37 năm bị “bịt miệng” trên “xứ sở tự do” [kết]
Đàn Chim Việt: Thời buổi này, kiểm chứng thông tin không phải là khó, nhất là khi chúng tôi có một lực lượng đông đảo bạn đọc tại Mỹ. Muốn vu khống, bôi nhọ ai cũng không phải dễ nữa, bạn đọc ngày nay không còn là “bầy cừu” của Đảng. Họ không chỉ biết nghe bằng 2 tai mà còn biết so sánh, đánh giá, phản biện. Loạt bài này liên quan tới báo chí hải ngoại, chúng tôi xin đăng lên đây để rộng đường dư luận.
———————————————
(CATP) (Tiếp theo và hết) Trên tờ Việt Weekly (báo tiếng Việt tại Mỹ) ra ngày 23-11-2011, trong bài “Cảnh giác với bọn xấu tung tin phá hoại”, có đoạn viết: “Đã đến lúc toàn dân, thương gia, độc giả phải lên tiếng tự bảo vệ mình bằng cách báo cho cảnh sát, chính quyền sở tại để có thái độ với những hăm dọa vô cớ. Phải đòi cho được quyền đọc báo, quyền đi lại, quyền hội họp, quyền làm ăn theo hiến pháp Hoa Kỳ. Bọn độc tài phải chấm dứt hành động gây rối bằng biểu tình. Chính bọn côn đồ chính trị cực đoan này tạo mầm mống cho bọn xấu đứng trong bóng tối phá hoại… Bọn côn đồ độc tài xưa nay chuyên mang cờ vàng, lấy chiêu bài “chính nghĩa quốc gia” để hù dọa thương gia, o ép chủ chợ với nhiều hình thức man rợ, bẩn thỉu…”. Cùng với lời kêu gọi này, hàng loạt báo, đài Việt ở Mỹ đã “vùng lên” kể tội bọn phản động lưu vong chuyên đàn áp báo chí, đòi quyền tự do ngôn luận cho báo Việt.
Kỳ cuối: “CHIẾN ĐẤU” ĐỂ HƯỚNG VỀ QUÊ HƯƠNG
Trước tình trạng bị áp bức kéo dài, nhiều nhà báo, tờ báo Việt ở Mỹ đã dũng cảm vạch mặt đám phản động cực đoan. Cả chục nhà báo bị chúng trả thù, giết chết; nhiều cơ quan báo chí bị đốt, đập phá, hăm dọa… Thế nhưng khát vọng tự do cho báo Việt trên đất Mỹ suốt 37 năm qua chưa bao giờ bị dập tắt.
“PHÁ XIỀNG” ĐANG TRỞ THÀNH PHONG TRÀO
Cuối năm 2011 và đầu năm 2012, đoàn nhà báo Việt ở Mỹ gồm: Vũ Hoàng Lân (phố Bolsa TV), Etcetera Nguyễn và Mimi Tưởng (Việt Weekly), Nguyễn Phương Hùng (KBC hải ngoại)… đã có hai chuyến về Việt Nam làm việc trong hơn năm tuần lễ. Sau khi tiếp xúc với các giới chức, tự do thoải mái đi nhiều nơi từ Bắc vào Nam để làm phóng sự, đến thăm và trao đổi với một số cơ quan báo đài trong nước, họ đã có những cái nhìn rất khách quan về quê hương. Khi trở về lại Mỹ, suốt hai tháng gần đây, nhóm nhà báo này đã gây ra nhiều cú sốc cho làng báo Việt. Họ đã thực hiện nhiều phóng sự trên báo in, báo điện tử, truyền hình hải ngoại về những thay đổi lớn lao, tuyệt vời ở Việt Nam. Họ càng tự tin và dũng cảm hơn với nghĩa vụ của nhà báo trước công chúng là đưa tin kịp thời, trung thực và sẵn sàng đối đầu với bọn phản động cực đoan để nói lên sự thật. Nhà báo Nguyễn Phương Hùng – nguyên là sĩ quan biệt động quân đội Sài Gòn cũ, một người từng chống cộng có “số má”, sau hai chuyến đi này đã nói: “Tôi thấy năm, bảy năm nữa Việt Nam sẽ xán lạn, rực rỡ. Tôi mong những người chống đối sẽ về thăm lại đất nước trước khi họ thật sự nằm xuống ở hải ngoại. Về một lần rồi họ sẽ đồng ý với việc làm của tôi – yêu nước và yêu quê hương (KBC hải ngoại ngày 1-3-2012). Nói là làm, ông Hùng đã cho đăng trên trang web của mình lá cờ đỏ sao vàng – một hành động thách thức nhóm phản động cực đoan. Ngoài cờ Tổ quốc, trang KBC hải ngoại vốn là “trong nhà” của binh lính, sĩ quan chế độ cũ với quan điểm chống cộng cực đoan, gần đây còn đăng lại rất nhiều tin bài của báo chí trong nước, trong đó có cả những bài chống các tổ chức phản động lưu vong và các quan điểm sai trái từng được đăng trên Báo Công an TPHCM. Ngày 19-3-2012, KBC hải ngoại cho đăng bài “Chống cộng cực đoan – rối loạn tâm thần” của tác giả Amari TX, lên án các tổ chức phản động lưu vong bằng những từ ngữ mạnh mẽ: “Bọn chống cộng cực đoan đã đi đến tận cùng của chủ nghĩa lưu manh với những băng đảng, hội đoàn, hàng trăm tổ chức mang nhãn hiệu ma trơi trên khắp nước Mỹ. Chúng bị sai khiến, lạm dụng trở thành những nạn nhân và những con rối trong tay ngoại bang”… Đây là sự thay đổi vô cùng lớn, làm nức lòng bà con Việt kiều ở Mỹ. Bởi vậy trang web này đang thu hút rất nhiều độc giả. Chỉ riêng ngày 14-3-2012, đã có 22.130 lượt truy cập. Còn trong tháng 3-2012, đã có 500.000 người vào đọc…
Đồng hành với KBC hải ngoại, báo in Việt Weekly và kênh truyền hình phố Bolsa TV cũng đang đổi mới trong quan điểm đưa thông tin. Họ chấp nhận đối đầu với các nhóm phản động cực đoan để đòi quyền tự do ngôn luận. Gần đây cả hai báo, đài này đồng loạt đăng phát biểu của nhà thơ Dr.Yêu nói về những nhóm phản động cực đoan: “Quê hương đang cần chung tay xây dựng chứ không phải phá hoại. Quý vị đã phá hoại 36 năm rồi, được cái gì? Một con số 0 to tướng, một đầu óc méo mó… với tôi, bọn biểu tình chống báo Việt Weekly là để kiếm cơm, kiếm danh, kiếm tiền, kiếm gái… chống như thế là chống cả nước Mỹ, chống cả chính phủ Hoa Kỳ!”.
Trong thư tòa soạn đăng trên tờ Việt Weekly số 12NO6 (tháng 2-2012), cho biết: Nhiều báo đài Việt ở Mỹ hiện đang đi theo khuynh hướng chống lại sự đàn áp báo chí của bọn phản động cực đoan. Nguyên văn: “Cộng đồng chúng ta đang trong thời gian thẩm thấu, chiêm nghiệm và thay đổi tập quán về tự do ngôn luận. Những dấu hiệu thay đổi đã bắt đầu bằng một thế hệ của những người trẻ hơn (của các báo đài – TG) người Việt, Việt Face, Sức mạnh cộng đồng, Việt Media Agency, phố Bolsa TV… sẵn sàng nói thẳng, sẵn sàng nói thật, sẵn sàng bất đồng…”.
ĐOÀN NHÀ BÁO HẢI NGOẠI ĐÁNH GIÁ CAO BÁO CHÍ TRONG NƯỚC
Ngày 27-2-2012, đại diện các báo, đài: Việt Weekly, KBC hải ngoại, phố Bolsa TV đã tổ chức họp mặt tổng kết, đánh giá chuyến hồi hương tác nghiệp vừa qua. Nội dung cuộc trao đổi được đăng rộng rãi trên nhiều phương tiện truyền thông tại Mỹ. Tham dự có các nhà báo Nguyễn Phương Hùng, Etcetera Nguyễn, Vũ Hoàng Lân và một nhà báo lớn tuổi được những người kia gọi là “anh Quân” hay “chú Quân” . Cuộc trao đổi khá dài, được đưa lên Internet thành ba clip, tập trung thành các nhận xét chính, như:
- Trong nước trân trọng đoàn nhà báo hải ngoại về tác nghiệp. Lãnh đạo các cơ quan mà đoàn tiếp xúc rất cởi mở, thẳng thắn và tự tin khi đối thoại với báo chí hải ngoại.
- Báo chí quốc nội phát triển ngoài sức tưởng tượng của đoàn nhà báo hải ngoại. Những đài truyền hình với cao ốc rất cao, phim trường rất lớn, cho thấy chính phủ rất quan tâm đến sự phát triển báo chí. Các cơ quan báo in rất đồ sộ, cơ sở vật chất dồi dào, thị trường rất lớn, lực lượng đông đảo và chuyên nghiệp vì đã được đào tạo qua đại học. Các cơ quan báo chí này không thua gì báo Mỹ ở tính cạnh tranh và quy mô hoành tráng. Nếu báo hải ngoại chủ yếu khai thác thông tin từ báo chí trong nước rồi tìm kiếm quảng cáo, rao vặt, thì báo trong nước chất lượng cao hơn với những phóng sự đặc biệt, thu hút đông độc giả.
- Báo chí cũng như Internet ở Việt Nam không bị kiểm duyệt như chế độ Sài Gòn trước đây. Báo chí đang phát triển nhanh cùng với sự phát triển của nền kinh tế, bất chấp sự suy thoái của kinh tế thế giới.
- Đoàn nhà báo hải ngoại được tác nghiệp ở mọi lúc, mọi nơi, kể cả ra Trường Sa. Nhưng vì thời gian quá ít nên hy vọng sẽ thực hiện những việc chưa làm kịp vào các chuyến đi sau.
- Báo chí Việt tại Mỹ nên về Việt Nam để nắm tình hình đổi mới của đất nước (nhà báo Nguyễn Phương Hùng có nói: “Sau chuyến đi này tôi càng thấy truyền thông hải ngoại đã đầu độc người xem suốt bao năm qua” – trích báo Tiền phong ra ngày 18-9-2011) và báo chí trong nước nên hợp tác với báo, đài hải ngoại để thắt chặt tình nghĩa dân tộc giữa đồng bào trong nước và bộ phận người Việt sống xa quê hương…
PHẦN KẾT CHO LOẠT BÀI
Hiện có rất nhiều “nhà dân chủ” người Việt trong, ngoài nước đang mù quáng hùa theo giọng điệu xuyên tạc, vu khống của những kẻ chống phá Việt Nam, để cao giọng đòi dạy cho dân Việt Nam “thực thi dân chủ”, “tự do ngôn luận”, “đòi hỏi nhân quyền”… sao các vị không dành thời gian, tâm huyết và cả những mánh lới vu vạ đó đấu tranh cho tự do báo chí của hai triệu Việt kiều ở Mỹ? Đây là cộng đồng bị những tổ chức phản động lưu vong đàn áp tự do ngôn luận suốt 37 năm qua và đang rất cần những trợ giúp để “đứng lên” đòi quyền sống, quyền được làm báo, được đọc báo Việt…
Trong khi cả thế giới đánh giá cao nỗ lực phát triển kinh tế, xóa đói giảm nghèo, xây dựng xã hội công bằng dân chủ ở Việt Nam. Trong khi cả dân tộc Việt Nam đang làm hết sức mình để xây dựng và bảo vệ Tổ quốc; thì các “nhà dân chủ” vì quá rảnh rỗi nên cố bôi đen phá hoại. Họ không muốn Việt Nam cường thịnh, họ chỉ muốn đất nước này tan vỡ, loạn lạc theo mô hình của “cách mạng màu”, “cách mạng hoa nhài”, “mùa xuân Ả Rập”… Họ muốn đem sinh mệnh cả dân tộc ra đùa giỡn “thí nghiệm” dưới chiêu bài “dân chủ, nhân quyền”. Cái trò láu cá, mị dân này xưa lắm rồi, chẳng còn lừa được ai đâu!
Trọng Linh
Nguồn: C.A.N.D
Tôi sống ở Tây Nguyên Việt Nam, nơi mà dưới chế độ VNCH gọi là “Xứ khỉ ho, cò gáy”! Nhưng bây giờ Intenets đã đến thôn cùng ngõ xóm nhà nào cũng có! Đôi lúc rãnh rỗi tôi cũng hay vào trang mạng KBCHN, vietmediaagency, Việt Weekly để xem thông tin. Tôi rất vui mừng cho các trang báo hải ngoại gần đây đã có nhiều khởi sắc, nó như một làng gió mới thổi vào căn nhà yếm khí của những người CCCĐ ở Hải ngoại. Bên cạnh những trang báo còn sặc mùi chống cộng thì vấn có những bài báo có nội dung phản ánh trung thực các thông tin trong nước như chuyến đi Trường sa của phái đoàn người Việt ở hải ngoại.có nhà báo: Nuyễn Phương Hùng, Vũ Hoang Lân, Etcetera Trường, Hoàng Quân …Hơn ai hết, các anh đã thấu hiểu sự mất mát và nỗi đau của chiến tranh để lại cho dân tộc Việt Nam, trong đó có rất nhiều người thân của Việt kiều!
Đất nước đã hòa bình thống nhất 37 năm rồi (kể từ 30/4/1975), vết thương vì bom đạn đã lành lặn trên cơ thể mỗi người dân Việt, nhưng vết thương lòng vẫn còn đó phải không các bạn?! Tôi đã từng thấy những người con xa xứ(bất cứ vì hoàn cảnh nào) đã khóc như trẻ thơ trong lần về thăm quê hương đất nước, làm mọi người xung quanh cũng rất cảm động và không làm sao cầm được những giọt nước mắt đồng cảm! Nhưng thực tế người Việt ta ở hải ngoại vẫn còn nhiều nhóm người cố tình muốn quên đi nguồn cội, hoặc cố ôm hận thù dân tộc vì nhiều lý do khác nhau. Nên họ thành lập nhiều nghiệp đoàn để tổ chức biểu tình chống lại nhiều vấn đề mà họ cho rằng có lợi cho nhà nước Việt Nam?! Họ dùng lá cờ vàng ba sọc đỏ để ra oai, hoặc thị uy những người yếu bóng vía! Có lẽ họ bấu víu vào lá cờ vàng để ôm giấc mộng ngàn thu chăng? Nhưng thôi, tựu chung, họ cũng là con người! Họ cũng có trái tim, khối óc, hơn nữa họ mang trong mình dòng máu đỏ-da vàng và nguồn cội là người Việt Nam “con cháu Rồng Tiên” mà!
Nên tôi tin rằng các bạn trẻ sinh ra thời hậu chiến nên có một tầm nhìn thoáng hơn, sâu sắc hơn và có đủ tri thức và lý trí nhìn nhận vấn đề của lịch sử để lại. Đừng bao giờ dẫm lên vết xe đỗ của thế hệ cụ ông, cụ bà, đã từng làm(mang cờ ba que chửi tục, chửi thề khắp đường phố), đừng bao giờ để tương lai của các bạn chìm trong ảo tưởng, trong mê muội.
Các bạn hãy nghe lời dạy của những người chân chính; người cha, người mẹ đứng đắn, người anh, người chị mẫu mực. Hay các bạn thử đọc những bài nói chuyện của Bác Hồ với thế hệ trẻ. Chẳng hạn Bác Hồ nói: Hiền dữ phải đâu là tính sẵn. Phần nhiều do giáo dục mà nên. Nhưng nghịch lý thay các cụ ở hải ngoại giáo dục cho lớp con cháu bằng một thứ ngôn ngữ quá đen tối, mà người Việt gọi đó là thứ ngôn ngữ phàm tục. Làm như vậy chẳng khác nào khơi dậy quá khứ hận thù, phản bội Tổ quốc, bôi nhọ thanh danh người Việt ở xứ người. Mong sao con cháu của các cụ đừng dại dột mà làm theo các cụ!
Ông cha ta thường nói: “Lá rụng về cội” hoặc con người thì có Tổ, có Tông,… Cái gì rồi cũng có cái giá của nó cả. Các cụ nên nhớ rằng: ai bắn vào quá khứ một phát súng lục thì tương lai sẽ nhận một quả đại bác đấy. Tôi mong các cụ hãy tĩnh ngộ ra đi, đừng ngủ quên trong ảo tưởng! Các cụ hãy xem một con người tiêu biểu của hàng triệu người Việt Nam đã sống quên mình và cống hiến cho dân tộc, cho đất nước trong thế kỷ vừa qua, đó chính là Chủ Tịch Hồ Chí Minh kính yêu của dân tộc Việt Nam anh hùng!
Người đã hy sinh lợi ích riêng tư, bôn ba khắp năm Châu bốn Biển để tìm ra con đường cứu nước, cứu dân. Chính Người đã đem lại độc lập – tự do cho dân tộc Việt Nam trong thế kỷ XX và đưa đất nước hình chữ S này vang tiếng trên toàn thế giới. Ngày nay, Bác Hồ được nhân loại ngợi ca là một vị anh hùng mà còn được thế giới công nhận là một Danh nhân văn hóa của nhân loại(UNESCO). Bác để lại những áng thơ-văn rất hay và đầy ý nghĩa cho lớp lớp thế hệ đã qua, hiện tại và cả mai sau nữa. Vì vậy, tôi chỉ mong muốn rằng người Việt ở hải ngoại cần can đảm nhìn vào sự thật đi, đừng có nhắm mắt nói càng, nói bậy sẽ làm tổn hại đến chính người Việt của chúng ta trên đất khách đấy thôi! Các bạn hãy nhìn về một hướng đi: “Quê mẹ”(Tổ quốc). Có như vậy thì cộng đồng người Việt lưu vong mới đoàn kết được, mới xóa bỏ hận thù và quên đi quá khứ đớn đau để chung tay xây dựng một đất nước Việt Nam: Giàu- Mạnh-Dân chủ-Công bằng và văn minh; để xứng đáng với lòng mong mõi của Chủ Tịch Hồ Chí Minh lúc Người còn sống đó là: Non sông Việt Nam sẽ trở nên vẻ vang và dân tộc Việt Nam sẽ bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc năm Châu trên thế giới! Giờ đây lời của Bác Hồ đã trở thành hiện thực rồi đấy, còn nghi ngờ gì nữa? Việt Nam sẽ trở thành Con Rồng Châu Á và sẽ bay cao, bay xa hơn trên trái đất này!
Xin mời ông vào trang ” danlambao” để nghiên cứu 15 bài “sự thật không thể chối bỏ ” của Đặng Chí Hùng, một người trẻ được giáo dục trong môi trường XHCN và là gia đình CM, để biết những suy nghỉ mang tính ” quáng gà” của ông.
Ông ĐCH sẽ viết tiếp 30 bài chủ đề “Những sự thật cần phải biết ”
Xin mời ông xem bài thứ 1 : Những sự thật cần phải biết – Sự thật về “đại thắng mùa xuân 1975″
ttp://danlambaovn.blogspot.com.es/2012/09/nhung-su-that-can-phai-biet-su-that-ve.html
Qua những bài viết này, tôi thật sự cảm phục ông Đặng Chí Hùng. Tôi rất mong DCV đăng những bài viết của ông ta.
“Các bạn hãy nghe lời dạy của những người chân chính; người cha, người mẹ đứng đắn, người anh, người chị mẫu mực. Hay các bạn thử đọc những bài nói chuyện của Bác Hồ với thế hệ trẻ.”
Thưa,
Tiên Ngu cũng là một người…chân chính, mẫu mực…
Các anh cò mồi VC cũng nên nghe lời dạy của Tiên Ngu.
Lương của các anh cán Cộng, đầy tớ của nhân dân theo lời bác dạy, là bi nhiêu một tháng? Có đủ để đi…mát mẽ với các em người mẩu một đêm…1000 đô na không? ( một nghìn đo nà 40 triệu đồng tiền bác Hồ đó nghe).
Nhà của các anh cán Cộng, từ hàng trưỡng công an xã cho đến chủ tịch…nước, cái nào cũng…biệt thự hoành tráng cả. Xe con thì…khõi bàn…
Tiền từ đâu ra mà các anh cán Cộng (đầy tớ nhân dân), anh nào cũng…bảnh cả vậy?
Trong khi đó, lao động VN, em nào bảnh nhất, chỉ lãnh được có…2 đô na một ngày, tiền nhà tiền cơm, là hết liền tức khắc. Không đủ mua…quần che đồ. Ấy là chưa kể thu nhập những bà bán khoai lang, từng bó rau muống ở ngoài đường đó nghe.
Hoà bình thống nhất theo kiểu cúi đầu…nghe láo hoài, ai ham?
Còn..bác Hồ? Giời ơi nà giời, bác ra đời đi mần ăn, chỉ mới có học đến…lớp 7, thì tư cách gì mà…dạy đời?
Thường thì các anh trình độ lớp 7, được lên đời lúc ấy, vì dân ta…dốt quá…
Nghe anh cán nào hát tiếng Tây…bồi, đã nể như sấm. Cò mồi lại xúm nhau bơm bác lên…cạch cạch, chơi cho mày luôn…8 thứ tiếng ngoại. Thế thì bác nà…thánh rồi còn gì?
Bằng vào lương tâm mà….tư duy, trình độ lớp 7, chân chất lo mần ăn, có cố nắm thì chỉ lên đến…đại uý nà cùng.
Chỉ có những anh láu cá, ăn cắp của người làm của mình, khoe rỡm, nhiều xão thuật, thì hoặc may mới…trúng mánh. Bác Hồ ta là một trong số đó.
Dùng cái đầu mình, suy nghỉ coi, cò?
Tôi cũng như bạn NUYỄN VIẾT XUÂN “đã từng thấy những người con xa xứ đã khóc như trẻ thơ trong lần về thăm quê hương đất nước, làm mọi người xung quanh cũng rất cảm động và không làm sao cầm được những giọt nước mắt đồng cảm…
Người đó chính là Nguyễn Phương Hùng, KBCHN.Net, mời các Bạn bấm vào để xem kẻ khóc người cười!
Tôi hối hận là tại sao 36 năm tôi mới trở về đất nước của tôi (một màn kịch độc đáo)
Bạn NUYỄN VIẾT XUÂN viết;…”Đất nước đã hòa bình thống nhất 37 năm rồi (kể từ 30/4/1975), vết thương vì bom đạn đã lành lặn trên cơ thể mỗi người dân Việt, nhưng vết thương lòng vẫn còn đó phải không các bạn?”
Đúng vậy, tại sao? Mời các Bạn bấm vào nghe du sinh viên Lê Trung Thành tâm sự:
Còn Cờ Đỏ Sao Vàng Thì Không Bao Giờ Có Độc Lập Tự Do Hạnh Phúc!
Và đây, mời NUYỄN VIẾT XUÂN bấm vào nghe, xem :
“Liệu non sông Việt Nam sẽ trở nên vẻ vang và dân tộc Việt Nam sẽ bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc năm Châu trên thế giới?
…Qua hình ảnh trên, lời của Bác Hồ đã trở thành hiện thực rồi đấy, còn nghi ngờ gì nữa? Việt Nam sẽ trở thành Con Rồng Châu Á và sẽ bay cao, bay xa hơn trên trái đất này???
Mới bị bịt mõm, chưa bị ăn đục là may. Bọn này tiếp tay cho bọn giặc cướp nước và bán nước CSVN, chỉ biết hà hiếp áp bức người dân VN. Loại người như bọn này chẳng khác gì tội phạm là bao nhiêu. Ai lại muốn nói chuyện tự do dân chủ, đa nguyên đa đảng với bọn tội phạm? Còn bày đặt tập đòi đối thoại, như những người văn minh tiến bộ. Thật không biết xấu hổ.
37 năm bị “bịt miệng” trên “xứ sở tự do” . Now, you can talk freely on the refugee’s soil -Santa Ana.
You guys must think of so many Vietnameses have been executed or in jails in VN, because they just expressed their opinions. THEY ARE REAL PATRIOTS FOR ME. Khong phai la Viet Kiieu yeu nuoc bay ba nhu cac ong. Keep you mouth shut.
37 năm bị “bịt miệng” trên “xứ sở tự do” :Bài viết dị hộm
Đây chỉ là bài viết rẽ tiền đăng đầy trên báo Công An hay Saigon phõng giái hay Nhân rân gì đó …
Nãn cho ĐCV ! đăng làm gì cái thứ rác rưỡi này cho thối diễn đàn ?
Đọc bài viết ( Nguồn CATP ) : 37 năm bị “bịt miệng” trên “xứ sở tự do” , tôi thấy Tội Nghiệp cho Tác Giả của bài viết này quá ! Tác Giả quá tài năng, quá trí tuệ … nhưng ở VN chưa biết sử dụng tài năng quí …này ! Thật là uổng , phí … p…hạm !!! Đúng là Bọn Lãnh Đạo có mắt … mà lộn … tròng !
Khi đọc xong bài viết trên, tôi có cảm giác rằng – Tác giả đã phải Dùi … Mài … Mắt, Não … với rất nhiều Phim Ảnh Xã Hội Đen Hồng Kông, của những năm cuối Thiên Niên Kỷ trước !
Nội dung bài viết này cũng tương tự như nội dung của cuốn phim Xã Hội Đen Hồng Kông ! Chỉ có điều , nó lại được gán ghép cho Cộng Đồng Người Việt ở Hải Ngoại với bối cảnh là Nước Mỹ !!!
Tôi cũng rất khoái xem Phim XHĐ HK ( Xã Hội Đen Hồng Kông ) , Đa số dân VN cũng rất khoái xem loại phim này … ! Có lẽ , vì biết như thế – nên tác giả đã Gán Ghép, Cắt Dán , Thêm Thắt … cho tăng thêm Kịch Tính của Bộ Phim : 37 năm bị “bịt miệng” trên “xứ sở tự do” – Nếu người đọc thiếu thông tin hoặc thiếu hiểu biết … thì sẽ suy nghĩ đúng theo ý đồ của Tác Giả bài viết !
Có một điều , có thể Tác Giả không nghĩ đến là ở VN hiện nay – Tất cả người dân đều công nhận
1 câu nói – mà nó Rất Đúng – Mọi Lúc – Mọi Nơi – Trên 80 năm nay : Đừng Nghe Những Gì CS Nói mà Hãy Nhìn Thật Kỹ Những Gì CS Làm !
Những người như nhà báo NPH hoặc là tờ báo Vietweekly không hẵn là không yêu nước. Và họ không hẵn là CS.
Có điều họ vẫn như ngày nào, ngây thơ tin tưởng CS có thể tự thay đổi. Nhiều người trong họ mắc phải một sai lầm rất lớn: Cứ nghỉ CS chúng nó ngu. Cho nên mới hết kiến nghị này hết kiến nghị khác. Lại còn đòi hợp tác để mong có thể cải hóa được chúng. Mà CS chúng nó có bao giờ thèm nghe đâu.
CS là một bọn cướp trá hình. Chúng vừa ác ôn lại vừa gian manh. Hơn nữa chúng đã bán nước cho bọn giặc tàu rồi. Chúng ta bằng mọi cách hợp lực nhau lại để lật đổ chúng.
Theo tôi nghỉ trong cuộc đấu tranh cho TDDC hoặc chống cộng -nên cả chính trị lẫn vũ trang- để tạo sự đoàn kết, chúng ta nên tìm cách giải thích, tạo điều kiện cho những thành phần này về với chúng ta (không phải thỏa hiệp với họ); cũng như cho những đảng viên CS muốn từ bỏ tà đảng, tà thuyết CNCS (bị lên án phạm tội chống loài người) mà trở về với dân tộc với nhân dân VN.
Cuối cùng thì cái đuôi chồn cũng lòi ra, Suốt 3 kỳ báo, dở hết ngoa ngôn, xão ngử, ngắt chổ này một câu, nhéo chổ kia một đoạn rồi nhào nắn, vặn vẹo chử nghĩa coi bộ cũng thuyết phục lắm, đến đoạn kết lạị chìa cái lưởi gổ ra, hư bột hư đường hết. . Nói rằng 37 năm bị bịt miệng, nhưng lại nhìn nhận có những tờ báo “sẳn sàng nói thật, sẳn sàng nói thẳng”, vậy thì sao gọi là bịt miệng ?.Những Nguyễn Phương Hùng, Vũ Hoàng Lân, Etectera Nguyễn có bị nhốt như Anh Điếu Cày , Hoàng Khương…không ?, có bị khủng bố như Trần Khải Thanh Thủy ? Có bị hành hung như Đỗ Nam Hải không ? Có bị giam lỏng, quấy nhiểu như Bùi Minh Quốc, Huỳnh Ngọc Tuấn, Huỳnh Thục Vi không ? Hay họ vẫn ung dung ăn nhậu ? Trọng Linh có hiểu thế nào là tự do không ?. Không hiểu thì nghe giảng đây: Đưa ý kiến trái chiều mà bị bắt bị tù đày, bị hành hung, bị bôi lọ, bị xách nhiểu mới gọi là bịt miệng, còn đưa ý kiến trái chiều mà bị biểu tình phản đối, thì đó là TỰ DO. Anh có quyền tự do phát biểu thì tôi cũng có quyền tự do phản đối. Đó mới gọi là tự do thật sự, còn cái kiểu Đảng tự do nói, mọi người khác chỉ có tự do nghe mà thôi, ai ọ ẹ là nhốt ngay thì đó là thứ tự do bịp bợm. Hiểu chưa ?
Đánh giá báo chí trong nước không ai chính xác hơn độc giả trong nước. Nghe tác giả khoe sự phát triển vượt bực của báo chí trong nước bằng hình ảnh “những đài truyền hình với cao ốc rất cao, phim trường rất lớn cho thấy chính phủ rất quan tâm đến sự phát triển báo chí” mà thấy tội nghiệp, té ra cứ xây trụ sở báo đài cho to là phát triển (?) chuyện này nghe quái gở nhưng không lạ, độ rày báo đài trong nước hay khoe biệt thự của đại gia này hoành tráng, của chân dài kia lộng lẩy, của cán bộ nọ huy hoàng… nội thất, ngoại thất cứ như một cung điện vô cùng rực rở, hàng độc, hàng lạ, hàng khủng… thứ gì cũng có, chỉ một thứ duy nhất không dinh thự nào có, một mẫu số chung cho các dinh thự hoành tráng ở VN là không cái nào có được một tủ sách nho nhỏ. Vấn đề là ở đó, nhà không có tủ sách cũng như người không có cái đầu, không những không có đầu mà còn thiếu tim.
Báo chí được gọi là phái triển khi bài viết càng ngày càng có giá trị, tin tức chính xác, nhanh nhạy, bình luận, phản biện có lí lẽ, có lập trường, có ích cho xã hội, quan điểm minh bạch rõ ràng được quần chúng quan tâm… Báo trong nước hiện tại như thế nào ? Tin thì mua của các hãng thông tấn ngoại quốc, rồi về xào nấu xà xẽo lại cho hợp khẩu vị Đảng hoặc chờ TTXVN rót cho tin nào thì đăng tin đó, cái mà TL tự sướng “…báo trong nước chất lượng cao hơn với những phóng sự đặc biệt, thu hút đông độc giả” là gì ngoài mấy phóng sự …chân dài này lộ hàng, diva kia lộ sex, làm sao cho… sướng…, làm sao cho lâu, hoặc là gà 2 đầu, chó 6 chân, chổ này huyền bí, chổ nọ linh thiêng… Báo chí phát triển là tự thân tờ báo phải bương chải cho sự sinh tồn của mình, chứ không phải nhờ ai nuôi. Khoe đài cao, phim trường lớn chứng tỏ sự quan tâm của chính phủ đến báo giới là vô tình tự nhận chính phủ đã tròng cái thòng lọng vào cổ báo chí rồi, đây không phải là suy diễn mà là sự thật, còn nhớ Ông nguyễn văn Linh có thời đã cởi trói cho văn nghệ báo chí, không trói buộc thì sao lại có cởi trói ?. Cởi rồi buộc, buộc chán lại cởi, không biết báo giới của VN hiện nay là con gì mà để cho người ta muốn buộc thì buộc, muốn cởi thì cởi mà không một lời hó hé ???. Cho nên Đảng và nhà nước không cần kiểm duyệt vì người viết phải tự kiểm duyệt nếu không muốn mất chén cơm, thân bị tù đày, gia đình bị xách nhiểu. Chế độ Sàigòn kiểm duyệt bất quá đục bỏ những câu không vừa ý mà thôi, nhà nước Cọng Sản khôn hơn họ không đục bỏ vài câu, vài hàng cho thiên hạ đàm tiếu, họ bỏ nguyên bài và người viết bài thì bị tước quyền làm người, bị cải tạo không hẹn ngày về, tờ báo ra mắt vẫn sạch sẽ như không có gì xảy ra. Hay ở chổ đó mà gian trá cũng ở chổ đó
Không hiểu tác giả hiểu thế nào là nỗ lực phát triển kinh tế đây ? Đất nước thì nghèo mạt, đi vay đi xin thế giới đều nhẳn mặt nhưng báo chí, truyền hình thì rặc những phóng sự du lịch, ăn chơi, lễ hội, thi ca, thi hát, thi hoa hậu, thi người mẫu, phải chăng đây là nỗ lực phát triển kinh tế ?. xây dựng thì lung tung, một dạo mỗi tỉnh một nhà máy đưòng, xây xong để bò iả, rồi mạnh huyện huyện xây, mạnh xã, xã xây, mỗi nơi một cái chợ, xây xong để quạ làm tổ, xây cao tốc thì 6 tháng đã lún sụt, xây cầu mới 3 tháng đã kẹt xe… phát triển công nghiệp như nhà máy lọc dầu, xây chưa xong thì muốn hết dầu, chưa lọc đã hư, công nghiệp hàng hải thì mua tàu cũ, nứt đáy về phết sơn lên để… thử nghiệm, ba mươi mấy năm trời ngăn sông đắp đập hủy hoại môi trường vẫn không đủ điện cho dân xài… xuất khẩu thì toàn hàng thô trong khi tiền lại đổ vào ăn chơi hoang phí, xa xỉ thay vì tái đầu tư…tất cả cái này là phát triển kinh tế chăng ?
Xoá đói giảm nghèo theo ngu ý thì người dân phải đở đói hơn, áo mặc ấm hơn, lành lặng hơn, nhưng người ta không làm vậy, người ta định mức thu nhập để xoá đói, nên thu nhập tăng vì đồng tiền rớt giá, người nghèo vẫn thiếu ăn dù người ta đã xóa được đói nghèo trên báo cáo. Điều miã mai là trong khi ông TTK/LHQ ca tụng VN đã xoá được đói nghèo thì một số địa phương trên Tây nguyên và miền Trung đang thiếu đói xơ xác (hãy tìm lại báo cũ trong nước mà xác minh). Đến bây giờ, ngay tại thời điểm này cũng vẫn đang đói nghèo, những dân tộc thiểu số trên Trường Sơn đang cần cơm ăn và áo ấm từng ngày (cứ hỏi Cu Vinh và Cu làng Cát là biết ngay thôi, trí thức trong nước đó nhé không phải bọn phản động nói ngoa đâu). Nói như vậy dân kinh chắc no ? Thảm không kém ! những hình ảnh bà cụ 80 tuổi phải đi mò ốc để mưu sinh, cụ bà còng lưng bên mấy bó rau héo, cụ ông 90 còn đạp xích lô , thằng bé dành ăn của chó… nhiều lắm, còn nằm đầy trên NET do người trong nước post lên đó nhé, không phải bọn phản động rỗi hơi đâu ! Công nhân đình công hàng loạt vì lương không đủ sống, gái quê phải ở truồng cho ngoại bang vọc để mua vợ cũng minh họa rỏ nét cái đói nghèo ở VN hiện nay, người ta chỉ làm liều khi bế tắt cùng cực. Trong khi đó thì có kẻ cho chó ăn xúc xích trên dĩa, miếng nào rơi ra khỏi dĩa là bỏ, sợ chó đau bụng, đám cưới thì phải rước dâu bằng xe triệu đô, chơi một đêm bằng người khác làm một đời, dân đang tơi tả vì thiên tai thì có giới dong cả đoàn xe tiền tỉ khoe của từ Nam ra Bắc. Đây gọi là công-bằng-dân-chủ-xã-hội-chủ-nghiã phải không ?.
Có một sự thật cần nói thêm: Hằng triệu người đói nghèo đang cần Đảng và nhà nước quan tâm nhưng Đảng và nhà nước bỏ mặc. Hàng ngàn lao nô và nô lệ tình dục trên khắp thế giới cần giúp đở, giải thoát mà Đảng và nhà nước làm ngơ. Trong khi cái đám “cặn bả… đỉ điếm…” tị nạn này chẳng hề cần tới Đảng, chẳng thèm nhà nước quan tâm thế mà Đảng cứ dày mặt “o bế” họ. Họ tởm nhà nước đến độ lập lãnh sự quán ở đâu cũng bị xua đuổi, phản đối, phái đoàn nào của nhà nước qua cũng bị tẩy chay đến độ từ chủ tịch cho đến thủ tướng đều chui cửa hậu mà vào. Thế mà Đảng và nhà nước vẫn kiên trì bám trụ, mà cái cách quan tâm của Đảng cũng lạ, Đảng mó vào chổ nào là chổ đó tanh bành, đang sống yên lành mà nhà nước “quan tâm tới thì trước sau gì cũng bể hai, bể ba, 37 năm qua chưa bao giờ Đảng và nhà nước ngơi nghĩ tung người đánh phá (uả quên, quan tâm đến) cọng đồng tị nạn, khi nhặt khi khoan, khi kín đáo, khi lộ liễu. Không phải cọng đồng khờ khạo, không biết, (ngay cả FBI cũng gởi cả khuyến cáo đến cọng đồng), nhưng luật chơi của dân chủ nó khác, mà Đảng thì triệt để lợi dụng các quyền căn bản của con người để hại người
Còn qúy vị bảo vệ Tổ quốc như thế nào đây ? bảo vệ kiểu gì mà đất. biển. đảo cứ lần lược rơi vào tay giặc, bảo vệ thế nào mà dân bị bắn bị giết, bị bắt đòi tiền chuộc, bị cấm hành nghề, tàu thăm dò bị cắt cáp, mà chẳng dám hé răng ? Hay bảo vệ như ông tiến sĩ nọ, để họ lấy vì họ mạnh, chờ 100, hoặc 1000 năm sau lấy lại cũng được ? “…cả dân tộc Việt Nam đang làm hết sức mình để xây dựng và bảo vệ Tổ quốc” mà người biểu tình phản đối giặc xâm lăng lại bị bắt, bị nhốt, bị đánh, bị đạp… Xây dưng và bảo vệ Tổ quốc như cái công hàm bán nước của Phạm văn Đồng chăng ?. Nói mà không xấu hổ chút nào, trơn như lươn. Hay thật
Dài dòng nảy giờ chỉ muốn nói một điều: Mọi việc hay ho nhà nước VN làm trong 37 năm qua thiên hạ đều biết, thế kỉ 21 rồi, thời đại tin học đang phát triển cực độ, không như cái thời “bức màn sắt” xa xôi mà có thể bưng tai bịt mắt thiên hạ mãi được, người trong nước biết, hải ngoại biết, cái gọi là “đoàn nhà báo hải ngoại” họ cũng đều biết, nhưng đi với bụt thì mặc áo cà sa, đi với ma phải mặc áo giấy vậy thôi. Kiếm ăn bên này không được thì họ phải xoay chổ khác có gì lạ đâu. Cở cây đa, cây đề như Phạm Duy, có danh có phận mấy mươi năm, chửi Cọng Sản như chó, đến khi kẹt cũng phải trở cờ thôi, không nghe ông ta tuyên bố à “CS mà trả tôi vài chục ngàn đô thì làm nhạc ca tụng ông Hồ tôi cũng làm” thì thứ vô danh tiểu tốt như Nguyễn phương Hùng, Vũ hoàng Lân rẻ như bèo, vơ đâu mà chẳng có. Viết bài trung thực mới khó, viết bào không sợ đụng chạm kẻ cầm quyền mới can đảm, còn viết kiếm cơm thì dễ quá, cứ thổi bừa, mát đít Đảng thì có ăn rồi, Phương Hùng, Hoàng Lân hay Trọng Linh thì cũng vì cơm áo cả. Khi nào Đảng thuyết phục được Dương Thu Hương, Bùi Tín… ca tụng thì mới đáng nói
Bạn Le Thai viết rất hay, Rất thực tế , rất chính xác – Tuyệt Vời !
Đến bài thứ ba rồi nhưng hình như nhiều người vẫn chưa để ý bài viết lấy từ báo Công An Nhân Dân (CANN). Lỗi một phần cũng vì DCV không giới thiệu rõ ràng.
T. says:
01/04/2012 at 16:55 Nguồn: Congan.com
Bài báo trên được trích từ nguồn: congan.com,
Vậy mời quí ví độc gỉa vô youtube.com rồi seach: công an đánh người
Search results for công an đánh người About 8,860 results
Một website Việt Cộng ̣ (Công An), một website quốc tế (Youtube) cái nào đáng tin hơn?
Miền Nam sụp đổ cũmg chỉ vì bọn “Ắn cơm quốc gia thờ ma cộng sản”, giờ đây những kẻ “nhanh chân chạy trốn cộng sản, sau 37 năm bây giờ lại thờ cộng sản”. Ngu hết thuốc chjữa.
Những kẻ đó nên hồi hương phục vụ cộng sản như Nguyễn Cao Kỳ, Phạm Duy… còn cộng đồng người Việt hải ngoại chống cộng không có chỗ để họ dung thân.
Bọn ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản cút di ! Cút đi! Cút đi!