WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tôi đã nhận lại hộ chiếu

Sau khi đọc được bản Tuyên bố ngày 21-5-2015 của 155 nhân sĩ trí thức và bè bạn bốn phương, đăng đồng loạt trên nhiều trang mạng, không chấp nhận việc Công an Việt Nam bất ngờ cấm tôi xuất cảnh và thu giữ hộ chiếu của tôi vào tối 18-5-2015 tại cửa khẩu Tân Sơn Nhất – cũng như hàng loạt vụ việc ngăn cản xuất cảnh khác đã xẩy ra trước tôi mà không một ai hiểu được tận nguyên ủy – từ trong tâm thức, cả cảm kích lẫn phấn chấn chợt bật nẩy một lần với cường độ như nhau làm tỉnh táo hẳn suy nghĩ của tôi. Như được tiếp thêm sức mạnh, tôi quyết định trong thời gian sớm nhất phải chủ động tìm hiểu rõ sự việc của mình.

Cân nhắc mọi lẽ, ngày 25-5-2015 tôi viết một lá thư ngắn gửi đến Cục Xuất nhập cảnh Bộ Công an Việt Nam đồng gửi Công an Hà Nội là hai địa chỉ mà trong Biên bản tạm ngưng xuất cảnh, công an cửa khẩu Tân Sơn Nhất đã hướng dẫn cho tôi. Nội dung lá thư chỉ gói gọn vào việc “đề nghị trả lại hộ chiếu hoặc cho biết lý do nếu chưa trả lại”, bởi các vấn đề liên quan khác, tôi nghĩ, đã có bản Tuyên bố 21-5  và một bài xã luận trên trang Bauxite Việt Nam cũng trong ngày đó nói thay mình một cách nghiêm túc, đầy đủ và sáng rõ; dài dòng nhắc lại chỉ bằng thừa. Trong lá thư tôi cũng không yêu cầu cơ quan hữu trách đền bồi thiệt hại cho tôi vì việc tôi có vé máy bay đi Mỹ do con gái tôi làm việc ở hãng máy bay Delta Hoa Kỳ, bố mẹ đi lại bất kỳ đâu đều được ưu tiên cấp vé, đòi hỏi việc đó là không trung thực và cầu thị.

h163

Nghe tin vừa kết thúc đợt nắng nóng bất thường ở miền Bắc, chiều ngày 7-6-2015 tôi đáp máy bay ra Hà Nội. Sáng hôm sau đến Cục Xuất nhập cảnh ở 44-46 Trần Phú, được người tiếp nhận văn thư chỉ dẫn, lại đi sang 85-87 Trần Hưng Đạo, cuối cùng tìm được đến 44 Phạm Ngọc Thạch là nơi Đội PA72 thuộc CA Hà Nội đóng trụ sở. Lên tầng ba, tôi gặp Thiếu tá Nguyễn Trường Giang. Ông nhận ra ngay đây là sự vụ mà mình đang thụ lý, bèn mời tôi tạm ngồi ở chiếc ghế nơi hành lang rồi đi xuống tầng dưới trong khoảng hơn nửa tiếng đồng hồ. Khi quay lên, ông nói nhẹ nhàng: “Mời bác cùng tôi xuống tầng hai, ở đó có nước trà tiếp bác”. Tôi cùng ông bước vào một căn phòng có đề ở ngoài: Nguyễn Văn Tuấn, Đội phó PA72 và trong phòng, trên tường, có treo một chữ “tâm” khá lớn, phía dưới là 3 chữ Hán nhỏ hơn: “Tâm giả bản” (tâm là gốc). Chúng tôi cùng ngồi xuống đối diện nhau tại một chiếc bàn ở phía ngoài. Đội phó Nguyễn Văn Tuấn bấy giờ mới mở cửa bước vào, chào hỏi, trao đổi một vài câu, nhưng không trực tiếp làm việc với tôi.

Bắt đầu câu chuyện, Thiếu tá Nguyễn Trường Giang nói: Chúng cháu đã nhận được lá thư đề nghị của bác, gửi ngày 25-5-2015, sở dĩ trả lời chậm vì còn đợi hộ chiếu từ Tân Sơn Nhất gửi ra, mong bác thông cảm. Hôm nay cháu được phép cấp trên thông báo với bác, việc tạm ngưng xuất cảnh đối với trường hợp cá nhân bác và tạm giữ hộ chiếu của bác ở cửa khẩu Tân Sơn Nhất vào thời điểm tối 18-5-2015 là hoàn toàn đúng quy định của nhà nước. Nhưng đến giờ phút này, bác không còn bị quy định đó ràng buộc nữa và bác có quyền xuất cảnh đến bất cứ nước nào bác muốn. Tuy vậy, hộ chiếu của bác hiện giờ đang nằm ở Cục Xuất nhập cảnh hoặc đang trên đường di chuyển mà chưa đến tay chúng cháu. Cháu đã gọi điện nhưng chưa có kết quả. Vì thế, bác hãy chịu khó về nghỉ. Chiều nay, hoặc chậm nhất sáng mai chúng ta gặp lại nhau, hoặc bác nhận hộ chiếu ở đây, hoặc sau khi làm biên bản bác sẽ được trao hộ chiếu tại đơn vị cấp trên của chúng cháu.

Tuy có láng máng cảm nhận một điều gì tốt lành qua phong thái cởi mở của người đối thoại, tôi vẫn hết sức ngạc nhiên, không thể ngờ kết quả lại đến nhanh như vậy. Cố nén mọi cảm giác đang xáo trộn trong óc, tôi chỉ nói vắn tắt: “Cám ơn anh và bộ phận thụ lý vụ việc của tôi đã giải quyết thỏa đáng”.

Sau đó Thiếu tá Nguyễn Trường Giang viết biên bản và mời tôi đọc lại. Nội dung biên bản chủ yếu cũng gần như những điều ông đã nói. Ông đề nghị tôi ký vào. Tôi ngỏ ý muốn việc nhận hộ chiếu không phải kéo dài buổi này qua buổi khác vì tuổi mình đã lớn. Ông nói: Bác viết thêm câu ấy vào biên bản. Viết xong tôi yêu cầu có một bản photocopy làm bằng nhưng ông tránh né yêu cầu này bằng cách viện cớ ngày mai sẽ có biên bản chính thức.

Trở về nhà, chờ đến 9 giờ tối mới nhận được mẩu tin nhắn điện thoại: “Ngày mai, đúng 9 giờ 30 mời bác đến 44 Phạm Ngọc Thạch”. Tôi yên tâm lên giường.

Sáng 9-5-2015 tôi có mặt trước phòng Đội phó PA72 đúng giờ đã định. Thiếu tá Nguyễn Trường Giang đang ở một phòng khác, được thông báo liền về đón tôi vào phòng. Trên bàn làm việc, phía đối diện có 3 người: Ngồi giữa là Thượng tá Nguyễn Thế Cường, bên phải ông Thiếu tá Nguyễn Trường Giang và bên trái ông Thiếu tá Dũng (ông không đeo bảng tên trên ngực áo). Hai người hai bên đều rất trẻ so với người ngồi giữa; Thiếu tá Nguyễn Trường Giang có nhiệm vụ ghi biên bản, còn Thượng tá Nguyễn Thế Cường là người làm việc chính với tôi. Không có thủ tục tuyên bố lý do bởi đây chỉ tiếp tục câu chuyện đã diễn ra từ hôm trước. Thiếu tá Nguyễn Trường Giang cầm tấm hộ chiếu nằm sẵn trên bàn đưa cho tôi và nói: Xin bác xem lại thật kỹ xem hộ chiếu có bị thay đổi, thiếu hụt gì không. Tôi xem qua, xác nhận với anh không có thay đổi gì. Thượng tá Nguyễn Thế Cường bấy giờ mới lên tiếng. Ông nêu những nhận xét có lẽ thu thập được đó đây về tư cách và uy tín khoa học của tôi trong hơn 50 năm làm công việc chuyên môn. Ông nói khá dài. Không tiện ngắt lời ông, mấy lần tôi chỉ nhún nhường từ tạ. Ông đề nghị tôi cho ý kiến về tinh thần của buổi làm việc. Tôi đáp vắn tắt: “Nghiêm túc và thiện chí”.

Sau đó, Thiếu tá Nguyễn Trường Giang ghi biên bản. Có 3 ý:

– Việc tạm thời chưa cho ông Nguyễn Huệ Chi xuất cảnh và tạm thu hộ chiếu của ông vào tối 18-5-2015 tại cửa khẩu Tân Sơn Nhất là hoàn toàn đúng theo quy định của Nhà nước;

– Ngày 9-6-2015, Thiếu tá Nguyễn Trường Giang trao trả hộ chiếu cho ông Nguyễn Huệ Chi, có sự chứng kiến của Thượng tá Nguyễn Thế Cường và Thiếu tá Dũng, hộ chiếu nguyên vẹn như cũ, không tẩy xóa, thiếu hụt một tờ nào;

– Buổi làm việc diễn ra trong tinh thần cởi mở, hiểu biết lẫn nhau.

Một bên, Thiếu tá Nguyễn Trường Giang ký và một bên tôi ký, trước khi ký tôi được đề nghị viết thêm mấy chữ xác nhận hộ chiếu nguyên vẹn.

Khi xong việc, tôi yêu cầu được nhận một bản photocopy biên bản nhưng không được đáp ứng. Hơi lấy làm lạ song cũng tự giải đáp: Có lẽ họ ngại biên bản này sẽ được đưa lên một trang mạng nào chăng. Tuy vậy, tôi cũng hỏi thêm: “Thế nếu tôi lại ra cửa khẩu Tân Sơn Nhất rồi bị giữ lại không cho xuất cảnh và thu hộ chiếu lần nữa thì sao?”. Có vẻ như đây là câu hỏi mà họ đang mong đợi nên Thượng tá Nguyễn Thế Cường vừa cười vừa đáp lời: Nói để bác hiểu, vì lý do an ninh nên vào thời điểm tối 18-5-2015 tạm chưa cho bác xuất cảnh là hoàn toàn đúng quy định. Bởi vậy mong bác cứ phát huy tất cả những ưu điểm trong cương vị nhà khoa học của mình 50 năm qua để đóng góp cho đất nước. Đó là điều đất nước rất mong mỏi ở một GS như bác và nhà nước cũng rất cần. Còn nếu có những kẻ nào đấy muốn lợi dụng uy tín của bác nhằm lôi kéo bác vào những việc không hay thì xin bác hãy tỉnh táo. Chẳng hạn trang Bauxite có những bài có ích, rất đáng để Đảng xem xét lại những chủ trương cụ thể, nhưng cũng có những bài không phải không có vấn đề. Hay chẳng hạn ngày kỷ niệm bản Tuyên ngôn nhân quyền LHQ hội họp ở Hà Đông, chúng tôi cũng thấy bác có mặt. Hay như tổ chức Văn đoàn Độc lập chưa được phép của nhà nước cũng thấy bác tham gia… Tôi chỉ cải chính: Chưa có Văn đoàn Độc lập mà chỉ mới có Ban vận động Văn đoàn Độc lập, rồi lặng yên nghe ông nói tiếp. Khi ông nói xong, ngẫm nghĩ một phút, tôi trả lời ngắn gọn: “Không khí cuộc gặp gỡ này không phải là không khí để chúng ta tranh luận với nhau”. Cả ông Thượng tá và những người ngồi xung quanh đều gật đầu. Liền đó tôi đứng lên xin cáo từ. Tất cả cùng đứng dậy bắt tay tôi. Đội phó Nguyễn Văn Tuấn nãy giờ ngồi ở bàn bên cũng bước sang bắt tay, vui vẻ tự giới thiệu mình có người vợ đồng hương với tôi và tiễn tôi ra tận cầu thang.

Mãi khi lên máy bay bay vào lại Sài Gòn, trong đầu tôi vẫn trăn trở với nhiều câu hỏi cứ không thôi hiện ra ám ảnh: Đâu là lý do đích thực để mình có lại tấm hộ chiếu một cách chóng vánh nằm ngoài mọi dự liệu? Đâu là thực chất của mấy chữ “lý do an ninh” mà ông Thượng tá đưa ra để giải thích việc tạm ngưng tôi xuất cảnh tối hôm 18-5? Cũng vậy, tuy những người công an mà tôi tiếp xúc đều có thái độ niềm nở ân cần, cư xử rất đúng mực, nhưng trước việc ngăn tôi xuất cảnh mà nguyên nhân vì sao tôi không thể biết rõ, rồi đến việc trả lại hộ chiếu cho tôi mà nguyên nhân vì sao tôi cũng không thể biết rõ, thì tôi – và nhiều người cùng chung cảnh ngộ như tôi hay còn kém may mắn hơn tôi, không được trả hộ chiếu, cũng không được giải thích rõ ràng đầy đủ – có thể nào yên lòng đặt niềm tin vào tính minh bạch cũng như hiệu lực thực tế của bản Hiến pháp sửa đổi năm 2013, bộ luật gốc mới nhất và quan trọng nhất quy định quyền và nghĩa vụ của mọi công dân trên đất nước Việt Nam?

Đang lúc tâm tư chùng xuống thì máy bay chợt đi vào một vùng trời trong. Nghĩ đến 155 chữ ký của những bậc thức giả đáng kính, chỉ trong một vài ngày đã được công bố ngay trên mạng, tôi lại thấy ấm lòng. Một niềm vui lặng lẽ ùa đến, xua đi những gì còn lởn vởn.

Xin kết thúc bài tường thuật sơ sài ở đây bằng bốn chữ viết hoa: TẠ ƠN TRI KỶ.

Theo Anhbasam

16 Phản hồi cho “Tôi đã nhận lại hộ chiếu”

  1. theky says:

    Kính người Huong Nguyen,xin chân thành cảm ơn qúy vị đã ghé mắt qua cái “còm” của Theky,qúy vị trả lời qúa rộng,lời của tôi,nó chỉ là lời than phiền về chuyện vớ vẩn.Một người như ông Nguyễn huệ Chi đã có tới 50 phục vụ(cho Đảng CS VN? cho dân tộc VN?) ấy vậy mà còn bị sách nhiễu, được gọi là đúng:”đường lối” thử hỏi người dân thường thì còn bị hành hạ tới đâu?Những chuyện Công An giết người khi phải tới đồn “làm việc” rồi đây cũng sẽ trở thành chuyện :xe cán chó hay sao?”
    kính

    • Huong Nguyen says:

      Ông/Bà Theky: Rõ ràng là tôi và ông/bà đã theo 2 hướng hoàn toàn khác nhau rồi. Chuyện ông Huệ Chi mấy chục năm phục vụ đảng mà bị đối xữ như vậy thì có gì lạ đâu – như có vị đại tướng khai quốc công thần đời nhà Hồ mà cuối đời còn được cho đi cầm quần chị em thì … cũng được chứ có sao đâu? Nhưng đánh đồng việc dân oan bị đánh đập đến chết trong đồn công an và chuyện ông Huệ Chi bị làm khó trên đường du hý Mỹ quốc như những chuyện “xe cán chó, chó cắn xe” là một so sánh rất “khập khuyển” nếu không muốn nói là có 1 dụng ý xuyên tạc, ác ý !

      • theky says:

        Kính thưa Người Nguyen Huong,để được thưa với qúy vị là trong sáng không chụp mũ ai cả,và cho phép tôi là không có cùng hướng với qúy vị.Theo thiển ý bài viết cho tôi có nhiều câu hỏi như tại sao ở một văn phòng làm việc của CA,lại để tiêu chỉ làm việc bằng tiếng Trung Cộng?Và rất có thể tiếng nói của 155 trí thức cũng như nhiều người phản đối CS đã phải chùn tay?Và cũng theo thiển ý khi nào có tới 100055 ngườ cùng phả đối một sự bất công mà CS áp đặt lên người dân,tôi tin là CS sẽ bớt tàn ác,mong rằng đại đa số người Việt trong nước cùng đứng lên đòi công lý,chắc chắn có sự thay đổi,điều mà CS vô cùng sợ hãi,Đó là lý do tôi hoan nghênh có những bài như trên.
        kinh

    • Trần Tưởng says:

      Khi một chiếc xe cán một con chó : Đó không phải là một tin tức sốt dẻo, giống
      như chuyện ông Ng huệ Chi bị lấy “hộ chiếu ” trên đường du hý ,mặc dù ông ấy đã có ”
      quá trình ” 50 năm “phục vụ cho Đảng,cho dân tộc VN “,vưỡn là một chuyện vớ vẩn,chuyện
      “nhà giàu đứt tay “,chuyện “xe vô danh cán chó vô gia cư”

      Nhưng cũng con chó đó lại “cán” bẹp chiếc xe kia ,thì đây lại là một tin tức sốt dẻo,
      tương tự như chuyện “Công An” giết người trong khi dẫn họ vào đồn” làm việc”.

  2. ÔGCVC says:

    Than ôi …

    Trải qua 40 năm dài, Thiệu Kì…dọt lẹ, đặng mần… chuyện…cao cả hơn…

    Những vị đấu tranh vì đại nghĩa, vì dân tộc Đại Ngu (VN) này… cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay!!
    Phương Uyên Duy Thức, P Tần…Vẫn còn tù đày, khổ dài dài …

    Bọn thời cơ, bu shit như Thanh Giang, Huệ Chi….thì lọan cào cào!

  3. Cố Đô says:

    Cũng có thể có nhà đấu tranh cải cách xã hội phân bua ,”tôi chỉ cần có hộ chiếu để ra nước ngoài (hội họp,thăm viếng,..).chỉ cần vào lúc đó”…”Đấu tranh cải cách xã hội ” gì mà tối ngày chỉ nghĩ đến nước ngoài(đây có phải đặc tính “vọng ngoại ” của dân Việt Nam ?) Nhà nước chỉ “hù” theo kiểu giữ rồi buông về chuyện hộ chiếu (chuyện cá nhân)thì đã la làng lên rồi -vậy chắc nghe đến mấy chữ”tù tội “là xỉu ngay ! -thì đấu tranh đấu bò làm sao nổi ?!

  4. Trí Ngủ says:

    Vậy là cái hộ chiếu VN nâng giá trị cho người VN ghê lắm đây cho nên ông Chi mới vui mừng la làng lên khi nhận được.Xem ra thật tội nghiệp cho những ai không có hộ chiếu VN. Do vậy đọc mấy câu này xong đừng có dại thành điên điên khùng khùng mà viết”tôi có hộ chiếu Mỹ”,..hộ chiếu Nhật,Đức” hoặc tôi có hai hộ chiếu nước ngoài lận,nhưng không có hộ chiếu VN,có sao không ?”,.. dù gì đi nữa sức mấy mà bằng !

  5. pierre t. says:

    Đọc cái TƯA nghe như có tiếng REO MỪNG sung sương (hồ hởi),Nó cúng là tiếng thở dài “thoát nạn của một chí thức CHỒN Chống mà SỢ :Nó mới lấy chộ hiếu không cho xuất cảnh đã LA Toáng Lên Rỏ TO cho trong và ngoài nước nghe thấy. Kiêu “gữi lời cho ĐCV” thông báo cho cả thế giới hay ! Đó là con gà mới gáy tiếng đầu thấy cáo tịt ngòi .là con nhím nhưng dấu mặt vừa run vừa địt ! Tụi CA cười đẻu,trước là cụ Giang sau là cụ Chi. Ôi chân run rồi ! Nếu thấy các cụ mà chân run run dù có chống gậy và cái đáu cứ lắc ,con mắt láo liên,trắng dã ,mờ mịt ,sợ hãi…thì các “đồng chí” đừng ngạc nhiên ! Đó là các ĐAI TRÍ THỨC THỜI ĐAI HỒ LY TINH VĨ ĐẠI !
    Mỹ cũng cấm xuất cảnh ,cũng thu hộ hiếu mà sao không ai la làng hết vậy cà.? Mỹ nó đọc tài dã man ,chuyên chính vô sản kiều nào ấy , VN cho “la làng ‘ công khai ,hơn Mỹ nhiều…
    Nói đi phải nói lại .dù sao Cụ Chi cũng biết lỗi vì “mất bình tĩnh .la làng sớm qua nên đã viết bài này như một tạ tội vói “những người công an mà tôi tiếp xúc đều có thái độ niềm nở ân cần, cư xử rất đúng mực “.
    Chí thức có khác là cáo lui sau khi tiếp xúc vói CA xong cúng lể phép “đưng lên XIN…”thì sao không ca ngơi côn an xhcn của mình kia chứ ! Vã lại biết đâu lần sau lên phi trường qua Mỹ găp lại bọn nó , thì bọn nó không đưa cụ ra tận thang máy bay và chúc “thương lộ bình an “?
    (p)

  6. Hoàng Hạc says:

    Trên diễn đàn này,dù là diễn đàn tự do, nên chọn bài mà đăng.Kiểu những bài tầm phào nào cũng đăng thì mất hết ý nghĩa của diễn đàn.Rồi đây cũng sẽ những bày kiểu như ” con chó nhà tôi đã sinh ra “,”cuộc đời luồn lách cơ hội của tôi”,”cháu gái nhà tôi đã đậu Tiến sĩ nước ngoài “,…trong khi vận mệnh đất nước vẫn nổi trôi như con thuyền không lái .Viết tựa bài trên chẳng khác nào công nhận được đặc ơn nhận lại hộ chiếu !

    • Hoàng Nguyên says:

      “…nên chọn bài mà đăng.” BBT nàm gì hỏi nàm chi?…

      “Viết tựa bài trên chẳng khác nào công nhận được đặc ơn nhận lại hộ chiếu !” Đồng ý !

  7. tèo says:

    -Bơ làng nước ,trong ngoài ,trên dưới tụi VC chúng dã man lấy mất hộ chiếu của EM . Chúng dã vi phạm nhân quyền trầm trọng khi KHÔNG cho EM đi theo Vợ con EM qua Mỹ trong dịp HÈ ,DU HÍ ! Anh Obama ơi cứu EM ,chúng nó không cho EM đi ,trói chân EM nè. Khúc ruột (thừa) ngàn dặm ơi. hãy biểu tình lên án râm rộ ,ký thĩnh nguyện thư ,viết thư lên LHQ ,Hội Nhân Quyền trã lại Hộ chiếu cho EM và cho Em đi Mỹ nghĩ hè kịp vói vợ con EM tận hưững humburgers,tacos và găp ban bè TKTT,CV,LD Đ,ĐC …Các Anh chị nhớ lên ĐCV viết cho ghê gớm vào đẻ cứu EM . kẻo EM sợ kiểu này Chúng “túm “Em ,cho EM vào nà đá dù là cũng đẻ trục xuất qua Mỹ.Em có học hơn ĐC ,em sẻ “biết ” hơn ĐC. Sẻ tự đông quấn cổ cờ vàng . Ca ngợi cờ vàng. ” Nhập giang tùy khúc,nhập gia tùy tục” mà !(rồi về ôm cờ đỏ có “chi mô”? /chó ai như ĐC …)
    -Chúng đã trã HC cho EM rồi. Kể ra chúng cũng tốt . Nếu EM được xuaar ngoại thì tốt hơn .Nếu EM được xuất khẩu thì càng tốt hơn nữa.
    - Hãy thông cảm cho EM .Em Sơ quá ,Cu đã TEO nay thì TEO CU luôn….nên không có gì Em cũng la toáng lên cho xứng danh chí thức bô XỊT !
    Trên phi cơ vào lại Sè gòn , EM cư nghĩ không biết vợ con EM có viếtt tâm thư lên DCV ,SBTN ,anh T ĐT ĐTC Mấy ANH gặp Obama can thiệp cho EM .Vụ Em xãy ra sau ĐC vào TBO nói chuyện vói anh bạn Obama chớ không tên EM chắc là được nhắc tới là một “TÙ NHÂN LƯƠNG TÂM” lớn (chữ “vĩ đại ” sợ đụng chạm chới bác Hồ ,cha già dân tộc ).
    Nhưng cũng may,họ chưa viết ,chưa nói ,kẻo KHÔNG THÌ HỐ TO !
    Lại có thằng đại phản động gọi EM là “chí thức chồn nùi” nữa….Cái mặt EM như ri mà gọi là mặt chôn NÙI à?
    Cuối cùng ám ơn ĐCV cho đăng tin “xe cán chó ,chó cán xe” (như anh bạn phản hồi bên dưới).
    CHÓ cũng có GIÁ chớ bộ ! (Theo PG thì chó người -người chó là một quá trình chuyễn biến tái sanh)
    (8.30AM/t)

  8. Nếu sau này anh qua Mỹ, anh nên chơi trò ngoạn mục để cho VC thấy rõ anh là người chẳng âu yếm gì cái hộ chiếu dơ bẩn ấy. Anh hảy đến trước tòa đại sứ VC, đem lửa đốt cái hộ chiếu dơ bẩn đó đi, đừng tiếc nuối cái tờ giấy ô nhục đó. Nếu anh dám làm việc đó, thì sau này, những hộ chiếu mà VC cấp cho người dân sẽ lên giàn hảo thiêu từng loạt.

  9. Huong Nguyen says:

    Ông Huệ Chi ngẫm nghĩ mãi không hiểu tại sao công an lấy hộ chiếu của ông. Lâu rồi tôi mới trở lại diễn đàn, nhân cuối tuần đọc bài này ngẫm nghĩ mãi (!) không hiểu tại sao những mẫu chuyện “xe cán chó, chó cắn xe” như thế này vẫn được đưa lên mạng?

    • theky says:

      Tôi không hiểu được là chuyện Xe cán chó,cho cán xe sao lại cứ tồn tại mãi ở cái nước XHCN Việt cộng thế này?Mong người Huong Nguyen chỉ giáo.
      Kính

      • Huong Nguyen says:

        Thưa ông/bà Theky: thú thật tôi không mấy “favor” để trả lời những “nick name” bởi vì tôi không biết mình đang nói chuyện với ai. Câu hỏi ông/bà rất hay nhưng có lẻ quá rộng lớn cho tôi trả lời trong 1 phạm vi nhỏ này. Tại sao những mẫu chuyện “Xe cán chó, chó cắn xe” cứ được lập đi lập lại trong cái XHCN Việt-Nam? Nếu đây không phải là 1 “chính sách” thì phải chăng đó cũng chỉ là phản ứng tự nhiên của những con người đã đến 1 cuối đường không lối thoát? Cũng ngay chính trên diễn đàn này, nếu ông/bà đọc bài “Những ông nghị gật lo bò trắng răng” của ông Vi Đức Hồi thì có lẽ ông/bà cũng có thể có 1 vài cảm nhận như thế. Người Cộng Sản và tay sai của họ có thể tiếp tục hát “bài ca con cá” mà không thấy chán vì đó là chính sách của họ. Người dân Việt “khốn nạn” có thể đã thiếu trình độ nhận thức để tiếp tục bị xõ mũi như vị đại biểu Quốc Hội Hà Minh Huệ nhận định. Nhưng đối với những người Việt tự nhận mình là trí thức, thậm chí đang ở vị trí đấu tranh, thay vì chỉ ra những “âm mưu” mà vẫn đem những đề tài như thế này ra “ngấu nghiến”, phân tích, bình luận thì ông/bà nghĩ là tại sao?

  10. NGÀN SAO says:

    MỪNG NGUYẾN HUỆ CHI

    Thu hộ chiếu cũng làm theo luật
    Nay trả ra vẫn luật mà thôi
    Điều này đúng luật không tồi
    Bởi vì sau trước một hồi khác xa !

    Dầu sao cũng phải mừng cái đã
    Nguyễn Huệ Chi nay được qua truông
    Bay qua nước Mỹ hết buồn
    Thăm con rồi mọi chuyện đời tính sau !

    Ừ cũng phải vốn nhờ dư luận
    Trăm năm lăm chữ ký không thừa
    Trên trời dẫu ánh sao thưa
    Cũng đưa được bước chân người ra đi !

    Vậy vào mạng đôi khi cũng tốt
    Chuyện cỏn con mà trót lọt liền
    Passport chỉ cỡ bàn tay
    Mà nhờ dư luận cũng tày mới xong !

    SAO NGÀN
    (13/6/15)

Leave a Reply to NGÀN SAO