WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Xuất khẩu lao động Việt Nam: hơn cả buôn ma tuý!

Nữ công nhân VN lao động tại Malaysia bị bỏ đói - Ảnh: The Star 17/3/2012

 

Mấy hôm nay cộng đồng mạng bức xúc trước sự việc mấy chục nữ công nhân Việt Nam ở Malaysia bị bỏ đói.

Tờ The Star của Malaysia ngày 17/3 đưa tin về 42 người phụ nữ Việt Nam (VN) sống tại thành phố George Town, bán đảo Penang, Malaysia, trong một căn nhà 4 phòng, mỗi phòng chỉ đủ chỗ ngủ cho năm người, và tất cả chỉ có một chỗ đi vệ sinh duy nhất. Họ từ VN sang Malaysia lao động nhưng đang không có việc làm, không có tiền gửi về giúp gia đình, một số đã ở Malaysia một năm rưỡi trong khi hộ chiếu đã hết hạn.

Đây không phải lần đầu tiên báo chí nói về cuộc sống bi kịch của công nhân VN lao động ở Malaysia.

Tình trạng lừa gạt, ngược đãi, đuổi việc phi lý của các ông chủ hãng đã làm nhiều công nhân VN tuyệt vọng, có người ốm đau chờ chết, có người bị tai nạn lao động chịu tật nguyền suốt đời…

Tiếp tục ở lại thì sẽ phải đối diện với muôn vàn khó khăn, nhất là trong hoàn cảnh cư trú bất hợp pháp, về nước càng khổ nhục hơn, bởi vì danh dự thì ít, mà vì nợ nần chưa trả thì nhiều, nên họ nhắm mắt buông xuôi với kiếp sống giang hồ. Nữ công nhân VN làm nghề mại dâm rẻ tiền phổ biến ở Malaysia.

Cách đây ít lâu, tờ Việt Báo có bài “30 công nhân tại Malaysia kêu cứu vì bị ngược đãi” cho biết hàng chục hộ dân ở Trà Vinh đã kéo đến công ty môi giới, Công ty Xuất nhập khẩu và Lương thực Trà Vinh, khóc lóc, van xin công ty giúp đỡ người thân của họ được trở về nước, để thoát khỏi cảnh bị đánh đập, bỏ đói tại Malaysia.

Bài báo cũng cho biết 30 công nhân trên đã từng “hớn hở đăng ký đi sang xứ người”, vì “được sự động viên của chính quyền xã”. Sau khi được đưa lên thị xã Trà Vinh học 4 tháng ngoại ngữ và luật Malaysia, họ lên Sài Gòn khám sức khỏe và tất cả đều “trúng tuyển”. Trở về nhà, họ vay tiền ngân hàng và vay “nóng” bên ngoài để có đủ số tiền trang trải các chi phí dịch vụ và vé máy bay. Chia tay người thân vào ngày 28/11/2004, họ hân hoan với hy vọng sẽ có “đô” gửi về giúp gia đình. “Nào ngờ, ngày đầu tiên đặt chân đến Malaysia thì họ mới vỡ lẽ là mình đã bị lừa”, bài báo viết.

Thời chiến tranh chống Mỹ, trong bài “Hành khúc giải phóng” của Lưu Hữu Phước có câu: “Ra đi ước hẹn ngày về thăm quê – Rằng chưa tan hết giặc ta chưa về”, được đổi thành:

Ra đi ước hẹn ngày về thăm quê

Đời của em tan nát không đường về!

Xuất khẩu lao động: chính sách xuyên suốt

 Tận dụng nạn thất nghiệp ở nông thôn Việt Nam ngày mỗi tăng, tâm lý muốn vượt qua nghèo đói, mong có cơ hội “đổi đời” của hàng triệu người, Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) đã đưa xuất khẩu lao động ra nước ngoài thành chính sách xuyên suốt từ nhiều thập niên nay.

Đừng nói chính quyền các cấp của nhà nước CSVN không biết gì về tình cảnh công nhân lao động VN ở nước ngoài, ngược lại, họ biết rất rõ!

Theo số liệu của Cục Quản lý lao động ngoài nước, thuộc Bộ Lao động Thương binh và Xã Hội (LĐTB & XH), hiện có khoảng 500 ngàn lao động VN làm việc ở 40 quốc gia và vùng lãnh thổ, với hơn 30 nhóm ngành, nghề khác nhau. Trong đó, người lao động tại Đài Loan đứng đầu, tiếp đến là Malaysia, Hàn Quốc, Nhật Bản, Macau, Ả rập Xê út, Cộng hòa Síp… Đáng chú ý, trong số 500 ngàn lao động có tới 215 ngàn là lao động nữ, chiếm 50,2%, chủ yếu làm việc trong ngành phục vụ cá nhân và xã hội chiếm 52,9%, công nghiệp 42,2%, nông nghiệp 1,10%, thủy sản 0,13%, còn lại là các ngành nghề khác. Đây cũng là đối tượng bị ngược đãi, xúc phạm nhân phẩm, bóc lột sức lao động nhiều hơn so với nam”, theo tờ Dân Trí 22/11/2011.

Tờ điện tử ĐCSVN nhận định rằng “trong bối cảnh cạnh tranh gay gắt về lao động, nhưng VN vẫn xây dựng được thị trường lao động đa dạng phong phú, hàng năm đưa được số lao động ra nước ngoài ngày càng nhiều. Chỉ tính trong 3 năm (2006 – 2008) trung bình mỗi năm đưa được hơn 83.000 lao động đi làm việc ở nước ngoài…”.

Ngày 29/11/2006 Quốc hội VN đã thông qua “Luật Người lao động VN đi làm việc ở nước ngoài theo hợp đồng”. Điều 5 của luật này xác định “tạo điều kiện thuận lợi để công dân VN có đủ điều kiện đi làm việc ở nước ngoài” và “bảo hộ quyền và lợi ích hợp pháp của người lao động…”

Thế nhưng, trước những rủi ro, bi kịch trong đời sống, công nhân VN ở nước ngoài không biết kêu cứu ai. Nhà nước, tức là các cơ quan đại diện ngoại giao, thường làm ngơ, đùn đẩy trách nhiệm cho Bộ LĐTB & XH hoặc đơn vị tuyển dụng trong nước.

Trong khi đó, công nhân VN không được thành lập công đoàn độc lập để bảo vệ quyền lợi của mình. Còn công đoàn quốc doanh, công cụ của ĐCSVN, nếu không trốn tránh trách nhiệm thì cũng đứng về phía những kẻ bóc lột, không chỉ đối với công nhân VN ở nước ngoài, mà ngay cả với công nhân trong nước làm việc tại các công ty ngoại quốc.

Nhiều năm qua, trong rất nhiều trường hợp bị lừa đảo, hành hạ ở nước ngoài, công nhân VN nhận được giúp đỡ pháp lý cũng như vật chất chủ yếu từ các cá nhân và các tổ chức từ thiện của người Việt hải ngoại. Nhưng sự giúp đỡ bất vụ lợi, “áo lành đùm áo rách” này cũng bị nhà chức trách CSVN đánh phá ngông cuồng.

Tháng 10 năm 2006, người Việt từ khắp nơi trên thế giới nhóm họp về thủ đô Warsaw của Ba lan để thành lập Ủy Ban Bảo Vệ Lao Động VN. Đại sứ quán VN tại Ba Lan đã gửi công hàm phản đối tới chính phủ Ba Lan. Tuy nhiên, hiểu rõ chế độ cộng sản hơn ai hết, chính phủ Ba Lan vẫn đồng ý cho người Việt tổ chức hội nghị tại phòng họp của quốc hội. Lúc bấy giờ luật sư Lê Thị Công Nhân được mời sang tham dự nhưng bị giữ lại sân bay khi xuất cảnh.

Đỗ Thị Minh Hạnh cùng với Nguyễn Hoàng Quốc Hùng và Đoàn Huy Chương, chỉ vì giúp đỡ dân oan bị cướp đất và bênh vực công nhân lao động mà bị xét xử bất công với bản án nặng nề 7 năm tù.

Tháng 9/2010, Ủy ban Bảo vệ Người Lao Động tổ chức đại hội tại Malaysia với sự tham gia của chủ tịch công đoàn nước sở tại và nhiều công nhân tới từ các nước. Ông Trần Ngọc Thành, chủ tịch Uỷ ban, đã bị biên phòng Maylaysia giữ tại sân bay Kula Lumpur, không cho nhập cảnh. Ông Thành cho biết lúc đầu phía Malaysia từ chối nêu lý do, nhưng sau khi có sự can thiệp của Đại sứ quán Ba Lan tại Malaysia (ông Thành mang hộ chiếu Ba Lan) thì một sĩ quan biên phòng Malyasia cho biết chính phủ VN đã đề nghị như vậy.

Hãy tạm bỏ qua một bên vấn đề công nhân trong nước, bởi vì nếu được phép thành lập công đoàn độc lập và hoạt động hợp pháp, chắc chắn một Công đoàn Đoàn kết theo mô hình Ba Lan sẽ ra đời với nhiều triệu thành viên. Hà Nội lo sợ trước nguy cơ chế độ có thể bị xoá sổ như tại Ba Lan là điều dễ hiểu.

Nhưng vì sao móng vuốt của Hà Nội kéo dài khắp nơi, thậm chí tận dụng cả quan hệ ngoại giao để ngặn chặn mọi sự giúp đỡ cho công nhân VN lao động ở nước ngoài?

 “Làm cho khốc hại chằng qua vì tiền”

Xuất khẩu lao động là cỗ máy in tiền!

Tôi có người bạn học cũ là cán bộ của Vụ Quản lý Lao động ngoài nước thuộc Bộ LĐTB & XH và một người quen khác đã từng có công sức quan trọng đưa hàng chục ngàn lao động VN sang Liên Xô, Tiệp Khắc, Bulgaria trong giai đoạn “bốn phương vô sản đều là anh em” và hàng ngàn người khác sang Hàn quốc, Đài Loan, Nhật Bản… vào thời các nhà tư bản xanh và đỏ “liên hiệp lại” bóc lột công nhân.

Qua người bạn và nhờ nhận làm một số dịch vụ giao tiếp, dịch hồ sơ cho người quen muốn thăm dò thị trường lao động Ba Lan, tôi đã tìm ra lời giải chính xác cho bản chất của sự việc.

Xuất khẩu công nhân lao động ở VN được xem là món kinh doanh hơn cả buôn ma tuý. Hơn là vì hợp pháp, vốn bỏ ra không đáng kể, nhưng lợi nhuận không thua kém. Công việc kinh doanh không cần đến học thức, chỉ cần có một số quan hệ đặc biệt với quan chức và biết bôi trơn các mối quan hệ ấy. Tất cả các khâu khác như mặt bằng để tập trung học tiếng hay học nghề, kiểm tra tay nghề đều có thể thuê mướn.

200 ngàn USD là số tiền trả cho giấy phép được làm dịch vụ xuất khẩu lao động kỳ hạn một năm do Bộ LĐTB & XH cấp. Bao nhiêu nộp ngân sách, bao nhiêu vào tay ai thì chỉ có trời hoặc Bộ trưởng biết. Tại sao thời hạn một năm? Một năm là đủ ăn bộn. Phải trình diện để nói chuyện phải quấy cho chuyện làm ăn tiếp. Như thế nào? Tuỳ ở thu nhập năm qua! Không giấu được, vì hợp đồng khung và từng đợt đi cụ thể của công nhân đều phải qua Bộ duyệt.

Tôi làm phép tính số học đơn giản để thấy lợi nhuận của việc kinh doanh này.

Ví dụ tạm lấy mức lương 700 USD/tháng cho một công nhân đi lao động ở nước ngoài theo hợp đồng (ở Nhật Bản hay một số nước tư bản khác có mức lương cao hơn, ở Malaysia ít hơn).

Thông thường, công nhân được đối tác nước ngoài cam kết cho ăn trưa, nơi ở miễn phí và cấp vé máy bay trở về VN khi kết thúc hợp đồng. Trong thực tế thì muôn hình vạn trạng, biến hoá khôn lường. Tiền đã trao và cá đã cắn câu, điều gì xảy ra sau khi công nhân đặt chân đến xứ người là hoàn toàn khác!

Theo quy định chính thức của Bộ LĐTB & XH, công ty môi giới của VN và nước ngoài được hưởng công dịch vụ bằng một tháng lương của người lao động cho một năm làm việc, gọi là “phí dịch vụ khai thác lao động nước ngoài”.

Hợp đồng ký với người lao động thường một năm và có thể gia hạn tới ba năm! Như vậy, để được đi, mỗi công nhân phải chấp nhận nộp trước “phí dịch vụ khai thác lao động nước ngoài” cho 3 năm, tức là 700 USD nhân 3 năm, bằng 2.100 USD, nhân 2 môi giới, bằng 4.200 USD. Chỉ với 100 công nhân, hai công ty môi giới sẽ bỏ túi 420 ngàn USD! Với con số ngàn, trăm ngàn công nhân thi sẽ là bao nhiêu?

Khoản thứ nhì. Có một luật bất thành văn mà các bên liên quan gọi là “chi phí ngoài”, nói trắng ra là tiền làm thủ tục chiếu khán nhập cảnh (visa). Công ty môi giới có hối lộ cho đại sứ quán các nước hay không, hoặc nói vống lên để thêm tiền bỏ túi riêng, thì cũng chỉ có… trời biết!

Trong giai đoạn 2007-2008, người ta nói đi Cộng Hoà Czech mỗi công nhân phải trả 2.500 USD cho visa lao động! Sự việc ông đại sứ CH Czech tại VN bị triệu hồi về nước và CH Czech tạm ngưng cấp visa cho công dân VN một thời gian, củng cố thêm sự thật của tin đồn. Cứ cho chi phí hết 1.500 USD, với 100 công nhân, công ty môi giới có thêm vào tài khoản 100 ngàn USD nữa.

Khoản thứ ba mới đáng sợ!

Khi ký kết hợp đồng, công nhân buộc phải thế chấp để ngăn chặn bỏ việc làm. Hầu hết công nhân là những người nghèo (chỉ một số rất ít lợi dụng con đường này để vượt biên hợp pháp) nên phải cầm cố đất, nhà ở, hoặc tiền (tiền thế chấp từ vài ngàn USD, tới 10 ngàn hoặc hơn, tuỳ theo từng nước). Nếu phá vỡ hợp đồng, tiền bạc, tài sản thế chấp sẽ bị mất đứt. Các công ty môi giới và ông chủ ngoại quốc được quyền ăn chia, với cách nói mỹ miều là “tiền bồi thường thiệt hại”!

Như vậy, chưa biết tương lai tròn méo ra sao trên xứ lạ, trước khi lên đường, mỗi công nhân phải gồng mình chịu phí dịch vụ, phí visa và tiền thế chấp. Chưa kể các khoản cho hồ sơ, hộ chiếu, công chứng, khám sức khoẻ, bảo hiểm và thời gian đi lại thực hiện các thủ tục. Ngoài ra, với các khoản thế chấp tại VN, các công ty môi giới có thể dùng vào việc sinh lợi khác.

Đây chính là nguyên nhân cốt lõi vì sao nhà cầm quyền VN lại làm ngơ trước thân phận khốn cùng của người lao động VN ở nước ngoài và ngăn cản giúp đỡ họ.

Những người nghèo khổ đi nước ngoài lao động thực chất bị vứt vào canh bạc chót và chờ vào sự may mắn. Nơi nào ông chủ tốt hoặc nước sở tại có môi trường xã hội văn minh bảo vệ quyền lợi người lao động, thì tuy vất vả nhưng còn thực hiện được một phần mơ ước. Gặp ông chủ bất nhân, chính quyền sở tại làm ngơ, coi như mất trắng và thân tàn ma dại.

Nếu chịu không nổi, đành chịu phá vỡ hợp đồng ra ngoài kiếm sống, thì như đã nói, ông chủ và các công ty môi giới hưởng lợi hợp pháp số tiền bạc và tài sản thế chấp. Vì thế, không loại trừ khả năng các công ty môi giới khuyến khích các ông chủ ngược đãi để công nhân bỏ trốn càng nhiều càng tốt.

Lời kết

Trong thập niên 90 nhà thơ Bùi Minh Quốc đã viết “cả một thời đểu cáng đã lên ngôi”!

Gần đây, với vụ Đoàn văn Vươn ở Tiên Lãng, nhà văn Thuỳ Linh viết: “Thời nay còn hơn cả thổ tả, táng tận lương tâm đến mức có nhiều kẻ chưa thể tiến hóa làm người”!

Lợi dụng lòng yêu nước và sự mù loà kiến thức của công nhân và nông dân lương thiện, những người CSVN đã cướp được chính quyền vào năm 1945 và sau khi thống nhất đất nước vào năm 1975, cảm thấy đã có mọi thứ trong tay, họ trắng trợn trở mặt.

Nhưng dường như còn nhiều người vẫn chưa nhận ra. Nông dân, công nhân không có điều kiện tiếp cận thông tin, ngờ nghệch cả tin, thậm chí vội vã cám ơn khi được Đảng xoa đầu hoặc nhả ra những lời châu ngọc (dối trá) – đã đành, mà trong giới có học cũng vậy.

Thái độ này kéo dài thêm sự tồn tại của hệ thống bất nhân và thân phận bị cai trị, nô lệ của chính mình.●

© 2012 Lê Diễn Đức – RFA Blog

17 Phản hồi cho “Xuất khẩu lao động Việt Nam: hơn cả buôn ma tuý!”

  1. Trung Kiên says:

    Nhìn tấm ảnh với những khuôn mặt méo mó, sầu thảm của những…”Nữ công nhân VN lao động tại Malaysia bị bỏ đói” mà lòng tôi quặn đau, thương cho dân tộc VN mình quá!

    Trích bài chủ…”Tờ The Star của Malaysia ngày 17/3 đưa tin về 42 người phụ nữ Việt Nam (VN) sống tại thành phố George Town, bán đảo Penang, Malaysia, trong một căn nhà 4 phòng, mỗi phòng chỉ đủ chỗ ngủ cho năm người, và tất cả chỉ có một chỗ đi vệ sinh duy nhất. Họ từ VN sang Malaysia lao động nhưng đang không có việc làm, không có tiền gửi về giúp gia đình, một số đã ở Malaysia một năm rưỡi trong khi hộ chiếu đã hết hạn

    Cán bộ nhà nước lo việc “xuất khẩu lao động” là những kẻ vô lương tâm, mặt người dạ thú…dụ dỗ, lừa gạt, nhận tiền của công nhân rồi đem con bỏ chợ. Đúng là lũ bất lương!

    Cám ơn tác giả Lê Diễn Đức và DCV.Info về bài viết này.

  2. Sigma says:

    “Ba dòng thác cách mạng”,đã đưa ta đi ở đợ khắp năm châu !!!
    “Từ trận thắng hôm nay, ta xây lại bằng mười”
    Toàn bố láo!!!

    *****
    “Việt Minh, Việt Cộng, Việt Kiều
    Trong ba Việt ấy Đảng yêu Việt nào?
    Việt minh chỉ thở phì phào
    Việt cộng khố rách, Việt kiều Đảng ôm” (*)
    Rằng khúc ruột già còn… thơm
    Y như múi mít dù cơm ít xìn
    Đảng ta trơ trẽn mặt lì
    Đô-la nó lắm dại gì chẳng ôm!
    Dù ôm mà vẫn… gờm gờm
    “Hòa Bình Diễn Biến” nó gầm bỏ bu
    Không chừng mình lại chổng khu
    Cho chúng đá đít. Hu hu Bác Hồ
    Bác ơi cháu đổi mầu cờ!
    Tú Dza LV

  3. NO-DCSVN says:

    tao không phải là đảng viên mà nghe mấy thằng mày nói toàn giọng phản động không ah.
    không có DCSVN thì làm gì có VN ngày nay.
    đúng là một lũ vô ơn

    • Bút Thép Diệt Tà says:

      Ai vô ơn?
      Vô ơn đối với ai?

      Ông chấp nhận để cho đảng DCSVN bịt tai che mắt là chuyện của ông.

      Rất đáng tiếc là trong số hơn 20 người bị CA bóp cổ, đánh đập chết không phải là ông, hay thân nhân của ông, nên hôm nay ông còn mạnh miệng nói chữ ân nghĩa với đảng DCSVN ?

      Cứ yên chí đi, tôi không cầu hay rủa sả, nhưng chuyện ấy không chóng thì chày cũng sẽ xảy đến với ông, lúc ấy ông tha hồ nói câu ‘cám ơn đảng’.

    • Nông Dân Nghèo says:

      Ông này nói đúng đó. Nếu không nhờ Đảng thì Vn mình sao được như giờ…
      Cứ nhìn đi..nhìn thật kỷ…sẽ thấy…
      Chỉ sợ là không muốn nhìn, không thể nhìn…
      Chứ nếu nhìn thì chắc chắn sẽ thấy

  4. Lê Dân Việt says:

    @Tiến sĩ (?)Nguyễn Tâm Bảo,

    Làm sao bảo vệ xong luận án tiến sĩ chưa vậy, tự xưng là học tiến sĩ ở Canada tư năm 2005 đến giờ kia mờ? Nhưng mà dù có được đi chăng nữa thì chắc là cái bằng dỏm, như tiến sĩ Luật 3 Dũng, cho nên mới phát biểu vô tri, vố trí kiểu này, phải không Tâm Bảo?

    Bà mẹ nó, là nhân viên xú quán thì nói mẹ nó ra cho rồi. Bộ làm cán bộ CSVN cũng thấy nhục lắm sao mà cứ phải núp dưới bóng du sinh, hay người Việt hải ngoại để cái hơi thơm của người Việt Hải ngoại.

    Tâm Bảo cứ luôn ngụy biện cho CSVN là hay là tốt sao không về sống với lũ khỉ đó mà cứ đòi bám theo người Việt ở Hải ngoại vậy?

    Đành rằng thời kinh tế toàn cầu, người lao động có thể di cư từ nước này qua nước khác để làm việc, nhưng cái đảng cướp CSVN đang lợi dụng việc di cư lao động này, để mà làm giầu và buôn bán sức lao động của người dân như buôn bán nô lệ của thế kỷ trước.

    Không có một nước nào trên thế giới lại đòi tiền lệ phí để được di cư sang nước khác để lao động, ngoại trừ ở cái xứ cướp ngày CSVN. Ngay trong ý kiến của Tâm Bảo đã chửi cha vào mặt cái chế độc cướp ngày buôn bán sức lao động của người dân rồi. Họ phải lao động quần quật cả năm trời để cống nạp cho công ty môi giới việc làm CSVN, rồi sau đó mới có thể “làm giầu” bằng dành dụm đồng lương khốn khó làm ra mà đem về đổi thành tiền tỉ đồng ở VN mà làm Tỉ phú (giầu) tiền đồng. ( Một tỉ đồng tiền Hồ bằng $50,000 đô) Nghe sao mà đểu cáng quá tiến sĩ (?) Tâm Bảo à.

    Nếu Tâm Bảo thực sự là người học và sống ở Canada, Tâm Bảo phải biết rằng, những kỹ sư, chuyên viên chuyên nghiệp (thạc sĩ, tiến sĩ) ở Canada, sau khi tốt nghiệp và đi làm, mà xin việc ở bên Mỹ, thì không những không phải trả tiền lệ phí gì, mà còn được công ty Mỹ trả tiền cho việc di chuyển qua Mỹ để ổn định sinh hoạt và làm việc. Ngay cả nếu người đó có nhà cần phải bán để di chuyển qua Mỹ để làm việc, thì công ty Mỹ còn trả tiền commission bán nhà cho agent, thay vì chủ nhà phải trả. Đây là cái khác biệt giữa xứ “tư bản bóc lột” Canada và Mỹ so với cái xứ cướp ngày CSVN. Tâm Bảo thấy cái nào tốt hơn?

    • Ngu Hết Biết says:

      Học đến tiến sĩ cơ à? Thế sao hắn lý luận chạm mạch đến thế nhể.
      Đi làm thuê nước ngoài cho dù có dối trá lương lẹo khai gian dối là nghề này nghiệp nọ tuy chỉ mới làm quen với nghề đó sau khi khai giấy tờ xin nạp mạng..Mà cho dù có nghề thật thì hãng xưởng nước ngoài chúng cũng không trả lương như dân có nghề thật vì bọn chúng không tin lời quảng cáo của vn cũng như trở ngại ngôn ngữ cũng là vấn đề để giá “bán thân” của công nhân Việt không cao..
      Đi làm thuê 1 năm đầu để trả nợ vay, và những năm sau đó là dành dụm…đến tiền tỉ (Vn đồng) để về Vn xây nhà xây khách sạn hay mở hảng xưởng???? Hô hô hô…Hèn chi mà dân nhà quê dân thiếu thông tin đã liềi mạng đến thế, dám đem cả sổ đỏ sổ đen ra mà thế chấp…Thế có chết người không chứ…Mấy thằng làm dịch vụ này thật ác độc và hát hay quá.
      Thế nên (tui chỉ nói ở Châu Âu) dân Vn đi qua đây, trai thì ăn cắp, buôn lậu, gái thì làm đĩ…
      Ngày xưa không có gái Việt làm đĩ ở Châu Âu đâu. Giờ nhiều lắm…mà lại rẻ…huhuhuhu

      Thằng cha tiến sĩ này nếu nó đã ở nước ngoài mà còn ăn nói kiểu này thì nó không phải thuộc loại ăn cơm…mà là ăn c…c

  5. Nguyen Tam Bao says:

    1. Thực tế không đen tối như tác giả viết. Nếu tất cả những người lao động xuất khẩu đều là nạn nhân của lừa đảo và bóc lột, thì người ta đã không chen nhau xếp hàng để “được bị lừa” đi lao động ở nước ngoài.

    Có nhiều trường hợp bị lừa bịp đến khốn cùng, nhưng rất nhiều người khác nhờ việc đi lao động ở nước ngoài mà thoát nghèo. Thông thường thì người lao động sẽ mất một năm đầu làm việc để trả hết nợ, những năm sau thì có thể tích cóp để khi về nhà có một số vốn làm ăn.

    Bản thân việc xuất khẩu lao động không phải là việc xấu. Đó là chính sách thích đáng để giải quyết vấn đề việc làm đối với một nước đông dân dư thừa lao động như Việt Nam. Trong nền kinh tế tư bản toàn cầu thì lao động cũng chỉ là một loại hàng hoá, và việc xuất khẩu sức lao động cũng là tuân theo qui luật Cung-Cầu mà thôi.

    2. Những nỗ lực thành lập công đoàn độc lập của mấy vị chống cộng ở hải ngoại không thành công được vì động cơ thực sự không phải xuất phát từ quyền lợi thực tế của công nhân mà xuất phát từ “âm mưu chính trị” muốn lợi dụng công nhân để lật đổ chế độ.

    Cho dù mục tiêu lật đổ chế độ là chính đáng đi chăng nữa, thì cái việc núp bóng công nhân, lợi dụng sự khốn cùng của họ để thực hiện mục tiêu của mình đã làm cho mấy vị chống cộng giả danh công nhân này thất bại. Không những họ dễ dàng bị điểm danh và cô lập mà còn khó có thể có được niềm tin từ những người lao động.

    Một người lao động đã bỏ ra cả trăm triệu đồng để sang nước ngoài làm việc, thì cái khát vọng lớn nhất của họ là làm sao để trả hết nợ và sau vài năm trở về thì có tiền tỷ để xây nhà hay kinh doanh, chứ không phải là tham gia vào một cái công đoàn độc lập để âm mưu lật đổ chế độ. Đơn giản như vậy thôi.

    • Yêu Sự Thật says:

      Ông Nguyen Tam Bao nói nghe phát ham ‘Một người lao động đã bỏ ra cả trăm triệu đồng để sang nước ngoài làm việc, thì cái khát vọng lớn nhất của họ là làm sao để trả hết nợ và sau vài năm trở về thì có tiền tỷ để xây nhà hay kinh doanh‘. Được như thế thì phước đức quá ông Tâm Bảo ạ.

      Hãy nghe Tham Tán Toà ĐS Nguyen Xuan Viet hăm doạ Vũ Phương Anh.

    • Lê Diễn Đức says:

      Trong bài, tôi nói về bản chất của “xuất khẩu lao động” business tại VN để mọi người hiểu vì sao nó lại sôi động như thế. Công nhân có bị ngược đãi hay không thì những người làm business này cũng hái ra tiền, hơn buôn ma tuý. Nơi nào công nhân bị ngược đãi, nơi đó họ càng được hưởng lợi thêm từ khoản thu nhập thứ ba (tài sản và tiền thế chấp).

      Tuy nhiên, không phải trong 500 ngàn công nhân, tất cả đều bị số phận bi kịch. Chính vì thế tôi đã viết:

      “Những người nghèo khổ đi nước ngoài lao động thực chất bị vứt vào canh bạc chót và chờ vào sự may mắn. Nơi nào ông chủ tốt hoặc nước sở tại có môi trường xã hội văn minh bảo vệ quyền lợi người lao động, thì tuy vất vả nhưng còn thực hiện được một phần mơ ước. Gặp ông chủ bất nhân, chính quyền sở tại làm ngơ, coi như mất trắng và thân tàn ma dại”.

      Có những người thua trắng canh bạc, nhưng cũng có người gặp may mắn. Cái cần nhấn mạnh là những người thân tàn ma dại biết kêu cứu ai và có được giúp đỡ không. Trong bài tôi đã phân tích.

      Trân trọng.

    • Ban Mai says:

      1. Tại sao phải “xếp hàng để “được bị lừa” đi lao động ở nước ngoài”? Tại vì họ là thành phần bị chế độ CSVN lừa đảo rồi bỏ rơi(!) sau khi đã bóc lột xương máu của họ để phục vụ cho chiến tranh! Nếu CSVN tôn trọng lời hứa công nhân có hãng xưởng, nông dân có đất canh tác thì làm sao có chuyện “chen nhau sắp hàng”? Tại sao dân oan chịu dải dầu mưa nắng, đói khát ngoài đường phố, trong công viên để khiếu kiện từ năm nầy qua năm khác mà nhà nước làm ngơ? Tại sao hàng loạt công nhân đình công từ Bắc vô Nam mà không ai giải quyết? Cụ thể rõ ràng nhất là tại sao có vụ Đoàn Văn Vươn ở Tiên Lãng, Hải Phòng? Vì Tư bản Đỏ CSVN cấu kết với Tư bản nước ngoài bóc lột tàn tệ nên cùng đường họ phải bất chấp hiểm nguy!
      Nên hỏi ngược lại là tại sao khi đi lao động nước ngoài họ có thể có dư tiền để giúp gia đình trong lúc ở lại trong nước thì nghèo khổ muôn đời? Ai đang chễm chệ trên “ngai vàng” hút máu người dân để họ phải liều?
      2. Câu hỏi là thành phần nào đang lãnh đạo “công đoàn” tại các hãng xưởng? Tại sao công nhân bị bóc lột mà “công đoàn” không lên tiếng? Nếu “công đoàn” thực sự là đại diện của công nhân tại sao lại sợ có người thành lập công đoàn khác? CSVN đã từng “núp bóng công nhân, lợi dụng sự khốn cùng của họ” (NTB) cho nên bây giờ mới tìm mọi cách bịt miệng tiếng nói trung thực của những người khốn khổ!
      Như vậy NTB là ai? Chắc khỏi cần câu trả lời!

    • Phan Nguyen says:

      Nói một cách chính xác, họ là nạn nhân của chế độ “trồng cây làm..củi” của bọn dốt nát, táng tận lương tâm. Cũng vì thế nên tại những nước mà “Người Lao Động” là một món hàng xuất khẫu dồi dào thì luôn có những thằng lưu manh kiếm cơm hô hào “cung cầu” hay Supply and Demand trên xương máu của họ. Chúng hút máu những người này từ khâu đầu đến khâu cuối, cấu kết với nhau bằng sức mạnh của tiền và quyền lực. Không cần phải nhắc lại những nước này là những quốc gia nghèo đói do bọn cầm quyền mà ra. Tôi xin làm việc đại diện cho những “món hàng biết nói” mà mượn lời rằng: Sinh ra và sống ở quốc gia Việt Nam dưới chế độ cộng sản là do số phận, số phần của một món hàng. Nó không phải là một sự lựa chọn của một con người. Nỗi nhọc nhằn đó có dai dẳng, tủi nhục bao nhiêu trước những người công dân may mắn ở những quốc gia khác thì chúng tôi vẫn còn một niềm an ủi cuối cùng, nó là sự bán sức lực của chính mình để nuôi thân và gia đình. Nó hơn hẳn vạn lần bọn lưu manh dạng trí thức “nhân dân”, mồm miệng cùng nói tiếng Việt chỉ chuyên đi bịp hèn hạ và bẩn thỉu cho dù hiện tại chúng có ngồi tại đâu, ở phương trời nào thì chúng vẫn là loại bản năng dùng nước dãi nuôi bao tử sớm đầu tối đánh. Vớ vẫn cái đài phát thanh Hà Nội dùng băng tần của Canada, một nước không “cầu” những tên bịp mà chúng vẫn tự cung tự cấp chui sang đây. Xéo về làm món hàng cho nhà nước mà được việc, ít nhất tay cũng không tự đập vào mồm như bây giờ. Rách việc!

    • Điên says:

      Cái còm men này nghe được à nha
      Nhưng nghe hơi ngu và tác giả cố ý “quên” đi cái thực tế ở vn.
      1-Trích: Đó là chính sách thích đáng để giải quyết vấn đề việc làm đối với một nước đông dân dư thừa lao động như Việt Nam. Hết trích
      Ông bà hãy nhìn vào cái cảnh bọn tàu đưa công nhân lao động (có và không có tay nghề, có và không có giấy phép) vào Vn cho dù Vn dư thưà lao động trước khi nói như thế này.
      2-Trích:Thông thường thì người lao động sẽ mất một năm đầu làm việc để trả hết nợ, những năm sau thì có thể tích cóp để khi về nhà có một số vốn làm ăn. Hết trích
      Cái này thì quá xa thực tế. và có lẽ ông bà không hề biết tí xíu gì về nước ngoài. Hay đây chỉ là cách tính toán để mồi chài dụ dổ những người ở các miền quê Vn, nơi mà người dân chưa hề biết xe hơi, ánh điện, điện thoại di động.-…vv và vv.
      Ông bà có biết lương của một công nhân ở bên Tây Âu là bao nhiêu? Ăn bao nhiêu, tiêu xài bao nhiêu? Một gói thuốc hút đã hơn 5 euro. Tiền thuê nhà bao nhiêu, vé xe bao nhiêu?
      Tui không rõ là phải chi bao nhiêu để được một cái vé đi lao động nhưng tui đọc ở đâu đó là 8000 usd. Tui xin nói thẳng, cứ cho là dân cư trú hợp pháp và có việc làm đàng hoàng, tiêu xài bình thường mà mỗi năm dư được 5000euro…đã là đáng phục đáng nể
      Nói chung lý luận kiểu ông bà này thì chỉ là láo phét

      • Trường Giang HN says:

        Ông Điên mà sao ăn nói hay quá vậy?

        Điên mà suy nghĩ được như Ông, thì tôi vẫn thích ‘điên’ hơn là làm người thông minh, học thức như Nguyễn Tâm Bảo.

        Mẹ nó, công nhân TQ tràn sang chiếm công ăn việc làm của người VN, nên lao động VN phải ‘chen nhau xếp hàng để “được bị lừa” đi lao động ở nước ngoài‘ mong kiếm sống, nhưng nhiều người đã phải tan gia bại sản!

        Nguyễn Tâm Bảo hãy vào đây mà xem: công nhân Trung Quốc quậy tưng ở Nghi Sơn Thanh Hóa

        Công Nhân TQ biết ‘đoàn kết’ với nhau để quậy phá thì Nguyễn Tâm Bảo câm miệng!

        Còn công nhân VN ở nước ngoài cố gắng thành lập công đoàn để bảo vệ quyền lợi của mình thì Nguyễn Tâm Bảo cho là ‘không phải xuất phát từ quyền lợi thực tế của công nhân mà xuất phát từ “âm mưu chính trị” muốn lợi dụng công nhân để lật đổ chế độ‘.

        Khốn nạn và chó má cho những kẻ chỉ biết cúi đầu bảo vệ chế độ vô nhân như tên Nguyễn Tâm Bảo này!

  6. npt says:

    Chính sách đem con bỏ chợ ! đó là hệ quả của chế độ cs với cái thuyết “đấu tranh giai cấp “của cái chủ nghĩa mác-lê-Mao …tạo ra toàn một đám dối lừa “mị dân “

  7. Dân Chửi says:

    Bọn VC đang rất cần đô na cho nên bằng mọi giá phải đẩy dân chúng VN đi làm Lao nô cho nước ngoài. Bộ mặt thật của bọn CSVN ngày xưa từ thời ông Hồ chí minh và ngày nay chỉ là một bọn lưu manh thảo khấu, côn đồ băng đảng, chứ có chính chị chính em, chính nghĩa quốc gia dân tộc cái đ….. gì đâu?????

Leave a Reply to Trung Kiên