WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Quan hệ Việt -Ấn, nước cờ hạ sách

Chủ tịch Trương Tấn Sang thăm Ấn Độ. Ảnh Dân Trí

Khi Nguyễn Phú Trọng sang Bắc Kinh để gọi là Hội đàm với giới lãnh đạo Cộng sản Trung Quốc, chúng ta không thể biết được đằng sau những thỏa thuận công khai điều gì đã được định đoạt. Là Tổng Bí thư của một Đảng mà lại làm người đại diện cho quốc gia, hội đàm với một quốc gia khác, thì không biết ông Tổng Bí thư của Đảng cộng sản Việt Nam đặt quyền lợi quốc gia lên trên quyền lợi của Đảng hay ngược lại? Chúng ta cứ chờ xem nhưng nếu dùng kinh nghiệm của quá khứ để đánh giá thì nhiều phần xấu hơn là tốt.

Song song với chuyến đi của ông Nguyễn Phú Trọng là chuyến đi của ông Trương Tấn Sang qua Ấn Độ. Dư luận bàn tán xôn xao về hai chuyến đi này. Báo chí cũng tốn nhiều giấy mực để phân tích. Nhưng có một điểm chung trong những nhận định về chuyến công du của ông Trương Tấn Sang: Người ta nói là Cộng sản Việt Nam đang tìm cách “cân bằng” tương quan lực lượng trong khu vực bằng cách quan hệ với Ấn Độ, nhằm làm “đối trọng” với sức mạnh lấn át của Trung Cộng.

Bây giờ chúng ta xem xét  Ấn Độ về mọi mặt có thực sự là đối thủ của Trung Cộng đang trổi dậy như vũ bão không ?… Nếu so với Nga thì Ấn Độ không mạnh bằng vì Nga vẫn là nhà cung cấp cho Ấn Độ những công nghệ quân sự tối tân. Nói cách khác, Ấn Độ dựa vào kỹ thuật quân sự của Nga để hiện đại hóa quân đội. Nhưng theo các  nhà phân tích chiến lược, hiện nay tương quan Nga –Trung thì Nga chỉ là một nguồn cung cấp nguyên liệu cho Trung cộng giống như Canada và Hoa Kỳ! … Giáo sư Anatol Lieven cho rằng “Trung Quốc đã mạnh tới nỗi Nga sẽ không dám tham gia vào một liên minh với Nato hay với Hoa Kỳ. Thay vào đó, theo dự kiến của ông, Nga sẽ duy trì sự tự chủ đối với Trung Quốc bằng cách né tránh những vụ xung đột không cần thiết với Washington. Giáo sư Lieven nói:

“Sẽ có sự giảm thiểu của những hành động quấy rối vô bổ của Nga, có thể là ở vùng Baltique, hay trong các mối quan hệ với Venezuela. Những hành động đại loại như vậy.”

Còn theo bà Linda Jakobson (Giám đốc chương trình Đông Á của Học viện Lowy ở Sydney), người đã sang Australia làm việc sau hơn 20 năm cư ngụ ở Bắc Kinh. Bà cho biết bà cảm thấy kinh ngạc trước việc nhiều người Trung Quốc có thái độ khinh thường nước Nga.

Bà nhắc lại một cuộc phỏng vấn mà bà thực hiện hồi đầu năm nay với một giáo sư chính trị học người Trung Quốc. Ông ấy miễn cưỡng thừa nhận là Trung Quốc có lẽ không ưa Hoa Kỳ và Nhật Bản, nhưng ít ra thì Trung Quốc còn có thể học hỏi từ hai nước này. Còn Nga, Trung Quốc không học gì được cả. Bà Jakobson nói:

“Còn nước Nga thì sao? Chúng tôi có thể học gì từ nước Nga? Thái độ khinh mạn gần như hỗn xược này đang trên đà gia tăng ở Trung Quốc và đây là một dấu hiệu đáng chú ý về sự thay đổi trong nhận thức của phía Trung Quốc đối với Nga.”

Các nhà quan sát cho rằng trong lúc phác họa lộ đồ hoạt động chính trị của mình cho 10 năm tới, Thủ tướng Putin có phần chắn sẽ xem sự trỗi dậy nhanh chóng của Trung Quốc là một thách thức lớn đối của nước Nga.

Còn so với Nhật, thì Ấn Độ thua kém hơn nhiều kể cả về kinh tế, quân sự. Nhưng người Nhật  vẫn dựa vào cái ô dù hạt nhân của Mỹ để tự vệ trước một Trung Cộng ngày càng mạnh mẽ và hung hăng hơn. Vậy thì một nước Ấn Độ, thực lực không bằng Nga, không bằng Nhật có thể nào lại là “đối trọng” với Trung Cộng như điều mà Cộng sản Việt Nam kỳ vọng?!

Thực ra một nước Ấn Độ vừa nghèo nàn, vừa phức tạp về tôn giáo và sắc tộc không có ảnh hưởng gì lớn trên thế giới, chẳng có đóng góp gì cho văn minh và tiến bộ của nhân loại ngày hôm nay như một nước Úc hoặc Canada. Một nước Ấn Độ trên con đường canh tân nhưng nghèo tài nguyên, nhất là dầu mỏ và khí đốt- hai mặt hàng chiến lược mang tính sống còn cho bất kỳ nền kinh tế nào. Dầu mỏ và khí đốt –đó mới là lý do thực sự trong quan hệ Ấn- Việt mà phía Ấn Độ nhắm tới. Họ muốn đa dạng hóa nguồn cung cấp dầu khí để tránh những bất ổn xảy ra trong khi mặt hàng này ngày càng khan hiếm và đắt đỏ. Trước đây cũng vì dầu mỏ và khí đốt cùng nguyên liệu, họ đã liên minh với chế độ quân phiệt Miến Điện bất chấp sự phản đối và lên án của các quốc gia dân chủ, nhất là Hoa Kỳ và phương Tây.

Biết Việt cộng đang ở vào thế khủng hoảng nên anh Chà Và láu cá này mới nhảy vào cuộc với toan tính sẽ thu được một món lợi khổng lồ từ việc khai thác nguồn dầu khí của Việt Nam. Nhưng một khi Trung cộng liều lĩnh phát động chiến tranh, hoặc thậm chí chỉ gây áp lức đủ mạnh thì anh Chà Và này sẽ “bỏ của chạy lấy người”. Chúng ta hãy xem mấy chục ngàn kilo mét vuông lãnh thổ của Ấn độ hiện nay đang bị Trung cộng chiếm mà họ có làm được gì đâu. Làm sao họ có đủ năng lực để bảo vệ Việt Cộng trước sự đe dọa của Trung cộng.

Khai thác sự khó khăn của người khác để trục lợi là một việc làm bất chính, bất nghĩa, vô đạo lý và vô liêm sỉ.

Nhưng nói đến bất chính, bất nghĩa, vô đạo lý và vô liêm sỉ thì anh Chà Và này có cả một đống hồ sơ dày cộm. Trước đây trong thời chiến tranh lạnh, Ấn Độ là một đồng minh thân tín của khối Xô Viết chống Mỹ và phương Tây. Ấn Độ đã từng ủng hộ, bảo vệ và nuôi dưỡng cho cái gọi là Mặt trận giải phóng dân tộc miền Nam Việt Nam để đánh phá nhân dân Việt Nam, chống lại chế độ dân chủ  Việt Nam Cộng hòa. Và hiện nay, Ấn Độ cùng với Trung Cộng, Nga, Nam Phi, Brasil là trục chống Mỹ và các nước dân chủ tại diễn đàn Liên Hiệp Quốc. Ấn Độ luôn là nước chống lại những nỗ lực của Mỹ và Phương Tây trong việc hổ trợ cho người dân các nước bắc Phi và Trung Đông mưu tìm dân chủ.

Ấn Độ nhảy vào khu vực này chỉ là trò chơi của một anh chàng láu cá và tham lam, chứ với một quân đội chưa bao giờ tham chiến, không có kinh nghiệm trận mạc và không bảo vệ được sự toàn vẹn lãnh thổ của mình thì còn giúp ai được. Trong thâm tâm, anh Chà Và này biết rằng khi nào vẫn còn có sự hiện diện hùng hậu của quân đội Mỹ tại khu vực Đông Á thì Trung Cộng chỉ dám đánh võ mồm, chứ không dám động binh. Chính sự hiện diện của hải quân Mỹ mới là động lực kiềm chế Trung Cộng. Đây là lý do anh Chà Và mạnh mồm nhảy vào canh bạc này.

Còn đối với Việt Cộng thì không còn sự lựa chọn nào khác được. Họ chọn “liên kết” với Ấn Độ không phải vì họ nghỉ rằng Ấn Độ đủ mạnh để kiềm chế Trung Cộng nhưng sự chọn lựa này ít ra cũng làm an lòng cho một đảng Cộng sản đang ở vào thế “tứ cố vô thân”. Họ hy vọng rằng với mối quan hệ này, những đảng viên Cộng sản và quần chúng ủng hộ Đảng sẽ yên tâm mà phục vụ và tiếp tục trung thành với chế độ. Nhưng với những người am hiểu thời cuộc, thì cái quan hệ vớ vẩn này không giúp được gì cho việc bảo vệ đất nước,có chăng nó chỉ giúp tập đoàn CSVN khai thác và bán tống bán tháo tài nguyên quốc gia để nuôi dưỡng cho guồng máy chế độ đang mục ruỗng.

Hơn nữa, quan hệ Việt- Ấn hiện nay được đặt trên nền tảng nào? Một Liên minh quân sự như Mỹ và Phi luật tân chăng? Ấn Độ có thực tâm và thực lực để bảo vệ Việt nam không? Hãy học cho thuộc bài học của quá khứ khi đàn anh Tàu cộng dạy cho đàn em Việt Cộng một bài học vào năm 1979, thì cái Hiệp ước phòng thủ chung Xô-Việt có giúp gì cho Việt Nam không? Chính bản thân Ấn Độ cũng phải tìm cách liên minh với Mỹ, Nhật và Úc để đề phòng anh láng giềng Trung cộng thì Việt cộng dựa vào Ấn Độ để cân bằng sức mạnh của Trung cộng là một nước đi hạ sách và vô hiệu.Thực ra đây chỉ là mối quan hệ giữa hai thế lực có cùng não trạng và mẫu số chung trong quan điểm chính trị,chứ nó không giúp ích gì cho an ninh quốc gia.

Nếu thực tâm bảo vệ đất nước trước tham vọng bá quyền Đại Hán không còn cách nào khác là phải Dân chủ hóa Việt Nam. Một hội nghị Diên Hồng trong lúc này là điều phải có để tìm kiếm sự đồng thuận toàn dân trong kế sách đối phó với ngoại xâm và bảo vệ tổ quốc.

© Huỳnh Ngọc Tuấn

© Đàn Chim Việt

 

60 Phản hồi cho “Quan hệ Việt -Ấn, nước cờ hạ sách”

  1. Nói lắm làm gì với Mỹ quan hệ cho gọi là có là được, cái tốt nhất vẫn là quan hệ với Ấn độ hay Nga là những người bạn thủy chung xưa nay chẳng bao giờ phản bạn là hơn. Còn quan hệ với Mỹ them bạn bớt thù vậy thôi, chẳng nên sâu hơn cho phiền muộn vì ông bạn này hay phản bạn lắm. Cuối cùng là hãy mua sắm Hỏa tiễn và pháo bở biển, tầu để tự bảo vệ mình vẫn là thượng sách. Trong nước thì nên hồi sức dân, chăm lo đời sống nhân dân, để nhân dân tham gia góp ý với Nhà nước hiến kế bảo vệ đất nước.
    Nguyễn Thị Thu Hà

  2. LeQuocTrinh says:

    Mấy ông bạn bàn cãi ỏm tỏi mấy hôm rày mà không bao giờ nhớ đến lời tuyên bố của bà ngoại trưởng Mỹ H. Clinton hồi tháng bảy: “Rằng Ấn Độ nên mạnh dạn đứng lên tạo thế cân bằng kinh tế-chính trị để đối trọng với TQ, vì chỉ có Ấn Độ là nước đông dân không thua TQ, kinh tế cũng đang trên đà phát triển mạnh và dầu hoả cũng là thứ khan hiếm mà mấy chú bảy chà và sắp sửa đói khát đến nơi …hơn nữa Ấn Độ nằm bên cực Tây, từng có tranh chấp lãnh thổ với chú Ba Tàu từ nửa thế kỷ trước”.

    Mỹ đã sắp xếp chiến lược, chiến thuật, bày binh bố trận: biển Đông (Phi Luật Tân), mạn sườn phía Tây (Ấn Độ), cực Bắc (Tây Tạng, ngài Đạt Lai Lạt Ma), và cực Nam (Úc Đại Lợi), nào phải đến bây giờ mới biết!!!

    • Lê Dân Việt says:

      Một ý kiến thật chính xác, trả lời cho cả hai phe bênh và chống t/g HNT. Mấy anh cò CAM hãy học thêm kiến thức từ ý kiến ngắn gọn và chính xác này.

    • Tào Lao says:

      Phản hổi hay nhất tuần.

  3. man man says:

    Trường Sơn&Tien Ngu, ý kiến của cả 2 bác đều đúng tất.
    Tớ là manman tức 3 phải xin can, đừng choảng nhau nữa vietcong nó làm ngư ôn (không thiếu g) đấy. Cả 2 bác đều đúng cả, theo ngu ý đi với Ấn là chiến thuật kết bè, đi với Mỹ là chiến lược kết đảng, ngửi đít Tầu mới là hạ sách. Cái khoản đểu là bọn Vẹm đứng vào ông tổ thiên hạ, bởi vậy khi bè đảng không xong chúng chơi màn ngửi đít.

  4. Chuyện ông Tuấn nhận định quan hệ Ấn Việt là hạ sách đãchứng tỏ ông ta là con vịt. Vì sao, ông ta thể hiện chẳng biết gì về Ấn độ ngày nay mà vẫn nhìn với nhãn quan của 50 năm về trước cộng với cái tâm mê tín Mỹ. Mỹ quân sự có mạnh nhưng lại đang như kẻ khổng lồ hết hơi, mỗi ngày có 4 triệu 800 ngàn người xếp hàng chờ nhận cơm phát. Ngân hàng phá sản tá lả khắp nơi. Nhưng bạn Tuấn lại nhìn Mỹ với con mắt toàn là mầu hồng lộng lẫy. Bạn phải biết đó là con hổ già đang bị bệnh trầm kha không cất nổi thân. Đánh nhau với một Sadamhoetsen mà phải kéo cả thế giới vào mà vẫn phải chuồn, muốn ở mà chính phủ I-rắc không cho ở,, bị đau đớn tốn bao tiền của mà chẳng đem lại lợi ích gì, đến nay như hoạn.. Còn Ấn-Độ là quốc gia kinh tế đứng hàng thứ 3 chỉ sau Trung quốc và trên nhiều bình diện hơn cả Trung quốc về quân sự nhất là về Hỏa tiện và máy bay chiến đấu. Nước này lại có truyền thống quan hệ hữu nghi với Việt nam từ bao đời nay, giúp Việt nam đánh Mỹ. Cho nên Roàng anh Tuấn nếu là cán bộ tham mưu của một quân đội nào thì cũng lại đem quân đội đó vào chỗ chết như quân đội VN cộng hòa xưa thôi. Con mắt không nhận khách quan mà cứ chỉ theo cảm tính thì thua là muôn thuở. Hãy mau tỉnh ngộ kẻo làm tướng thua trận trăm lần nướng lính như nướng Hotdot ở Hoa kỳ vậy. Tôi lạ là người có nhãn quan rất cận thị như vậy mà lại giám viết bài nhận định về quân sự như thế này? Thật liều quá!
    Trường Sơn

    • Tien Ngu says:

      Thôi đi thầy. Nghe thầy hát, biết ngay là cái thứ…bịnh ban. Cán lớn hát…láo, cán nhỏ…vỗ tay, tin theo như sấm truyền, rồi hát lại…y chang, như thiệt.

      Thấy thương quá…

      Mỹ có tiền, phát cơm không cho gần….5 triệu người, cũng lạy mà xin ở xứ Mỹ, bỡi nó biết lo cho dân khõi đói…lã. Còn ở xứ Việt Cộng, mày đói, kệ mẹ mày, cán chơi cứ chơi. Có khi còn ăn chận tiền cứu trợ, hay làm khó người cứu trợ, dằn mặt, để…ăn chận khõi ai dám ho.

      Nội cái tên của anh Sadam, viết còn chưa rành, bày dặt nói dóc. Kéo cả thế giới đánh…không nỗi…

      Thầy dell biết Mỹ nhào qua có…một tuần lễ, lính Iraq đầu hàng mẹ nó hết, khõi cần đánh mọt trận nào cả. Sadam chun xuống hang trốn, bị dân Iraq móc lên….treo cổ. Ấy tương lai của thầy cũng sẽ như thế đấy. Cho bỏ cái tật…láo.

      Trung Cộng thì phải nói là Trung Cộng, không phải người Trung quốc nào cũng thích cộng sản cả. Trên thế giới này, còn ai không biết Trung Cộng chuyên…ăn cắp kỹ thuật của Mỹ, của tây phương, về nhái lại rồi hát với dân ngu rằng thì là do…đỉnh cao trí tuệ của đảng…sáng tạo…

      Chổng khu hát tỉnh, y như thiệt, làm như ở đây toàn là nông dân miền Bắc hay các cán ngố của Việt Cộng không hè.

      Mắc cười quá.

    • No Vang Mieng says:

      Chê người ta là “con vịt” mà luận cứ của mình chẳng đúng đâu vào đâu cả… Ông căn cứ vào đâu mà dám nói là “con hổ già đang bị bệnh trầm kha”? Kinh tế Mỹ có vấn đề, nhưng chắc là còn khá hơn nhiều nước. Ông nên tra cứu lại…

      Theo báo cáo của “Quỹ Tiền Tệ Thế Giới” và “Ngân Hàng Thế Giới” (NHTG) thì Tổng Sản Phẩm Nội Địa (GDP) của Hoa Kỳ đứng hàng thứ 2 (QTT) và đứng thứ 1 (NHTG)… và Ấn Độ đứng hàng thứ 9. Chứ không phải đứng 3, sau TQ như ông viết..

      Tuy nhiên, nếu tính “Thu Nhập Bình Quân Đầu Người” thì Hoa Kỳ đứng hàng thứ 10 trong cả 2 list của QTT và NHTG. Còn Ấn Độ thì đứng thứ 133 (QTT) và 137 (NHTG)…

      Để ông khỏi mất công tìm kiếm, Trung Quốc đứng hàng 91/183 quốc gia (QTT) và đứng hàng 100/189 quốc gia (NHTG)

      Tôi chỉ dựa trên dữ kiện tìm trên net thôi… Không phải học hành gì nhiều về kinh tế… như ông

    • Che Ve Ra says:

      Trung Quốc thua Ấn Độ về quân sự nên nhờ thằng đàn em csvn qua ăn cắp công nghệ…

  5. nongdanchinhhieu says:

    Đọc xong bài viết, tôi cảm thấy thán phục vô cùng một trí tuệ siêu việt, rất đáng tiếc trí tuệ ấy lại để bị mai một ! đáng ra tác giả bài viết phải là một nhà lãnh tụ, chí ít cũng là một nhà hoạch định chính sách … thật đáng tiếc … tuy nhiên người xưa có một câu nói mà tác giả hình như không biết : Biết thì nói, không biết thì…” cóp nhặt và sáng tạo là hai mặt của một vấn đề trí tuệ … kính phục biết mấy !

  6. Quan hệ với Ấn độ là thượng sách còn với những người mê tín Mỹ thì xót xa lắm vì muốn Mỹ vào Việt nam mà. Tay sai của Mỹ thì phải muốn đón rước bố vào thôi.
    Nhưng quan hệ với Mỹ là cần thiết nhưng không thể tới mức mà quyên độc lập chủ quyền. Mỹ lại hay tạo phản, khó tin, bài học Trung Đông và I-rắc, Việt nam xưa vaanxconf đó. Hơn nữa Mỹ cũng đã hết hơi rồi, nay Ấn độ hơn hẳn về mọi mặt, vũ khí của Ấn đều là phối hợp chế tạo với Nga. Vì vậy quan hệ với Ấn là hòn đá tảng còn với Mỹ là hai bên có lợi mà thôi. Xin các bạn nào có quan hệ ruột già, ruột non hay xưa vì quyền lợi làm thuê cho Mỹ đừng buồn nhé. Việt nam chọn như vậy rồi. Chắc các bạn buồn phải không? Thôi ở Mỹ mà sống cho yên tâm hơn, về Việt nam làm gì, người ta cũng chẳng thích gì các bạn đâu. Bài học Chế Linh đã cho các bạn thấy đó. Về mà còn tâm định làm chính trị bị xem xét ngay. Tôi khuyên hãy hở bên Mỹ thôi. Chớ có dại về nhé. Cắn răng chịu vậy.

    • Tien Ngu says:

      Ấn độ là…đàn em, của Mỹ xưa nay, ai cũng rành.
      Hàn quốc, Đức quốc…, cũng y chang, đàn em, tay sai của Mỹ.

      Quan hệ với đàn em Mỹ là…thượng sách, còn…quan hệ với Mỹ thì là…tay sai, ruớc Mỹ về nhà cũng như rước…bố về.

      Hay nghe, ní nuận của cò nghe coi bộ….đỉnh cao trí tuệ dữ nghe…

      Nhìn lại các xứ trên thế giới, vòng quanh Đông Nam Á, không nói chi Tây u chi cho xa, xứ nào mà…rước bố Mỹ vào nhà, đều mần ăn khá cả. Việt Cộng phải lạy…Hán quốc, Đài Loan, Philippines, Mã lai Á, Thái Lan…, mà xin chúng nó cho qua…lao động kiếm cơm…

      Mắc cười quá…

      • Trần Ái Quốc says:

        hả Ấn Độ mà là đàn em của Mỹ??? Chú ơi, Ấn Độ là đồng minh của Liên Xô đó. Ấn Độ đã sát cánh vs VN trong suốt 3 cuộc kháng chiến chống Pháp, Mỹ và TQ. Mời lên wikipedia để mở rộng tầm mắt, Little Saigon hơi chật hẹp thì phải

  7. Người San Jose says:

    Vậy thì, thế nào mới là thượng-sách ?
    Điều-kiện đễ liên-minh là :
    Kẻ thù của kẻ thù là bạn.(Ấn Độ)
    Bạn của kẻ thù là kẻ thù.(Bắc Triều-tiên)
    Tác-giả viết bài này chĩ đễ chữi Ấn Độ ! Không có ý-kiến gì hay .
    Cần phãi xem lại động-cơ nào đã thúc-đẫy cây viết của tác-giả.

    Người San Jose

  8. D.Nhật Lệ says:

    Theo tôi,một số bạn đọc đã không ĐỌC KỸ bài viết của anh HNT.nên đã thừa dịp mà khệnh khạng lên lớp
    một cách khá thiển cận.Không đọc KỸ câu này.là Ấn Độ chẳng có đóng góp gì cho văn minh và tiến bộ cho nhân loại NGÀY HÔM NAY…,do đó họ đã hơi hồ đồ khi chê bai anh HNT.
    Ở đây,tôi xin nhắc lại 3 chữ NGÀY HÔM NAY chứ không thì có người vẫn gân cổ lên cãi để chứng tỏ mình
    hay nhưng không ngờ là lòi ra kiến thức tổng quát của mình là còn yếu kém,thua xa anh HNT.
    Câu trên có nghĩa là TRƯỚC KIA nước Ấn có một thời rực rỡ văn minh nhưng nay đã đi thụt lùi,ngoại trừ họ đang ở thế mạnh chỉ trên một lãnh vực duy nhất là IT.Trong thời chiến tranh lạnh,Ấn là một nưóc ích kỷ,
    chỉ ủng hộ các nước CS.để dễ trục lợi vì họ biết các nước này đã tìm cách lợi dụng họ nên họ lợi dụng lại.Thế nhưng,cũng phải khen lãnh đạo họ qủa là khôn ngoan vì biết đặt quyền lợi đất nước lên hàng ưu
    tiên,tối thượng.Có điều người Ấn nói chung xem ra lười biếng,bảo thủ và trong đó có một sắc dân rất cực đoan.Một dân tộc mà coi BÒ là thần thánh thì thật không có dân nào trên thế giới…cà chớn và cù lần đến mức đệ nhất hạng như thế !
    Điều nữa là Ấn giáo phân biệt đối xử giai cấp rất nặng nề khiến Đức Phật đã đề xướng ra đạo TỪ BI để
    giải phóng người dân Ấn nhưng đạo Phật lại không được dân Ấn tin theo vì ảnh hưởng của Ấn giáo qúa
    mạnh.Giai cấp tiện dân Pariah là mạt hạng,không được phép ăn cùng bàn,ngồi cùng ghế với các giai cấp khác.Tôi có anh bạn daỵ đại học Úc được mời qua dạy ở Ấn kể lại là có lần anh mời người tài xế cùng
    ngồi bàn ăn với anh thì anh ta từ chối,lấy cớ là anh thuộc giai cấp cùng đinh không được phép ngồi chung
    bàn với mấy đồng nghiệp người Ấn cùng ngồi với bạn tôi !
    Như thế thì rõ ràng là xã hội chưa mấy văn minh,người dân thủ cựu qúa mức nên tương lai của nước Ấn không khá,không thể phát triển nhanh như Tàu cộng mà người dân vốn có ‘máu’ buôn bán khét tiếng !
    Do đó,anh HNT.chê cũng có lý lắm,chứ không phải vô bằng cứ !
    Về chuyện VN.hợp tác với Ấn chỉ là trò trình diễn để LỪA BỊP dân VN.ta vốn bị VC.làm tê liệt tình thần
    yêu nước,chúng ra sức biến tinh thần yêu nước thành óc NÔ LỆ đại Hán,quan thầy khốn nạn của chúng,
    nhằm mục đích… câu giờ để chúng banh da xẻ thịt MẸ VN.trước khi nước ta rơi vào vòng Bắc thuộc !
    Một bọn lai căng một lũ bội tình khốn kiếp nhất dòng sử Việt !

  9. Nguyen quoc viet says:

    Ông bạn Tuấn thân mến .
    Những gì ông bạn viết trên đây rất đúng với Sự thật , tôi rất đồng ý với ông bạn . Có một điều tôi xin được góp thêm một chút Thông tin : mặc dù nền kinh tế Trung cộng tăng trưởng hằng năm , qua những mặt hàng xuất cảng trên khắp thế giới , mặc dù Trung cộng đã thành công trong công cuộc xây dựng , phát triển và thử nghiệm việc rắp nối Trạm Phi thuyền , mặc dù Trung cộng đã rất thành công trong việc tung tiền ra để mua tất cả những gì họ có thể mua được ( từ Đất đai , Quặng mỏ , Nhà cửa , đến ngay cả Thực phẩm ) từ khắp nơi trên Thế giới ….. Thế nhưng nhà cầm quyền Bắc kinh vẫn không hề biết tự xấu hổ , không hề biết thẹn , trơ trẽn xòe tay nhận tiền viện trợ , giúp đỡ nhân đạo của Chính phủ Đức , cộng tiền viện trợ trong chương trình bảo vệ môi trường mỗi năm xấp xỉ 70 – 90 triệu Euro . Đó là nền văn hóa của nước Trung hoa ngày nay . Rất đáng tự hào …

  10. Torontonian says:

    Xin moi doc cuon ” War at the top of the World” cua Eric S. Margolis, se thay ro them ve moi quan he giua cac nuoc Asian, dac biet giua India va China.

    (BBT nhắc bạn đánh dấu tiếng Việt)

Leave a Reply to Người San Jose