WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Giáo hội Phật giáo VN Thống nhất đồng hành cùng dân tộc

Đại sứ Hoa Kỳ David Shear và Thượng tọa Thích Quảng Độ bắt tay sau cuộc họp ngày 17/8/2012 tại Thanh Minh Thiền Viện (Ảnh: vietnam.usembassy.gov)

Lịch sử dân tộc và đất nước Việt nam trải qua những giai đoạn thăng trầm và đau khổ, Phật giáo Việt nam đồng hành cùng dân tộc và đất nước nên cũng phải chung chia cái số phận thăng trầm và đau khổ đó.

Từ khi Phật giáo du nhập vào Việt nam và phát triển trên đất nước này, Phật giáo đã trở thành một bộ phận gắn liền máu thịt với dân tộc và đất nước.

Dân tộc và đất nước lúc thịnh lúc suy, Phật giáo đồng hành cùng dân tộc và đất nước nên cũng lúc suy lúc thịnh. Nhưng dù suy hay thịnh thì Phật giáo vẫn là một nhân tố hình thành nên văn hóa, đạo đức và truyền thống của nước Việt, có những đóng góp vô cùng to lớn và quan trọng trong việc xây dựng và bảo vệ đất nước.

Trong thời kỳ hoàng kim của Phật giáo như thời Lý—Trần thì vai trò của Phật giáo thật nổi bậc, Nổi bậc không phải đơn thuần vì Phật giáo là quốc giáo, các vị vua Lý—Trần là những Phật tử– thiền sư mà Phật giáo nỗi bậc vì đã trở thành tinh hoa của dân tộc, tư tưởng Phật giáo thấm đẩm trong máu huyết của cả dân tộc. Văn minh và học thuật Phật giáo trở thành động lực cho xã hội phát triển, Triết lý Phật giáo hoạch định cho hướng đi của dân tộc, và những thời kỳ sau đó tư tưởng và học thuật Phật giáo cũng ở địa vị cao quý trong xã hội. Những đóng góp của Phật giáo mãi mãi trường tồn và để lại dấu ấn sâu đậm trong lịch sử nước nhà.

Chính vì công lao dựng nước và giữ nước nên Phật giáo Việt nam được nhân dân trân quý tôn thờ, được coi là Tôn giáo có truyền thống yêu nước thương dân….Truyền thống yêu nước thương dân đó không hề mai một và được kế thừa cho đến ngày hôm nay và mãi mãi sau này.

Điều này một lần nữa được khẳng định trong Giải pháp 8 điểm mà Đức đệ Ngũ Tăng thống Thích Quảng Độ đã trình bày: “Hộ dân, hộ Quốc, hộ Pháp là kim chỉ nam cho nếp sống và hành động của Phật tử”.**

Hay trong Hiến chương của Giáo hội Phật giáo VN thống nhất đã minh định:

“Công bố lý tưởng hòa bình của giáo lý Đức Phật, các Tông phái Phật giáo Bắc tông và Nam tông tại VN thực hiện nguyện vọng thống nhất thực sự đã hoài bảo từ lâu để phục vụ nhân loại và dân tộc, đó là lập trường thuần nhất của Giáo hội Phật giáo VN thống nhất”*

Giáo hội Phật giáo VN thống nhất không đặt sự tồn tại của mình nơi nguyên vị cá biệt mà đặt sự tồn tại ấy trong sự tồn tại của nhân loại và dân tộc”*.

Giáo hội Phật giáo VN thống nhất ngày hôm nay là “ đích tôn thừa trọng” của Phật giáo VN vì là giáo hội được truyền thừa từ hàng ngàn năm trước của chư Tổ mà vị Tăng thống đầu tiên của giáo hội là ngài Khuôn Việt, tức thiền sư Ngô chân Lưu thời Tiền Lê .

Giáo hội Phật giáo VN thống nhất là người kế thừa danh chánh ngôn thuận của Phật giáo VN, sự kế thừa này không những là sự chính danh của giáo hội mà còn vì những đóng góp, những dấn thân cho dân tộc và đạo pháp bằng những mục tiêu và sách lược cụ thể của giáo hội.

Giáo hội Phật giáo VN thống nhất là linh hồn, là tinh hoa của Phật giáo VN được gìn giữ và kế thừa cho đến hôm nay là ngọn đuốc soi đường cho Phật tử VN và là chổ nương tựa và hội tụ của phật tử vì :

”Pháp lý của giáo hội là 2000 năm dựng văn mở đạo trên đất nước VN này, địa vị của giáo hội là 80% dân chúng, Cơ sở của Giáo hội là nông thôn, thành thị cao nguyên và hải đảo”*.

Chính ảnh hưởng to lớn này đã làm nên sức mạnh của Phật giáo VN và cũng chính sức mạnh này là hệ lụy của Giáo hội như một thứ định nghiệp khi có những vị lãnh đạo của giáo hội một thời bị chao đảo bởi thời cuộc nhiễu nhương, bị cám dỗ bởi quyền lực và danh vọng thế gian mà đã đi chệch hướng của Giáo hội , chệch hướng con đường tự giác – giác tha của Như Lai, làm ảnh hưởng đến sự trong sáng và uy nghiêm của Giáo hội và Tăng đoàn, làm hoen ố đến địa vị cao quý của Giáo hội. Hệ lụy tai hại đó còn đeo bám Giáo hội và dân tộc VN mãi đến bây giờ.

Nhưng cho dù có những vị lãnh đạo của Giáo hội bị chao đảo, chệch hướng vì tham sân ngã mạn thì Giáo hội Phật giáo VN thống nhất vẫn đồng hành cùng dân tộc, chưa bao giờ Giáo hội đi ngược lại quyền lợi quốc gia ,dân tộc hoặc đứng bên lề thời cuộc để được an thân.

Chính vì nhìn thấy được tầm ảnh hưởng to lớn và địa vị cao quý của Phật giáo trong lòng dân tộc, uy tín và sức mạnh trong xã hội VN nên đảng CSVN đã coi giáo hội Phật giáo VN thống nhất như là một mối đe dọa tiềm tàng cho quyền lực và sự thống trị độc tôn của họ.

Thời kỳ những năm từ 1975 đến 1985 là thời kỳ “vàng son” của chủ nghĩa CS trên thế giới.

Sau sự sụp đổ của những nhà nước dân chủ trên bán đảo Đông dương, chủ nghĩa CS đã lan tràn nhanh chóng đến một vùng đất mà theo mọi người là “không đội trời chung” với CS, đó là các nước Hồi giáo ở Tây nam Á và nam Á.

Năm 1980—Liên xô xâm chiến A phú hản, thiết lập ở đây một nhà nước CS theo mô hình các nước Trung Á trong Liên bang Xô viết, chủ nghĩa CS tràn sangYemen  và vượt qua Hồng hải đến Đông Phi. Một loạt các nước châu Phi bị nhuộm đỏ nhưAngola,Mozambique,Ethiopia,Somalia.

Chủ nghĩa CS còn được xuất cảng từCubasang các nước Mỹ châu La tinh và Nam Mỹ.

Chính vì những thắng lợi “long trời ,lở đất” đó, với khí thế hừng hực như “trúc chẻ,  ngói tan” của chủ nghĩa CS trên thế giới mà đứng đầu là Liên xô. CSVN trở thành một tên lính xung kích hung hăng và cực đoan nhất , bất chấp nền kinh tế quốc gia đang ngoắc ngoải và tê liệt hoàn toàn, họ vẫn xua quân sang chiếm đóng xứ Chùa tháp theo kế hoạch của Liên xô.

Mặc cho người dân sống trong đói nghèo và tuyệt vọng, xã hội đã chết lâm sàng vì những vật dụng tối thiết yếu và nhỏ nhoi như xà phòng, kem đánh răng, giày dép, áo quần để che thân là những thứ đã trở thành khan hiếm và xa xỉ. Còn thuốc men để chửa bịnh là con số không, cả nước dùng Xuyên tâm liên như một thứ thuốc trị bá bịnh?!. Nhưng đảng CSVN với những người lãnh đạo như Lê Duẩn, Lê đức Thọ, Trường Chinh, Phạm văn Đồng vẫn tiếp tục u mê trong cơn điên loạn. Họ không hề quan tâm đến quốc kế dân sinh, không thèm biết là họ đang đưa đất nước xuống hố thẳm, họ không tự nhận thức được VN vào thời điểm đó đang ở đâu, vị trí nào trong bản đồ thế giới và khu vực…trong khi đất nước VN hoàn toàn tê liệt trong “thiên đường XHCN” thì ở các nước bên cạnh như Thái lan, Singapor, Mã lai đang tiến hành công nghiệp hóa và đang đuổi theo bén gót các nước phát triển giàu có như Nhật bản, Hàn quốc, Đài loan.

Đảng CSVN tự cô lập mình và cô lập cả dân tộc với thế giới. VN trở thành một ốc đảo của đói nghèo và lạc hậu. Họ không hề có ý định canh tân đất nước như đã rêu rao trong cuộc chiến tranh “chống Mỹ cứu nước”.

Đảng CSVN dồn mọi nguồn lực vào việc cũng cố chế độ. Nhưng cũng cố chế độ không qua con đường phát triển đất nước và chấn hưng dân tộc, họ cũng cố chế độ bằng cách triệt tiêu tất cả mọi tinh hoa của đất nước và dân tộc…. VN những ngày sau 1975 nhà tù mọc lên như nấm sau cơn mưa để giam cầm, thủ tiêu, trừng phạt  những người thuộc chế độ củ. Khống chế và tiêu diệt những con người ưu tú của đất nước nếu nghi ngờ họ hoặc không nhận được sự phục tùng, hợp tác của họ.

Nhưng quan trọng nhất là đảng CSVN đã tấn công vào các tôn giáo—một hình thái xã hội dân sự duy nhất còn tồn tại độc lập với chế độ CS sau 1975.

Trong những tôn giáo lớn tại VN thì Giáo hội Phật giáo VN thống nhất là tôn giáo mang bản sắc dân tộc sâu đậm nhất, có uy tín và ảnh hưởng to lớn nhất, có số lượng tăng sĩ và tín đồ đông đảo nhất và trong mắt của người CSVN là một mối đe dọa tiềm tàng nguy hiểm nhất?!.

Cho dù CSVN nóng lòng muốn xóa sổ Giáo hội PGVN thống nhất một cách nhanh chóng và triệt để nhưng họ biết rằng sẽ rất là mạo hiểm nếu làm như vậy vì “bức dây động rừng”. Họ đã rất thận trọng nhưng vô cùng quỷ quyệt .

Họ biết rằng giáo hội Phật giáo VN thống nhất như cây đại thụ, bóng của đại thụ bao trùm cả đất nước VN, rễ của đại thụ ăn sâu vào nguồn mạch dân tộc VN nên họ đã lộng giả thành chân tiến hành cái gọi là “thống nhất” Giáo hội Phật giáo năm 1981, bèn cách cho dựng lên một “Giáo hội” mới có tên gọi là Giáo hội Phật giáo VN, một tổ chức bù nhìn của đảng CSVN, là một thành viên trong mặt trận Tổ quốc VN, cánh tay nối dài của đảng CSVN.

Theo như tiết lộ của ông Đỗ Trung Hiếu ( một kiến trúc sư của Giáo hội này) thì: “Cuộc thống nhất Phật giáo lần này, bên ngoài là do các Hòa thượng gánh vác nhưng bên trong bàn tay của đảng CSVN xuyên suốt quá trình thống nhất để nắm và biến tướng Phật giáo VN trở thành tổ chức bù nhìn của đảng”*. Ông Hiếu còn cho biết Ban Dân vận trung ương chỉ thị khống chế Phật giáo như sau: “Nội dung đề án ( thống nhất) là biến hoàn toàn Phật giáo VN thành một Hội đoàn quần chúng, còn thấp hơn Hội đoàn vì chỉ có Tăng—Ni , không có Phật tử. chỉ có tổ chức bên trên không có tổ chức bên dưới tên gọi là Giáo hội Phật giáo VN”*.

Sau cái gọi là thống nhất các hệ phái Phật giáo đó và sau khi một giáo hội nhà nước ra đời, CSVN đã đặt Giáo hội Phật giáo VN thống nhất ngoài vòng pháp luật, không công nhận tính chính thống và pháp lý của Giáo hội PGVN thống nhất và đàn áp thẳng tay bất cứ một sinh hoạt nào của Giáo hội thống nhất, bỏ tù và thủ tiêu những vị cao tăng không chịu hợp tác với đảng CS.

Hòa thượng đệ tứ Tăng thống Thích Huyền Quang và Hòa thượng đệ ngũ Tăng thống Thích Quảng Độ bị lưu đày và đã trở thành những tù nhân Tôn giáo nỗi tiếng trên thế giới.

Nhưng CSVN tạm thời chỉ tiêu diệt được cái cái hình thức bên ngoài của Giáo hội PG thống nhất chứ không thể tiêu diệt được linh hồn của Giáo hội. Linh hồn của Giáo hội PGVN thống nhất là giáo lý giác ngộ của đức Bổn sư

Ngày nào giáo lý giác ngộ của đức Bổn sư Thích ca còn hiện hữu còn được tín ngưỡng thờ phụng thì Giáo hội PGVN thống nhất còn tồn tại. Giáo hội chính là thế tử của đức Bổn sư, điều này không thể dùng cường quyền mà áp đặt được cũng không thể dựng lên một giáo hội khác để thay thế được.

Sau 1985 chủ nghĩa CS trên toàn thế giới đi vào khủng hoảng nghiêm trọng, nó đã bộc lộ hết những khuyết tật của một mô hình xã hội quái gở và một ý thức hệ phản dân chủ, phản khoa học và chống nhân loại. Đến những năm cuối cùng thập niên 80 hệ thống CS đã bắt đầu tan rã từ Mỹ La tinh sang Đông Phi đến Nam Á và Đông nam Á, tại Đông nam Á các đảng CS thay nhau sụp đổ, các lực lượng vũ trang CS thay nhau giải thể, hạ vũ khí đầu hàng như ở Thái lan , Mã lai .

Bước sang thập niên 90 của thế kỷ 20 các nước Đông Âu đã hoàn thành cuộc cách mạng nhung, chủ nghĩa CS bị vứt bỏ vào sọt rác lịch sữ, tại quê hương của chủ nghĩa CS là Liên xô cũng bắt đầu đi vào cải cách và đổi mới và sau đó là sự sụp đổ của Liên bang Xô viết.

CSVN bị khủng hoảng nặng nề về kinh tế lẫn chính trị, đảng CS mất tư tưởng chỉ đạo. Để tồn tại họ quay sang thần phục Trung cộng để tìm chổ dựa cho đảng và cho một khối đảng viên đang mất phương hướng. Họ du nhập chủ nghĩa tư bản rừng rú và chủ nghĩa thực dụng của Đặng tiểu Bình từ TC về thay thế cho chủ nghĩa Mác – Lê nin đã lỗi thời và không còn thuyết phục.

Từ đó CSVN bị cuốn vào quỹ đạo của TC bị chi phối từ kinh tế đến chính trị, ngoại giao và tư tưởng. Sự độc lập của đất nước đã bị đe dọa bởi sự câu kết của tham vọng Bá quyền phương Bắc và bọn Việt gian bán nước.

Thế giới bước sang thế kỷ 21 với sự bùng nổ về công nghệ thông tin và học thuyết toàn cầu hóa đã đẩy CSVN vào sân chơi của khu vực và quốc tế về kinh tế, nhưng CSVN vẫn khăng khăng cố bám víu vào chế độ độc tài đảng trị hòng tiếp tục duy trì đặc quyền đặc lợi và quyền lực độc tôn. Nhưng với một thế giới mở về thông tin và hội nhập kinh tế thì không phải CSVN muốn làm gì thì làm như thời còn Liên xô của thập niên 70-80s .

Quyền lực của đảng CS tuy không được chia xẽ nhưng cũng đã bị giới hạn khá nhiều vì xu thế Dân chủ hóa toàn cầu, Dân chủ là hướng đi và sự lựa chọn tất yếu của nhân loại trong thời đại ngày nay.

Thời cuộc đã chín muồi, “tháng 10 năm 2003 , Đại hội bất thường tại Tu viện Nguyên Thiều tỉnh Bình Định đã khai mở cơ duyên. Giáo hội Phật giáo VN thống nhất tập họp đầy đủ Hội đồng Lưỡng viện . Sau đó Ban đại diện các tỉnh, thành, quận huyện dần dà tái lập”*

Vẫn tiếp tục truyền thống như 2000 năm qua, giáo hội Phật giáo VN thống nhất lấy mục đích phục vụ nhân loại và dân tộc bằng cách hoằng dương chánh pháp, thực hiện lý tưởng “thượng cầu Phật đạo, hạ hóa chúng sinh”.

Và Giáo hội cũng minh định lập trường của minh cho nhân dân VN và thế giới biết rằng: ”Giáo hội PGVN thống nhất chỉ hoạt động thuần túy tôn giáo đem giáo lý giải thoát, giác ngộ đến cho chúng sinh. Chư Tăng không bao giờ đảm nhận chức vụ gì của thế gian, nên giáo hội PGVN thống nhất là Giáo hội thuần túy”*

Lập trường trong sáng này được chư Tăng ni gìn giữ một cách nghiêm khắc và được các vị học giả các nhà Ngoại giao và chính khách của nhiều nước trên thế giới hoan hỉ đón nhận, Các quốc gia dân chủ trên thế giới đã gởi nhiều phái đoàn đến diện kiến chư tôn đức trong Hội đồng Lưỡng viện để tìm hiểu và chia xẽ với quý Ngài về mục tiêu duy trì nền hòa bình thế giới và mưu tìm một nền Dân chủ và công lý đích thực cho VN.

Với nhà cầm quyền CS thì giáo hội PGVN thống nhất là một thách thức cho chế độ độc tài của họ nên họ tìm mọi cách để trấn áp, sách nhiễu, cô lập.

Nếu nói về những khó khăn, nguy hiểm và gian lao bức bách mà giáo hội PGVN thống nhất đã trải qua từ khi phục hoạt đến nay thì quá nhiều, trong phạm vi bài viết này không thể nào đề cập hết được.

Nhưng như núi Thái sơn, mặc cho phong ba bão táp Giáo hội vẫn kiên định lập trường và lý tưởng phục vụ Đạo pháp và dân tộc. Đem giáo lý từ bi của Đức Phật phổ độ chúng sinh, đồng hành cùng dân tộc trước hiểm họa Bắc thuộc, đau cùng nỗi đau của nhân dân trước mối quốc nhục độc tài tham nhũng và lạc hậu, xót xa trước sự băng hoại xã hội, sự suy đồi đạo đức, nhân tâm ly tán và chủ nghĩa hưởng thụ đang tàn phá thế hệ trẻ của chúng ta.

Một lần nữa Giáo hội lại khẳng định luôn gắn liền vận mệnh của mình cùng vân mệnh dân tộc và đất nước khi chủ trương: muốn giải trừ Pháp nạn trước hết phải giải trừ Quốc nạn. Điều này được minh định qua lập trường của Giáo hội về những vấn đề lớn của quốc gia như Hoàng sa- Trường sa, về biên giới lãnh thổ, về vụ khai thác Bô xít tại Tây nguyên và nguy cơ của “đội quân thứ 5” đang hiện diện tại VN từ nam chí bắc…vv.. vv

Trong tình thế bị bao vây kiềm tỏa Giáo hội cũng đã làm được nhiều việc đầy ấn tượng trong công tác từ thiện – xã hội của mình như tổ chức những cuộc cứu trợ bão lụt khắp cả nước mỗi khi có thiên tai, tổ chức thường xuyên những đợt phát quà cho những người thiếu may mắn và thua thiệt trong một xã hội cạnh tranh bất bình đẳng và vô tình… người dân trong nước và thế giới nhiều lần được mục kiến và rất quen thuộc với  Hòa thượng Thích Không Tánh người đại diện cho Hội đồng lưỡng viện Giáo hội PGVN thống nhất trong những chuyến công tác từ thiện này.

Giáo hội Phật giáo VN thống nhất đang cùng với những tôn giáo bạn và nhân dân cả nước nhất là những nhà đấu tranh cho dân chủ kiến tạo nền tảng cho một xã hội dân sự cởi mở tại VN. Chính điều này mới thực sự khắc họa hình ảnh trung thực của giáo hội như là một nhân tố quyết định để hình thành một chế độ dân chủ, đa nguyên và pháp trị tại VN trong quá khứ trong hiện tại và nhất là trong tương lai.

Hiện tại hơn bao giờ hết, đất nước VN,con người và xã hội VN đang cần một giáo hội chân truyền và trong sáng để dẫn dắt, để xoa dịu những đau thương mất mát và nhất là để hóa giải những hận thù đã chất cao hơn núi tại VN. Đó là sứ mệnh của Giáo hội PGVN thống nhất, và chỉ có Giáo hội PGVN thống nhất mới đủ tư cách và phẩm giá để làm việc đó.

Thế giới ngày hôm nay đang chuyển dịch theo một chiều hướng nguy hiểm, nhất là quan hệ Mỹ –Trung đang tiềm tàng những mâu thuẫn không có cơ may hóa giải vì tham vọng điên cuồng bởi sự kết hợp hai luồng tư tưởng cực đoan nguy hiểm hai chủ nghĩa hiếu chiến và tham tàn đó là chủ nghĩa CS và tư tưởng Đại Hán. Chúng ta không thể thay đổi được thực tế này, đây là kết quả tai hại của sự tôn thờ vật chất và danh vọng.

TC ngày hôm nay đã trở thành hiểm họa của Mỹ, Nhật và cả thế giới, người Mỹ đã thức tỉnh, người Nhật đã hoảng sợ. Trong cuốn bạch thư quốc phòng mà nước Nhật mới cho công bố ngày 30/07/2012 . Họ đã đánh động với thế giới về mối đe dọa này. Còn người Mỹ thì đang ráo riết chuẩn bị đối phó với sức mạnh kinh hồn của TC bằng sự chuyễn hướng chiến lược từ Âu sang Á. Trong kế hoạch chuyễn hướng chiến lược 60% vũ khí tối tân nhất sẽ được triển khai ở khu vực Đông Á này.

Thời gian gần đây chúng ta bắt đầu chứng kiến những mâu thuẫn và sự mất niềm tin đang được công khai ( hoặc không thể che giấu) giữa hai siêu cường này, TC đã dùng những ngôn ngữ nặng nề bất chấp sự tế nhị ngoại giao khi yêu cầu nước Mỹ phải “câm mồm” không được can thiệp vào biển Đông mà họ cho là chuyện “nội bộ” của họ.

Nhưng biển Đông chỉ là phần nổi trong tảng băng, cái phần chìm mới thực sự là quan trọng, đó là sự mâu thuẩn chiến lược giữa hai siêu cường này.

Đứng trước một viễn cảnh của thế giới và khu vực như vậy chúng ta và cả những người CS cũng thấy rằng chế độ CS này không hề có tương lai.

Đông Á đang đứng trước một trận cuồng phong và một trật tự thế giới mới sắp hình thành, chế độ CSVN sẽ bị quét sạch sau trận cuồng phong này vì chế độ này không phù hợp với xu thế thời đại và trật tự thế giới mới.

Tại VN một nhà nước Dân chủ -Pháp trị sẽ hình thành là một tất yếu, nhưng không phải như vậy mà khó khăn sẽ chấm dứt và dân tộc VN sẽ dể dàng hưởng được dân chủ, tự do và thái bình thịnh trị vì nguy cơ một chế độ độc tài mới sẽ manh nha trong đó có nguy cơ những người CS củ và thế lực hậu thuẩn họ sẽ trổi dậy để một lần nữa đưa đất nước đến thảm họa ( nước Nga hiện nay là một bài học nhẫn tiền) . Để đối trị với nguy cơ này vai trò của Giáo hội PGVN thống nhất và những tôn giáo bạn như Phật giáo Hòa hảo, Công giáo, Cao đài và Tin lành sẽ cùng nhau tạo nên một nền tảng để một chế độ Dân chủ và Pháp trị xây dựng trên đó, đây là cách tốt nhất để chế độ Dân chủ hình thành và phát triển tốt đẹp và là cách tối ưu để bảo vệ nó không cho những thế lực hắc ám trổi dậy giết chết hoặc chuyễn hướng và tha hóa. Vì một lẽ dể hiểu là trong một xã hội Dân chủ cởi mở mọi người,mọi xu xướng chính trị đều bình đẳng và có cơ hội như nhau nên cái tốt và cái xấu, cái thiện và cái ác sẽ tồn tại bên nhau, cạnh tranh với nhau.

Lúc này vai trò lãnh đạo và dẫn dắt về mặt tinh thần cho người dân của Giáo hội PGVN thống nhất sẽ mang tính quyết định cho sự bền vững của một xã hội tốt đẹp, đây là cách hiệu quả nhất để loại bỏ nọc độc của chế độ CS. Hơn nữa đất nước VN đã trải qua một thời gian quá dài trong chế độ CS, những tàn dư của một xã hội ích kỷ, hẹp hòi, vô cảm và thực dụng phải được chữa trị bằng giáo lý từ bi hỉ xả, vị tha, nhân ái và bao dung của nhà Phật và những giá trị cao quý của các tôn giáo khác.

Tương lai của đất nước này rất cần sự dẫn dắt của Giáo hội PGVN thống nhất. Và chúng ta hoàn toàn có thể đặt niềm tin của mình nơi Giáo hội vì Giáo hội PGVN thống nhất luôn đồng hành cùng dân tộc.

Tam kỳ ngày 28/06 âm lịch Nhâm thìn

© Huỳnh Ngọc Tuấn

© Đàn Chim Việt

———————————————

Ghi chú:

*những dòng có dấu * là trích từ bài viết “ Giáo hội PGVN thống nhất và Giáo hội PGVN khác nhau ở chổ nào” của Hòa thượng Viện trưởng Viện Hóa Đạo Thích Viên Định

** những dòng này trích trong Sách lược 8 điểm của Giáo hội PGVN thống nhất của Đức đệ Ngũ Tăng thống Thích Quảng Độ

 

Tags: ,

34 Phản hồi cho “Giáo hội Phật giáo VN Thống nhất đồng hành cùng dân tộc”

  1. State # Religion says:

    Huỳnh ngọc tuấn làm chính trị của 60′s. EVERYTHING FOR POWER .Lảm được chức lớn anh tuấn nhớ giúp Em nhe anh tuấn….Em nẹm nai chưa đải 60 , xin kẻm en trướtc nhee.
    Xin hỏi , HT Thích Quã́ng Độ vô nam năm/cách nảo , xin đa tạ.

  2. hoang phong le says:

    Nhìn lại gần 40 năm qua, những “Di tích” mà VNCH để lại thì ít mà “Tàn Tích” thì nhiều, chẳng phải VNCH tệ,mà chính những người mang danh nghĩa VNCH đã làm cho chế độ đó xấu đi trong lòng người dân Miền Nam, vậy thì đừng có ngụy biện nói xấu nói ác cho CS.
    CS tuy là bị lạc hậu, nhưng cái sự “Văn minh quá mức” của những người mang danh nghĩa QG đã góp phần làm chậm tiến trình phát triển của VN

  3. NGÀN TRÙNG says:

    XƯNG DANH

    Xưng con chiên mà tinh thần phi Chúa
    Xưng Phật con mà tính Phật lại không
    Ôi bác ái, từ bi sao đến vậy
    Đầy sân si kiểu mèo mả gà đồng
    Ta không Chúa lại cũng không là Phật
    Nhưng từ bi và bác ái đầy lòng
    Vậy xưng danh chỉ khua môi múa lưỡi
    Cần làm sao cho tâm chính bên trong
    Không thiên lệch nhưng ngay tình thẳng thắn
    Luôn con tim và khối óc con người
    Lòng vị tha trải đầy ra nhân loại
    Cách thật lòng chẳng xạo xự tà ma !

    BẠT NGÀN
    (26/9/12)

  4. Vô Vi says:

    Juda đúng thật là Juda, nói ra là biết Juda thật rồi!

  5. LeQuocTrinh says:

    Cám ơn hồi âm của ông bạn Juda,

    Ông bạn đã hiểu rằng Đạo Phật chính thống do Ngài Thích Ca Mâu Nì truyền giảng lúc sinh tiền tuyệt đối không phải là một tôn giáo, thế thì quý hoá lắm rồi. Có ít nhất năm lý lẽ để phủ định tính tôn giáo:

    1)- Đạo Phật không có giáo chủ, Đức Thích Ca Mâu Ni không bao giờ tự vỗ ngực xưng hô “Ta là giáo chủ”. Câu tuyên bố rõ ràng nhất là “Ta lã Phật đã thành (đã giác ngộ), còn chúng sinh là Phật sẽ thành (sẽ giác ngộ)”. Đúng chính xác, Ngài đã giác ngộ được nhiều chân lý trong vũ trụ cách đây 2500 năm. Sau này nhiều nhà bác học nổi tiếng phải khâm phục;

    2)- Đạo Phật không có giáo điều gò ép cứng ngắc, chỉ có Ngũ Giới (Năm quy luật để khép Phật tử vào con đường đạo hạnh trong sạch), sửa soạn cho trí não tập trung năng lượng để thực hành Thền Định, mục tiêu sau cùng là phát triển Trí Tuệ;

    3)- Đạo Phật dưới thời Thích Ca Mâu Ni không hề chủ trương tụng kinh gõ mõ, cầu an, cầu siêu, hay vẽ hình tạc tượng để thờ phụng;

    4)- Đạo Phật chủ trương vũ trụ Vô Ngã, cuộc sống vật chất Vô Thường bị chi phối bởi định luật Luân Hồi và Nhân Quả. Đó chính là tiền đề mang tính khoa học siêu việt để chúng sinh hiểu và xác định phương hướng tu hành, tránh lạc đường;

    5)- Đạo Phật sử dụng trí tuệ là phương tiện để giác ngộ khám phá chân lý vũ trụ theo phương hướng Từ Bi Hỷ Xả để phục vụ nhân loại, chúng sinh hữu tình;

    Chỉ vì nhiều tăng ni, trưởng lão không nắm bắt được tinh thần Vô Ngã, Vô Thường, không thực hành Bát Chánh Đạo cho nên sau khi Đức Phật Tổ ra đi, họ bị vật chất lôi cuốn chạy theo lợi nhuận tiền bạc mà tự phân hoá thành nhiều tông phái mang màu sắc tôn giáo (Tịnh Độ Tông, Mật Tông, Thiền Tông, Tiểu Thừa, Đại Thừa), tệ hơn nữa họ bày nhiều trò mê tín dị đoan phản khoa học dẫn dắt đệ tử vào con đường mê muội, đi ngược lại tôn chỉ khởi đầu của Đạo Phật (Thích Ca Mâu Ni).

    Chào thân ái,

    • THƯỢNG NGÀN says:

      TRIẾT HỌC VÀ TÔN GIÁO

      Triết học là tư tưởng
      Tôn giáo là đức tin
      Tư duy là trí tuệ
      Niềm tin thì vô cùng
      Đạo Phật là tôn giáo
      Đối với người bình dân
      Đạo Phật là triết học
      Đối với người tinh thông !

      ĐẠI NGÀN
      (26/9/12)

  6. NON NGÀN says:

    ĐẠO NÀO CŨNG TỐT

    Thật lòng mà nói nhau nghe
    Đạo nào cũng tốt chẳng chê đạo nào
    Chỉ trừ đạo tặc tào lao
    Hay là đạo mị hoặc là đạo văn
    Còn như các đạo công bằng
    Luôn như sợi chỉ thẳng băng giữa trời
    Kitô bác ái khắp nơi
    Khác gì đạo Phật rõ thời từ bi
    Đạo Hồi cũng có khác chi
    Dạy người lẽ chính thường khi ở đời
    Thế nên cũng bởi con người
    Người làm hư đạo, đạo nào lại hư
    Con người như chiếc thuyền câu
    Trên dòng sông đạo nhắm câu đầy thuyền
    Cho dầu biểu hiện huyên thuyên
    Thật lòng chỉ muốn cho thuyền đầy thêm
    Đi chùa lạy Phật cầu tiền
    Cầu danh cầu lợi quả phiền lắm thay
    Nhiều anh đi lễ nhà thờ
    Chỉ nhằm Chúa cứu đặng lên thiên đàng
    Đạo Hồi cũng lắm tiếng oan
    Nghe đầy khủng bố lại càng thấy ghê
    Vậy nên xấu bởi con người
    Người bêu xấu đạo, đạo nào xấu xa
    Đạo nào cũng dạy vị tha
    Chỉ riêng đạo tặc chẳng tha cho người
    Thế nên quân tử đừng cười
    Nói vui chút xíu để đời hay ho
    Không người đạo cũng nằm co
    Nhiều người đạo lại phải lo từng giờ
    Loài người vốn dĩ ngây thơ
    Nhắm mình vào đạo để nhờ tấm thân
    Thật ra đạo vẫn muôn phần
    Vô cùng kỳ diệu dễ ân oán nào
    Con người chỉ kiểu tào lao
    Thường tình hám lợi để nhào vô chơi
    Con thuyền giữa biển chơi vơi
    Đạo như sóng vỗ lợi khơi mạn thuyền
    Lại như có đạo thần tiên
    Để người thoát tục khỏi phiền chi ai
    Nói chung cõi đạo hòa hài
    Tam tài vẫn lẽ chẳng sai bao giờ
    Trên là Chân lý vô hình
    Dưới là vật chất linh tinh dòng đời
    Chỉ ngay chính giữa con người
    Con người có óc đồng thời có tim
    Óc khi sáng được như gương
    Tim nồng mới đủ tình thương con người
    Nếu không chỉ đạo dạo chơi
    Kiểu như đạo dụ khiến đời kêu ca
    Cho nên đạo Phật mới là
    Đúng dòng triết học bao la giữa trần
    Hỏi ai có biết đạo Thiền
    Có như không có hết phiền chi ai !

    THƯỢNG NGÀN
    (25/9/12)

  7. THƯỢNG NGÀN says:

    ĐỜI VÀ ĐẠO

    Đạo là tâm chính trên đời
    Đời là cõi tục ngập trời thế gian
    Phật nêu lên cõi niết bàn
    Chúa nêu lên cõi thiên đàng là sao ?
    Tức đời không thể tào lao
    Mà cần phải sống sao cho vẹn toàn
    Để mai lên tới niết bàn
    Để mai lên tới thiên đàng đều hay !
    Bỗng dưng trên cõi đời này
    “Đạo là thuốc phiện” một câu xanh rờn
    Ấy là Mác phán nguồn cơn
    Muốn làm thế giới địa đàng từ đây
    Chẳng may thực tế giả cầy
    Địa đàng chẳng thấy, thấy ngay tầm phào
    Đời bao nhiêu chuyện tào lao
    Bao nhiêu nước mắt tuông trào nhiều nơi !
    Chuyện này phải hỏi lại trời
    Trêu ngươi chi bấy, tội người thế gian
    Thuyết đâu cũng phải đàng hoàng
    Còn như lãng đãng, mơ màng ích chi
    Cho nên đời đạo thường khi
    Đời cần có đạo, nhiều khi lại mừng
    Tâm người ai chẳng mông lung
    Nên cần đạo lý, để cùng noi theo
    Còn như cam chịu phận nghèo
    Hồn toàn “vô sản” một lèo hay chi
    Thế nên đời chẳng ỷ y
    Đời mà vô đạo còn gì nữa đâu
    Đạo mà bất chấp cuộc đời
    Hỏi người đạo ấy cũng thời ích chi
    Đạo đời như vậy lắm khi
    Phải thành như một mới thì hay ho
    Đạo không quên nước quên nhà
    Không quên dân tộc mới là đạo hay
    Đạo nào cũng vậy mà thôi
    Trước là đạo lý sau người thế gian
    Đạo luôn phải mực đàng hoàng
    Thương người, thương cả thế gian lẽ thường
    Chém cha các thứ lươn ươn
    Bịp đời dối đạo dễ thương nỗi gì
    Thế nên lẽ đạo thường khi
    Tâm người là chính lẽ gì không thông
    Tính vô cửa Phật rỗng không
    “Tính không” nên mới trông mong được người
    Không tham, si, hận ở đời
    Cũng không sợ hãi mọi điều thị uy
    Tâm lành phải có thường khi
    Con đường chính đạo không gì đổi thay
    Còn như tà giáo ghê thay
    Mọi điều bất chấp thì hay lẽ nào
    Thế nên đạo chẳng tầm phào
    Thương người, thương nước lẽ nào lại quên
    Nước non độc lập vững bền
    Còn như bán nước thì nên nỗi gì
    Ngàn năm phải mãi nghĩ suy
    Đạo đời là thế có gì không thông !

    ĐẠI NGÀN
    (25/9/12)

  8. tuonglinh says:

    người mỹ họ nuôi loài chó họ còn đưa ra luật nuôi chó vì họ cho loài chó có tính trung thành.còn đối với những người cccđ họ chỉ xem là thứ rác cần bỏ vào bãi rác thôi nên chính ông ứng cử viên đang công hoà mỹ nói huỵch toẹt (họ là cái thứ gì mà có quyền để nước mỹ nuôi họ chứ) tôi nghĩ những người cccđ ở hải ngoại vẫn tự xưng mình là trí thức nhưng sao không thấy họ nói gì nhỉ.không lẽ họ không hiểu hay không xem 43% nhận trợ cấp đó không có phần của mình. tôi nghĩ thành phần tự xưng la trí thức của người chống cộng thực ra họ cũng không hiểu đươc ý nghĩa câu nói ấy nên không thấy cha nào có phát biểu gì cả.ở mỹ nếu ta bỏ đói con chó ta có thể ở tù vậy mà ứng cử tổng thống của đảng cộng hoà đòi bỏ đói cả cộng đồng cccđ vậy mà không bị gì cả.nên mới nói những người tự cho mình là nhà đấu tranh cho tự do ở mỹ chỉ là kẻ cơ hội. cứ muốn nổi tiếng để trục lợi cá nhân nên xưng nào là giáo sư tiến sĩ gì đó nhưng 2 chữ nhân phẩm thì chưa hiểu và cái tự trọng không có cứ nói tư do dân với chủ

    • THƯỢNG NGÀN says:

      CỰC ĐOAN

      Hai thằng đều thảy cực đoan
      Thằng thì Cộng sản thằng toan chống liều
      Cộng thì chỉ Cộng mới yêu
      Chống thì cứ Cộng chống liều mới nghe
      Chẳng qua cùng bọn khác phe
      Bọn là quá khích, khác phe ngu khờ
      Thảy đêỳ cũng lũ ngu ngơ
      Không thờ dân, nước, chỉ thờ đâu đâu
      Khác chi cũng một bầy sâu
      Lấy điều nước đục thả câu dụ mồi
      Lợi riêng toan tính trên đời
      Còn dân, còn nước có thời biết chi
      Tay sai vốn dĩ thường khi
      Đúng sai nào biết có chi trên đời
      Mà thôi nói vậy nhằm chơi
      Có gì để bận ngàn khơi, đại ngàn !

      MÂY NGÀN
      (26/9/12)

  9. Trung Kiên says:

    Kính anh Huỳnh Ngọc Tuấn

    Cám ơn Anh đã bỏ công viết bài “Giáo hội Phật giáo VN Thống nhất đồng hành cùng dân tộc“.

    Tôi hoàn toàn đồng ý với Anh rằng; “Lịch sử dân tộc và đất nước Việt nam trải qua những giai đoạn thăng trầm và đau khổ, Phật giáo Việt nam đồng hành cùng dân tộc và đất nước nên cũng phải chung chia cái số phận thăng trầm và đau khổ đó.“.

    Vâng, không chỉ…”Từ khi Phật giáo du nhập vào Việt nam và phát triển trên đất nước này…” mà cả Công Giáo cũng thế…” (Phật giáo + Công Giáo)… đã trở thành một bộ phận gắn liền máu thịt với dân tộc và đất nước.“.

    Thế nhưng, nếu đúng như lập trường đã được minh định rằng:… ”Giáo hội PGVN thống nhất chỉ hoạt động thuần túy tôn giáo đem giáo lý giải thoát, giác ngộ đến cho chúng sinh. Chư Tăng không bao giờ đảm nhận chức vụ gì của thế gian…” thì đã không có “Biến Động Miền Trung” ở thời kỳ 1963-1966, đúng không?

    Trích…”Chính vì công lao dựng nước và giữ nước nên Phật giáo Việt nam được nhân dân trân quý tôn thờ, được coi là Tôn giáo có truyền thống yêu nước thương dân….Truyền thống yêu nước thương dân đó không hề mai một và được kế thừa cho đến ngày hôm nay và mãi mãi sau này“.

    Thiển nghĩ: Phật Giáo hay Công Giáo… chỉ là ngôn ngữ (danh từ). Chính những người lãnh đạo tôn giáo (lèo lái và dẫn dắt Giáo Hội), mới thực sự là người có công (đồng hành với dân tộc) hay có tội với đất nước, những kẻ lạm dụng tôn giáo (đội lốt thầy tu) để lũng đoạn chính trị là những kẻ tội đồ của dân tộc, chúng làm hại đất nước, gây nghi ngờ và mang tiếng cho Tôn Giáo!

    Trích…”Tương lai của đất nước này rất cần sự dẫn dắt của Giáo hội PGVN thống nhất. Và chúng ta hoàn toàn có thể đặt niềm tin của mình nơi Giáo hội vì Giáo hội PGVN thống nhất luôn đồng hành cùng dân tộc” (hết trích)

    Hai chữ “dẫn dắt” ở đây có thể bị hiểu lầm là “lãnh đạo đất nước” (?), mà thực ra, như Anh đã viết ở trên Giáo hội PGVN thống nhất chỉ hoạt động thuần túy tôn giáo đem giáo lý giải thoát, giác ngộ đến cho chúng sinh. Chư Tăng không bao giờ đảm nhận chức vụ gì của thế gian”.

    Do vậy, trong thời gian này, dân tộc VN rất cần sự góp sức xây dựng, đồng hành, không chỉ riêng của Giáo Hội PGVN Thống Nhất, mà còn của tất cả các tôn giáo khác nữa, kể cả Công Giáo, Tin Lành, Cao Đài, Hoà Hảo…

    Đôi dòng trao đổi cùng Anh. Kính chúc Anh, cháu Thục Vy và Trọng Hiếu sức khoẻ, luôn kiên cường và nhiều nghị lực…

  10. Kỳ LƯU says:

    Trã Lời Phật Giáo
    Người mà nói xấu hay đỗ lỗi cho người, mà kễ công hay nói tốt cho mình thì thứ văn chương đó đan phát ra từ phiá tà tâm. Sao không ôm thứ bạc đãi đó trong tâm mà không cần nói ra ấy có phãi là hành đạo hay không. Kễ tội hay nói xấu được người dẩu người có đúng tội như vậy đi mà mình được thoã lòng ấy là ngược đạo đấy chứ. Đang đi tìm cái quã trong đạo thì rắng mà đi đi.

    • MÂY NGÀN says:

      MÚA GẬY VƯỜN HOANG

      Kỳ Lưu quả thứ kỳ ngu
      Cứ thường múa gậy lu bù vườn hoang
      Đầu tiên ngở tưởng đàng hoàng
      Dốt thì cũng được, đàng hoàng cũng thương
      Nhưng rồi tật vẫn tỏ tường
      Cái ngu lồ lộ còn thương nỗi gì !

      NGÀN MÂY

Phản hồi