WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Quân đội VN ‘mãi nhớ ơn TQ’

Quân đội Việt Nam có hoạt động mừng ngày thành lập quân đội Trung Quốc

Quân đội Việt Nam đã có một buổi họp mặt kỷ niệm ngày thành lập Giải phóng quân Trung Quốc (PLA) chỉ vài ngày trước khi PLA chính thức kỷ niệm 85 năm ngày thành lập của mình vào ngày 1/8.

Theo đó, Bộ Quốc phòng đã triệu tập hàng trăm các sỹ quan thuộc các cơ quan của Bộ, các binh chủng và các quân khu đã từng được phía Trung Quốc đào tạo qua các thế hệ cho cuộc gặp gỡ mang tính kỷ niệm này hôm thứ Bảy ngày 28/7.

Chủ trì buổi gặp mặt là Đại tướng Phùng Quang Thanh, người đứng đầu Bộ Quốc phòng Việt Nam và Thượng tướng Ngô Xuân Lịch, chủ nhiệm Tổng cục chính trị của quân đội đồng thời là ủy viên trung Đảng.

Ngoài ra buổi họp mặt còn có sự tham dự của ít nhất ba ủy viên trung Đảng khác, bao gồm hai thứ trưởng là Thượng tướng Nguyễn Thành Cung và Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh và Trung tướng Mai Quang Phấn, người phó của ông Lịch tại Tổng cục chính trị.

‘Thể hiện lòng biết ơn’

Mục đích của cuộc hội ngộ này, theo Thông tấn xã Việt Nam, là ‘dịp thể hiện lòng biết ơn’ sự giúp đỡ của Trung Quốc đã ‘đào tạo cán bộ’ cho quân đội Việt Nam, đồng thời ‘biểu dương’ các sỹ quan từng được Trung Quốc đào tạo đã có đóng góp ‘chiến thắng mọi kẻ thù xâm lược’.

“Chúng tôi luôn trân trọng, ghi nhớ và mãi biết ơn sự giúp đỡ chí tình, chí nghĩa, to lớn có hiệu quả mà Đảng, Chính phủ, nhân dân và Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc đã dành cho Việt Nam,” Đại tướng Phùng Quang Thanh phát biểu tại buổi họp mặt cũng có sự tham dự của đại biện lâm thời Trung Quốc Khương Tái Đông và tùy viên quân sự của nước này.

Cuộc gặp mặt này diễn ra trong bối cảnh Trung Quốc liên tục leo thang các hành động đòi hỏi chủ quyền của họ trên các vùng đảo có tranh chấp với Việt Nam trên Biển Đông trong khi giới chức Việt Nam có các hoạt động nhắc nhở công chúng trong nước về ‘tình hữu nghị Việt-Trung’.

Thay mặt quân đội Việt Nam, ông Thanh gửi tới Quân ủy Trung ương và toàn bộ Giải phóng quân Trung Quốc ‘lời chúc mừng tốt đẹp nhất’ nhân ngày thành lập.
Chỉ cách đây vài ngày, Quân ủy Trung ương Trung Quốc đã ra quyết định thành lập đơn vị trú đóng của ‘thành phố Tam Sa’ trên đảo Vĩnh Hưng mà phía Việt Nam gọi là đảo Phú Lâm.

Bộ Ngoại giao Việt Nam ngay sau đó đã lên án động thái này của Quân ủy Trung ương Trung Quốc là xâm phạm chủ quyền của Việt Nam đối với quần đảo Hoàng Sa.

Việt Nam gần đây có nhiều sự kiện ca ngợi tình hữu nghị với Trung Quốc
Báo Quân đội nhân dân, cơ quan ngôn luận của quân đội Việt Nam, đã có bài tường thuật chi tiết về ‘tình cảm biết ơn’ của quân đội Việt Nam đối với Trung Quốc trong buổi gặp mặt này với tiêu đề ‘Khắc ghi tấm lòng nhường cơm sẻ áo’.

Trong diễn từ khai mạc, Trung tướng Mai Quang Phấn được dẫn lời khẳng định sự giúp đỡ của Trung Quốc đã đem lại ‘kết quả to lớn cho Việt Nam’.

Ông Phấn ca ngợi các sỹ quan được đào tạo tại Trung Quốc đã ‘vận dụng sâu sắc’ những điều được chỉ dạy để góp phần ‘xuất sắc’ trong ‘công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa’.

Theo ông Phấn thì hàng ngàn cán bộ, sỹ quan quân đội của Việt Nam đã được Trung Quốc ‘tận tình giúp đỡ’ trong nhiều chuyên ngành khác nhau.

“Cuộc gặp mặt không chỉ là dịp để bày tỏ lòng biết ơn sự giúp đỡ quý báu….đây còn là hoạt động thiết thực góp phần tăng cường hơn nữa mối quan hệ hữu nghị hợp tác, đối tác chiến lược toàn diện giữa hai Đảng, Nhà nước, Quân đội và nhân dân hai nước ngày càng bền chặt,” ông phát biểu.

Thách thức chung

Trong khi đó, Bộ trưởng Phùng Quang Thanh nêu rõ ‘các thế lực thù địch’ là thách thức chung của Đảng, chính quyền và quân đội hai nước Trung – Việt.

Theo ông thì các thế lực này ‘vẫn tiếp tục đẩy mạnh các hoạt động diễn biến hòa bình; lợi dụng các hoạt động dân chủ, nhân quyền, tôn giáo nhằm xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa, chia rẽ quan hệ hữu nghị Việt – Trung’.

Do đó, ông kêu gọi quân đội hai nước ‘tăng cường tình đoàn kết, hợp tác chặt chẽ và bảo vệ thành quả cách mạng của mỗi nước’.

Về phần quân đội Việt Nam, ông khẳng định ‘đặc biệt coi trọng’ quan hệ với Giải phóng quân Trung Quốc – coi đây là ‘chủ trương nhất quán’ và là ‘ưu tiên hàng đầu’.

Người dân Việt Nam đang phẫn nộ với ‘thành phố Tam Sa’ của Trung Quốc
Đại biện lâm thời Trung Quốc Khương Tái Đông được dẫn lời nói tại buổi gặp mặt rằng ‘quan hệ hai nước đang có bước phát triển tốt đẹp’. Ông nhắc lại quan hệ giữa hai nước là ‘núi liền núi, sông liền sông’ và ‘vừa là đồng chí vừa là anh em’.
“Việc quan hệ quốc phòng giữa hai bên phát triển vững vàng đã góp phần quan trọng vào sự phát triển quan hệ hai nước Trung-Việt,” ông nói.

Ý đồ thật sự?

Trao đổi với BBC, ông Dương Danh Dy, vốn từng là đại diện ngoại giao của Việt Nam tại Quảng Châu, mô tả sự giúp đỡ của Trung Quốc đối với Việt Nam trong cuộc chiến tranh chống Mỹ là ‘nhiệt tình’, ‘đến nơi đến chốn’ và ‘không hề giấu giếm thứ gì cả’.

Do đó, ông nói việc quân đội Việt Nam khẳng định lòng biết ơn đối với Trung Quốc là ‘đúng’ và ‘Việt Nam không bao giờ quên ơn’.

Ông dẫn chứng với việc Trung Quốc đem qua ngay cho phía Việt Nam vũ khí chống tăng B40 mà họ mới làm được và vẫn chưa trang bị cho quân đội của họ sau khi xe tăng Mỹ giết chết rất nhiều người của quân đội Bắc Việt.

“Nhiều dũng sỹ diệt xe tăng của Việt Nam là nhờ B40 của Trung Quốc,” ông nói.
“Sự giúp đỡ bao giờ cũng là sự giúp đỡ lẫn nhau. Những bài học, vũ khi của Trung Quốc giúp Việt Nam rất quý, thế nhưng những bài học của Việt Nam trên thực tế chiến trưòng chắc chắn cũng mang lại rất nhiều ích lợi cho Trung Quốc, nhất là khi họ không phải đổ máu.”

Ông Dy cũng lưu ý rằng sự giúp đỡ ‘hăng hái’ chủ yếu là ở các ‘cán bộ cấp thấp ở dưới’ không biết gì về ‘ý đồ thật sự’ của giới lãnh đạo chóp bu của Trung Quốc đối với Việt Nam.

Theo ông thì giới lãnh đạo Trung Quốc mà ông nêu đích danh là Mao Trạch Đông, Chu Ân Lai và Đặng Tiểu Bình không tốt đẹp gì với Việt Nam và có ý đồ lợi dụng cuộc chiến của Việt Nam để mặc cả với Pháp và Mỹ.

Khi được hỏi liệu Trung Quốc có giúp đỡ Việt Nam đào tạo sỹ quan một cách thật lòng trong bối cảnh có tranh chấp trên Biển Đông hay không, ông Dy cho biết ‘Trung Quốc đã cảnh giác với Việt Nam từ lâu lắm rồi’.

Ông chỉ trích việc Bộ Quốc phòng tổ chức kỷ niệm long trọng ngày thành lập quân đội Trung Quốc trong bối cảnh hiện nay là ‘rất dở’, ‘không có ích gì cho mối quan hệu hữu nghị giữa hai nước’ và ‘gây phản cảm cho người dân’.

Nguồn: BBC

 

38 Phản hồi cho “Quân đội VN ‘mãi nhớ ơn TQ’”

  1. Timsuthat says:

    Quân đội ND VN đã được Trung Quốc khéo dậy thật!

    Ngày xưa “đánh cho Mỹ cút, Ngụy nhào” nhờ sự trợ giúp tận tình của nhân dân TQ. Thày trò thật tài tình! Chỉ cần một mình trò Bắc VN thôi mà đã đủ cút tụi thực dân Pháp, đế quốc Mỹ.

    Và bây giờ QĐND để nhà nước “lo” cho Biển Đông vào tay TQ như hai đảng đã “điều đình” khôn ngoan, thật giữ đúng “16 chữ vàng và 4 điều tốt”, thể hiện lòng biết ơn với ân nhân trời biển, lòng hiếu thảo với bậc thầy của mình.

    Ân tình này trả sao cho vừa! Quân tử Nho Giáo thế thì chê vào chỗ nào được?

    Những cán bộ CS Tàu như Havu, binbon, viet, thai, v.v.. không có tí lời nào khen thưởng gì ở đây cả!!! Chán các chú quá.

  2. Binbon says:

    Hãy đọc lại những lời Ông Nguyễn Cao Kỳ nói:

    Nói lăng nhăng mà không giúp đất nước giầu và mạnh đều là một lũ phản quốc. Nếu thực sự yêu nước thì suy nghĩ lại , đừng đi theo một lũ côn đồ , hám danh hám lợi , lường gạt mọi người . Cứ nhân danh chính nghĩa cuốc gia , nhân danh chống cộng , nhân danh tự do dân chủ rồi đi lừa gạt người ta không à . Tôi nói thật là sự chống đối ở bên này nó to tiếng lắm, nó ồn ào lắm , nhưng mà rất thiểu số , Cái hải ngoại nó buồn là ở điểm đó .

  3. Havu says:

    Mà sao có 2 cái tin Huê kỳ làm lợi cho VN, cho Chính Quyền VN là: Danh sách CPC và Nghị Quyết Biển đông thì không thấy mấy ông cờ vàng và thợ chống đối nói đến nhỉ, ăn vạ mãi, chửi thuê khóc mướn mãi mà chẳng đưa được VN vào CPC, bảo là quan tâm đến chủ quyền thế sao Mẽo nó ra nghị quyết ủng hộ VN, PLP và asean rồi sao không reo lên mà hoan hô ủng hộ? Thò lò cái đuôi chỉ có chống đối chính quyền chứ yêu nước gì cái đám ăn bám, bất mãn, khùng khùng điên điên ấy?

    • Trúc Bach says:

      He he he he Bi bô và Havu…thất nhột định đánh trống lảng sao ?

      Ở đây người ta đang bàn đến đề tài bộ trưởng quốc phòng Phùng Quyang Thanh của đảng csVN đã nhục nhã tung hô kẻ giết hại đồng bào, đồng chí minh – kẻ đã và đang cướp trắng biển đảo của mình…. bằng câu “thối nhất mọi thời đại” :

      Quân đôi VN mãi mãi nhớ ơn TQ !

      Phùng Quang Thanh đã “học tập và làm theo” đạo đức bưng bô siêu cấp Hồ Chí Minh với câu “thối hơn triệu lần cái thối…nhất” là :

      Nhân dân VN đời đời nhớ ơn đảng cs TQ, Mao chủ tịch và nhân dân TQ vĩ đại !

      he he he ….Các anh có dám chối là Phùng Quang Thanh và Hồ Chí Minh không bao giờ nói những câu ngu xuẩn này không ? Có dám không ?

      Thật tội nghiệp cho các anh, các anh cứ nói bậy để người ta có dịp vạch những xấu xa của ông Hồ ra ; Đúng là “Con dại, cái mang”…Hay các anh các chị cũng là “phe ta” , nhưng rất cao tay…ấn ?

  4. Dat La says:

    Miền Trung đất hẹp, dân nghèo. Nhiều người bám vào biển để sinh sống đã từ nhiều đời qua…

    Bây giờ ra khơi là gặp tầu Trung Cộng. Hên thì nó thì bị nó bắt, nó tịch thu dụng cụ, vợ con ở nhà lo đi vay mượn tiền nạp phạt. Xui thì bị nó húc chìm. Đi biển kiểu này không vỡ nợ thì cũng mất mạng. Nhưng ở nhà thì cạp đất mà ăn…

    Trong khi đó chính quyền cộng phỉ thì vẫn tiếp tục hát “Nhân dân ta muôn năm ca vang Hồ Chí Minh, Mao Trạch Đông…”

    Thật đúng là:

    Bác râu vài sợi lưa thưa…
    Nhưng mồm Bác ngậm rất vừa cu Mao!

    Hỏi thằng Đồng vẩu tại sao
    Minh râu lấy biển nước tao cho Tầu?

  5. Điền Thảo says:

    Có một lần đã khá lâu, khi làm việc trong một hãng in của người Đại Hàn trên đất Canada, tôi bị một màn lúng túng với một anh chàng gốc Tầu. Hắn là trưởng cái máy web ngoài kia. Còn tôi coi cái darkroom trong này. Hắn ta, tôi đoán, đến từ Hoa Lục cộng sản. Khi biết tôi là người Việt, hắn ta băm bổ cứ như tôi là đảng viên đảng CS Việt Nam. Hắn nói tiếng Anh không nặng âm Tầu như những người Tầu khác. Hắn vừa đi vừa quay nhìn ngang đến chỗ tôi làm việc nói xa xả: “Mẹ kiếp! Người ta giúp mình đánh ngoại xâm. Thành công rồi, phủi đít chống lại người ta. Cái thứ vô ơn!”
    Khi đó là cuối thập niên 80, tức là cuộc chiến tranh biên giới Hoa Việt đã xẩy ra được 10 năm, nhưng người Tầu Hoa Lục còn rất hậm hực. Đăng Tử Bình muốn dậy CS Việt Nam một bài học, nhưng rút cục người muốn dậy học lại bị thiệt hại rất nặng nề, thương vong về phía Tầu Cộng khoảng 70.000 quân và 420 xe tăng bị hủy trong một cuộc chiến chỉ kéo dài chưa đầy một tháng. Nỗi đau không chiến thắng vinh quang, lại bị giáng trả tận lực khiến Hoa Lục càng thêm điên tiết, và nỗi đau ấy biến thành nỗi bực dọc không chế tình cảm của người Tầu CS khi nghĩ về người Việt, bất cứ là người Việt nào.
    Khi bị anh ta xỉa xói, thực sự tôi chẳng biết giải thích ra sao. Tôi không tức giận mà lại cảm thấy hả hê. Tôi có thể nói một câu, một câu duy nhất “Đáng kiếp!”, nhưng tôi đã không nói. Anh chỉ là một người sinh ra trên đất Tầu, bị đảng CS Tầu tuyên truyền rằng Nước Tầu đã làm nghĩa vụ quốc tế cao đẹp đối với nước láng giềng phía nam trong chiến tranh giải phóng dân tộc. Anh ta không biết sau lớp giấy bọc đẹp in chữ “Nhiệm Vụ Quốc Tế Cao Đẹp” là cái âm mưu đen tối và tham tàn của Mao Trạch Đông và bè lũ đối với Việt Nam và cả vùng Đông Nam Á. Chúng coi các nước Đông Nam Á đều là những phiên quốc của chúng.
    Tài liệu của Đảng cộng sản Tầu do Mao Trạch Đông viết mang tên “Cách Mạng Trung Quốc và Đảng cộng sản Trung Quốc”, xuất bản năm 1939 có viết: “Các nước đế quốc sau khi đánh bại Trung Quốc, đã chiếm các nước phụ thuộc của Trung Quốc: Nhật chiếm Triều Tiên, Đài Loan, Lưu Cầu, quần đảo Bành Hồ và Lữ Thuận. Anh chiếm Miến Điện, Butan, Hương Cảng, Pháp chiếm An Nam…”(*)
    Trong tư tưởng của người Tầu với chủ nghĩa Đại Hán, Đông Nam Á là của họ thì sớm muộn gì họ cũng sẽ “thu hồi” khi có cơ hội.
    Mao Trạch Đông còn khẳng định trong cuộc họp của Bộ Chính trị ban chấp hành trung ương Đảng cộng sản Tầu, tháng 8 năm 1965: “Chúng ta phải giành cho được Đông Nam châu Á, bao gồm cả miền nam Việt Nam, Thái Lan, Miến Điện, Malayxia và Singapo…Một vùng như Đông Nam châu Á rất giàu, ở đấy có nhiều khoáng sản…xứng đáng với sự tốn kém cần thiết để chiếm lấy…Sau khi giành được Đông Nam châu Á, chúng ta có thể tăng cường được sức mạnh của chúng ta ở vùng này, lúc đó chúng ta sẽ có sức mạnh đương đầu với khối Liên Xô-Đông Âu, gió Đông sẽ thổi bạt gió Tây…”.(*)
    Năm 1949, cộng đảng Tầu tuy chiếm trọn được Hoa Lục, nhưng thế còn yếu, kinh tế là cả một con số không. Phía bắc, Liên Bang Xô Viết đã hùng mạnh. Phía đông, quân đội Mỹ dàn hàng ngang. Phía Nam quân Pháp phục hồi ở Đông Dương. Trong tình thế ấy có người tình nguyện trấn giữ biên ải còn gì hả hê cho bằng. Thế cho nên bè lũ Mao đã hết sức hỗ trợ cho Cộng Đảng Việt mà họ gọi là người anh em nhưng thực chất là con chốt dùng trấn giữ phía nam. Đưa khí giới cho những con chốt đánh lại những kẻ đang bao vây Hoa Lục là một mắt trong dây xích chiến lược của bọn cộng sản với chủ nghĩa Đại Hán. Ấy là chưa kể chúng dùng những cuộc chiến nhân danh giải phóng dân tộc ở các nước chung quanh để mặc cả như sau này đã xẩy ra điển hình là cuộc gặp gỡ chiến lược Mao-Nixon năm 1972.
    Cho đến nay sử sách do đảng CSVN biên soạn cho rằng nhờ tài lãnh đạo khéo léo của lãnh tụ CS Hồ Chí Minh và đảng Lao Động VN nên dân tộc VN đã tranh thủ được sự giúp đỡ to lớn của Nước Tầu CS. Thực ra thì Mao Trạch Đông không có gì vui hơn là được Hồ Chí Minh mở lời xin viện trợ quân sự để kháng Pháp. Nếu gọi được là ơn nghĩa, thì ơn nghĩa này do đảng CS Tầu ban phát cho đảng CSVN. Đối với dân tộc Việt Nam, súng đạn tuồn từ Tầu qua Việt Nam từ 1949 đến năm 1975 là hành động tội phạm chiến tranh, vì nó thúc đẩy một cuộc chiến tranh gây tàn hại không cần thiết cho cả một dân tộc. (**)
    Chính cuộc gặp gỡ Mao-Nixon năm 1972 đã mở mắt phần nào đám lãnh đạo Đảng CSVN. Khi Bắc Kinh xúi Kampuchia đánh vào sườn phía tây Việt Nam cuối những năm 1970 thì Hà Nội không còn chọn lựa nào khác là đem quân diệt chế độ cộng sản mới thành lập ở lân bang phía tây. Điều này khiến Đặng Tử Bình điên lên và đã “dậy” cho đảng CSVN một bài học vào năm 1979. Những ngày trước khi cuộc chiến nổ ra, những người tù chúng tôi được các cán bộ “quản giáo” thông báo rằng: “Đảng Cộng Sản Việt Nam xác định Đảng Cộng Sản Trung Quốc là kẻ thù”.
    Rõ ràng ân oán không phải là giữa hai dân tộc Việt Hoa mà là giữa hai đảng cộng sản với nhau.
    Dân tộc Việt Nam không nợ nần gì với Nước Tầu lại càng không nợ nần gì với đảng cộng phỉ phía bắc. Có chăng dân tộc Việt chỉ mang nặng một mối thâm thù với đảng CS này đã và đang mưu toan gây rối loạn để làm suy yếu lân bang hầu khống chế trước khi đánh chiếm.
    Sáng 28-7, tại Hà Nội, Bộ Quốc Phòng Nhà Nước CSVN đã tổ chức buổi gặp mặt đại biểu các thế hệ cán bộ Quân đội nhân dân Việt Nam được đào tạo tại Hoa Lục qua các thời kỳ. Buổi lễ được tổ chức nhân kỷ niệm 85 năm Ngày thành lập “Quân Giải phóng nhân dân Trung Quốc” (1-8-1927/1-8-2012). Đảng CSVN tổ chức gặp mặt để “ghi nhớ những tình cảm quý báu, cao đẹp, sự giúp đỡ to lớn, chí nghĩa, chí tình có hiệu quả,” của Hoa Lục “đã dành cho Đảng, Nhà nước, nhân dân và QĐND Việt Nam”.(***). Đảng CSVN có cắn cỏ đập đầu cám ơn Nước Tầu CS thì kệ họ. Nhưng việc Đảng CSVN lôi quốc dân Việt Nam vào vòng ơn nghĩa với đảng cộng phỉ phương bắc là một điều cần lên án.
    Kẻ thù phương bắc không vì những lời xưng tụng ơn nghĩa ấy mà giảm thiểu lòng tham chiếm trọn biển Đông và hải đảo của Nước Việt.
    Đám cầm quyền CS Bắc Kinh thừa hiểu rằng những động thái của Đảng CSVN nhằm vuốt ve Hoa Lục chỉ là sự lừa phỉnh rẻ tiền. Những động thái ấy không đem đến một hiệu quả có lợi thiết thực nào cho dân tộc Việt Nam mà chỉ khiến kẻ thù truyền kiếp khinh bỉ.
    Có chăng những lời xưng tụng ơn nghĩa kia chỉ làm cho nhân dân ta mất cảnh giác với kẻ thù nghìn năm không đội trời chung và vô hình chung tạo ra một vùng mờ mịt trong trong lịch sử bang giao của dân tộc Việt.
    Điền Thảo
    _____________________________
    (*) Sự thật về quan hệ Việt Nam – Trung Quốc 30 năm qua, nhà xuất bản Sự Thật – Hà Nội.
    (**) Xu thế giải thực vào giữa thế kỷ 20 là một xu thế phổ quát đã giúp nhiều quốc gia thuộc địa lấy lại độc lập mà không tốn nhiều công sức, xương máu và thời gian như ở VN. Dù rằng Cuộc Cách Mạng Vô Sản ở Nga 1917 là một trong những yếu tố làm lung lay chế độ thực dân, nhưng Ấn Độ và đại đa số các nước Phi Châu nhờ thương lượng mà lấy lại được độc lập.
    (***) Trích bài phát biểu của Mai Quang Phấn, Ủy viên Trung ương Đảng, Phó Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị QĐND Việt Nam, trung tướng.

    • le lac thanh says:

      Chúng ta ai cũng biết CS là dối trá tráo trở, CSVN va CS Tàu là hai kẻ dối trá tráo trở bậc thương thừa vì được hun đúc trong cái thây ma dòi bọ CNCS kéo dài tới hôm nay. Chúng ta không cần quan tâm quá nhiều đến những cách ứng xữ có tính chiến thuật của chúng kiểu bề ngoài cười nụ trong ngầm đâm nhau đó mà. Đôi khi biết quá rõ ruột dạ nhau thì động tác giả biết ơn cũng có thể “ phân hóa nội bô” đich, làm giảm ý chí phe chủ chiến tàu công xuống dưới mưc có thể ra quyết định chiến tranh và trì hoản trận chiến thua chắc để cũng cố lực lượng. Cũng có thể nghi binh để rồi “xuất kỳ bất ý công kì vô bị”. Cũng có thể giữ cục gạch sắp hang trước nếu sau này kể công đầu với quan thầy khi còn lực lương trong tay,để được trao quyền công dân đai hán, còn ứng cử thái thú… Tóm lai khó mà hiểu được ý đồ của bọn chúng với nhau bằng cái bụng suy nghĩ của những ngươi bình thường như mình.

    • Austin Pham says:

      Thưa anh bạn, thú thiệt tôi có người quen cũng làm việc chung với các anh chị Hoa Lục này. Hình như khả năng trao đỗi bằng ngôn ngữ Anh cũng khiến cho đám con cháu chú Mao nghe mà biết phải nói chuyện gì, nói chuyện như thế nào với người Việt đối diện. Có lần người quen của tôi cũng vô tình bị lôi cuốn vào chuyện mần ăn năm xửa năm xưa của đám cộng sản Trung-Việt do thằng Hoa Lục trong hãng khui…nắp. Anh ta chửi thẳng: chúng mày là những thằng khốn kiếp đưa dao cho đám việt cộng lưu manh giết chết dân tộc của tao, xúi biểu chúng nó bán đứng cơ nghiệp của cha ông tao, hại dân tao dốt cả một nửa nước. Ai nợ chúng mày ngoài những con chó theo đuôi chủ như Hồ, Đồng, Giáp…Phải nói thẳng ra là chúng mày nợ dân tộc tao bằng máu ngàn đời chưa trả hết. Tao là thằng miền nam Việt Nam, vì chúng mày-cộng sản mà tụi tao phải bỏ quê hương để tìm đường sống và cuối cùng thì cũng đụng mặt chúng mày ở đây, tại đất nước Canada này. Tôi nghe đã tai quá, anh ta còn nói với tôi là từ sau thằng Hoa Lục đó biết đụng phải hàng “non-VC, south VN” nên chừa thói ní nuận cùng hãng như Havu, Haiha, Tâm Thần, Tâm Chính gì đó. Chuyện này là hoàn toàn có thật ở một hãng điện tử, cùng nơi mà một người Canada gốc Hongkong đã đập bàn trong phòng ăn và nói với thằng tàu lục địa rằng: mày không được quyền gọi tao là chinese như mày, tao là thằng Hongkong. Rõ ràng là vậy. Má ơi, tay Hongkong này rất biết…đi chơi, nói ra là phải móc giấy khai sinh, quốc tịch có bà ngoại là nữ hoàng Anh liền hà.

  6. LínhBộĐội says:

    Sau buổi lễ ” biết ơn” hai khách Trung quốc kể chuyện tếu :

    -” Nị biết gọi mấy thằng anam là gì không?”

    -” Ngộ hỏng có biết, gọi là gì ?”

    -” Diệtkẩu ( việt cẩu).” Nị hỏng tin kiếm mấy thằng quan QĐ nhăn răng mà gọi thử”

    Người kia đến gần một tên quan học trường Hoàng Phố gọi thử :

    -” Ê Diệtkẩu, diệtkẩu, diệtkẩu ”

    -” Ứ..ứ..ứ ”

    -” Nị là người sao kêu giống con kẩu. .. à phải dồi, nị bị đá một cái trúng đầu thì kêu ẳng, ẳng,ẳng năm 1979, hèn chi sợ Trung quốc quá xá chứ biết ơn cái gì chứ . . .”

    -”. .Ứ, ứ, ứ. . .”

Leave a Reply to Trúc Bach