WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Hoa Kỳ đổ quân vào Việt Nam năm 1965

Lính Mỹ ở Việt Nam. Ảnh Wikipedia

Từ trước đến nay có nhiều ý kiến, nhận định, phản ứng đối với sự can thiệp trực tiếp về quân sự của Mỹ vào nam Việt Nam như sau:

-Năm 1965 Hoa Kỳ đưa 184.000 quân vào Việt Nam, năm 1966 tăng  lên 385.000, năm 1967 lên 485.600…. tại Sài gòn có nhiều dư luận, bài báo chỉ trích chính phủ Thiệu Kỳ làm ngơ cho Mỹ đổ quân vào Việt Nam gây xáo trộn về  kinh tế xã hội, lạm phát trầm trọng, chiến  tranh leo thang… Báo chí và dư luận cũng chỉ trích các Tướng lãnh ươn hèn sợ Mỹ, làm ngơ cho họ xâm nhập trái phép vào nước ta.

-Miền Trung có phong trào nổi dậy lớn  chống chính phủ, chống Mỹ năm 1966, đòi Mỹ rút quân, Sài gòn có nhiều cuộc biểu tình chống Mỹ, cho rằng họ đem chiến tranh tới miền Nam Việt Nam.

-Vài ngày sau 30-4-1975, một anh trung úy quân đội nhân dân anh hùng  có ghé nhà tôi nói: Mỹ nó đem quân vào miền Nam, mới đầu nó cho ta hàng hóa, ti vi tủ lạnh, xe hơi… nhưng rồi nó sẽ khai thác lấy của cải vật chất của ta nó đem về. Môn Địa lý cho biết ta có nhiều mỏ vàng, mỏ bạc, mỏ đồng, mỏ kẽm, mỏ dầu…

-Nhiều nhà sử gia Việt Nam cho rằng người Mỹ giết ông Diệm để đổ  quân vào miền Nam vì ông chống không cho Mỹ đưa quân sang  nước ta.

-Nhiều nhà chính trị gia cũng như các vị lý thuyết gia chính trị của Việt Nam chỉ trích Hoa Kỳ đem quân vào nước ta là thất sách, làm mất chính nghĩa. CS có cớ gia tăng xâm nhập miền Nam, vô tình Mỹ tạo chính nghĩa cho Bắc Việt đưa tới thất bại sụp đổ VNCH.

-Nhiều nhà chính trị gia, nhà báo… cho rằng Mỹ gây chiến tranh tại Việt Nam để  bán vũ khí, có người cho họ  tiêu thụ kho vũ khí tồn đọng từ Thế chiến thứ hai. Các nhà tư bản đã đầu tư hằng trăm tỷ đô la vào kỹ nghệ quốc phòng chế  tạo súng đạn, tầu bay, tầu bò, tầu ngầm, tầu thủy…nay phải gây chiến tranh để bán vũ khí.

-Năm 1966, 1967… nhiều người nhận định Mỹ cố tình kéo dài chiến tranh để các nhà tài phiệt quốc phòng bán vũ khí, có nhiều người nói Mỹ giả  vờ cù cưa chiến tranh để tìm cách bắt tay với Trung Cộng.

Nói chung các nguồn dư luận, những nhận định, phản ứng… kể  trên đều vô căn cứ chỉ là những suy diễn như Tam quốc chí diễn nghĩa hay những  lời bàn Mao Tôn Cương.

Thật ra năm 1965 Hoa Kỳ phải đem đại binh vào miền Nam vì tình hình khẩn trương về an ninh quân sự của ta thời ấy, nếu không đổ quân kịp thời VNCH đã bị mất về tay BV.

Năm 1964 tình hình chính trị miền Nam Việt Nam nhiễu nhương có khi gần như hỗn loạn vì  khủng hoảng chính trị, các vị Tướng  lãnh tranh quyền, hai tôn giao lớn tranh giành ảnh hưởng. CSBV thừa cơ nước đục thả  câu, gia tăng xâm nhập miền Nam.  Đầu năm 1965 những đơn vị chính qui, tổ chức qui mô đã được đưa vào Nam mở những cuộc hành quân xâm lược.  Trung đoàn 95 BV đầu tiên xâm nhập tiến sát Kontum khoảng tháng 12-1964.  Sau đó hai Trung doàn 32 và 101 cũng hiện diện tại đây khoảng tháng 2-1965. Mục tiêu của BV cô lập Quốc Lộ 19 rồi mở rộng cuộc tấn công cuối cùng  của cuộc chiến như họ dự tính.

“Theo một bản thống kê cho thấy, đến giữa năm 1965, mỗi tuần lễ quân đội miền Nam mất đi một tiểu đoàn và một quận lỵ. Tình trạng quân sự  ngày càng tồi tệ đến độ báo động. Đã đến lúc người Mỹ nghĩ rằng họ phải gửi những toán quân chiến đấu trên bộ để ngăn ngừa một cuộc sụp đổ của miền Nam VN. Tiếp theo đó là những lực lượng chiến đấu của các quốc gia trong khối tự do. Quân đội Mỹ bắt đầu mở những cuộc hành quân tìm và diệt vào tháng 8-1965. Quân đội miền Nam cũng chịu một thất bại vào cuối năm đó, khi SĐ 9 VC tái xuất hiện và đánh tan Tr/đoàn 7 thuộc SĐ5 tại đồn điền Michelin ở phía Bắc của Sài Gòn.

Kết quả của việc đưa quân và góp phần chiến đấu trực tiếp của quân đội Mỹ và các lực lượng Đồng minh, quân đội miến Nam đã lần lần lấy được thế  cân bằng.

Trung Tướng Ngô Quang Trưởng, Trận Chiến Trong Mùa Lễ Phục Sinh 1972 trang 16, 17

Về điểm này Tướng bốn sao Wesmoreland, khi thôi giữ chực vụ Tư lệnh quân đội Mỹ tại Việt Nam năm 1969 đã nói trong một bản báo cáo dài.

“Ngày 6-4-1969 Tướng Wesmoreland, cựu Tổng Tư lênh quân đội Mỹ  tại VN  và Đô đốc Sharp cựu tổng tư lệnh Mỹ tại Thái bình dương công bố bản phúc trình 347 trang về chiến cuộc tại Việt Nam trong  4 năm chỉ huy. Theo các Tướng nếu Hoa Kỳ không đưa quân sang VN năm 1965 thì VNCH chắc đã mất trong thời gian 6 tháng; ngoài ra các Tướng nhấn mạnh sự bó tay của Bộ tư lệnh Mỹ trước chính sách  chiến tranh hạn chế của TT Johnson và sự cấm đánh qua Mên và Lào” .

Đoàn Thêm, 1969 Việc Từng Ngày trang 117-118.

Suốt cuộc chiến tranh Quốc-Cộng  từ đầu thập niên 60 cho tới 1975,  quân đội CS miền Bắc luôn được viện trợ quân sự dối dào hơn miền Nam. Khối Cộng sản quốc tế Nga, Trung Cộng, Đông Âu đã viện trợ hết mình cho CSBV các loại vũ khí hiện đại. Bộ chính trị các nước CS muốn viện trợ cho đàn em bao nhiêu cũng được không cần phải đưa ra quốc hội. Viện trợ của chính phủ Mỹ cho miền Nam yếu hơn miền Bắc vì họ phải đưa ra Quốc hội, thường là bị cắt xén, có khi tới hơn 50% như sau Hiệp định Paris tháng 3-1973. Nhờ hỏa lực dồi dào năm 1965 họ đã chiếm được nhiều đất và thắng nhiều trận lớn tại miền Nam VN.

Năm 1965, thời kỳ cao điểm của thuyết Domino, chủ trương nếu mất Việt Nam, các nước lân bang và trong vùng  Mên, Lào, Thái Lan, Miến Điện, Mã Lai, Nam Dương … sẽ mất theo như trong ván cờ domino. Thập niên 60 thuyết Dominbo được nhiều người tin tưởng, các Dân biểu, Thượng nghị sĩ có thế lực đều tin tưởng thuyết này. Theo thăm dò của viện Harris tháng 2-1965 đại đa số, 78%  những người được hỏi nghĩ rằng nếu Mỹ rút khỏi Nam Việt Nam sẽ khiến Đông Nam Á mất về tay CS, chỉ có 10% là không tin.

Thuyết Domino đã kêu gọi hành động. Tổng thống Johnson buộc phải đem đại binh sang Việt Nam năm 1965, không còn đường nào khác, và như thế  lý thuyết này đã là động cơ thúc đẩy chính phủ Mỹ đổ quân vào miền Nam Việt Nam hồi đó (nguồn answer.com).

(Belief in the theory was also widespread outside the administration. Influential members of both houses of Congress made very strong statements about it. ….
…In a February 1965 Harris poll, an overwhelming majority (78 percent to 10 percent) said they believed that if the United States withdrew from South Vietnam, “the Communists would take over all of Southeast Asia.”The domino theory had always been a call to action. Lyndon Johnson felt in 1965 that he had no choice but to make an actual commitment of large-scale combat forces to Vietnam, and the fact that the domino theory said this commitment was necessary was an important part of his motive -  answer.com).

Hoa Kỳ đưa quân sang Việt Nam tham chiến dĩ nhiên vì quyền của họ trước nhất, mất Việt Nam sẽ mất Đông Nam Á, an ninh của Hoa Kỳ bị đe dọa, họ chủ trương đẩy lùi biên giới nước Mỹ với CS xa hơn. Ta thường  gọi nôm na môi hở răng lạnh, mất Việt Nam Hoa Kỳ sẽ phải đương đầu với những thử thách khác lơn hơn thế.

Những phong trào chống Mỹ, chống chính phủ Thiệu Kỳ năm 1966 tin rằng nếu Mỹ rút quân thì CS sẽ rút về Bắc là hoàn toàn ngây thơ không hiểu gì về CS. Ngay từ hồi cướp chính quyền tại Hà Nội, Hồ chí Minh đã nói: “Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một, sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý đó không bao giờ thay đổi”.  Sau này Lê Duẫn đã tiết lộ y sẵn sàng nướng thếm vài triệu cán binh  để giải phóng miền Nam. Sống chết họ cũng phải chiếm cho được vựa lúa miền Nam.

Sự hiện diện của quân đội Mỹ tại Việt Nam (536 ngàn người năm 1968) khiến chúng ta bị mất chủ quyền, nhưng đó là việc chẳng đặng đừng, mất chủ quyền vẫn còn hơn mất nước. Khi Mỹ vào Việt Nam người ta than bị mất chủ quyền, nhưng khi họ rút đi lại nói “Đồng minh tháo chạy” !

Nhiều người kết án Mỹ gây chiến tranh để tư bản bán vũ khí nhưng bán  cho ai? Bán cho nước nghèo Việt Nam Cộng Hòa những hàng quân sự, đáng giá hàng chục, trăm tỷ Mỹ kim? Bán cho chính phủ Mỹ? hành pháp Mỹ muốn mua bao nhiêu vũ khí cũng được? không phải xin phép Quốc hội?  đó chỉ là chuyện diễu!

Cũng có nhiều ý kiến cho rằng Mỹ gấy chiến để tiêu thụ kho vũ khí  khổng lồ còn tồn đọng từ Thế chiến thứ hai! Trên thực tế kho vũ khí ấy đã  được Mỹ viện trợ cho Pháp xử dụng trong cuộc chiến tranh 1946-54 để  đánh Việt Minh nhưng đối với cuộc chiến Việt Nam những năm 1965, 66, 67…nó đã lỗi thời chỉ để trang bị cho nhân dân tự vệ.

Nhiều dư luận cho rằng người Mỹ không cần đem quân sang Việt nam cho mất chính nghĩa, chỉ cần họ viện trợ đầy đủ hỏa lực cho miền Nam chúng ta có thể thắng được CS. Thực tế cho thấy, qua những cuộc chiến tranh lớn từ Thế chiến thứ hai, chiến tranh Triều Tiên, Việt Nam, Afghanistan, Iraq người Mỹ đã có truyền thống đích thân đem quân sang tham chiến, viện trợ chỉ là phụ. Họ có chủ trương đường lối riêng của họ, ta không thể yêu cầu họ làm khác hơn được.

Việc Mỹ kéo dài chiến tranh những năm giữa thập niên 60 không phải dể bán vũ khí hoặc để  tìm cách bắt tay với Trung Cộng như nhiều lời bàn suy diễn mà thực ra có sự sai lầm về chiến thuật chiến lược của chính phủ Johnson. Chiến tranh kéo dài không phải do Mỹ cố tình cù cưa như nhiều người nghĩ, thực ra do sự lì lợm và liều lĩnh của CSBV

“Trong ba năm 66-67, CSBV đã thiệt mạng khoảng 344,000 người  nhưng quân số của họ vẫn tiếp tục gia tăng từ 180,700 người trong năm 1964 lên đến 261,500 người trong năm 1967. Điền này có nghĩa là chẳng những CS đã thay thế được số thiệt hại mà lại còn gia tăng thêm quân số”
Nguyễn Đức Phương. Chiến Tranh Việt Nam Toàn Tập trang 32.

Trước sự liều lĩnh,  thí quân điên cuồng của CSBV, người Mỹ bắt đầu run sợ, BV sẵn sang chấp nhận tỷ lệ lấy 16 mạng cán binh để đánh đổi lấy một mạng Mỹ. Cho tới năm 1967, CSBV đã mất trên 300 ngàn người, Mỹ tổn thất khoảng 19 ngàn người. BV  tiếp tục đánh thí quân như thế  thì  số tổn thất của Mỹ sẽ tăng lên 50 ngàn, 70 ngàn hoặc 100 ngàn người trong khi phong trào phản chiến tại Mỹ đang chống đối mạnh và  biểu tình ầm ĩ.

Tháng 4-1969 Tướng Wesmoreland và Đô đốc Sharp tố cáo Bộ trưởng quốc phòng McNamara đã giới hạn các mục tiêu tấn công, oanh tạc miền Bắc, chỉ trích chính sách chiến tranh hạn chế của chính phủ Johnson không cho đánh vào hậu cần của địch bên kia biên giới Mên Lào…khiến ta  không thể thắng được CS. Sau này TT Nixon chỉ trích chiến tranh giới hạn của Johnson khi vị Tổng thống này không xử dụng hết sức mạnh của quân lực Hoa kỳ đối với CS mà chỉ “đánh cho nó sợ”. Đường lối chính sách hù dọa này chỉ cho đối phương thấy cái giá phải trả phải để họ phải rút về Bắc từ,  bỏ cuộc chiến xâm lược. Hậu quả là đối phương vẫn ngoan cố, không đếm xỉa gì tới lời kêu gọi đàm phán.
Trong No More Vietnams, Nixon chỉ trích Johnson-McNamara ngây thơ không hiểu nhiều về CS, theo ông ta phải dùng sức mạnh tối đa để lôi cổ bọn ngoan cố vào bàn hội nghị, buộc họ phải nghiêm chỉnh đàm phán chứ không năn nỉ mơn trớn họ một cách vô ích. Nixon  cứng rắn và cương quyết nhưng không gặp thời như Johnson, khi ông lên nhậm chức năm 1969 thì  gió đã đổi chiều, phong trào phản chiến lên cáo tột đỉnh, cử tri và Quốc hội thúc ép hành pháp phải tranh thủ rút quân bỏ Đông dương.

Nếu Nixon làm Tổng thống trong nhiệm kỳ 1965-1968, có thể sẽ sẩy ra hai trường hơp: chiến tranh Việt Nam sẽ bùng nổ lớn như tại Triều Tiên vì nó lôi cuốn Trung Cộng vào vòng khói lửa, hoặc CSBV sẽ từ bỏ cuộc chiến xâm lược khi đã  nếm mùi sức mạnh của hỏa lực Mỹ.

Sai lầm lớn nhất của Johnson khi trao hết quyền hành quốc phòng cho McNamara, một con người độc đoán, chủ quan khiến các giới chức quân sự cao cấp Bộ Quốc phòng bất mãn ngay từ khi ông mới nhậm chức. Độc  đoán lại không có kinh nghiệm và kiến thức quân sự, ông đã bị các Tướng lãnh  khinh thường, họ cho rằng McNamara chỉ là tay mơ chẳng biết gì về quân sự, quốc phòng. Ông ta gốc gác là nhà quản trị thương mại, không biết gì về quân sự, quốc phòng.

Kế hoạch hạn chế của cặp McNamara -Johnson thất bại, nó chỉ khiến cho cuộc chiến kéo dài thêm và nuôi dưỡng phong trào phản chiến lên cao làm tiêu tan mọi nỗ lực đưa tới sụp đổ dần dần. Người Mỹ thua trận vì cuộc chiến tại đất nhà, war at home chứ không phải thua tại chiến trường Việt Nam. Sau trận Mậu Thân 1968 tỷ lệ  ủng hộ cuộc chiến tụt thang nhanh chóng, phản chiến lên thật cao. BV thừa cơ nước đục thả câu tiếp tục đẩy thanh niên vào chỗ chết để hoàn thành giấc mộng xâm lăng.

Dần dần thuyết Domino không được người dân Mỹ tin tưởng như trước. Khi ủng hộ chính phủ đem quân cứu miền Nam Việt Nam người ta  nghĩ nó sẽ  được cứu với cái giá “vừa phải”, nay  giá “vừa phải” đã bị vượt quá lên trên 500 ngàn quân thì số người ủng hộ tụt thang thê thảm . Năm 1968 vẫn còn có người tin vào thuyết Domino nhưng ít hơn thập niên 60 rất nhiều.

(But as the scale of the war expanded during the following years, belief in the theory faded. People endorsed the theory only if they were willing to endorse the commitment of enough resources to save South Vietnam, and as the definition of “enough” expanded to 500,000 men and beyond, the number of people willing to endorse the commitment shrank dramatically. There were still believers in the domino theory in 1968, but far fewer than there had been in the early 1960s — answer.com)

Sự thực thuyết Domino đúng từ giữa thập niên 60 trở về trước, đó là thời kỳ cao trào của thuyết Domino (High Tide of the Domino Theory). Năm 1965 Nixon (chưa làm Tổng thống) có nói nếu Việt Nam mất Đông nam Á cũng sẽ mất theo vì thấy VN mất họ nghĩ CS sẽ thắng thế, sẽ ngả theo CS trước khi CS chiếm họ.

(Richard Nixon, the future president, said in January 1965 that “if Vietnam is lost, all of Southeast Asia is lost.” If the people of Southeast Asia decided, because of events in Vietnam, that the wave of the future was communism, “they are going to go Communist before the wave engulfs them.”– answer.com)

Nhưng sau này từ 1967, 68… trở đi nó dần dần không còn giá trị, Nga -Tầu ngày càng chia rẽ, coi nhau như kẻ thù, CS Tầu không còn  là mối đe dọa như trước nữa.

Khi thuyết Domino còn đúng thì cả nước Mỹ rét run lên vì sợ CS chiếm Đông nam Á, gần 80% dân Mỹ và lưỡng viện Quốc hội thúc dục chính phủ đổ quân vào Việt Nam năm 1965 để cứu nguy Đông nam Á. Nhưng khi CS không còn là mối đe dọa thì họ chế diễu thuyết Domino là sai, zổm  (Also, the theory was openly derided by many, unlike several years before.). Đầu thập niên 70, người dân biểu tình chống phá chính phủ dữ dội, đòi rút quân về nước bỏ Việt Nam, bỏ Đông Dương.

Sinh mạng của cả Đông Dương đã nằm trong tay những cử tri phản chiến của nước Mỹ. Hậu quả như ta đã thấy Quốc Hội Hoa Kỳ bị thúc ép, đã cắt giảm quân viện tới xương tủy để bức tử VNCH năm 1975.

Có thể nói Johnson-McNamara là hai nhà lãnh đạo chịu trách nhiệm nặng nề nhất cho sự sụp đổ Đông Dương sau này vì đường lối chính sách sai lầm của họ. Johnson đã được cả thiên thời địa lợi, nhân hòa, được Quốc hội cho tăng quân đều đều từ 184 ngàn người năm 1965 lên 536 ngàn năm 1968 nhưng đã không thắng được cuộc chiến tại Việt nam.

Hoa Kỳ đổ quân vào Việt Nam 1965 vì  sợ  tình huống môi hở  răng lạnh, họ vì quyền lợi của chính họ nhưng cũng nhờ đó mà mình lai rai sống thêm được mười năm nữa cho tới tháng tư năm 1975.

Trước sau thì cũng chết nhưng ta cứ lai rai sống thêm được ngày nào hay ngày nấy.

© Trọng Đạt

© Đàn Chim Việt
————————————————
Tham Khảo

answer.com/topic/domino-theory: Domino theory.
spartacus.schoolnet.co.uk/cold.domino.htm: Domino theory.
Wikipedia: Opposition to the US involvement in the Vietnam war.
Google: Research at the National Archives, Statistical information about casualties of the Vietnam war.
Thomas W. Lippman: McNamara, Architect of the Vietnam War, Dies at 93, Source: Washington Post, July 6, 2009, Wikipedia.
Richard Nixon: No More Vietnams, Arbor House, New York 1985.
The Word Almanac Of The Vietnam War: John S. Bowman – General Editor, A Bison-book 1985
Stanley Karnow: Vietnam, A History, A Penguin Books 1991.
Marilyn B. Yuong, John J. Fitzgerald, A. Tom Grunfeld: The Vietnam War, A history in documents, Oxford University Press 2002.

Ngô Quang Trưởng: Trận Chiến Trong Mùa Phục Sinh Năm 1972, Trung Tâm Quân Sử Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ, bản dịch của Kiều Công Cự, xuất bản 2007
Đoàn Thêm: 1969 Việc Từng Ngày, Xuân Thu
Nguyễn Đức Phương: Chiến Tranh Việt Nam Toàn Tập, 1963-1975, Làng Văn 2001.
Cao Văn Viên: Những Ngày Cuối Của Việt Nam Cộng Hòa, Vietnambibliography, 2003.
Nguyễn Kỳ Phong: Vũng Lầy Của Bạch Ốc, Người Mỹ Và Chiến Tranh Việt Nam 1945-1975, Tiếng Quê Hương 2006
Nguyễn Tiến Hưng: Khi Ðồng Minh Tháo Chạy, Hứa Chấn Minh, 2005.

106 Phản hồi cho “Hoa Kỳ đổ quân vào Việt Nam năm 1965”

  1. D.Nhật Lệ says:

    Nói thẳng thắn,tác giả Trọng Đạt viết bài này thiếu thuyết phục vì ông cố tình biện hộ cho việc Mỹ nhảy vào
    miền Nam nước ta bằng cách bác bỏ tất cả những quan điểm khác,do đó lý luận của ông tỏ ra phiến diện,
    chủ quan,xa rời thực tế v.v…Luận điệu này xem ra đã “dẫm nước đái” kiểu “cả vú lấp miệng em” của VC.
    nghĩa là cho mình duy nhất đúng,do đó lý luận như thế không tìm cách đi tới một kết luận khả dĩ được chấp
    nhận bởi đa số,ngõ hầu cuối cùng đạt mức gần với sự thực.
    Sở dĩ nói gần với sự thực là vì sự kiện lịch sử không phải là các con số trong toán học hay khoa học thực nghiệm có công thức chính xác.nhưng gần với sự thực là may mắn lắm rồi.Bàn luận chính trị hay lịch sử
    thường được người ta dựa vào tình hình xảy ra bên ngoài,do đó độ chính xác khó đạt được nếu người ta
    chưa tiếp cận được tài liệu bí mật mà phía đối thủ (VC) vẫn còn bưng bít cho đến nay,dù phía Mỹ hay VN.
    CH.đã giải mã hầu hết những tài liệu mật về chiến tranh VN.Không thể dựa vào 1 bên mà suy luận vì như
    vậy lý luận sẽ lệch lạc vì chỉ dựa vào một phía.
    Thật ra,nếu không lật đổ TT.hợp pháp của VNCH.thì làm gì tình hình miền Nam rối loạn liên miên đến mức
    nát bét sau nhiều cuộc đảo chính để giành quyền lực của những tướng lãnh “hữu dũng vô mưu”.Chính vì
    sự bất ổn của miền Nam mà Mỹ nhảy vào thì xem ra đã lấy hậu qủa làm nguyên nhân để biện hộ cho việc Mỹ đem quân vào miền Nam.Việc này là có chủ đích của Mỹ vì Mỹ muốn tự tay mình chống lại khối CS.và
    đáng tiếc điều đó trở thành…món qùa “trên trời rơi xuống” cho VC.tuyên truyền hết sức hữu hiệu và VC.
    đã không những lừa bịp được nguời dân quê chất phác mà còn cả giới trí thức như ta đã thấy,nhất là đã
    lừa bịp cả dư luận thế giới.Do đó,sau 1975 chiến tranh kết thúc người Mỹ đã bày tỏ sự hối hận của mình
    là đã thiếu hiểu biết tình thần dân tộc của người VN.ta đến nỗi rốt cuộc phải bỏ của chạy lấy người !
    Tôi cũng đồng ý với Trung Kiên trong việc phản bác tác giả TĐ.về cái gọi sự tranh giành ảnh hưởng tôn giáo.Thật ra,tình hình miền Nam lúc đó bị nhóm PG.Ấn Quang thuờng xuyên lũng đoạn và giáo dân các
    xứ đạo ở Huế,Đà Nẵng bi bọn gây rối khủng bố,ngay cả đốt cháy cả 2 làng TB,ĐL (ĐN.) nhưng nhất là
    thấy VC.đang tìm cách lợi dụng để lật đổ chính quyền trung ương thì các lãnh đạo Công giáo mới vào
    cuộc để góp phần ổn định,ngăn chận VNCH.khỏi bị sup đổ,chứ hoàn toàn không phải tranh giành gì cả.
    Nếu có tranh giành là tranh giành giữa 2 nhóm PG.của TT.Thích Trí Quang và HT.Thích Tâm Châu như
    Bạch thư của HT.đã viết năm 1991,khi lưu vong ở Canada..
    Tóm lại,ngưỡi Mỹ vốn thực dụng,tưởng có vũ khí thì thắng trận nhưng có ngờ đâu VC.qúa lọc lõi về đủ
    mọi thủ đoạn dối trá và được khối CS.giúp đỡ vô điều kiện.Điều đáng nói là CS.giúp đỡ trong bí mật
    nên thế giới chẳng biết gì cả,do đó các phong trào phản chiến ở các nước Âu Mỹ nổi lên đã khiến các
    nước đồng minh tham gia phải cam kết rút quân về vì Quốc Hội do dân bầu ra,có thực quyền hẳn hoi,
    ‘chứ không phải bù nhìn như của CS,đã gây áp lực chấm dứt chiến tranh như ta đã thấy.
    Bài học từ chiến tranh này là chỉ có máu,nước mắt và kinh nghiệm “xương máu” mới giúp mở mắt đa
    số người dân miền Nam,chứ dân di cư 1954 vào miền Nam vẫn chưa làm họ thức tỉnh !!!

    hoi
    o

  2. thíchđủthứ says:

    1/Cần gì thắc mác Mỷ đổ quân vố cảng ĐN mà không phải cảng khác .Đó là sự thoả hiệp của 2 chính phủ.( chiến thuật chiến lược ,dâu phải là nhà quân sự mà biết đưọc.Vả lại biết để làm chi vậy khi mình không là nhà nghiên cứu lịch sử.quân sự hay chính trị ?)
    2/Mỷ trên danh nghỉa Đồng Minh với các nước khối tự do,có cả VN.Vây Mỷ cùng các nước kéo quân vàư VNgiúpVN chống VC phương Bắc có chi théc méc”.
    3/Không phảiÔng Thục làm lể ngân khánh tại Huế quá lớn mà vì có nhiều tên nịnh bợNgài vì Ngài là bào huynh của TTNĐDiệm.Vấn đề xu nịnh này không thời nào mà không có. Cụ Diêm ra Huế thấy cờ Vatican treo đầy mới quỏ ụ ra chỉ thị phải và chỉ treo cờ QG,còn cờ Tôn Giáo chỉ treo trong các cơ sở tôn giáo màthội.Có gì sai ?Chỉ là văn thư ra cận ngày rằm tháng 7 và nhiều nhà đả treo cờ Pg. CS hạ cờ.PG phản đối .Có kích động,nhất là thời cơ đả đến (PG gọi là “cái duyên”) nên sư Cộng và bọn CS cố tình làm lớn vụ này lên , và gọi là đàn áp tôn giáomà thật ra chẳng ai đàn áp cả (ngày Phật Đản các năm trước có rước xe hoa ở SG (các tỉnh) vậy đàn ắp ở đâu ? Cu HVL và các người dân SG đều xác nhận là các tỉnh đều yên ổn,chỉ có PG Huế đem “nộivụ” vào SG và khích đông mấy Ông sư di cư.chống chính phủ hợp pháp theo xúi dục của CSBV..)…..
    Khi lật đổ NĐDiêm xong,tình hình vẩn không có lúc nào ổn định với sự khiêu khích của Pg đối với chính phủ và CG và làm trầm trọng thêm sự việc.PG miền Trung còn dụ tường NCThi tách QKI ra khỏiTR/U làmthánh một “nước PG” (dưới sự cai trị chính thức của Ông Trí Quang ) Sự việc không thành vì TT Kỳ và Loan đem máy bay ra dẹp loạn. Ai gây chia rẻ tôn giáo quân đội?- PG Ấnquang và ông tríquang.và VCđo đó phát huy lớn mạnh,hầu như công khai..Cụ TVHương có nói là “tổ quốc lâm nguỵ,không muốn có một quốc gia trong một quốc gia” là cụ đả nhìn thấy cái mưu đồ của CS qua cái kiểu căng ,ngà mạn của kẻ tu hành nhưng có tham vọng chính trị,di theo tà thuyết…,,
    Cho nên chúng ta thương tiếc VNCH và vị TT đả lập ra nền CH cho VN mà vì bọn tay sai,bọn CS cấu kết với các tướng tá phản chủ đả làm sụp đổ vào năm 63 và hậu quả là 75 mất nước.lưu vong…
    Sau cùng thì quan trọng nhất là bọn Tàu đang xâm thực nước ta,chúng có thể đánh nưóc ta….Chúng ta phải làm gì ?

  3. Trong Dat says:

    Trả lời bạn Trung Kiên
    Năm 1964 tôi 23 tuổi, sinh viên năm thứ hai đại học. Khoảng tháng tư 1964 một cuộc biểu tình rất đông của các tìn đồ Công giáo Bắc xuất phát từ Gò Vấp, vác gậy gộc , dao búa đi biếu tình, một phần vào Bộ Tổng tham mưu trong khi đang có phiên họp của các Tướng Lãnh. Một số quá khích sô sát với lính canh bị bắn chết (4 người) . Một số tới trước trường Cao Thắng có sô sát chém lộn chết một số học sinh tại đấy. Khoảng 3, 4 năm sau người ta có đăng lại hình ảnh những những học sinh chết trong cuộc chạm trán này.
    Hối đó bên Phật giáo có báo Chính Đạo (chủ nhiệm Hiếu Chân), bên Công giáo có báo Xấy Dựng ( chủ nhiệm cha Lãm) chửi nhau hàng ngày. Sau hôm Công giáo biểu tình có chết người (kể trên), học sinh bên Phật giáo trả thù kèo nhau hàng đoàn đi đập phá báo Xấy Dựng của Cong giáo, hồi đó người ta sợ có chiến tranh tôn giáo. Hai bên chửi nhau công khai trên báo chí nhưng chưa có hành đợng cụ thể. Phật Giáo cuối năm 1964 lật đổ chinh phủ Trần văn Hương thì khong là tranh quyền thì là cái gì?
    Một cuốn sách mới ra tại Canada nói về những năm nhiễu nhương 1964
    Những chuyên này đúng ra tôi không muốn nhắc lại vì không muốn gây chia rẽ, nhưng vì bạn hỏi nên tôi phải nói, chúng ta nên quên những chuyện này
    TD

    • thichđủthứ says:

      1/Sinh viên thời đó có thể là a/quốc gia (lo học để tránh bị động viên vào Thủ Đức) b/theo PG và bị lợi dụng làm lợi cho các sư saỉ có khuynh hương cộng sản c/Theo bạn bè.d/theo các tổ chức giả danh là “quốc gia dân tôc và đạo pháp”d/theo cộng sản (hay CS năm vùng). Vây Ông Trong Đạt nằm vào nhóm sinh viên nào ? Ông có tham gia biểu tình trước cổng TTM (Phản đố cái gì vậy ? một Ông Tướng tuyên bố mất lòng các ông PG hay CG ?hạ bệ một Ông Tướng không nghe lời dạy của Thầy hay xúc phạm tới cha.?)Năm 75 một số sv tranh đấu bị tù hối đó nay là sq đả ,trong bài thu hoạch khi học tập chính sách của VC,đả nêu ra là có công với “CM” vì đả ch61ng Diêm ,chống Thiệu.gop phần cho “CM” chiếm miền Nam,nhưng Cán bộ VC sổ toẹt và còn lên lóp cho bọn này biết,chẳng công lao gì hết.Biểu tình mà không có quân sự (năm đấm) đi kèm”thì tết congo mới chiếm được miền Nam.
      2/6 thanh niên chết trong vụ PG và CG đánh nhau vì bọn PG biểu tình chống cha Lảm ,phá nhà thờ ,trương học NBT mà cha làm hiệu trưởng có lẻ có một bài báo trên tờ XD “xúc phạm tới họrồi bị xúi dục gây mâuthuẩn tôn giáo và CS lợi dụng .” Học sinh tiêu chủng viện đả trang bị gậy gọc tử thủ trường nhà thờ và bảo vệ các chủ chăn của họ.Sự xô xát cố ý củanhóm thanh niên tự xưng phât tử đả khiến 6 người chết.. Sau đó họ được chôn ở nghỉa địa MĐC.,đều có danh xưng là tử vì đạo (cả 2 phe). Sauđó thì 6 cái mả đó đều vô thưà nhân,vô danh…Người ta đồn họ chỉ là bọn CS hoạt đông nội thành…
      3/Ông Hiếu Chân là nhà giáo (day TrH tư thục) là nhà văn là đảng phái (QĐD ?) là người mẩư mực,không thể là người chủ báo cho đăng nhửng bài chưởi CG trên báo của mnh được,nếu qủả Ông là chủ báo Chính Đạo.(HiếuChân chết trong tù CS).LM NQL là hiệu trương ,là giao sư Triết ,là chủ báo cung không thể dể cho báo mình đăng bài bậy bạ chưởi tôn giáo khác được,Còn Cụ TVH bị lật đổ thì do quá khích ngả mạn của pg khi cụ tuyên bố Tổ quốc lâm nguy,,và ý là PG nên quay về với TG,đừng nhúng tay vào lủng đoạn quốc gia có lơị cho Cộng Sản,Còon sách mới gì đó thì củng chỉ là nhửng cái củ người khác đả viết,cái mới thì có thể bịa đặt không kiểm chứng,Cuốn BĐMT mà còn xôn xao.”chưởi nhau” thì ra thêm sách chỉ là gây thêm chia rẻ thôi !
      ” chúng ta nên quên những chuyện này”
      Nói như vây ,ha chăng không phải như vậy. Vả lại Biến cố năm 63 và PG người ta chỉ còn nhớ “nhờ đó chúng tôi mới mất nước tù đày,lưu vong và có tể trong tương lai sẻ là dân lưu vong vỉnh viển nếu không muốn làm dân Tàu ô…

      • Dao Cong Khai says:

        Chúng ta phải biết công giáo và phật giáo biểu tình chống chính phủ VNCH với những mục đích khác nhau; cần phải phân biệt rõ ràng. Trọng Đạt cố tình đồng hoá hành động của họ như là chia rẽ tôn giáo.

        Công giáo Hố Nai kéo vào SG biểu tình là vì mấy ông Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng, sau khi giết TT Diệm, thì để cho Phật Giáo họ tấn công công giáo; điển hình là việc phật giáo bao vây trường trung học Nguyễn Bá Tòng và tấn công toà báo Xây Dựng của công giáo. Họ mệnh danh “cách mạng” và đòi tịch thu toà báo xây dựng với lý do đưa ra đó là tài sản của TT Diệm và gia đình. Đó là 2 vụ tiêu biểu thôi, có hàng trăm hàng ngàn vụ tương tự như thế, nhóm kiêu binh của Phật Giáo chụp mũ tùm lum những cơ sở của công giáo là tài sản của Diệm Nhu và nếu không có phản ứng ngược lại của công giáo thì chiều hướng của họ là sẽ tấn công và tịch thu hết mọi cơ sở của công giáo; và mục tiêu cuối cùng là tiêu diệt đạo công giáo trên đất VNCH. Rất nhiều người trong đám họ cho rằng thà sống với CS còn hơn phải đội trời chung với công giáo.

        Vụ công giáo biểu tình trước cổng Bộ Tổng Tham Mưu QLVNCH là để đả đảo Dương Văn Minh toan tính Trung Lập Hoá Miền Nam VN và bắt tay với CS. Trái lại Phật Giáo biểu tình đa số là để đòi hỏi chuyện riêng cho mình và đặc biệt là đòi hỏi những điều có lợi cho VC; chẳng hạn như họ chống lại luật động viên của thời Nguyễn Khánh, đòi hỏi hoà bình và ngưng chiến tức khắc với VC trong khi VC vẫn không ngớt đe doạ và đánh phá trên lãnh thổ VNCH.

        Chuyện chống chính phủ VNCH giữa công giáo và phật giáo có những khác biệt rất rõ rệt, và nó tạo nên hình ảnh công giáo theo phe Quốc Gia còn phật giáo thì theo phe VC. Chính vì thế cho nên đến năm 75 khi quân VC kéo vào SG thì công giáo lo chạy trốn còn phật giáo thì mang cờ ra đón VC, bọn giặc từ miền Bắc kéo vào SG.

        Chia rẽ tôn giáo là do Mỹ tạo ra để dễ dang lật đổ TT Diệm và xen vào nội bộ VNCH, lý do thứ 2 là do VC nằm vùng trong hàng ngũ tu sĩ phật giáo cố tình tấn công vào công giáo để gây chia re~ trong da^n chung’, xáo trộn chính trị và phá hoại an ninh của VNCH.

        Quý vị nên nhớ, công giáo là thiểu số ở VN và sau khi TT Diệm bị giết thì công giáo ở vào thế yếu, thường bị chụp mũ và phải tránh né không dám biểu lộ chính trị bên ngoài xứ đạo của họ. Chính vì tình hình chính trị như thế nên người công giáo họ bị kích thích phải gắn bó với nhau hơn để bảo vệ tôn giáo của mình.

    • Trung Kiên says:

      Cám ơn tác giả Trọng Đạt đã phản hồi.

      1) Rất tiếc tác giả đã không nói rõ…”các tìn đồ Công giáo Bắc xuất phát từ Gò Vấp, vác gậy gộc , dao búa đi biếu tình, một phần vào Bộ Tổng tham mưu trong khi đang có phiên họp của các Tướng Lãnh”… vì lý do gì, và với mục đích gì?

      2) Báo Chính Đạo (chủ nhiệm Hiếu Chân) là “cơ quan đại diên Phật Giáo”, hay chỉ vì ông Hiếu Chân là Phật tử mà tác giả cho là “PHẬT GIÁO”?

      3) Báo Xây Dựng ( chủ nhiệm cha Lãm) là “cơ quan đại diện Công Giáo”, hay chỉ vì cha Lãm làm chủ nhiệm mà tác giả cho là “CÔNG GIÁO”?

      Khi hai nhà báo này vì lý do nào đó chống báng, chửi bới nhau, họ hô hào, kêu gọi thân nhân bạn bè đánh đấm nhau, rồi tác giả khẳng định…”hai tôn giáo lớn tranh giành ảnh hưởng”?

      Tác giả nghĩ sao, nếu một vài người con của tác giả tranh cãi nhau với người hàng xóm (ngoài ý muốn của tác giả) nhưng có kẻ xấu miệng nói rằng; gia đình ông Trọng Đạt và hàng xóm tranh giành ảnh hưởng?

      Tôi chỉ nêu lên vài câu hỏi, phần khác, bạn “thichđủthứ” đã đặt câu hỏi với Tác giả rồi, tôi không lặp lại nữa…

      Tác giả viết…”Phật Giáo cuối năm 1964 lật đổ chinh phủ Trần văn Hương thì khong là tranh quyền thì là cái gì?

      Tôi không đồng tình với Tác giả!

      Thiển nghĩ, tất cả những người có chút hiểu biết sẽ không nghĩ như vậy! Tôi là tín đồ Công Giáo, nhưng tôi tin rằng “PHẬT GIÁO” không bao giờ làm những chuyện xằng bậy như thế, mà chỉ có một số đạo tặc khoác áo thầy chùa, lạm dụng “Phật giáo” để gây nhiễu loạn, những kẻ ấy là ai thì chắc là Tác giả biết rõ hơn tôi (hãy đọc “Biến Động Miền Trung” của Liên Thành).

      Và đây…Nhớ lại cuộc thảm sát Thanh Bồ Đức Lợi !

      Tác giả cũng đừng quên rằng, tất cả sự việc “nhiễu nhương” đã chỉ xảy ra sau khi ông Ngô Đình Diệm đã bị lật đổ và sát hại. Nói như thế để thấy rằng, cuộc đảo chánh 1/11/1963 ảnh hưởng đến sự sống còn của VNCH và nó tai hại cho dân tộc VN đến mức nào? (VN ngày nay là hậu quả)

      Trở lại vấn đề; Hoa Kỳ đổ quân vào Việt Nam năm 1965

      Tác giả viết;

      - Nhiều nhà sử gia Việt Nam cho rằng người Mỹ giết ông Diệm để đổ quân vào miền Nam vì ông chống không cho Mỹ đưa quân sang nước ta.


      Bla bla bla…

      Nói chung các nguồn dư luận, những nhận định, phản ứng… kể trên đều vô căn cứ chỉ là những suy diễn như Tam quốc chí diễn nghĩa hay những lời bàn Mao Tôn Cương.

      Thật ra năm 1965 Hoa Kỳ phải đem đại binh vào miền Nam vì tình hình khẩn trương về an ninh quân sự của ta thời ấy, nếu không đổ quân kịp thời VNCH đã bị mất về tay BV (hết trích)

      Năm 1964 Tác giả 23 tuổi, năm 1963 tác giả 22 và là sinh viên đại học năm thứ nhất, như vậy chắc chắn Tác Giả biết nhiều hơn tôi, vì lúc đó tôi mới chỉ là một thiếu niên mà cũng đã được nghe biết rằng, Mỹ muốn đưa quân vào VN nhưng ông Diệm không đồng ý. Trong một cuộc họp báo được phát thanh lại, ông Diệm đã trả lời nhiều câu hỏi, tôi chỉ còn nhớ đại cương rằng;

      Tổng Thống nghĩ sao, nếu Mỹ cúp viện trợ? Ông Diệm trả lời, mình phải tự lập cánh sinh, ví dụ; mình xây một ngôi nhà, nếu bạn bè giúp đỡ được thì sẽ mau thành công, còn không thì mình phải tự túc, dĩ nhiên là vất vả, khó khăn nhiều hơn, công việc kéo dài lâu hơn, nhưng cố gắng thì cũng sẽ thành công…

      Và sau đó vài tháng thì tôi được nghe là Mỹ cắt viện trợ cho “Lữ đoàn phòng vệ phủ tổng thống”… tiếp đến là đảo chánh! Dù lúc ấy tuổi còn nhỏ, đến nay đã hơn 48 năm rồi nhưng tôi vẫn còn nhớ thoang thoáng lời nói của ông Diệm, để rồi cố tìm hiểu sự thật xem sao…

      Nhưng thú thật, tôi rất thất vọng khi đọc những dòng chữ trích dẫn ở trên của Tác Giả!

      Trích…”Ngay sau khi Đại sứ Cabot Lodge trình Ủy Nhiệm Thư lên Tổng Thống Ngô Đình Diệm, ông ta liền đến gặp khâm sứ Tòa Thánh Vatican tại Saìgòn, để nhờ vị khâm sứ này làm trung gian nói với TGM Ngô Đình Thục bốn đề nghị của chính quyền Kenedy như sau:

      1.- T.Th. Ngô Đình Diệm nhường hải cảng Cam-Ranh cho Hoa Kỳ 99 năm.
      2.- T.Th. Ngô Đình Diệm chấp thuận cho Hoa Kỳ đưa 200.000 quân bộ binh vào Nam Việt-Nam.
      3.- T.Th. Ngô Đình Diệm đặt Bộ Quốc Phòng của VNCH dưới quyền chỉ huy của quân đội Hoa Kỳ.
      4.- T.Th. Ngô Đình Diệm đưa ông cố vấn Ngô Đình Nhu đi nước ngoài.”

      Như vậy, những gì tôi đã được nghe biết hơn 48 năm về trước là một sự thật. Vây tuổi trẻ VN sẽ hiểu lịch sử VN như thế nào với câu khẳng định của Tác giả:

      Thật ra năm 1965 Hoa Kỳ phải đem đại binh vào miền Nam vì tình hình khẩn trương về an ninh quân sự của ta thời ấy, nếu không đổ quân kịp thời VNCH đã bị mất về tay BV” ?

      Chúng ta phải đội ơn Hoa Kỳ và nói dối tuổi trẻ VN, mặc dù họ đã gây xáo trộn và xúi dục giết tổng thống dân cử của VN, để họ tự tung tự tác trên quê hương VN?

      Tôi không hận thù người Mỹ vì những chuyện đã qua, nhưng người VN phải biết ý thức, rút kinh nghiệm hôm qua để sống cho ngày hôm nay và ngày mai. Đối với Mỹ không có BẠN hay THÙ vĩnh viễn, mà chỉ vì quyền lợi. Vì vậy hãy nắm bắt thời cơ khi được Mỹ giúp để tạo cho mình một sức mạnh nội lực dẫn đến… “Tự lực cánh sinh”.

      Điều này ông Diệm đã nghĩ đến, nhưng đám loạn tướng và đám trí thức (salon) thì chỉ vì “đoản trí” hay quyền lợi nhỏ nhen trước mắt mà tối mắt lại!

      Suy luận từ những sự việc đã diễn ra thì rõ ràng…”Nhiều nhà sử gia Việt Nam cho rằng người Mỹ giết ông Diệm để đổ quân vào miền Nam vì ông chống không cho Mỹ đưa quân sang nước ta”… là đúng sự thật!

      Tác giả nghĩ sao về câu…”Nói chung các nguồn dư luận, những nhận định, phản ứng… kể trên đều vô căn cứ chỉ là những suy diễn như Tam quốc chí diễn nghĩa hay những lời bàn Mao Tôn Cương”…

      Phải chăng Tác giả đang nói những lời trên với chính mình?

  4. Dao Cong Khai says:

    Trong chiến tranh VN, lúc đầu Mỹ là kẻ kiêu căng, hiếu chiến, xen vào nội bộ VNCH, phá vỡ chủ quyền, an ninh, chiến lược và chính nghĩa của những người VN yêu chuộng tự do và không chấp nhận CS.

    Tới khi Mỹ thực sự lâm trận thì Mỹ là kẻ sợ hãi, ngu xuẩn và hèn nhát. Nội bộ chính quyền Mỹ từ đó đến nay chỉ là một bọn sâu mọt, hút máu mủ và sống trên xương máu của lính Mỹ. Chính trị gia của Mỹ nặng tính phe đảng; 2 đảng của Mỹ không hề lo đánh giặc mà chỉ lo tranh giành cái ghế tổng thống và quyền lợi. Sau khi đổ dầu vào lửa để cho chiến cuộc VN leo thang thì chính phủ Mỹ tỏ ra ích kỷ, và luôn đổ lỗi những thất bại cho những người VN cùng phe với họ.

    Cộng Sản Hà Nội nó đi guốc trong bụng người Mỹ trong chiến tranh VN, nên dù thê thảm ở chiến trường nó vẫn ngoan cố nuôi hy vọng vào những chiến thắng ở bên Washington do chính những người Mỹ, truyền thông báo chí và các đảng phái cũng như đại diện dân cử của Mỹ mang lại cho họ. Trong chiến tranh VN, người Mỹ đã chia rẽ với chính đất nước của họ nên họ thua cũng là đáng đời thôi. Chiến tranh với VC mà dân chúng và các chính trị gia Mỹ cứ ủng hộ những tuyên truyền của VC và chê bai đồng minh VNCH của họ thì thử hỏi họ tham dự cuộc chiến đó để làm gì. Có những ý đồ đen tối trong những chính trị gia Mỹ mà dân Mỹ không biết. Những ý đồ đó đã đưa nước Mỹ vào những vực thẳm tương tự sau đó ở Iraq và Afghanistan ngày nay. Chỉ có dân Mỹ và lính Mỹ phải chịu những hậu quả của nó, còn bọn tư bản Do Thái ở Mỹ thì cứ ung dung nhét tiền vào túi để làm giầu trên xương máu và mồ hôi nước mắt dân Mỹ.

    (Chỉ riêng tấm hình thiếu tướng cảnh sát VNCH bắn tên khủng bố VC hồi tết Mậu Thân thôi, mà người Mỹ họ tỏ ra thương xót tên VC đó và căm phẫn kết án ông Loan là vô nhân đạo. Nếu họ thương những tên khủng bố VC như vậy thì làm sao họ dám đánh VC?)

  5. David Nguyen says:

    Bắt đầu đệ nhị thế chiến, Đức Quốc Xã tấn công và đánh bại Ba Lan (Poland) trong 1 tuần lể và Pháp (France) trong 6 tuần lể. Đức tấn cộng Liên Xô như thế chẻ tre với chiến thuật di động bằng chiến xa kết hợp tình báo và không quân. Hitler không nghe lời các tướng lảnh. Thay vì đánh thẳng vào Moscow, hắn đưa một nửa quân tiến đánh Ukraina. Khi Hitler đem quân về thì quá muộn. Liên Xô có thời gian học hỏi và thảo ra chiến thuật “biển người” cộng với chiến thuật di động giống như của Đức kết hợp với chiến thuật du kích. Liên Xô kết hợp với đồng minh và đánh bại Đức Quốc Xã. Mỹ là quốc gia duy nhất của đồng minh có sức mạnh về kinh tế và quân sự. Đối mặt với Liên Xô sau thế chiến 2 với 300 sư đoàn vừa bộ binh và thiết giáp (hơn 100 sư đoàn). Hồ Chí Minh và Phạm Văn Đồng hứa hẹn với Mao Trạch Đông (Trung Cộng) là sẻ sáp nhập thành một tỉnh của Tung Quốc. Mỹ đã học được cách đánh bại chiến thuật biển người và di động của khối cộng sản ở Đại Hàn. Việt Nam giỏi về chiến thuật du kích chiến. Miền Bắc quyết định xâm lăng miền Nam để thực hiện lời hứa với Mao Trạch Đông. Mỹ đổ quân vào VN để học cách đánh bại chiến thuật du kích này. Vì thể, người Mỹ chỉ tạo ra chiến tranh có giới hạn và phòng thủ miền Nam trong khi đó đánh nhau với chiến thuật du kích ở tại Hạ Lào và đường mòn HCM. Sau 1969, Mỹ đã thành công đánh bại chiến thuật này. Có nhiều người miền Nam vẩn tin là CSVN có chính nghỉa nên đã theo bọn chúng (không biết HCM đã hứa bán cho TC). Mỹ chỉ còn cách tạo ra thế cờ mà ngày hôm nay đang thực hiện. Nay, người VN cả hai miền đã sáng mắt. Họ bắt đầu chống lại chủ nghỉa đế quốc và bành trướng của TC và bắt đầu chống lại những ai cuối đầu với TC. Sự đổ quân vào miền Nam là một sự cần thiết. Ai thắng trận chiến cuối cùng sẻ hạ hồi phân giải. Rất tiếc nhiều người VN vẩn chưa sang mắt!

    • Văn Minh says:

      Dốt thì cũng dốt vừa vừa thôi chứ. Tại sao HCM và Phạm Văn Đồng đang tự tung tự tác lãnh đạo một nước không muốn lại muốn VN thành một tỉnh của TQ? Tại sao miền Bắc lại phải đánh miền Nam để thực hiện lời hứa “sẽ thành một tỉnh” của TQ chứ?

      Sự thực là các lãnh tụ CS đã một tay tự dựng cơ đồ nhờ sự ủng hộ rộng lớn của dân. Ngay từ khi TQCS chưa nắm quyền, các lãnh tụ CS đã dám đơn độc xây dựng chiến khu chống lại thực dân Pháp. TQCS nắm quyền (1949) chỉ tạo điều kiện thuận lợi để quân đội ND Việt Nam phát triển và đánh bại ý đồ muốn khống chế VN của Pháp.

      Chính quân đội đó, và những người lãnh đạo đó, ở cả miền Bắc và miền Nam sau này trở thành lực lượng chống lại Ngụy quân, lúc đầu do Pháp dựng nên, sau đó lại tiếp tục có Mỹ chống lưng. Những con người đó chiến đấu 30 năm chỉ vì một lý tưởng đánh đuổi ngoại bang xâm lược, dành độc lập tự do cho tổ quốc.

      Chẳng có gì lạ khi giờ đây những người theo con đường đó, và thế hệ tiếp nối của họ đang tiếp tục lãnh đạo đất nước. Còn những kẻ trước kia theo Pháp theo Mỹ thì giờ đây lại tiếp tục bám gót người ta sống cuộc đời kẻ vong quốc.

      • Nghịch Lý Thường says:

        Nói thẳng mong ông Văn Minh đừng buồn nhá.
        Ông chửi người ta là “dốt” nhưng xem ra Ông còn tệ hơn ông David Nguyen rất nhiều. Ông bảo “Sự thực là các lãnh tụ CS đã một tay tự dựng cơ đồ nhờ sự ủng hộ rộng lớn của dân“. Có thật không?
        Tôi cố nén để khỏi kéo Đ.M. (Đỗ Mười) vào cuộc, nhưng phải nói với Ông rằng; CSVN là một lũ ngu, đâm thuê, chém mướn, nâng cu Nga-Tầu!
        Mời Ông bấm vào đây nghe, nhìn và suy nghĩ trước khi phát biểu; Trung Quốc Đánh Mỹ đến người Việt cuối cùng!
        Nói như Lê Duẩn: “CSVN giúp TQ đánh Mỹ đến người VN cuối cùng”! Vậy có phải lãnh tụ CSVN là một lũ ngu không Ông?

      • Dao Cong Khai says:

        Đồng chí Văn Minh mà không biết gì về lịch sử cả.
        Xét về vai vế trong Quốc Tế CS thì Hồ Chí Minh cao hơn Mao Trạch Đông, Mao theo CS sau Hồ. Nhưng khi về nước thì Hồ phải chịu làm đàn em của Mao, bởi vì Trung Cộng đông và mạnh hơn VC.

        Nếu Trung Cộng không chiến thắng được ở Trung Hoa lục địa thì VC cũng không bao giờ thắng được một trận như là Điện Biên Phủ. Trước năm 1949, khi Mao Trạch Đông chua chiếm được Hoa Lục thì Hồ chỉ đánh du kích, Việt Minh toàn trốn chui trốn nhủi trong hang Pac’ Pó chứ đâu làm gì nổi quân đội Pháp.

        Các đồng chí nên đọc kỹ lại lịch sử của Việt Minh coi, trước năm 1949 Việt Minh có làm gì nổi quân Pháp không?
        Việt Minh chỉ bắt đầu mạnh từ năm 1950, nhờ vũ khí của Trung Cộng viện trợ sang dồi dào nên họ chuyển từ thế thủ sang thế công. Từ đó họ mới có đủ vũ khí để tổ chức những trận địa chiến, từ từ dồn quân Pháp vào thế kẹt. Pháp thua là vì nó thiếu quân và tình hình chính trị càng ngày càng bất lợi cho nó. Pháp lúc đó xung khắc với Mỹ.

        Không có vũ khí của Tàu thì còn khuya Việt Minh mới có thể cựa quạy được. Các đồng chí có biết trận Điện Biên Phủ có bao nhiêu cố vấn Tàu trong quân đội Việt Minh không?

        Tàu nó nhờ Nga viện trợ cho một xưởng chế tạo vũ khí (AK), sau khi học hỏi được kỹ thuật của Nga, nó quay sang chống lại Nga.

      • Nguyen quoc viet says:

        Thế thì ông bạn cứ việc tiếp tục tự hào , phấn khởi là một công dân trung thành của cái nhà nước mang tên Cộng hòa xã hội chủ nghĩa , tiếp tục tự hào về một chính quyền chỉ có duy nhất một Đảng chính trị , và cái Đảng này nắm quyền quản lí , quyết định tất cả mọi việc trong cuộc sống thường ngày của mỗi người dân . Hy vọng rằng ông bạn và Gia đình ông sẽ mãi mãi đừng bao giờ theo gương bọn phản động bám gót Thực dân , Đế quốc để phải sống cuộc đời kẻ vong quốc . Riêng tôi xin nhận nơi này làm Quê hương thứ hai . Trở về Quê hương để chung sống với những con người như Ông bạn ??? Không bao giờ !!! .

      • Nguyen quoc viet says:

        Thế thì ông bạn cứ việc tiếp tục tự hào , phấn khởi là một công dân trung thành của cái nhà nước , mang tên Cộng hòa xã hội chủ nghĩa , tiếp tục tự hào về một chính quyền chỉ có duy nhất một Đảng chính trị , và cái Đảng này nắm quyền quản lí , quyết định tất cả mọi việc trong cuộc sống thường ngày của mỗi người dân . Hy vọng rằng , ông bạn và Gia đình ông sẽ mãi mãi đừng bao giờ theo gương bọn phản động , bám gót Thực dân , Đế quốc để phải sống cuộc đời kẻ vong quốc . Riêng tôi xin nhận nơi này làm Quê hương thứ hai . Trở về Quê hương để chung sống với những con người như Ông bạn ??? Không bao giờ !!! .

      • David Nguyen says:

        Đem một thằng ăn cướp vào nhà để đuổi một thằng ăn cướp khác thì gọi là gì? Dù là thạm ý ra sao đi nửa!
        Không ai nghi ngờ lòng yêu nước của mọi người VN dù là Nam hay Bắc. Lịch sử đã chứng minh điều này nhiều ngàn năm. Nếu có kiến thức, lòng yêu nước giúp quốc gia VN thành hùng cường. Nếu thiếu kiến thức, chúng ta phải đi chậm như ngày hôm nay!
        Đa số người Việt dù là ở chiến tuyến nào cũng có lòng yêu nước cả. Thỉnh thoảng có vài tên Lê Chiêu Thống mà thôi!

      • côngtằngtônnửthiịmẹt says:

        LCT là vua một nướcới nghe lới xúi dại của đám ninh thần đi cầu viện bọn đai hán,chớ có phải vài người hay nhiều hơn nửa mà không quyền lực địa vị thì nói làmgì. Kẻ cầm quyền cần=m vận mạng đất nước dân tộc mà quì lụy dâng đất dâng biển cho kẻ thù truyền kiếp thì gọi là phản quốc,còn kẻ làm việc làm tay sai ,xin xỏ kẻ thù là Việt gian..Điều này đả rỏ trong nước VN,dưới sự cai trị của đdảng CSVN,ai là phản quốc ,ai là việt gian rồi ! Đả phản nước ,hại dân rồi thì chỉ còn cách bóp hầu bóp họng dân để lấy tiển bạc làm giàu mặc ai ai chết mặc ai !
        Cho nên phải phân biệt rạch ròi bạn và thù. Không thể coi kẻ lấy nhàta là bạn ủng như không thể coi bạn giúp ta là kẻ thù ta.
        Đó là điều nên suy nghỉ.kỷ..

      • David Nguyen says:

        GIẢI MÃ
        HCM đem thằng ăn cướp ngoài đường (Trung Cộng) về đuổi thằng ăn cướp ở trong nhà (thực dân Pháp)
        Thiếu kiến thức +yêu nước=đảng viên cộng sản=mất nước cho đại hán.
        Vài tên Lệ Chiêu Thống=trung ương đảng CSVN

      • Trường Giang HN says:

        Ông có tên là Văn Minh mà sao đầu óc chẳng văn minh chút nào vậy?
        Ông bảo: “Còn những kẻ trước kia theo Pháp theo Mỹ thì giờ đây lại tiếp tục bám gót người ta sống cuộc đời kẻ vong quốc“.

        Chắc là Ông đang ngồi góc bếp nên không biết rằng con cháu lãnh đạo CS cả bày cả lũ bỏ tiền ra “lưu vong cọp chữ” ở Mỹ, Úc, Pháp, Đức, và rất nhiều nơi khác nữa đấy Ông ạ.

        Cũng là con người, nhưng sống ở những nước kể trên thì còn được chính phủ lo cho cơm no áo ấm, bịnh thì có nhà thương, giầu thì nằm bịnh viện tư sang trọng, còn nghèo thì có nhà thương chính phủ, xã hội lo cho đời sống, còn ở VN, mạng sống con người tệ hơn con vật. CA giết chết, đánh đập lúc nào họ muốn, Ông biết nhục hay sao mà lại rêu rao như con vẹt?

  6. Dâm Tiên says:

    Câu hỏi tự trả lời, rhetorical question

    Ới a, vì sao quân Mỹ lại đổ bộ tại bờ biển Đà nẵng, mà
    không tại Miền Nam, vd. Quy Nhơn hay Nha Trang?
    ( Note: Vĩ tuyến 17 gần Đà nẵng hơn, lý do?

    Ấy a, Mỹ nói vô để giúp đỡ miền Nam, mà sao lại lôi
    theo bầu đoàn thê tử những đồng minh New Zealand.
    Đại Hàn, Thái Lan, Úc Châu, và Phi ? — Hà há…

    Chắc số đông bà con mình …hổng biết đâu, à ơi..
    Ông Quang Duy thấy sao?.
    Ai muốn biết, hối lộ Tô Mã Ý aka Hà Châu tấm
    check $ 25.00, sẽ hầu chuyện ngay..( Hai ông
    Trung Kiên và Tiên Ngu chắc là biết, hả?)

  7. Quế Trân ,Trực Ngôn - Tuổi Trẻ Du Sinh Hải Ngoại says:

    NHÂN ĐỊNH KHÔNG BẰNG TRỜI ĐỊNH !
    Vậy nên , dù quân đông – tướng nhiều – vũ khí lắm … Nhưng cuối cùng , những kẻ gian tà bất chính cũng không chống lại đươc MỆNH TRỜI .
    AI GIAN – NÓ GIÀN RA ĐÓ .

  8. Trung Kiên says:

    Theo nhận xét của tôi thì…đúng là năm 1964 tình hình chính trị miền Nam Việt Nam “rất” nhiễu nhương, gần như hỗn loạn vì khủng hoảng chính trị, loạn tướng (đảo chánh) tranh giành quyền lực, và không có chính quyền “thật sự” (quyền lực chính trị bị bỏ trống thời gian dài) nên tiềm lực quốc gia bị suy thoái…đó là thực tế!

    Thế nhưng, nói là…”hai tôn giao lớn tranh giành ảnh hưởng” thì không đúng, tác giả Trọng Đạt căn cứ vào đâu để khẳng định như thế?

    Nói về hành động của TGM Ngô Đình Thục tổ chức lễ kỷ niệm ngân khánh LM linh đình, hay Thích Trí Quang hô hào chống chính quyền, và “Lực Lượng Phật Giáo Cứu Quốc” tấn công Thanh Bồ – Đức Lợi (làng công giáo) chỉ là những sự kiện cá nhân…

    Nếu vì thế mà cho rằng “hai tôn giáo lớn tranh giành ảnh hưởng” là không đúng. Nếu có thể được mong tác giả nêu ra bằng chứng!

    Theo tôi thấy, trong suốt thời gian từ 1955 – 1975 chưa bao giờ có chuyện xích mích hay tranh cãi để tranh giành ảnh hưởng giữa các vị lãnh đạo (giáo chủ) giữa Phật Giáo và Công Giáo !

  9. Tân Phong says:

    Văn hóa là nguồn cội và nơi bắt đầu mọi sự.

    Bài tập hợp một số tư liệu cũng có chút giá trị tham khảo; Tuy nhiên phong cách viết vẫn … „cũ quá“!
    Đã trách „chiến hữu“ „bức tử“, lại „đằng nào cũng chết …“ thì có vẻ hơi „gì“ chăng? :-).
    Sự thực là những người CSBV nói (trong „tuyên huấn“) rằng: Có lẽ tinh thần „quốc tế tư sản“ cao hơn tinh thần „quốc tế vô sản“ vì Mỹ giúp CHVN mỗi năm cỗ 3 Tỷ USD (thời đó giá trị hơn bây giờ!), trong khi „viện trợ xhcn“ chỉ cỡ hơn 1/3. Sau này họ cũng nói: Chúng ta „thắng“ mà không „lợi“. („Thắng lợi“ là cụm từ luôn đi liền nhau)
    Nhưng bàn về số súng đạn ngoài đưa vào và luận về thắng/thua trong nhà thì cũng càng „gì“ thêm chăng? „Nước Việt Nam là một …“ bắt nguồn từ tất yếu của „Hoành sơn nhất đái, vạn đại dung thân“ cho các tộc Đông Dương đó.

    *
    Tôi trân trọng những đề xuất của Cù Huy Hà Vũ về xóa bỏ hận thù; Tôi vui vì tiếng hát Chế Linh đã đến với những người hâm mộ anh ở Hà Nội.
    Văn hóa nhân bản là nguồn cội của tồn tại và phát triển; Và muốn nên sự gì, cũng phải bắt đầu bằng „VĂN HÓA“ là lý do như thế.

    Thân mến.

  10. Le Quoc Trinh says:

    Tôi xin phép nổ tiếng súng “phản hồi” đầu tiên,

    Sự thật đã được phơi bầy rõ ràng qua bức công hàm “bán nước” của ông Phạm Văn Đồng ký ngày 14/09/1958 cho phép TQ chiếm hai quần đảo HS-TS của VNCH, ngang nhiên xé tan Hiệp Định Geneve. Nên nhớ rằng Hoa Kỳ và đồng minh (Anh, Canada) cũng đã tốn biết bao nhiêu xương máu binh sĩ trong trận chiến Triều Tiên 1956 để ngăn cản hàng chục vạn quân CS cuồng tín tràn từ TQ qua sông Lục Đầu với chiến thuật “biển nguời” kinh hoàng. Đến mức độ tướng lãnh HK phải đề nghị tổng thống Mỹ sử dụng bom nguyên tử để ngăn chận là sóng đỏ.

    Những hình ảnh tàn sát hàng trăm ngàn dân lành trong chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất 1954-1956 là bằng chứng hiển nhiên nhà cầm quyền CS Bắc Việt sẵn sàng hy sinh người dân, chịu làm đội quân tiên phong Nam tiến cho mộng bành trướng TQ.

    Đến ngày nay, sự thật mới được công bố trong dư luận nhờ hệ thống Internet, nhà cầm quyền Hà Nội và tập đoàn lãnh đạo ĐCS VN vẫn ngậm miệng không thể đưa ra lời giải thích nào hơn về CCRĐ và bức công hàm bán nước 1958.

    Thiển nghĩ đó là lý do tại sao quân đội Hoa Kỳ phải trực tiếp tham gia chiến trường VN tầm mức đại quy mô và hy sinh 58000 binh sĩ, tiêu hao hơn 150 tỷ US$, làm mất uy tín trong dân chúng.

    Hãy quan sát Bắc Triều Tiên ngày nay để hiểu thực trạng “thiên đường CS” và so sánh với Nam Hàn để biết kinh tế họ đang đi lên, tự do dân chủ như thế nào trong xã hội tư bản.

    • Tào Lao says:

      Những năm 1960s, người cộng sản vẫn còn cuồng tín tin vào Thế Giới Đại Đồng, có nghĩa các nước không còn biên giới, cho nên chuyện “bức Công hàm của P.V.Đ nên hiểu theo thời kỳ lịch sử ấy.

      Chuyên Mỹ đưa >1/2 triệu quân vào nam Việt lại là chuyện Mỹ lo ngại Trung Cộng nhuộn đỏ vùng Đông Nam Á và chiến lược khác mà chúng ta những thường dân không hiểu hết.

      Chỉ có 1 điều, theo như đoạn kết của bác Trọng Đạt

      “Hoa Kỳ đổ quân vào Việt Nam 1965 vì sợ tình huống môi hở răng lạnh, họ vì quyền lợi của chính họ nhưng cũng nhờ đó mà mình lai rai sống thêm được mười năm nữa cho tới tháng tư năm 1975.

      Trước sau thì cũng chết nhưng ta cứ lai rai sống thêm được ngày nào hay ngày nấy.”

      Có nghĩa là số phân VNCH đã an bài, Mỹ không đổ quân vào Nam Việt, chế độ VNCH chết ngay. Mỹ đổ > 1/2 triệu quân và vài vạn lính khối liên minh, VNCH sống lai rai thêm 10 năm sau (1965-1975).

      Đã như vậy, sao chúng ta còn thương tiếc VNCH vì số “trời đã định” theo như bác Trịng Đạt?

      • Nghịch Lý Thường says:

        1965 Mỹ đổ quân ‘cứu vớt’ VNCH?
        Tôi không nghĩ như vậy. Mỹ đã muốn đổ quân vào VN khi ông Diệm còn làm tổng thống, nhưng ông Diệm đã quyết từ chối, vì vậy mà Mỹ tìm cách giết ông Diệm để dẹp đi chướng ngại vật.
        VNCH đã hấp hối ngay sau khi ông Diệm bị sát hại và “số phận” VNCH đã được “an bài” từ ngày ấy.
        Không phải chỉ riêng Mỹ bức tử VNCH, mà ngay chính người VN, các tướng tá, trí thức, lãnh đạo tôn giáo cũng đã chung tay góp sức “bóp cổ” ông Diệm và chế độ VNCH!

Leave a Reply to Quế Trân ,Trực Ngôn - Tuổi Trẻ Du Sinh Hải Ngoại