WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Thi Lang thang

2011-06-25

Nguyễn Xuân Nghĩa Ngày 20110625

Ngỡ rằng đồ thật hoá đồ chơi!…

Con tầu đồng nát Varyag trước khi thành "tầu sân bay Thi Lang" của Trung Quốc

Một tháng sau khi biểu diễn khả năng cô hồn cao độ với việc uy hiếp Đông hải, Bắc Kinh quay ra hăm he Hoa Kỳ.

Chẳng là cuối tuần qua, sau khi họp với Phụ tá Ngoại trưởng Đặc trách Á châu Thái bình dương của Hoa Kỳ tại Hawaii, Thứ trưởng Ngoại giao Trung Quốc lên lớp côn đồ: “có những quốc gia đang đùa với lửa” – xin phiên dịch rằng đó là Phi Luật Tân và Việt Nam. Sau đấy, Thứ trưởng họ Trương liếc qua phía Mỹ: “và tôi mong rằng Hoa Kỳ không bị phỏng tay vì chuyện đó”. Ngon!

Đã đành là ngon rồi, vì tuần tới Bắc Kinh sẽ cho hạ thủy “tầu sân bay” đầu tiên của mình. Gọi là chơi nổi để góp mặt với đời trên biển Đông.

Nhưng chưa ai biết là hàng không mẫu hạm này có… nổi không và việc thử nghiệm là gì. Thử máy xem có chạy không, hay là còn thử cho máy bay cất cánh và hạ cánh?

Trong khi chờ đợi thì hãy nghĩ đến truyện… “hồn Trương Ba, da hàng thịt” với màu sắc Trung Hoa. Rất khôi hài ảm đạm!

***

Năm 1985, Liên Xô cho thiết kế một hàng không mẫu hạm, hạng Admiral Kuznetsov.

Năm 1988, chiến hạm đó được khởi công và sau này đặt tên là Varyag. Đến năm 1992 thì mọi việc bỗng ngưng – vì Liên Xô sụp đổ. Chiến hạm có xác mà không hồn: trông thì rõ là hàng không mẫu hạm mà bên trong chưa có hệ thống điện tử!

Khi Liên Xô tan rã, Cộng hòa Liên bang chia của cho các nước Cộng hoà tách khỏi liên bang, chiếc Varyag được gán cho Cộng hoà Ukraine – như một của nợ. Và được Ukraine kéo lên ụ làm thịt bên bờ Hắc hải! Ruột gan tanh bành, không có máy, chẳng có cánh quạt, chân vịt, hay hệ thống điều dụng vì bị tháo gỡ đem bán lẻ. Nó trở thành khối thép vô dụng, được cho bán đấu giá năm 1998.

Đấy là lúc các đấng con trời đỏ xuất hiện. Dưới dạng con buôn Hong Kong, của một hãng lữ hành.

Họ nhảy vào cò kè mặc cả và đấu giá rồi chi ra 20 triệu đô la để mua về cái vỏ tầu mà xứ Ukraine cho là đồ phế thải. Chẳng sao, năm đó Thiên triều đang chuẩn bị việc Macao “hồi quy cố quốc”. Cho nên lý do chính thức là kéo chiếc Varyag vô hồn này về làm sòng bạc nổi trên mặt nước!

Mà nội một chuyện kéo cái vỏ tầu này qua mấy đại dương và eo biển về Hoa lục cũng mất gần hai năm.

Họ phải thuê một hãng Hoà Lan với thủy thủ đoàn Phi Luật Tân chạy lòng vòng 16 tháng trong Hắc hải qua vịnh Bosphorus rồi xuyên kênh đào Suez không được – không ai cho một con tầu chết đi qua hải lộ hiểm yếu này – nên phải trở qua eo biển Gibraltar, xuống tận mũi Hảo Vọng của Phi Châu mới về đến Châu Á… Một cuộc hành trình lịch sử chỉ kết thúc vào cuối năm 2001, gây tốn kém hơn 30 triệu đô la và rất nhiều giấy mực của báo chí.

Về đến nơi thì chiếc Varyag không ghé Macao mà lên thẳng Liêu Ninh, nằm ụ trong quân cảng Đại Liên.

Nơi đây, chiến hạm Varyag – sản phẩm thuộc diện đồng nát của Liên Xô thời tàn lụi, thuộc diện phế thài của xứ Ukraine thời khủng hoảng – bắt đầu thoát xác. Nó trở thành tàu sân bay đầu tiên của Hải quân Trung Quốc với tên mới là Thi Lang, tên của viên Đô đốc đã “giải phóng” Đài Loan vào thời Mãn Thanh. Mất 10 năm tròn cho việc đỏ da thắm thịt này!

Bây giờ, Trung Quốc có đồ chơi mới, nên hăm Mỹ là coi chừng phỏng tay!

***
Nói về việc thành hình một hàng không mẫu hạm, người ta nhớ trước tiên đến chữ “mẫu hạm”.

Một chiến hạm đầu đàn, chung quanh trên dưới còn rất nhiều võ khí quái dị khác để bảo vệ và khai trển sức mạnh. Khi ra khơi thì đó là một đội quân hoàn chỉnh ngoài đại dương. Sau đấy mới là một sân bay ngoài biển, để phóng ra và thu vào các chiến đấu cơ có cánh cố định – không phải cánh xoay như trực thăng.

Một tập hợp như vậy đòi hỏi nhiều điều kiện phối hợp về tổ chức, kỹ thuật, liên lạc, kiểm soát rất phức tạp. Phải mất nhiều thế hệ thiết kế và huấn luyện mới xong.

Cho tới nay, những hình ảnh đầu tiên được tiết lộ về chiếc Thi Lang uy dũng này vẫn cho thấy nhiều của nợ ngổn ngang trên sàn bay. Còn việc máy bay lên xuống ra sao thì chưa ai biết… Dù sao, nếu cứ có động cơ để chạy ra chạy vào được vài cây số thì cũng đã là một thắng lợi vĩ đại.

Ngẫu nhiên sao, năm nay Hoa Kỳ lại kỷ niệm 100 năm ngày hạ thủy hàng không mẫu hạm đầu tiên của mình! Và các hàng không mẫu hạm thời nay của Mỹ đều sử dụng năng lượng siêu hạng: hai chục năm mới phải một lần… xạc bình điện!

Phần mình, sau 90 năm của đảng Cộng sản, từ thời “lập quốc” cách nay một vòng hoa giáp 60 năm, quân đội Trung Quốc chủ yếu là một lực lượng lục quân. Chiến pháp xứ này là lấy lượng làm phẩm, lấy quân số làm ưu thế – để trấn áp bên trong! Lục quân Trung Quốc ngày nay vẫn có chừng một triệu 600 ngàn lính, có trang bị áo quần súng ống đầy đủ. Đông lắm, nuôi không xuể, nhưng vẫn hát khúc quân hành cho vui vì là một đội quân cổ điển với võ khí lỗi thời. Mà vẫn vô dụng, vì khi hữu sự bên trong, xứ này vẫn cần tới công an võ trang, cảnh sát đặc biệt, v.v…

Hơn 700 ngàn nhân mạng chứ không ít.

Năm qua, việc ngân sách “nội an” cũng cao bằng ngân sách quốc phòng cho thấy ưu tiên của lãnh đạo: dẹp loạn bên trong hơn là bành trướng ra ngoài!

Không quân và Hải quân là những quân chủng mới chỉ được Bắc Kinh cho hiện đại hoá từ vài chục năm trở lại. Và hiện đại hóa với võ khí thụ đắc của Liên Xô trên đỉnh cao Xô viết, tức là khi xứ này bắt đầu tan rã hơn hai chục năm về trước! Binh đội của hai quân chủng này chưa tới 600 ngàn lính, còn thua lực lượng nội an. Siêu cường đại bá chưa có khả năng “giải phóng” – một định nghĩa khác của chữ “chiếm đóng” – bất cứ xứ nào nằm ngoài lãnh thổ cố hữu của họ. Muốn tái diễn một cuộc chiến tranh Triều Tiên với chiến thuật biển người thì chỉ can tội… sát sinh: Bắc Kinh rất hiểu điều ấy từ cuộc chiến vùng Vịnh năm 1991 khi Hoa Kỳ không tập và diệt gọn các sư đoàn ưu binh của Saddam Hussein.

Năm đó, Tư lệnh Quân đội Giải phóng là Đô đốc Lưu Hoa Thanh vào tâu với Đặng Tiểu Bình: “Thưa lão đồng chí, Trung Quốc từ nay không còn hệ thống phòng thủ nữa!” Chứng cớ ông trình lên là những hình ảnh về trận “Bão Sa Mạc” của Hoa Kỳ tại Iraq, do hệ thống truyền hình CNN phổ biến!…

Nhưng sức mạnh nào chỉ có quân số, vì còn phải nói đến võ khí và kỹ thuật chiến tranh nữa chứ?

Thưa vâng: ngày nay, hơn 70% võ khí Trung Quốc vẫn lệ thuộc vào đồ nghề cổ lỗ của Nga sản xuất từ thời Xô viết, phần còn lại là học lóm, là ăn cắp và đôi khi còn bị cấy sinh tử phù khi đi ăn cắp mà không biết! Cho đến nay, giấc mơ đại cường hải dương của xứ này mới chỉ thành hình với hai chiến hạm duy nhất có khả năng viễn duyên và quả nhiên là năm ngoái đã… dám đi tuần tra ngoài khơi Somalia để cùng thế giới tham gia tiễu trừ hải tặc.

Bây giờ ta lại có Thi Lang!

Việt Nam chúng ta sẽ rất lầm khi dựa vào Hoa Kỳ để khiêu khích Trung Quốc, như Bắc Kinh ám chỉ. Nhưng Trung Quốc sẽ rất lầm nếu đòi dằn mặt nước Mỹ để thu gọn Đông Nam Á vào trong túi.

Hãy nói về tương quan hai xứ đó: Hoa Kỳ và Trung Quốc có lãnh thổ tương tự, gần 10 triệu cây số vuông. Nhưng, Trung Quốc hơn Mỹ nhờ dân số nên… phải nuôi nhiều hơn Mỹ khoảng một tỷ người trên cùng một diện tích. Chỉ nội khái niệm “phải nuôi” ấy cũng là điều đáng kể. Hoa Kỳ có dân số hơn 300 triệu mà không bao giờ có chữ “nuôi dân”: người dân tự nuôi lấy mình và còn sản xuất dư thừa nông sản lương thực để nuôi xứ khác. Trung Quốc có một tỷ 350 triệu dân trên một diện tích tương đương mà đất khả canh thì hẹp và chưa bằng một phần ba của trung bình toàn cầu. Vặt mũi bỏ mồm là động tác truyền thống.

Làm sao đòi dọa nạt một quốc gia có truyền thống hải dương từ thời lập quốc và nay vẫn là siêu cường quân sự toàn cầu?

Bây giờ, chuyện dẹp êm nội loạn chưa xong, Trung Quốc còn đòi chinh phục thiên hạ! Bắc Kinh chỉ có thể uy hiếp Hà Nội và mua chuộc đảng Cộng sản Việt Nam mà thôi. Vì sao không kín đáo thi hành việc đó như họ đã từng làm từ hai chục năm nay? Vì sao lại hung hăng dọa nạt và còn muốn cho Hoa Kỳ phỏng tay? Vì ta sắp có tầu sân bay?

Đúng là dịp may hy hữu cho Việt Nam tỉnh ngộ.

© Nguyễn Xuân Nghĩa

Nguồn: dainamax.org

24 Phản hồi cho “Thi Lang thang”

  1. Vũ duy Giang says:

    Tầu sân bay thứ hai của TQ sẽ là tầu HMS Ark-Royal do Hải quân Hoàng Gia Anh xa thải(từ tháng 3/2011) nếu được mua đấu giá(bắt đầu bằng 5 triệu Bảng Anh) bởi ông Kim Bong Lam,chủ tiêm ăn Wing Wah(chuyên bán”Tỉm sắm”) và ở cùng bà vợ Dorian Chan tại Birmingham.Ông bà này đã viếng thăm tầu Ark-Royal tại cảng Portsmouth trong tháng 5 qua,để tìm cách sửa tầu này thành:

    *một tiệm ăn,hay sòng bạc nổi trên mặt nước,theo mưu kế mà TQ đã xử dụng để mua tầu Varyag.

    *hoặc một trường học ngọai ngữ tại Liverpool,cho sinh viên Viễn Đông.

    Cũng có đề nghị của người mua”đấu giá” khác muốn sửa thành tầu đáp trực thăng cho nhân viên cao cấp ngành ngân hàng ở”City”of London,hay Viện bảo tàng biển xâu.

    Ông Kim Bong LAM cũng kinh doanh xuất nhập khẩu,du thuyền(yachting),và đầu tư bất động sản ở TQ.

    Có thề xem(nếu ĐCV chịu đăng?) hình tầu sân bay HMS Ark-Royal, và tin này bằng tiếng Anh trên báo”The Sun”:

    http://www.the Sun.co.UK/Sol/Homepage/news/3607201/casino-plan-for-HMS-Ark-Royal.html

  2. Lê Dũng says:

    Tôi góp ý kiến từ góc nhìn của một kỹ sư làm việc consultant về soft ware. Trong hơn 20 năm làm việc tại Âu Châu, Mỹ Châu và Á Châu, tôi có cơ hội tham gia vào các project của khách hàng thuộc nhiều lãnh vực khác nhau: Dầu khí, điện nguyên tử, ngân hàng, bảo hiểm, kỹ nghệ nặng …

    Có 1 điều chung của tất cả các project là khi ráp các mảnh lại (vì mỗi nhóm kỹ sư, hay chuyên viên tài chánh chỉ phụ trách 1 mảng, 1 lãnh vực) thì dù có tính toán tiên liệu kỹ cách mấy, lúc nào cũng có vô số bất cập, luộm thuộm của buổi ban đầu (như ông Nghĩa tả là những “của nợ”). Vì vậy trục trặc, luộm thuộm, yếu kém gần như là chuyện đương nhiên. Người ta làm và sửa chữa, tu bổ từ từ, lấy thí dụ cụ thể nhất là Window của Microsoft, chúng ta đã thấy vô số lỗi lầm, và version khác nhau, tiếp theo nhau ra đời, cái sau hơn cái trước.

    Đứng về việc quản trị 1 đồ án kỹ nghệ, không nhất thiết, và không nên cái gì cũng làm, mà phải biết dùng nhiều nguồn khác nhau, miễn sao đạt được 1 cách tối ưu (optimize) các yếu tố như mục tiêu (ngắn, trung, dài hạn), giá thành; Và các yếu tố khó định lượng, định phẩm như “know-how” chỉ có thể có thủ đắc thật sự khi thực sự bắt tay vào việc, dám đi những bước chập chững đầu tiên.

    Làm việc với người Âu Mỹ để thấy sự bạo dạn dám làm (dù thô sơ, vụng về) rồi sửa, cải tiến của họ, cái này Á Châu ta còn đứng sau rất xa vì quen bị kềm chế, nhút nhát. Người Nhật dám làm, họ vượt lên, Hàn Quốc dám làm, họ vượt lên bứt cả Nhật, TV Samsung của Hàn vượt trội Sony của Nhật, dù trước đây không lâu electronics Made in Japan là số dzách (Sony phải subcontract với Samsung nhờ chế 1 số đồ Sony làm chưa được).

    Nên tôi hoàn toàn không coi thường, và đánh giá rất cao chiếc mẫu hạm đầu tiên của Tàu (dù là xây trên 1 xác cũ) và sẽ dùng vô số đồ chắp vá từ nhiều nguồn khác nhau, và còn ngổn ngang những “của nợ”; có em bé nào ăn những muỗng đầu tiên mà không tèm lem, tung toé?

    Bài của ông Nghĩa đọc hay, lạ vì đóng góp 1 cái nhìn mới (đây là điều cần hoan nghênh, vì phải có 100 ý kiến mới lạ, dù sai, mới may ra có 3, 5 y1 kiến đúng, và vậy là đạt mục tiêu), nhưng không hẳn là đúng, và gây 1 tác dụng an thần tạm thời (cũng tốt thôi)

    • BBC không cho phép LINK bằng HTML

      Nên bạn đọc vào thẳng địa chỉ URL sau :

      http://www.bbc.co.uk/news/world-africa-13954391

      TUẦN NÀY ngày 29 tháng 6

      chính HỒ CẨM ĐÀO đón tiếp long trọng « tổng thống » Soudan là Omar al-Bashir tại Phi trường BẮC KINH

      và tại NHÂN DÂN SẢNH ĐƯỜNG về thương mại MUA KHÔNG cái xứ SOUDAN dân nghèo vô cùng

    • Lê Dũng says:

      ““kỹ sư làm việc consultant về soft ware.
      Trong hơn hai thập kỷ làm việc tại Âu Châu, Mỹ Châu và Á Châu, bác ấy có cơ hội tham gia vào các project của khách hàng thuộc nhiều lãnh vực khác nhau:
      Dầu khí, điện nguyên tử, ngân hàng, bảo hiểm, kỹ nghệ nặng … nếu bác chỉ BÀN Ở KINH NGHIỆM Dầu khí, điện nguyên tử, (BỎ ĐI :ngân hàng, bảo hiểm,) kỹ nghệ nặng … thì may ra có độ tin cậy cao hơn ! “.

      Kính bác,

      Tôi không hề có ý định “cố đấm ăn xôi”, binh vực cho bằng được ý kiến của mình, nhưng tôi thiển nghĩ nên dùng cơ hội này để làm rõ hơn 1 vấn đề mà người VN, vốn còn đi sau so vơí thế giới về kỹ thuật, dù có dịp tiếp cận với nhiều tinh hoa thuộc nhiều nguồn khác nhau nên biết hầu tránh việc “người mù sờ voi”.

      Tôi có được đào tạo ở VN sau 1975, và biết rằng tính chuyên ngành của hệ thống đào tạo XHCN rất cao, trong cơ khí họ có kỹ sư rèn dập, kỹ sư luyện kim … chứ không là kỹ sư cơ khí chung chung, 1 thí dụ nữa là xếp của Vinashin (hay con trai gì đó) là kỹ sư vỏ tàu (nhấn mạnh “vỏ tàu”, không phải là kỹ sư đóng tàu chung chung). Đặc tính này là hệ qủa của chế độ kinh tế XHCN, được kế hoạch hóa từ kế hoạch 5 năm, 1 năm v.v… làm việc theo kế hoạch và chỉ tiêu định sẵn, khả năng ứng biến theo thị trường không đặt ra nên dù thị trường có không cần kỹ sư rèn dập thì chuyện lay-off và ưng viên phải có những kỹ năng (skill sets) khác để thích ứng với thị trường nhân dụng không cần đặt ra.

      Hệ thống trường lớn (grandes ecoles) của Pháp nhìn vấn đề theo cách khác (trường HEC của ông Nghĩa cũng là grandes ecole, không là kỹ sư nhưng thuộc loại danh gíá nhất thế giới về tài chánh, kinh tế). Từ lâu lắm, Napoleon khi đặt ra định chế grandes ecoles đã đặt mục tiêu là đào tạo những lãnh đạo, có khả năng thích ứng với biến chuyển kỹ thuật của 1 xã hội luôn biến chuyển, năng động, nên những kỹ sư grandes ecoles qua 2 năm prepa ( và 3, 4 năm sau đó khi đã vào trường) được đào tạo cơ bản về tóan, lý, hoá rất kỹ, dù chỉ 2 năm nhưng trình độ sắc bén có thể ngang hoặc hơn cử nhân, vì là chuẩn bị thi gà chọi. Khả năng toán, lý hóa này dù có thể sẽ không bao giờ dùng tới sau này nhưng tạo 1 thói quen làm việc, suy luận, 1 thái độ tự tin…

      Đặc điểm của những người tốt nghiệp grandes ecoles là:

      - họ được nhắc nhở, nhồi sọ và có tự tin là họ là “nhất”.

      - Họ cũng giỏi thật, không hư danh vì được đào tạo đa ngành (như X, Central, Mines, Ponts …) dù tên là Mines hay Pont nhưng thật ra là đa ngành trước, chuyên ngành sau. Cách đào tạo này dạy họ khả năng nắm bắt nhanh, gỉai quyết khá hiệu qủa những vấn đề mới trong nhiều lãnh vực rất khác nhau. Làm việc với bảo hiểm, ngân hàng, kỹ nghệ nặng, hóa dầu v.v.. cần “problem solving skills”; giải quyết sâu đậm cần chuyên gia. Generalist và specialist không thể làm việc thiếu nhau trên những đồ án lớn. Ở Pháp bác sẽ thấy nhiều người nhảy lung tung vào những lãnh vực khác nhau, và họ có làm được việc. Có hơn người và làm đuợc thì chuyện này mới được xã hội chấp nhận , có nhiều chính trị gia như Francois Leotard làm đủ thứ bộ trưởng (Văn hóa & thông tin, Quốc phòng).

      - Grande gueules (to mồm): biết cách nắm tức thì những điểm chính + hào quang xã hội chấp nhận, nên nhiều khi chỉ biết phiến diện như dám phát biểu như sư tổ trong nghề, và làm người đối diện cụp đuôi.

      Tóm lại, không nhất thiết phải chuyên ngành kỹ thuật mới có thể có phát biểu khả tín về các đồ án kỹ thuật. Ngược lại, 1 chưyên viên cấp cao khi tham dự và 1 đồ án kỹ thuật lúc nào cũng cần quan tâm về mặt kinh tế. Cách tiếp cận tương đối giống nhau giữa các đồ án kỹ thuật hay baỏ hiểm, ngân hàng v.v…. Những trục trặc khi kết nối giao diện (interfaces) cũng tương đối giống nhau. Cái nhìn sau khi làm việc qua trong baỏ hiểm, ngân hàng giúp cho người nhận xét có cái nhìn khái quát, lọc ra đuợc điểm chung lớn hơn, và đó chính là mục tiêu của sự biện luận.

  3. thai le says:

    -Bác Nguyễn Xuân Nghĩa đúng là nhà văn hài hước hơn là chuyên viên kinh tế,tuy nhiên về quân sự và chính trị mỗi lần bác chấp bút thì không chê được 1 từ.Tầu cộng có thông minh đi nữa cũng hơn mọi người ở độc điểm bắt chước và ăn cắp trí tuệ người khác,người VN chúng ta nếu ai còn nghĩ đến vận mạng dân tộc thì xin quí vị nhìn lai xem hàng hóa của các bạn Tầu này xuất hiện tại quê nhà có gì đáng mà trân trọng, ngay cả những công trình trọng điểm quốc gia có hiệu năng bền vững cả 100 năm cũng bị bọn này nắm cổ,hãy xem tính bền vững được bao lâu khi mới đây 1 đường ống thủy điện bị nổ tung làm náo loạn cả 1 khu vực nhỏ,ai sẽ chịu trách nhiệm ? hay bọn đầu lâu trong bộ chính trị đảng CSVN cũng sẽ dùng luật rừng vắt thêm mồ hôi, uống thêm máu của dân Việt bằng cách truy thêm các loại thuế .
    -Người Mỹ đến khi có chiến tranh thì đối phương mới biết được mình đã nếm mùi vũ khí gì? có khi còn nhiều thứ độc hơn vẫn còn là bí mật ngay cả đến nhiều quan chức cao cấp còn không biết là gì, có mấy lần họ cố tình ” khoe hàng ” hay để ” lộ hàng” như các em chân dài của VN như là bạn Tầu mới có được 1 em Thi Lang thang để nhát đệ tử VN, tôi không nghĩ người Mỹ sẽ để chiến tranh 1 lần nữa trên bán đảo Đông Dương, nhưng để thế giới không bình yên vì chiến tranh cho dù không xảy ra để bán vũ khí thì Mỹ là thầy, vừa để thiên hạ mắc nợ và buộc phải xử dụng công nghệ quốc phòng của mình trong thời gian dài.
    -Ai mà nhận định nếu VN có chiến tranh thì vẫn sẽ đánh bằng du kích chiến thì xin lỗi cần phải suy nghĩ lại,trong chiến tranh VN,đảng CS chỉ lợi dụng được nông dân là chính, nay thành phần này nếu có chiến tranh thì chính tay họ kết liễu con nợ gian xảo của họ trước thì địa bàn nào để đánh du kích,thanh niên VN ngày nay đâu còn u mê mà cầm súng chiến đấu cho cái đảng mục nát này nữa.

  4. Hwy Tse says:

    ĐÚNG LÀ NHƯ HỔ THÊM CÁNH VẬY !

    Tớ nói thật lòng, chớ chẳng phải a dua, nịnh bợ, hoặc đả phá ai….

    1) Ông Ng. X. Ngh. là Bình Luận Gia đáng bậc thầy ở Hải ngoại hiện nay.

    2) Báo Đàn Chim Việt (có thể nói..) là Điện Báo (tiếng Việt) số một ở Hải ngoại.

    3) Một khi Điện báo ĐCV đăng tải (và tiếp tục ĐT…) những bài viết của BLG Ng. X. Nghĩa… thì ví như : ” HỔ THÊM CÁNH VẬY” !

    Chú thích: Các bài bình luận của Ông NXN vừa sâu sắc, có tính thuyết phục cao, lại vừa Khôi Hài nữa ! (Quá hiếm ! …)
    (còn tiếp)

    Hwy Tse, S&FR, Boston, MA.

    • Tôi mong bác CÙ HUY HÀ VŨ làm Tổng Thống thì bác NGUYỄN XUÂN NGHĨA nên đứng ra làm Thủ tướng thành lập nội các ….

      Có lẽ lúc ấy KHÔNG CÓ NHỮNG thằng dốt nát ăn hại đái nát bán Nước hại Dân như PHAN VĂN KHẢI cầm tờ giấy nhỏ bằng LÁ ĐA bà quẹo để ĐỌC DIỄN VĂN trước dư luận quốc tế khi lão qua Mỹ …hay lão hề NGUYỄN MINH TRIẾT luận về CU BA ngủ CU MÁ thức !

      Những thằng ấy tôi bảo ngay CÁI CHỨC chồn lùi cho BÀ QUẸO cũng không đáng !

  5. butnua says:

    Đọc bài viết dí dỏm về con tàu Thi Lang thang và sự chạy đua vũ trang cuả Trung quốc hình như có liên quan đến những tác phẩm kiếm hiệp cuả nhà văn Kim Dung .Chúng ta có thể thấy được hình ảnh đảng CS Tàu qua các cốt truyện cuả Kim Dung như:Cô gái Đồ Long,Anh hùng xạ điêu,Tiếu ngạo giang hồ,lục mạch thần kiếm v.v. Hình ảnh cuả đám lảnh đạo Trung quốc qua các nhân vật “tà,ma đạo” như Nhậm Ngã Hành,Đông phương Bất Bại,Hoàng Dược Sư,Nhạc bất Quần,Tây độc Âu Dương Phong.
    Những cốt truyện cuả Kim Dung thường xây dựng hai phe Chính và Tà.Chính đạo có Thiếu Lâm ,Vỏ Đang,Nga Mi.Tà đạo hay ma đạo có Minh Giáo (ma giáo) và các cái bang trực thuộc Minh Giáo.Đảng CS Trung Quốc là hiện thân cuả phe Ma giáo,tà giáo .Bọn ma giáo thì làm bất cứ chuyện gì:giết người khủng bố ám sát,gài người vào các môn phaí để phá hoại nội bộ, phân hoá,ăn cắp các bí mật cuả các môn phái để xử dụng.Trong chuyện cuả Kim Dung thường nói đến những vỏ công:Nhất Dương Chỉ,Tịch Tà kiếm Phổ,Hàm mô Công,Khinh công v.v…
    Những vũ khí danh trấn giang hồ như Đồ Long đao,Ỷ thiêng Kiếm..
    Hiện trạng cuả Trung Quốc hiện tại gài người vào các khối tự do ăn cắp bí mật quốc phòng,vũ khí hiện đại sao chép và chế tạo thành cuả mình, giống như nhân vật Tây độc Âu Dương Phong luyện môn Hàm Mô Công.Hàm mô công thế ngồi cuả con ếch phát ra chưởng lực mạnh khủng khiếp để giết đối thủ,với ngón đòn này Tây độc đã danh trấn giang hồ làm cho các cái bang đệ tử ăn mày 8,9 tuí con cháu Hồ Chí Công khiếp đảm.Nhưng vì tham vọng bá chủ vỏ lâm Tây Độc luyện môn Hàm Mô Công theo cách cuả mình,không đúng phương pháp và y bị tẩu hoả nhập ma.Mỗi lần phát chưởng trong thế con ếch lộn ngược y chang như con tàu Thi lang bang khi hạ thủy sẽ bị lộn ngược.Quý vị cứ tin đi.Lảnh đạo đảng CS Trung Quốc sẽ là những tên Âu Dương Phong ‘đại nhảy vọt”

    • BUILAN says:

      Baì chủ viết dí dõm, vui, thuyết phục.
      BÚT NUA thâm thúy và vui đâu có kém !
      Cảm ơn cả hai
      Không quên, chào người ĐỒNG CẢM Thien Di

  6. Thien Di says:

    Bài viết rất dí dỏm, tư liệu rất chính xác, và đầy sức thuyết phục.
    Cảm ơn tác giả, hy vọng sẽ được đọc bài của ông nhiều hơn nữa.

    Tran Thien Di

Leave a Reply to BUILAN