WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Chuyện treo cờ và bầu cử ở Việt Nam

Trước mỗi dịp lễ, tổ trưởng dân phố thường đi từng nhà nhắc treo cờ

 

 

Ngày 30 tháng 4 năm 2011 vừa qua là một ngày “rất lạ” .”Lạ”vì từ trước đến nay mỗi lần sắp tới những ngày “lễ lớn” tại Việt Nam như ngày 30-4, ngày 2-9, ngày chiến thắng Điện Biên Phủ, ngày cách mạng tháng 8, hay những ngày không nằm trong “típ lễ lớn” như ngày sinh “chủ tịch HCM” hay ngày “Bác Hồ” về thăm làng cá, thì tất cả mọi nhà đều phải treo cờ “tổ quốc” 100%,nhưng ngày 30/4 vừa qua tỷ lệ hộ dân  treo cờ chỉ có khoảng 30%…Lý do của “sự cố” đó là ở quê tôi chính quyền thiếu sự “đôn đốc”,”nhắc nhở’?!

Theo thông lệ, chính quyền CS Việt Nam thường có chỉ thị cho người dân treo cờ “tổ quốc” để biểu thị sự “đoàn kết” sự “ủng hộ” và cả sự “hồ hởi” “phấn khởi” của người dân cả nước đón chào những ngày “lễ lớn” “của dân tộc”, sự tôn kính đối với lãnh tụ và sự tri ân với cách mạng “giải phóng” dân tộc, thôi thì có quá nhiều lý do để người dân Việt Nam phải ghi nhớ tri ân, ngưỡng mộ. Cách 2-3 ngày trước “lễ lớn” hoặc “lễ nhỏ” guồng máy chính quyền địa phương làm việc hết công suất để giữ gìn “an ninh trật tự”. Người ta thấy trên đường phố, khu dân cư hoặc tận cùng thôn bản xuất hiện những toán công an, dân phòng với dùi cui trong tay đi thị uy từ phố này sang phố khác, từ xóm này đến xóm kia để “phát hiện kịp thời những thế lực thù địch” hay biểu hiện của “Diễn biến Hòa bình”chống Đảng, chống chế độ,hoặc những  điệu tuyên truyền chống phá tình “hữu nghị như môi với răng “ giữa hai đảng ,hai dân tộc anh em Việt nam –Trung Hoa!

Trước ngày “lễ lớn” một hôm những đoàn xe cổ động với lực lượng hùng hậu nào công an, bộ đội, dân phòng với vẻ mặt trang trọng thậm chí “đằng đằng sát khí” như muốn ăn tươi nuốt sống người ta. Những người thuộc mấy cái hội đoàn “ăn theo”như Hội phụ nữ, Đoàn thanh niên CS HCM, hội cựu chiến binh thì vênh váo kênh kiệu để chứng tỏ mình là một bộ phận của Đảng CSVN, của nhà nước CHXHCN Việt Nam quyền uy vô hạn, sinh sát vô bờ bến. Còn mấy ông trưởng thôn, công an thôn thì “đi sâu đi sát” vào “quần” chúng nhân dân, họ đi từng nhà “nhắc nhở”  với cái giọng của bọn thực dân phong kiến hay giọng của quan lại nhà Minh thời Minh thuộc.

- Ngày mai nhớ treo cờ tổ quốc nghe, ba ngày đấy.

Một giọng Tô Định khác “nhắc nhở” sâu sát hơn:

-Nếu cờ cũ thì thay cờ mới, treo cờ cao một chút ra ngoài một chút nghe.

Ở trong nhà “người chủ đất nước”vội vàng chạy ra vẻ khúm núm.

- Dạ em nhớ rồi, cờ em mới mua, em sẽ treo cao hơn, ra ngoài một chút, dạ ..dạ..

Trong xóm tôi có một thanh niên trẻ trạc tuổi Thục Vy. Anh ta là sĩ quan quân đội “nhân dân” phục viên. Tên anh ta là V , anh ta vừa mới lên làm xã đội trưởng vào cuối năm 2010, ngày 30-4 vừa rồi khi những gia đình trong xóm vì “dám” lơ là nghĩa vụ với Đảng và nhà nước không treo cờ 100% anh ta tuyên bố với các ông thôn trưởng –an ninh thôn và bí thư thôn (đảng ủy) là sẽ cắt danh hiệu thi đua “thôn văn hóa” vậy là mấy ông lãnh đạo thôn hùng hổ đi từng nhà để “nhắc nhở”.

Nhà cầm quyền hiện nay rất ‘khéo léo” trong việc cai trị dân –bình ổn xã hội và quản lý đất nước.Ngoài việc họ xử dụng quyền lực “cứng” như công an quân đội, dân phòng với súng đạn dùi cui, còng số 8 và những biện pháp chế tài họ còn dùng quyền lực “mền” để “thuyết phục”người dân, họ chi ra những khoảng tiền rất hậu hĩnh để để tài trợ cho những người dưới trướng phục vụ chế độ vui chơi thỏa mái. Những khoảng “tài trợ” đó từ vài triệu đến vài chục triệu hoặc vài trăm triệu tùy từng trường hợp và “đối tượng”.

Trong những ngày “lễ lớn” một số mặt hàng tăng vọt từ 20-30% như thịt heo, gà, vịt, bia và rượu ngon. Họ làm theo lời Bác là “quét sạch nó đi”.
Ai cũng biết tiền của dân đóng thuế, tiền bán tài nguyên và tiền bán đất được Đảng CSVN quản lý và phân phát, nó biến thành tiền của đảng và nhà nước, còn nhân dân là người được Đảng và nhà nước “chiếu cố” ban phát nên người dân phải nhớ ơn Bác Hồ, Đảng, nhà nước. Vì nếu không có Đảng và nhà nước thì họ đâu có được một ngày lễ hoành tráng như vậy, được ăn uống no say và được nhận một phong bì nho nhỏ!. Nên những thuộc hạ của Đảng rất phấn khở và “hồ hởi”.

Còn chuyện bầu cử ở Việt Nam là quyền được Hiến định, nhưng hành xử nó là thuộc về Đảng CS, vì Đảng lãnh đạo nên phải tuân thủ ý Đảng trước khi hành xử quyền của mình.

Ở những nước dân chủ lâu đời những cuộc vận động tranh cử được tổ chức bằng tiền túi của các ứng viên hoặc người ủng hộ nên nhiều khi rất rầm rộ và tốn kém(ví dụ như bầu cử tổng thống Mỹ) nhưng tỷ lệ cử tri đi bầu chỉ khoảng từ 50 đến 55% là thành công lắm rồi. Một quốc gia mà có được từ 50-55% công dân ý thức về quyền lực công dân của mình và biết xử dụng nó để kiến tạo một chính phủ theo ý chí  của mình là một điểm son rực rỡ. Nó còn là con số cực kỳ lớn và cực kỳ ý nghĩa. Ở Mỹ công dân được quyền tự do đi bầu hoặc không đi bầu mà không ai dám hạch hỏi chứ đừng nói đến chuyện đe dọa, khủng bố, trả thù.

50-55% cử tri đi bầu là một động lực vô cùng lớn. Đây chính là sức mạnh của nền dân chủ-pháp trị. Những đất nước như vậy làm sao không pháp triển được.

Còn ở Việt Nam và một số quốc gia độc tài như Ai Câp thời Mubarak chẳng hạn. Mối lần bầu cử thì tỷ lệ cử tri đi bầu là 90-100%.

Ở Ai Cập, Mubarak vừa mới tái đắt cử với tỷ lệ ủng hộ là 90% thì chỉ 2 tháng sau ông ta bị lật đổ bởi người dân Ai Cập và cái án tử hình dành cho ông khó mà thoát được vì tội đàn áp nhân dân và giết người.

Cuộc bầu cử Quốc hội CSVN vào ngày 22/5/2011 vừa qua tỷ lệ cử tri đi bầu là 95-100%,con số này nói lên điều gì? Phải chăng ý thức công dân ở Việt Nam cao hơn ở Mỹ và các quốc gia dân chủ-Pháp trị lâu đời?

Chắc chắn không có ai ngu ngốc để tin vào việc này. Người dân Việt Nam chạy ăn từng bữa, tương lai mờ mịt,bị chính quyền khinh miệt, họ trở nên vô tâm và ích kỷ vì đã sống trong một xã hội bất công,tham nhũng,độc tài chuyên chế, cái ác lên ngôi và lộng hành.

Xin kể một trường hợp trong hàng tỷ những trường hợp xảy ra và tồn tại ở Việt Nam: “trên một con đường hẹp, đông đúc những người qua kẻ lại, một cục đá to tướng rơi xuống từ một xe tải chở vật liệu xây dựng nằm ngay giữa đường. Một tuần sau nó vẫn nằm đó, ai đi qua cũng nhìn và tránh,không ai chịu bỏ một chút thời gian để chuyển cục đá đi nơi khác cho tiện việc đi lại và không gây nguy hiểm cho mọi người và chính bản thân, gia đình họ”
Vậy mà lần bầu cử nào cũng 99%  cử tri đi bầu là một chuyện lạ. Không ai chịu bỏ ra 5 phút để dẹp cục đá cho dễ đi và khỏi tai nạn, thì thử hỏi có ai bỏ ra mấy tiếng đồng hồ để những người trong gia đình xếp hàng chờ bỏ phiếu?.

Mọi người đều biết rằng nếu không bị áp lực, đe dọa, khủng bố và trù dập thì những cuộc bầu cử “Quốc hội” tại Việt Nam tỷ lệ cử tri đi bầu sẽ không hơn 10%. Những người nằm trong số 10% này là đảng viên CS và gia đình của họ. Cũng như nếu không bị “nhắc nhở” thì chẳng có ma nào treo cờ nhân những ngày “lễ lớn” cả, như chuyện vừa xảy ra ngày 30/4/2011 vừa qua.

Chúng ta ước ao một ngày nào đó người dân Việt Nam khi đi  ra nước ngoài (hoặc ở trong nước) đều được  “mở cờ trong bụng” (treo cờ trong bụng chứ không phải bị ép buộc treo cờ trước nhà), không phải tủi nhục, đắng cay như hiện nay và tỷ lệ cử tri  đi bầu trong các cuộc bầu cử là 50-55% (chứ không phải là 95-100%). Nghe có vẻ nghịch lý phải không? Nhưng nó thuận với lòng người và hợp với ý trời!

Huỳnh Ngọc Tuấn
Quangda1959@gmail.com

© Đàn Chim Việt

3 Phản hồi cho “Chuyện treo cờ và bầu cử ở Việt Nam”

  1. Nguyễn Nam Hiệp says:

    Treo cờ ngày lễ và đi bầu cử ở VN là chuyện bắt buộc, hộ nào không thực hiện là bị khép vào tội “phản động” ngay. Việc treo cờ và bầu cử thực sự là theo cái …. tinh thần thể dục thể thao của Nguyễn Công Hoan, chả có cái ý nghĩa gì.
    Xin kể một câu chuyện có thật tại nhà tôi, tại khu phố 5, phường Phước Long A, Quận 9, Sài Gòn (Xin cho phép em không ghi số nhà ra). Vào năm 2006 ông tổ trưởng tổ dân phố là ông Tảo, 9g30 sáng 30/04 đứng trước cửa nhà tôi nói vọng vào “ĐM hôm qua tao nói rồi mà sao mày còn chưa treo cờ?”, tôi nhìn ra cửa thì ôi thôi, lá cờ … bay đâu mất, điên tiết nói sẵng luôn “Hôm qua cháu đã treo rồi, ai biết thằng *éo nào nó chôm rồi”, ông ta lầm bầm chửi thề tiếp, rồi đi qua lần lượt những nhà khác trong xóm, khoảng 15 phút sau quay lại cầm lá cờ cũ (chắc mượn được của ai đó) bắt tôi treo lên. Đến khoảng hơn 10 giờ thì cảnh sát khu vực (Tên là Sĩ) cùng với đám dân phòng rảo qua kiểm tra tình trạng treo cờ.

  2. LẠI MẠNH CƯỜNG says:

    “Tôi bước đi không thấy phố không thấy nhà.
    Chỉ thấy mưa sa trên màu cờ đỏ.”
    (Trần Dần)

    Thưa đó là ngày
    tôi ở trại tù CS về !

    Trước cổng mọi cơ quan nhà nước
    mà tôi íu biết nó là cơ quan nào nữa chứ !?,

    Chỉ có mỗi bảng đỏ chữ vàng to tướng
    KHÔNG GÌ QÚI HƠN ĐỘC LẬP TỰ DO !

    Độc lập nước nhà thì có
    tự do con người thì không
    Thống nhất đất nước thì có,
    nhưng lòng người lại ly tán !

    Độc lập mà chi
    thống nhất làm gì
    nếu sống trong gông cùm CS

    Lại Mạnh Cường

  3. nvtncs says:

    “Xin kể một trường hợp trong hàng tỷ những trường hợp xảy ra và tồn tại ở Việt Nam: “trên một con đường hẹp, đông đúc những người qua kẻ lại, một cục đá to tướng rơi xuống từ một xe tải chở vật liệu xây dựng nằm ngay giữa đường. Một tuần sau nó vẫn nằm đó, ai đi qua cũng nhìn và tránh,không ai chịu bỏ một chút thời gian để chuyển cục đá đi nơi khác cho tiện việc đi lại và không gây nguy hiểm cho mọi người và chính bản thân, gia đình họ”
    ————————————————

    It just goes to show that it is impossible to start a revolution when MACKEMENO is the ideology of the day.

Leave a Reply to Nguyễn Nam Hiệp