WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Chuyện vào, ra và Lê Thăng Long

Chuyện vào, ra…

Chuyện từ bỏ Đảng CSVN (và các Hội khác của Đảng) không chỉ tới Nguyễn Chí Đức, Bác Trần Hiếu Đằng, Nguyễn Chí Dũng mới có.

Trước đó đã có nhiều người tuyên bố ra khỏi Đảng. Cũng có nhiều người tự ý bỏ sinh hoạt một cách lặng lẽ, mãi rồi người ta không tính vào danh sách đảng viên nữa. Số này mới nhiều hơn, hầu như phường xã nào cũng có. Họ âm thầm bỏ Đảng vì họ sợ, không dám tuyên bố mạnh mẽ dứt khoát.

Bỏ Đảng vì người ta không còn thiết tha với tổ chức ấy nữa, bởi nó suy thoái, đánh mất lòng tin của họ. Cũng có khi chỉ vì lý do đơn giản: họ đã về hưu, chẳng còn phải dùng đến mác đảng viên để gắn với chức vụ, đồng nghĩa với đem lại nhiều bổng lộc. Bổng lộc là mục tiêu của họ, còn vào Đảng chỉ là phương tiện. (Mời xem lại bài Đánh đĩ chính trị)

Đối tượng này tuy rất nhiều nhưng không nhắc đến trong bài viết này nữa. Bây giờ, chỉ nói đến những người thất vọng về Đảng. Họ có hai cách chọn lựa:

- Họ từng theo đuổi lý tưởng cộng sản thật. Đến khi họ nhận ra họ không thể là đồng chí với những người cùng trong tổ chức, họ tuyên bố ra khỏi Đảng. Đó là một cách.

- Có ý kiến cho rằng, sao không chọn cách thứ hai: ở lại để đấu tranh, làm trong sạch Đảng để Đảng được như cái thuở ban đầu.

Mỗi người có một cách chọn lựa. Nhưng là tôi, tôi chọn cách thứ nhất, là rũ bỏ, để còn giữ được khí tiết.

Với cách thứ hai (ở lại để đấu tranh), tôi cho là vô vọng. Một cá nhân đảng viên, giỏi lắm thì có thể đấu tranh làm trong sạch một chi bộ. Vài chi bộ trong sạch làm sao chuyển biến được Đảng CSVN hiện nay, chứ chưa nói đến chuyện ai cho họ trong sạch? Đó là nói Đảng viên thường. Còn với đảng viên ở những vị trí cao nhất trong Đảng như BCHTWW, Bộ CT, cũng khó mà xoay chuyển được tình thế vì đơn thương độc mã. Chuyện Hội nghị TW 6 và “đồng chí X”, chắc hẳn nhiều người đã biết.

Lại còn chuyện này nữa, người rũ bỏ Đảng cũng không hề đơn giản. Anh tuyên bố ra khỏi Đảng rồi, người ta còn mang anh ra đấu tố rồi khai trừ. Nhà báo Phạm Chí Dũng và Nhà văn Nguyễn Đình Trọng là những ví dụ.

Chuyện này có vẻ vui vui. Nó gần giống như cô vợ, thấy anh chồng vũ phu, bê tha, vô tích sự, cô bỏ về nhà mẹ đẻ quyết không chung sống với chồng nữa. Anh chồng biết không thể nào hàn gắn, liền phát đơn ra Tòa, đơn phương ly dị. Anh ta muốn cho thiên hạ biết rằng, anh ta bỏ vợ chứ không chịu mang tiếng bị vợ bỏ.

Sự so sánh này có chút khập khiễng: Tuyên án của Tòa có giá trị pháp luật, còn chuyện vào ra Đảng lại không phải thế. Chẳng thể cưỡng chế được việc vào, ra Đảng. Họ không thích ở thì bỏ đi. Cớ sao lại kêu người ta quay lại để đấu tố khai trừ, trong khi thực tế, họ có còn là đảng viên nữa đâu. Nó chỉ giải quyết “khâu oai” “khâu sĩ diện” đối với những người không hiểu mô tê gì mà thôi.

… và Lê Thăng Long

 

Lê Thăng Long, Phạm Chí Dũng và tác giả bài viết

Lê Thăng Long, Phạm Chí Dũng và tác giả bài viết

Trong khi đang luận bàn nên bỏ Đảng hay ở lại đấu tranh trong nội bộ Đảng thì Lê Thăng Long “chơi” chẳng giống ai, lại còn có vẻ như ngược đời. Anh vừa tuyên bố ra khỏi phong trào Con đường Việt nam, vừa làm đơn xin gia nhập Đảng CSVN.

Chính cái sự không giống ai mà anh bị ném đá. Người ta cho rằng anh bị điên, mắc bệnh vĩ cuồng, thậm chí cho anh là cá chìm.

Tôi thì chẳng mấy bận tâm đến chuyện ấy.

Về ý kiến cho anh là cá chìm, trên thực tế, bất cứ cái gì cũng đều có thể. Trong số những người hàng ngày cùng tôi làm việc này việc nọ, cũng có nhiều người bị cho là an ninh. Có vài lần tôi nói với vài người: Họ nghi ngờ cậu là an ninh. Với tôi thì tôi không quan tâm. Những việc làm của tôi, những gì tôi nói, cậu có thể ghi âm, ghi hình. Tôi không quan tâm. Kể cả lúc này, có công an hay chính quyền ngòi đây, tôi vẫn nói thế.

Đó là nói về sự theo dõi, và về cá nhân tôi thôi. Chứ còn chuyện cá chìm, đâu phải không có tác dụng. Nó có thể làm chia rẽ, kìm hãm hay phá hoại cả một phong trào. Nhưng gán cho Lê Thăng Long thì tôi thấy không mấy thuyết phục.

Hồi mới ra tù, Lê Thăng Long lập tức khởi xướng Phong trào “Con đường Việt nam”. Nhờ sự nỗ lực của anh và cộng sự, tổ chức Con đường VN của anh đã tập hợp được lực lượng, nhanh chóng phát triển, tương lai rất khả quan.

Có điều, chắc hẳn ĐCSVN không bao giờ kết nạp anh vào Đảng, càng không thể bầu anh làm Tổng bí thư. Mà anh có làm TBt đi chăng nữa, liệu 1 mình anh có thể xoay chuyển được tình thế, đạt được các mục tiêu mà anh đã nêu ra.

Tôi không cho rằng, Lê Thăng Long tin vào những điều ấy là có thể. Nhưng nhất định anh phải có một mục đích nào đó mà không thể nói thay anh được, cho dù láng máng có nhận ra. Cái sự láng máng ấy, tôi cảm được khi đọc kỹ Tuyên bố cũng như Đơn xin vào ĐCSVN của anh.

Có nhiều việc, biết là không thể nhưng vẫn phải làm. Như Cù Huy Hà Vũ kiện Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, như những người Dân oan mấy chục năm ròng rã đi đòi công lý cho mình một cách tuyệt vọng…

Hồi Lê Thăng Long khởi xướng Con đường VN, anh bị “ném đá” khá mạnh. Nhiều người giãy nảy lên, tuyên bố không “dây” với anh. Khi đó, tôi giữ thái độ im lặng. Lần này cũng thế. Tôi không dám nói ra những gì mà mình chưa rõ.

Một số mục tiêu của anh nêu ra, quả thật là quá liều lĩnh như “trong 10 năm đến 20 năm Việt Nam sẽ trở thành một trong 50 quốc gia giàu nhất thế giới, từ 20 đến 30 năm Việt Nam sẽ trở thành một trong 10 quốc gia giàu nhất thế giới” hay “chậm nhất 11 tháng tệ nạn tham nhũng, lãng phí ở Việt Nam sẽ giảm ít nhất 90%”.

Nhưng những điều đó, nó phải kèm theo điều kiện anh phải là Tổng bí thư, hoặc ở các vị trí mà anh toàn quyền phát huy khả năng của mình – điều mà ai cũng cho là không thể nên cũng không vội bàn.

Tôi định phê bình câu anh cho rằng anh “dư thừa khả năng, đức độ”. Nhưng chợt đọc tiếp mệnh đề “để đảm nhiệm chức vụ Tổng bí thư ĐCSVN”, thì tôi lại cho rằng nói thế không có gì quá.

Vì vậy, tôi chỉ biết im lặng và tìm hiểu xem, ẩn trong Tuyên bố và Đơn xin vào ĐCSVN của anh là cái gì? Có một điều thấy khá rõ là anh sẽ không thành đảng viên ĐCSVN, cũng chẳng còn là thành viên phong trào Con đường VN. Anh sẽ chọn lựa một hình thức hoạt động chính trị khác?

26/12/2013

Facebook Nguyễn Tường Thụy

19 Phản hồi cho “Chuyện vào, ra và Lê Thăng Long”

  1. TTLân-Paris says:

    Trích : “Chuyện từ bỏ Đảng CSVN (và các Hội khác của Đảng) không chỉ tới Nguyễn Chí Đức, Bác Trần Hiếu Đằng, Nguyễn Chí Dũng mới có.”
    Vào bái có 1 câu, nêu tên chỉ có 3 người, mà đã có 2 lỗi nhầm ‘họ ông dọ tên bà’… làm bài viết mất hết sự khả tín! Nhất là khi t/g bài viết đã là người theo dõi thời cuộc từ lâu mà nhầm lẫn tên tuổi các nhân vật trên chính trường như thế này thì…ôi thôi…

  2. tonydo says:

    Lại phải thư cho các cháu đang tranh đấu với đảng Cộng Sản!
    Các cháu thân mến. Chuyện anh Lê Thăng Long trong bài này cũng chỉ là một khía cạnh rất tự nhiên của cuộc tranh đấu chính trị. Những chuyện tương tự luôn vẫn xẩy ra, không những ở nước ta, nhưng cũng xẩy ra ở bất kỳ quốc gia nào vào mọi thời đại. Vấn đề là chúng ta phải “chọn bạn mà chơi” và trên hết phải tỉnh táo để phân tích sự việc. Nôn nóng đa phần là thất bại.
    Nguyên soái Trần Nghị có người vợ trẻ, đẹp đẽ, tài ba tên Tiêu Cúc Anh rất yêu thương chồng.
    Thời đó (1931) khi mới cưới nhau chưa được một năm và chưa có với nhau được một mụn con, Tướng Trần Nghị được gọi về Trung ương họp. Lúc đó đang có cuộc thanh trừng của đảng Cộng Sản TQ, rất nhiều tướng lãnh một đi không về.
    Vì vậy Trần Nghị dặn vợ là nếu trong ba ngày anh không về thì nhớ ngày này là ngày giỗ anh và em nên tiếp tục cuộc sống của một người phụ nữ cách mạng.
    Trên đường trở về bị phục kích, ngựa bị bắn chết nên Trần Nghị về trễ mấy hôm. Tới ngày thứ ba không thấy chồng về, Tiêu Cúc Anh nhảy xuống giếng tự vẫn.
    Sau này Trần Nghị là một trong mười nguyên soái của TQ và trong cuộc cách mạng văn hoá đã bị Giang Thanh giam cầm tới chết.
    Ý bác là tranh đấu nhiều khi cả đời chưa đi tới đâu nên phải hết sức tỉnh táo, bình tĩnh phân tích để đánh giá chính xác vấn đề.
    Tướng Giáp dặn người vợ đầu, Nguyễn Thị Hồng Thái là sau khi sinh con thì gửi cho bố mẹ nuôi rồi thoát ly đi làm cách mạng. Chị Thái đã làm đúng như vậy và đã hy sinh trong tù của thực dân Pháp cùng thời kỳ với người chị ruột, Nguyễn Thị Minh Khai lên đoạn đầu đài ở Hóc Môn.
    Xin Thượng Đế giữ gìn các cháu.
    Bác Tony.

    • Lão Ngoan Đồng says:

      Bố già này DIỄU DỞ

      tầm cỡ Lê Thăng Long

      nicknamed “Lìn con” Lê

      hahaha hihihi ai tai ai tai ai tai

      Lão Ngoan
      Tổ sư y trị

  3. Hamilton says:

    Cau chuc anh Long vao dang thanh cong, chuc mung tong bi thu thien tai tuong lai. Ca the gioi nguong mo anh day…
    Ten anh roi day sang choi
    Dan minh khong con trong tam toi,
    Nho co anh soi duong chi loi,
    Cam on anh nhieu, anh Long oi.

  4. Nguyễn Văn says:

    Làm chính trị đấu tranh mà lập trường thay đổi như thời tiết thì ai tin?
    Anh hề LT Long đóng kịch vừa dở vừa lố lăng. Lúc địch, lúc ta; ta chưa lâu lại quay về với địch. Đúng là chính trị cừu non bốn mùa!

  5. Choi Song Djong says:

    Ôi cái chuyện phường chèo,xin lỗi,khiến người ta thất vọng.
    Không dám bình loạn,chỉ thấy chuyện này làm sao ấy,không tin vào mắt mình.Thất vọng nhiều lắm.

  6. Bút Thép VN says:

    Thật khó hiểu Lê Thăng Long muốn nói gì, làm gì?
    Anh muốn làm TBT đảng CSVN…hì hì hì, đùa một cách thật táo bạo!

  7. Điều gì đang chờ đợi đảng viên cs? says:

    Hai án tử hình Phạm Chí Dũng, Mai văn Bạch vụ Vinashin!

    Từ trước đến nay, những kẻ tham nhũng sau khi bị phác giác đều được cấp trên che chở, đổi đi tỉnh khác, nhận chức vụ khác cao hơn. Nay án tử hình ở Việt Nam do đâu mà có?

    Trung cộng tử hình tham nhũng. Án tử hình lan sang Bắc Hàn, dượng ruột của Kim Young Un bị tử hình vì tội tham nhũng. Án tử hình đã mang vào Việt Nam để xử tử hình Phạm Chí Dũng, Mai văn Bạch!

    Có đảng viên cộng sản nào không tham nhũng?

    Đảng trưởng đảng cộng sản và băng bán nước đã rước máy chém Tàu cộng vào chém đầu đảng viên cộng sản mà đảng viên cộng còn khen, còn theo phục vụ cho đảng cộng sản thì đủ thấy trí khôn của đảng viên cộng sản ưu việt đến mức nào!

  8. Vào đảng, ra đảng, hay dẹp đảng? says:

    Nói gần, nói xa không qua nói thật.

    Người Việt Nam mọi sắc tộc đang bị Trung cộng cai trị. Nhà nước cộng sản hiện nay chỉ là công cụ Trung cộng dùng cai trị Việt Nam.

    Kinh tế, văn hóa, giáo dục, tinh thần đoàn kết quốc gia đã bị Trung cộng phá tan nát. Giáo hội của mọi tôn giáo đang bị chúng tấn công, tiêu diệt như chúng đã làm ở nước Tàu cách đây 47 năm và chúng tiếp tục làm như thế cho đến hiện nay.

    Dân Tàu cộng sản đã di dân, đang tiếp tục di dân vào Việt Nam ngày càng nhiều, càng đông đảo hơn. Chính sách Trung cộng đồng hóa người Việt Nam, Trung cộng xiết chặt sự cai trị lên người Việt Nam đang tiếp tục càng lúc càng khắc nghiệt. Án tử hình của Trung cộng đã bắt đầu áp dụng lên đảng viên cộng sản.

    Trung cộng đang cai trị, đang tiêu diệt mọi sự kháng cự của người Việt Nam, Trung cộng đang sát hại, trừng trị đảng viên cộng sản. Còn tiếp tục làm việc cho bộ máy cai trị Việt Nam của Trung cộng để cho nó giết mình, tù đày người yêu nước của Việt Nam, đàn áp đồng bào của mình, đảng viên cộng sản là những kẻ ngu nhất trên đời!

    Đảng viên cộng sản, đồng bào Việt Nam, tất cả hãy mau thoát khỏi gọng kềm cai trị của tên xâm lăng Trung cộng đang càng lúc càng xiết chặt lên mọi người Việt Nam.

    Đừng tiếp tục sống mê muội như từ bấy lâu nay. Nước Việt Nam đã bị những tên cầm đầu cộng sản bán đứng từ năm 1990, hai mươi ba năm rồi, không phải chỉ mới đây. Người Việt Nam hãy kêu gọi nhau, chung sức, chung lòng chống lại sự cai trị của Trung cộng bằng mọi cách, hoặc tất cả, nhân dân và đảng viên cộng sản sẽ chết vì Trung cộng.

    Bộ máy cai trị Việt Nam hiện nay, tức nhà nước cộng sản, đã trở thành công cụ cai trị Việt Nam của Trung cộng. Nó sẽ thanh trừng, loại bỏ những thành phần không có lợi cho Trung cộng và thay thế người nó huấn luyện vào những vị trí ấy để biến bộ máy nhà nước cộng sản hiện nay thành bộ máy hoàn toàn là người của Trung cộng, tất nhiên là người bản xứ do nó huấn luyện.

    Còn tiếp tục làm việc cho bộ máy cai trị mình, đảng viên cộng sản đừng nói gì đến yêu nước, cách mạng…vì tất cả đều đang cùng nhau xiết chặt sợi thòng lọng Trung cộng đang quàng lên cổ của mình, của gia đình, thân nhân dòng tộc, và đồng bào của mình.

    Dù ở trong nước hay có tản lạc khắp thế giới, không người Việt Nam nào sống mà không cần có đồng bào của mình. Để cho Trung cộng cai trị mình, đảng viên cộng sản đang có hành động ngu xuẫn nhất trên đời!

    Dân tộc Việt Nam sẽ bị chúng làm cho diệt vong bằng những cái chết dưới mọi hình thức, hoặc phải bỏ xứ ra đi nếu trốn thoát được khỏi Việt Nam và may mắn còn sống sót sau cuộc vượt thoát ấy.

    Mọi người Việt Nam, mọi đảng viên cộng sản hãy nhìn vào sự thật, đừng nói chuyện viễn vông. Đừng nói những điều xảo trá, đừng nói những suy tưởng không có thật nữa.

    Cái chết do Trung cộng mang đến đang bao trùm Việt Nam, mọi người Việt Nam, mọi đảng viên và gia đình, dòng họ của mọi đảng viên cộng sản.

  9. Lý Nhân Bản says:

    Bài viết với cái nhìn bình tĩnh, sâu sắc. Cám ơn anh Nguyễn Tường Thụy.

  10. Thanh Pham says:

    Con Đường Việt Nam

    Ba người cùng đồng hành
    Nay tên Lê Thăng Long
    Để bạn Lê Công Định
    Một mình lo sao xong?

    Riêng Trần Huỳnh Duy Thức
    Vẫn ngục tối biệt giam
    Đang âm thầm uất ức
    Lỡ giao du hai mang?

    Có gì đó mờ ám
    Chuyện “Con Đừơng Việt Nam”
    Sao giửa đường gãy gánh
    Bỏ bạn mình đành cam?

    Lại còn xin vào đảng
    Cùng với bọn nhà sản
    Ông ơi sao khó nghe
    Hỡi con người bỏ bạn!

    Ai là người phản trắc
    Đi theo bọn Hồ tặc
    Lịch sử sẽ phán xét
    Xú danh loài theo giặc!

    T.Phạm

    http://sangcongpha1.wordpress.com/

Phản hồi