WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Quán Lộc Vàng

_ảnh Người Buôn Gió

Quán Lộc Vàng _ảnh Người Buôn Gió

Lộc Vàng _ảnh Người Buôn Gió

Tối đi bộ từ nhà đến quán Lộc Vàng, trời lạnh chỉ mặc cái áo khoác mỏng, tính đi một lúc nóng người là vừa, đi đến hơn 2 cây số mà vẫn thấy lạnh. Đã thế quán Lộc Vàng lại nằm cạnh con đường mới mở ven Hồ Tây , tìm mãi mới thấy cái quán nhỏ dân dã bàn tre, vách tre, mái lá khiêm tốn nép bên cạnh một cái quán cà fe khác to hơn.

Khách của quán toàn người đáng tuổi ông bà cả, bởi họ đến đây không phải để uống nước như các quán khác mà chủ yếu là nghe nhạc, dòng nhạc có tên ” tiền chiến” với những giai điệu nhẹ nhàng, lả lướt có nhiều bài chơi trên nền nhạc khiêu vũ cổ điển.

Ngồi nhâm nhi ly cà fe và điếu thuốc, thả hồn theo lời ca mộc mạc của chủ quán với lời bài Thu Quyến Rũ.

Mùa Thu quyến rũ anh rồi..Thu nay về đâu nhớ nhiều..

Buồn man mác trong đêm đông, gió Hồ Tây thổi qua sởn người.

Lời hát vang trong quán nhỏ này đã từng phải trả một cái giá rất đắt, là cả một số phận, cả cuộc đời. Cách đây nhiều năm, tòa án Hà Nội đã tuyên án Lộc Vàng , Toán Xồm và bạn bè vì tội ” tuyên truyền văn hóa phẩm đồi trụy”. Bản án trung bình cho mỗi người là 10 năm. Toán Xồm tù về nhà cửa tan nát, lang thang đầu đường xó chợ và gục chết trên hè phố vào một đêm vì đói , rét, bệnh tật. Lộc Vàng nhiều năm lê lết, cuối đời tình yêu với dòng nhạc cũ không thể dứt ra nổi, cùng với nỗi niềm tưởng nhớ bạn bè. Ông đã gắng lập quán Lộc Vàng để tri âm với bạn bè, với dòng nhạc mà cuộc đời ông và các bạn đã gắn bó đến độ thành bi kịch.

Em tôi đành thôi, cúi đầu mà đi…

Lời ca của nam ca sĩ Lộc Vàng có nhiều đoạn khác với các ca sĩ ngày nay hát. Trong bài Gửi Người Em Gái Miền Nam của Đoàn Chuẩn. Cụm từ ” cúi đầu mà đi” Lộc Vàng hát như thể muốn gửi tới khán giả sự nhẫn nhục của kiếp người trước những cơn phong ba nghiệt ngã mà lịch sử hay chính con người đã tạo nên.

Nàng đi cho gót hài xanh
Nàng đi cho dạ sao đành
Đường quen, lối cũ, ân tình ,nghĩa xưa.

Đã là tri âm, tri kỷ thì cho dù thời thế có đến đâu, người nghệ sĩ khó mà quên, khó mà đành lòng không nhớ. Thật đáng sợ khi  có lúc những tình cảm, những nỗi nhớ, tình yêu với dòng nhạc lãng mạn như thế này lại là ” yếu tố cấu thành tội phạm”.

Chủ quán Lộc Vàng bận rộn, lúc ông lên cầm mic hát, lúc đón khách ngoài cửa, lúc tranh thủ ngồi tâm sự vài câu với vị khách nào đó.

- ” Binh tình” nhộn nhịp thế này có nhiều ”mều” không chú ?

Ông sững người khi nghe tôi hỏi, có lẽ ông không tin lúc này có người hỏi ông câu ấy, câu hỏi bằng những ngôn ngữ của thời gian nào đó xa lắm rồi trong cuộc đời ông, trong một hoàn cảnh càng khác biệt với bây giờ. Ông nhìn tôi ngỡ ngàng, ông lắc đầu như không biết tôi hỏi gì. Tôi nói tên một người và hỏi ông có quen không, một người từng ở ” chiến khu” . Ông vội bỏ đi đón khách, dường như không nghe thấy gì tôi vừa nói. Lát sau ông quay lại,kéo tôi ra một bàn xa, rút thuốc lá mời, ông nắm chặt bờ vai tôi nhìn tôi lâu lâu, đôi mắt ông rớm lệ.

Dù cơn giông
Có gió lạnh đầy
Có tuyết bùn lầy
Có lá buồn gầy
Tình ơi !
Dù sao đi nữa
Xin vẫn yêu em

Bài hát mà chủ quán Lộc Vàng hay hát , lần nào cũng với một nỗi lòng uất nghẹn, thương nhớ, da diết về người vợ đã mất, về bạn hữu đã mất, về những gì nhuốm màu tang tóc đã đi qua trong đời ông. Nhưng dù sao đi nữa, sự thật và tình yêu không bao giờ bị chết bởi sự bóp nghẹt tàn bạo nào. Mãi mãi những thứ đó sẽ sống cùng năm tháng, song hành với con người. Bởi bản chất những điều tốt đẹp và thiêng liêng ấy là tiêu chí cho con người sống và hy sinh vì đó.

_ảnh Người Buôn Gió

© Người Buôn Gió

6 Phản hồi cho “Quán Lộc Vàng”

  1. LẠI MẠNH CƯỜNG says:

    “Không gì qúi hơn độc lập tự do !”
    (Hồ Chí Minh)

    Ông Lộc Vàng đã thế hiện đứng đắn câu nói ấy bằng hành động.
    Ông yêu nhạc thời tiền chiến và quyết “sống chết” với nó suốt đời.

    Hóa ra ông Lộc Vàng “yêu” và làm theo đúng lời dạy trên của ông Hồ nhất xứ ta đấy nhé !
    Bởi thế ông bị những thằng giả hình “thẻ đỏ tim đen” hãm hại là phải dzồi.

    Thương cho Lộc Vàng quá.
    Nhìn ông lại nhớ đến Vũ Thư Hiên
    Cũng khổ người nhỏ với khuôn mặt ấy
    Cũng qúa khứ ở “chiến khu” ….

    Ôi sao dân miền Bắc nào “chịu chơi” hết mình
    là cùng chung một số phận nghiệt ngã như nhau !
    Sao mà thương qúa miền Bắc … “Xuống Hố Cả Nước” !!!

    Lão Ngoan Đồng

  2. kenny says:

    Toi chua bao gio ra Ha noi ,nhung Quan Loc Vang la noi toi se den dau tien ,
    tai sao lai hanh dong da man nhu vay doi voi mot nhung nguoi co tam hon ,that
    khong the tuong tuong su ac doc cua mot che do vo nhan .
    Chuc Loc Vang se la noi den cho nhung nguoi yeu men dong nhac vang tien chien.

  3. D.Q.Nam says:

    Quán này cụ thể nằm ở đâu vậy? Có dịp nhất định sẽ tới.
    TFS.

  4. Lữ Út says:

    Đã trích dẫn thì phải trích dẫn đầy đủ cả đoạn : “..Đời nghèo không lối thoát, em tôi đành thôi, cúi đầu mà đi..” mới nói lên được hoàn cảnh của 84 triệu trong 87 triệu người VN hiện nay.
    “Cũng bởi người dân ngu qúa lợn” !

    • My Chi says:

      Đất bốn ngàn năm hồn chưa tỉnh;
      Dân mấy chục triệu giấc còn say.

  5. DO NGHE says:

    Buôn GIÓ
    Gió AI BÁN MÀ MUA
    Trong ANH THÂT NGU NGƠ
    Đêm Tàn ĐÔNG Gía LẠNH
    Thanh LONG THÀNH Nhiều GIÓ ÍT MƯA
    Xin Tính Sổ Vốn LỜI
    Đêm GIAO THỪA SẮP ĐIỂM
    Buôn NƯỚC Bán NON Lời NHÀ Lộ BIỂN
    Buôn LO TOAN Thiên VÀN HẾT VỐN
    Bán KHÔNG LỜI Sông CẠN NÚI MÒN
    Xin Thương Lây VỢ Lấy CON
    Núi NÙNG song NHỊ Điểm SON HÀ THÀNH

Leave a Reply to DO NGHE