WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Làm cách nào để giữ vững chủ quyền đất nước?

Tàu hải giám Trung Quốc mang số hiệu 84 vi phạm lãnh hải của Việt Nam. (Nguồn: TTXVN)

Vụ tàu hải giám của Trung Quốc ngang nhiên cắt cáp thăm dò của tàu địa chấn Bình Minh 02 thuộc Tập đoàn Dầu khí quốc gia Việt Nam trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam đang khiến dư luận hết sức bất bình nó chẳng khác nào như giọt nước rót vào ly nước vốn đã đầy làm tràn ly. Sau biết bao cuộc gây hấn đem tầu chiến, tầu giả dạng đánh cá, đâm chìm tầu của ngư dân Việt Nam đánh bắt cá trên khu vực chủ quyền biển của quốc gia mình gây chết chóc và phá hoại tài sản của họ, rồi tung hàng mấy chục tỷ đô-la để xây dựng mới và tân trang lại những đảo ở Hoàng sa và Trường sa đã chiếm đóng của Việt Nam, hung hăng tự mình vẽ đường hàng hải quốc tế và cả biển của Việt nam và nhiều nước làm của mình, coi thường dư luận đã làm dấy lên phong trào phản đối mạnh mẽ bao giờ hết tại Việt Nam và dư luận quốc tế.

Đúng như nhiều báo chí trong và ngoài nước đã phanh phui mổ xẻ sự kiện bạo ngược này, tờ Báo Lao Động đã có bài phân tích rất chính xác của tác giả Nguyễn Đăng Thắng (nghiên cứu sinh luật tại Vương quốc Anh) khi nói rằng: “ Việc Trung Quốc lớn tiếng tuyên bố yêu sách đối với khu vực mà tàu Bình Minh 02 hoạt động là không thể chấp nhận được, bởi nó không dựa trên bất cứ một cơ sở nào trong pháp luật quốc tế hiện đại về biển. Việc xác định vùng biển theo pháp luật quốc tế bắt nguồn từ nguyên tắc rất cơ bản: “Đất thống trị biển”. Nội hàm của nguyên tắc này đó là quốc gia nào có bờ biển ở đâu thì sẽ có vùng biển ở đó. Có thể minh hoạ một cách sinh động nguyên tắc này bằng “hình” và “bóng”: Không có hình (bờ biển) thì làm sao có bóng (vùng biển)? Chỉ khi đáp ứng được tiêu chí đầu tiên và cơ bản nói trên, đó là có bờ biển, thì một quốc gia mới có thể nói đến chuyện có được các yêu sách vùng biển theo quy định của Công ước Luật Biển – thông thường không quá 200 hải lý. Với thực tế địa lý của mình, Trung Quốc không thể có yêu sách về vùng biển theo quy định của Công ước Luật Biển tại khu vực xảy ra vụ tàu Bình Minh 02 – nơi cách đảo Hải Nam của Trung Quốc 340 hải lý. Thậm chí, nếu Trung Quốc cố tình cho rằng vị trí hoạt động của tàu Bình Minh 02 sáng 26.5 nằm trên thềm lục địa kéo dài vượt ra ngoài 200 hải lý thì cũng phải phù hợp nguyên tắc đó là yêu sách về thềm lục địa kéo dài ngoài 200 hải lý không được chồng lấn lên vùng biển nằm trong phạm vi 200 hải lý tính từ đường cơ sở của quốc gia khác.”

Hay như tướng Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh – nguyên Đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc đã nói: “Hành động tàu Trung Quốc cắt cáp tàu thăm dò của Việt Nam đã thể hiện tính ngang ngược của họ. Trung Quốc  tự vẽ đường lưỡi bò, nhận khu vực trong đó là hải phận của họ. Thực tế điểm họ cắt cáp cách rất xa lãnh hải Trung Quốc. Họ vẽ đường lưỡi bò, nhưng họ không được nước nào công nhận cả. Trong khi Trung Quốc nêu 16 chữ trong quan hệ với Việt Nam thì hành động của họ thực tế lại đi ngược lại phương châm đó. Việc này cũng cho thấy ta phải đưa vấn đề ra công khai đấu tranh, lên tiếng mạnh mẽ hơn nữa, đưa các tài liệu chứng cứ. Ta cũng cần phải gửi công hàm lên Liên Hợp Quốc (LHQ) tố cáo họ vi phạm Luật Biển LHQ, vi phạm vào hải phận của chúng ta.”

Đa số nhân dân Việt Nam và dư luận quốc tế cho rằng đó là đòn nắn gân sức mạnh của Việt Nam để tiếp đó họ có những kế sách tiếp theo. Vậy tại sao Trung Quốc lại có thể ngạo mạn hành động thô bạo đến như vậy? Có mấy lý do cần phải nói đến:

1. Từ xưa đến nay Việt Nam luôn luôn giữ gìn mối quan hệ hữu nghị với Trung quốc. Nhưng ai cũng biết cha ông chúng ta xưa cũng thế, nhưng Trung quốc không thể giám gây hấn hay hành động thô bạo như hiện nay. Vì sao? Vì sách lược cuả cha ông ta là mền dẻo nhưng kiên quyết. Hàng năm vua chúa phông kiến Việt Nam vẫn mang sản phẩm quý lạ sang Trung quốc tặng thí nhưng một khi họ đem quân đe dọa thì cha ông ta kiên quyết đánh chặn, thậm chí thấy âm mưu xâm lược là có thật, các vua cháu Việt Nam còn tấn công thẳng vào nơi vua chúa Trung Quốc chuẩn bị lương thực, vũ khí để xâm lược Việt Nam như lịch sử đã ghi thời nhà Lý. Lý Thường Kiệt khi biết được âm mưu chuẩn bị tấn công Việt nam của nhà Tống, ông đã cho quân tấn công thẳng vào châu Ung Trung quốc, phá hết lương thảo đốt sạch vũ khí mà quân nhà Tống đang tích để xâm lược Việt Nam khiến vua Tống phải kinh sợ.

Mối quan hệ Việt Trung ngày nay không như vậy mà Việt Nam ta đã quá nhún nhường đến mức họ coi thường thậm chí ngạo mạn coi mình là bề trên, phớt lờ những nguyên tắc quan hệ ngoại giao sơ đẳng nhất. Tại sao nói vậy? Vì ai cũng biết việc Trung quốc đem tầu chiến hay tầu chiến cũ tân trang lại giả dạng tầu đánh cá xâm phạm thường vào lãnh hải Việt Nam, có lúc họ vào cả khu vực Dung quất, khu vực trong vòng 200 hải lý như quy định của luật quốc tế, bắt bớ, thu tầu lưới của ngư dân Việt Nam, thậm chí đâm vỡ tầu gây chết người, mất tài sản, bắt nộp phạt v.v…nhưng phía Việt Nam phản ứng thật là yếu ớt. Chỉ có vài lời ngắn gọn và quyen thuộc của bà Nguyễn Phương Nga khiến họ xem nhờn, chẳng để vào tai, việc gì họ làm họ cứ làm, tự tung tự tác ra vào biển của Việt nam như chốn ao nhà họ. Còn tình trạng một vài cá nhân bị bùa mê của các thứ khẩu hiệu nhì nhằng bốn tốt, hai mười mấy chữ vàng vân vân và vân vân làm quyên hết cái họa đang đến, chẳng nhìn thấy con dao bầu sáng loáng mà “bạn tốt” để sau lưng, chỉ loáng qua một cái là đầu rơi lúc nào không biết. Họ còn tin vào thương lượng hữu nghi, đơn phương như Trung quốc vẫn hà ru, chứ không muốn nghe các góp ý của các công thần là đem chuyện đại sự liên hệ đến vận mệnh quốc gia dân tộc gia bàn dân thiên hạ, ra tòa án quốc tế và khu vực để giải quyết tránh chấp lãnh hải chủ quyền đảo biển của Việt Nam. Hôm nay không biết  những người này có còn biện minh được nữa hay không hay lại vì bùa mê vẫn làm lú trí?

2. Một lý do nữa, Trung quốc đã thấy rõ, nhiều năm qua vì lòng yêu nước, nhiều đồng bào cà chiến sỹ, các trí thức, các nhà báo v.v…đã tự mình đến trước đại sự quán hay lãnh sự quán Trung quốc tại Hà Nội hay thành phố Hồ Chí Minh để tỏ thái độ bất bình lên án thì chẳng những chính phủ Việt Nam không hoan nghênh lại còn bắt bớ, gian cầm. Nhiều nhà báo viết lên tiếng nói của mình, của bạn đọc thì bị mất nghề, thậm chí bị bắt giam. Ngọn lửa yêu nước đó như bị dội những thùng nước lạnh làm buốt tim, khiến cho nó không thể bùng cháy, tiếp thêm sức mạnh vốn đã bao đời cha ông ta dầy công hun đắp mà bị tàn lụi đi. Cho nên Trung quốc cho là nhà nước Việt Nam sợ một Trung quốc mạnh nên cứ diễn hoài vở tuồng vào ra đất nước mình mà không hề biết sợ cái gì của hàng xóm cũng cho là của mình tha hồ vơ vét “tháo nhể”.

Vũ khí, sức mạnh quân sự là thuộc về sức mạnh vật chất để phòng thủ đất nước là điều quan trọng nhưng lòng yêu nước của toàn dân, tình đoàn kết trên dưới một bề trong ngìa của người Việt Nam mới là cái quan trọng quyết định lên tất cả, nếu không có cái sức mạnh ấy thì vũ khí kia chỉ là mớ sắt vụn không hai không khác.

Ngày nay nhiều người Việt Nam nhà nước ta sao chỉ lo mở rộng Hà Nội đến cuông si đến vậy? Hết mở Đông lại sang Tây, hết phía Bắc lại phía Nam, thậm chí định còn mở cả thành phố lớn ở trên nước sông Hồng, vậy thử hỏi nước nếu mất nhà ở đâu? Xây gì cho lắm, khi là đạo đức cán bộ không được vun đắp, thiếu kỷ cương, việc đó chỉ là miếng mồi cho phát sinh tham nhũng. Hết cắt lấy đất công, đến đất ruộng đem bán nay lại lấy đất của dân cho nên oán giận ngút trời sao có thể đoàn kết lòng người quy vào một mối mà lo giữ nước? Họa phương Bắc cướp biển hiện hữu, là tình trạng thật và đang trong cơn nguy hại lửa đã bén rơm, nhưng hễ ai muốn nói ra đều quy cho là “vấn đề nhạy cảm” và cho là nói xấu, làm mất an ninh đất nước, tạo ra những thứ không đáng cần có bắt tất cả phải vào nề “như con cừu” cúi đầu chỉ biết vâng dạ vào ra theo roi gậy mà Giáo sư Ngô Bảo Châu đã nói đến. Người công thần như Đại tướng Võ Nguyên Giáp, như tướng Đồng Sỹ Nguyên góp ý chẳng nghe, hay nghe để đấy, ông nói mặc ông. Đến những tri-thức con nhà cách mạng như Cù Huy Hà vũ, như hàng nhà trí thức, giáo sư đầy nhiệt huyết góp ý cũng mặc thậm chí đem lao lý khoắc vào cổ họ thì sao có thể hun đúc sức mạnh nhân dân? Kẻ thù của Việt nam biết rất rõ điều này nên Trung quốc nay làm liều như vậy, họ đâu có sợ? Chúng ta tại sao không nghe những người đại đức, những người ưu tú đó của đất nước mà lại đi nghe lời ru ngủ của Trung quốc kẻ đã vừa mới đem quân giết hại dân mình nay đang cướp biển đảo của mình? Nghe ai đó là điều cần phải suy xét cân nhắc, ta nghe Phật, nghe Thánh, nghe hững người công thần, những người yêu nước vốn đã quyên mình vì đất nước hay nghe kẻ cướp đây?  Đó là tùy theo nơi bạn, nơi anh, nơi chị.

Còn Kiều bào đáng yêu đáng quý của đất Việt đây, họ ở nước ngoài ăn chắt để dè, hàng năm gửi về 20 tỷ đô la tạo nguồn sinh khí để xây dựng đất nước, tiền thì khuyến khích bà con gửi, nhưng nếu ai đó mua đất cũng không thể đứng tên,mọi thứ rào ngăn không để họ có một chỗ đứng. Vậy chỗ của họ ở đâu trong đất nước và trong lòng dân tộc này? Cái gọi là “Đoàn kết toàn dân” hay “Kiều bào ta khúc ruột Việt Nam” mỗi khi được ai đó cất lên trong những ngày lễ đón giao thừa hay ngày hội lớn dân tộc thì chỉ khiến làm họ mủi lòng, xót xa chứ đừng nói là sinh đồng cảm.

Biển Đông đang dậy sóng, gió phương Bắc thổi về làm nó dâng cao như sóng lừng. Làm gì đây để giữ yên lòng dân, giữ vững chủ quyền đất nước, đảo, biển đó là những thách thức và trách nhiệm đòi hỏi người cầm quân, lái con tầu đất nước phải lo lắng giải quyết. Thắng hay thua, thành hay bại đều là ở chốn này.

Nam quốc sơn hà nam đế cư!

Đất nước Việt Nam còn hay mất, thịnh hay suy đang phải trông vào mỗi người lãnh đạo có trách nhiệm cao của đất nước và của mọi người con đất Việt ở khắp mọi nơi, trên biển hay dưới xuôi, ở trong hay ở ngoài nước.

Trang báo hôm nay chắc đã ướt bởi nước mắt người con đất Việt xa xứ, lại cũng đau thêm lòng người Việt quê nhà. Viết báo hôm nay như để khóc để than, ngòi bút đó nghe có cả máu và vị mặn của người viết khi trang báo đến phải kết thúc.

Ngày 1 tháng 6 năm 2011.

Trân trọng vô cùng.

© Nguyễn Hoàng Hà

© Đàn Chim Việt

18 Phản hồi cho “Làm cách nào để giữ vững chủ quyền đất nước?”

  1. Nguyen Van Chung says:

    Cha ông chúng ta đã hi sinh rất nhiều của cải và xương máu để giành được quyền độc lập tự do và toàn vẹn lãnh thổ cho chúng ta. Là thế hệ hôm nay, chúng ta, những người con của đất Việt kiên trung vẫn và sẽ mãi mãi phát huy truyền thống đoàn kết, yêu nước, thương nòi , tinh thần đấu tranh bất khuất của cha ông ta để giữ vững nền độc lập, tự do và toàn vẹn lãnh thổ của chúng ta. Nhớ năm xưa, vị cha già dân tộc tuyên bố với toàn thể nhân dân Việt Nam và thế giới rằng : Toàn thể dân tộc Việt Nam quyết đem tất cả tinh thần, lực lượng, tính mạng và của cải để giữ vững quyền độc lập tự do và toàn vẹn lãnh thổ của non sông ta. Lời của Bác vẫn còn đinh linh trong hàng triệu triệu trái tim những thế hệ con người Việt Nam hôm qua, hôm nay và mai sau.

  2. ThuyVan says:

    Luận điệu VC là kẻ thù chính, trước mắt nguy hiểm hơn Trung Cộng là luận điêu của các anh TC hay của những anh cõng rắn cắn gà nhà. Dù tị nạn vì CSVN nhưng một khi VN tuyên chiến với TC, tôi sẵn sàng đứng về phía chính phủ VN hiện nay để chống bọn bành trướng xâm lược bá quyền Bắc Kinh. Một khi 1 tấc đất lọt vào tay TC, không khi nào chúng ta có thể đòi lại. Chính thể này hay chính thể khác mất đi nhưng đất nước VN vẫn thuộc vào người dân Việt .

  3. Mấy chục năm đã qua khi đất nước thống nhất Đản của ông Võ Tòng tự mình cho là có quyền lãnh đạo đất nước đưa ra đường lối quan hệ hữu nghị với bố Trung quốc cộng sản mà có cải theeinj gì được đâu? Thậm chí còn mất thêm đảo và biển. Hôm nay bố lại đem tầu vây hamc cắt cả cáp, đâm vỡ cả tầu ngư dân, vật ” các ông con nói sao đây? Thế mà lại còn tự phụ nói láo. Ông Nguyễn Hoàng Hà nói ra cái xấu của bọn bay nên tức nói càn phải không? Chuyện ông khuyên có sai không? Toàn là lời lẽ đúng đắn và đầy trách nhiệm. Chúng bay chỉ toàn đồ ăn hại, chuyện đục khoét cướp đất dân quy hoạch này nọ bán đút tiền bỏ túi, còn để bố Trung quốc cướp đảo biển. Vậy là cả hai thằng này đều là cướp cả khác gì nhau đâu. Chả nào Võ Tòng bị chạm vào tật nên nói lời bậy là phải. Chẳng còn bao lâu nữa Võ Tòng cũng sẽ đi đời nhà ma thôi nếu Trung quốc chiếm đảo nữa dân nổi dậy thì toi đời Tòng ơi.
    Nguyễn Hết Tòng

  4. Trung Kiên says:

    Làm cách nào để giữ vững chủ quyền đất nước?

    Theo tôi, muốn giữ vững chủ quyền đất nước thì chúng ta phải có nội lực và sức mạnh đoàn kêt dân tộc. Mà muốn có được SỨC MẠNH ĐOÀN KẾT ĐÓ thì nhà cầm quyền csvn hãy nhận ra sự bất lực của mnình mà trao trả quyền lãnh đạo đất nước cho nhân dân để họ chọn người tài đức, xứng đáng với cương vị lãnh đạo, có khả năng tập hợp SỨC MẠNH TOÀN DÂN.

    Trong trước mắt, Đảng csvn hãy trao quyền lực cho nhà nước để đối phó với bọn Tầu xâm lược và vận động mọi tầng lớp nhân dân chuẩn bị tinh thần trong cơn quốc biến!

    Có những người Anh tôi quen đã lâu
    Hãy đứng vùng lên khi TỔ QUỐC đau
    Thân trai dũng chí tiến lên tuyến đầu
    Diệt quân bán nước, đuổi xua quân Tầu

    Không thể chần chờ, đã đến lúc phải quyết tâm hành động!

  5. khaymouk says:

    nguoi viet dang chia re manh ai nay song chua doan ket duoc
    lanh dao la quyen loi thoi co cho mot nhom ,chua that su hy sinh cho dat nuoc khong co vien kien
    de xay dung mot nuoc viet phu cuong de bao ve doc lap
    can cac nha lanh dao co dao duc song toan thi moi mong doan ket toan dan
    khi nguoi viet da doan ket mot long thi ke thu co manh the nao cung khong the danh bai duoc
    vi dua ca nam kho be

  6. Vo Tong says:

    Khổ ghê, làm ơn dùm đi ông Nguyễn Hoàng Hà (tác giả của bài viết này), bây giờ là lúc chung 1 nhiệt quyết và quyết tâm cho phong trào bảo vệ chủ quyền của VN trước thái độ bố láo và trịch thượng cua Tàu. Thời điểm này không phải để đi rao giảng hay lên lớp dạy đời “làm thế nào”, giống như kiểu marketing của Mỹ: làm thế nào để làm giàu, làm thế nào để đầu tư đúng v.v… Trước khi nói những giáo điều (preaching) này thì nên suy nghĩ lại mình là ai ? Nói thật và thẳng thắn thì mích lòng nhưng thuốc đắng mới giã bệnh.

    Quốc sách va chiến lược ngoại giao của 1 quốc gia, dân tộc đâu phải chỉ mấy bài dạy đời 2 xu thế này !

  7. nguyenha says:

    Chủ quyền quốc-gia là một thứ “bất khả xâm phạm”theo hiến chương LHQ!! Vì thế có nhiều nước (dộc tài) nghĩ rằng không ai làm gì mình,vì dã có “lá chắn”không xen vào nội bộ của nhau!! Thế nhưng sự thật thì khác: những sự kiện gần dây ở Á-phu Hản,Libya,Irak,Phi châu…thì dã rõ!! Thế giới bao giờ cũng thuộc về các nước mạnh,mạnh ở dây không mhững”mạnh vì gạo,bạo vì tiền”mà còn phải có một Xã-Hội tiêu biểu,với nền Dân-Chủ tiên-tiến.Chính diều nầy khác với thời Trung-Cổ,muốn lấy nước nào là cứ dem quân di xâm chiếm,mà không cần sự dồng thuận của Thế-giới.Bởi vậy,muốn
    giữ vững chủ-quyền, trước nhất phải có dược một Xã-Hội dân sự.Hình như diều nầy ai cũng biết,”kẻ
    dộc-tài,lưu-manh”lại càng biết rõ hơn ai hết,nhưng Cơ-cấu Xã-Hội dưới các chính thể dộc tài dều là”bánh-vẽ”!Thế giới dều biết rõ diều nầy,nhất là những nước có “manh tâm”như Tàu-Cộng chẳng hạn!! Vì thế, vấn dề Xâm lấn hoặc Xóa bỏ một chính thể không do Dân mà ra,dưới mắt mọi người chỉ là diều không-thương-tiếc!!Cái thất lợi của Tổ-QuốcVN là ở chổ dó:một chính quyền CS Phản-dân-chủ,diều cấm kỵ ở thế-kỷ 21!!Lịch sử thế-giới có rất nhiều nước nhỏ,mà trăm năm Chủ-quyền không ai dám dụng dến,không những thế mà còn kính trọng::Thuỵ-si ,một số nước Bắc Âu là diển hình.Nói tóm lại,muốn giữ vững chủ-quyền trước nhấtngười Lãnh-dạo phải tạo cho mình “một-nhân-cách”trong diều-hành và Lãnh dạo.Nhân-cách dó không ngòai việc dược Chọn ra từ những cuộc Bầu cử Dân chủ thật sự.Nếu cứ tiếp tục kiểu bầu bán theo kiểu HCM:Dảng cử Dân bầu,thì chỉ tạo ra những Hình nộm,làm sao “Thiên-hạ’nễ-nang dược.Uy tín Quốc-gia gỉam sút và cũng từ dó Chủ-quyền
    bị Xói-Mòn…!!!Hình ảnh Phan văn Khải trước TT Bush,thật thảm thương cho VN “như có Bác Hồ…”!!

Leave a Reply to Trung Kiên