WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tiểu luận về tranh đấu cho dân chủ

Thân tặng bạn hữu-những người con ưu tư vì tình hình đất nước và dấn thân tranh đấu cho một tương lai tươi sáng của dân tộc.


Tôi-Nguyễn Văn Thạnh-một con dân đất Việt, luôn suy nghĩ, ưu tư về tình hình đất nước. Rõ ràng như ban ngày là đất nước ta còn đầy bất công: tham nhũng, lãng phí tràn lan, một bộ phận nhỏ nắm quyền hoặc cấu kết với quyền lực giàu có, ăn sung mặc sướng trong khi đó đại đa số nhân dân sống khốn khổ, đổ mồ hôi, sôi nước mắt mà cuộc sống bấp bênh, không bảo đảm.

Một tầng lớp con ông, cháu cha, thăng quan tiến chức vù vù, nạn chạy chức, chạy quyền,…kẻ bất tài ngồi xổm trên đầu trí thức, người tài thật sự; đất nước ngày càng lụn bại. Ai cũng thấy điều đó, tầng lớp lãnh đạo cũng thấy điều đó, tại sao không thay đổi được?

Từ những suy tư, trăn trở trên, tôi luôn suy nghĩ tìm ra một hướng hành động để sao đất nước đổi thay, giàu mạnh, mọi người ai cũng hưởng lợi, cuộc sống sung túc mà không lâm vào cảnh loạn lạc, chết chóc, máu chảy đầu rơi, đất nước tàn phá tiêu điều?

Mọi sự vật, hiện tượng đều chịu sự chi phối của các qui luật tự nhiên, nếu chúng ta hành động đúng qui luật thì kết quả thu được sẽ như ý muốn. Một chiếc máy bay nặng hàng trăm tấn, người phi công chỉ cần ấn nút khởi động, tác động lên cần lái là nó có thể bay vút lên trời một cách nhẹ nhàng? Thật kì diệu. Tại sao nó bay được? Vì các qui luật tự nhiên lần lượt tác động dây chuyền lên nhau, cái này tác động đến cái kia, cái trước dẫn truyền cái sau theo đúng qui luật mà con người đã hiểu để phát minh ra máy bay. Người phi công chỉ cần khởi động dòng điện, dòng điện kích hoạt động cơ, động cơ phát lực, hệ thống điện, hệ thông tin, điều khiển hoạt động,….máy bay lấy đà trên đường băng và cất cánh. Nếu không hiểu hết các qui luật chi phối, dù chúng ta có dùng đến sức một vạn người, nó cũng không bay được, hoặc có nâng lên nó cũng sẽ rớt xuống. Hiểu điều tất yếu thì mới có tự do.

Con người và xã hội loài người cũng có những qui luật tất yếu chi phối, chúng ta chỉ có thể vận động, cải biến xã hội khi chúng ta biết, thừa nhận và vận dụng những qui luật tất yếu đó.

Xét về tự nhiên, con người thoát khỏi giới động vật là nhờ lao động, lao động làm ra tài sản, của cải, tiền bạc. Tiền chính là giá trị sức lao động (rộng ra là giá trị con người), có tiền (tài sản, của cải) thì sẽ được sống sung sướng, không chỉ cho mình mà cho người thân trong gia đình, không tiền, không tài sản, không của cải thì sống vô cùng khốn khổ không khác gì con thú, điều này thì rõ ràng, không cần bàn cãi. Do vậy ai cũng muốn có nhiều tiền, nhiều tài sản, nhiều của cải, vì nó là nguồn sống.
Có nhiều suy nghĩ thi vị về con người, tuy nhiên chúng ta cần thừa nhận tính tất yếu sau: con người có thuộc tính ích kỉ, tư hữu, lo cho mình và người thân trong gia đình trước,….tất cả những thuộc tính đó được tập hợp lại trong cái gọi là chủ nghĩa cá nhân. Chủ nghĩa cá nhân chi phối con người rất mạnh mẽ như trọng lực chi phối lên chiếc máy bay và vạn vật. Chúng ta không thể thần thánh hóa con người mà bỏ qua chủ nghĩa cá nhân, chúng ta cần thừa nhận, tôn trọng nó như một tất yếu để rồi ứng dụng nó trong quản lý, vận hành xã hội đến mục đích tốt đẹp như thừa nhận trọng lực tác dụng lên máy bay và vận hành đúng các qui luật để nó bay.

Về mặt tài sản, con người chỉ lên tiếng khi nó có lợi cho mình, tiền của người khác thì có thể họ thờ ơ hoặc im lặng (chúng ta hay gọi là hèn, nhưng chúng ta cũng sẽ hèn như vậy) nhưng tiền của mình, nguồn sống của mình thì họ sẽ lên tiếng, chiến đấu đến cùng để giành lấy. Từ ngàn xưa đến nay bao cuộc khởi nghĩa, cuộc cách mạng cùng vì quyền sống, cũng xoay quanh vấn đề tài sản. Động lực về tài sản là một trong những động cơ mạnh mẽ để cho xã hội chuyển mình (xưa với khẩu hiệu cướp của người giàu chia dân nghèo, gần đây với khẩu hiệu người cày có ruộng),….ít ai hành động khơi khơi mà không có động lực quyền lợi thúc đẩy. Đây là một nguyên lý lớn giải thích tại sao, ai cũng thấy tham nhũng, bất công, đất nước lụn bại nhưng ít người lên tiếng, vì nó không cướp trực tiếp đến miếng cơm, manh áo họ.

Về mặt xã hội chi phối mạnh nhất là quyền lợi của đám đông. Lòng tham tác động lên từng người như trọng lực tác dụng lên từng giọt nước, lòng tham tác động lên xã hội như trọng lực tác dụng lên dòng sông. Một nguyên tắc đơn giản: nước chảy chỗ trũng mà thành những dòng sông hùng vĩ cuồn cuộn chảy, vượt qua bao thác ghềnh, không gì ngăn cản nổi.

Qui luật “vật chất chỉ có thể đánh đổ bỡi lực lượng vật chất”, dân ta có câu “lòng tham chỉ được khống chế bỡi lòng tham”, trong một thiết chế xã hội, luôn luôn có một nhóm người hưởng lợi và họ tìm mọi cách để duy trì điều đó, phần đông dân chúng khốn khổ muốn thay đổi để sinh tồn. Cuộc đấu tranh chỉ thắng lợi khi lực lượng muốn thay đổi mạnh hơn lực lượng thủ cựu, tùy theo lực lượng ủng hộ mạnh hay yếu, người lạnh đạo tài năng hay không mà cuộc đấu tranh thắng lợi hay thất bại. Khi đủ lượng: cuộc sống quá lầm than, lực lượng ủng hộ đủ mạnh, người lãnh đạo sáng suốt thì lúc đó như bờ đê đã vỡ, không gì ngăn cản nổi, nó cuốn ra biển tất cả (chất đổi). Đó là điều tất yếu.

Tình hình đất nước chúng ta hiện nay rõ như ban ngày là nhóm người nắm quyền và nhóm người ăn theo là hưởng lợi, đủ thứ lợi từ quyền lực, chức vụ đến doanh nghiệp nhà nước. Lực lượng này tìm mọi cách để truy trì quyền lợi, điều đó giải thích vì sao: ai cũng thấy nguyên lý cha cung không ai khóc, doanh nghiệp nhà nước không bao giờ hiệu quả, nó là nơi tạo ra tham nhũng lãng phí mà họ vẫn cố duy trì bằng mọi lý lẽ, cùng với lý lẽ doanh nghiệp nhà nước là lý lẽ một đảng nắm quyền. Điều vô lý tồn tại vì không đủ lực lượng thắng nó. Đó là điều tất yếu.

Lực lượng này nằm ở đâu? Làm sao phát huy nó? Nút bấm để khởi động tiến trình chiếc “máy bay” nằm ở đâu?

Chúng ta đang chứng kiến một tất yếu là nền kinh tế chúng ta đang suy sụp, hàng trăm ngàn tỷ nợ nần do các công ty tập đoàn nhà nước gây ra, sớm muộn cũng phải tư nhân hóa (hay còn gọi là cổ phần hóa), rồi một nhóm người sẽ mua được giá rất rẻ.
Đau khổ là nó còn được bán cho cả người ngoại quốc. Đọc bài đây để hiểu hơn:
một tầng lớp siêu tỷ phú sẽ xuất hiện, phần lớn nhân dân vẫn khốn khổ, lầm than, thậm chí là nô lệ kiểu mới cho ngoại bang.

Nếu phần lớn người dân ý thức được điều này, có thông tin về nguy cơ cuộc sống nô lệ của họ, của con cháu họ, ắt hẳn họ sẽ lo lắng và không còn thờ ơ. Tuy nhiên để họ hành động, và làm sao họ cùng hành động để tạo ra một lực lượng áp đảo thì chưa thể, nó còn thiếu một động cơ mạnh mẽ: quyền lợi sát sườn, là tài sản mà họ có được.
Theo tiến trình tất yếu hiện nay, chúng ta phải tiến hành tái cơ cấu nền kinh tế (cách gọi của chính phủ), thực chất của quá trình này là gì? Sau khi ném hàng trăm ngàn tỷ đồng vào các doanh nghiệp nhà nước, các tập đoàn,…sau một thời gian ảo thuật tham nhũng, rút ruột, lãng phí, mua đồ nát của nước ngoài,…..tất yếu là gây ra nợ nần đầm đìa. Tái cơ cấu kinh tế là cứu chúng: khoanh nợ, xóa nợ, bơm tiền cứu trợ, bán (cổ phần hóa) cho nhà tài phiệt trong nước hoặc tư bản nước ngoài. Nên nhớ chính phủ không phải là nơi làm ra tiền tất cả tiền bạc đầu tư, tái cơ cấu đều là tiền mồ hôi, nước mắt, xương máu của dân: tiền thuế, tiền vay mượn, tiền bán tài nguyên,….

Điểm cuối của tiến trình này là gì? Một lần nữa tài sản nhân dân bị cướp đoạt một cách hợp pháp, một tầng lớp siêu tỷ phú sẽ xuất hiện, cả trong và ngoài nước. Nhân dân vẫn là kẻ trắng tay, lao động cực khổ, sống khổ sở ngay trên chính quê hương, đất nước của mình. Đến lúc đó, không một cuộc cách mạng nào có thể thay đổi số phận của toàn dân, có chăng chỉ là các cuộc bạo loạn lật đổ, hết kẻ độc tài này xuống thì kẻ độc tài khác lên mà thôi. Khi đó tình hình sẽ như Paskistan, Bangladesg, các nước cộng hòa trung á, Nga,….Xấu hơn nữa là có thể vong quốc, làm nô lệ, giống nòi tiệt diệt. Lịch sử ngàn năm và những năm gần đây cho thấy khi nước nhà suy kiệt thì bị xâm lăng.

Đây là thời điểm ngàn năm có một, có đầy đủ các yếu tố thời cơ thuận lợi để toàn dân bẻ lái con tàu lịch sử của dân tộc đi đến thịnh vượng, tự do, sống sung túc.

Các yếu tố thời cơ thuận lợi nào?

Cuộc khủng hoảng kinh tế với hàng trăm ngàn tỷ nợ nần đầm đìa đã nhấn chìm lý lẽ của kẻ cầm quyền hưởng lợi, đã phơi bày đẩy đủ các bất cập, các bất công, phi lý, các hình ảnh giàu sang tuột cùng cũng như lầm than quá mức. Niềm tin đã thay đổi.
Internet đã làm công cụ truyền tin vô cùng hiệu quả, mọi người có thể thấy được thực tại xã hội một cách chân thực nhất, mà kẻ nắm quyền có muốn che dấu cũng không được. Internet đã tạo ra kết nối vô cùng lớn, kết nối là sức mạnh to lớn và duy nhất đối với lớp dân khốn khổ, bị trị, bị bóc lột. Chỉ có kết nối mới tạo ra thế vào lực như một thác nước trên cao, một khi nó đã xuyên thủng bờ ngăn thì không gì cưỡng được.
May mắn là chúng ta mới chỉ ở giai đoạn đầu của quá trình tái cơ cấu kinh tế, quá trình tư nhân hóa (cổ phẩn hóa), còn rất nhiều tài sản: công trình, xí nghiệp, tập đoàn vẫn là tài sản công, danh nghĩa nó là tài sản của dân. Điều này là vô cùng quan trọng vì nó cho phép chúng ta có nút nhất để khởi động cuộc đổi thay cho dân tộc.

Chúng ta phải làm gì để bẻ lái con tàu lịch sử dân tộc?

Nhận thức được hướng đi tất yếu và các nguy cơ của dân tộc, tôi-K.s Nguyễn Văn Thạnh-đưa ra chủ trương sau:

Tất cả những tài sản hiện do nhà nước quản lý: các công ty, xí nghiệp, tập đoàn,…..đây là tài sản của toàn dân đóng góp trong bao năm qua: thuế, vay nợ, bán tài nguyên,….Vì nó là tài sản của nhân dân nên trao trả lại cho nhân dân. Ai công tác ở đâu, chia nhau sở hữu ở đó, không cần phải mua. Tiền cứu trợ nếu có được tính như tiền nhà nước cho vay. Các nghĩa vụ nợ nần đều được giữ nguyên.

Theo tính toán hiện nay, chi phí để hồi phục nền kinh tế ở tầm 30 tỷ USD, nếu chúng ta chuyển biến sang nền dân chủ, hoàn toàn có thể vay quốc tế để trang trải chi phí.
Chính sách này là một nút nhấn cho con tàu Việt Nam, tại sao?

Nếu người dân ý thức được tình hình hiện tại, họ trắng tay, lao động nô lệ thì họ sẽ hành động, một trái ngọt cho việc hành động là được sở hữu tài sản, đây là một động cơ vô cùng mạnh mẽ, như thác đã đổ, không gì ngăn lại được (Nên nhớ sau khi tư nhân hóa, cổ phẩn hóa, các ông chủ mới sẽ đổi việc phần lớn người lao đông, họ phải ra đường, họ sẽ trắng tay, đây là một thảm cảnh chờ họ).

Như khoán 10, khi tư liệu sản xuất được người lao động sở hữu, đồng tiền đi liền khúc ruột, họ sẽ hăng say lao động, làm việc, kinh doanh có trách nhiệm,làm cho hiệu quả doanh nghiệp tăng cao, sản xuất của cải cho đất nước, nhà nước có nguồn thu thuế dồi dào. Khi không còn doanh nghiệp nhà nước, bầu sữa vĩ đại cho việc tham nhũng, lãng phí sẽ không còn, hiệu quả kinh tế sẽ rất cao. Dân giàu, nước mạnh như Hàn Quốc, Singapore là tất yếu!

Khi tài sản nằm trong tay phần lớn nhân dân, ngoài hăng hái sản xuất, họ còn tự tin tiêu dùng, sức mua thị trường sẽ hồi phục, khi đó tất cả các doanh nghiệp đang khủng hoảng tồn kho, sống ngắt ngoải sẽ bán được hàng, sẽ hồi sinh. Đây là điều cốt tử để các vị doanh nhân ủng hộ cho đề xuất này. Nếu không quá trình cải tổ kinh tế rất chậm chạp, dân suy kiệt sức mua không có thì họ cũng chết và cũng bị thâu tóm rẻ mạt bỡi các trùm tài phiệt mà thôi.

Trong một xã hội mà tầng lớp trung lưu đông đảo thì nền dân chủ mới bảo đảm, nhà nước pháp quyền mới tồn tại thực (động cơ là con người có tiền mới có quyền, vì có tài sản nên họ mới lên tiếng bảo vệ tài sản), xã mới tốt đẹp, thái bình; mô hình các xã hội ở các nước Bắc Âu là một minh chứng. Trong một đất nước mà tầng lớp trung lưu yếu, tài sản do các trùm tài phiệt nắm hết, nhà nước pháp quyền, dân chủ không bao giờ bảo đảm, xã hội không thịnh vượng, yên ổn: Pakistan, Nga, Trung Á, Nam Mỹ,……là minh chứng.

Kinh tế quyết định chính trị, kinh tế vào tay dân, chính trị tự đổi, dân chủ sẽ đến (Các bạn biết tại sao Nga dù có đa đảng, bầu cử loạn cào mà chính quyền vẫn độc tài, kinh tế èo uột, trong khi Singapore hình thức gần như độc đảng và có dân chủ, kinh tế phồn vinh? Bí quyết là kinh tế nằm trong tay phần lớn nhân dân).

Làm sao nút nhấn trên tạo ra một lan truyền kích hoạt tất yếu để khởi động và chiếc tàu dân tộc lao trên đường băng, cất cánh?

Bước 1: Truyền tin cho mọi người cùng biết, tận dụng tất cả các công cụ truyền tin sẵn có: mạng (đưa lên nhiều blog, facebook, tốt nhất là sản xuất những đoạn video tung lên mạng), tờ rơi, in ấn, photo, điện thoại giới thiệu,…Thậm chí Photo, in ấn, ném vào nhà người dân để họ đọc, họ biết….Thiết kế những khẩu hiệu đòi trả tài sản cho dân ngắn gọn, dễ hiểu. Hãy truyền tin đến các đối tượng ủng hộ mạnh nhất: nhân viên các công ty, tập đoàn nhà nước, doanh nhân, trí thức, sinh viên. (Sinh viên rất quan trọng, nếu kinh tế suy sụp họ ra trường sẽ thất nghiệp, kinh tế khởi sắc họ mới có việc làm).

Bước 2: Tổ chức những cuộc biểu tình, tuần hành để kêu gọi trả tài sản, đòi quyền sống trước khi bị tước đoạt. Hãy nhắm vào điểm yếu của chế độ hiện nay là tham nhũng tàn phá hàng trăm ngàn tỷ đồng xương máu của nhân dân, là những căn biệt thự nguy nga của quan chức. Một điểm yếu cốt tử là đường xá xuống cấp, thuế phí nặng nề. Hãy tổ chức ngừng chạy xe, gây tắt nghẽn giao thông, biểu tình ở những con đường xuống cấp. Hãy chụp ảnh, quay video để tạo sự chú ý của dư luận về chủ trương.

Bước 3: Đấu tranh chống trả thế lực thủ cựu chống đối. Chúng chống đối vì muốn giữ quyền, giữ miếng ăn, hãy nhận diện những tên ra lệnh, thực thi việc bắt bớ, đàn áp,…..đánh vào nhà chúng. Khi chúng ở cơ quan chúng rất mạnh nhưng về nhà chúng như dân thường và rất yếu. Làm cho vợ con, bố mẹ, dòng họ chúng mệt mỏi.

Ý thức được rằng thế lực hưởng lợi hiện tại sẽ phản ứng, các bước tiếp theo tôi sẽ chỉ dẫn sau.

Hãy hành động để cứu đất nước, cứu tương lai cuộc sống của chính mình, gia đình mình!

Ai là thủ lĩnh tổ chức lực lượng thực thi chủ trương-đường lối trên, chắc chắn có chỗ đứng trong lòng nhân dân, đất nước!

© Nguyễn Văn Thạnh

© Đàn Chim Việt

11 Phản hồi cho “Tiểu luận về tranh đấu cho dân chủ”

  1. Nguyễn Văn Thạnh says:

    Các bạn vui lòng xem các thảo luận ở đây để rõ hơn ý tôi
    http://danlambaovn.blogspot.com/2012/05/tieu-luan-ve-ve-cuoc-au-tranh-dan-chu.html
    Trân trọng

    • Builan says:

      Tôi viết thêm mấy dòng nầy, chỉ nhằm mục đích_ Mời quý bạn đọc bỏ chút thì giờ vào LINK mà Tác giả NVT dẩn ở trên, đọc thêm 127 comments rất là thú vị.
      Có thể xem như là một cuộc mạn đàm – hay trả lời trực tuyến giữa tác giả và bạn đọc ! Chúng ta sẽ thấy được tâm huyết cuả tác giả như thế nào ! Kính mời

      Phần tôi , toi tự cho phép mình “mèo khen meò daì đuôi ” ! Có nghĩa là caí COM đàu tiên cuả tôi về Tg Nguyễn Văn Thạnh , không đến nỗi tệ !

      Builan says:
      01/06/2012 at 12:48

      “Suy nghĩ cuả tôi đang hương về bài viết cuả TG Nguyễn văn Thanh
      Ý nghĩ ban đậu là môt khối trí tuê, tài năng , tinh hoa cuả đất nước_ Có lòng với dân tộc, truớc những suy vong- Cận kề hoạ tiêu vong !!! “….

      • Nguyễn Văn Thạnh says:

        Rất là tiếc, khi DLB đổi hệ thống comment, các comment phản hồi theo trật tự hỏi-đáp bị xếp theo trật tự thời gian nên bị lộn xộn, theo dõi rất nhức đầu.
        Mong quý bạn hữu chịu khó đọc để nắm nét cơ bản của ý tưởng, chủ trương và phương pháp.
        Trân trọng

  2. Trung Kiên says:

    Tôi xin chia sẻ nỗi băn khoăn, trăn trở với tác giả Nguyễn Văn Thạnh về hiện tình đất nước cũng như tiến trình đấu tranh DÂN CHỦ cho Việt Nam.

    Đồng ý với tác giả rằng…”Tiền chính là giá trị sức lao động (rộng ra là giá trị con người), có tiền (tài sản, của cải) thì sẽ được sống sung sướng, không chỉ cho mình mà cho người thân trong gia đình, không tiền, không tài sản, không của cải thì sống vô cùng khốn khổ không khác gì con thú, điều này thì rõ ràng, không cần bàn cãi. Do vậy ai cũng muốn có nhiều tiền, nhiều tài sản, nhiều của cải, vì nó là nguồn sống.

    Thế nhưng, nếu tình hình chính trị không ổn định, LUẬT PHÁP, NHÂN QUYỀN và CÔNG LÝ không được tôn trọng, thì ngay cả đến sinh mạng của mình còn không thể bảo đảm, nói gì đến tài sản, tiền bạc?

    Thiển nghĩ rằng;…(lời tác giả) “Tài sản là một trong những động cơ mạnh mẽ để cho xã hội chuyển mình“… thế nhưng ý thức chính trị rất cần thiết, mặt khác còn tùy thuộc vào giới cầm quyền, vì chính họ là những người cầm cương và “bấm nút”.

    Đành rằng “ xưa với khẩu hiệu cướp của người giàu chia dân nghèo, gần đây với khẩu hiệu người cày có ruộng…nhưng nếu chính quyền không thúc đẩy, giật giây thì đã KHÔNG có những cuộc đấu tố long trời lở đất và hàng vạn người đã phải chết oan trong vụ CCRĐ ở Miền Bắc!

    Tác giả viết;…”Kinh tế quyết định chính trị, kinh tế vào tay dân, chính trị tự đổi, dân chủ sẽ đến (Các bạn biết tại sao Nga dù có đa đảng, bầu cử loạn cào mà chính quyền vẫn độc tài, kinh tế èo uột, trong khi Singapore hình thức gần như độc đảng và có dân chủ, kinh tế phồn vinh? Bí quyết là kinh tế nằm trong tay phần lớn nhân dân)“.

    Tôi có cái nhìn ngược lại; “CHÍNH TRỊ sẽ quyết định kinh tế và xã hội! Một chính quyền dân sự với tam quyền phân lập thì không thể độc tài được, báo chí sẽ lên tiếng và Luật pháp sẽ chế tài!

    Cho dù tầng lớp trung lưu khá đông thì “chính trị cũng sẽ không bao giờ “tự thay đổi”, nếu không có sức ép từ nhân dân, vì khi đã trở lên giàu có (nhất là trong tình trạng tham nhũng ngày nay)… những tham quan sẽ khư khư bảo thủ để “giữ” tài sản (đã cướp được) !

    Nếu những người lãnh đạo đất nước (Bộ Chính Trị) ý thức được trách nhiệm với dân tộc và với lòng yêu nước của mình (?), mong rằng họ sẽ suy nghĩ và tìm kiếm một lối thoát cho dân tộc bằng cách tiến hành DÂN CHỦ từng bước (với một đường hướng và thời gian được ấn định rõ ràng) mà không gây hỗn loạn xã hội.

    Diễn tiến ấy NHANH hay CHẬM, phần lớn còn tùy thuộc vào sức đẩy của các bậc trí thức và nhân dân…

    Những bước tiến mà tác giả nêu trên (1,2,3) xét rất cần thiết. Tuy nhiên không nhất thiết phải lần lượt từ 1 đến 2 rồi 3, mà tùy cơ ứng biến.

    Sự kiện xảy ra hôm 5/1/2012 ở Cống Rộc Tiên Lãng (Đoàn Văn Vươn) và ở Văn Giang (Hưng Yên) hôm 24/4/2012 là những bằng chứng cụ thể, chính những hành động ấy là sức đẩy mạnh mẽ để những người có trách nhiệm phải suy nghĩ và tìm hướng giải quyết theo hướng công bằng và dân chủ!

    Nói tóm lại, “Bí quyết chính trị và kinh tế” phần lớn nằm trong tay những người lãnh đạo, vì họ như đầu tầu (toa kéo) còn nhân dân chỉ có thể là sức ép, sức đẩy…nhưng rất cần thiết!

  3. Huy tại VN says:

    Làm sao để người dân nhận diện ra bọn tham nhũng , ức hiếp dân trong hàng ngũ lãnh đạo cấp cao , từ đó tổ chức dùng lực lượng như dân anh chị khủng bố gia đình chúng , làm cho gia đình chúng bất an . Chỉ cần làm chúng bị thương , hại tài sản dần dần thì mới thành công . Sau một vài thằng bị trừng trị ắt chúng phải sợ hãi , từ đó mới có tiến triển tiếp theo .

    • Thương binh says:

      Nói gì thì nói,cuối cùng mọi vấn đề được tóm gọn trong một câu ngắn gọn dưới đây:
      Đừng bao giờ trao quyền cho một người mà không có sự kiểm soát; Vì như thế, đến một lúc nào đó kẻ trao quyền có thể trở thành nạn nhân của hắn ta.

  4. Biển đông says:

    Hãy cùng nhau làm tốt bước 1, tất sẽ có bước 2 và 3 và sẽ thành công
    Không làm bước 1, nhảy qua bước 2 lạng quạng đi tù mọt gông, đổ máu vô ích
    Trân trọng

  5. says:

    Dân chủ thì mồi nước đều có luật khác nhau ,nước nghèo ,giàu ,luât vùng ,địa phương . v v và củng khó copy mô hình kiểu mẩu giống nhau được , , nhưng căn bản nhất là quyền ăn nói tương đối được công nhận trong hiến pháp mổi quốc gia nhưng vẫn không được bình đẳng ,cư xử ,áp dụng và là hình thức tương chưng …?
    Các nước Tây phương mô hình dân chủ thì dể thấy và giãn dị vì là thói quen ,và dân trí ,thông tin phổ biến không bưng bít môt chiều ..họ tư giác thấy lổi lầm và rời chức vụ và ly di nó khi giá trị không đáp ứng đuọc
    Các quốc gia có nhiều đối lập ,và bất đồng chính kiến là quốc gia đó chính quyền đang làm sai trái ..nếu khắc phục và giải quyết ôn hòa là đang áp dụng dân chủ nhưng nếu dùng bạo lực thì là chế đô đôc tài ..vì người dân ,hay người thấp cổ bé họng họ muốn nói lên tiếng hay đòi hỏi công bằng và quyền được sống với chính quyền là hệ thống (hành chánh ,lập pháp ,tư pháp …) đươc thông qua như đứa con cần sủa bú mà ông già có bổn phận phài cung cấp mà lý do gì cứ dể con nó khoc dêm khóc ngáy là ông bó no good nhưng ông này bị liệt ,lại không chịu ly dị ..mẹ thì bải cỏ phơi khô còn máy thàng con này chỉ cỏn xương khô chạy xuôi chạy ngược chạy sang hải ngoại ..đang mong ông dượng tốt đến không biết có tốt hơn không hả má ?
    Thực ra dân chủ rất cần thiết cho VN chúng ta ,như cái thắng xe hảm lại ,giảm tim mặt làm tánh nóng ,chia sẻ và thông cảm nhiều hơn trong vấn đề xả hội và gia đình,xả hội tiếng nói lên cùa người dân thì giảm dược tham nhủng và độc tài và thất toát tài nguyên của quốc gia ,gia đình bình đẳng fair với nhau khó lấy tiền đi ăn nhậu một mình ,tài sãn chung cả hai đều biết và tích lủy thêm được ,,và nhất là trên diễn đàn tiếng nói thấp hèn này phát biểu ,bình đẳng và nói không đúng được quyền nói lại ,không cảm thấy không bị đấu tố như cảnh cải cách ruộng đất

  6. THƯỢNG NGÀN says:

    NÓI VỀ CHÍNH Ý NGHĨA CỦA QUY LUẬT KHÁCH QUAN

    Quy luật khách quan là quy luật nằm ngoài mọi sự hiểu biết và nhận định chủ quan của ý thức con người. Quy luật khách quan không những chi phối mọi khía cạnh của thế giới vật chất, tự nhiên mà cũng chi phối mọi khía cạnh của tâm lý cá nhân, đời sống nhân văn cũng như lịch sử xã hội. Chính bởi thế, khi theo đúng quy luật khách quan thì con người và xã hội phát triển, khi đi ngược lại quy luật khách quan thì con người và xã hội đều bị phản tác dụng, suy thoái và thất bại.
    Quy luật khách quan như vậy vượt lên trên và vượt ra ngoài mọi nhận định chủ quan của con người.
    Quy luật khách quan của tâm lý cá nhân là sự tự do, tự chủ, có các mục đích phù hợp và hữu ích riêng.
    Quy luật khách quan của xã hội là sự vận động tự do, có sự bổ sung lẫn nhau giữa các cá nhân và được sự hỗ trợ cũng như kiểm soát của lý trí.
    Quy luật khách quan của cá nhân và xã hội như vậy chốt lại không thể ra ngoài ý nghĩa của sự tự do và dân chủ. Dân chủ và tự do là hai yếu tố cốt lõi, luôn luôn đòi hỏi lẫn nhau và cùng bổ sung song hành với nhau.
    Mỗi cá nhân là một thực thể độc lập, xã hội là tập hợp tự nhiên, khách quan của mọi cá nhân đang tồn tại, đó cũng chính là quy luật khách quan trong mối quan hệ giữa cá nhân và xã hội không thể không được biết đến.
    Các Mác là người mù quáng theo quan điểm biện chứng duy tâm siêu hình và mơ hồ của Hegel để đưa ra một học thuyết duy vật hoàn toàn phi khách quan, phản khách quan về tâm lý ý thức tự nhiên của con người cũng như xã hội. Nhưng để bảo vệ cho cái phi lý của mình, Mác đã xướng lên chủ thuyết độc tài độc đoán gọi là độc tài hay chuyên chính vô sản. Khái niệm vô sản đã là khái niệm phản khách quan, phản tâm lý khách quan tự nhiên của cá nhân và xã hội, và độc tài vô sản hay chuyên chính vô sản lại là quan niệm phản khách quan về mặt phát triển của cá nhân và xã hội một cách hết sức nghiệt ngã và toàn diện.
    Di hại của một học thuyết sai lầm như thế chỉ có thể mang lại sự què quặt của cá nhân và xã hội về nhiều phương diện, từ kinh tế, văn hóa, xã hội, lịch sử, cũng như đời sống nói chung. Đó là sự trả lời trong thực tế của lý thuyết Mác và chủ trương độc tài độc đoán do học thuyết Mác đưa ra.
    Chỉ nói một cách đơn giản và khách quan như thế để thấy rằng nguyên lý khách quan thật sự bao quát và cơ bản như thế nào.
    Đưa ra một nguyên lý phi khách quan để tự cho là khách quan, là khoa học, là chân lý duy nhất đúng, đó là sự sai lầm, sự hợm mình, sự vô trách nhiệm và càn dở của chính quan điểm phi lý trong tư duy của Mác.
    Ngay cả quan niệm cộng sản cũng là quan niệm phản tự nhiên, phi khách quan của Mác.
    Bởi mọi sự vật đều luôn đi từ cái chung, cái bao quát, đến cái riêng, cái đặc thù, cái cụ thể, mà không bao giờ là quy trình ngược lại. Sự phát triển, phát tán của các loài thực vật, động vật, sự nhân ra của các tế bào, các cơ thể động, thực vật đều cho thấy nguyên lý phân chia đó. Ngay trong gia đình, sự phát triển và sự phân chia các cá thể cũng như tài sản sau mỗi thế hệ cũng đều cho thấy chính quy luật khách quan của sự chia ra mà không phải sự cộng lại. Hạt tiến hóa thành cây. Cây cho ra hạt mà không phải cây được gom lại thành hạt. Sự ngây thơ, ấu trĩ trong quan điểm của Mác về tâm lý con người, tâm lý xã hội chính là như thế. Mác dựa vào khái niệm biện chứng mơ hồ của Hegel để tự cho mình là học thuyết cộng sản khoa học vì theo Mác đó là sự phát triển biện chứng khách quan của xã hội, thực chất chỉ là sự đoán mò, sự cường điệu, hoàn toàn không có cơ sở cụ thể, khoa học, tự nhiên, khách quan nào cả. Nói khác đó là quan điểm hoàn toàn phi thực tế, phản tự nhiên như trên kia đã nói. Nên nói chung lại không thể có cái được gọi là xã hội cộng sản khoa học mà Các Mác đã phịa đặt ra một cách quái đản, vô ý thức, ngụy biện, giả dối, phi trách nhiệm.
    Do vậy, cần phải từ giả mọi cái gì phi khách quan, phản khách quan để đi lên phát triển và đạt được mọi thành quả cụ thể thực tế của cá nhân và xã hội chính là điều đáng nói nhất. Bởi vì nếu chỉ quyết tâm hay mù quáng bám vào cái phi khách quan, cái phản tự nhiên, phản thực tế, lại càng kéo dài sự sái lầm, càng sa lầy trong cái vô lý mà một học thuyết hoàn toàn ngụy biện, phản tự nhiên như học thuyết Mác đã từng nếu ra.
    ãa điểm đấu tranh giai cấp của Mác cũng là quan niệm cực kỳ tai hại trong thực tế mà mọi người đã biết. Bởi vì lý thuyết đấu tranh giai cấp là lý thuyết mang tính mê tín, siêu hình do Mác đặt cơ sở trên khái niệm biện chứng phi giá trị và ý nghĩa cụ thể do chính Hegel đưa ra. Có nghĩa sự mù quáng, mê tín của Mác vào Hegel tạo nên chính học thuyết Mác chỉ là một học thuyết mê tín, mù quáng, trở thành phản thực tế, phản khách quan, phản con người tự nhiên và phản xã hội.
    Từ giả Hegel, từ giả Các Mác đó chính là mệnh lệnh khoa học và thực tiển của nhân loại ngày nay.
    Triết học của Hegel thực chất là triết học tư biện đầy tính phản động.
    Triết học của Mác thực chất là triết học tư biện duy vật đầy tính phản nhân văn và tính phản lịch sử, cũng có nghĩa là đầy tính phản động, tức phản khoa học trong cách tự nhiên và phản lịch sử, phản sự phát triển khách quan của lịch sử.
    Bởi triết học chỉ thuộc lãnh vực tư duy cần để tham khảo và phát triển, mà không phải để thực hành theo kiểu nhếch nhác, mờ tối, thiển cận, ẩu tả như Mác đã quan niệm.
    Ngày nay, ý nghĩa của văn minh tiến bô chính là một khoa học khách quan tự nhiên, một triết học nhân văn, cùng dựa trên chính nền tảng giáo dục, phát triển ý thức, mà không thể dựa trên nền tảng ý thức hệ mang tính mê tín, hoang đường, hay mang tính lạc hậu và phản động, phi giáo dục, phi tự nhiên như chính Các Mác đã từng quan niệm.

    ĐẠI NGÀN
    (01/6/12)

    • Builan says:

      Suy nghĩ cuả tôi đang hương về bài viết cuả TG Nguyễn văn Thanh
      Ý nghĩ ban đậu là môt khối trí tuê, tài năng , tinh hoa cuả đất nước_ Có lòng với dân tộc, truớc những suy vong- Cận kề hoạ tiêu vong !!!

      Tôi gặp ngay comment cuả THƯỢNG NGÀN
      Thật lòng dù chưa đọc tôi vẫn cảm nhận được niềm phấn khơi ! …!
      Tôi tin nơi kiến thức uyên bác cuả VHT, anh sẽ góp phần làm sáng tỏ thêm, tăng cường thêm sự chú ý dóng góp cuả TRI THỨC, cùng với sự dấn thân cuả nhiều người, mà tổ quốc và nhân dân VN , hơn bao giờ hết- ĐANG TRÔNG CẬY !

      Để qua một bên những tác nhân (Các Mác Hegel, Le Nin, Mao Hồ “nhai laị nhai đi”) thường làm tôi DỊ ỨNG- noí ra dễ chạm lòng anh !
      Tôi thầm trân trọng, thầm mừng, tin tưởng… Thêm chút tự hào về anh _ Anh có thể nhận ở đây, ngay lúc nầy là một lời nói, một suy nghĩ rất thật ( bỏ qua mệt bên caí móc , caí khoeò)
      Chúc VHT sức khoẻ

      Tôi cũng muốn noí thêm tếng noí ĐỒNG TÌNH với Bạn nguời Việt
      Chúc mừng

  7. Bạn người Việt says:

    Anh Thạnh phân tích các vấn đề ở trên tôi thấy đúng lắm. Nhiều người cũng nhận thức thấu đáo , nhưng làm cách nào để trả lại tài sản vào tay nhân dân ?.Đẩy nhanh tiến trình dân chủ. Bước 1 mà anh nêu ở trên , rất nhiều người đã làm và đang làm. Cũng gặp sự khủng bố điên cuồng của chính quyền cộng sản. Chúng ta đừng lùi bước, tiếp tục anh nhé..!

Phản hồi