WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Văn tế biểu tình

Những công an đàn áp biểu tình bị nhiều tờ báo 'lề trái' gọi là "Việt gian"

 

 

Hỡi ôi!

Hải đảo- Biển Đông; lòng dân trời tỏ.

Mười năm công đèn sách, chưa chắc còn danh nổi tợ phao; một trận chống Tàu, tuy là mất tiếng vang như mõ.

Nhớ linh xưa:

Nhà báo nhà văn; giáo sư tiến sĩ.

Chưa quen tụ tập, đâu biết biểu tình; chỉ nghiên cứu sinh, ở trong trường bộ.

Cầm bút nghiên, cầm đèn sách, tay vốn quen làm; tập phản đối, tập đấu tranh, mắt chưa từng ngó.

Tiếng hải tặc phập phồng hơn mươi tháng, trông tin quan như trời hạn trông mưa; mùi bốn tốt vấy vá đã ba năm, ghét nhu nhược như nhà nông ghét cỏ.

Bữa thấy ngư dân bị chấn lột, muốn tới ăn gan; ngày xem tàu Hải giám chạy đen sì, muốn ra cắn cổ.

Biển Đông chủ quyền sáng rõ, há để ai bịa đặt lưỡi bò; hai quần đảo lớn của ta, đâu dung lũ cướp ngày chiếm chỗ.

Nào đợi ai đòi, ai bắt, phen này xin ra sức biểu tình; chẳng thèm đắp tai cài trốc, chuyến này quyết giương cao cờ, biểu ngữ.

Khá thương thay:

Vốn chẳng phải thanh niên trai trẻ, theo dòng phản đối đấu tranh; chẳng qua là tiến sĩ, giáo sư, mến nghĩa xuống đường đi bộ.

Mấy chục ông nhân sĩ, nào đợi tập rèn; vài trăm chú sinh viên, không chờ bày bố.

Ngoài cật có một manh cờ đỏ, nào đợi mang học vị học hàm; trong tay cầm biểu ngữ, băng rôn, chi nài sắm huân chương, giải thưởng.

Biểu ngữ viết bằng than đen mực đỏ, vạch mặt chỉ tên bọn hải tặc kia; băng rôn dùng bằng tấm vải thô, phản đối lũ bá quyền nọ.

Chi nhọc quan quản gióng trống kì, trống giục, cùng nhau lướt tới, cảnh sát cũng như không; nào sợ lính cơ động đám nhỏ, đám to, dấn bước xông lên, liều mình như chẳng có.

Kẻ hô vang, người hét ngược, làm cho Khương Du, Chiêu Húc hồn kinh; bọn hè trước, lũ ó sau, trối kệ em Phương Nga líu lưỡi.

Ôi !

Những lăm Nhà nước đồng thanh; đâu biết biểu tình vội bỏ.

Một chắc chủ quyền rằng chữ quyết, nào hay bốn tốt bọc chữ vàng; trăm năm xã tắc ấy chữ thiêng, đâu ngờ chẳng thiêng bằng chế độ.

Đoái đường Điện Biên Phủ cỏ cây mấy dặm sầu giăng; nhìn chốn Bờ Hồ, già trẻ hai hàng lụy nhỏ.

Chẳng phải án cướp, án gian đày tới, mà công an vây bắt cho cam tâm; vốn không ai xúi giục đấu tranh, bị đánh đập rủa nguyền cho đáng số.

Nhưng nghĩ rằng:

Tấc đất biên cương ơn Tiên tổ, tài bồi cho nước nhà ta; Hải đảo- Biển Đông Tổ quốc, mắc mớ chi ông cha nó.

Vì ai khiến quan quân khó nhọc, ăn tuyết nằm sương; vì ai xui đồn lũy tan tành, xiêu mưa ngã gió.

Sống làm chi theo quân tả đạo, quăng vùa hương xô bàn độc, thấy lại thêm buồn; sống làm chi ở chốn quan trường, chia dự án, gặm biên cương, nghe càng thêm hổ.

Thà thác mà đặng câu địch khái, về theo tổ phụ cũng vinh; hơn còn mà chịu chữ đầu Tàu, ở với lưu manh rất khổ.

Ôi thôi thôi !

Phạm Duy Hiển đau chân dân dìu cõng, tấm lòng son gửi lại bóng trăng rằm; Nguyễn Quang A bền bỉ giấu hờn, tủi phận bạc trôi theo dòng nước đổ.

Đau đớn bấy, Hồng Kiên lên xe bus, bọn nít ranh gọi ông lão bằng thằng; não nùng thay, Xuân Diện chạy tìm đoàn, cơn bóng xế dật dờ trước ngõ.

Ôi !

Một trận khói tan, nghìn năm tiết rỡ.

Binh tướng nó hãy đóng ở đảo Hoàng Sa, ai làm nên bốn phía mây đen; ông cha ta còn ở Bản Giốc, Biển Đông, ai cứu đặng một phường con đỏ.

Thác mà trả nước non rồi nợ, danh thơm đồn sáu tỉnh chúng đều khen; thác mà ưng đình miếu để thờ, tiếng ngay trải muôn đời ai cũng mộ.

Sống đánh giặc, thác cũng đánh giặc, linh hồn theo giúp cơ binh, muôn kiếp nguyện được trả thù kia; sống vì dân, thác cũng vì dân, lời dụ dạy đã rành rành, một chữ ấm đủ đền công đó.

Nước mắt biểu tình lau chẳng ráo, thương vì hai chữ thiên dân; cây hương nhân sĩ thắp thêm thơm, cám bởi một câu vương thổ.

Hỡi ôi thương thay !

Có linh xin hưởng.

(Nhại theo Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc của Nguyễn Đình Chiểu)

Nguồn: Quechoa.info

9 Phản hồi cho “Văn tế biểu tình”

  1. Phan BA says:

    Cặp này tôi thấy rất thường trong các cuộc đàn áp biểu tình: Gả già lùn mặt áp trắng mới là kẻ nguy hiểm, là kẻ chỉ điểm, kẻ sai khiến, là bộ não phân hoá; còn gả to con, thịt bắp là người máy, thiên lôi mà thôi. Hạ bộ não thì robot bị liệt ngay; gả áo trắng trà trộn vào đoàn người biểu tình thường lắm. Lần sau bà con nên để ý gả già âm độc này.

    Dân đang làm chủ! chúng bị theo dõi từng nước bước.

    Hãy cho cả thế giới thấy cái hình gả mập đạp vào mặt người Việt yêu nước.

  2. NK says:

    Bài “Văn tế” rất hay và rất có ý nghĩa về mặt văn nghệ lẫn nhiều mặt khác.
    NK

  3. Lê Dũng says:

    Xem hình tôi mới hiểu chữ “bọn sai nha” hay “bọn nha trảo” mà văn chương dùng để diễn tả bọn đầu trâu, mặt ngựa mà bạo quyền từ xưa tới nay dùng để trấn áp dân chúng. Sao chúng nó lại không dám chỉ mặt tụi Trung Quốc với cùng một dáng điệu như chỉ người biểu tình nhỉ.

    Dầu sao, đây là những tấm hình có giá trị lịch sử đáng được trân trọng lưu trữ để đánh dấu một giai đoạn lịch sử “hèn mạt với người ngoài, hung ác với người trong”.

  4. LẠI MẠNH CƯỜNG says:

    Kính qúi đồng hương,

    Tôi xin nhiệt liệt hoan hô các mạng xã hội như Đàn Chim Việt com hay mạng BBC, đã nhanh chóng đưa đấy đủ tin tức về vụ việc công an hành hung dã man người biểu tình chống Tàu cộng xâm lược trong những ngày biểu tình gần đây, nhất là chủ nhật 17 tháng bảy vừa qua.

    Chúng ta đã nhanh chóng nhận diện chính xác lý lịch những tên công an ác ôn đánh người ở Hà Nội. Chúng ta cũng nhận dạng ra sự tham gia biểu tình của giới trẻ hải ngoại, như cô giáo trẻ tên Linh, trong cuộc biểu tình tại Sài Gòn cùng lúc.

    Các nhân sĩ cũng nhanh chóng mạnh mẽ phản đối nhà nước về vụ đánh người nói trên.

    Tôi nghĩ, nếu chúng ta cứ hành động thật khoa học với sự kết đoàn chặt chẽ trong ngoài như thế, về lâu về dài chắc chắn chúng ta sẽ tạo được niềm tin tưởng vào sức mạnh bản thân, vào chính nghiã, mà dễ dàng vượt qua nỗi sợ CS thường trực đè nặng tâm tư bao lâu nay. Đồng thời chúng ta nhân cơ hội này, trưng bằng cớ cho quốc tế thấy bản chất của Cộng Sản là một nhà nước công an cảnh sát trị, tàn bạo chả thua kém gì chính quyền độc tài của đại tá Khadaffi ở Lybia. Quốc tế cần lên án, hay ít ra cảnh cáo chúng, đồng thời cử người theo dõi giám sát chặt chẽ chúng ngay từ bây giờ xuyên qua những cuộc biểu tình cuối tuần ở Việt Nam

    Đây mới chỉ là khúc nhạc dạo đầu cho bản giao hưởng dân chủ hóa Việt Nam, buộc nhà nước CS phải để cho dân nói, dân bàn, dân tham gia việc nước thật sự.

    Kính cáo,
    Lại Mạnh Cường

  5. Dân Chửi says:

    Toàn dân VN chúng ta phải cùng nhau đứng lên DIỆT CỘNG để KHÁNG TÀU.

    Trước khi xuất trận để chống Tàu, chúng ta cần phải đọc bài Văn Tế này, rồi làm lễ tế cờ với lễ vật là đầu của 14 tên trong BCT của bọn Du Đãng CSVN, cùng với những tên Âm Binh Thái Thú đã đàn áp người yêu nước biểu tình như tên CA Minh trong hình này. Tớ dám bảo đảm 100% sẽ làm nức lòng quân dân VN.

  6. TTLân-Paris says:

    Móc anh CAND,
    21/7/11
    Sao anh bắt những người dân yêu Nước?
    Họ xuống đường chống Trung Cộng xâm lăng!
    Về bót chơi, thì họ thấy rõ rằng :
    ‘Thà mất Nước, hơn các anh mất Đảng’ !!

    Sao anh đến, mỗi chủ nhật dò thám
    Hết những ai, ‘đi lễ’ với ‘biểu tình’…
    Được các anh chiếu cố thiếu văn minh,
    Hòng cảnh cáo: ‘cửa tù luôn rộng mở’…

    Sao anh hứa, ‘Vì Dân, làm tôi tớ’,
    Mà đánh dân như đánh mướn cho Tàu?
    Hay Bác anh đã bán Nước từ lâu?
    Thành Quận Chệt, mà dân Nam nào biết?

    Sao anh nhái, 2 luật điều như vẹt,
    Bảy chín và Tám tám, sẵn trên môi?
    Ai không may trúng số, vô khám ngồi!
    Vì yêu Nước, Đảng coi là ‘phản động’!

    Sao chưa hiểu, Đảng anh toàn dân chống!

  7. NguoiVN says:

    Chống Tàu cứu nước
    Hỡi toàn dân tộc
    Diệt Cộng cứu dân
    Hỡi những hiền nhân
    Anh hùng nước Việt

    “V”

    HS. TS. VN

  8. Nhân Quyền says:

    Hình cảnh bốn công an túm chân tay của một người để một công an chìm thứ năm đạp chân lên mặt nói rõ hai điều : một người trở thành nổi danh khắp thế giới do nhân quyền của mình bị vi phạm trắng trợn(bị đạp lên mặt,đầu nhiều lần ) và người kia,công an chìm, cũng trở thành “danh tiếng vang lừng” do giống âm binh của địa ngục chà đạp trắng trợn lên nhân quyền của người khác.Bức hình này đem lên trang bìa của các tờ asiaweek hay newsweek lập tức sẽ làm công an Việt Nam “nổi danh như cồn”!

    • CaoNien says:

      Vâng nó cũng giống như hình cha Lý bị bịt mồm!!! Cần đưa lên dư luận

Leave a Reply to Nhân Quyền