WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Thế nào là phản bội? Ai phản bội?

Đôi lời gửi tới những đảng viên đảng cộng sản Việt Nam

Thưa các bác, các anh chị, các bạn,

Tôi cũng từng là đảng viên, từng là cán bộ đảng, tôi không có bất cứ hận thù gì cá nhân đối với đảng cộng sản Việt Nam. Những bài viết hay những trao đổi của tôi xuất phát từ trách nhiệm của một công dân, của một người Việt Nam yêu Tổ quốc mình.

Tôi  phải vứt thẻ đảng từ năm 1990, khi hiểu rõ thế nào là chủ nghĩa cộng sản và chế độ độc tài cộng sản, khi chứng kiến tận mắt sự sụp đổ của chủ nghĩa cộng sản tại Đông Âu và Liên xô.

Trước đó, với trách nhiệm là đảng viên, ngoài những gì nhìn thấy tại Ba Lan, tôi đã qua Praha, Budapest, đã trèo tường Berlin, đã hòa đồng vào sự phấn khởi cua người dân khi xuống đường đòi dân chủ hóa, tôi đã gửi các báo cáo trung thực sự thật tại các nước này đến trung ương đảng cộng sản Việt Nam và đề nghị phải thay đổi vì lợi ích đất nước. Nhưng, thay vì lắng nghe, đảng lại cho tôi là phản động,là kẻ thù của đảng.

Trách nhiệm công dân buộc tôi phải từ bỏ đảng và tranh đấu vì quyền lợi của đất nước.

Khi viết bài này cách đây 6 năm, đăng trên báo giấy Đàn Chim Việt tháng 9 năm  2005, tôi hy vọng rằng đến năm 2010 Tổ quốc Việt Nam thân yêu của chúng ta sẽ sánh vai cùng các nước dân chủ.

Nhưng, 6 năm sau, chế độ độc tài tại Việt Nam càng tồi tệ hơn. Số lượng đảng viện cộng sản 6 năm trước trên 2 triệu và bây giờ trên 3 triệu.

Nghèo đói, tụt hậu, đạo đức suy đồi, mất nước, nô lệ không còn là nguy cơ mà nó đang trở thành hiện thực trên đất nước Việt Nam.

Vì ai? Do ai? Làm thế nào?

Tôi lại gửi những dòng suy nghĩ này từ 6 năm trước đến các đảng viên đảng cộng sản Việt Nam.

Thế nào là phản bội? Ai phản bội?

Những ngày qua, nhân dân Ba Lan tưng bừng kỉ nịêm 25 năm ngày thành lâp ”Công Đoàn Đoàn Kết”. Tại các cuộc mít tinh trong cả nước với sự tham gia của hàng triệu người, niềm tự hào biểu hiện trên nét mặt của mỗi người dân. Trong số họ, hàng vạn người từng là đảng viên cộng sản. Họ đã làm nên kỳ tích có một không hai: Đập tan chủ nghĩa cộng sản ở Ba Lan, tạo nên một phản ứng dây chuyền, đưa chủ nghĩa cộng sản ở châu Âu và Liên Xô xuống ngôi mộ của lịch sử. Cái lí tưởng cộng sản họ từng ấp ủ, từng theo đuổi, từng phấn đấu với ước mong xây dựng một tương lai, một xã hội tốt đẹp hơn trở thành sự lố bịch, nực cười trong câu chuyện vê`quá khứ của họ.

Sự vui mừng và mãn nguyện cũng thể hiện rõ trên khuôn mặt của nhà cựu lãnh đạo cộng sản trẻ tuổi đầy tài năng, ngoài 30 tuổi đã là Bộ trưởng Bộ Thanh niên và thể thao trong chế độ cộng sản, hôm nay, hai nhiệm kỳ liên tiếp là Tổng Thống nước Ba Lan dân chủ, ông Aleksander Kwasniewski.

Khi đang là Bộ trưởng của chế độ cộng sản, ông đã từng ủng hộ việc thỏa hiệp với “Công Đoàn Đoàn Kết”, là một trong những người đưa ra sáng kiến về “Hội Nghị Bàn Tròn”, từng bước trao quyền lãnh đạo đất nước cho những nhà đấu tranh dân chủ. Cũng con người này, Tổng thống Aleksander Kwasniewski đã kí vào Hiến pháp nước Cộng hòa Ba Lan, trong đó có điều khoản cấm tuyên truyền chủ nghĩa cộng sản, đặt chủ nghĩa cộng sản ngang tầm nguy hiểm với chủ nghĩa Nazi và chủ nghĩa phát xít. Chế độ dân chủ đã không phụ lòng ông, sau một nhiệm kỳ do Lech Walesa, thủ lĩnh “Công Đoàn Đoàn Kết” làm Tổng thống, ông được bầu liên tiếp hai nhiệm kỳ, là người lãnh đạo cao nhất nước Ba Lan dân chủ khi tuổi mới 43.

Nước Ba Lan lúc đó có trên một triệu đảng viên, các nước khác như Tiệp khắc, Hungari, Cộng hòa Dân chủ Đức,…số đảng viên cũng hàng triệu người. Họ có trong tay toàn bộ sức mạnh của bạo lực: súng đạn, trường bắn, nhà tù, công an, quân đội, lực lượng quân sự hùng mạnh của khối “Hiệp ước Vacxôvi”. Tại sao họ lại thua những nhà đấu tranh dân chủ trong tay không một tấc sắt?

Bởi vì, lẽ phải thuộc về những nhà tranh đấu, thuộc về đa số những người dân binh dị.

Hàng chục năm phấn đấu cho lí tưởng cộng sản, ra sức đàn áp, bỏ tù, bắn giết những người phản kháng, cuối cùng họ đã nhận ra: Họ đã bỏ công sức, mồ hôi và xương máu của đồng bào cho một mục đích không tưởng, họ đă biết dừng lại kịp thời.

Nước Liên Xô cũng vậy. Hàng chục triệu đảng viên, ngục tù và sức mạnh đàn áp không nơi nào sánh kịp. Nhưng, tinh thần dân chủ đã phá tan tành chế độ cộng sản độc tài Xô viết. Ông Gorbachov có ngu không? Hàng chục triệu đảng viên cộng sản Liên Xô có ngu không? Hàng ngũ trí thức với hàng chục vạn người, các nhà bác học, bác sĩ, tiến sĩ, kỹ sư… phần lớn là đảng viên cộng sản, trí tuệ và khả năng tư duy của họ hơn hẳn những người dân thường, vị trí quyền lực và quyền lợi vật chất luôn luôn được ưu tiên. Nhưng tại sao họ lại nghe theo đám thiểu số, những nhà đấu tranh dân chủ? Vì họ có lòng tự trọng, có lương tâm và lòng dũng cảm: Dũng cảm chiến thắng quá khứ, dũng cảm chiến thắng bản thân mình. “Bài ca Tháng Mười” mà họ bắt buộc phải ca suốt 70 năm đã làm họ tỉnh ngộ. Ý thức vì dân tộc đã chiến thắng quyền lợi đảng phái, quyền lợi cá nhân. Họ đă nhận ra rằng: Tổ quốc, dân tộc không đồng nghĩa với đảng cộng sản, trái lại đảng cộng sản càng giàu càng mạnh thì dân càng đói khổ, đất nước càng điêu linh, tệ nạn xã hội càng phát triển,… Lòng tự hào dân tộc đã thức tỉnh họ…

Tôi đã tham dư hội thảo, tham dự mít tinh kỷ niệm 25 năm ngày thành lập “Công Đoàn Đoàn Kết”, nói chuyện với nhiều cựu đảng viên cộng sản, nhưng không dám nêu ra câu hỏi: “Nếu đất nước Balan quay lại thời kỳ cộng sản ông có thích không?”… Với họ, câu hỏi đó là một điều sỉ nhục.

Nhớ lại những ngày này cách đây 25 năm, khi người thợ điện Lech Walesa trở thành lãnh tụ của “Công Đoàn Đoàn Kết”, tại Việt Nam tất cả các hệ thống tuyên truyền của đảng đều lên án Walesa và các bạn ông là tay sai của đế quốc, là công cụ của CIA. Năm 1989, khi những nhà lãnh đạo “Công Đoàn Đoàn Kết” được nhân dân bầu vào vị trí lãnh đạo đất nước, đảng cộng sản Việt Nam đã tổ chức biểu tình rầm rộ trước Đại sứ quán Ba Lan tại Hà Nội, do bà Nguyễn Thị Định ủy viên trung ương đảng dẫn đầu: ”Đả đảo Công Đoàn Đoàn Kết”, “Ủng hộ nhân dân Ba Lan”, “Nước Ba Lan mất rồi” !… Ông Đại sứ Ba Lan lúc đó sửng sốt: Ủng hộ nhân dân Ba Lan nào? Nước Ba Lan nào mất? Khi Liên Xô sụp đổ, những người lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam lại kết tội Gorbachow là kẻ phản bội, những người cộng sản Liên Xô và Đông Âu là kẻ phản bội, buộc tội họ phá tan thành quả “70 năm cách mạng tháng Mười”. Cho đến nay, họ vẫn tuyên truyền và đe dọa nhân dân Việt Nam: Dân chủ là loạn, đa nguyên là loạn, dù họ biết rõ rằng “thành quả cách mạng tháng 10” đă mang chiến tranh, đói nghèo và tụt hậu cho dân tộc Việt Nam.

Thật là trớ trêu: chủ nghĩa cộng sản lấy giai cấp công nhân làm nền tảng, làm chỗ dựa vững chắc, thì chính giai cấp công nhân lại là kẻ đào mồ chôn Chủ nghĩa Cộng sản. Chủ nghĩa Cộng sản coi Chủ nghĩa Tư bản là kẻ thù thì giai cấp công nhân lại đấu tranh để được đi theo Chủ nghĩa Tư bản.

Những ngày này tại Quê hương, đảng Cộng sản đang tổ chức kỷ niệm linh đình “60 năm nước Việt Nam Xã hội Chủ nghĩa”. Khi chủ nghĩa cộng sản đã lùi vào dĩ vãng ở các nước từng là đàn anh của Việt Nam thì “Bài ca Tháng 8”, “Chủ nghĩa Mác Lênin”, “tư tưởng Hồ Chí Minh” vẫn là món ăn bắt buộc hàng ngày đối với 80 triệu người Việt Nam.

Thực tại đất nước Việt Nam ra sao, vị thế nào của Việt Nam hiện nay so với thế giới, những người cộng sản Việt Nam đặc biệt là những người lãnh đạo biết rất rõ. Dù quyền lợi vật chất chỉ do một phần cán bộ lãnh đạo có chức quyền trong số 2 triệu đảng viên vơ vét, đa số đảng viên cộng sản trung thực vẫn làm ngơ. Cái ác, cái bất công, cái khốn nạn, sự ăn gian nói dối, mua chức, bán quyền, đổi trắng thay đen, tham nhũng, hối lộ diễn ra hàng ngày, mọi lúc mọi nơi, làm băng hoại nền văn hóa của dân tộc, nhưng họ vẫn cúi đầu nhắm mắt. Tai sao?

Cái mặc cảm “phản bội” đảng, “phản bội” lí tưởng cộng sản ám ảnh họ. Khi vào đảng họ phải tuyên thệ: Suốt đời trung thành với đảng, trung thành với lí tưởng cộng sản, “lời tuyên thệ” như một “vòng kim cô” chụp lên đầu những người đảng viên cộng sản Việt Nam trung thực, dù rằng cái lí tưởng đó đã hiện nguyên hình là cái bánh vẽ, cái lí tưởng đó chỉ là cái bình phong che đậy những thối nát, mục ruỗng và đểu cáng. Họ là nạn nhân của sự dối trá, của những người lãnh đạo gian manh, nhưng không dám lên tiếng, không dám đấu tranh vì sợ mang hai tiếng “phản bội”.

Những người lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam bắt các đảng viên của họ và nhân dân phải tin rằng: Đảng là Dân tộc, đảng là Tổ quốc, chống đảng tức là chống Dân tộc, phản bội đảng tức là phản bội Tổ quốc. 60 năm cộng hòa xã hội chủ nghĩa, học theo cách tuyên truyền của Gơben ( bộ trưởng tuyên truyền Đức quốc xã), phương pháp đàn áp kiểu Stalin, kiểu Mao Trạch Đông, những người lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam đã thành công: Biến những người cộng sản Việt Nam trung thực, dũng cảm trong chiến tranh thành những con người nhu nhược. Sự khác biệt của những người cộng sản châu Âu và những người cộng sản Việt Nam ở chỗ đó.

Những người cộng sản châu Âu coi Tổ quốc, Dân tộc là trên hết, đảng dù là của họ nhưng không phải là Tổ quốc, không phải là Dân tộc. Khi quyền lợi của Dân tộc bị đảng của họ làm tổn hại thì họ sẵn sàng “phản bội” lại đảng để bảo vệ quyền lợi Dân tộc, mang lại vinh quang cho Dân tộc. Họ chỉ có mặc cảm tội lỗi là vì đảng cộng sản, vì lí tưởng mà họ tôn thờ đã đưa Đất nước đến chỗ nghèo đói, mặc cảm tội lỗi đã làm cho họ có hành động dứt khoát: Từ bỏ chế độ độc tài, đồng ý cùng nhân dân xây dựng một nền dân chủ. Sự “phản bội”, lòng dũng cảm của những người cộng sản châu Âu đã tạo cơ hội cho các cuộc cách mạng dân chủ ở châu Âu thành công nhưng không đổ máu.

Có người đặt câu hỏi: Tại sao trong thời chiến, khi có ngoại xâm người Việt Nam luôn luôn dũng cảm, đoàn kết, nhưng trong thời bình thì nhu nhược, hèn nhát, chia rẽ? Bởi vì, khi bị xâm lăng, toàn dân chỉ có một kẻ thù, nếu không đánh bại được thì nguy cơ đến với mỗi gia đình, mỗi cá nhân. Mỗi người dân hiểu được điều đó nên đã đồng lòng và đoàn kết, khỏi cần phải kêu gọi. Đảng cộng sản Việt Nam biết rõ điều đó và tận dụng điều đó. Trong thời bình, nhận diện kẻ thù, “giặc nội xâm” rất khó. Tham nhũng, quan liêu, ăn cướp, hách dịch, cửa quyền,… vừa hữu hình vừa vô hình; Kẻ thù “nội xâm” có thể là đồng chí, bè bạn, anh em. Những người cộng sản trung thực lại mang nặng tư tưởng phong kiến và nho giáo nên bị những người lãnh đạo lợi dụng, đánh lận con đen, nhập nhằng trong sử dụng ngôn từ.

Toàn bộ bộ máy chuyên chính của đảng cộng sản hiện nay chỉ dùng để đối phó với người dân: Hệ thống công an, an ninh, mật vụ ở mọi cấp, mọi ngành chỉ nhằm mục đích đàn áp người chống đối. Mỗi người dân Việt nam ai cũng biết được thực trạng quân đội và trang bị quân sự của Việt nam yếu kém ra sao. Tham nhũng đã làm mục ruỗng ý chí và sức sống của quân đội. Vì vậy, đối với nước ngoài, những người lãnh đạo đảng cộng sản Việt nam ngoan ngoãn và hèn nhát, nhưng lai thô bạo với người dân của mình. Họ chỉ sợ mất quyền: Quyền sinh, quyền sát, quyền nói láo, quyền tham nhũng,…

May thay, Dân tộc Việt Nam vẫn còn những người con ưu tú, sớm nhận ra sự thật, biết “phản bội” lí tưởng cộng sản của mình, đặt quyền lợi của dân tộc lên trên quyền lợi của đảng, tranh đấu vì lợi ích của nhân dân: Trần Độ, Phạm Quế Dương, Bùi Tín, Bùi Minh Quốc, Dương Thu Hương, Nguyễn Vũ Bình,… Họ đã vứt bỏ được “vòng kim cô” mà đảng quàng lên đầu họ. Những con người dũng cảm đó chắc chắn là tấm gương sáng cho những đảng viên trung thực khác noi theo.

Ở Việt nam, chỉ có những người lãnh đạo đảng cộng sản phản bội lại Dân tộc, còn những đảng viên trung thực khác chỉ là nạn nhân như 80 triệu con dân nước Việt.
Thực tế 15 năm qua ở các nước từng là ”xã hội chủ nghĩa anh em” của Việt Nam cho thấy, chỉ có nền dân chủ mới tạo được nền tảng vững chắc cho Dân tộc phát triển, là điều kiện để từng bước xóa bỏ những bất công và tệ nạn xã hội. Tôi tin tuởng rằng, những người cộng sản trung thực Việt Nam sẽ thức tỉnh, sẽ đứng về phía nhân dân, về phía những nhà đấu tranh dân chủ để phá tan ách độc tài đã đè nặng lên Dân tộc từ 60 năm nay.

Warszawa, 02.09.2005

© Trần Ngọc Thành

© Đàn Chim Việt

25 Phản hồi cho “Thế nào là phản bội? Ai phản bội?”

  1. Dê cầu Cấm says:

    Tôi cũng từng là đảng viên, từng là cán bộ đảng, tôi không có bất cứ hận thù gì cá nhân đối với đảng cộng sản Việt Nam.Nhưng tôi muốn khác người,tôi muốn nổi tiếng..tôi ăn tiên cuả nười khác..nên tôi phải chửi Đảng ..Ngày xưa cha tôi bảo,như vây làbố láo là mất dạy..Có lẽ,tôi phải xem lại mình..

    • D.Nhật Lệ says:

      Thưa bác DCC,
      Tôi nghĩ là bác không hiểu gì về việc đấu tranh dân chủ cho VN.,do đó bác phát biểu không
      được nghiêm túc chút nào,thậm chí bác còn vu khống cho người khác với những lời lẽ nực
      cười… rằng thì là mà….muốn nổi tiếng,tôi ăn tiền của người khác v.v.Nếu bác muốn bảo vệ
      đặc quyền đặc lợi thì bác cũng không nên nhẫn tâm cáo buộc vô bằng cứ như thế !
      Dân chủ là một giá trị có tính toàn cầu và được hầu hết các nước chấp nhận và áp dụng còn
      chế độ CS.hiện nay thì đang ngắc ngoải ở 4 nước độc tài,gian ác ! Chẳng lẽ bác mong cho
      nước VN.ta mãi mãi bị giam hãm trong địa ngục nói trên và mong cho dân tộc vẫn mãi đói
      nghèo và bị bưng bít thông tin như Bắc TT hay sao ?

      • nguoi mien xuoi says:

        Đúng là chất Đảng viên CSVN,nhập tâm rồi không sao tẩy được đâu ,củng đả đọc các bài viết trên mạng cứ cho là tuyên truyền phản động đi ,nhưng chả lẻ không nhìn trên thế giới nầy còn bao nhiêu móng theo CS,chả lẻ Nga ,và các nước Đông Âu trí tuệ kém xa VN,không nhận được tương lai quá tốt đẹp của chế độ CS.,mà từ bỏ nó đi .ĐCSVN bây giờ thế nào,toàn là tư bản đỏ hết còn dân thế nào ,không nhà không ruộng vườn,công nhân nông dân đời sống càng ngày càng tệ,bởi vậy ĐCS chỉ xóa bỏ đi mà không thể nào sửa đổi ,bằng chứng lây DCC làm điển hình .Cám ơn tác giả bài viết quá hay ,và rất thông thái ,các ĐVCSVN nên cúi đầu học hỏi .

  2. Hoàng Thành says:

    Ông Bà Ngoại, Bác, dì, và Ba Mẹ tôi di cư vào Nam năm 1954, đến 1958 thì sinh ra tôi. Ba tôi là Đại úy Nhảy Dù, ông phải thường xuyên vào Nam ra Miền Trung. Nhưng ông nuôi các anh chị em tôi đàng hoàng. Hai anh em tôi được học trường Dòng Lasan Taberd là trường nổi tiếng của Pháp tại Việt Nam thời trước 1975. Anh em tôi được tham gia vào Hướng Đạo sinh để học về cuộc sống yêu thương môi trường. Hướng Đại sinh dạy cho chúng ta việc tự lập bản thân, thương yêu anh em đồng loại, sống đạo đức và là công dân tốt của xã hội. Trong nhà trường Lasan Tabred, các frere dạy chúng tôi về môn giáo dục công dân, thể hiện tình yêu đất nước. Chúng tôi được học rất nhiều điều quan trọng trong cuộc sống. Đến khi cộng sản miền bắc chiếm đất nước miền nam năm 1975. Và sau những năm sống dưới chế độ ngục tù bên ngoài nay, tôi mới cảm nhận và so sánh được đâu là thiên đàng và đâu là địa ngục trần gian. Đâu là người công dân yêu nước và đâu là kẻ bán đứng đất nước. Đâu phải riêng tôi, các bạn tôi đều cảm nhận được điều này. Thật nhục nhã cho một đất nước mà có những kẻ thất học lên làm quan, những người yêu nuớc thì bị cho là thế lực thù địch. Những người sống tử tế đàng hoàng thì phải vào nhà tù, kẻ cướp thì làm quan. Thật, Việt nam bây giờ chẳng bao giờ có thể so sánh với Việt Nam Cộng Hòa thời trước 1975.

    • D.Nhật Lệ says:

      Xin góp ý với bác HT.,
      Bác nói không chính xác “trường Dòng Lasan Taberd là trường nổi tiếng của Pháp tại VN.
      thời trước 1975″,nên tôi đành phải có lời đính chính cho ý kiến của bác.
      Thật ra,trường Taberd là của TC giáo,do Dòng Sư huynh La San tổ chức mà người ta quen
      gọi là các frère (tức sư huynh),chứ không dính dáng gì đến Pháp cả,thưa bác.
      Trường này thu nhận tất cả mọi học sinh,bất kể tôn giáo,thậm chí là không có đạo TC.cũng
      học được và số này nhiều hơn hẳn số có đạo.Trước 1975,trường Taberd nằm trên đường
      Nguyễn Du,Quận I SG.,kế cận trụ sở Pháp Văn Đồng Mnh hội (Alliance Francaise) nên có
      lẽ bác đã hiểu lầm chăng ?

  3. Tuyen says:

    Ai phản bội ai? Nhìn vào đôi dép râu thì biết!!! Những ngừơi bộ đội đi dép râu bây giờ ngối đầu đường vá xe, bán vé số, hoặc lang thang trên khắp nẻo đường! Những người bộ đội bị chết vì bảo vệ quê hương tại biên giới Việt- Trung hồi năm 1979 mồ mả bây giờ ở đâu? mà bây giờ chỉ thấy mộ bia của giặc Tàu được Đảng và Nhà Nước VN dựng lên thật là hoành tráng!

  4. Thất học says:

    Ở thế kỷ Thứ 21 hình như danh từ phản bội đã lỗi thời . Nó trói buộc một cách Vô hình làm giảm mất Tư duy của bản thân khi một sự việc thay đổi . Nó làm mất tính chất Tự do lựa chọn , khi Cần phải thay đổi cho phù hợp cho một đời sông có nhiều chân ,thiện , mỹ hơn

    Sự Trung thành , chỉ đáng thực hiện khi niềm tin còn tốt đẹp . Khi niềm tin bị mất , tính Trung thành cũng mất theo , đó là một điều kiện tất yếu phải xảy ra của Tự do .

    Trung thành hay phản bội chỉ có giá trị ở chế độ phong kiến , độc Tài Đảng trị . Trong một xã hội mới , quyền Tự do lựa chọn , Bình đẳng , Dân chủ đã thay thế cho Tư tưởng Trung thành hay phản bội mù quáng .

    Khi niềm tin ở một cái gì đó không còn nữa , con người ở thế kỷ 21 đều có quyền lựa chọn để thay đổi như hôn nhân , tôn giáo , Đảng phái , chế độ chính quyền ….v v….Đây chính là một trong những điều kiện cơ bản của NHÂN QUYỀN

  5. DR BEAN says:

    Hồi miền Nam mới phỏng dái xong tôi cứ tưởng miền Bắc là thiên đường ( của các con Tố Hữu ) mọi người ấm no hạnh phúc không trộm cắp gì, sau vài tháng họ hàng ngoài Bắc vào hỏi thăm thì họ nói rằng ngoài Bắc ngay cái vại đựng nước đái để tưới rau không trông coi cũng bị lấy cắp, nông dân làm HTX cuối ngày về thế nào cũng giấu trong giỏ sách vài nắm lúa, công nhân xây dựng khi về thì ăn cắp bịch xi măng, vài khúc sắt … Ôi THIÊN ĐƯỜNG XHCN

  6. Nếu nói phản bội thì phải nói chính CS đã phản bội lại dân tộc phản bội lại niềm tin của nhân dân, lợi dụng niềm tin và sự nhẹ dạ ngu dốt của 1 số người kể cả trí thức ,CS đã đưa dân tộc, đất nước vào cuộc chiến tranh ý thức hệ tàn khốc giết chết bao nhiêu thanh niên ưu tú của đất nước , đưa đất nước vào chỗ đói nghèo lạc hậu, tham nhũng chuyên quyền vào bậc nhất trên thế giới. Chính vì CS nên sự lừa dối khủng khiếp đã ngự trị khắp nơi, tham nhũng đã thống trị tất cả các ngành kể cả giáo dục, y tế, luật pháp. Trước 1975 đố ai tìm được 1 bác sĩ nào me nheo nhận phong bì, đố ai kể ra được thầy giáo nào gạ tình lấy điểm hay đòi HS SV phải lo lót, đố ai tìm thấy thẩm phán nào đòi hối lộ hay nhũng nhiễu. tất CẢ MỌI TẦNG LỚP ĐỀU CỐ GẮNG CHU TOÀN BỔN PHẬN của mình không có nạn ăn nhậu, ăn chơi đàng điếm như ngày nay. Tất cả sự xuống cấp của xã hội hiện nay đảng CS phải chịu trách nhiệm trước nhân dân trước lịch sử

    • D.Nhật Lệ says:

      Đúng như bác Hoàng Thiếu Phủ nói về tình hình miền Nam trước 1975.
      Ở đây,tôi chỉ góp ý thêm một vài nét đại cương khái quát về Y tế và Giáo dục.
      Về Y tế thì không làm gì có chuyện phải đóng viện phí,dù một xu cũng không.Bệnh nhân hoàn toàn miễn phí về ăn uống,thuốc men thông thường,xét nghiệm y khoa và quang tuyến X (hay Xquang) v.v .Nhân nhắc lại việc miễn phí này mà tôi nhớ sinh viên “nằm vùng” Võ Quê từng lợi dụng để làm bệnh nhân thường trực hay toàn thời của bệnh viện Bài Lao Ngô Quyền ở Huế,với sự thông đồng của bác sĩ cũng “nằm vùng” phụ trách PTXQ.suốt thời y hoạt động nằm vùng ở
      Huế mà không ai biết cả vì ai cũng thông cảm cho người bệnh mắc bệnh Lao hiểm nghèo.
      Cũng về mặt Y tế thì bác sĩ được đào tạo một cách chính quy,không hề có chuyện y tá thành bác
      sĩ hay học tại chức chuyên tu theo cách tổ chức vớ vẩn như hiện nay dưới chế độ VC.
      Còn giáo dục cũng được miễn phí qua hệ thống trường công lập.Điều đáng chú ý là ngay học
      sinh có cha mẹ tập kết ra Bắc cũng được đối xử công bình như nhau,chứ không hề bị phân
      biệt “con ngụy con cách mạng” như bây giờ.Các tôn giáo cũng được phép mở trường tư thục
      để góp phần vào việc phát triển trí dục lẫn đức dục cho học sinh không thi đậu trường công.
      Mỉa mai là VC.tuyên truyền lừa bịp rằng miền Nam có đủ thứ xấu xa nhưng sự thực ngược lại
      là chính chúng mới là xấu xa.Điều này cũng như kẻ chuyên nghề cướp giật khoe mình thật thà
      để dễ giở trò lường gạt người hiền lành dễ tin.Đời thuở nào lại có chuyện học trường công mà
      phải đóng đủ thứ học phí…hầm bà lằng như trường học bây giờ ở trong nước ! Lại không hề
      có nạn giáo viên… giấu nghề để…câu học sinh về nhà mình dạy.Lương giáo viên hồi trước 75
      thuộc loại cao (chỉ thua lương bác sĩ) đủ bảo đảm cho thầy giáo sống sung túc.
      Trong khi đó,bọn chóp bu VC.hiện thời toàn gửi con đi du học các nước tư bản bởi vì chúng cũng không tin tưởng gì nền giáo dục bệ rạc do chúng lập ra,thế nhưng người dân VN.ta phải lãnh đủ hậu qủa tệ hại nhất,so với các nước lân bang !
      Tôi tin chắc chính nghĩa sẽ tất thắng ở trân cuối cùng và bọn tàn ác lưu manh sẽ phải đền tội
      cũng như bị nhân dân trừng trị một ngày không xa nữa.Điển hình như bạo chúa Qaddafi !

  7. Bố mẹ tôi gốc Bắc di cư vào Nam năm 1954 và tôi sanh ra ở miền Nam 1 năm sau đó . Sinh trưởng ở miền Nam tôi nhận biết miền Nam trước 1975 thật hạnh phước cơm no áo ấm , bố tôi chỉ là y tá quèn vậy mà nuôi anh em chúng tôi 6 đứa ăn học không phải làm gì cả mẹ tôi cũng chỉ ở nhà nội trợ . Những gì CS tuyên truyền bêu xấu chế độ miền Nam chỉ là láo khoét bịp bợm. Trước đây khi nói về CS chúng tôi vừa sợ vừa khinh ghét coi CS cứ như quỷ vương hiện hình vậy

  8. backy says:

    Cảm ơn tác giả bài viết chân thành này. Bao giờ chúng ta mới trở nên giống như người anh em Ba Lan?
    Tôi quen một vài người trí thức đáng kính, hiền hòa và mực thước gốc Tiệp Khắc, Ba Lan… đang nói chuyện mà nhắc đến 2 từ cộng sản thì hệt như ta tạt axit, tạt phân dơ vào họ vậy. Họ kinh sợ hoặc ghê tởm quá rồi.

  9. Nguyễn Tấn Trung says:

    Tôi rất kính trọng và cảm phục anh Trần Ngọc Thành sớm nhận ra cái lừa dối, sai trái, cái độc ác, cái hiểm họa … của đảng và nhà nước VC đã hại dân hại nước, Khi nhận ra những điều ấy, anh nhanh chóng hành động rất sáng suốt và rất can đảm đã từ bỏ mọi đặc quyền đặc lợi của CS ban cho để dấng thân đấu tranh cho quyền của con người và cho đất nước được tư do dân chủ thật, Đó là tấm gương sáng của những bậc anh hùng mà mọi người nên thương kính và ngưỡng mộ anh ..

  10. Anh Thành nên có thêm nhiều bài viết như thế này để mở mang hiểu biết cho người dân VN đang ở trong nước, đặc biệt để mở mang đầu óc cho những người đang đứng trong tổ chức ĐCSVN. Tôi là người đang làm việc, sinh sống tại VN. Những diễn biến tại khu vực Đông âu thời những năm cuối thập niên 80 và đầu 90 như anh Thành nêu trong bài theo tôi có không nhiều người ở trong nước biết được. Đặc biệt là những ĐV. Họ thường xuyên bị nghe những luận điệu của bộ máy tuyên truyền của ĐCSVN, trong khi những thông tin khách quan từ bên ngòai đều bị ra sức ngăn chặn. Ví dụ cụ thể ngay như trong gia đình tôi, vợ tôi là ĐV cô ấy cho đến hiện giờ vẫn còn u mê vào cái gọi là công cuộc xây dựng thành công CNXH ở VN.

Leave a Reply to DR BEAN