WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Người đầu bếp và những chuyện thú vị về bữa ăn của Bác Hồ

Facebook Cao Ngọc Quỳnh: Á đù! Trong khi tui, một “cháu ngoan Bác Hồ” thâm niên, khoai lang sùng không có mà ăn, tôi nhớ bữa ăn gia đình thường là cháo cám (nấu bằng cám lợn, mua lại bằng công điểm từ kho Hợp Tác Xã). Hôm nào có khoai khô độn cơm 9k/1c, là bá cháy lắm. Cơm không độn, chỉ có vào ngày Tết hoặc giỗ chạp, đãi khách quý ….

Thế mà Bác Hồ, ông “Bụt” sống của chúng tôi, “Người” chuyên “lo trước nỗi lo của nhân dân, vui sau niềm vui của dân”, cực kỳ khiêm tốn giản dị … SỰC toàn những thứ đồ ăn, mà mà mãi sau khi ra nước ngoài du học, tôi mới được thấy: bơ, táo Tàu, pho mát..

Nói thiệt, ông già tui, sinh thời, mà chơi đểu tui cỡ này, thì nếu gặp lại Ổng, tui cũng Đù … chớ đừng nói “Bác” Hồ!
Lừa đảo cả con nít như vậy thì có mà Bác cái C.C.!

————————————————-

(VTC News) – Bác bảo, đánh bằng trấu và cát thì xoong nhanh mòn, lại không bóng, đánh bằng tro bếp, lâu một tí nhưng nồi không bị mòn mà lại bóng.

Ở tuổi ngoài 80, cao lớn, khỏe mạnh nhưng bị nặng tai. Trí nhớ còn khá minh mẫn, ông bồi hồi nhớ lại từng chi tiết thời gian được nấu ăn phục vụ Bác Hồ và cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng trong Phủ Chủ tịch. Tên ông là Đặng Văn Lơ.

Phục vụ việc nấu ăn cho Bác từ năm 1960 đến ngày Bác qua đời (1969) có ông Đinh Văn Cẩn và ông, trong đó ông Cẩn được phân công làm bếp chính của Bác, ông là bếp chính của Thủ tướng Phạm Văn Đồng. Nhưng vì Bác Hồ và bác Phạm Văn Đồng ở cùng một nơi, ăn cùng một chỗ, ngồi cùng một mâm, nên hai ông thay phiên nhau phục vụ cả hai người.

Ông Đặng Văn Lơ

Ông Đặng Văn Lơ

Ông Lơ kể, nhà ông rất nghèo, chỉ học đến lớp 3 rồi vào bộ đội, trung đoàn 15, đại đội 421 đóng quân ở chợ Chu. Từ năm 1949, có nhiều cố vấn Trung Quốc sang giúp Việt Nam, vì vậy một số bộ đội được chọn đi học nấu món ăn Trung Quốc. Tổng cộng có 150 người, nhưng ông là một trong những học viên xuất sắc nhất, thường xuyên được nấu tiêu chuẩn đặc táo (tức là trên cả trung táo và tiểu táo).

Lý do ông được nhận vinh dự cao quý này là trong thời gian từ năm 1953-1954, Bác Hồ thường sang Đồi cố vấn làm việc với các chuyên gia. Ông Cẩn mượn bếp của ông để nấu cơm cho Bác. Thấy ông là người chăm chỉ, thật thà lại khỏe mạnh, nấu ăn ngon nên ông Cẩn chú ý. Kháng chiến thành công, Trung ương về Hà Nội, ông Cẩn đã giới thiệu ông và được chấp nhận.

Ông kể: “Ông Cẩn được Pháp đào tạo, nấu giỏi cả cơm Tây lẫn cơm Việt, tôi coi là bậc thầy. Anh em thường xuyên trao đổi nên sau này các món ăn Tây, Tàu, Việt cả hai đều thạo cả. Hai chúng tôi thay nhau phục vụ, khi tôi làm thì ông Cẩn nghỉ và ngược lại. Hàng ngày, người phục vụ đứng bên này ao, trông sang nhà sàn của Bác, nếu nghe tiếng chuông leng keng sẽ xuống bếp báo chúng tôi chuẩn bị.

Buổi sáng Bác ăn lúc 6h, trưa ăn lúc 10 rưỡi, còn chiều ăn vào lúc 17h30. Bác Đồng làm việc bên ngoài nếu về kịp thì ăn cùng, còn bận đi tiếp khách thì Bác ăn một mình. Các món ăn thay đổi luôn cho ngon miệng, nhưng thường thì bữa sáng Bác dùng cà phê đen, với bánh ngọt giống như bánh patêsô bây giờ. Có hôm Bác đổi sang xúc xích chấm mù tạt hoặc bánh mì trứng ốp la.

10h Bác uống một ly nước sâm, 10h30 thì ăn trưa. Đến 2h chiều Bác uống một cốc cà phê sữa, 4h lại uống 1 ly nước sâm, rồi 5h30 chiều thì ăn cơm. 8h tối Bác uống thêm một cốc cà phê sữa nữa, chỉ thế thôi.

Bữa cơm của Bác giản dị lắm, món ăn chính chỉ có 3 món: canh, rau, thịt (hoặc cá), ăn xong tráng miệng bằng một quả táo nướng. Đây là loại táo Trung Quốc, đem bổ đôi, bỏ ruột, nướng xém, phết một ít đường và bơ, Bác cầm chiếc thìa nhỏ xúc ăn.”

Bác ăn rất đúng giờ, luôn dặn người phục vụ chỉ làm vừa đủ, không được làm thừa, lãng phí. Khi ăn, món nào không ăn hết, Bác trở đầu đũa để riêng, bảo cất đi, đến chiều làm nóng lại cho Bác ăn tiếp.
Ông Lơ kể tiếp: “Chúng tôi muốn Bác ăn được nhiều, nên múc một bát súp lớn, nhưng Bác sẻ lại một nửa. Sau chúng tôi rút xuống 1/3 bát thì Bác ăn hết. Biết thói quen của Bác nên mâm cơm bao giờ chúng tôi cũng bày thêm một miếng cháy nhỏ. Hai anh em thường xuyên trao đổi với nhau, để kịp thời điều chỉnh. Tiêu chuẩn là phải vệ sinh, tinh khiết, chất lượng.”

Thực phẩm hàng ngày được ô tô đưa đến tận nơi, đựng trong một chiếc hòm bằng gỗ, đề số 401. Bên trong có 2 hộp nhôm để riêng hàng chín và hàng tươi sống kèm theo hóa đơn, cuối tháng thì thanh toán một lần.

Cơ bản thì hai bác ăn như nhau, nhưng buổi sáng bác Phạm Văn Đồng thích ăn các món vặt mỗi thứ một tí: 2 quả chà là, cốc nước chè tươi, một ca nhỏ cháo vừng đen. Hôm thì ăn miếng phomat kèm vài miếng đu đủ. Bữa chính thì bác Đồng thường ăn thêm khoai lang, 2 miếng đậu rán non và mấy nhánh tỏi.

Ông Lơ bật mí về công tác an ninh, an toàn thực phẩm phục vụ hai bác. Người phục vụ thường xuyên được kiểm tra sức khỏe, nhắc nhở cắt móng tay, quần áo phải luôn sạch sẽ. Hàng ngày cứ trước giờ ăn 1 tiếng, an ninh đến lấy mẫu thức ăn mang về xét nghiệm. Nếu không vấn đề gì thì thôi, nếu có họ sẽ gọi điện sang. Ông Lơ tự hào nói: “Nhưng trong từng ấy năm, chưa bao giờ chúng tôi bị gọi “gọi điện” cả.”

Để giữ bí mật, trên bảng chấm cơm ở nhà bếp Bác Hồ lấy tên là Cụ Hiền, Thủ tướng Phạm Văn Đồng lấy tên là ông Lành.

Để giữ bí mật, trên bảng chấm cơm ở nhà bếp Bác Hồ lấy tên là Cụ Hiền, Thủ tướng Phạm Văn Đồng lấy tên là ông Lành.

Những hôm Bác có khách là chuyên gia nước ngoài, hay anh hùng, chiến sĩ thi đua thì hai ông khá bận rộn vì chỉ có hai người tự tay nấu tất cả các món ăn. Ông Lơ làm thêm bánh bao, tráng bánh cuốn, ông Cẩn làm bánh mỳ. Khi nào Bác họp với Bộ Chính trị, các ông cũng phục vụ luôn, lúc thì bánh cuốn, bánh giò, lúc thì cháo cá quả, mì vằn thắn, phở… Ngay cả khi có khách, Bác đều dặn kỹ chúng tôi có bao nhiêu người, chỉ làm vừa đủ, không được làm thừa, lãng phí.

Ông Lơ tự hào kể, phục vụ Bác 9 năm trời, có 2 lần ông được Bác hỏi chuyện riêng. “Một lần tôi đi chăn bò về thì gặp Bác. Bác ra hiệu cho tôi dừng lại hỏi, chú đông con lắm phải không? Tôi thưa vâng. Bác hỏi thăm hoàn cảnh gia đình thế nào, tôi không dám thưa kỹ, nhưng Bác biết. Vài hôm sau thấy ông Vũ Kỳ mang chăn, áo len xuống bảo Bác cho tôi để gửi về nhà.

Lần khác tôi ngồi ở bờ ao, bấy giờ chưa kè đẹp như bây giờ đâu, đánh xoong nồi bằng trấu và cát. Bác đi bộ qua thấy, dừng lại hỏi chú đánh nồi bằng cái gì thế? Tôi thật thà thưa. Bác bảo, đánh bằng trấu và cát thì xoong nhanh mòn, lại không bóng, chú chịu khó đánh bằng tro bếp, nó lâu một tí nhưng nồi không bị mòn mà lại bóng. Ấy là Bác dạy tôi đức tính tiết kiệm.”

Ông Đặng Văn Lơ đã biểu diễn lại những món ăn từng phục vụ Bác Hồ. Bên cạnh là thiếu tướng Phạm Sơn Dương, con trai cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng

Ông Đặng Văn Lơ đã biểu diễn lại những món ăn từng phục vụ Bác Hồ. Bên cạnh là thiếu tướng Phạm Sơn Dương, con trai cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng

Những khi Bác đi công tác, hai ông xếp sẵn thức ăn vào cặp lồng. Đến trưa thì trải một tấm ni lông ra bày thức ăn lên. Bác không cho địa phương làm cơm, vì Bác bảo tiếp một mình Bác mà bày cỗ bàn linh đình sẽ tốn kém của dân của nước!

Món ăn Bác thích là thịt mỡ kho, nhưng vì tuổi Bác đã cao, nên các bác sĩ không đồng ý. Hai ông chỉ dám lọc thịt mỡ ra, cho vào miếng vải màn, ép thành nước, tẩm ướp với thịt nạc rồi đem kho, nhưng mỗi bữa cũng chỉ 2 miếng nhỏ thôi. Mỗi khi ăn xong, Bác đều xếp lại bát đũa gọn gàng, phục vụ chỉ việc bê đi.

Vui nhất là bữa cơm tất niên, mỗi năm hai bác ăn với anh em phục vụ vào ngày 28 hoặc 29 Tết. Bác ân cần bảo, anh em vất vả quanh năm, bữa cơm này phải ăn thật khỏe, thật nhiều, ăn cho hết nhé.

Chúng tôi hỏi, được phục vụ gần Bác lâu như vậy, điều gì ông rút ra cho mình từ tấm gương của Bác? Ông Lơ nói ngay: thường xuyên vận động. Bác Hồ đi bộ rất đều, ăn uống điều độ, đúng giờ. Bác luôn quan tâm đến mọi người, sống giản dị, tình cảm chân thật. “Những hôm trời mưa, chúng tôi định mang cơm lên nhà sàn, Bác trông thấy bắt bê về, rồi Bác tự xắn quần đi xuống nhà ăn.” Ông Lơ xúc động nhớ lại.

Sau ngày Bác mất một thời gian, ông Đinh Văn Cẩn cũng qua đời. Ông Lơ tiếp tục phục vụ Thủ tướng Phạm Văn Đồng đến năm 1988 thì hết tuổi, tổng cộng ông nấu ăn trong Phủ Chủ tịch 28 năm 6 tháng. Ông được ưu tiên sang Trung Quốc làm đầu bếp tại Đại sứ quán Việt Nam 3 năm nữa thì về hưu. Hiện ông đang sống tại Hà Nội.

Cách đây không lâu, ông đã “biểu diễn” lại một số món ăn mình từng phục vụ Bác Hồ cho một nhóm cán bộ chiến sĩ, trong đó có thiếu tướng Phạm Sơn Dương là con trai cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng.

Cách làm một số món ăn phục vụ Bác Hồ của ông Đặng Văn Lơ

Gà rán Quảng Đông: Gà nhỏ 7-8 lạng, pha nước 3 sôi 2 lạnh, rửa sạch gà, thả vào nồi rồi mới vặt lông. Để ráo, ướp xì dầu trong ngoài đầy đủ. Trước khi ăn, cho vào chảo mỡ ngập, rán vàng hết hai mặt, khi chặt ra trong xương gà còn hơi hồng hồng.

Gà luộc Quảng Đông: Gà nhỏ 7-8 lạng, rửa gà, cho vào nước 3 sôi 2 lạnh. Vặt lông, để ráo, rắc muối gia vị lên con gà sau đó luộc đến độ sôi khoảng 80 độ thì bắc ra, để nguyên trong nồi 15 phút. Sau đó cho con gà đã luộc vào nồi nước thật lạnh, để 15 phút nữa. Khi chặt thịt bên trong vẫn còn nước hơi hồng hồng, như thế khi ăn thịt sẽ mềm và da gà vẫn giòn. Thái vát, bỏ xương, lấy nước dùng, pha thêm ít mì chính là ăn.

Cá bống kho tộ: bống sông rửa sạch, lấy khăn thấm khô, ướp gia vị, rồi tưới nước màu (nước hàng) lên. Sau đó cho vào nồi đất, có nước dùng gà xâm xấp, đun sôi đến chín, rồi để nhỏ lửa, khoảng 60 độ, chờ cá săn lại là được.

Theo VTC

46 Phản hồi cho “Người đầu bếp và những chuyện thú vị về bữa ăn của Bác Hồ”

  1. tonydo says:

    Thư gửi đồng chí cấp dưỡng, đàn anh Đặng Văn Lơ!
    Thưa:
    Cho tới nay, người ta chỉ có thể đồng thuận với nhau, rằng thì là; Trí Thức là người biết hơn nhiều người về một phương diện nào đó.

    Triết gia người Pháp, Jean-Paul Sartre định nghĩa : Trí thức là người thích làm những việc chẳng phải của mình!

    Quan Đốc Lại Mạnh Cường cho Trí Thức là những người thông thái có thể tiêu diệt được Việt Cộng!

    Đàn anh tự biến chế những món đặc biệt cho Chủ Tịch, Thủ Tướng và Đại Sứ, như thế quan bác cũng là Trí Thức nấu ăn!

    Hè năm 1958 thế kỷ trước, hạn hán qúa trời trên đồng bằng bắc bộ. Bác Hồ và Phạm thủ tướng về quê em động viên dân chúng đào mương, vắt đất ra nước.

    Huyện đã giết lợn để khao lãnh đạo, nhưng cụ Hồ ngồi xuống ruộng, lấy cơm nắm độn ngô tẻ vàng khè ra ăn với muối vừng ngon lành. Vừa ăn vừa hỏi chuyện dân, rất là tình nghĩa.

    Không thấy đàn anh trí thức nấu nướng nói về cách pha chế và làm món này?
    Xin cho quốc dân đồng bào cái recipes nhé!
    Năm mới chúc sức khỏe đại ca!

    • Tudo.com says:

      Cái món “cơm nắm độn ngô tẻ vàng khè” cũng chính tay đồng chí Lơ “chế biến”.

      Nhưng nó thuộc món biến chế. . .đểu nên Đặng Văn Lơ nhất định làm. . . Lơ không thèm kể, chẳng hạn như món thuốc hút nầy:
      Người ta kể rằng khi đi thăm mấy ông nông dân thì Bác móc thuốc rê ra vấn hút, nhưng túi áo bên kia của bác là gói thuốc thơm Philip Morris để khi ra về thì Bác hút cho nó thơm. . .râu!
      Nói thật không phải nịnh Bác chớ, chứ. . .đểu cỡ đó thì Bác thuộc loại đểu thượng thừa.

      • tonydo says:

        Kính xin quan bác Tudo.com đừng hiểu lầm em!
        Đã mần chính trị thì cha nào cũng phải điếm. Tuy nhiên, cụ Diệm, cụ Thiệu, cụ Kim..v.v. nói về điếm chính trị thì các cụ không đáng được xách dép cho cụ Hồ.

        Cho dễ hiểu thưa đàn anh:
        Thấy thuốc có bằng tốt nghiệp đại học Âu Mỹ thì quan nào cũng bốc được thuốc và chuẩn…..được bệnh. Nhiều vị còn đăng báo; bác sĩ chuyên trị 36 kiểu bệnh.

        Tuy nhiên sánh được với ngài Quan Đốc, Tổ Sư Y Trị, Lại Mạnh Cường chắc cũng phải gửi dăm bảy mạng về với ông bà…

        Người ta vào tù ra tội, trong khi mấy ngài “Trí Thức” của Quan Đốc chỉ đứng ngoài xúi, ấy thế mà Quan vẫn bảo:
        Chỉ có trí thức mới diệt được Việt Cộng như ở Ba Lan chẳng hạn!

        Chúc mừng năm mới quan bác cùng gia đình!
        Kính!

      • Tudo.com hội viên Hội Ngu Nhất Hành Tinh says:

        Trích@
        Người ta kể rằng khi đi thăm mấy ông nông dân thì Bác móc thuốc rê ra vấn hút, nhưng túi áo bên kia của bác là gói thuốc thơm Philip Morris để khi ra về thì Bác hút cho nó thơm. . .râu!

        Ai kể nói coi nào??? Đúng là bọn đã “éo biết” lại hay nói láo. Mi có sống ở Bắc Việt và đã gặp HCM lần nào chưa mà nói láo vậy????

        HCM là mỗi khi thăm bộ đội cao xạ, thanh niên xung phong, cơ quan đoàn thể ở miền Bắc….. đều tặng 1 người 1 điếu thuốc lá Thủ Đô có đầu lọc (loại thuốc thơm đắt nhất của Bắc Việt thời bấy giờ và rất khó mua), trong khi đó ông hút thuốc Phillip Morris (loại thuốc nặng như thuốc lào) không đầu lọc.

        Đừng có chửi bậy, nói láo là kẻ lưu manh hiều chưa? Hỡi tên Tudo.com, hội viên Hội Ngu Nhất Hành Tinh mà do Tiên Ngu làm hội trưởng.

      • Lan says:

        Bắt Bác hút hoài một thứ Bác đâu có chịu, có Ngát, có Xuân… thì cũng phải có thuốc này kia thay đổi chứ, nhưng thuốc lá thơm đế quốc thôi nha.

        Nguyễn Minh Cần vào Đảng Cộng sản Đông Dương năm 1946, Uỷ viên Thường vụ Thành uỷ Huế. Hội nghị trung ương ở chiến khu Việt Bắc với tư cách là cấp lãnh đạo đảng ở Thừa Thiên:

        “Tại hội nghị đó Hồ Chí Minh đã giải thích về chủ trương đổi tên đảng Cộng Sản Đông Dương thành đảng Lao Động Việt Nam. Sau khi giải thích lợi ích của việc đổi tên đảng là để đảng dễ dàng gần gũi, lôi kéo nhiều tầng lớp dân chúng, nhất là các tầng lớp trên, cả miền Nam lẫn miền Bắc đang còn nghi ngại đảng, ông giơ cao nắp hộp thuốc lá thơm Craven “A” của ông lên về phía có nhãn hiệu thuốc và nói: “Đây là Đảng Cộng sản”, rồi ông quay phía trong nắp không có nhãn hiệu và nói: “Còn đây là đảng Lao Động”.

      • Tudo.com says:

        @tonydo

        Đã nói Bác là loại. . .đểu thượng thừa thì còn ai mà bằng nữa để so sánh chứ!

        Vậy là tui đoán đúng phải không?

      • Tudo.com says:

        (Hỡi tên Tudo.com, hội viên Hội Ngu Nhất Hành Tinh mà do Tiên Ngu làm hội trưởng.)

        Hên quá!
        Thank you! Thank you!

        Tui nộp mấy chục lá đơn xin làm hội viên mà bị ông hội trưởng Tiên Ngu bác hoài.

        Lại thêm được xác nhận học tập tiến bộ. . .lưu manh theo gương bác Hồ.
        Ngày xưa bác Hồ nói chống Mỹ cứu nước, ai cũng tưởng cứu nước Việt nhưng hoá ra cứu nước Tàu.
        Bác nói giải phóng. . .giải phóng, rốt cục sau 30/4/75 toàn miền Nam bị Việt Cộng hốt của sạch sành sanh thành ra. . .phỏng dái!

        Ôi! Sự nghiệp. . . láo của bác Hồ bao giờ ta mới theo kịp?

      • Lan says:

        Nghe đồng chí todydo luận “chính trị” thì tớ biết đồng chí không thật sự hiểu nghiã nó là gì, hoặc có hiểu thì hiểu theo cách của đám nông nô. Chính trị không nhất thiết là phải “điếm”. Nghiã rộng, theo từ điển Cambridge: “Politics are also the activities of people who are trying to obtain an advantage within a group or organization”. Như thế, cả cha cụ, sư sãi, hay bất cứ một đoàn thể nào sinh hoạt trong một cộng đồng xã hội đều có lúc phải làm chính chị. Vậy, tôn giáo cũng điếm? Ừ, cũng đã từng xảy ra, từ đông sang tây, từ xưa đến nay, nhưng không ai khen điều đó. Bắt chước điều hay thì khó, chứ bắt chước những thằng vô lại ăn cắp vặt, lừa đảo vớ vẩn, hoặc làm chuyện bậy bạ vì cái lợi trước mắt thì không khó gì, và người bình thường không làm không phải vì họ không biết cách. Đừng so sánh với “bác Hồ” của đồng chí, vì như thế là sỉ nhục người ta khá nặng nề đồng chí ạ!

    • đỗthùng says:

      Thì có chi lạ mà đòi recipies ỏm tỏi. Cái anh ca ngơi Hồ ly sống đam bạc ,giản dị cả trong cái ăn ,cái mặc (theo tàu) và cả trong v/đ chơi gái (bác chỉ cần cái đó của các “cháu” ,còn trịnh như các chaú “thàn đồng” đánh Mỹ miền Nam ra thăm Bắc cũng tốt hay…(vợ PVĐ ,con của nhà giàu có Ha Lôi,bị BÁC ĐÈ nên phát điên ,đưa vào nhà thương Đồn Thủy(Hà Lôi) nằm phong riêng và được săn sóc đặc biệt bởi các b/s,y tá Tây..PVĐ không nhìn nhận vợ,coi như bỏ và không thăm viếng Tại sao không thù Bác “hảm hiếp thô bạo vọ mình mà thù vọ ,nạn nhân của Bác”? Tấc giả câu chuyện “thâm cung bí sử” này (đồng chí Việt Thường) nói thêm là cứ toi thứ 7 ,khuya lắm ,mọi người yên ngủ ,đường phố vắng tanh ,xe ô tô của hồ ly chay vào đỗ ngay trước của phông bênh ,và bác “hóa trang” thành một “điệp viên bí mật đi vô.(làm vậy đẻ che không cho ai biết dù đã dặn là tất cả nhân viện hôm đó đều Phải vắng mặt !)…
      Trở về “cơm năm mối mè” thì có chi lạ ,Gióng như khi nói chuyện vói cb ,mời thuốc ai thì Hồ lấy thuốc hà nội vấn ra mòi ,nhưng bác thì hút Moris ,thuốc Mỹ đẻ trong một cái bao khác …
      BỊP BƠM THÔI ,cam-rát to -ni-do !(co thể đọc thêm “truyên thâm cung dưới triều đại Hô chí Minh của nhà báo (đồng chí Việt Thường).
      Vả lại ở trong phủ đầu bếp Lơ cho ăn mải “món giản dị “quá”cũng ngán ,lại thêm Mao chủ tịch gởi nhiều thuốc bổ Thận và các món ăn quí hiêm (óc khỉ ,sâm nhung ,yến…tăng cường sinh lực nên lâu lâu “cóm năm muối mè ” một bửa có sao đâu mà còn tuyên truyền cho mình “hữu hiệu’ hơn. Phải không nào ?
      (đ.t.)

    • Austin Pham says:

      Nghe bác hỏi câu hơi trật búa mà em rớt nước mắt. Anh nuôi Đặng Văn Lợi thì chỉ biết xào nấu theo ý của “cụ”. Đụng tới “động tác giả” thì bác hồ phải viết chớ, bực thầy của nghệ thuật đóng kịch mà! Diễn tuồng thì phải vậy, mà “bác” thì diễn liên miên hết “truyện này đến truyện khác”. Từ trước tới giờ em thấy Tô lão già nhìn sự đời bằng cặp mắt ngờ vực mà sao tại đây tự nhiên…gullible còn hơn cái Lan của miền nam thế mới chết!
      Bỏ qua “sự cố” phía trên, cái đầu của em luôn cho phép em lý luận trong mọi hoàn cảnh. Em đồng ý là nếu một lãnh đạo quốc gia làm cho dân no ấm thì người đó xứng đáng ăn uống sung sướng hơn dân. Ngược lại, nếu tên đó buộc dân phải sống khổ không lối thoát thì hắn ta phải bị nguyền rũa chớ “tình nghĩa” chi ở đây? Trí khôn của ta đâu hở…bác To NewYork? hay tại vì đám bắc 54 có óc đã vào nam gần hết nên bọn vẹm đểu mới có thể cho dân ta ăn sắn lát, bột luộc, đói rã họng mà họ còn phải mang ơn đến…già. Úi giùi ui! lại còn recipes nữa! em…cạch

  2. CON NGƯỜI

    Con người ai cũng như nhau
    Cả vua hay chúa dân quèn thế thôi
    Món ngon vật lạ trên đời
    Ai không ham thích tùy thời có không

    Những người lo chuyện non sông
    Cái lo là chính ham ăn nỗi gì
    Những nhà khoa học thường khi
    Hói đầu sói tráng đâu vì miếng ăn

    Tự do chẳng chút nhập nhằng
    Độc tài thì chỉ phăng phăng tuyên truyền
    Biến toàn lãnh tụ thành tiên
    Phải hoài đánh bóng mọi miền tôn vinh

    Thật là quả đáng giật mình
    Con người nhằm chỉ lừa nhau giữa đời
    Nhân văn rụng hết đi rồi
    Người thành tượng phỗng làm đời phi luân

    SẮC NGÀN
    (01/01/16)

  3. van nguyen says:

    đổ mười mầy, thằng điếm thúi!

  4. Lan says:

    Cháu ngoan thâm niên mà không thực sự hiểu “Bác” như thế thì chết rồi! Các đồng chí cộng sản mà Bác là đảng trưởng không hoàn toàn dối trá khi kêu gọi xây dựng ấm no hạnh phúc. Chỉ có điều dân ngu không hiểu là xây dựng ấm no hạnh phúc cho Bác và các đồng chí thôi. Cũng tương tự như kêu gọi đấu tranh, kích động lòng ganh tị và hận thù. Thật sự thì các đồng chí cộng sản có thù thực dân Pháp, phát xít Nhật, đế quốc Mỹ không? Hề hề… có thù thì chắc cũng không thù bằng tớ đâu. Điển hình, các đồng chí ấy cho con cái qua ở đầy bên các nước ấy đấy chứ, đứa nào được đi có khi còn mừng hơn bố nó sống lại. Thù hận là xúi thằng dân ngu thù hận thay mình thôi. Chẳng phải khoe, tớ đeo miếng vải đỏ vài lần là nắm được ngay, chả có gì là ngỡ ngàng mà phải dùng tiếng Đan Mạch!

  5. Tudo.com says:

    Nghe ông đầu bếp Đặng Văn Lơ kể chuyện bác ăn uống thì chả có gì là cầu kỳ, nhưng rõ ràng các món đó qúa “chất lượng” và qúa bổ dưỡng nên bác lúc nào cũng thích nâng niu các. . . “cháu ngoan”.

    Người ta kể rằng khi đi thăm mấy ông nông dân thì Bác móc thuốc rê ra vấn hút, nhưng túi áo bên kia của bác là gói thuốc thơm Philip Morris để khi ra về thì Bác hút cho nó thơm. . .râu!

    Nói thật không phải nịnh Bác chớ, chứ. . .đểu cỡ đó thì Bác thuộc loại đểu thượng thừa.

    Thôi, sự nghiệp. . .đểu của Bác còn phải cần nhiều thời gian và nhiều. . .tấn giấy mới ghi lại hết.
    Bây giờ xin copy lại phần đầu của một nhân chứng đòi. . . đù Bác để xem nghĩa ngữ “Đù” của Tiên Ngu với “Đù” của Cao Ngọc Quỳnh coi cái “Đù” nào. . .nặng ký hơn?

    Trích: (Facebook Cao Ngọc Quỳnh: Á đù! Trong khi tui, một “cháu ngoan Bác Hồ” thâm niên, khoai lang sùng không có mà ăn, tôi nhớ bữa ăn gia đình thường là cháo cám (nấu bằng cám lợn, mua lại bằng công điểm từ kho Hợp Tác Xã). Hôm nào có khoai khô độn cơm 9k/1c, là bá cháy lắm. Cơm không độn, chỉ có vào ngày Tết hoặc giỗ chạp, đãi khách quý ….
    Thế mà Bác Hồ, ông “Bụt” sống của chúng tôi, “Người” chuyên “lo trước nỗi lo của nhân dân, vui sau niềm vui của dân”, cực kỳ khiêm tốn giản dị … SỰC toàn những thứ đồ ăn, mà mà mãi sau khi ra nước ngoài du học, tôi mới được thấy: bơ, táo Tàu, pho mát..
    Nói thiệt, ông già tui, sinh thời, mà chơi đểu tui cỡ này, thì nếu gặp lại Ổng, tui cũng Đù … chớ đừng nói “Bác” Hồ!
    Lừa đảo cả con nít như vậy thì có mà Bác cái C.C.!)

    Chà, lớp nghĩa bóng, lớp chữ tắt thật khó hiểu, nhờ mấy anh. . . Đù dư luận viên giải mã sớm cho độc giả nhờ.

  6. Le trần Nguyễn says:

    Thằng chó đẻ Việt gian bán nước mà thiên hạ cứ gọi là bác, hóa ra người Việt trong nước là dòng họ Việt gian

  7. Thảo nào ! says:

    Món “hẩu xực” của bác là :

    Gá rán Quảng Đông
    Gà luộc Quảng Đông
    Cá kho tộ cũng có xuất xứ từ…Quảng Đông…

    Nghĩa là cái đờ… éo gì cũng phải là Quảng Đông thì bác mới hẩu…xực…..phẩn a !

    Thảo nào mà trước khi về chầu cụ Mác, cụ Lê, dù chỉ còn một hơi thở cuối cùng,….”bác Hồ” cũng nằng nặc đòi nghe cho bằng được một bài dân ca Quảng Đông do chính một em ghẹ từ xứ Quảng Đông biểu diễn .

    “Bác hồ” ăn thiệt là khôn…..liền, thế cho nên dân gian mới có cái gọi là Đ.m Hồ Chí Minh đấy .

  8. Nguyen Van says:

    “Bữa cơm của Bác giản dị lắm, món ăn chính chỉ có 3 món: canh, rau, thịt (hoặc cá) ‘. Trích.

    Bữa ăn hàng ngày của người Việt nào – ngoại trừ nghèo- mà chẳng có những món canh, rau, thịt ( hoặc cá). Thế mà gọi là giản dị ư ?!

    Thịt bò chiên tẩm mật ong, thịt bò hầm bia, thịt gà nướng mật ong, thịt gà hấp rượu, v…v…đều gọi chung là món ” thịt” cả đấy.

    Bắp cải cuộn thịt nướng, súp lơ xào thịt bò, v…v…đều gọi chung là món ” rau” cả đấy .

    Canh thịt hầm củ cải, canh khoai tây nấu sườn, canh khoai từ nấu sườn non,v…v… đều gọi chung là món “canh” cả đấy.

  9. nguyen ha says:

    Cái nầy mới chính là “phục vụ”. Chuyện kể : Thời HCM còn sỐng ,các “Bác” trong Bộ chính trị được các em SV khoa Văn phục vụ chu đáo. Mổi “Bác” dăm ba em. Có em xin về lấy chồng, Bác không cho.
    Nhưng có Bác thì cho,sau đó Bác nhớ lâm bệnh chết! Đặng văn Lơ nấu ăn cho HCM còn có” các cháu “ăn nửa . Không biết ông nầy có biết không? Nội chuyện Bac uống sâm một ngày 2 lần ,đả nói lên hết chuyện . Có lẻ vì thế mà BCT chon người nấu ăn tên LƠ,cái gì củng phải lơ !!Muốn Chết sao không Lơ !!

  10. Minh Đức says:

    Có một ký giả Mỹ cách đây mấy năm có dịp ngồi ăn trưa với ông Fidel Castro. Ông ta kể bữa ăn trưa đó ông Fidel Castro ăn bánh mì với cá, uống rượu vang. Bữa ăn như thế cũng được gọi là giản dị vì một người dân Pháp cũng có thể ăn trưa như vậy. Trong khi đó thì du học sinh Việt Nam kể là ở Cuba được cho ăn cơm với đậu đen ngày này sang ngày khác, không hề thấy thịt cá. Xã Hội Chủ Nghĩa là người thấp nhất trong xã hội cũng ăn giống như người cao nhất hay là người cao nhất cũng ăn giống như người thấp nhất?

    Nếu bảo rằng các ông lớn cống hiến nhiều thì được ăn nhiều đồ ăn bổ và ngon hơn thì theo khoa học, cơ thể ông tổng bí thư và cơ thể một anh công nhân đều cần một số calorie đại khái như nhau. Đó là lý do ông tổng bí thư cũng nên ăn uống giống như anh công nhân. Những người làm lao động tay chân thì lại cần nhiều calorie hơn các ông lớn ngồi văn phòng thì đáng lẽ ra theo khoa học những người ở đó phải có tiêu chuẩn ăn nhiều hơn các ông lớn. Nhưng như thế thì chẳng ai muốn phấn đấu để lên chức cả. Không có thư người gọi là con người mới xã hội chủ nghĩa mà chỉ có con người với những lòng tham như con người đã có hàng ngàn năm mà thôi .

Leave a Reply to Le trần Nguyễn