WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tự do cho dân, hòa giải dân tộc và dân chủ cho đất nước

 

thachim

Sáng 11/5/2013, Hội nghị lần thứ 7 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XI bế mạc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đọc diễn văn tổng kết trong đó ông tuyên bố : “Đổi mới, hoàn thiện hệ thống chính trị phải đồng bộ với đổi mới thể chế kinh tế.”
Nghe “Đổi mới”, mừng quá!, tưởng đã đến lúc Đảng chấp nhận đổi mới tư duy chính trị để đồng bộ với đổi mới kinh tế.

Nhưng không! Khi đọc văn kiện chính thức “KẾT LUẬN HỘI NGHỊ LẦN THỨ BẢY BAN CHẤP HÀNH TRUNG ƯƠNG KHÓA XI : Một số vấn đề về tiếp tục đổi mới, hoàn thiện hệ thống chính trị từ Trung ương đến cơ sở” mới vở lẽ ra rằng “Đổi mới” kèm với “Hoàn thiện” chỉ có ý nghĩa trên vấn đề tổ chức nội bộ của Đảng, không mảy may chút gì dính đến một tư duy chính trị thông thoáng hơn mà cơ chế kinh tế thị trường đòi hỏi phải đồng bộ. Thực tế kết luận này chỉ nhằm “Hoàn thiện tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị trong điều kiện một Đảng duy nhất cầm quyền, xây dựng nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”.

Thế thì phải hiểu như thế nào, khi một thời gian gần đây, trước khi có Thông điệp đầu năm của Thủ tướng, Bộ trưởng Kế Hoạch-Đầu tư (KH-ĐT) Bùi Quang Vinh, đi nhiều nơi tôn vinh kinh tế thị trường là “tinh hoa của nhân loại” mà không có một chữ nào nói đến “định hướng xã hội chủ nghĩa”?. Hoặc Bộ trường Vinh qua mặt Hội nghị lần thứ 7 của Ban chấp hành Trung ương khóa XI do Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng chủ trì, hoặc Bộ trường Vinh được Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chỉ đạo “cứ thế…cứ thế…”
Ai đã bật đèn xanh cho Bộ trưởng Vinh tuyên bố rõ ràng, trái ý Tổng Bí thư như thế?

Có hay không việc chạy đua nước rút chiếm lĩnh quyền lực?

Ai cũng còn nhớ rằng tại Hội nghị lần thứ 5, khi Bộ chính trị đề nghị Ban Chấp hành Trung ương kỷ luật đồng chí X và đã bị ban này nói KHÔNG.

Tại Hội nghị lần thứ 7, hai ông Vương Đình Huệ (Ban kinh tế Trung ương), và Nguyễn Bá Thanh (Ban nội chính) được TBT Nguyễn Phú Trọng đề nghị vào Bộ Chính trị nhằm tăng uy tín và quyền lực cho hai ông trong công tác, Ban Chấp hành Trung ương cũng nói KHÔNG.

Hai ông này không vào được Bộ Chính trị nên không có quyền quyết định trên các cấp Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương, Thủ tướng, Bộ trưởng, và một số cấp UBND tỉnh.

Việc nói KHÔNG của Ban Chấp hành Trung ương có ý nghĩa rõ rệt:

1- Nếu Thủ tướng mà còn bị kỷ luật vì dính đến tham nhũng thì sự kỷ luật cũng sẽ treo lơ lửng trên đầu các Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương.

2- Các Ủy viên phần lớn dính đến những chương trình kinh tế của các tỉnh, mà quan trọng nhất là đầu tư công, nơi xảy ra tham nhũng và thất thoát nhiều nhất, không muốn Đảng dây dưa vào việc “làm ăn” kinh tế của họ. Họ không bầu cho ông Vương Đình Huệ.

3- Các Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương không muốn “lấy đá ghè chân mình” nên không bầu cho ông Nguyễn Bá Thanh, người đảm trách thực tế Ban chỉ đạo Trung ương phòng chống tham nhũng.

Từ đó có thể khẳng định mà không sợ sai lầm quá đáng rằng, cho đến giữa nhiệm kỳ, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã lập bàn 1-0 trước TBT Nguyễn Phú Trọng.

Tuy tình hình đã như thế, nhưng khó mà nói được phe nào với phe nào.

Để có cái nhìn tường tận hơn, chúng tôi thử khảo sát Đảng theo “nhóm lợi ích”.

1 – Nhóm lợi ích thứ nhất gồm phía Thủ tướng, người nắm trong tay tiền thuế của dân, số tiền này được chi tiêu: trả lương cho bộ máy nhà nước, cho bộ máy Đảng và các tổ chức ngoại vi như Mặt trận Tổ quốc, hội Liên Hiệp Phụ nữ…, quan trọng nhất là đầu tư công, …

2- Nhóm lợi ích thứ hai gồm các Bí thư Tỉnh, Ủy ban Nhân dân tỉnh, phần lớn các vị này đều nằm trong Ban Chấp hành Trung ương. Nhóm này lấy tiền từ nhóm lợi ích thứ nhất trong các vụ đầu tư công ở tỉnh.

3- Nhóm thứ ba gồm bộ máy của TBT Nguyễn Phú Trọng, Quân Ủy Trung ương, quân đội, cũng lấy nguồn tài chánh từ nhóm thứ nhất. Tuy nhiên quân đội có cơ sở kinh tế quan trọng riêng mà nhóm thứ nhất không có quyền kiểm soát.

Hiện nay, do không thu thuế đủ nên Thủ tướng nghe theo bộ trưởng KH-ĐT Bùi Quang Vinh ra chỉ thị 1902 về đầu tư công nhằm cắt nguồn tài trợ cho nhóm lợi ích thứ hai, lấy lý cớ đầu tư không hiệu quả và để minh chứng cho quyết định của mình, ông Vinh đưa ra vài thí dụ:

1- Ví dụ dự án thủy lợi lúc đầu vẽ ra bảo là tưới tiêu cho 1.000ha, suất đầu tư 2 tỉ đồng/ha, nhưng khi hoàn thành thì chỉ tưới tiêu cho 500ha và tổng vốn đầu tư vẫn là 2.000 tỉ đồng, rất kém hiệu quả nhưng không ai bị xử lý.

2- ví dụ xây cái chợ không có người đến, gây lãng phí rất lớn nhưng không ai chịu trách nhiệm”.

3- có tỉnh làm đường rộng 70 mét mà không có người đi.

Và Bộ trưởng Vinh tiết lộ: “Khi thực hiện,(chỉ thị 1902 về đầu tư công) có người đã nói với tôi: Bộ trưởng làm như thế này là lấy đá tự đè chân mình. Cả một thời gian dài sau đó, cũng vẫn còn rất nhiều ý kiến trái chiều kiến nghị kêu khó khăn, mất quyền lợi…”

Nhóm lợi ích thứ 2 do đó bị đụng chạm. Nhóm này sống ngon lành nhờ những vụ đầu tư công, vụ nào cũng đem lại lợi nhuận riêng hàng triệu đô la cho các vị, chỉ cần nhìn Dương Chí Dũng khai ông ta và Tập đoàn Vạn Thịnh Phát (TP.HCM) do bà Trương Mỹ Lan làm chủ tịch, đã “mua” Thượng tướng công an Phạm Qúy Ngọ bằng 5 trăm ngàn, triệu đô thì cũng hiểu nhóm lợi ích thứ hai bị thiệt thòi với chỉ thị 1902 như thế nào. Phần lớn họ có mặt trong Ban Chấp Hành Trung Ương nên khó có thể nói họ sẽ không có tác động nào trong những lần họp tới, nhất là chuẩn bị nhân sự cho Đại hội XII vào năm 2015. Và ở đây cái khôn ngoan không nói ra của “chỉ thị 1902 về đầu tư công” được ban hành bởi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là sẽ tạo thêm một việc “xin, cho”. Anh Trung ương nào được cho sẽ phải uống nước nhớ nguồn.

Tóm lại, tuy là ba nhóm lợi ích, nhưng thực tế chỉ có hai khuynh hướng: một bên che đậy bằng ngọn cờ chủ nghĩa Mác-Lê trong các hoạt động kinh tế, còn bên kia nói “định hướng xã hội chủ nghĩa” cho có lệ, nhưng làm huỵch toẹt ra là kinh tế thị trường với “Chiếc phong bì không còn chứa đủ tiền hối lộ ”

Hai khuynh hướng này sẽ làm cho Đảng dậy sóng và đất đước cũng sẽ chao đảo theo. Dù khuynh hướng nào thắng hay bại, đất nước cũng sẽ thua thiệt.

Trong cuộc chơi giữa hai khuynh hướng này, các lão thành cách mạng, các đảng viên về hưu chỉ có cái sổ lương hưu chả thấm vào đâu so với 10 ngàn, 20 ngàn đô mà Dương Chí Dũng vứt ra cho các cán bộ công an đương quyền cấp dưới. Còn các đảng viên, ngoài số lương rất thấp so với công dân các nước quanh vùng, có kiếm chác được món tiền còm thêm cũng chỉ vừa đủ sống. Tất cả thu nhập của những phần tử nói trên chả thấm vào đâu trước những thất thoát to lớn mà đất nước phải gánh chịu. Nếu có một sự thay đổi thể chế chính trị ôn hòa, chẳng ai thèm đụng đến thu nhập kém cỏi của họ.

Nếu họ còn chút lương tâm, họ thừa biết họ phải làm gì để giúp đất nước thoát ra khỏi vũng lầy hiện nay.

Khi nói về đảng cộng sản, có khuynh hướng cho rằng phải nói đến công và tội của đảng này. Chúng tôi cho rằng, khi đất nước đang quằn quại trong vũng lầy và cần phải thoát ra bằng mọi giá thì có nói đến công lao cũng bằng thừa. Không công lao nào chuộc được cái tội tày trời hiện nay là làm cho đất nước ngày càng nghèo đi, để cho biển đảo bị Trung quốc chiếm mà không bảo vệ, cấm người dân tuyên truyền cho lòng yêu nước, yêu biển đảo…trái lại lúc nào cũng trâng tráo đòi nhân dân phải chấp nhận quyền lãnh đạo của mình, bằng Hiếp Pháp sửa đổi, bằng bạo lực quân đội, công an.

Dù sao, công lao của đảng cộng sản cũng sẽ có cơ hội được đề cập đến, khi họ phải trả lời trước tòa án nhân dân.

Ngày 19/01/2014 là ngày kỷ niệm 40 năm Trung Quốc chiếm Hoàng Sa, đúng vào sáng ngày này không một tờ báo trung ương nào của Đảng nhắc đến hai chữ Hoàng Sa, mãi đến chiều tối mới có vài tờ báo e dè đưa tin triển lảm về Hoàng Sa ở Đà Nẵng, tờ Đại Đoàn Kết chỉ dám nói thoáng qua rằng 74 người Việt(không dám nói họ là chiến sĩ VNCH) đã ngã xuống.

Một tháng trước đó, vài tờ báo trong hệ thống này liên tục phóng sự về cuộc hải chiến bảo vệ Hoàng Sa của chính quyền Việt Nam Cộng Hòa, Chủ tịch huyện đảo Hoàng Sa đã thông báo tổ chức “Chương trình ca nhạc hát về biển đảo quê hương và Lễ thắp nến tri ân Hướng về Hoàng Sa” ở Đà Nẵng nhưng cuối cùng ngày 17/1 do lệnh trên phải thông báo hủy bỏ.

Ai đã ra lệnh cho báo chí không được nhắc đến Hoàng Sa trong sáng ngày 19/01/2014 này, ai đã cấm tổ chức tưởng niệm thắp nến ở Đà Nẵng? Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang hay Nguyễn Tấn Dũng? Người dân chúng tôi đòi hòi trong các ông, ai là người đã đánh mất lòng tự trọng dân tộc tối thiểu để ra lịnh cấm đoán hèn mạt này.

Tự do cho dân, hòa giải dân tộc và dân chủ cho đất nước

Chúng tôi mong muốn thấy những nguyên tắc dưới đây được ghi trong Hiến pháp:

- Hiến Pháp phải bảo đảm cho mọi công dân các quyền: ứng cử, bầu cử, biểu tình, lập hội, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do đi lại, xuất ngoại, tự do kinh doanh, làm ăn, quyền tư hữu và trực tiếp quản lý về nhà cửa, ruộng đất …

- Hiến pháp phải quy định một nhà nước pháp quyền thay mặt nhân dân trong việc quản trị đất nước, khác xa hoàn toàn với quan niệm cai trị người dân. Quân đội chỉ có bổn phận bảo vệ đất nước, biển đảo. Hiến Pháp không được quyền ghi tên bất cứ đảng phái nào.

- Hiến pháp phải quy định Hành pháp, Lập pháp, Tư pháp tuyệt đối độc lập với nhau.

- Hiến pháp phải quy định tất cả điều khoản về quyền con người, ít nhất là theo công ước quốc tế, không thể bị bất cứ ai xâm phạm, vì bất cứ lý do gì.

Đặc biệt về vấn nhân quyền, chúng ta có khả năng giương cao ngọn cờ này trước thế giới nếu chúng ta quyết tâm. Nó không tốn kém bao nhiêu, nó hợp với thời đại và lòng bao dung của chúng ta, nó chỉ đòi hỏi tự chúng ta tôn trọng thực sự con người.

Thông điệp của Thủ tướng nói đến giương cao ngọn cờ dân chủ chỉ là một kiểu nói mị dân . Dân chủ càng ngày càng tiến triển trên thế giới, Dân chủ lại là một quá trình chứ không phải ngày một ngày hai như mì ăn liền. Chúng ta tụt hậu về lối sống dân chủ, lối suy nghĩ dân chủ từ ngày đảng cộng sản Đông Dương được thành lập cho đến nay cũng đã 80 năm và hiện nay vẫn lặn ngụp trong kiểu “dân chủ xã hội chủ nghĩa” tức là vẫn độc tài. Cho nên cùng lắm là giương cao khẩu hiệu như bà phó Đoan của Hội đồng lý luận Trung ương là “dân chủ xã hội chủ nghĩa cao hơn gấp vạn lần dân chủ tư bản chủ nghĩa” để mà tiếp tục dối dân chứ có cờ đâu mà phất.

Hiến pháp sửa đổi 2013 hoàn toàn trái với tinh thần nói trên vì chỉ thể hiện cương lĩnh của một đảng độc tài.

Theo chúng tôi hiểu, bản Hiến pháp do nhóm 72 nhân sĩ (gọi tắt là Kiến nghị 72) đề nghị trong năm 2013 đã có sẵn những tinh thần mà chúng tôi mong muốn, có thể thảo luận thêm để thành bản Hiến pháp mới của một nước Việt Nam tự do, dân chủ, thật sự của mọi công dân.

Ngày 20/10/2013, Tiến sĩ Trần Nhơn, đảng viên, nguyên thứ trưởng Bộ Thuỷ Lợi, trong một đề nghị Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 (Do Công ty Hỗ trợ Phát triển và Hội nhập Toàn Cầu đề xuất trên nền tảng của nguyên bản dự thảo Kiến nghị 72), được đăng trên site Tự Đổi Mới (tudoimoi.org) có một đề nghị sửa đổi quan trọng về điều 11:

Điều 11. Quốc kỳ, quốc huy, quốc ca, quốc khánh và thủ đô:

Quốc hội chuẩn bị đề án quốc kỳ, quốc huy, quốc ca, quốc khánh và thủ đô, trình nhân dân phúc quyết.

Đề nghị của Tiến sĩ Trần Nhơn vừa can đảm, vừa khai phá và nếu được chấp nhận sẽ là một bước hòa giải dân tộc chưa có tiền lệ, mở cửa cho một sự đoàn kết dân tộc rộng lớn mà đất nước đang chờ đợi.

Sau thời kỳ toàn dân ta đấu tranh chống phướng Bắc để có một đất nước Việt Nam độc lập, toàn vẹn lãnh thổ, chúng ta đã trải qua trong thế kỷ 20, hai cuộc chiến tranh đẫm máu khốc liệt. Trong cuộc chiến tranh thứ nhất, toàn dân một lòng đã dũng cảm và thành công trong việc giải phóng dân tộc đánh đổ thực dân.

Tiếc thay, miền Bắc sau năm 1954, đảng Lao Động Việt Nam (thực chất là đảng cộng sản đổi họ đổi tên nhưng không đổi tư duy cộng sản), đã đứng trong hàng ngũ quốc tế cộng sản, với tất cả những tồi tệ của chủ nghĩa độc tài hiện nay.

Vì thế cuộc chiến tranh lần thứ hai từ năm 1960 đến năm 1975 tuy có một số lý do, nhưng nổi bật lên cả là màu sắc cuộc chiến Quốc-Cộng, giữa tự do và độc tài, giữa dân chủ và chuyên chính, giữa hai quan niệm cuộc sống khác nhau, không thể thống nhất được.

Sau 1954 với một triệu người di cư vào Nam thì đến năm 1975 và những năm sau đó, từ 1 đến 3 triệu người cũng bỏ nước ra đi tìm tự do. Cho đến những năm gần đây, 2013/2014 số người lợi dụng các tours du lịch rồi bỏ trốn cũng rất cao buộc Tổng cục Du lịch Việt Nam vừa có công văn số 17 cho biết sẽ kiên quyết ngăn chặn hành vi lợi dụng con đường du lịch để đưa người Việt Nam ra nước ngoài bất hợp pháp (thực tế là vượt biên chính thức). Nếu đất nước hòa bình, tiến bộ, tươi đẹp thật sự thì chẳng có ai bỏ quê cha đất tổ mà đi.

Sự phân ly này đòi hỏi chúng ta phải tìm cách hoà giải giữa dân tộc chúng ta để cùng nhau chung sống hài hòa trên giải đất của tổ tiên. Hiện nay vấn đề lá cờ đang gây nhiều chia rẽ, chúng ta không thể để hai lá cờ cứ tiếp tục đánh nhau trong lòng người.

Chúng tôi nghĩ rằng cha ông ta đã mấy lần, chẳng đặng đừng, chống quân Bắc triều để giữ bờ cõi. Chắc lúc đó đã có những lá cờ phất phới bay và chiến thắng, nhưng đến nay, thử hỏi ai còn biết, hoặc nhớ đến những lá cờ mà cha ông ta đã phất lên trước mặt quân xâm lược? Bản thân tôi chỉ còn nhớ đến những chiến thắng hào hùng của cha ông mà không được lịch sử dạy cho lúc đó cha ông đã dùng những lá cờ nào? Và dù lá cờ nào thì nay cũng đã biến mất.

Trong chiến tranh vừa qua, có hai lá cờ: Đỏ sao vàng và Vàng ba sọc đỏ. Cờ nào cũng thấm máu của anh hùng liệt sĩ, cờ nào cũng linh thiêng tùy theo anh ở phía nào. Có thể nói gia đình nào cũng có con em thấm máu không trên lá cờ này thì cũng trên lá cờ nọ. Cờ nào cũng mang vinh quang cùng tội ác. Chính vì thế mà chúng ta phân tán, chia rẽ vì một biểu tượng lá cờ.

Hơn 40 năm qua, sự chia rẽ, thù hận không những không mờ nhạt mà càng sâu đậm trong bối cảnh đất nước lún sâu vào tụt hậu, xã hội mất lẽ sống cao đẹp đáng có, con người bần cùng hóa và tiếp tục bị kềm kẹp về tư tưởng. Về phía những thành phần vượt biển để thoát khỏi chế độ cộng sản, họ đã thành công ở những nước được xem là tổ quốc thứ hai của họ, tạo ra được một cộng đồng người Việt giàu có, tiến bộ, thành đạt, chưa có tiền lệ trong lịch sử dân tộc, nhờ đó khẳng định được rằng chế độ tự do dân chủ đã giúp cho con người từ tay trắng có thể đạt được ước vọng của mình. Không huy động được một cộng đồng như vậy trong vấn đề ngoại thương chứng tỏ sự yếu kém của những người cầm quyền hiện nay.

Nếu cứ tiếp tục áp đặt một lá cờ là tiếp tục duy trì sự chia rẽ. Đất nước chúng ta đang trong tình trạng bi đát đòi hỏi công sức của mọi người, vì thế nếu người dân phúc quyết lá cờ một cách dân chủ thì thiểu số sẵn sàng chấp nhận. Trong cuộc sống dân chủ, chỉ có kẻ độc tài mới không chấp nhận mình là thiểu số một khi quần chúng đã phúc quyết.

Những suy nghĩ nói trên cho phép chúng tôi kết luận rằng đề nghị về điều 11 của TS Trần Nhơn là can đảm, đặt đúng vấn đề trong mong muốn hòa giải dân tộc. Nếu Đảng không muốn hòa giải vì luôn muốn có “lực lượng thù địch” để làm bình phong cho những thất bại của họ, thì ngược lại người dân chúng ta phải hòa giải được với nhau, bất chấp chính quyền, càng sớm càng tốt. Mong độc giả cùng suy nghĩ với chúng tôi.

Nguyễn Trung Chính
20/01/2014

 Nguồn: Tự Đổi Mới

22 Phản hồi cho “Tự do cho dân, hòa giải dân tộc và dân chủ cho đất nước”

  1. noileo says:

    Hòa giải hòa hợp, Hòa giải hòa hợp quốc gia & dân tộc không phải là chuyện hòa hợp hòa giải trong gia đình, không phải là chuyện tình cảm gia đình.

    “HHHG” không phải là “ăn cùng mâm & ngủ cùng chiếu”!
    “Ăn cùng mâm”, có khi đầy những “rượu ngoại cao cấp”, có khi rất đơn sơ với sị đế lô can, chung quanh bàn tiệc có đầy đủ 2 phe “cờ vàng” & “cờ đỏ” cùng hỷ hả dzô dzô chăm phần chăm ,

    “ngủ cùng chiếu ” mà “đỉnh cao” là cuộc ngủ cùng chiếu có giấy phép đàng hoàng nghiêm chỉnh, chứ không loạng quạng lang chạ, của cặp đôi Thanh Phượng & Bảo Hoàng…,
    là những chuyện đã xảy ra hàng ngàn vạn cuộc từ 1975 đến nay, mà có thấy “HHHG” gì đâu?

    “Hòa giải hòa hợp” ở đây là hòa giải hòa hợp về chính trị, là mọi công dân, dù sinh quán & trú quán ở đâu, bắc hay nam, dù theo tôn giáo nào, dù thuộc chủng tộc nào, thuộc khuynh hướng chính trị nào, dù ca ngợi hay chủi rủa “anh hùng” nào, dù ca ngợi cờ vàng hay nguọc lại, dù khinh ghét cờ đỏ hay ngược lại…, thích hay không thích những nét văn hóa này kia của VN, của Mỹ, Pháp, của Nga , tàu…., cũng đều có quyền bình đẳng như nhau để tham gia vào guồng máy điều hành quốc gia, ở mọi cấp bậc,

    cũng đều có quyền bình đẳng như nhau để ứng cử & bầu cử , tham gia vào guồng máy điều hành quốc gia, ở mọi cấp bậc,

    cũng đều có quyền bình đẳng như nhau để, theo quy định chung, minh bach, về khả năng, học vấn trong tuyển mộ & bổ nhiệm, được tuyển chọn & bổ nhiệm vào guồng máy điều hành quốc gia, ở mọi cấp bậc,

    Là nghiêm cấm xử dụng bạo lực, bạo lực “tư nhân & tự phát” cũng như bạo lực công quyền, mà áp đặt khuynh hướng chính trị & tôn giáo & ý thích cá nhân & đạo đức [theo quan niệm riêng] của mình lên người khác, mà ngăn cấm người khác phát biểu y kiến khác của họ.
    Là một nền tư pháp độc lập. Là mọi công dân đều đuọc luật pháp bảo vê và và bị luật pháp chế tài như nhau.

    Là mọi công dân đều đuọc quyền dân chủ tự do như nhau

    • noileo says:

      Rõ ràng sự bình đảng như trên, tư pháp độc lập…, tự do phát biểu ý kiến… là kẻ thù của chế độ cộng sản Hồ chí Minh vong bản ngoại lai tay sai giặc tàu,

      Rõ ràng chế độ cộng sản Hồ chí Minh độc tài đê tiện gian ác là kẻ thù của những bình đẳng & tư pháp độc lập…, tự do phát biểu ý kiến…

      rõ ràng chế độ cộng sản Hồ chí Minh đã là kẻ thù của HHHG từ 1946 khi cs Võ NGuyên Giáp tên bộ trưởng đồ tể hà nội 1946 theo lời dạy của Hồ chí Minh: “các chú phải mổ bụng, bổ đôi cái bao tử ra, thì cái xác mới chìm xuống” đã ám sát giết hại hàng trăm người hà nội, hàng ngàn người VN bất đồng chính kiến với cs VÕ NGUyên Giáp & cs HCM & cs PVD

      để có thể đạt đuọc HHHG, điều trước hết là phải tiêu diệt chế độ cộng sản độc tài gian ác phi nhân phản dân tộc, vong bản ngoại lai tay sai giặc TÀU do cs Hồ chí Minh & cs VNG & cs PVD rước giặc tàu vào VN từ 1950, dụng nên tại VN từ 1954 đến nay…

  2. ĐôngA says:

    Trích: “Cờ nào cũng mang vinh quang cùng tội ác.”
    Cào bằng lịch sử như vậy là một hành động nếu không ngu xuẩn thì là gian trá.
    Ngu xuẩn hay gian trá đối với lịch sử đều là tội ác với hậu sinh.

    Đất nước Việt Nam đang mất nước vào tay Tàu cộng. Xin nhắc lại là “đang” chứ không phải “sắp”. Bọn đảng csVN là nô tài Tàu cộng, chúng không có quyền tự quyết cái gì hết.

    Muốn đấu tranh để Dân Tộc Việt Nam có lại độc lập, người Việt phải có chung MỘT và chỉ MỘT lá cờ. Muốn hay không muốn, rồi thì mọi người Việt đều phải công nhận:
    - Lá cờ vàng đem lại no ấm, tự do.
    - Cờ đỏ là cờ ngoại bang của cộng sản quốc tế Nga Tàu, chủ chiến và gô đầu dân Việt vào chiến tranh và nô vong.

  3. tiên võ says:

    CHÚC BÀ CON VIỆT KIỀU VỀ QUÊ TẬN HƯỞNG MỘT MÙA LỄ TẾT BÌNH YÊN ĐẬM ĐÀ BẢN SẮC VIỆT
    Đến làng cá kho giữa trưa ngày ông Táo về trời, tôi được thông báo: muốn tìm lãnh đạo hỏi chuyện kho cá thì đến nhà các ông ấy, vừa phỏng vấn vừa xem làm cá kho
    Gợi ý kể trên là của một nhân viên ủy ban xã Hòa Hậu, H.Lý Nhân, Hà Nam, nơi có nghề kho cá để bán cho khách tứ phương
    “Làm một dịp tết, tiền tiêu cả năm”
    “Nếu có khách đặt thì làm một dịp tết, tiền tiêu cả năm nên hễ ai có mối là kho cá để bán”, người này nói. Hòa Hậu là quê hương nhà văn Nam Cao, ông là người làng Nhân Hậu cũ, sau nhập với Nhân Hòa thành xã Hòa Hậu ngày nay. Xã có 15.000 dân, hầu hết mang họ Trần, nếu không ắt là người nơi khác chuyển đến. Nam Cao cũng mang họ Trần, tên thật của ông là Trần Hữu Tri.
    Tôi đi tìm ông Trần Văn Thao, Trưởng công an xã vì nghe nói ông này năm nay làm tới 2.000 nồi cá kho. Nhà ông Thao ở xóm 12, mới xây rộng rãi, ngoài ngõ đậu một xe tải nhỏ đang đóng cá kho đi Hà Nội, dưới một lán tre là hai hàng bếp củi cháy rực, đun sôi sùng sục khoảng trăm niêu đất bên trên.
    Ông Thao cho biết: Hòa Hậu có 25 xóm thì 17 xóm thuộc Nhân Hậu cũ có nghề cá kho, mỗi dịp tết, cả làng xuất lò khoảng 30.000 – 40.000 niêu cá kho đi tứ xứ. Nguyên do là thời bao cấp, xã thường tát ao dịp tết, rồi chia cho mỗi nhà một cân cá nên ai cũng biết kho cá. Cách đây khoảng 15 năm, sau khi gửi cho đồng đội cũ ít cá kho, ông Trần Huy Thị là Chủ tịch Hội Cựu chiến binh được nhờ mua cá, kho hộ, dần dà thành dịch vụ. Con trai ông Thị là Trần Huy Thỏa nay kế nghiệp cha, cũng là một chủ lò cá kho to nhất nhì trong xã.
    Chúng tôi đã đưa việc kinh doanh cá kho vào nghị quyết của đảng ủy. Cá kho Hòa Hậu sẽ phải được chứng nhận an toàn vệ sinh thực phẩm, đăng ký nhãn hiệu và vào các siêu thị, nhà hàng, đến với bữa ăn của người dân trong cả năm chứ không chỉ một dịp tết, theo đường đặt hàng
    “Lên Hà Nội, vào Sài Gòn là chuyện quá bình thường, cá kho làng tôi còn theo Việt kiều đi đến nhiều nước rồi”, ông Thao tự hào nói và xác nhận chuyện làm một tết, tiêu cả năm: “Mỗi nồi lãi 100.000 đồng, làm được 2.000 nồi thì lãi 200 triệu là đúng. Tôi đang tính lập công ty để tiện giao dịch, mở rộng thị trường và cũng để biết mùi giám đốc một tí, dù chỉ là giám đốc cá kho”. Nói rồi ông cười và dắt chiếc xe tay ga PCX sành điệu phóng ra ủy ban vì đã tới giờ đi làm.
    Kỳ công
    “Công trường” kho cá của ông Thao lúc này nhộn nhịp hơn lúc trước. Ông Trừ, anh cả ông Thao điều khiển hai chiếc máy vắt nước chanh. Ông Năm, anh trai thứ hai thì lội vào bể vớt ra một lúc hơn hai chục con cá trắm đen to bự. Sau khi rửa nước muối, nước lã, cá được moi ruột, bỏ đầu, chặt vây và pha thành từng khúc. Trắm đen là nguyên liệu gần như duy nhất để làm cá kho.
    Sau khi cân, các khúc cá to như vốc tay được nhồi vào từng chiếc niêu đất đã lót riềng rồi xếp lên bếp lửa đã rừng rực bởi củi gỗ nhãn. Củi nào cũng được cả, nhưng củi nhãn thì rực lửa, đượm than hơn, lại sẵn vì nhãn ở đây trồng nhiều. Năm nay, nhà ông Thao dùng hết 7 tấn cá, 2 tấn riềng, 2 tấn chanh, 30 tấn củi và đóng lò vào 28 tết.
    Nghề cá kho có lẽ không bí ẩn, mà khó là sự kỳ công. 10 – 12 tiếng là thời gian để một niêu cá ra lò, nghĩa là mẻ cá vừa lên bếp lúc trưa sẽ thành cá kho lúc nửa đêm nay! Lửa phải cháy đều; nước hàng đã pha mắm, muối phải nêm liên tục để cá không cháy mà vẫn nhừ cả xương lẫn vẩy và đậm đà vị mắm, muối; thơm tho mùi riềng, sả; không tanh bởi chanh, ớt. Vào vụ, người làm cá chỉ được ngủ 2 – 3 tiếng mỗi ngày, bị vây cá cắm vào tay, bị bỏng, đau mắt, sổ mũi là chuyện bình thường.
    Thú vị của niêu cá kho Hòa Hậu còn nằm ở chính… cái niêu. Từ H.Yên Thành, Nghệ An, mỗi năm khoảng 50.000 chiếc niêu đất được chở về bán cho làng kho cá với giá 25.000 đồng. Thử cầm một niêu lên tay, tôi thấy nó nhẹ bẫng vì mỏng chỉ 4 – 5 mm, gõ vào kêu lanh canh như nhạc gió. Niêu nặn tay, bằng thứ đất có thể chịu lửa nhưng để không rò, không nứt khi kho cá thì phải cho nước vào nấu sôi, niêu nào rò thì bỏ gạo vào đun cho kín. Vung niêu cũng làm bằng đất, nhưng được sản xuất tại Thanh Hóa và có giá 10.000 đồng.
    Giá cá trắm đen chỉ khoảng 110.000 đồng/kg, nhưng vì kỳ công như thế nên giá cá kho không rẻ. Có nhiều cỡ niêu, ứng với 2, 3, 4 hay 5 kg cá sống mỗi niêu sẽ có giá khoảng 500.000 đồng đến 1 triệu đồng. Nếu tính trung bình, khoảng 200.000 đồng/kg cá nhưng cũng có lò bán tới 250.000 đồng/kg.
    Đáng ngạc nhiên là các chủ lò mà chúng tôi tiếp xúc đều không muốn tiết lộ danh tính những khách hàng lớn của mình. Có người gọi đó là “các sếp” vì dân thường chẳng mấy ai mua nồi cá kho đắt thế mà ăn. Thật thà như ông Trần Huy Đoàn ở xóm 2 thì kể rằng đơn hàng 80 niêu mà ông đang làm là của một công ty giao thông trên Hà Nội mua để làm quà biếu, nhưng cũng không nói tên.
    Đến Hòa Hậu những ngày này, sẽ thấy những lò cá kho lớn nhỏ rực lửa trong bếp, trong sân, thậm chí lộ thiên giữa các khu vườn. Tới thăm nhà ông Trần Xuân Thực ở xóm 9, người vừa trúng chức chủ tịch một tổ chức rất ngộ nghĩnh tên là Hiệp hội Cá kho Hòa Hậu với 22 hội viên và là một chủ lò lớn với khoảng 1.500 niêu dịp tết này, chúng tôi còn thấy hai dãy bếp bên cạnh một trại nuôi gà quây lưới.
    Nghề kho cá đang làm cho nhiều người ở Hòa Hậu giàu lên, nhiều gia đình có cả website bán hàng trên mạng. Đáng chú ý là dù mới chỉ bán cho khách đặt, nhưng theo website bán hàng của ông Trần Vũ Luận, một trong những thành viên nổi tiếng nhất của Hiệp hội Cá kho Hòa Hậu thì sản phẩm của cơ sở này đã bị làm nhái!
    Gặp chúng tôi ở trụ sở xã cuối giờ chiều, Bí thư Đảng ủy xã Hòa Hậu Trần Đức Huy hồ hởi: “Chúng tôi đã đưa việc kinh doanh cá kho vào nghị quyết của đảng ủy. Cá kho Hòa Hậu sẽ phải được chứng nhận an toàn vệ sinh thực phẩm, đăng ký nhãn hiệu và vào các siêu thị, nhà hàng, đến với bữa ăn của người dân trong cả năm chứ không chỉ một dịp tết, theo đường đặt hàng. Chúng tôi tổ chức ra hiệp hội cá kho cũng là nhằm mục đích ấy”.
    Cùng với Chủ tịch UBND xã Trần Huy Hài, nhà ông Huy cũng có một lò cá kho với sản lượng hơn trăm niêu dịp tết này. “Anh em quen biết nhờ thì mình làm thôi, với lại lãnh đạo xã cũng phải làm để biết thực tế thì mới chỉ đạo được phong trào, gì chứ cá kho quê tôi giờ rầm rộ lắm, tính sơ thì cũng phải vài trăm nhà”, ông Huy nói.

    • lethan says:

      Tien võ says:
      05/11/2013 at 22:29

      Cũng chả có gì mà phải giấu giếm. Tự giới thiệu, tôi là một Đảng Viên ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM. Tôi sinh hoạt đảng tại một chi bộ ở Ang Giang.

  4. Trực Ngôn says:

    Tác giả Nguyễn Trung Chính nói quá đúng khi nhận định rằng: “Trong chiến tranh vừa qua, có hai lá cờ: Đỏ sao vàng và Vàng ba sọc đỏ. Cờ nào cũng thấm máu của anh hùng liệt sĩ, cờ nào cũng linh thiêng tùy theo anh ở phía nào. Có thể nói gia đình nào cũng có con em thấm máu không trên lá cờ này thì cũng trên lá cờ nọ.

    Thế nhưng lại hàm hồ, không phân biệt được chính tà rằng: “ Cờ nào cũng mang vinh quang cùng tội ác. Chính vì thế mà chúng ta phân tán, chia rẽ vì một biểu tượng lá cờ“.

    Vì rằng: Cờ đỏ sao vàng là cờ máu do ông Hồ Chí Minh và đảng CSVN cõng CNCS vào Việt Nam gây bao nhiêu chết chóc cho nhân dân và tang tóc cho đất nước.

    Người dân VN không phân rẽ vì biểu tượng lá cờ, mà chia rẽ vì do CSVN cố tình gây ra!

  5. Nguyễn Văn says:

    Muốn khôi phục lại giang sơn, phải tiêu diệt đảng cộng sàn!
    Muốn tiêu diệt đảng cộng sản, phải loại bỏ tính đê hèn sợ hãi.

    Dân tộc Việt Nam có vấn đề gì mà kêu gọi hòa giải dân tộc?
    Cả một dân tộc oai hùng đang bị đảng cộng sản đè đầu thì tại sao không đứng lên tranh đấu mà kêu gọi hòa giải dân tộc?
    Cái tựa đề “Tự do cho dân, hòa giải dân tộc và dân chủ cho đất nước” mà kêu gọi hòa giải?
    Muốn có “tự do cho dân”, “dân chủ cho đất nước” thì phải giải thể chế độ cộng sản chứ không phải “hòa giải dân tộc“; vì còn cộng sản là còn đói nghèo lạc hậu và ngu dốt, còn chia rẽ hận thù, và còn bị ngoại bang lấn hiếp.

  6. Thanh Pham says:

    Những Tên Thái Thú Thời Cận Đại

    Ông cha ta trách mình quá dại
    Để cho một lũ không ra gì
    Ngu đần dốt nát đi chỉ dạy
    Rước voi về giày xéo quê hương

    Trong suốt hơn tám mươi năm dài
    Dài hơn cả đời một con người
    Vì sợ hãi chịu nhục nhã khờ dại
    Mang tội với tiền nhân, Trời ơi!

    Sắp mất nước
    Vẫn vô minh?
    Làm thinh!

    T.Phạm

    http://sangcongpha1.wordpress.com/

  7. Austin Pham says:

    Không cần phải “động não” thì ai ai cũng biết vụ Hoàng Sa được khơi mào bởi Nguyễn Tấn Dũng. Anh ta muốn tập hợp lực lượng của cả hai phía: người Việt “quốc gia” và đại đa số người dân trong nước đang mong đợi một sự dứt khoát trong việc bảo vệ lãnh thổ, lãnh hải của nước Việt Nam mà bạo quyền cộng sản VN chưa bao giờ dám lên tiếng. Nguyễn Tấn Dũng đánh canh bài này công khai ngay trong trang mạng của anh ta để lấy chính danh. Các phe cánh đã bắt đầu bộc lộ. Tôi rất thích thú theo dõi những hành động kế tiếp của đôi bên. Nguyễn Tấn Dũng không có đường chọn lựa. Anh ta phải hành động, bắt buộc phải hành động vì anh ta không thể đợi đến ngày mất hết quyền lực và bị Phú Trọng và Bá Thanh mần thịt như một con chó.
    Phải mạnh dạn lên, anh ba! Anh không có đường thoát, em nhấn mạnh một lần nữa: “anh không có đường thoát”. Phải tự cứu mình dựa vào “đại nghĩa dân tộc”, vào “quốc gia” chứ xá chi việc hy sinh 3 triệu tên cộng nô chuyên liếm dãi tàu phù.
    Thắng làm vua, thua làm giặc- phương châm của cộng sản, anh ba không nhớ sao?

  8. nguenha says:

    “nếu cứ tiếp tục áp đặt một lá cờ là duy trì sự chia rẻ”. Điều nầy “đúng”,nhưng không hẳn ! CHLB Đức
    đâu cần đổi Lá cờ ,khi Đông-Tây nhập một,nhưng đoàn kết và phát triển không ngừng tiến bước. Vậy thì
    Cờ ở đâu?? Cờ ở trong Tim ta !! Ở điểm nầy có người nhầm lẩn,nhất là VC,cứ “đồng hóa” Cờ =Tổ-Quốc,để dễ nhập nhằng ! Cờ có thể thay đổi,nhưng Tổ quốc VN không bao giờ thay đổi.Sống xa Quê-Hương chứ không bao giờ sống xa Tổ quốc cả,! Người Việt tha hương,ra đi, mang theo Tổ Quốc ở trong trái Tim mình! Xin những chú VC đưng nhập-nhằng xem Ta=Tổ quốc ! Cờ chẳng qua là một “biểu tượng”.
    Cố nhiên Biểu tượng có Chính danh thì Quốc Gia mới dễ bề ăn nói,mọi người mới nễ trong. Bao giờ Đất nước có một Quốc hội hoàn toàn Do dân-Vì dân-cho Dân lúc đó Lá Cờ “chính danh” sẽ xuất hiện.Còn bây giờ với QHCS,cho dù có Cờ Mới ,cũng chỉ là “đổi tuồng” mà thôi! Cám ơn.

  9. Tất cả vì danh dự dòng giống Lạc Hồng ,tôi mong mỗi chúng ta hãy tự khép lại qúa khứ và hãy vượt qua chính mình cùng nhau tìm một giải pháp tốt nhất cho Tổ Quốc Việt Nam cất cánh ,
    Khép lại mọi hận thù, cùng nhau vạch ra con đường hoà hợp và hòa giải dân tộc theo đúng nghĩa lớn là vì nước vì dân,
    Cứ theo trình tự khung hướng tới một nhà nưóc tam quền phân lập ,theo thể chế dân chủ tự do lập hiến ,thự sự có một chính phủ điều hành làm thuê cho dân và luôn cho phép dân giám sát và kiểm chứng một cách công khai minh bạch ,
    Tôn trọng quyền con ngườn chiểu theo HCLHQ và thông lệ chung; thự sự có một nhà nước do dân và vì dân ,chúng ta kiên quyết chống độc tài và áp bức bất công ,chống tội phạp hình sự chứ không chống lại quyền tự do của con người .

  10. Người góp ý says:

    Nhìn vào những sự việc xảy ra những ngày gần đây hay xa hơn 1 chút ,ý hoà giải là tốt nó đã được đưa ra cả 2 , 30 năm và giờ đây được lập lại coi như quá trễ .TQ có để công cuộc này diễn tiến thuận lợi không trong khi gián điệp của họ nhung nhúc trong nước ,kinh tế cái bao tử của đất nước bị họ chi phối hoàn toàn chưa nói về chính trị .Những bài như vậy chỉ tác dụng xoa dịu ,an ủi hay dùng từ “tự sướng” trước 1 sự việc không có lối ra và không chắc chắn đạt kết quả .

Leave a Reply to Nguyễn Văn