WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Thưa người không chính danh: N84

Trên website của nhà văn Trần Nhương thấy in bài của ông (bà, cụ, con, cháu?) mang bí số N84 có tên: “Bạn đọc góp lời thưa”, vừa mới post lên đã ra ngay mặt tiền của quý báo, với lời thưa như sau:

Tôi chỉ là một độc giả , tên N84, đã xin trannhuong.com bảo chứng cho tất cả những gì thuộc về lý lịch trích ngang trước bạn đọc và xin chịu mọi trách nhiệm nếu làm thương tổn đến uy tín đáng kinh trọng của Nhà chủ web Trần Nhương.

Sở dĩ tôi chưa xưng tên đầy đủ của mình vào lúc này, vì vào lúc này, cuộc “thư hùng” mượn cớ thơ Trần Gia Thái đang ở thời “sôi nổi” quá, vỗ tay thêm e bị cười là “thừa gió bẻ măng”, học đòi nói leo, ăn theo người nổi tiếng, đón cơ may Pr.”

Trong bài viết của mình, người không chính danh-N84 vào “cuộc thư hùng” với Hữu Thỉnh, Vũ Quần Phương, Trần Gia Thái, Nguyễn Sĩ Đại, Trần Mạnh Hảo.

Chúng tôi xin phép thưa với người không chính danh: N84 riêng phần ông (bà, cụ, con, cháu?) “ thư hùng” với Trần Mạnh Hảo.

Thưa ông N84, Khổng tử từng dạy học trò: “Danh chính thì ngôn mới thuận, ngôn có thuận thì việc mới thành”. Phàm làm người, ai ai cũng được cha mẹ đặt cho cái tên. Mình mang tên mình đi trong đời là một niềm tự hào lớn. Tại sao ông N84 ra sân khấu chữ nghĩa (Ta ra đây có phải xưng danh không nhỉ?) này lại chỉ đeo mặt nạ, không dám xưng tên mình, là sao? Xuất chiêu giữa thanh thiên bạch nhật, ông N84 lại trùm khăn đen theo kiểu phụ nữ các nước Hồi giáo cực đoan, rồi phán rất kinh hãi đủ điều, chửi đổng đủ điều, y hệt giọng tiên chỉ… chánh tổng lý trưởng ác bá xưa chống ba tooang hươ hươ trước đình làng, ba hoa khoác lác, thì xem ra không được hay ho cho lắm…

N84?

Danh ông N84 đã không chính, tức không chính danh, thì tất nhiên, ngôn ông không hề thuận. Ra trước đình làng Internet, giữa ban ngày ban mặt, ông vu cáo chúng tôi đủ điều mà không hề chứng minh, hệt như hành vi đánh lén, rình trong xó tối, đấm trộm (cắn trộm?) người ta rồi ù té chạy, rất là không quân tử, thưa ông.

Xin xem ông N84 đánh lén (cắn trộm, đấm trộm?) chúng tôi (TMH) mà không hề đưa ra bằng chứng:

Nhưng thật tiếc, đọc bài viết nào của Trần mạnh Hảo, N84 tôi,  cũng thấy hiện ra một “tráng sĩ tác giả ” mặt đỏ như gà trọi, và toàn thân bốc lên ngọn lửa của bất mãn, của hận thù, của ganh ghét, đố kỵ. Và “tráng sĩ” ấy khi thì múa gươm nơi chợ vãn, khi thì vung kiếm giửa vườn hoang. Tôi buộc phải nhắm mắt xua duổi chân dung ấy. Và tất nhiên tôi không phục cả văn lẫn người.

Bài viết nào Trần Mạnh hảo cũng nói văn, nói thơ hay nói đời, cao đạo lắm, nhưng thực ra đó chỉ là cái cớ nhàm tè, hoang tưởng để nói về mình, một hoang đường Trần Mạnh Hảo, tôi đọc văn mà thấy vậy, còn ai đó bảo Trần Mạnh Hảo là vĩ nhân, là anh hùng hảo hán, xin tùy, không cãi. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nhà thơ nhà văn nào chẳng ít nhiều hoang tưởng về mình, thế nên  hoang tưởng của Trần Mạnh Hảo thôi thì  thể tất. Trần mạnh Hảo cứ việc hoang tưởng về mình, nhưng không nên  đem hoang tưởng ấy nói vung tàn tán hết hạ nhục người này lại xúc phạm người kia. Văn học là nhân học, thưa Trần Mạnh Hảo. Khi một “nhà văn thơ” đã phải dụng đến thứ  “văn hóa tanh tôm cá” thì liệu có còn danh thơm nhà văn nhà thơ trong lòng bạn đọc? Tôi không phục.”

(hết trích)

Thưa ông N84, ông đã viết sai chính tả : gà chọi, chứ không phải “gà trọi” như ông đã viết.

Xin ông N84 hãy cho chúng tôi dẫn chứng, trong các bài viết ở bài nào, câu nào, đoạn nào, chúng tôi (TMH) đã “bốc lên ngọn lửa của bất mãn, của hận thù, của ganh ghét, đố kỵ”?

Xin ông N84 cho dẫn chứng rằng, chúng tôi sao lại “múa gươm nơi chợ vãn, vung kiếm giữa vườn hoang”: kiếm nào, gươm nào, chợ vãn nào, vườn hoang nào?

Xin ông N84 tìm cho chúng tôi dẫn chứng, trong các bài viết của chúng tôi bài viết nào: ”Trần Mạnh hảo cũng nói văn, nói thơ hay nói đời, cao đạo lắm, nhưng thực ra đó chỉ là cái cớ nhàm tè, hoang tưởng để nói về mình”?

Xin ông N84 chỉ cụ thể cho chúng tôi và bạn đọc thấy, trong bài viết nào, cuốn sách nào của Trần Mạnh Hảo, ở trang mấy, chúng tôi đã “hạ nhục hết người này đến xúc phạm người khác bằng thứ “văn hóa tanh tôm cá” theo kiểu rất xấc xược và hỗn hào, vu cáo người khác vô bằng chứng như ông viết: ”đem hoang tưởng ấy nói vung tàn tán hết hạ nhục người này lại xúc phạm người kia. Văn học là nhân học, thưa Trần Mạnh Hảo. Khi một “nhà văn thơ” đã phải dụng đến thứ  “văn hóa tanh tôm cá” thì liệu có còn danh thơm nhà văn nhà thơ trong lòng bạn đọc? Tôi không phục.”

Theo thú nhận của ông N84 là ông chưa từng đọc Trần Mạnh Hảo:

Tôi thú thực chưa đọc bất kỳ một tác phẩm văn thơ nào của Trần Mạnh Hảo, nên thật chưa biết thơ văn Trần Mạnh Hảo ngọt mặn thế nào. Không dám hứa là sẽ tìm đọc, bởi e  đọc xong lại hùi hụi tiếc công tìm” mà sao ông dám cả gan vu cáo, cả gan ngậm máu phun người, dám bảo chúng tôi dùng thứ “văn hóa tanh tôm cá” (của chính N84) để hạ nhục hết người này đến người khác” là sao?

Một bài viết không chính danh, núp vào bóng tối, vào con số N84 để chửi rủa, vu vạ, vu khống chúng tôi đủ điều tàn tệ vô bằng cớ như ông N84 này đã làm: viết lách một cách phi pháp, phi văn hóa như thế, lẽ nào trang mạng của  nhà văn Trần Nhương lại post lên?

Kinh thay!

Sài Gòn ngày 13-10-2011
© T.M.H.

© Đàn Chim Việt

——————————————
Phụ chú:

Trích trong bài: ”Bạn đọc góp lời thưa” của N84 in trên http://trannhuong.com:

Thơ thiêng lắm. Đọc loạt (không dẫn, bởi quá nhiều, xin được dùng chữ “loạt) bài của Trần Mạnh Hảo, tôi có rất nhiều, thành thực là quá nhiều điều không phục, nhưng nếu nói hết e phiền thời gian bạn đọc. Chỉ xin nói thật ngắn 4 điều không phục Trần Mạnh Hảo của N84. tôi dưới đây:

Đọc văn mà thấy hiện ra chân dung người viết và biết ngay người viết đó là ai, thì người đó quả là đã có ấn văn tài. Đọc loại văn ấy, tôi luôn cầu mong hiện ra một chân dung đẹp, thanh ấm tình, sắc tốt tươi khả kính, để mình được thụ hưởng thanh sắc ấy mà trang sức đời sống. Nhưng thật tiếc, đọc bài viết nào của Trần mạnh Hảo, N84 tôi,  cũng thấy hiện ra một “tráng sĩ tác giả ” mặt đỏ như gà trọi, và toàn thân bốc lên ngọn lửa của bất mãn, của hận thù, của ganh ghét, đố kỵ. Và “tráng sĩ” ấy khi thì múa gươm nơi chợ vãn, khi thì vung kiếm giửa vườn hoang. Tôi buộc phải nhắm mắt xua duổi chân dung ấy. Và tất nhiên tôi không phục cả văn lẫn người.

Bài viết nào  Trần Mạnh hảo cũng nói văn, nói thơ hay nói đời, cao đạo lắm, nhưng thực ra đó chỉ là cái cớ nhàm tè, hoang tưởng để nói về mình, một hoang đường Trần Mạnh Hảo, tôi đọc văn mà thấy vậy, còn ai đó bảo Trần Mạnh Hảo là vĩ nhân, là anh hùng hảo hán, xin tùy, không cãi.  Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nhà thơ nhà văn nào chẳng ít nhiều hoang tưởng về mình, thế nên  hoang tưởng của Trần Mạnh Hảo thôi thì  thể tất. Trần mạnh Hảo cứ việc hoang tưởng về mình, nhưng không nên  đem hoang tưởng ấy nói vung tàn tán hết hạ nhục người này lại xúc phạm người kia. Văn học là nhân học, thưa Trần Mạnh Hảo. Khi một “nhà văn thơ” đã phải dụng đến thứ  “văn hóa tanh tôm cá” thì liệu có còn danh thơm nhà văn nhà thơ trong lòng bạn đọc? Tôi không phục.

Bài viết nào không dài thì ngắn, nhất định Trần Manh Hảo cũng phải phang  quàng cho được Hữu Thỉnh và Hội Nhà Văn Việt Nam mà Trần Mạnh luôn cho là của Hữu Thỉnh. Huỵch toẹt, loạt bài viết về thơ Trần Gia Thái của Trần Mạnh Hảo chủ đích chính là “phải quấy” với  Hữu Thỉnh. Chẳng biết Hữu Thỉnh đã gây tội gì để đến nỗi Trần Mạnh hảo hận thù bầm gan tím ruột thế? Nhưng thiết nghĩ đấy là chuyện riêng của đôi bên. Hà cớ chi lại đem thù hận riêng trút vào văn thơ thế?  Nói thêm về bài viết của Nguyễn Sĩ Đại mà Trần Mạnh Hảo cho là bốc thơm Trần Gia Thái. Bốc thơm thì đã sao? Trần Mạnh Hảo bằng lòng hay không bằng lòng đó là chuyện của Trần Mạnh Hảo, không bằng lòng có thể tranh luận lại, nhưng tranh luận mà đem chuyện ngoài thơ vào thì thật không nên, trách người chụp mũ mình (dẫn ở khúc Nguyễn Sĩ Đại)  trong khi mình quy chụp người, chuyện truyền hình Trần Gia Thái “bán đứng” người biểu tình yêu nước, là không công bằng. Đừng chuyện nọ vọ chuyện kia. Tôi không phục.

Tôi thú thực chưa đọc bất kỳ một tác phẩm văn thơ nào của Trần Mạnh Hảo, nên thật chưa biết thơ văn Trần Mạnh Hảo ngọt mặn thế nào. Không dám hứa là sẽ tìm đọc, bởi e  đọc xong lại hùi hụi tiếc công tìm. Chỉ dám cầu xin khắp vùng bạn đọc có lòng chỉ giúp cho  biết văn chương Trần Mạnh Hảo mặn ngọt cỡ nào, tôi xin cầu thị vâng nghe, bởi tôi chưa khi nào mất lòng tin nơi bạn đọc vô tư, công bằng. Dù chưa được nghe hoặc đọc  để thưởng biết  văn chương Trần Manh Hảo, nhưng tôi đã tìm thấy ngọt mặn ấy trong  loạt văn tự tin hoang đường của Trần Mạnh Hảo. Thưa, mặn đắng và ngọt chát. Bởi  phải  đạt đến  cấp độ mặn đắng và ngọt chát, thì Trần Manh Hảo mới tự tin lớn tiếng hết chê thơ người này nhạt như nước ốc lại chê thơ người kia chấm xuống dòng, rồi ứng khẩu thơ tranh đua hơn kém với thơ mà mình cho là nước ốc, rồi truy cập google  khoe kiến thức, rồi ngạo mạn múa tay khoa chân dạy dỗ  “bạn đọc yêu thơ” cách làm thơ, thì thật hoang đường, hề hết nói. Đã đành “ văn mình vợ người”, văn mình hay cỡ nào thì cũng nên để hữu xạ tự nhiên hương, và thơ người  dở thế nào nếu chê, cũng phải chê có nhân văn, có nghệ thuật, nỡ nào chê buông tuồng thế?  Và cho dù, cái gọi là “văn mình” của Trần Mạnh Hảo, ba trăm năm sau ai đó xếp hạng văn chương đỉnh  thì tôi vẫn không cải lời, tôi không phục.

Đôi dòng riêng tư:

Con viết dài quá rồi phải không, thưa bác Trần Nhương. Con viết câu Tôi Không Phục với Trần Mạnh Hảo là câu dọa bác đấy, bởi bài này con gửi tới tranhuong.com mà bác không post, thì đành lòng con phải giữ lại, chờ dịp in vào sách của con, khi đó bạn đọc sẽ hỏi bác vì sao tranhuong.com từ chối đăng bài của N84?

Con gửi đăng bài này trên trannhuong.com vì hai lẽ. Lẽ một trannhuong.com đang tạo diễn đàn cho bạn đọc thưa gửi về chuyện này. Lẽ hai, trannhuong.com là một trong vài trang mạng con thích nhất. Ngày nào con cũng ghé thăm, ít thì năm,mười phút, nhiều thì cả buổi, cạn đêm. Một trang mạng ấm áp hơi thở cuộc sống, thông tin đa chiều, không bè phái, tin bài không cực tả, cực hữu, tin bài khuynh hướng mở để bạn đọc khách quan tư duy, chọn lựa. Không dụng chiêu “lộ hàng” hay chiêu  “ còm” để dành thị phần người dọc. Trang mạng bình dân, không bình dân quá, một đôi lúc cũng hái hoa bắt bướm, nhưng không sa đà, chịu được. Nói chung là con thích nó đấy, yêu nó đấy, nên con luôn cầu mong bác mạnh khỏe để nuôi trannhuong.com đẹp khỏe thế này mãi.

Thưa bác Trần Nhương, N84 con xin không phiền trannhuong.com thêm lời thưa nào nữa, về chuyện này, nên nếu có phản hồi nào đó của bạn đọc gửi cho con qua  trannhuong.com xin bác nhín chuột chuyển tiếp cho con, để con  hân hạnh trả lời mà không mắc lỗi với bạn đọc.

Ngày 10/10/2011

N84

18 Phản hồi cho “Thưa người không chính danh: N84”

  1. Người San Jose says:

    Vở kịch này có 4 màn :
    1) Đọc tập thơ của Trần-gia-Thái…,-Trần-mạnh-Hảo
    2)Khi nhà thơ Hửu Thỉnh…,-Trần-mạnh-Hảo
    3) Thư ngõ…,-Nguyển-sỉ-Đại.
    4) Bạn đọc góp lời thưa…,-N84.
    Liệu có màn 5 hay không?
    Mục-đích chĩ đễ quãng-cáo cho trần-gia-Thái.
    Người San Jose

  2. chang la gi says:

    N84 co phai la Tran huyen Nhung khong nhi?

  3. Sinh viên SG says:

    Anh Hảo nghỉ cho khỏe đi, đối đáp viết lách làm gì với đám ặc danh này cho mệt cái thân ra. Ngồi uống ruou, tán dóc ngắm gái chân dài cho nó sướng đời. Người nặc danh đâu đáng để cây bút tầm cỡ như anh phải xuất chiêu, đúng không???

  4. thùy says:

    TMH chê thơ dở thì ta biết thơ dở;chê văn dở thì ta biết văn dở. Vây có phải ta chê theo TMH và câu thơ trích của Ông ta không ? Và khiếu thẩm định một bài thơ của TMH có gì trục trặc không ? Không biết.Chỉ biết Ông ta trích thơ và chê thơ dở ,chớ có lẻ chưa ai đọc thơ và có cảm tưởng riêng tư của mình.về Nó ….
    Kẻ góp ý nếu thơ nhạt, saó mòn ,tuyên truyền hay làm dáng quá đáng không đáng là thơ theo nghỉa thơ thì đúng là thơ không đáng nhận giải thưởng thơ văn nhà nước hay HồchíMinh vì “quan trên trông xuống,người ta trông vào: thơ Ẹ quá.!Và có lẻ như vậy là đủ để gọi là phê bình nhửng “tác phẩm văn,thơ nhận giảỉ HCM hay toàn quốc…”.chớ còn cách nàohơn ?Đề nghị đem đốt ? Đề nghị bỏ thêm phụ bản phê bình của TMH vào đầu hay cuôi cuốn văn hay thơ đưôc giải.,? PhanKhôinói là phê bình “nhất định là KHÓ “….Cho nên theo thiển ý,TMH “trung thực” như vậy là trung thực rồi nên ngừng lại là vừa. Viết nửa thì có thể có phản ứng ngược dó là quảng cáo không công cho “văn chương XHCN”.
    Riêng cá nhân người góp ý thì không đọc sách in từ CNXHVN đả lâu,sau lần đọc “hà nội ta đánh Mỷ giỏi” của N.Tuân ‘củkhoai Lê Cần” thơ của huycân, va nghe Xuân Diêu nói chuyên thơ “đặt vòng ngừa thai “…

  5. Gà con says:

    Cái bạn nào có bí danh là N84 đó đã viết câu : Chẳng biết Hữu Thỉnh đã gây tội gì để đến nỗi… Tôi chẳng biết mặt ông Hữu Thỉnh lẫn ông Trần Mạnh Hảo nhưng tôi biết câu trả lời là Ông Hữu Thỉnh có tội đã làm chúng tôi ngu si, đã làm chúng tôi mất hết niềm tin vào mọi giá trị. Hay ít ra là làm cá nhân tôi bị như thế. Tôi đoan chắc thế đấy.

  6. vn says:

    Nếu N84 thấy sự phê bình thơ Trần gia Thaí của Trần mạnh Hảo sai hay dở chỗ nào thì hãy phản biện bằng cách dẫn chứng sự sai đó. Và nếu thơ hay bình luận của Hữu Thỉnh hay chỗ nào thì hãy chứng minh. Còn bài viết trên cuả N84 chỉ là thử́ ngụy biện, ném đá dấu tay, bồi bút của “Công An Tư Tưởng”

  7. Truong sa says:

    N84 , Nguyễn sĩ Đại , Trần Gia Thái , Hữu Thỉnh cùng hội cùng thuyền “cá mè một lứa ” hãy nên học cách sống thanh cao của nhà thơ Hữu Loan bỏ cả sự nghiệp thơ ( bồi) đễ về quê nghèo cùng dân dã chẽ đá nuôi con ,vứt cả công danh hèn mọn đễ người đời trân trọng ghi nhớ với kiếp sống nghèo của một nhà thơ chân chính , thanh liêm …

  8. Người San Jose says:

    Tôi cứ tưỡng vở kịch Trần-gia-Thái , Trần-mạnh-Hảo , Nguyển-sỉ-Đại,
    đã đóng màn kết-thúc.
    Không ngờ người ta lại có sáng-kiến đưa tay phụ-diễn N84 ra sân-khấu đễ kéo dài vở kịch thêm chút xíu nữa.Thật đáng khen cho văn-chương Bắc-hà !
    …Cắt…
    (BBT: Đề nghị góp ý ngắn gọn và viết đúng tên những người liên quan)

    • Người San Jose says:

      Ô-kê ! N84 mắt lớn,mắt nhỏ.

      Người San Jose

    • Jason T. says:

      N84 là ai,dấu tên hay dáu mặt thì củng như hầu hết nhửng người góp ý ở bài này.thôi !
      Có gì là lạ.Lạ ở chổ là n84 nói lại nghe có “lọt lổ nhỉ” phần nào không thôi ! Sách in ra phải có khen có chê.Chê hằn học như vậy sao gọilà “phê bình. “.mà chỉ là “dùi cui chắm nước mắm thôi! “.Ngày trước 75,một học sinh làm luân bao giờ củng đươc thầy khen,đươc cho là xuất sắc,nhưng đến khi học ông thầy khác thì cứ bị phê bình,chê bai thậm tệ. …Có vài tác giả được Hoàithanh và Hoàichân khen ngợi thì TrươngChính chê. DoảnQuốcSỉ được biết tới vì “khurừnglau” .còn các truyên sau đó thì có người cho là “kém,không hay bằng” ….Có gì để khen hay dở,hằn học và soi mói,ấm ức và tức tối ? Là người”trung thực”, tưởng đọc sách ,phê bình sách,nhất là giải văn học của HCM và toàn quốc như vậy củng đủ để bàn dân thiên hạ biết “à thì ra giải văn tòan quốc,giải văn mang tên bác mả tệ,mà dở đến thế ư ?” Thiết tưởng củng đủ Xấu cho nền văn chương trong chế độ độc tài đảng trị,cái gì củng bị ” trói buộc” kể cả văn chươngCòn cái hội văn nghê xét cho gỉải thì phải tự bênh vực,tự chứng minh.là điều tất nhiên Và độc giả sẻ là người phán xét cuối cùng….
      Nên đóng màn kết thúc…
      Hay nói như góp ý trên trên,đây chỉ là kịch bản,khen chê chê khen chỉ là gây chú ý giải văn học để bán cho “chạy” giửa thời buổi khó khăn kinh tế này ?
      Quảng cáo ư?

      • Trung Kiên says:

        Làm sao có thể coi người viết BÀI CHỦ giống như người “góp ý” được thưa bạn Jason T. ?

        Người viết BÀI CHỦ phải đường đường trung chánh, không thể bịt mặt hay nấp trong bụi rậm được.

        Nếu chỉ khen chê như bạn đọc “góp ý” thì chẳng có gì đáng nói, nhưng đăng đàn với cái nick N84 thì….hì hì…miễn góp ý!

  9. t-vinh says:

    Thưa nhà thơ, nhà phê bình Trần mạnh Hảo (TMH). Tôi có đọc một số bài phê bình của ông trên mạng, và thấy ông có lý. Ông đừng chấp gì thằng cha N84, vì giọng lưỡi của hắn chả khác gì…chó cắn càn, nói bậy, phê bậy mà không đưa ra chứng cứ thuyết phục. Tôi đồng ý hoàn toàn với những ý kiến ông nêu ra trong các bài của mình mà không cho rằng ông thuộc thành phần bất mãn nên mới phê bình vung vít. Hay nói đúng hơn, nếu quả ông có bất mãn với tình trạng thơ văn hiện thời(và không chỉ thơ văn) ở trong nước, với kiểu lãnh đạo của ông Hữu Thỉnh thì cũng giống như nhiều người khác mà thôi. Tuy nhiên, ông đã dũng cảm dùng ngòi bút của mình vạch ra những khiếm khuyết đó, còn chúng tôi, vì nhiều lý do, thì không thể hay không dám.
    Chắc chắn là thằng cha N84 muốn làm cho TMH bực tức, nhưng lại hèn nhát đến mức không dám ghi chính danh. Vậy nên ông chả nên bực mình làm gì. Kính chúc ông dồi dào sức khỏe.

  10. Hoàng Thương says:

    Đám bồi bút C.S.đang chĩa mũi dùi vào người trung thực TMH để bôi bẩn người dám phê bình chúng. N84 là bí số của còng số 8 hay điều 88 ?
    Hoàng Thương tôi chưa từng thấy trong các bài viết, ông TMH kết luận mà không đưa ra bằng chứng…Chúc ông TMH vững tâm trong bức màn sắt, vì đồng bào khắp nơi luôn ủng hộ tiếng nói ngay thẳng của ông

    • thiíchđủthứ says:

      Chẳng Ai bôi bẩn TMH nếu như TMH không tự hạn chế trong việc phê bình,cố hạ cho được nhửng giải văn học,dù chúng rấtdở rất tồi ,rất nhạt ,rất không đáng giá văn chương ? (Mà xả nghỉa này có cái gì đáng giá kể cả văn chương ?)..Phê bình một cuốn tiểu thuyết,một cuón thơ ,dù được giải văn chương gì đi nửa,củng chỉ là loai đọc giải trí cho vui mà thôi. Giải văn,giải thơ TMH đả nêu hết ra cả cốt truyen ,cả nhửng vần thơcho thấy cái sao mòn không tưởng,củ và dở rồi còn gì.? Chỉ hai bài đó là đủ,Người đọc đả “thấy” rồi. Còn phản ứng của người được giải là lẻ đương nhiên. Theo “chúng tôi” thì từ xưa tới nay,không nghe nhửng lời qua tếng lại giửa nhà phê bình và tác giả cuốn sách bị phê bình.Chỉ có phê bình khác nhau ,tùy theo nhân xét mổi người ,như tác giả “”thinhân VN” và “dưới mắt tôi”.Nhưng có quan điểm bình văn thơ khác đi,thì củng nằm trong “tác phẩm” được nói tới,có chúng minh rạch ròi.Ngoài ra không có khích bác,thơ ngỏ hay chê bai ngườikhác quan điểm văn chương với mình. Để đọc giả thẩm định,chớ không phải cứ bên này một bài phê,bên kia một bài bình,đôi khi di ra ngoài chủ đề,hằn học xách mé,mỉa mai.,tranh hơn thua cho bằng được…
      Nhà phê bình TMH làm gì ghê gớm lắm mà người ta bôi bẩn Ông ? Ông chông độc tài áp bức bất công ?Ông chống lấy tiền thuế củadân dể trao giải? Ông chống sách cangợi CS vì Ông là nhàđối kháng,là nhà văn “trung thực”,là người “cầm cân nẩy mực trên văn đàn ,là ngự sử bi thất sủng nên vùng vẩy,la lớn cho biết ông bị bọn hửuthình đan áp ,bit miệng ,vu oan giá hoạ,bị coi thường ? Có không vậy hay chỉ là một nhà phê bình tiểu thuyết,một nhà phê bình thơ ,dù học vị nào,củng chỉ là vủ ngoc phan trương chính,trương tưủ,phan khôi /nhưng qua đây,thấy còn CÁCH XA TƯ CÁCH VỚi HỌ LẮM LẮM !
      Kết luận là chúng tôi,nhửng người thích đọc sách ,cám ơn nhà phê bình TMH về nhửng bài phê bình 2 giài văn /thơ vì ,ít nhất ,chúng tôi sẻ không cần đọc (biết rồi,khổ lắm,noói mải) và không tốn tiền mua chúng …Đó là điều TMH đả giúp chúng tôi tiếtkiêm thời gian và tiền bạc vậy..
      Chấm hết ./.

Leave a Reply to Jason T.