WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Hãy Cảnh Giác với “Bắc Triều”

Cuộc vật lộn gay go

Ngay trước chuyến thăm của Tổng thống Clinton tới Việt Nam, 11/2000, trước đó, Chủ tịch Trung Quốc là Giang Trạch Dân có lời mời cấp tốc ông Trần Ðức Lương sang Trung Quốc để thăm dò thái độ của Việt Nam với Mỹ. Tại đây Trung Quốc đề nghị cho Việt Nam vay 53 triệu USD, trong đó chỉ phải trả lãi 1/3. Và Trung Quốc còn hứa sẽ cho Việt Nam vay tiếp 300 triệu USD với lãi suất thấp (một sự tử tế bất ngờ chưa từng xảy ra). Nhưng kèm theo đó, phía Trung Quốc muốn ta ký Hiệp Ðịnh Vịnh Bắc Bộ ngay sau khi Tổng thống Mỹ rời khỏi Việt Nam. Trước và sau chuyến thăm của Tổng thống Mỹ, Ban Tư tưởng Văn Hóa Trung Ương đã cho họp Tổng Biên Tập các báo chí và loan báo rằng phải đăng ảnh của ông Clinton nhỏ hơn ảnh của ông Giang Trạch Dân đã từng được đăng trên báo trong chuyến thăm Việt Nam trước đây.

Trước thềm Ðại hội Ðảng lần thứ IX, một phái đoàn ngoại giao của Trung Quốc đã bí mật sang Việt Nam nhằm để ủng hộ cho ông Phiêu được ở lại thêm một nhiệm kỳ nữa, vì họ nghĩ rằng họ Lê là đồng minh của mình, nhưng sự việc không đơn giản như vậy :

Lê Khả Phiêu tuy là cánh tay phải của Lê Ðức Anh ở Quân khu 9 và Cămbốt, nhưng trước khi được Lê Ðức Anh đặt vào chiếc ghế Tổng Bí Thư đó, ông Phiêu đã có thời làm trưởng Ban Kiểm Tra Trung Ương. Trong thời gian này ông Phiêu được tiếp xúc với nhiều hồ sơ mật, nên ông Phiêu đã có nhiều nhận thức về nhiều bộ mặt trong Ðảng. Ông đã nhiều lần gặp tướng Trần Ðộ và ông Hoàng Minh Chính. Càng về thời gian cuối sau này, ông Phiêu càng bừng tỉnh và nhận thức được nhiều vấn đề. Nhất là sau khi ông bị các lực lượng tay sai giật giây để đàm phán ký các Hiệp định bán nước đã nêu trên. Cuối cùng trong Hội nghị trù bị ông đã đi nước cờ liều. Ðược sự ủng hộ của cánh quân đội cụ thể là Phạm Thanh Ngân và Phạm Văn Trà, ông đã quyết định tổ chức cuộc họp tại trong thành Hà Nội (phố Lý Nam Ðế) thay vì tại Hội trường Ba Ðình như các kỳ họp trước, và sử dụng Lữ đoàn 144 là lữ đoàn tinh nhuệ để bảo vệ Ðại hội thay vì lực lượng cảnh vệ quốc gia của Bộ Công An như trước đây để hòng gây sức ép với phe bảo thủ và tay sai trong Ðảng. Theo nhiều nguồn tin được tiết lộ từ thâm cung : Trong Hội nghị đã có lúc ông Phiêu chỉ mặt Lê Ðức Anh và Ðỗ Mười mà bảo rằng “Các ông bảo tôi ngu thế lúc các ông đặt tôi vào chiếc ghế này, sao các ông không bảo tôi ngu ?..” Cuộc họp diễn ra rất căng thẳng, mà không đi đến ngã ngũ. Mà cũng bởi ông Phiêu còn non gan nên không dám dùng quân đội để ra tay, nên phải mất 4 kỳ họp trù bị mới đi đến ngã ngũ. Ðến những ngày cuối cùng, không hiểu sao Phạm Văn Trà lại đứng về phe bảo thủ. Mất chỗ dựa vào quân đội, ông Phiêu như hổ mất nanh vuốt, đành đi đến thỏa hiệp. Như chúng ta đã thấy, các vị Cố vấn phải rút lui, ông Phiêu và ông Ngân cũng mất chức.

Ông Nông Ðức Mạnh, một người thuộc phái trung dung, ôn hòa được bầu làm Tổng BíTthư một cách đầy bất ngờ. Sau Ðại hội trù bị, ông Phiêu đã chỉ mặt Phạm Văn Trà mà bảo rằng : “Ðồ phản bội”. Bởi thế Phạm Văn Trà vẫn còn được giữ nguyên chức vụ, mặc dù trước đó đã bị Bộ Chính Trị cảnh cáo vì không làm tròn nhiệm vụ.

Muốn cứu vãn tình thế, trong kỳ Ðại hội Ðảng, đích thân Hồ Cẩm Ðào, một nhân vật quan trọng thứ hai trong Ðảng Cộng Sản Trung Quốc bay sang tận nơi để dự, nhưng sự việc đã ngã ngũ. Cứ nhìn bộ mặt của họ Hồ trong Ðại hội và khi ra về ta cũng thấy rõ.

Trong cuộc họp báo sau Ðại hội Ðảng, khi được hỏi về quan hệ Việt – Trung, ông Nông Ðức Mạnh có nhắc lại 16 chữ vàng “Láng giềng hữu nghị. Hợp tác toàn diện. Ổn định lâu dài. Hướng tới tương lai”. Sau đó ông Mạnh có lời mới các nhà lãnh đạo Trung Quốc sang thăm Việt Nam. Lúc đầu phía Trung Quốc từ chối. Họ lấy cớ, khi nào ông Nông Ðức Mạnh sang Trung Quốc trước thì họ mới sang Việt Nam sau (Khi xưa các vua chúa Việt Nam khi lên ngôi đều phải sang Trung Quốc báo công và xin được nhận làm chư hầu, ngày nay họ cũng muốn ông Nông Ðức Mạnh làm như vậy).

Tuy nhiên ông Nông Ðức Mạnh không dễ đầu hàng ngay. Ông Mạnh đã đi nước cờ xuất mã bằng chuyến thăm ủy lạo đồng minh thân cận của Việt Nam là Lào, để củng cố tính đoàn kết. Sau đó ông Mạnh ngồi chờ các nhà lãnh đạo Trung Quốc.

Tuy bị mất những con át chủ bài nhưng lực lượng tay sai còn được cài lại trong Ðảng vẫn còn khá đông. Sau kỳ Ðại hội Ðảng, như muốn làm hài lòng các quan thầy tại Trung Quốc và cũng muốn để ra uy với Tân Tổng Bí Thư Nông Ðức Mạnh “ta vẫn kiểm soát được tình hình” chỉ hai ngày sau Ðại hội, họ cho tiến hành ngay việc bắt giam và khám nhà ông Vũ Cao Quận – một con chim đầu đàn trong phong trào dân chủ tại Hải Phòng. Và về phần mình, chính quyền Cộng Sản Trung Quốc tức tốc gửi những thông điệp đón chào Tân Tổng Bí Thư bằng việc cấm tàu đánh cá của ta được hoạt động tại khu vực quanh đảo Hoàng Sa, và cho cấm biển bắn đạn thật, nhằm mục đích ủng hộ lực lượng bảo thủ trong Ðảng và để cảnh cáo ông Nông Ðức Mạnh “chớ có tìm cách thoát khỏi ảnh hưởng của họ”.

Tiếp sau đó là hàng loạt các hành động đàn áp những tiếng nói dân chủ tại Việt Nam, như việc câu lưu Tướng Trần Ðộ lên Công an, tịch thu tập bản thảo của ông, cùng hàng loạt các vụ đàn áp tôn giáo như Nguyễn Văn Lý, Thích Quảng Ðộ, Thích Huyền Quang, Lê Quang Liêm…

Vụ thứ tư đó xảy ra hôm 5/9 cuối cùng đã bóc trần bản chất của họ. Họ làm việc đó ngay khi Hạ Viện Mỹ đang họp để thông qua Hiệp Ðịnh Thương Mại. Họ không cần đến Hiệp Ðịnh Thương Mại Việt – Mỹ nữa vì họ đã có Trung Quốc rồi, và Trung Quốc sẽ giúp cho họ giữ mãi được địa vị thống trị. Họ làm việc đó như thế là để trải tấm thảm đỏ nhân quyền kiểu Trung Quốc để đón quan thầy của họ là Lý Bằng. Họ tưởng rằng làm như vậy là thực hiện được mưu đồ đó.

Như đã nói ở trên, ông Nông Ðức Mạnh là người ôn hòa sáng suốt và không bè phái nên ông không tiến hành thăm Trung Quốc ngay mà ngồi chờ Trung Quốc sang thăm Việt Nam. Không thể đợi được hơn, nhà cầm quyền Trung Quốc bèn xuống thang cử Chủ tịch Quốc hội Lý Bằng sang thăm Việt Nam, nhưng thực chất họ xuống thang theo kiểu Mao Trạch Ðông “Lùi một bước để tiến ba bước”. Chuyến thăm đó là để củng cố quan hệ kinh tế Việt – Trung, nhưng thực chất là để lên dây cót tinh thần cho cỗ máy tay sai đã rệu rã và già nua phải chạy nhanh hơn nữa trong lòng Trung Quốc, và cũng để hà hơi tiếp sức cho các lực lượng đó chống phá những người yêu dân chủ tiến bộ tại Việt Nam, hòng làm mất uy tín của ông Nông Ðức Mạnh và các gương mặt trẻ trong Bộ Chính Trị, phá hoại khẩu hiệu dân chủ, đoàn kết, đổi mới, phát triển vừa được Ðại hội thông qua. Cùng chuyến thăm này ta thấy có Lưu Bằng – Bộ trưởng Trung Quốc, Lưu Bằng đã họp với Ban Tư Tưởng Văn Hóa Trung Ương để rồi họ cùng đồng ca bản thánh ca đã lạc lõng với thế giới văn minh là ý thức hệ Cộng sản chủ nghĩa và định hướng Xã hội chủ nghĩa.

Trong nội bộ Ðảng hiện nay đang chia làm hai phe. Phe cấp tiến chủ yếu là những lực lượng trẻ, thông minh và sáng suốt muốn Việt Nam có quan hệ tốt đẹp với tốt đẹp với tất cả các quốc gia kể cả Mỹ, còn phe kia là các lực lượng bảo thủ già nua mà vẫn chưa từ bỏ ý nghĩ “Mỹ là kẻ thù số một, và Mỹ vẫn chưa từ bỏ dã tâm xâm lược Việt Nam”. Lực lượng này lại đang giữ một số vị trí quan trọng trong Ðảng và trong quân đội cho nên họ đã quyết định ngả sang Trung Quốc.

Liệu một lần nữa dân tộc ta có lỗi hẹn với thế giới văn minh không ?

Liệu ông Nông Ðức Mạnh là người không bè phái, vây cánh, không được quân đội ủng hộ, không hiểu ông có đứng vững được trước làn sóng Phương Bắc này không ?

Liệu giờ đây 16 chữ vàng trong quan hệ Việt – Trung có thể trở thành câu thần chú của chiếc vòng kim cô dân chủ mang mầu sắc Thiên An Môn, có thể siết vào đầu hơn 76 triệu đồng bào Việt Nam không ?

Liệu dân tộc ta có phải chịu thêm một tầng áp bức mới mà tầng áp bức này còn tàn khốc hơn tầng áp bức trước không ?

Thế đấy, cuộc vật lộn sẽ còn rất cam go. Chỉ mong sao Ban Chấp Hành Trung Ương mới với nhiều gương mặt trẻ trung hơn, học thức hơn, tỉnh táo hơn, hãy sáng suốt cảnh giác với Bắc Triều, đừng để cái họa nô dịch nghìn năm ngày nào lại oan nghiệt tròng vào cổ nhân dân ta một lần nữa … Hãy thức thời chủ động hội nhập vào thế giới tiên tiến, thực hiện chủ trương đề xuất của nhà trí thức yêu nước Nguyễn Thanh Giang : “Tựa vào sức nâng toàn cầu mà phát huy nội lực”, xây dựng đất nước dân chủ, giàu mạnh đủ sức tự cường dõng dạc tuyên bố :

“Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư”

Tôi viết bài này khi đang bị kìm kẹp trong vòng nghiệt ngã của các lực lượng bảo thủ và tay sai cho Bắc Triều. Biết rằng, bài viết này không làm cho hào quang lấp lánh trên đầu tôi mà trái lại, càng đẩy tôi sâu thêm vào vòng nguy hiểm. Ngay như đối với một công thần của cách mạng, mà họ còn ngang nhiên tuyên bố xanh rờn : “… Sẵn sàng hy sinh Hoàng Minh Chính để bảo vệ chế độ”. Huống chi tôi chỉ là con tốt đen dễ dàng bị biến thành vật tế thần cho bàn thờ Bắc Triều. Dẫu sao trước hiểm họa khôn lường của tồn vong đất nước, tôi dám nề hà xả thân, bởi tôi tâm niệm câu nói của Hàn Phi Tử : “Nước mất, mà không biết là bất tri ; Biết mà không lo liệu, là bất trung ; Lo liệu, mà không liều chết là bất dũng”. Chỉ mong sao tấc lòng nhỏ mọn này, được lương tri dân tộc trong và ngoài nước soi thấu, và hết lòng, hết sức chỉ giáo.

Hà Nội, ngày 1 tháng 10 năm 2001

Lê Chí Quang
Ðịa chỉ : 22 phố Trung Liệt – quận Ðống Ða – Hà Nội
Ðiện thoại : 8.514000

© Lê Chí Quang

Pages: 1 2 3 4

1 Phản hồi cho “Hãy Cảnh Giác với “Bắc Triều””

  1. Hà Huy says:

    Ai tham nhũng ? Đó là những người có chức , có quyền . Vậy không là đảng viên CS thì làm sao có chức , có quyền được . Vậy chống tham nhũng ở VN đồng nghĩa với chống đảng . Mà chống đảng thì tội cao nhất rồi còn gì . Vậy ta nên lập thành hội ủng hộ tham nhũng có lẽ thành công hơn . Bây giờ ban phòng chống tham nhũng được chuyển về bộ chính trị chỉ đạo rồi thì tham nhũng lại có nhiều cơ hội phát triển nhanh hơn . VN nên thành lập thêm hai bộ mới là : Bộ mại Dâm và Bộ Tham nhũng sẽ quản lý tốt hơn vì không bao giờ không có mại dâm và tham nhũng . Đặc biệt là trong chế độ độc quyền

Leave a Reply to Hà Huy