WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

37 năm bị “bịt miệng” trên “xứ sở tự do” [kết]

Tiếp theo phần I II

Đàn Chim Việt: Thời buổi này, kiểm chứng thông tin không phải là khó, nhất là khi chúng tôi có một lực lượng đông đảo bạn đọc tại Mỹ. Muốn vu khống, bôi nhọ ai cũng không phải dễ nữa, bạn đọc ngày nay không còn là “bầy cừu” của Đảng. Họ không chỉ biết nghe bằng 2 tai mà còn biết so sánh, đánh giá, phản biện. Loạt bài này liên quan tới báo chí hải ngoại, chúng tôi xin đăng lên đây để rộng đường dư luận.

———————————————

(CATP) (Tiếp theo và hết) Trên tờ Việt Weekly (báo tiếng Việt tại Mỹ) ra ngày 23-11-2011, trong bài “Cảnh giác với bọn xấu tung tin phá hoại”, có đoạn viết: “Đã đến lúc toàn dân, thương gia, độc giả phải lên tiếng tự bảo vệ mình bằng cách báo cho cảnh sát, chính quyền sở tại để có thái độ với những hăm dọa vô cớ. Phải đòi cho được quyền đọc báo, quyền đi lại, quyền hội họp, quyền làm ăn theo hiến pháp Hoa Kỳ. Bọn độc tài phải chấm dứt hành động gây rối bằng biểu tình. Chính bọn côn đồ chính trị cực đoan này tạo mầm mống cho bọn xấu đứng trong bóng tối phá hoại… Bọn côn đồ độc tài xưa nay chuyên mang cờ vàng, lấy chiêu bài “chính nghĩa quốc gia” để hù dọa thương gia, o ép chủ chợ với nhiều hình thức man rợ, bẩn thỉu…”. Cùng với lời kêu gọi này, hàng loạt báo, đài Việt ở Mỹ đã “vùng lên” kể tội bọn phản động lưu vong chuyên đàn áp báo chí, đòi quyền tự do ngôn luận cho báo Việt.

Kỳ cuối: “CHIẾN ĐẤU” ĐỂ HƯỚNG VỀ QUÊ HƯƠNG

Trước tình trạng bị áp bức kéo dài, nhiều nhà báo, tờ báo Việt ở Mỹ đã dũng cảm vạch mặt đám phản động cực đoan. Cả chục nhà báo bị chúng trả thù, giết chết; nhiều cơ quan báo chí bị đốt, đập phá, hăm dọa… Thế nhưng khát vọng tự do cho báo Việt trên đất Mỹ suốt 37 năm qua chưa bao giờ bị dập tắt.

Cờ đỏ sao vàng trên KBC hải ngoại

 

“PHÁ XIỀNG” ĐANG TRỞ THÀNH PHONG TRÀO

Cuối năm 2011 và đầu năm 2012, đoàn nhà báo Việt ở Mỹ gồm: Vũ Hoàng Lân (phố Bolsa TV), Etcetera Nguyễn và Mimi Tưởng (Việt Weekly), Nguyễn Phương Hùng (KBC hải ngoại)… đã có hai chuyến về Việt Nam làm việc trong hơn năm tuần lễ. Sau khi tiếp xúc với các giới chức, tự do thoải mái đi nhiều nơi từ Bắc vào Nam để làm phóng sự, đến thăm và trao đổi với một số cơ quan báo đài trong nước, họ đã có những cái nhìn rất khách quan về quê hương. Khi trở về lại Mỹ, suốt hai tháng gần đây, nhóm nhà báo này đã gây ra nhiều cú sốc cho làng báo Việt. Họ đã thực hiện nhiều phóng sự trên báo in, báo điện tử, truyền hình hải ngoại về những thay đổi lớn lao, tuyệt vời ở Việt Nam. Họ càng tự tin và dũng cảm hơn với nghĩa vụ của nhà báo trước công chúng là đưa tin kịp thời, trung thực và sẵn sàng đối đầu với bọn phản động cực đoan để nói lên sự thật. Nhà báo Nguyễn Phương Hùng – nguyên là sĩ quan biệt động quân đội Sài Gòn cũ, một người từng chống cộng có “số má”, sau hai chuyến đi này đã nói: “Tôi thấy năm, bảy năm nữa Việt Nam sẽ xán lạn, rực rỡ. Tôi mong những người chống đối sẽ về thăm lại đất nước trước khi họ thật sự nằm xuống ở hải ngoại. Về một lần rồi họ sẽ đồng ý với việc làm của tôi – yêu nước và yêu quê hương (KBC hải ngoại ngày 1-3-2012). Nói là làm, ông Hùng đã cho đăng trên trang web của mình lá cờ đỏ sao vàng – một hành động thách thức nhóm phản động cực đoan. Ngoài cờ Tổ quốc, trang KBC hải ngoại vốn là “trong nhà” của binh lính, sĩ quan chế độ cũ với quan điểm chống cộng cực đoan, gần đây còn đăng lại rất nhiều tin bài của báo chí trong nước, trong đó có cả những bài chống các tổ chức phản động lưu vong và các quan điểm sai trái từng được đăng trên Báo Công an TPHCM. Ngày 19-3-2012, KBC hải ngoại cho đăng bài “Chống cộng cực đoan – rối loạn tâm thần” của tác giả Amari TX, lên án các tổ chức phản động lưu vong bằng những từ ngữ mạnh mẽ: “Bọn chống cộng cực đoan đã đi đến tận cùng của chủ nghĩa lưu manh với những băng đảng, hội đoàn, hàng trăm tổ chức mang nhãn hiệu ma trơi trên khắp nước Mỹ. Chúng bị sai khiến, lạm dụng trở thành những nạn nhân và những con rối trong tay ngoại bang”… Đây là sự thay đổi vô cùng lớn, làm nức lòng bà con Việt kiều ở Mỹ. Bởi vậy trang web này đang thu hút rất nhiều độc giả. Chỉ riêng ngày 14-3-2012, đã có 22.130 lượt truy cập. Còn trong tháng 3-2012, đã có 500.000 người vào đọc…

 

Từ trái qua: Vũ Hoàng Lân, Nguyễn Phương Hùng, “anh Quân” và Etcetera Nguyễn

Đồng hành với KBC hải ngoại, báo in Việt Weekly và kênh truyền hình phố Bolsa TV cũng đang đổi mới trong quan điểm đưa thông tin. Họ chấp nhận đối đầu với các nhóm phản động cực đoan để đòi quyền tự do ngôn luận. Gần đây cả hai báo, đài này đồng loạt đăng phát biểu của nhà thơ Dr.Yêu nói về những nhóm phản động cực đoan: “Quê hương đang cần chung tay xây dựng chứ không phải phá hoại. Quý vị đã phá hoại 36 năm rồi, được cái gì? Một con số 0 to tướng, một đầu óc méo mó… với tôi, bọn biểu tình chống báo Việt Weekly là để kiếm cơm, kiếm danh, kiếm tiền, kiếm gái… chống như thế là chống cả nước Mỹ, chống cả chính phủ Hoa Kỳ!”.

Trong thư tòa soạn đăng trên tờ Việt Weekly số 12NO6 (tháng 2-2012), cho biết: Nhiều báo đài Việt ở Mỹ hiện đang đi theo khuynh hướng chống lại sự đàn áp báo chí của bọn phản động cực đoan. Nguyên văn: “Cộng đồng chúng ta đang trong thời gian thẩm thấu, chiêm nghiệm và thay đổi tập quán về tự do ngôn luận. Những dấu hiệu thay đổi đã bắt đầu bằng một thế hệ của những người trẻ hơn (của các báo đài – TG) người Việt, Việt Face, Sức mạnh cộng đồng, Việt Media Agency, phố Bolsa TV… sẵn sàng nói thẳng, sẵn sàng nói thật, sẵn sàng bất đồng…”.

ĐOÀN NHÀ BÁO HẢI NGOẠI ĐÁNH GIÁ CAO BÁO CHÍ TRONG NƯỚC

Ngày 27-2-2012, đại diện các báo, đài: Việt Weekly, KBC hải ngoại, phố Bolsa TV đã tổ chức họp mặt tổng kết, đánh giá chuyến hồi hương tác nghiệp vừa qua. Nội dung cuộc trao đổi được đăng rộng rãi trên nhiều phương tiện truyền thông tại Mỹ. Tham dự có các nhà báo Nguyễn Phương Hùng, Etcetera Nguyễn, Vũ Hoàng Lân và một nhà báo lớn tuổi được những người kia gọi là “anh Quân” hay “chú Quân” . Cuộc trao đổi khá dài, được đưa lên Internet thành ba clip, tập trung thành các nhận xét chính, như:

- Trong nước trân trọng đoàn nhà báo hải ngoại về tác nghiệp. Lãnh đạo các cơ quan mà đoàn tiếp xúc rất cởi mở, thẳng thắn và tự tin khi đối thoại với báo chí hải ngoại.

- Báo chí quốc nội phát triển ngoài sức tưởng tượng của đoàn nhà báo hải ngoại. Những đài truyền hình với cao ốc rất cao, phim trường rất lớn, cho thấy chính phủ rất quan tâm đến sự phát triển báo chí. Các cơ quan báo in rất đồ sộ, cơ sở vật chất dồi dào, thị trường rất lớn, lực lượng đông đảo và chuyên nghiệp vì đã được đào tạo qua đại học. Các cơ quan báo chí này không thua gì báo Mỹ ở tính cạnh tranh và quy mô hoành tráng. Nếu báo hải ngoại chủ yếu khai thác thông tin từ báo chí trong nước rồi tìm kiếm quảng cáo, rao vặt, thì báo trong nước chất lượng cao hơn với những phóng sự đặc biệt, thu hút đông độc giả.

- Báo chí cũng như Internet ở Việt Nam không bị kiểm duyệt như chế độ Sài Gòn trước đây. Báo chí đang phát triển nhanh cùng với sự phát triển của nền kinh tế, bất chấp sự suy thoái của kinh tế thế giới.

- Đoàn nhà báo hải ngoại được tác nghiệp ở mọi lúc, mọi nơi, kể cả ra Trường Sa. Nhưng vì thời gian quá ít nên hy vọng sẽ thực hiện những việc chưa làm kịp vào các chuyến đi sau.

- Báo chí Việt tại Mỹ nên về Việt Nam để nắm tình hình đổi mới của đất nước (nhà báo Nguyễn Phương Hùng có nói: “Sau chuyến đi này tôi càng thấy truyền thông hải ngoại đã đầu độc người xem suốt bao năm qua” – trích báo Tiền phong ra ngày 18-9-2011) và báo chí trong nước nên hợp tác với báo, đài hải ngoại để thắt chặt tình nghĩa dân tộc giữa đồng bào trong nước và bộ phận người Việt sống xa quê hương…

PHẦN KẾT CHO LOẠT BÀI

Hiện có rất nhiều “nhà dân chủ” người Việt trong, ngoài nước đang mù quáng hùa theo giọng điệu xuyên tạc, vu khống của những kẻ chống phá Việt Nam, để cao giọng đòi dạy cho dân Việt Nam “thực thi dân chủ”, “tự do ngôn luận”, “đòi hỏi nhân quyền”… sao các vị không dành thời gian, tâm huyết và cả những mánh lới vu vạ đó đấu tranh cho tự do báo chí của hai triệu Việt kiều ở Mỹ? Đây là cộng đồng bị những tổ chức phản động lưu vong đàn áp tự do ngôn luận suốt 37 năm qua và đang rất cần những trợ giúp để “đứng lên” đòi quyền sống, quyền được làm báo, được đọc báo Việt…

Trong khi cả thế giới đánh giá cao nỗ lực phát triển kinh tế, xóa đói giảm nghèo, xây dựng xã hội công bằng dân chủ ở Việt Nam. Trong khi cả dân tộc Việt Nam đang làm hết sức mình để xây dựng và bảo vệ Tổ quốc; thì các “nhà dân chủ” vì quá rảnh rỗi nên cố bôi đen phá hoại. Họ không muốn Việt Nam cường thịnh, họ chỉ muốn đất nước này tan vỡ, loạn lạc theo mô hình của “cách mạng màu”, “cách mạng hoa nhài”, “mùa xuân Ả Rập”… Họ muốn đem sinh mệnh cả dân tộc ra đùa giỡn “thí nghiệm” dưới chiêu bài “dân chủ, nhân quyền”. Cái trò láu cá, mị dân này xưa lắm rồi, chẳng còn lừa được ai đâu!

Trọng Linh

Nguồn: C.A.N.D

 

176 Phản hồi cho “37 năm bị “bịt miệng” trên “xứ sở tự do” [kết]”

  1. Hai lúa says:

    Kính gửi: Bác Nguyễn Thế Ngọc

    Cháu nhận tờ giấy bạc money lucky và lời chúc mừng, gửi gắm của Bác đến chúng cháu từ ca sĩ Lệ Hằng mà lòng đầy xúc động. Qua phương tiện thông tin, cháu biết ở cali tháng vừa rồi rất nóng và lại biết tin từ chú Hùng nói rằng Bác bị ngất vì nắng nóng mà vẫn tìm đến để gửi gắm tâm tư với thế hệ trẻ trong nước như chúng cháu. Điều đó là khóe mắt cháu cay cay. Nhưng điều làm cháu xúc động nhất là tình yêu quê hương, đất nước của Bác. Đến tuổi già như Bác mà vẫn còn trăn trở chuyện đời, Bác vẫn canh cánh trong lòng về tình hình của quê hương và tương lai của đất nước.

    Điều rất mừng với chúng cháu là dù cho Bác trãi qua gần cạn cuộc đời với chế độ VNCH, với màu cờ vàng ba sọc, nhưng Bác không giống những kẻ khác chuyên tâm phá hoại sự nghiệp mà cả dân tộc đang gây dựng. Rỏ ràng niềm tin chính trị có khác nhau, lý tưởng không cùng con đường nhưng mọi người đều nhìn về quê hương là cùng nhìn về một hướng. Như Bác Hồ đã nói “dân tộc Việt Nam là một, đất nước Việt Nam là một, sông có thể cạn, núi có thể mòn, xong chân lý ấy không bao giờ thay đổi” và Bác đã nhìn về non sông, nhìn về đất nước và nhìn về thế hệ trẻ của chúng cháu.

    Thưa Bác, nỗi nhục mất nước, cái nhục nô lệ, đã được các thế hệ cha anh đi trước của chúng cháu đã trả xong. Đến thế hệ chúng cháu, chúng cháu sẽ cố gắng, bằng mọi cách, sẽ rửa nỗi nhục nghèo nàn lạc hậu. Có thể Bác chưa tận mắt chứng kiến những gì mà toàn dân trong nước đã làm được trong mấy năm qua, nhưng bằng niềm tin vào sự thật, bằng những thông tin thật của kbchn.net, phobolsatv.com, vietweekly, treonline.com, huongviet.us.com Bác sẽ cảm nhận được phần nào. Từ một đống đổ nát kèm theo 800.000 tấn bom mìn chưa nỗ còn nằm rãi rác và hàng triệu chất độc da cam, đất nước ta liên tục bị khiêu khích quấy phá của bành trước Bắc Kinh, diệt chủng polpot, fulro và đám tàn quân sang sông, đông tiến, nhưng đất nước đến nay vẫn đàng hoàng hơn gấp bội. Dù khó khăn gian khổ, dù cản trở bên trong và bên ngoài, dân tộc ta đã làm nên được điều kỳ diệu phải không Bác. Nhưng đất nước vẫn còn nghèo, làm sao giàu được chỉ trong 20 năm phải không Bác, nhưng được như thế đã là sự cố gắng vượt bật đó Bác ơi. Tuy vậy, cái nhục nghèo nàn, lạc hậu vẫn còn ấm ức trong lòng mỗi người con đất Việt.

    Thưa Bác, có nhiều người chưa tin vào thế hệ trẻ của chúng cháu. Có thể họ thấy Việt nam có nhiều quán cà phê, quán nhậu, có nhiều khu vui chơi, họ nghĩ rằng tuổi trẻ chỉ lo ăn học, lớn lên chỉ cắm đầu làm ăn trong các nhà máy hoặc vui chơi chứ không nghĩ đến việc sâu xa. Thưa Bác, đó chỉ là sự phát triển tất yếu của đất nước. Hoàn toàn tuổi trẻ không bàng quan và vô tâm đến vận mệnh đất nước như mọi người nghĩ. Chúng cháu vẫn ưu tư, trăn trở trước vận mệnh Quốc Gia. Nỗi nhục nghèo nàn, lạc hậu vẫn còn đó, chúng cháu sẽ cố gắng bằng mọi cách, bằng hết cả sực lực và trí tuệ để rữa mối nhục này.

    Những em bé nhịn quà sáng để đóng góp xây trường cho các bạn ở Trường Sa, những cụ hưu trí vần dành dụm để góp đá xây dựng Trường Sa, chị ve chai vẫn góp nhặt để góp đá cho Trường Sa. Hằng ngàn những cảnh đời còn đang khó khăn, thiếu thốn nhưng vẫn cùng nhau đóng góp khi Tổ Quốc cần. Đâu phải cứ kéo nhau đi biểu tình là yêu nước đâu phải không Bác?. Chỉ cần sống tốt, sống văn minh và êm ấm đã là đóng góp cho đất nước rồi. Cùng nhau xây dựng mỗi gia đình hạnh phúc thì cũng đóng góp rồi. Bác biết không, ngày ngày, cả triệu dân trong nước vẫn cần mẫn làm việc để cùng nhau xây dựng gia đình và quê hương. Gia đình là tế bào xã hội, mỗi người đều vui, mỗi gia đình hạnh phúc thì đất nước sẽ tươi đẹp mà thôi.

    Bác hãy yên tâm, tuổi trẻ không thờ ơ, tuổi trẻ không vô tâm và tuổi trẻ sẽ cố gắng rút ngắn thời gian và khoản cách như Bác Hồ mong muốn “sánh vai với cường quốc năm châu”. Vì vậy, chúng cháu hứa sẽ rửa nội nhục này, cùng nhau xây dựng đất nước với mục tiêu “Dân Giàu, Nước Mạnh, xã Hội Công Bằng, Dân Chủ, Văn Minh”. Dân Giàu trước thì mọi việc sẽ tiếp nối mà thôi. Cháu chúc Bác luôn mạnh khỏe và luôn tin tưởng vào tương lai sáng lạn của Nước Nhà.

    Cháu Chào Bác, mong Bác sống thật lâu để chứng kiến sự đổi thay của quê hương, đất nước.

    HAI LÚA NƯỚC VIỆT.

    • Vân Nam says:

      Không biết nói gì hơn Cháu chúc Bác Ngọc luôn mạnh khỏe và vui vẻ bên các con các cháu, Mong sớm có ngày sẽ nhìn thấy Bác về thăm quê hương mình

    • Tien Ngu says:

      Bác…Nguyễn thế Ngọc nghe cãm động quá xá, bèn nhờ Tiên Ngu trã lời hai Lúa, xin viết lại…nguyên văn:

      Thôi cháu, bác…cắn cỏ lạy cháu. Cháu đùng có mà dụ nai bác nữa…

      Rằng của bác bây giờ không còn, cháu? Bo bo nó làm bác…trẹo bãn họng; gạo phơi ngoài đường lộ lẫn sạn trắng, nó…chơi bác hết 4 cái răng hàm. Xuyên tâm liên…chịu chết, không chữa được.

      Con cháu bác đứa thì bán…bia hơi ôm, đứa cuốc …chuối cho Đài Loan bên Lê minh Xuân, đứa đứng…cột cho Hàn quốc lựa gà.

      Tất cả cũng bỡi vì nhân nghĩa…bà tú để của các cháu.

      Nay các cháu biết mở cửa kiếm cơm, âu đó cũng là điều tốt, nhưng bớt…láo đi cháu. hãy tập làm người có tính nết thật thà. Láo lừa sao bền, cháu? Cái gì mình đã…láo, đã ngu, gây nguy hại với…hậu quả nghiêm trọng, mình phải thành thật nhận lỗi, xin lỗi nhân dân. Không nên láo tiếp hồng lấp liếm, che đậy.

      Cộng sản nói chung, Việt Cộng nói riêng, bể mánh…láo hết rồi, cháu?

      Bác nay đã hết còn biết…sướng, trên bảo dưới…không nghe nữa, cho nên bác không màn thêm…bánh vẽ, tâm tình bà cả đọi…

      Cháu tha cho bác, mần phước, Nghe cháu.

      • binbon says:

        tiên ngủ tiên ngu
        tiên còm lãng nhách
        ngu ngủ ngù ngu
        hic, mác cười quá

      • Tien Ngu says:

        Ngọng rồi chỉ biết….cười gượng thôi à? Tập ní nuận đi chớ…

        Thấy thương quá. Cái nghề mần cò mồi coi bộ cũng khó lắm đó nghe.

        Người…lưu loát, thì có dịp kiếm ăn được cách khác, là họ bỏ nghề. Hồi này ban tuyên giáo VC tung ra em nào cũng tệ quá. Lừa người thời in tẹc nét, mà cứ chơi mấy em xã nghĩa hát sảng, sao khá được?

        Muớn mấy em Việt kiều…yêu nước, coi bộ cũng không khá. bởi Việt kiều mà hả họng hát bơm Việt Cộng, là bị cả chục cái…giẽ rách, tong vô họng liền. Thiên hạ ghét Việt kiều mà ra thân cò mồi, hơn là các anh cò mồi…xã nghĩa.

        Hát hò gì nổi…?

  2. Kiến Vàng says:

    @Tiên Ngu, Thai Le: thấy thái độ các ông sợ CS vậy, thấy các vị chụp nón cối cho nhau, đọc các ý kiến quý vị mạ lỵ, tri trét nhau ở mọi nơi và ngay cả trên ĐCV thì thấy quý vị mang đầy đủ tính chất của nhóm dựng chuyện nhưng rất ích kỷ, cá nhân, bạc bẽo. PTC và NPH và rất nhiều người khác không phải là CS, họ không ca ngợi CS,cũng không nhục mạ VNCH nhưng họ lôi ra ánh sáng rất nhiều xấu xa của những người mang danh VNCN, mang danh cờ vàng tiếp tục phá hoại đất nước, và chính quý vị mới là những người nhục mạ VNCH và cờ vàng nhiều nhất!

    • Tien Ngu says:

      Thấy thương quá…

      Anh cò đúng có cái Tiên Ngu cũng như các người Việt tị nạn cs khác, sợ Cộng như sợ…hủi.

      Còn cái chuyện Việt kiều…yêu nước biến thành cò mồi VC, có nhục mạ VNCH hay không, who care?

      Ở xứ tự do, anh nào láo, thì bị….xịt vô mặt. Anh có khoe là…VNCH hay cờ vàng gì cũng vậy. No different!

      Không như xứ Cộng, Hồ chí minh giết dân cãi cách, Phạm văn Đồng Đồng bán biễn đảo cho Tàu 1958, Lê Duẫn tàn sát dân Quãng Trị ở đại lộ kinh hoàng, Lê khả Phiêu nhất bộ nhất bái qua Thành Đô bán biên giới, Phạm văn Khải, Võ văn Kiệt dốt đặc làm dân dói mờ người, và bây giờ thì đến Nguyễn tấn Dũng trùm tham nhũng…

      Có anh Cộng nàm dám ho đâu?

      VC không dám để người dân tự do cạnh tranh quyền tham gia trị nước, tự do báo chí, tự do…tranh cãi, tự do học hõi,…

      Các anh cò mồi có hát cho lắm, cũng bằng thừa. Dân internet chẳng có ai ngu cả…

  3. Mặt Thớt says:

    Ngày mỗ tới tuổi đi quân dịch, học hành không ra gì nhưng cũng bon chen chạy chọt làm trung sĩ đồng hóa thông ngôn cho quân đội Mỹ, sau một khóa học Anh Ngữ và lớp căn bản bóp cò quân phỏng giái, mãi đến tuổi sồn sồn mỗ mới bon chen được tí Chuẩn Úy QLVNCH, làm Chuẩn Úy khi ra mặt trận là phải xông lên tuyến đầu, mỗ hãi quá nên man khai để giải ngũ. Khi qua Mỹ mỗ nói thách là cựu Đại Úy, có người biết tố cáo mỗ nói phét như vẹm, mỗ phải hạ xuống là cựu Thiếu Úy, tự hạ xuống như vậy nhưng bọn xấu vẫn không chịu, mỗ “nhanh chí” phịa ra khi giải ngũ là Chuẩn Úy nhưng được “truy thăng” Thiếu Úy. Khi qua Mỹ, mỗ định tiến thân bằng màn chống cộng cuội, nhưng đồng bào hải ngoại không ngu nên mỗ không ăn được tí phân nào, mãi đến khi gặp được đồng loại tuần báo Vật rủ nhau về VN đến trước lăng Cào Hố quì lạy khóc nức nở, thế là bỗng nhiên mỗ cùng với mấy chú vật được ban cho mũ áo có ghi hàng chữ “Phái Đoàn Báo Chí Hải Ngoại”. Nói thực ra có tiếng mà chẳng có miếng, bổng lộc chẳng có bao nhiêu chỉ đáng vài khúc xương khô, nhưng phải trả giá quá đắt là cái bản mặt của mỗ và “phái đoàn” không chỉ bị đồng bào hải ngoại mà ngay cả trong nươc ai biết cũng lôi ra băm như băm thớt, tứ đấy phái đoàn của bọn mỗ được gọi là “Phái Đoàn Mặt Thớt”. Cái mặt mỗ bị băm nhiều quá cũng quen rồi, thôi thì cứ gọi mỗ là Mặt Thớt cho rồi.
    Còn cái khoản trong bài báo trên tố cáo báo chi, đài phản động ở Mỹ hăm dọa những cơ sở thương mại để lấy quảng cáo, đó là độc chiêu của Thớt Ét Sờ Té Re lấy “kinh nghiệm bản thân” ra để lấy ý cho chúng viết láo đấy. Hồi lũ Vật mới ra lò chuyên đăng những mẫu chuyện bới móc đời tư, trước là để câu khách sau là rất có thể người bị bới móc sẽ điều đình thí cô hồn cho tí tiền còm để ngưng bài viết (thí dụ chuyện đời tư của cố ca sĩ Ngọc Lan đang viết dở thì ngưng), còn cái màn “hăm dọa để lấy quảng cáo” có người nói chính lũ Vật đã lợi dụng những sơ hở của các cơ sở thương mại để áp lực lấy quảng cáo.
    Mỗ cũng mỏi mệt lắm rồi, đúng là già mà dại, có một thầy bói nói mỗ sẽ bị xì tờ rốc trong vòng 2 năm tới, hỏi có chết không, thầy bói nếu cha mẹ có phúc để lại thì chết ngay, còn không thì cái đầu vẫn tỉnh nhưng tứ chi thì bất động còn cái mõm sẽ méo xệch một bên, á khẩu bất động ít nhât 10 năm mới chết.

    • Hùng Chí Tặc says:

      Nghe ông bạn Mặt Thớt kể vè mình mà tui lại tưởng nói về nhà báo chí hẻi ngẹo Nguyễn Phương Hèng. Ông ni về nước được cộng sẻn đưa lên méy bey giấy ổng nổ bi bô, láo khoét quá chời nghe mà phát chén, phát khinh, ổng đúng là mặt thớt thiệt mà.

  4. Nam Yên says:

    HẠNH PHÚC KHI ĐÃ GẶP NHAU

    Tôi hoàn toàn không biết về ca sỹ hải ngoại Lệ Hằng , có lẽ chị không nổi tiếng như ca sỹ Lệ Thu, có lẽ tôi không quan tâm đến đời sống văn hóa, âm nhạc, nghệ thuật trong cộng đồng người Việt Nam ở Mỹ,dù rằng tôi có người thân, gia đình sống ở khu Bolsa , Nam California mấy chục năm nay.

    Tôi thờ ơ với “khúc ruột ngàn dặm ” ở khu Bolsa đã bị gán cho danh từ không mấy đẹp ” chốn gió tanh, mưa máu”, bởi vậy tôi hoàn toàn bất ngờ khi xem TV , đọc báo mạng và cả báo giấy trong nước về chuyến đi thăm quần đảo Trường Sa tháng 4, 2012 vừa qua , trong đoàn có các nhà báo của Phố Bolsa TV, Việt Weekly.
    Kbchn.net đặc biệt có ca sỹ hải ngoại đầu tiên- chị Lệ Hằng – đến thăm quần đảo xa xôi của VN , đang là điểm nóng trên biển Đông.

    Lần ra ” dấu vết ” của chị, từ trang mạng kbchn.net , người điều hành trang mạng là phu quân của chị , nhà báo Nguyễn Phương Hùng .Qua kbchn.net tôi đã được xem các phóng sự , clip video chuyến về quê ăn Tết Nhâm Thìn của anh Hùng và các đồng nghiệp Phố Bolsa TV , Viet Weekly .Tôi khâm phục các anh là những nhà báo dũng cảm và trung thực. Tôi cũng đã ” mũi lòng ” theo khi xem video phóng sự anh Hùng khóc khi đến thăm đền Hùng , thăm đảo Trường Sa , những giọt nước mắt và sự hối hận chân thành.

    Anh Hùng đã ” vượt qua chính mình ” rất chân thành và dũng cảm khi dám nhận mình đã sai lầm trong nhận thức và hành động đối với quê hương đất nước 37 năm qua . Anh đã bước qua quá khứ để Trở Về , để ” chở thật thà vào lòng dối trá’, và từ đây tôi tin rằng cuộc sống của anh sẽ có nhiều niềm vui , hạnh phúc và tràn đầy ý nghĩa tốt đẹp .

    Tôi chúc mừng anh và ca sỹ Lệ Hằng , người phụ nữ đã đồng cam cộng khổ, đồng tâm đồng ý, cùng anh bước qua quá khứ đi về phía trước , hướng đến quê hương dân tộc . Ông bà ta có câu : ” Thuận vợ thuận chồng tát bể Đông cũng cạn “. Nói rộng ra , một chút thời sự, nếu dân ta ai cũng một lòng thì biển Đông dù có dậy sóng , ta cũng làm được cho yên .

    Khi tôi viết những dòng chữ này , tôi chỉ ” văn kỳ thanh” và mới ” kiến truyền hình” ca sỹ Lệ Hằng . Tôi chưa gặp chị ngoài đời thường, nhưng hình ảnh của chị giọng hát của chị trong chuyến đi thăm Trường Sa vừa qua đã để lại cho tôi một hình ảnh đẹp của người phụ nữ gốc Bắc kỳ, nhỏ nhẹ , dịu dàng . Giọng hát của chị không phải là xuất sắc nổi trội , nhưng rất cảm xúc , chân thật , xuất phát từ tấm lòng của một đứa con lưu lạc bao nhiêu năm trở về nhà , không ngờ được vòng tay Mẹ VN dang ra ôm lấy rất bao dung .

    Quê hương VN vẫn còn nghèo , còn nhiều trăn trở nhưng tôi tin rằng chị đã tìm thấy một điểm tựa tình cảm, một niềm tin lạc quan , và nhất là ý nghĩa đích thực của phần cuối cuộc đời mình khi ” TRỞ VỀ “.
    Đọc tin kbchn.net hằng ngày tôi biết anh Hùng và chị đã đến Hà Nội , đi thăm Móng Cái biên giới địa đầu tổ quốc , sau đó anh chị vào Saigon tham dự Hội nghị Việt kiều , anh chị rất bận dù có cho tôi địa chỉ khách sạn Tân Mỹ Đình , nhưng tôi cũng mới từ sân bay trở về chưa đến thăm anh chị được , chỉ được anh thông báo buổi tối thứ bảy 29/9/2012, chị Lệ Hằng sẽ hát trong Đại Nhạc Hội chào mừng Việt kiều , nhớ đón xem đài HTV lúc 8 giờ tối . Tối hôm ấy không phải chỉ có đài HTV ( truyền hình thành phố HCM ) mà còn có ANTV , VTV2, VTV4 phát hình trực tiếp , có nghĩa là kiều bào VN ở Canada, 8 giờ sáng , California 6 giờ sáng có thể xem ba nữ ca sỹ Hương Lan , Lệ Hằng và Phượng Mai hát .

    Hương Lan ca sỹ nổi tiếng với dòng nhạc dân ca quê hương , chị đã về VN hát từ lâu , Hương Lan hát rất ngọt ngào với bài Quê Hương , Lệ Hằng với bài Về đây nghe em , bài hát phù hợp với chất giọng của chị ,như lần trước trên sân khấu dã chiến của Trường Sa, lần này trên sân khấu ” hoành tráng “, của sân khấu Lan Anh với sức chứa gần 4000 chỗ ngồi , của một Đại nhạc hội quy tụ rất nhiều ca sỹ đẵng cấp trong nước . Chị Lệ Hằng thật duyên dáng và tràn đầy cảm xúc .

    Như đã nói , chị Lệ Hằng không có chất giọng nổi trội đặc biệt , nhưng nghe chị hát có cái gì đó rất cảm động từ trong trái tim .Đến câu cuối cùng của bài hát:” Hạnh phúc khi đã gặp nhau “, tôi tìm thấy cái hạnh phúc rưng rưng như muốn khóc trong đôi mắt và nụ cười của chị . Sau đó tôi đã gửi tin nhắn cho chị : ” Chúc mừng chị Lệ Hằng , chị hát thật cảm động HẠNH PHÚC KHI ĐÃ GẶP NHAU ” ( tôi đã type chữ in hoa ) mong anh Hùng đừng xóa tin nhắn này trước khi tôi, người khán giả , độc giả “trong bóng tối ” được gặp chị , vì chị đã hát bằng tấm lòng chân thành , bằng sự thật thà , ngọt ngào tình nghĩa của ” quê hương mỗi người chỉ một ” .

    Nghe chị tâm sự qua điện thoại , vẫn là ” văn kỳ thanh ” chưa “kiến kỳ hình “, tôi người độc giả , khán giả trong bóng tối , xin tặng chị Lệ Hằng bốn câu thơ của nhà thơ Tôn Nữ Hỹ Khương :

    Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
    Cuộc đời như nước chảy mây trôi
    Lợi danh như bóng mây chìm nổi
    Chỉ có Tình Thương để lại đời .

    Chị không đi tìm lợi danh , chị sẽ được Tình Thương của nhiều người, rất nhiều người . Hãy tin thế và vững vàng đi tiếp chị nhé.

    • Tien Ngu says:

      Hạnh phúc khi đã gặp nhau…

      Như thế xưa chắc chị Hằng này bị Mỹ Nguỵ kê súng vô đầu bắt phải…xa nhau với Việt Cộng quá?

      Không phải tự chị bon chen nhảy xuống tàu…vọt, né VC à?

      Mỹ Nguỵ bắt chị Hằng qua Mỹ làm…nô lệ tình dục nhiều năm, đời chị ở Mỹ chắc…quá xá khổ, thành ra bây giờ có dịp được VC…giãi phóng, trở về gặp VC nên hạnh phúc khi đã gặp nhau…

      Thì ra nà Mỹ Nguỵ chúng nó ác thế, còn VC ta thì…tử tế trời thần.

      Mô Phật…

    • Quang Chiến says:

      Bài viết hay quá, chứa chan tình cảm. Cảm nhận này có ở nhiều người, nhưng cái quý ở đây là Nam Yến đã viết được thành lời.

      • Tien Ngu says:

        Trời,

        Vậy nà anh cò chưa thấy nhiều em tuyên giáo của VC viết còn…hay hơn nữa. Như cái bài 37 năm bị…bịt miệng của cò mồi báo công an ngay đây nè.

        Thấy cò mồi Trọng Lình hát…như thiệt chưa? Em nào ở quê, không biết internet, nghe Trọng Lình này hát, chắc chắn là…khóc sướt muớt, thương cho cái thân của các Việt kiều mần cò mồi cho VC quá, và, sẽ chửi bới người Việt tự do hãi ngoại tới tấp y như…

        Cò mồi VC…đóng kịch hay nắm nghe, chỉ một đứa hát, nhưng rồi nó…đỗi tên nick, tự bơm nó cạch cạch. Y hệt như Trần dân Tiên bơm…Hồ chí Minh năm xưa, dân ngu mấy ai biết cái mánh đó…

        Nhưng với dân internet, đóng kịch theo kiểu đó coi bộ…hơi xưa.

        Mắc cười quá

    • Như Khuê says:

      Mình không nghĩ là anh Hùng đã ”vượt qua chính mình” để chân thành và dũng cảm khi dám nhận mình đã sai lầm trong nhận thức và hành động đối với quê hương đất nước. Vì trong 37 năm qua có rất nhiều người về VN và về nhiều lần, nhưng anh Hùng đã quên mất quê hương, nay được nhà nước mời gọi và tạo điều kiện để anh trở về, anh đã ”lộng giả thành chơn” và “lồng dối trá vào lòng thật thà’. Nam Yến có nhận ra bộ mặt và những giọt nước mắt diễn kịch của Nguyễn Phương Hùng không?

      Đổ lỗi cho người khác đã lừa gạt dối trá mình trong một thế giới tự do là không thuyết phục, chính anh Hùng lại là một nhà báo, thử hỏi ai có thể dối trá, bịt miệng được ảnh?

  5. CÚN says:

    MẤY CON CỪU TƠ VIET WEEKLY CHỚ TUỞNG BỞ NHÁ …

    Múa mõ bai bãi …Tư Do Ngôn Luận này nọ…
    Mấy con “chèvre de Mr. Séguin ” lắc xắc, lớn mồm trong đám VietWeekly này nên mở mắt, cảnh giác nhìn cánh sát Los Angeles còng tay nhốt đầu tên Nakoula Basseley, tác giả film “Innocence of Muslims” bằng điều luật “Tư do ngôn luân có điều kiện ” đấy nhá.
    Chớ có ngông nghênh khi hiễu biết mình chưa đầy một túi quần , Chớ giỡn với lưã đấy nhá…

  6. Lamson72 says:

    Mấy hình ảnh , mấy bài viết dấm dớ của Viet Weekly hay KBC HN của mấy tay sai Biệt Động Quân dỏm Nguyễn Phương Hùng , Etcetera, Vũ Hoàng Lân… có nhầm nhò gì đến người tỵ nạn CS. Bộ dễ lừa họ bằng những bài viết một chiều đó à . Đảng VC cần hình ảnh, bài vở của bọn cỏ đuôi chó để tuyên truyền để bịp những người trong nước và mấy đảng viên cắc ké của chúng. Rằng thì là mà người tỵ nạn chống cộng cực đoan nay đã biết ăn năn hối cải về đầu thú với đảng. Nguyễn Cao Kỳ còn chả ăn thua gì huống hồ bọn cắc ké

    “Vì tầm em phải chạy dâu
    Vì tiền Hùng phải qua cầu đắng cay”

  7. thai le says:

    -Kiến vàng ơi,bạn như ếch ngồi đáy giếng,không hiểu pháp luật bên đây đâu,CSVN lợi dụng quyền tự do ngôn luận của HK để những người như NPH,PT Châu mới có cửa hoạt động,luật pháp lại cấm bạo động,cấm xâm phạm thân thể người khác,CPHK lại rất cần những tiếng nói đối lập để biết mình đúng sai,như vậy có dân chủ hơn CSVN đã như côn đồ đối xử với những người biểu tình chống Tầu cộng ở VN, các nhà đấu tranh cho dân chủ, các bloger.
    -Bọn nằm vùng bên đây thiếu gì,cộng đồng không thèm để ý,họ đã không biết nhục thì tại sao kiếm chuyện với người ta,mấy chục năm trước,dùng nhiều ngôn từ bẩn thỉu nhục mạ những người bỏ xứ ra đi, nay dần hồi bỏ đảng tìm cách trốn qua đây,có làm ăn ở chảo lửa này phải khôn khéo mới sống được,ở xứ văn minh ngu sao nhắc đến việc đánh đuổi đế quốc cho sập tiệm à, lại không dại ra mặt như NPH,PTC.v.v…thôi thì chôn vùi chiến thắng vinh quang vì thấy đồng đô la tự nhiên tay chân bủn rủn,tài sản trộm cắp của dân tộc VN cũng dẹp mẹ dũng khí cho vẹn toàn,từ đây về sau xem như tài sản của dân tộc HK, thất bại của Trần trường vẫn còn nóng hổi đấy chứ.
    -Nhắc đến người CS nay yên thân nơi đất của kẻ thù mới thấy thảm hại,mỗi lần có dịp đến đám đông,nghe bà con chửi V.C thậm tệ cũng ngậm bồ hòn,làm sao dám hung hăng cái thói đại thắng mùa Xuân,con cháu họ bây giờ cũng biết đứng nghiêm chào và hát quốc ca VNCH ở nơi công cộng nữa,đáng thương,đáng thương quá trời.

  8. nguoi Bolsa says:

    Bạn KIKI nói thì cũng lý sự lắm, bạn biết một mà không biết mười, Bắc Việt, Việt Cộng đánh nhau không công cho CS quốc tế, không đếm xỉa gì tới tình nghĩa đồng bào, xua đại binh chiếm đóng miền nam vơ vét sạch của cải, chiếm nhà chiếm đất của miền nam nhưng rồi sẽ mất cả chì lẫn chài.
    Nhà Phật có câu quả báo nhãn tiền, một ngày rất gần đây thằng Tầu Đỏ nó cũng sẽ tràn qua, lúc ấy 3 triệu đảng viên Việt Cộng nhà chúng mày sẽ không còn một mống sống sót, lạy nó nó cũng không tha.
    Ngày ấy không xa đâu các chú Vẹm, chính bọn Cộng Sản nhà chúng mày sẽ giết lẫn nhau, sẽ đâm chém lẫn nhau lúc ấy sẽ là ra cảnh núi xương sông máu đấy chú em ạ.

  9. Kiki says:

    Cũng giống như cái chết thảm khốc của 2 anh em gia đình họ Ngô, lý tưởng quốc gia của các cụ CC đã chết thảm bỏi ” Sự dại dột về chính trị của thế giới tự do đặc biệt là của người dân Hoa Kỳ”. Chuá đã không ở cùng anh chị em và..không ở cùng..lý tưởng quốc gia cho nên “cuối cùng đã đưa đến sự cắt viện trợ cho Miền Nam” tạo điều kiện và cơ hội cho “hiểm hoạ CS” thống nhất đất nước. Tất cả những đau thương mất mát chia lià ly tán mà lý thuyết gia CC này oai oán nức nở là hệ quả của cái lý tưởng tư do nủa mùa mà BU đã cho nủa đường gảy cánh. Cho dù thế nào đi chăng nữa thì việc giang sơn thu về một mối, thống nhất đất nước là điểm sáng chói lọi của lịch sử dân tộc. Kẻ nào muốn nói ngược nói xuôi vì bất cứ hoàn cảnh hay lý do nào thì đó là quyền của họ..Chó sủa mặc chó, đoàn lữ hành của 90 triệu người vẫn tiến về phía trước

    Chính nghĩa quốc gia mà các cụ ra sức bảo vệ bắt nguồn từ “chính nghĩa tự do” ngoại lai do BU lập nên. Cái “chính nghĩa tự do” được BU đẻ ra để thực hiện chiến lược Domino và cũng chính BU đã cho cái chính nghĩa này vào sọt rác kể tử khi BU qua Tàu bắt tay với Bu Tiểu Bình. Đối với BU cái lý tưởng bảo vệ tự do này chỉ có giá trị trong một khoảng thời gian nhất định nhằm chỉ phục vụ cho quyền lợi của BU mà thôi. Khi BU đã rặn xong cái chính nghĩa Domino từ Bắc Kinh thì cũng là lúc BU giật nước… Cũng là lúc hệ thống bài tiết của thế giới tư do phải tống ra chất thải cặn bã của học thuyết Domino. Thật dễ hiểu tại sao bọn Việt gian đã rúc đít thì đương nhiên chúng sẽ là thứ cặn bã thối tha của ngoại bang.

    Nếu lý tưởng bảo vệ tư do là cao cả thì tại sao nước Mỹ qua nhiều năm phải mang nặng một mặc cảm có tên gọi là Vietnam Syndrome–Hội Chứng Việt Nam…. Cái lý tưởng bảo vệ tự do đó nó cao cả nhiệm màu đối với lũ đầu bò An Nam Mít nhưng nó là một ê chề nhục nhã đối với người Mỹ. Bằng chứng là phần lớn những chiến sĩ tư do sau khi trở về từ chiến trương về đều mắc hội chứng PTSD–Posttraumatic Stress Disorder..suy sụp tinh thần rất nặng.. họ luôn bị ám ảnh về những đau thương mấy mát mà họ đã gây ra ở Việt Nam. Vì mặc cảm và tội ác đã gây ra, nhiều người mang chứng mất ngủ, thậm chí có người không thể ngủ được, luôn bị những cơn ác mộng đeo đuổi. có rất nhiều người đã nghiện ma túy và rượu. Vì không thể điều khiển được hành vi và kiềm chế cơn giận dữ, nhiều ngưòi có hành động bạo lực, vi phạm pháp luật .(Lý Tông chỉ là con ghẻ của BU nhưng cũng mang nhiều dấu hiệu của hành động bạo lực cũng như vi phạm pháp luật). Có nhiều cựu binh Mỹ tự sát hơn số người bỏ mạng trong chiến tranh. Hơn 3 phần tư trong số một triệu người trở thành vô gia cư hoặc thất nghiệp. Sự thật về cái lý tưởng bảo vệ tự do của người Mỹ đối với con cháu chú SAM..những người đã trực tiếp thể hiện cái lý tưởng bảo vệ tự do là như vậy Nhưng còn đối với dòng tộc cờ dzàng, lý tưởng tự do đã di cư qua Bolsa và đươc các cụ dựng tượng đài hàng năm làm lễ quỳ lại cúng giỗ cho cái lý tưởng quốc gia “mất nước của mình.

    Đất nước thống nhất nhưng các cụ cho rằng mình mất nước. Lý tưởng quốc gia mất nước có gì ghê gớm vĩ đại mà 37 năm nay các lý thuyết gia đầu bò CC ra rả kêu gào ?
    Bao năm nay đã có quá nhiều lý thuyết gia đầu bò lúc nào cũng LỚN TIẾNG BẢO VỆ cái chính nghĩa của mình
    trong khi quan thầy của mình lại cho rằng cái chính nghĩa đó là HOÀN TOÀN SAI LẦM. Trong khi các cụ bao năm nay ra sức bảo vệ tô vẽ, đánh bóng thì ông kiến trúc sư của cái chính nghĩa đó lập đi lập lại đến 4 lần từ “SAI LẦM”, “HOÀN TOÀN SAI LẦM” chỉ trong vòng 3 phút rưỡi của đoạn video thú nhận sự sai lầm của họ khi mang quân qua Việt Nam..mà các cụ dưới danh nghĩa “quôc gia” là một phần của cái đạo quân đó

    Những chí thức CC đầu bò nếu nghe được tiếng BU hãy vào nghe ông cố nội tổng tư lệnh, kiến trúc sư, bộ trưởng bộ quốc phòng McNamara thú nhận “HOÀN TOÀN SAI LẦM” trong cái clip sau:

    Robert McNamara admits Vietnam War a mistake..flv
    http://www.youtube.com/watch?v=0enCCGBW3xc

    • Tien Ngu says:

      Tội nghiệp cò mồi, cố ra cái vẽ hiểu biết…một chiều. Khoe õm củ tỏi.

      Hồ chí Minh ôm hun Mao trạch Động chịt chịt, có hình ảnh đàng hoàng nkhỏi phải chứng minh nghe, từ đó mà…sống sót…
      Bất hạnh cho dân miền Bắc phải tròng cộng sản lâu bền. Vừa bị dốt, vừa bị…láo, vừa bị đói.

      Sau WWW2, Nam Hàn, Đài Loan, Philippnes, lọt vào ảnh hưởng, Mỹ gồm thâu.
      Chỉ riêng Nam VN,Ngô đình Diệm ngăn không cho Mỹ vào VN, Mỹ gài độ dùng đệ tử Diệm giết Diệm…
      Cả miền Nam đang ngon lành, dân hát thanh bình vui sướng, thành bèo nhèo, tơi tả…
      Đất nước như là…bỏ ngỏ. Ấp chiến lược ngăn Cộng tan tành.

      Giặc Cộng có cơ hội áp sát, chớp luôn miền Nam, làm nên sự nghiệp 1975. Cả nước lọt vào tay giặc Cộng. Cho xui, cho dói, cho nghèo, cho dốt, cho…cò mồi khoe láo om sòm…

      Cái điếm của Mỹ, có mồi VC làm sao thấy? nó không vớt được cái thị trường Trung Cộng, Việt Cộng vẫn còn mập mình với nó, VNCH sao chết được?

    • Hồ Chí Minh says:

      Kiki yêu quý! Lại đây bác bảo! Chóng ngoan nào! Chiều nay bác sẻ cho cháu ăn món “cải cách ruộng đất”. Món ấy ngon hơn hẳn cái món cực đoan mà cháu nhá lên nhá xuống,nhá tớ nhá lui mà vẩn không nuốt nổi.
      Bác ghi nhận tinh thần bảo vệ bác,đảng và nhà nước chxhcnvn của cháu rất là cao.Nhưng chỉ có nhiệt tình kách mệnh xhcn chưa đủ,cần phải có tầm cao trí tuệ và tầm cao thời đại thì mới đưa được năm châu đến thế giới đại đống.
      Cái tầm cao mà bác vừa nhắc đến ấy chính là chiến lược “cải cách ruộng đất” mà bác đả dày công nghiên cứu và đúc kết thành bí kíp để làm kim chỉ nam soi đường dẩn lối cho toàn đảng,toàn quân ta tiến nhanh,tiến mạnh,tiến vững chắc lên “chủ nghỉa xả hội” bỏ qua giai đoạn phát triển tư bản chủ nghỉa .
      Thôi!Hôm nay bác mệt rồi.Tạm dạy cho cháu chiêu nhập môn trong tuyệt kỷ “tư tưởng Hồ Chí MInh vỉ đại”,để cháu làm vủ khí kách mệnh chống lại bọn đế quốc tư bản đang giẫy sống.Ồ không,bác nhầm…đang giẫy chết.
      Cố gắng lên!Cháu đừng có rên ư ử như thế.
      Hẹn gặp cháu ở “thế giới đại đồng.”
      Bác Hồ vỉ đại tự là Trần Dân Tiên.
      Hồ Chí Minh
      Đã ký tên và đóng dấu.

    • Timsuthat says:

      Ông Robert McNamara thì cũng chỉ là một chính trị gia Mỹ chứ ông có phải là thần thánh gì đâu mà không sai. Không những thế, những lý luận ‘thú tội’ của ông ta cũng hỏng bét! Mỹ thì Mỹ chứ, thiếu gì người giở người ngu. Kể cả cái ông nội này!

      Mục đích vào giúp VNCH chống CS là hoàn toàn đúng, nhưng chính sách mấy ông này hoặch định là sai lầm. Những giải thích ông đưa ra cho mọi chuyện đều không hợp lý, nhất là về việc VN là “cuộc nội chiến”, không có khả năng là một chương trình của CS chiếm ĐNÁ!!! Thật là chạy tội!

      Chỉ có điều ông ta nói đúng là về việc chiến lược Mỹ dùng trong chiến tranh VN.

      Kiki còn phải học hỏi thêm nhiều để hiểu mà thương cho VN và sẽ hận thù HCM và CNCS vô cùng. Chứ sủa thế này thì chỉ thấy tội cho chó VN! Bao giờ thì được chủ đem ra đánh chén đây?

  10. Kiến vàng says:

    Mấy người cờ vàng đau thật, mà đâu có riêng gì ông Hùng, bà Phùng Tuệ Châu cũng vậy, bà cũng công khai giữa little SG mắng dân cờ vàng không còn chỗ mà chui. Họ tức lắm mà chẳng sờ được vào lông chân của mấy người này, thứ nhất là họ không có cơ sở thương mại để mà hãm hại, thứ hai là ông Hùng và bà Châu lại biết rõ cái tổ con chuồn chuồn, biết rõ từng mặt mấy người chống cộng, biết rõ những người miệng hùm gan sứa, biết rõ mọi sự bẩn thỉu của những người chống cộng, ông Hùng, bà Châu và những người tương tự coi mấy chục năm đã qua là thời gian họ bị lừa, bị bịt mắt vf vậy còn ít sức lực với vốn hiểu biết họ sẽ làm tất cả vì đất nước thân yêu bù lại bao năm lạc lối!

    • Tien Ngu says:

      Bậy bậy,

      Đau là mấy đứa cò mồi cho VC, chứ đám cờ vàng mà đau điếng gì?

      Công tình dụ dổ, tổ chức, giật dây…Việt kiều yêu nước đứng ra lãnh….chổi chà vô mặt thay cho cò mồi, cả mấy năm trời…

      Mà rốt cuộc cũng bị….đạp vô mặt.

      Bám riết mà cái đám cờ vàng nhất định không chịu, không chơi với VC, không cho cò mồi hát hò.

      Ra về trơ trẽn…

      Cái đó mới đau, chứ đám cờ vàng có mất mát gì đâu má…đau với điếc?

Leave a Reply to Hồ Chí Minh