng công nhận là thơ thì đó là thơ.
    Sự thật tôi vẩn bị mù chưa bao giờ tìm thấy bài thơ nào mà có chất nhân văn hay chân Mỷ thiện nổi lên như cá nhà lý luận văn học Việt Nam cả, mà tôi chỉ có khả năng xét thơ để biết người thơ đó đả có đức hay chưa cao hay thấp để mời họ lên ( Có đức xin hãy ráng ngồi, Minh quang phán xét dảm oan cho trần)
    đây là câu thơ tôi viết trong một bài thơ ngay tại đồn công an huyện Cẩm Xuyên sau hai ngày họ tra khảo tôi nay còn gửi tại công an huyện năm 2001.
    Thế giới hôm nay và ngàn vạn năm sau cũng chỉ có Đức Khổng Tữ Và Tôi là được phép nói phê thơ tìm người có đức, còn muôn bậc đế vương mai sau chỉ được phép gọi là phê thơ tìm hiền tài mà thôi vì sao ai tâm sáng tự hiểu lấy ta không dải thích.
    Nói về phê thơ Tú Xương có câu thơ rất hay, văn chương không phải như đơn thuốc, Chớ có khuyên rày chết bỏ bu. Nếu phê thơ sai là kéo ma qũy lên công quyền dân oan sai hại dân là hại nước là mang tội. Sự thật nói về phê thơ như Hồ Chí Minh củng chưa có khả năng, mà muôn lảnh tụ trên thế gian hiện nay củng phải chờ ta xuất hành xong mới lần theo được. Còn nói về độ chính xác cuả phê thơ thì muôn lảnh tụ vĩ nhân trên thế gian này chọn trong vân thơ ra mười câu triết thì qua tay ta dụyệt lại may ra ta chĩ chấm cho được năm còn muôn dân củng như bộ chính trị trung ương đảng cộng sản hay hàng loạt giáo sư tiến sỉ về xả hội học triết lý trên thế giới này thì toàn bộ lý luận hồ đồ cuả Mác củng cho là triết. Đễ cho muôn dân chọn tài tìm đức thì đưa ma qủy lên tìm cách bóp cổ muôn dân mà không biết.
    Xưa nay tôi tìm khắp nơi văn đàn Việt Nam trên mạng mà chỉ gặp một (Đại Hiền Nhân) đó là (nguơi khach) nơi mục Vọng cổ Xin hỏi anh là ai? Đúng là ngườikhach đả cho muôn dân biết trước (hai chử thiện lương nghe tưởng giể. Mạt kiếp vô tranh mới thực hiền)
    Trần gian đang chuyển đến mạt kiếp để sang thời đức trị trên toàn thế giới.
    Người khách đứng ra ngăn cản một người đối lý với ta bằng một đoạn thơ
    Bốn phương long đế phục tiền trợ cơ
    Chẵng ai giõi chẳng ai khờ
    Hiền nhân thương chúng bình thơ để dành
    Đừng đem ra để đua tranh
    Thất cơ mất thật hại thân sau này.
    Chừng đó để cho các bạn biết hiền tài dùng văn thơ đối đáp khuyên dải đúng sai sâu nặng biết lường trước đn sau sống có hậu nhìn xa như vậy đấy. Ta mới lên tranh luận mươi bài mà khoãng như mây Ngàn nói ta điên nhưng (nguoikhach) đả nhận ra ta và cũng trong bài thơ đó họ có hõi ta rằng. Làm sao gặp chuá đế vương mạt kỳ. Ta trả lời rằng Bao giờ trần thế chung công lý. Ta nắm tay nhau thuận ý trời.
    Không biết văn thơ chúng tôi có đạt không nhưng họ là người đứng hạng cao trong Long Hoa Đại Hội đấy.
    Để kết thúc bài viết này ta cho mọi người biết rỏ về ta hơn. Ta không phải là một đế vương bình thường như muôn đức vua cuả các nước mà ta là (chuá đế vương) là người thay trời tạo ra hàng loạt đức vua cho các nước trên thế giới này.
    Cũng như vậy ta mới có bốn phương Long Đế Phục Tiền trợ cơ, mới đảo lộn được Trung Quấc cho Trung Quấc mạnh thành yếu mà Việt Nam yếu hèn vụt lên thành dủng mãnh.
    Nhiệm vụ cuả muôn dân Việt Nam là đua nhau thực hiện đề thi hội Long Hoa, trái thánh chỉ là điêu tàn đất nước.
    KỲ LƯU

  4. Kỳ Lưu says:

    Bạn đọc thân mến.
    Tôi đả lên công luận trên dư6i một ngàn bài viết và thơ ở rất nhiều chương mục và diển đàn, một khối lý luận chưa nhiều nhưng dưả thế gian này cho vào loại khổng lồ cũ không sai là mấy.
    Tại sao tôi lại có khã năng đó đây là mật khẫu tâm truyền theo luật siêu nhiên mà trời cao ban xuống chung dưã trần gian. Có nhửng người đương quyền đương chức họ cũng nhiều văn nhưng họ chỉ quen luyện thứ văn hoá thực dụng mưu cầu thực tế họ không hề biết rằng họ đả quá sân si. Tôi lấy ví dụ họ đứng lên hô hào muôn dân là yêu nước hảy thể hiện sự yêu nước rồi đoàn kết đấu tranh, hay góp ý sưả đổi là yêu nước. Ông là ai ông hô hào để muôn dân theo miệng lưỡ ông có nghiả là theo ông mà chính bè phái ông đang hại dân mà ông yêu nước được bao nhiêu khi ông mang một tâm hồn tham vọng lên nắm quyền. Văn cuả tà vạy rất nhiều sự kích động về tình yêu làm cho nhửng nông nổi sân si mê muội, mà anh là kẻ thủ đoạn anh lại rất dể mê si bởi nhửng nịnh hót khen tặng khác.
    Hãy ráng làm chủ bản thân và muôn dân hãy nhớ cho rỏ đức nhân cuả một con người là trời cao bù đắp sự thiệt thoi cho người đó khi anh sống dưả trần vật lộn như bao người mà bĩ người hảm hại. Đừng lớn dọng yêu nước thương dân làm chi mà theo văn tà vạy, anh sống thực sự yêu thương người bên cạnh trời cao không để cho anh thiệt đâu ( chính ta đây trời cao mắc ta một món nợ khổng lồ cả ba đời về trước ông trời phải trã) còn làm sao bắt buộc trời trả là ý cuả ta chư ta không dám nói ta yêu nước thương dân như muôn tà vạy dùng văn lôi kéo dân đâu.

  5. kỳ lưu says:

    Tranh luận cùng Bao Cong say.
    Tôi lấy tư cách ta là những người bạn thắc mắc về xả hộ mà hõi mà dải đáp cho nhau sáng tỏ không vì bè phái nuôi thù hận như bạn tôi rất mừng. Sự thật bạn đã đọc và bị chi phối bỡi một số bài viết cuã tôi nên trong lòng bạn đang có xao động về nhận thức xã hội.
    Thực ra bạn mà đọc hết nơi mục Vọng Cỗ Xin hỏi anh là ai? Gần 200 bài viết thì bạn mới thấu hiểu ý trời và công cuộc truyền tãi khoa học khắp thế giới, nắm rõ được ý trời rồi bạn phãi lỉnh hội được chính trị là gì thâu tóm quán xuyến cho được trách nhiệm về công lý trong chính trị sau đó bạn sẽ như tự mình phán xét lại lịch sữ loài người trong vòng 2000 năm qua, sự thật phán xét lịch sử là xử công đó là phép làm chính trị mà không bị chi phối bỡi kinh tế tà không kéo chánh lại theo ý mình nưã, anh phán xét lịch sữ quang minh là muôn dân thấu hiễu quá khứ sai lầm ở đâu thì tương lai họ biết đường tránh. Tại sao ông cha xưa theo khổng giáo lại có câu ôn kinh sử là như vậy đấy, còn hiện tại mạnh phe nào phe đó viết bậy đả biết nhận ra đâu là ý trời đâu đúng đâu sai đâu chánh đâu tà đâu mà dân biết được. Sữ sách chưa hoàn thành lý luận xã hội tùm lùm mạnh ai cho ý mình đúng bạn thấy chế độ này dàu hơn ấm no hơn thì bạn theo chứ thực chất đó đâu phãi là chân lý dành cho muôn dân được bình đảng trước công lý như nhau. Cái vấn đề phương tây thực chất họ chưa hiểu một tí gì về chính trị cã, luật họ đưa ra nhằm bão vệ quyền lợi nó xuất phát bắt đầu dống như một tỗ chức kinh tế, quy định cuã công ti nhàm bảo đảm quyền lợi để đãm bão sự tồn tại và phát triển cho công ty đó. Anh là tổ chức công ty anh có quyền đó mà người công nhân lại có quyền không theo không vào công ty nếu xét thấy quyền lợi không đảm bảo. Nhà nước nước phương tây khó có thễ qua cách thức làm luật từ công ty mà lên cầm quyền bởi vậy lấy kính tế đứng đầu mà pháp lý thì nằm nằm dưới. Thực ra công lý không phãi như vậy mà công lý phãi là trọng tài dưả tỗ chức công ty vời mọi công dân liên quan đến công ty, người cầm cán cân công lý nếu cần thiết phãi đứng ra bác bỏ luật công ty khi thấy nó xúc phạm đến quyền lợi chính đáng cuả dân. Lòng bạn đang chen lấn chánh tà nên bạn chưa rạch ròi được kinh tế và chính trị bởi vậy khi thắc mắc về thể chế chính trị bạn lấy kinh tế ra đo lường nhằm kết luận một trong hai thể chế hiện nay mà tôi đứng ra vẽ lối vượt ra ngoài tầm cuã cã hai thể chế gọi là chính trị nhưng thực chất là bất chính trị. Còn vấn đề về công ly tôi muốn nói đến sự ngăn cản đối với luật cuả công ty muốn vậy anh phải dùng lẽ phãi để lý luận làm cho tổ chức công ty đó dùng nhửng quy định làm bất công với công dân có như vậy mới ngăn trước được đình công, hoặc đứng ra dải quyết mọi thắc mắc điều đó bắt buộc anh phải tự có lẻ phải trong tâm điều này nếu không có đức anh không thể làm được. Một điều bạn phải nắm cho rỏ đức nhân cuả một con người là sự bù đắp cuả trời cao cho anh nếu như trong cuộc trần mưu cầu vật chất mà anh nghiả vì muốn đem lại sự đầm ấm hoà bình dưả mình với mọi người mà muốn như vậy thì anh phải sống như vậy có nghiã là anh phải chĩu thiễt từ đó mà trời cao bù đắp chân lý cho anh theo luật siêu nhiên
    có nghiã là tối về vật chất lại sáng về lương tâm (trời cao ban luật này xuống trong lòng người để bảo đảm sự công bằng dưả chốn trần gian bạn à)
    Đáng lẻ tôi trả lời bạn tại sao tồn tại mấy nước cộng sản cứng đầu nhưng sắp sưả cứng cũng phải vơ mà bên đa đảng củng tiêu để cho công lý xuống lại không có một thể chế nào ngăn nổi
    Kỳ Lưu

  6. Dao Cong Khai says:

    Khổng giáo có lụi tàn hay không? Nếu nói lụi tàn là những cái tinh tuý đáng giữ của nó đã tàn lụi và những cặn bã và bất công của nó càng gia tăng thì quả thật Khổng giáo đã lụi tàn. Những cái hay của nó không còn nữa, hoặc nếu may mắn mà còn thì cũng không còn hay nữa. Ai cũng tưởng nó đã lụi tàn, nhưng thực tế rất phức tạp.

    Tại sao trong vô số các chính thể CS trên thế giới, ta chỉ thấy có 3 anh CS đích thực ở Á Châu là vẫn bền bỉ tồn tại, và nhiều người trong đó còn kiêu hãnh là những chế độ này tài tình và có lẽ nó được lòng dân lắm chứ? Ít ra nó cũng biết lòn trôn, uốn mình như chính sách kinh tế thị trường trong định hướng XHCN. Đã tự do thị trường rồi mà còn phải định hướng XHCN nữa, tài tình thiệt.

    Cả 3 nước CS tay tổ Á Châu là Trung Cộng, Việt Cộng và Bắc Hàn đều có một nền văn minh giống nhau từ cái tổ Khổng giáo. Và rõ ràng khi so sánh các chế độ CS thời thịnh trị với nhau, ai cũng thấy bên Liên Sô dù sao cũng thoải mái hơn Trung Cộng và Bắc Việt, bên Đông Âu thì CS còn thoải mái hơn nữa. Bởi vậy CS Khổng giáo mới kết án CS Liên Sô là bọn xét lại.

    Sau 30 năm, CS Bắc Việt đấu tố phong kiến và Khổng giáo, bây giờ quay lại với kinh tế thị trường tư bản người ta thấy tàn tích Khổng Giáo và phong kiến ở Bắc Việt vẫn còn đầy đủ hơn ở miền Nam, nơi những “tàn dư phong kiến” được rút về đó. Bên Tàu cũng tương tự như Bắc Việt, sau Cách Mạng Văn Hoá của Mao Trạch Đông, những cái lương thiện và nhân đạo hơn của Nho Giáo bị tận diệt, mà chỉ những cặn bã và phi nhân của nho giáo mới tiếp tục phát triển cho đến ngày nay. Rõ ràng Khổng Giáo Á Đông bảo vệ chế độ CS và cả 2 nhờ nhau mà tồn tại. VC diệt hệ thống xã hội nho giáo của giai cấp cũ để xây dựng hệ thống xã hội nho giáo của giòng họ VC. Họ diệt tầng lớp tư bản và tư sản cũ để đem cán bộ và đảng viên VC vào thay thế tầng lớp tư sản và tư bản này trong xã hội VN, thay thế chủ nhân của những công cụ sản xuất, tài sản trong xã hội bằng những người đến ăn cướp tài sản của họ.

  7. kỳ lưu says:

    Tiết bài viết trên.
    Như các bạn đã biết, khi người Việt trời cho bỏ đạo lý để lao vào khói lưả thực hiện một công việc vô cùng quan trọng cho thế giới loài người mai sau thì đồng thời người Việt Nam nơi khác củng được trời cao cho xây dựng lại một nền tôn giáo mới ngay trong một ngôi nhà chung Việt Nam. Nếu như các bạn đọc mà ngẫn cho kỷ thì thấu hiễu tất cả là trời cho các bạn có muốn cũng không được có đuỗi cũng không xong vì những đại sự trần gian đả có người lèo lái còn các bạn và muôn dân là nhửng phong trào đi theo, đi theo chân lý hay ngược lại chân lý đễ được hưởng phúc hay hoạ đó là quyền cuả mọi người chĩ biết rằng hai lối chánh và tà tạo phúc và chuốc hoạ.
    Nay tôi nói thêm về Văn hoá theo lý luân cuả tôi nếu muôn dân không chịu mà theo đảng theo các giáo sư tiến sỉ về văn hoá tập trung lại nói tôi là phản nhân văn thì tôi củng chịu vì văn cuả tôi cô độc không tưạ vào đa số để hà dua.
    Đi tìm người có văn hoá là tìm người biết dùng văn để đứng ra hoá dải mâu thuẩn dưả muôn dân. Người có văn hoá là người mà khi mâu thuẫn dưả hai người, hai gia đình, hai tổ chức kinh tế dưả cá nhân với nhau, những mâu thuẩn đó không ai nhận là mình sai cã, họ cứ tìm cách đổ lổi cho nhau để bảo vệ lẻ phải cho mình. Nói chung muôn mâu thuẩn có thể tự hoà tan nếu một phiá chịu thua theo cảnh mạnh thắng yếu thua oan ức oan sai hoặc có lẻ phải hoá dải làm cho người sai tự nhận ra mình có lổi.
    Chế độ cộng sản hôm nay, ở Việt Nam muôn văn bút cứ đi nói xấu hết chế độ này qua chế độ khác rồi hô hào dân, bác Hồ cuã chúng ta đả lưạ chọn, xả hội chúng ta là văn minh nhưng lịch sữ Việt Nam hôm nay đã có cụ Trạng Trình Nguyển Bĩnh Khiên phán xét rỏ rồi.
    Đã ngu dại Hoàng Linh đời Hán
    Lại đua nhau ca thán đồ Lề
    đồ đây là đồ vật là dao là liềm là dụng cụ là Mác mà lê là Lê Nin.
    Chức này quyền nọ say mê
    Hoàng Linh đời Hán là vua suy đồi đứng ra bán quan bán ngôi bậc lấy tiền muôn dân lầm than vì sưu thuế.
    Còn Việt Nam hôm nay có ai đứng ra cầm cương nổi đâu, mang danh cao lắm khổng Tử dạy chính trị còn Việt Nam thì lảnh đạo chính trị trời ơi. Pháp lý nằm dưới là đám đi nịnh hót văn thơ chặt cây sống trồng cây chết trong nền văn học nước nhà. Ai đời người ta chết mục xương lâu đời rồi còn dựng người ta dậy làm đề tài để đưá nào tài nính hót hơn được cấp bằng văn hoá. Lại đẻ ra hàng núi sông trường lớp và tỗ chức công quyền. Lại vẻ ra thi công chức nhà nước họ lấy cơ sở chân lý đâu mà công nhận cấp bằng không biết.
    pháp lý ở dưới quyền lực ở trên nói chung mớ bòng bong rối nhuì. Vậy nhưng xưa nay theo Hồ Chí MINH vì chân lý là ý trời thì đảng cộng sản là chính còn Việt Nam Cộng Hoà không thể là chính nghiả được và thất bại củng tại ý trời mà thôi.
    Người có văn hoá là phải có văn hoá dãi mâu thuẩn mà trước muôn dân khi anh kết luận trong mâu thuẩn đò ai đúng ai sai mà muôn dân tâm phục khẩu phục người sai nhận ra anh đả sai lầm, như tôi phán xét Việt Nam Cộng Hoà và Đảng Cộng Sản Việt Nam các bạn thấy ra sao, mang bài viết cuả tôi đi khắp năm châu xem ai dám nói tôi sai hay không. Văn hoá cần cho xả hội an bình không phải thứ văn hoá hoa hậu dân chơi đưa lên khuấy nhiểu tình dục nói là dân ủng hộ dân theo dân thích là văn hoá được.
    Để bước đến cái văn hoá như tôi nói trên thì trên thế giới này tất cả các nền tôn giáo đều dống nhau nghiả là cùng một mục đích dúp cho mọi người nhẹ bớt cái phàm ác mà tăng lòng tốt với nhau ở đời không đạo nào khác đạo nào cã tất cã đều hướng cho muôn dân tìm đến cái chung là đề thi Văn Hoá tôi đưa ra ở trên.
    Sự thật nó rất khó ỡ chỗ phàm tâm nặng tính hồ đồ nhiều phép tu hành rất nghiệt ngã mới đưa tâm hồn anh về thiện tâm được cái này tôi không trải qua. Tôi sinh ra bé nhỏ dưả đời. Được lớn dậy qua nổi đau lòng bố. Tắm cái thiện rút ra từ lòng mẹ. Nhờ ông cha không phàm gian, nên linh hồn thiện trong được đầu thai nơi gia đình lương thiện cho nên lòng tôi tự sinh ra đả không có tính hồ đồ.
    Tính hồ đồ là hể ai trái ý mình thì không chấp nhận mà không chấp nhận là phản bác không hề biết đúng hay sai. Tôi lên văn đàn lý luận có dải bày rỏ ràng vậy mà biết bao người phán xét tôi điên tôi tầm bậy. Thực ra tôi sai chổ nào. Kết luận tôi củng như kết luận sự việc anh phải có lý luận lẻ phải cho người ta thấy sai thì mới kết luận như vậy là không hồ đồ.
    Trần phàm muôn dân chỉ biết đưa tấm lòng mình ra tiếp xúc với ngoại cảnh, thấy hợp lòng mình thì ưa mà trái ý mình thì cho là không đúng gạt phăng đi mà không có lý luận dải thích. Ở đời anh càng phàm gian thì tính hồ đồ càng nặng tính hồ đồ đó phát triễn theo luật siêu nhiên có nghiã là sáng về vật chất thì tối về lương tâm. Cầu lợi và hưởng lộc bất chính thì tính hồ đồ tăng lên, đó là cái tính đi áp đảo người để có lợi cho mình.
    Anh nặng tính hồ đồ thì hể trái ý là điên lên là gạt bỏ. Anh nặng tính hồ đồ thì lòng tốt trong con người anh bị đè xuống mà sữ ranh ma mưu hại người có lợi cho mình tăng lên thành kẻ nham hiểm. Kẻ tiểu nhân là hồ đồ với kẻ mạnh với quyền uy hắn như con chó con quý xuống liếm chân liếm đít con chó lớn mà với người yếu hơn nó như con sư tử gầm con cho con trước lợi lộc.
    Anh mang tính hồ đồ đi trong đời bao nhiêu thì anh củng đem cái tính đó về hành vợ con trong nhà bấy nhiêu có nghiã là vợ rất ít được dải bày tâm sự cùng chồng mà thường thì cúi đầu lấm lủi nhường nhịn làm theo ý chồng. Tính hồ đồ tạo ra cảnh gia đình trói buộc nhau theo bổn phận và chịu đựng, nó là cội nguồn cuả thượng bất chính hạ tắc loạn trong một gia đình.
    Anh làm chồng mà không có lẻ phải dải bày khi vợ thắc mắc lại thiếu lòng yêu thương khi nặng tính hồ đồ vợ và con không phục thì gia đình đó phe nào mạnh phe đó thắng mà thôi con thương mẹ vì phe yếu nó chống lại cha là loạn.
    Vì hồ đồ nên oan sai trong đấu tranh dai cấp, thậm chí vì hồ đồ mà xả hội chủ nghiả đòi đào mồ chôn sâu tư bản chủ nghiả mà gánh thêm ba mươi năm chiến tranh đến nay chưa nguôi mâu thuẩn, nếu ta không đọc ý trời thì mâu thuẩn và bom đạn để dải quyết lại mâu thuẩn lần hai Việt Nam có tránh nổi không.
    Tính hồ đồ chỉ tạo điều kiện cho các bạn dụng văn để có lợi cho bản thân chứ không thể có văn hoá được.
    Cuối cùng tôi dạy phép truy tìm chân lý.
    Sở dỉ ta có văn đưa lên diển đàn tầm cở lý luận hoá dãi mâu thuẩn cho cả thế giới vì ba đời Ông Cha Tôi và đến tôi đả tự tiêu trừ được tính hồ đồ không những vậy mà trời cao dáng hoạ bị muôn kẽ hồ đồ hãm hại mà cam chíu không gây oán báo thù không thèm học thói tà vạy hồ đồ để mưu lợi như muôn kẻ tự cho ta là khôn ngoan tài dỏi.
    Truy tìm chân lý là trau dồi bản lỉnh chính trị là tự tăng văn hoá tất cã củng chỉ là một. Luyện Văn là luyên thơ mà cúi cùng củ là luyện tâm. Đã kết thúc phép dạy truy tìm chân lý qua thực tế cuả bàn thân.
    KỲ lưu

Leave a Reply to Kỳ Lưu