WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Kẻ đốn mạt thời nào cũng có

Bức ảnh được chú thích: Màn múa hát ngày 21/3/2010 của các diễn viên Việt Nam trong vai Hai Bà Trưng, Thi Sách, múa hát ngợi ca công đức của Mã Viện do mạng Trung Quốc đưa tin.

(Chỉ dụ mới của Trưng Nữ  vương, nhân việc Miếu hội Mã Viện làm điều xúc phạm về Hai Bà Trưng)

(Thái Hữu Tình kính cẩn sao lục)

Mời đồng bào nghiêm chỉnh tiếp chỉ dụ mới nhất của Trưng Nữ vương.

Số là, từ khi tại hạ bị “chó dại” cắn suýt chết thì bỗng phát sinh công lực ngoại cảm, nên từ lâu đã thiết lập được đường dây nóng với cõi âm. Đặc biệt là đúng giờ Tý canh ba sáng nay, tại hạ nhận được một cú điện thoại đích danh của Nữ vương Trưng Trắc từ Mê Linh gọi về (các cụ dưới ấy vẫn cập nhật đầy đủ những thông tin và kỹ thuật trần gian, do Trung tâm Công nghệ và Tin học phố Hàng Mã Hà nội cung cấp không thiếu thứ gì).

Trưng Nữ vương truyền dụ vào tai tại hạ chừng một giờ đồng hồ, có ghi âm vào bộ nhớ ảo, xin thuật lại nguyên văn để bà con rõ. Thông điệp hiện đại của Nữ vương Trưng Trắc rành rọt như sau:

Bức ảnh được chú thích: Màn múa hát ngày 21/3/2010 của các diễn viên Việt Nam trong vai Hai Bà Trưng, Thi Sách, múa hát ngợi ca công đức của Mã Viện do mạng Trung Quốc đưa tin.

“ Bớ thần dân Giao Chỉ mà nay là nước Việt. Ta vừa lên “mạng” biết Bắc phương vừa đưa một tin rất xúc phạm về ta. Tin rằng : Trong Hội miếu Mã Viện tại Đông Hưng, Trung Quốc , “phía Việt Nam có mang đỗ lễ sang cúng Miếu Phục Ba Tướng quân và có dàn cảnh Hai Bà Trưng, Thi Sách múa hát ca ngợi công đức Phục Ba Tướng quân Mã Viện”. [1]

Ta đau lòng tự hỏi: những con em nào của nước Việt lại hợp tác với kẻ xâm lược làm điều điếm nhục đối với tổ tiên và xã tắc như vậy?

Thực ra, đối với những lương dân nước Tàu ta cũng thương yêu, bao dung không khác gì các con em nước mình, nhưng những tên xâm lược kéo quân sang đô hộ nước ta như Mã Viện, Tô Định… thì ta phải cho chúng những bài học lịch sử nhớ đời chứ làm gì có chuyện cả bầu đoàn thê tử của ta phải bắt chước bọn hèn mạt nào đó kéo nhau sang Tàu làm cuộc cầu hòa hèn mạt?

Vẫn biết, tuy nước Việt ta vốn xưng văn hiến đã lâu, nhưng bọn đốn mạt thời nào cũng có. Song ta không khỏi nhức nhối, thấy trong sứ mệnh giữ gìn đất nước, gần đây đã xuất hiện những thoái hóa cả trong giới chính trị, giới trí thức-nghệ sĩ và dân chúng đông đảo. Những cặn bã cũ và mới, già và trẻ, của mọi giai tầng khác nhau lại cùng tự tìm thấy ở chúng một điểm tương đồng là thực dụng và sống gấp, nô lệ vật chất, hao kiệt tinh thần.

Qua đường dây ngoại cảm, ta được nghe những ngụy biện nhăng nhít như sau:

- Thế là thời đại Xã hội chủ nghĩa đã làm được một việc rất lớn, thuyết phục được Hai bà Trưng chịu quy thuận theo Mã Viện rồi, 16 chữ vàng đã lộn về nhuộm được cả quá khứ, thắng lợi đến nhanh hơn ta tưởng.  Môi và răng từ nay hết phải cắn nhau, chẳng bao lâu đất nước sẽ quy về một mối. Đồng chí đương kim đại sứ Tôn Quốc Tường đã dạy rất đúng : hòa thuận thì “thắng” chứ mâu thuẫn thì Việt Nam chỉ có thất bại !.

- Ta vừa thắng lớn! Bả Trưng đã hòa thuận với  Mã Viện tướng quân. Hòa thuận rồi, đất Giao Chỉ được hòa vào đất mẹ Trung Hoa bao la thì dân Việt được to chứ không mất gì. Người Kách mệnh phải có tầm nhìn hiện đại. Đến thời hòa nhập và thực dụng rồi, khư khư giữ mãi cái ranh giới quốc gia chật hẹp là cổ lỗ. Thử hỏi, ngồi trước computer thì ranh giới quốc gia có nghĩa gì nào ?. Thị trường toàn cầu, “Tin học toàn thế giới liên hiệp lại” thì Việt với Trung là một, bên kia biên giới cũng là quê hương. Chỉ còn cá nhân trong nhân loại!

- Cứ cho là “mất nước” đi thì đã sao, thời buổi này mọi biên giới đều là “mềm” hết, có chi mà nhục? Cứ yên tâm phát triển kinh tế và văn hóa cho bằng người ta, những việc khác đời sau sẽ bàn. Mà thua ai chứ thua nền Văn hóa lớn của đất mẹ Trung Hoa thì còn là vinh dự. Hãy cảnh giác với các thế lực thù địch, với mấy anh “thân Bô xít”,  gọi đây là “tin lạ”, gây lo âu trên mảnh đất Giao chỉ đang rất thanh bình an lạc này.

Trong chỉ dụ này ta muốn cùng các ngươi mổ xẻ một chút vế những tâm trạng bạc nhược thực dụng đó.

*

Xét từ thế kỷ 20, trong truyền thống giữ nước đã xảy ra một cuộc đổi trắng thay đen. Mấy chục năm trước, dân Việt coi việc mất nước là hệ trọng bậc nhất, sẵn sàng đốt trụi cả giãy Trường sơn, bà mẹ vui lòng hiến cả 7-8 người con để giành độc lập. Nhưng ngày nay nghe những tin tức về nguy cơ sắp mất nước, sắp lại sa vào vòng Bắc thuộc (có dẫn chứng cụ thể) mà số đông dân chúng, số đông đảng viên, trẻ cũng như già lại thờ ơ như không có gì xảy ra, không mảy may xúc động, như không nghe thấy, lại càng múa may đùa rỡn thản nhiên, hoặc có kẻ lại khinh khỉnh cười nhạo nữa chứ !

Trước đây dân sôi sục theo là trúng ý của đảng dẫn đầu , bây giờ thói thờ ơ lại càng trúng ý của các vị ấy. Trước cần động, nay cần tĩnh. Các vị ấy thắng cả lượt đi lẫn lượt về (Nữ vương biết cả luật bóng đá nữa đấy, tại hạ không dám nói sai). Kẻ duy lợi hai lần đắc lợi. Chỉ khác nhau ở chỗ lần đầu thì “cứu” thật dữ, lần sau thì bán thật êm.

Ta hỏi các ngươi: không hiểu các vị cầm đầu ấy nhạy cảm, biết cả chu kỳ “NƯỚC LÊN” và chu kỳ “NƯỚC XUỐNG” nên hai lần lợi dụng được chu kỳ tự nhiên, hay do cái “bể nước An Nam” này ngoan và đần quá , nên ác thần Thủy Tinh hai lần điều khiển dễ dàng, kích lên thì nước lên, đè xuống thì nước xuống? THUYỀN quá ranh ma  hay NƯỚC quá ngu hèn, hay cả hai? Thần Sơn Tinh chốn biệt nơi đâu ? Có Thủy Tinh lại phải có Sơn Tinh làm quyền lực đối trọng, lẽ trời đất vốn là phải thế. Quyền lực tập trung thì sinh thoái hóa, tập trung tuyệt đối thì thóa hóa tuyệt đối. Quyền lực thoái hóa không được phá bỏ sẽ tha hóa toàn dân tộc.

(Tại hạ nghe chỗ này chỉ biết xuýt xoa khâm phục)

Ta nhắc các ngươi câu nói của Ức Trai danh sĩ : “Nâng thuyền lên là NƯỚC và lật thuyền xuống cũng là NƯỚC”. Sức dân mạnh như nước biển bao la vậy. Nhưng nay ta lại nghe dân có câu riễu ngược lại: “ Đẩy nước lên là THUYỀN, mà dìm nước xuống cũng là THUYỀN”.  THUYỀN chủ động hết. NƯỚC từ chỗ quyết định hưng phế lại biến thành cái đệm để thuyền cưỡi lên. Được NƯỚC tôn lên, THUYỀN tự tung tự tác, bắt hô mình muôn năm, không coi NƯỚC ra gì… (tại hạ nghe câu này vừa vui vừa sợ, như đục phải mạn “thuyền rồng”, cầm điện thoại xuýt đánh rơi).

Ta lại biết câu thơ Tố Hữu: “Thuyền xô sóng dậy, sóng đẩy thuyền lên” , thuyền lên rồi thì nước im thin thít, thuyền khoái trá rung đùi. Chỉ một chiều thế thôi ư? Thuyền có thuật phát ra siêu âm gì mà làm tắt sóng? Xưa nay Thuyền phải ơn Nước, thì Nước mới trường tồn , sao nay Nước phải ơn Thuyền, hỡi các ngươi, những con cháu muôn đời yêu dấu của ta?”.

Dứt lời, đầu giây bên kia tắt phụt như có tiếng nấc, tại hạ bừng tỉnh giữa đêm, mồ hôi toát ra như tắm.

Tại hạ trong cơn ngoại cảm, nghe được lời thiêng, xin thuật lại từng hạt vàng ngọc của tiền nhân như vậy, không dám đơn sai.

Thái Hữu Tình sao lục

(27-3-2010)

[1] Bản tin kèm theo nhiều hình ảnh của tác giả Chân Mây trên mạng Thế giới người Việt ngày 22/3/2010 đã gây bàng hoàng và nhanh chóng được lưu truyền trên internet. Theo đó, từ năm 2008 đến nay, Miếu Hội Phục Ba Tướng quân (Mã Viện) tại Đông Hưng, Trung Quốc, trị trấn giáp giới với Móng Cái, “có sự tham dự ‘âm thầm’ của đoàn nghệ thuật do chính phủ Việt Nam gửi sang. Sự tham dự của đoàn nghệ thuật Việt Nam được báo đài Trung Cộng ca ngợi là ‘hiện tượng văn hóa’ thể hiện sự hợp tác giao hảo ngày càng đậm tình của Việt Nam.”

Blogger Phạm Viết Đào cũng căn cứ vào các thông tin này, yêu cầu “các cơ quan chức năng ngành văn hóa tỉnh Quảng Ninh cho kiểm tra xem: có sự tham gia của các đơn vị nghệ thuật hay của nhân dân ta ở thị trấn Móng Cái sang tham gia lễ hội này không, các hình thức, hoạt động  đã tham gia để kịp thời có hình thức quản lý, điều chỉnh.” Ông cũng lưu ý rằng Phục Ba Tướng quân Mã Viện là vị tướng Trung Quốc đã dập tắt cuộc khởi nghĩa Hai Bà Trưng và thiết lập ách đô hộ của Đại Hán gần 1000 năm trên đất Giao Chỉ, trong khi “theo mạng Trung Quốc đưa tin thì phía Việt Nam có mang đỗ lễ sang cúng Miếu Phục Ba Tướng quân và có dàn cảnh Hai Bà Trưng, Thi Sách múa hát ca ngợi công đức Phục Ba Tướng quân Mã Viện.”

Nguồn: boxitvn

6 Phản hồi cho “Kẻ đốn mạt thời nào cũng có”

  1. Lu Ha says:

    Hai Bà Trưng

    Gặp Bà Trong Mộng
    Kính Bái Hương Hồn Bà Tr ưng

    Hồi đêm đốt nén hương trầm
    Khói bay nghi ngút lên tầm mây cao
    Hồn mơ theo gió vân du
    Gặp Bà Trưng Trắc thướt tha yêu kiều
    Nhạt nhoà lúc tỏ khi mờ
    Thái Chân Ngọc Nữ đứng hầu hai bên
    Oai phong kià đấng lang quân
    Hẳn ông Thi Sách Châu Diên thuở nào
    Khoan thai mừng rỡ hỏi chào
    Khách từ hạ giới lạc vào đằng vân
    Phong tư dáng vẻ u phiền
    Mang theo một gánh trần gian âu sầu
    Dập đầu lã chã xin thưa
    Hồn thiêng non nước tình xưa ông bà
    Thánh linh pháp lực hiển phù
    Cháu con thoát nạn quê nhà lầm than
    Hiện nay Cộng Sản bá quyền
    Gây bao thảm cảnh oan khiên cơ cầu
    Liên minh với cả kẻ thù
    Ngàn năm nợ cũ bên bờ Hát Giang
    Chúng quen xưa thói bắc phương
    Biên giới bành trướng biển đông lấn dần
    Tớ thày nuôi mộng ngu dân
    Đấu tranh giai cấp liên miên chẳng dừng
    Qua bao lớp sóng Bạch Đằng
    Thù chưa rưả hết cột đồng còn chôn
    Quê hương nghèo đói điêu tàn
    Hận từ thiên cổ tổ tiên giống nòi
    Ăn chia đong đếm vô loài
    Đất buôn biển bán một bầy khuyển nhung
    Lắng nghe lệ đổ dòng dòng
    Đầm đià ướt đẫm má hồng Tiên Nga
    Song Thành Tiểu Ngọc rầu rầu
    Chư T iên Thi Sách thảy đều sầu thương
    Bước lên tôi nắm tay ông
    Giật mình tỉnh giấc trầm hương muội tàn.

    Đức Quốc 30.04.2009
    Lu Hà

    Oán Hồn Trên Sông Hát Giang
    Bài 1 kính bái Bà Trưng
    Văng vẳng bên sông tiếng khóc chồng
    Hàng thông vi vút gió đưa thương
    Hát Giang oán hận hồn Trưng Trắc
    Giao Chỉ ngàn thu mộng Nữ Vương
    Nợ nước thù nhà mong rưả sạch
    Giang sơn báo đáp tấm lòng trong
    Cùng đường Lạc Tướng thù vây hãm
    Tiết thủ quyên mình nhuộm máu sông

    Lu Hà

    Oán Hồn Trên Sông Hát Giang
    Bài 2 kính bái Bà Trưng
    Văng vẳng bên sông tiếng oán hờn
    Hồn bà Trưng Trắc khóc đòi cơn
    Hát Giang tuẫn tiết tình dân nước
    Lăng bạc huyết tràn nghiã núi non
    Lạc Tướng anh hùng gan liệt nữ
    Hán Triều vô sỉ dạ quân hôn
    Trụ đồng hoen ố theo năm tháng
    Món nợ ngàn thu há vẫn còn ?

    Lu Hà

    Hận Để Ngàn Thu

    Thiếp mất chàng rồi Thi Sách ơi !
    Căm tên Tô Định thú lang sài
    Phất cờ khởi nghiã vì dân nước
    Để lại ngàn thu vạn nghiã đời

    Hai đất Mê- Châu nặng mối duyên
    Cửu Chân Hợp Phố góc trời Nam
    Trùng trùng gươm sáng loà nhân ái
    Nợ nước thù nhà xương máu tan

    Yểu điệu thuyền quyên bậc nữ vương
    Một người một ngưạ một cây thương
    Hoa khôi giáp trụ voi ra trận
    Môi thắm má hồng đẹp núi sông

    Tình chàng thăm thẳm chín tầng sâu
    Thiếp đã hưng binh rửa hận thù
    Năm canh rầu rĩ thương và nhớ
    Ôm vầng trăng bạc suốt đêm thâu

    Chín suối muôn trùng ai có hay
    Phòng không lạnh lẽo buốt canh chầy
    Gối loan hoen lệ tình quân vắng
    Điện ngọc âm thầm cơn gió lay

    Ái Bắc Chi Lăng ngập máu thù
    Hồn thiêng Thi Sách gió cười theo
    Chàng bên bờ suối ru hồn thiếp
    Bớt nỗi thương sầu giảm nỗi đau

    Quang Vũ Hán Triều kinh hãi rên
    Trường An mất ngủ mối lo phiền
    Tướng già Mã Viện tham danh hão
    Giao Chỉ trụ đồng Ba Phục chôn

    Gót ngọc tay tiên vung bảo kiếm
    Khăn tang khí lạnh sát quân thù
    Rùng rùng quân lệnh nghiêm như núi
    Lăng Bạc ngàn thu lệ ngẩn sầu

    Sông nuí còn đây nợ tổ tiên
    Ngàn thu Trưng Trắc vẫn lưu truyền
    Thù nhà nợ nước hai vai gánh
    Huyết sử tình thâm vạn nẻo trần

    Nợ nước thù chồng hận núi non
    Căm quân bá đạo ác tham tàn
    Hát Giang gieo tấm lòng trinh tiết
    Văng vẳng bên sông giận oán hờn…

    Đức Quốc 28 tháng 4 năm 2009
    Lu Hà

    Vịnh Trưng Nữ Vương

    Hai đất Mê-Châu định mối duyên
    Anh hùng tương hội phấn hồng nhan
    Gái ngoan chẳng phụ lòng quân tử
    Tiết hạnh theo chồng phận chính chuyên
    Mã Tướng thân tàn nam phạt trận
    Lạc Hồng huyết chiến bắc bình thiên
    Thắng thua là bởi do may ruỉ
    Trí đảm can trường mới đáng khen

    29 tháng 4 năm 2009
    Lu Hà

  2. Lu Ha says:

    Kẻ Đốn Mạt Đời Nào chẳng Có

    Hiếm hoi mới có những người viết bài lên tiếng như anh Thái Hữu Tình. Tôi rất khâm phục và ủng hộ anh. Dù bất kỳ ở bình diện nào thì sự xuất hiện cuả ba kẻ đốn mạt ăn mặc giả làm hai bà Trưng và ông Thi Sách vào miếu hội Mã Viện để hát hò nhảy muá, dâng lễ, quỳ mọp cúng bái trước tượng thờ Mã Viện là một sự khiêu khích sỉ nhục dân tộc và tổ tiên người Việt Nam. Họ có thể là phái đoàn văn công cuả đảng cộng sản Việt Nam cử sang để nâng bi Mã Viện và đàn anh Trung Cộng, hoặc vở kịch do Trung Cộng bày đặt ra, hoặc do số dân thiểu số gốc Việt, nay là người mang quốc tịch Trung Cộng và họ chỉ còn thờ phụng tổ quốc Trung Hoa cuả họ. Họ ăn mặc giả danh hai bà Trưng và ông Thi Sách chứng tỏ họ đã tự điếm nhục căn cước xa xưa cuả mình. Tự phát hay do xuí dục từ hai phiá cộng sản Trung- Việt đều không thể tha thứ được trước lương tri nhân phẩm cuả loài người văn minh và có lòng tự trọng. Người Việt Nam hay nói đến lòng tự hào dân tộc, to mồm nhất vẫn là ông Hồ Chí Minh và đảng cộng sản. Đóng vai hai bà Trưng, và ông Thi sách vào miếu để cầu nguyện chúc phúc cho linh hồn phục ba tướng quân là kẻ giết mình là tội nhân thiên cổ cuả dân tộc mình thì chỉ có bọn giở điên giở khùng mới làm chuyện đó. Bọn người dã thú, tiền sử ,ăn hang ở lỗ, không có gì để gọi là có lý trí liêm sỉ mới làm việc đó. Việc tày trời động đình như vậy, nhưng phiá hai nhà nước Trung Việt vẫn lờ đi coi như là văn hoá văn nghệ, nhí nhố cho vui. Không có một sự xin lỗi công khai giải thích nào với toàn thể nhân dân hai nước. Bây giò có kẻ đổ lỗi cho sắc dân,thiểu số gì đó biết nói tiếng Việt ở Trung Cộng, tự làm trò hèn mọn đồi bại như vậy là để đỡ đòn, chiụ gánh tôi cho hai đảng cầm quyền hay sao? Xét về mặt công pháp quốc tế người ta phải bắt giam ngay lập tức ba diễn viên đó và toàn bô nhân sự cũng như kèn trống trang phụcv.v…cuả cả đoàn văn nghệ. Đây rõ ràng là một sự khiêu khích lòng tự trọng và nhân cách cuả cả một dân tộc. Can tội chống lương tri, nhân phẩm cuả cả một dân tộc và loài người. Người Việt Nam khi nghe thấu những lời phỉnh phờ họ anh hùng lắm mà.
    Có bà mẹ chỉ có 7 đưá con cũng cống hết cho đảng, để vào Nam bắn giết đồng bào cuả mình và được 7 cái bằng tổ quốc ghi công treo cao ngất ngưởng trên tường dưới ảnh Hồ Chí Minh. Ai đến cũng khoe , tự hào hỉ hả lắm là con mình tất cả đã hy sinh vì tự do, độc lập cuả tổ quốc , vì cơm no áo ấm cuả mọi người.Trong cải cách ruộng đất có những người bị mang ra sử bắn theo lệnh Hồ Chí Minh, nhưng đến chết vẫn chưa biết mặt thật kẻ ra lệnh giết mình là ai còn hô to: Hồ Chí Minh muôn năm.
    Ngày nay cái gọi là đảng gì đó cuả một tập đoàn người khoảng ba triệu nhân mạng mà hơn 65 năm qua họ đã rảnh rang chiêu nạp được để đề đầu cưỡi cổ 90 triệu người Việt nam. Có lẽ hơn 50 phần trăm các gia đình nhà nào cũng có con hay cháu là đảng viên chăng? 60 phần trăm? Hay là 70 phần trăm? Hay còn hơn nưã? Thật tinh vi sảo quyệt vô cùng 3 triệu đảng viện đó chỉ là những con giòi không có thực quyền. Nhưng vì họ bị cưỡng ép, phải sinh hoạt liên miên thường xuyên, phần hồn cuả họ đã bị chi bộ, đảng ủy khống chế kiểm sóat mất rồi và về nhà 3 triệu đảng viên này lại kiểm soát chính gia đình họ hàng cuả họ một cách ngu xuẩn vô ý thức? Đó là lý do vì sao mà ngưòi Việt Nam lại bạc nhược như vậy trước sự khiêu kích, bạo ´hành cuả Trung Cộng mà họ vẫn nhũn như con chi chi chi? Ngoài biển cướp đảo Hoàng Sa, Trường Sa, bắn giết ngư dân. Trong dất liền, lấn chiếm bìen giới, bô xít cao nguyên,bán rừng nhưng người Việt Nam vẫn nhẫn nại chiụ đựng.Người Việt Nam có lẽ đã biến đổi thành giống ngưòi khác rồi chăng? Giống ngưòi mang dòng máu Hồ Chí Minh? Mà Hồ Chí Minh là ai? Chưa chắc đã phải là Nguyễn Tất Thành hay nguyễn Sinh Cuông gì đó. Có thể là Thành bị giết bị ám sát thủ tiêu từ lâu rồi mà thay vào đó một người Đài bắc hay Hoa lục gì đó, có họ hàng xa, họ hàng gần với ngưòi Việt thiểu số đang sinh sống tại Tàu. Như cái đám ăn mâc giả bà Trưng và ông Thi Sách làm trò hề phúng điếu Mã Viện chẳng hạn. Còn nếu có đúng là Nguyễn tất Thành thật, nhưnng Thành này là Thành vô học, chỉ số I Q rất thấp, chả có tư tưỏng hay tài năng trình độ quái gì cả. Ông ta chỉ là một tay đại bịp làm tay sai cho đế quốc cộng sản Nga – Tàu. Ông ta lắm thủ đoạn mỹ dân, lưà đảo. Cái tài đi dép cao xu để đóng vai giản dị cũng giống như ý tưởng nấu nồi cháo khoai tây cuả Hitler để mua lòng dân trướcngày phát động chiến tranh. Cả một thời gian dài dân Đức không biết Quốc Trưởng kính yêu cuả họ là một tên Sadit, có thói quen hưởng thụ sự đau đớn trên xác thịt đàn bà. Vẫn tin Hitler vì thương dân lúc nào cũng nghĩ đến quốc sự nên không lấy vợ. Chỉ đén trước khi chết thấy đời mình đốn mạt nhục quá mới ép bà Eva Braun kết hôn và có mấy thằng sĩ vquan SS làm chứng. Kết hôn xong bắn chết tượi vợ mình ngay, và tự mình thiêu xác mình. Đó là màn kịch cuối cùng cuả một con chó ghẻ.
    Tôi rất hoan nghênh bài viết cuả anh Thái Hữu Tình với câu nói cuả anh: „ Kẻ đốn mạt đời nào chẳng có“
    Tôi viết bài này , rành rọt như vậy nhưng có thể vẫn có những con chó điên lăn sả vào suả Công sản chó chết, phê phán c7ộng sản cũng vu luôn là cộng sản. Cộng Sản hình như là danh từ đáng ghét cuả những kẻ tự mang mình dòng máu cộng sản. Họ chửi cộng sản thậm tệ, rất chua ngoa , chống cộng rất điên cuồng trừ Hồ Chí Minh thì đừng động đén sợi lông. Đưá nào động đén bác Hồ cuả tao, tao sẽ xé xác mày ra. Bác Hồ vẫn còn hy vọng là cái phao, cái cần câu cơm cho tập đoàn 3 triệu người cuả họ…..?
    29.3.2010
    Lu Hà

  3. Lien Nguyen says:

    Ý kiến của Bạn Đai-van-Nghia “Không về thăm “quê hương” Ngoại trừ………”, theo thiển ý nó không hợp lẽ tự nhiên, laị không thích hợp với cao trào đấu tranh đòi tự do dân chủ cho đồng bào ta trong nước.Nầy nhé, theo tin tức mới nhất, hằng năm có khoảng trên năm trăm ngàn (500.000) “Việt kiều” về thăm quê hương, đó là trên năm trăm ngàn (500.000) THÔNG ĐIỆP TƯ DO DÂN CHỦ của “Việt Kiều Ta” đã vựơt “bức tường lửa” chuyển tải về cho nước ta, từ aỉ Nam Quan đến muỉ Cà Mau. Có điều, khi về bên nớ, “Việt Kiều Ta” có can đảm khoe với thân nhân, bằng hữu hay bà con chòm xóm cái “Căn cước tỵ nạn cộng sản” của bạn không??? Còn nữa, bạn có biết bạn cần phải nói gì thêm với họ nữa không? Không dám nói lớn, thì nói nhỏ vừa đủ nghe, tệ hơn nửa thì cùng nhau ngâm đầu vào lu nước mà nói. Đó là “diển biến hoà bình” mà “đảng ta” đã và đang ra sức “phòng, chống”.

  4. Trần-Huỳnh says:

    Rất-tiếc,đám cầm-quyền Hàn-nội không có óc khôi-hài nên câu-chuyện nầy không thể tác-động lên mấy bộ óc ù-lì chai-cứng vì đã bị Tàu-cộng hứa-hẹn ban-phát quan-tước cho năm tới.Trâu vốn không biết nghe đàn.Việt-cộng còn dị-ứng mãnh-liệt với văn-chương châm-chích nữa.

  5. Chỉ còn giải pháp khiến “tập đoàn MAFIA Đỏ (CSviệt Nam)Tỉnh ngộ (may ra )kiếp Ngựa trâu NÔ DỊCH
    Trung Công :Đồng Bào “Tỵ Nạn Chính trị (Tỵ nạn Cộng Sản) trên Thế giớihãy cố gắng (Tạm thời MỘT (hoặc) HAI năm
    Không về thăm “quê hương” Ngọai trừ QUAN,HÔN,TANG chẳng thể…đành lòng;và cũng GIỚI HẠN “tối đa gửi tiền (ĐÔ-LA,EURO))Xoá đói,giảm nghèo,cứu trợ (muôn ngàn “NÝ DO”) Đừng quên câu:
    Người Quôc Gia “Sống vì TÌNH NGHĨA,mà CHẾT (bởi Công Sản VN )cũng vì Tình Nghĩa (và dễ tin CS nói)

  6. Denhathaohoa says:

    Người ta nói: Việt Nam và Trung Quốc là hai láng giềng xấu tính, đánh nhau rồi làm hoà liên tục, chẳng có gì hay. Cò vạc ganh nhau, thì có gì đáng để tự hào, rồi những kẻ hiếu chiến, những con quỷ dữ vẫn sẽ phải lùi vào bóng tối. Chúng sẽ phải nhưỡng chỗ cho văn minh nhân loại, chiến tranh sẽ qua đi, nhân dân là mãi mãi.

Phản hồi