WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Nhật ký mở về 1001 kiểu… nói dối!

Ngày 2 tháng 4/2012

NÓI DỐI! NÓI LÁO KHÔNG NGỪNG “HOÀN THIỆN”

Từ ngàn đời nay, có lẽ trên đất nước Việt Nam này, không có một một gia đình nào, một chế độ nào lại giáo dục cho con em, cho công dân mình đừng có sống trung thực và phải biết… nói dối! giỏi nói dối! nói dối tỉnh bơ! nói dối không biết ngượng! nói dối càng nhiều thành tích càng cao!

Là một chuyên gia… “nói dối có tổ chức, có chỉ đạo” suốt gần 30 năm trời, mình quá rành 1001 kiểu nói dối mà chính bản thân mình và bạn bè mình đã lấy nói dối lem lẻm (by Nguyễn Khải), nói dối “cứ như không” làm nhiệm vụ hàng ngày, ngay cả khi biết mình đang nói dối đồng bào nhưng vẫn cứ phải nói dối vì không nói dối mà nói thật thì… mất miếng cơm, mất chiếc ghế và có khi mất cái mạng như chơi!

Cũng vì thế, khi quyết tâm giã từ nói dối để nói lên sự thật và chỉ có sự thật thì cũng là lúc mình chấp nhận MẤT TẤT CẢ những gì mà do nói dối mà mình ĐƯỢC, chấp nhận tất cả những sự chụp mũ, lên án, vu cáo… kể cả chấp nhận việc đi tù vì TỘI VẠCH TRẦN SỰ NÓI DỐI BẰNG SỰ THẬT!

Mình cũng có nhiều thời giờ để suy nghĩ về cả nửa thế kỷ sống chung với nói dối, để “ngửi” thấy ngay sự nói dối dù chỉ ở một từ, một cụm từ thậm chí một tính từ, trạng từ “mới lạ”, nó báo hiệu cho một loạt sự nói dối mới sẽ ra đời mà các học viện báo chí còn phải bổ sung để giảng dạy cho sinh viên… mệt nghỉ!

Chính mình cũng có lúc nuôi hoài bão làm một cái “luận án về sự nói dối” để lại cho đời sau, một “hệ thống lý luận” về sự “nói dối có tổ chức” độc nhất vô nhị trên thế giới này! Nhưng… xét thấy khả năng hạn chế và nghĩ ra thì… muộn quá mất rồi! Quỹ thời gian và sức khỏe không cho phép nữa!…

Nói đùa cho vui ư? – Không!

Này nhé:

Chỉ riêng hai cái chữ NÓI DỐI ở xứ ta nó muôn hình muôn vẻ: Nói dối mới đầu được hiểu rất nhẹ nhàng. Mới đầu, đó chỉ là: “Không nói thật” hoặc “Biết sự thật mà không nói” hoặc nói “sai sự thật”!….

Đôi khi Nói Dối cũng có cái “đáng yêu” của nó! Ví dụ “Nói dối để người thân được yên lòng” như trường hợp bác sĩ đã cho biết chồng mình ung thư giai đoạn cuối nhưng bà vợ vẫn cắn răng nói với chồng: ”Không sao đâu! anh sẽ khỏe lại mà!”.

Nhưng cũng chính từ cái quan niệm “dễ thương” đầy tính nhân văn này mà nói dối đã phát triển tới mức trở thành “nghệ thuật”, thành “nguyên tắc”, thành “đường lối”, “chính sách”, “nghị quyết”… cần chấp hành để “tuyên truyền”, “giáo dục tư tưởng” cho toàn dân!

Nó xuất phát từ cái đường lối cơ bản: CÁI GÌ CÓ LỢI CHO CÁCH MẠNG THÌ LÀM, bất kể là nói dối, nói láo, nói phét, nói đại, nói lấy được… đến mức nào cũng không hề là sai trái!

- Mình cứ nghĩ đến cái thời phải chứng kiến thảm họa cải cách ruộng đất chấn chỉnh tổ chức mà… xấu hổ cho cái thân thằng văn nghệ sĩ gọi là “cách mạng” ở xứ Bắc Kỳ! Hàng ngày bao nhiêu đồng bào, đồng đội và cả gia đình vợ mình bị đấu tố láo, bị treo lên cây, bị đánh, bị chôn sống, bị bắn ngay tại chỗ ngay trước mắt mình! Ấy vậy mà, sau khi có chủ trương vận động sáng tác, anh nào anh ấy cũng cố “rặn” cho ra một bài thơ, một bản nhạc thậm chí cả một cuốn tiểu thuyết để ca ngợi cuộc “cách mạng long trời lở đất” đáng nguyền rủa đó! (để khỏi bị coi là không có lập trường giai cấp và có thể bị lôi ra đấu tố bất cứ lúc nào).

- Mình cũng nghĩ đến cái thời “xây dựng xã hội chủ nghĩa, chiếu cố miền Nam” hàng vạn bài báo, tác phẩm gọi là “văn học nghệ thuật” đã tham gia vào cuộc “đại nói dối” về tính ưu việt của những phong trào “Sóng duyên Hải”, ”Gió Đại Phong”, “Cờ ba nhất”! Ngợi ca về “tính hơn hẳn” khi “người cầy có ruộng”. Chẳng quá một năm thì việc tước đi quyền “Người cầy có ruộng” để mang luôn cả trâu bò vào Hợp Tác Xã, cùng với chủ làm ăn tập thể, ăn công chấm điểm cũng lại là một lần hơn hẳn nữa của việc tập thể hóa!

- Và Cuộc “Nói Dối Vĩ Đại” nhất là cuộc chiến tranh giải phóng Miền Nam khỏi tay Đế Quốc Mỹ Xâm Lược!

Sự Thật đã bị đánh tráo quá trắng trợn! Hàng triệu con người đã mất xác đến nay đa số vẫn chưa thể tìm ra, hàng vạn thương phế binh của cả hai miền, hàng triệu gia đình mẹ mất con, vợ mất chồng, con mất cha chỉ vì… “ta đánh đây là đánh cho Liên Xô, cho Trung Quốc” (lời Lê Duẩn)…

Cuộc nhuộm đỏ miền Nam đã được công khai tuyên bố khi người ta đổi tên nước là nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam và đàng hoàng đổi tên Đảng Lao Động thành Đảng Cộng Sản Việt Nam! Đó là Lần nói thật đầu tiên nhưng ngắn ngủi vì phải… tiếp tục nói dối, nói dối nữa, nói dối mãi vi… không có cách nào khác để tồn tại…

- Sau “Đổi Mới” (như cũ) mà ông Đỗ Mười kể công là “Nhờ có Đảng nên mới có Đổi Mới” thì cái chính sách “ăn có nói không” (một biến tướng của nói dối) càng ngày càng phát triển! Xuất phát từ cái đường lối đầy mâu thuẫn “Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”, nói dối trở thành liều thuốc duy nhất xoa dầu, tô vẽ cho con quái vật kinh tế-chính trị chưa từng có trong lịch sử loài người này…

Ngày 3 tháng 4/2012

KHI NÓI DỐI TRỞ THÀNH… “ĐẠO LÝ” ĐỂ TỒN TẠI!

Ở cái xứ này, khi những đứa trẻ lên năm, bắt đầu biết suy nghĩ là chúng đã được tiếp xúc ngay với… nói dối! Người ta dạy cho nó ở ngay những bài hát mẫu giáo rằng thì là: “Nhân dân ta có Đảng cuộc đời nở hoa”, rằng “Bưng bát cơm đầy nhờ có công ơn Đảng ta”…

Lớn lên chút nữa thì: “Đảng đã cho ta một mùa xuân”, “Đảng đã cho tôi sáng mắt sáng lòng”.

Còn nếu chúng có thắc mắc tại sao cha, anh, chú cùng đi B cả mấy năm trời mà báo, đài vẫn tuyên bố “Không có chuyện quân đội miền Bắc xâm nhập miền Nam” và “đây là điều vu cáo trắng trợn” thì… thầy, cô, mẹ, chị chúng chỉ còn biết giải thích: “Đây là chủ trương của Đảng và Nhà Nước”… Còn về chuyện tại sao đánh nhau mà quân ta không thấy có ai chết, cứ đã đi là thắng, trăm trận trăm thắng”? thì… chẳng còn cách nào giải thích khác hơn là: “nói dối để chiến thắng kẻ thù, nói dối để có lợi cho cách mạng!”…

Và cứ thế, ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác, trẻ em, người lớn cứ sống chung với chuyện nói không thành có, nói có thành không…”Đói khổ, thiếu thốn là do Đế Quốc Mỹ”, “hạt bắp, củ mì bổ hơn gạo”, “con nhộng bổ hơn thịt bò”… dần dần đã trở thành nếp sống, nếp suy nghĩ, lẽ sống thậm chí phương tiện sống của không ít người. Điển hình nhất là những “kỹ sư tâm hồn”, càng sáng tác ra nhiều tác phẩm “nói dối như thật” càng mau tiến tới đỉnh vinh quang của địa vị và tiền bạc! Chẳng thế mà Nguyễn Khải đã để lại một tùy bút chính trị “Đi tìm cái tôi đã mất” vang dội khắp thế giới; mà Chế Lan Viên đã có bài thơ “Tôi? Ai?” thú thật về cái tội “luôn động viên xung phong” khi gặp anh chiến sĩ sống sót ngồi bán nước bên đường nuôi con nhỏ”… trong số năm mươi người còn sót lại trong 3.000 người xuống núi” năm nào?

Cũng thật là buồn, là nhục… khi tới hôm nay, một số kẻ vẫn ôm lấy cái số tác phẩm nói dối hoành tráng cực kỳ mà chăng ai còn thèm đọc, thèm dùng đó để kể công kiếm chút ân huệ cuối cùng, mặc dầu đã biết là giải thưởng này nọ chỉ là cái “bia mộ sang trọng cắm lên một cuộc đời văn học nghệ thuật đã kết thúc!” (Nguyễn Khải)

Còn những Lưu Hữu Phước phải đổi tên thành Huỳnh Minh Siêng, Hoàng Việt thành Lê Trực, Nguyễn Ngọc Tấn thành Nguyễn Thi, Bùi Đức Ái thành Anh Đức… những Đài Phát Thanh Giải Phóng, Xưởng Phim Giải Phóng, Nhà xuất bản Giải Phóng với những cái tên Nguyễn Thơ, Y Na, Hương Lan, Lưu Nguyễn-Long Hưng (và cả mình với cái tên Tô Sơn Hà khi viết phim “Đường 9 Nam Lào”)… và nhiều nhiều nữa những cơ quan, những tên tuổi “đội lốt” cứ sống với dối trá như hít thở không khí vậy!

Làm sao mà con em, mà nhân dân không bị lây nhiễm cái không khí dối trá, khắp nơi, nói dối, nói láo là lẽ sống, là phương tiện sống của mấy thế hệ con người…

Ngày 4/4/2012

Tối qua, ghi vào sổ tay những “biến tấu” của nói dối mấy chục năm qua để gõ nốt mấy trang nhật ký tiếp nối thì thấy: Quá phức tạp và quá sức tiếp tục nếu mỗi “biến tấu” chỉ cần giải thích độ một vài dòng.

Này nhé: NÓI DỐI khác NÓI LÁO ở chỗ nào? NÓI LÁO khác NÓI BẬY ở chỗ nào? Còn NÓI PHÉT? NÓI CỨNG? NÓI LĂNG NHĂNG? NÓI NƯỚC ĐÔI? NÓI TẦM PHÀO? NÓI LEO? NÓI LÈO, NÓI LƯƠN LẸO? NÓI ẤP ÚNG? NÓI LOANH QUANH? NÓI LẤP LỬNG, NÓI XA- NÓI GẦN, NÓI ÚP MỞ, NÓI LẤY ĐƯỢC, NÓI DỰNG ĐỨNG, NÓI TRẮNG TRỢN,… và càng đào sâu càng tìm thấy nhiều nhiều kiểu TRỐN TRÁNH SỰ THẬT bằng muôn vàn cách nói dối để cuối cùng đành tạm dừng ở cách nói dối cuối cùng khi muốn che giấu SỰ THẬT là:… CHẲNG NÓI GÌ! hoặc CẤM NÓI khi mạng thông tin toàn cầu Internet đang phát triển tới mức chỉ trong 1/10 giây một SỰ THẬT THẬT đã được thông báo đến tận từng nhà, từng người!

Vì vậy, những cơ quan chuyên sản xuất ra các “đường lối, phương pháp nói dối” càng ngày càng phải nghĩ ra nhiều thứ lý luận nói dối hiện đại hơn thức thời hơn…

Ngày 6 tháng 4 năm 2012

CHƠI TRÒ CHỮ NGHĨA ĐỂ GIẤU SỰ THẬT?

Nếu tinh ý, người đọc sẽ thấy: Sau Hội Nghị Chấn chỉnh ở Quảng Ninh, báo chí, Đài, Tivi bắt đầu chuyển giọng điệu khá nhanh chóng và rõ rệt. Một số từ, cụm từ mới, rõ ràng đã được mang ra sử dụng sau khi có chỉ thị của các “Anh trên” là “không được thông tin một chiều (?) là thiếu khách quan, là phải dựa vào nguồn tin chính thống”… thì ngay sau đó báo in và báo mạng lề Đảng có những cái tít “lạ” tỏ vẻ “khách quan” hơn trước mọi thông tin “không hay ho” lắm cho uy tín của các tổ chức, cá nhân do Đảng- Nhà Nước lập cơ cấu nên!

Ví dụ:

- “EVN chưa báo cáo nên chưa thể khẳng định”, trả lời có tính chất “nói lại cho rõ” về các bài báo vạch ra “EVN lỗ giả, lãi thật”

- Tập đoàn Sông Đà “sai phạm” hơn 10.000 tỉ đồng! Sai phạm? Sai phạm là cái quái gì??? Là Biển thủ? Ăn Cắp? Thất thoát? Lãng Phí?…. tất cả đang còn bỏ ngỏ chờ luồng thông tin chính thống!

- Lãnh đạo xã Vinh Quang (huyện Tiên Lãng, Hải Phòng) tiếp tục công tác ở vị trí cũ!? Riêng quan huyện Hiền thì về Tỉnh làm… chuyên viên (?) (thông cáo báo chí của UBND TP Hải phòng). Về việc “thực hiện kết luận của Thủ Tướng” Về vụ án phá nhà anh Vươn thì… một từ “lạ” mới được sáng tạo: cái nhà của anh Vươn, từ lúc bị hạ bậc thành cái “chòi” bây giờ lại trở thành cái “nhà trông đầm” chứ không phải là nhà để ở, bằng chứng đưa ra là: anh Vươn không có hộ khẩu ở nơi anh khai thác! Đã thế lại còn khai thác quá diện tích, trốn thuế, phá rừng…! Mọi phản ứng lại với cuộc họp báo này không có một chữ như trước Hội Nghị Quảng Ninh!!!

- Về vụ rò rỉ đập Sông Tranh 2, ông Thứ trưởng bộ Công Thương Hoàng Quốc Vượng tuyên bố hùng hồn trước báo chí: “Khẳng định đập Sông Tranh 2 vẫn an toàn, ổn định” và…..” Chắc chắn không xảy ra sự cố nào làm nguy hại đến tài sản và tính mạng của nhân dân”… Và cứng cựa hơn: “Chúng tôi chịu trách nhiệm về lời tuyên bố này!!!” Luồng “thông tin chính thống” như thế thì sức mấy mà báo chí, sau chuyến chấn chỉnh ở Quảng Ninh, dám đăng những bài như bài của tiến sĩ Tô văn Trường, và một loạt bài của các chuyên gia trong và ngoài nước khác yêu cầu tháo nước để sửa chữa tận gốc!

- “Phong bì” – Vấn nạn của doanh nghiệp (thay cho chữ Hối Lộ”!)

- Nhiều “sai phạm” trong quản lý đất đai ở Sóc Trăng… nhưng chỉ có bốn cơ quan và 5 cá nhân không được phép nêu tên được…. đề nghị kiểm điểm!

- “Thanh tra tập đoàn dầu khí-Xử lý tài chính trên 18.200 tỉ đồng” (?!) Xử lý tài chính là cái trò gì? Thu hồi? Bắt đền? hay Phân phối lại? mười tám ngàn hai trăm tỷ (18.200.000.0000) VND của dân mà viết cứ ỡm ờ như xử lý qua quít vài cân thịt siêu nạc bắt quả tang ở Đồng Nai?!

- Và gần đây nhất: Tất cả mọi phương tiện truyền thông đều đồng loạt… IM LẶNG trước việc đồng chí Xăm-Béc thủ tướng Hun Xen, chủ tịch Hội Nghị cấp cao ASEAN đã cho VN ăn “quả đắng” hoặc bị trúng gió Tàu (mà báo chí thế giới đã nói thẳng (do áp lực của Hồ Cẩm Đào và món quà hơn 1 Tỷ Đô-la nhận được trong cuộc viếng thăm “có ý đồ” trước ngày khai mạc Hội Nghị Cấp Cao ASEAN đúng 3 ngày) bằng hành động GẠT PHẮT việc thảo luận về hành động ngang ngược ở Biển Đông của TQ ra khỏi chương trình nghị sự (!), thậm chí có báo nước ngoài còn cho là “Trung Quốc đã thành công trong việc tách bó đũa ra từng chiếc” hoặc “Khối ASEAN đã bị chia rẽ trong vấn đề Biển Đông”… v.v… thì “Tiếng Nói của Ta” là…” IM BẶT”! Hoặc đưa tin chung chung, trừ việc lần này không có câu “Hội Nghị đã thành công tốt đẹp” như thường lệ! (Đọc “Asia Bloc Slit on Disputers with China” trên Asia News của Wall Street Journal ngày 4/4/2012 ở đây)!

DOC vẫn là DOC, COC không thể ra đời do Kampuchia không tán thành nếu ASEAN thảo luận một mình COC không có Trung Quốc!

Thông tin “khách quan”, “không cảm tính”, “không một chiều” “theo hướng chủ đạo chính thống” là thế đấy!

Gọi tên cho đúng những hiện tượng trốn tránh Sự Thật mới lạ này là gì? Xin nhường cho mọi người! Mình quá mệt mỏi rồi!

Nguồn: Blog Tô Hải

 

4 Phản hồi cho “Nhật ký mở về 1001 kiểu… nói dối!”

  1. ĐẠI NGÀN says:

    NGUỒN GỐC CỦA SỰ NÓI DỐI

    Nói dối là nói không đúng sự thật, sai sự thật, ngụy tạo sự thật, phản lại sự thật để lừa người khác. Mục đích của sự nói dối là để đạt tới kết quả, tới yêu cầu thành công nào đó bằng mọi giá, trong đó sự nói dối là cái giá bên cạnh bạo lực và khủng bố. Có nghĩa nói dối là hành động gian dối bằng lời nói, bên cạnh hành động gian dối bằng việc làm là bạo lực và khủng bố. Khi chưa cần thiết phải hành động gian dối, đó là giai đoạn của nói dối. Khi nói dối không đạt đến kết quả nữa, đó là lúc phải hành động gian dối, là vũ lực và khủng bố tinh thần. Cũng có khi cả hai cùng kết hợp nhau tùy điều kiện. Nên nói chung lại, sự dối trá chính là lời nói trí trá, còn bạo lực và khủng bố lại là sự trí trá bằng hành động dựa trên sự bạo hành, tàn sát, bằng chính sự hành động. Nhưng phương diện nào, sự trí trá bằng lời nói hay hành động thực chất đều phi nhân bản và phản lại ý nghĩa cùng giá trị con người cũng như xã hội.
    Trong tính cách đó hành vi nói dối hay hành động phi đạo lý có thể thể thuộc phạm vi cá nhân, tập thể, hoặc cộng đồng, hay xã hội. Nó có thể riêng biệt, rời rạc, hay hình thành nên một hệ thống đầy đủ, chặt chẽ, toàn diện. Đối tượng của nó cũng vậy, có thể là cá nhân riêng lẻ, tập thể, cộng đồng, hay xã hội.
    Như vậy nói dối hay hành vi phi đạo lý là mối quan hệ bất chính giữa chủ thể con người, đối tượng con người, và bản thân của ngôn ngữ cũng như hành vi trái đạo lý làm gạch nối trước mắt hay thường xuyên, và cũng đều là ngôn ngữ, thái độ, hành động chống lại ý nghĩa cũng như giá trị con người chân chính, chống lại đạo lý nói chung.
    Nhưng tại sao lại xảy ra sự tha hóa đó của con người, cá nhân, tập thể, cộng đồng, cũng như xã hội ?
    Đó chính là bản chất thấp kém hay nguyên tắc mục đích biện minh cho phương tiện. Bản chất thấp kém, là vi ít giáo dục, bản chất bẩm sinh xấu, hay do đời sống thấp kém mang lại. Còn nguyên tắc mục đích biện minh cho phương tiện cũng là sự ngụy biện, ngụy tín, do bản chất thấp kém, ít giáo dục, kết hợp với sự cuồng tín, xuất phát do sự tuyên truyền về một mục đích xã hội tốt đẹp nào đó khiến cho phải mù quáng, hấp dẫn. Có nghĩa xuất phát của sự nói dối và hành động phi đạo lý cơ bản vẫn là bản chất tự nhiên thiếu tốt đẹp, trình độ văn hóa thấp, ít hiểu đạo lý, kết hợp với sự mù quáng do cả tin vào một mục đích giả ảo nào đó, hay thuần túy chỉ là do việc theo đuổi các tham vọng cá nhân hay các quyền lợi vật chất tầm thường, thấp kém. Bởi vì nếu không có các cơ sở đó, tức nếu chỉ có các tố chất tốt cũng như với các mục đích đạo lý, không thể có sự nói dối hay sự hành vi ngược đạo lý.
    Cuối cùng, ý nghĩa của lý thuyết cũng là một nguồn gốc quan trọng của sự nói dối và hành vi phi đạo lý. Tức là nếu lý thuyết trong sáng, đạo đức, không thể đưa bất kỳ cá nhân nào tới các lời nói, hành vi hay mục đích xấu hoặc tồi tệ chỉ vì lý thuyết đó. Sự tồi tệ nếu xảy ra chỉ là do bản chất của cá nhân liên quan đi ngược lại với lý thuyết tốt đẹp đó. Trái lại, nếu lý thuyết là ngụy tín, ngụy biện, gian dối, nó chính là nguồn gốc của mọi lời nói, hành động phi đạo lý do chính lý thuyết đó dẫn dắt cá nhân hay tập thể hoặc cộng đồng cũng như xã hội gây ra. Dầu sao chăng nữa, lời nói dối, hành động phi đạo lý luôn có tính dây chuyền hay hệ quả dây chuyền. Nó dắt dây nhau các cá nhân, các nội dung, ý nghĩa lời nói, các hành động phi đạo lý làm thành một xâu chuỗi, một dây xích bất tận, làm lũng đoạn cả tâm lý cá nhân, cộng đồng, xã hội. cũng như có khi tác hại bao quát đến cả giống loài. Đó là tất cả sự phân tích về nguồn gốc của sự nói dối và hành động gian dối, phản đạo lý trong xã hội loài người. Nó là hiện tượng cá nhân, lẫn hiện tượng cộng đồng cũng như xã hội. Các sự kiện đó đan kết nhau, tạo thành hệ thống rời rạc, bao quát hoặc hoàn chình, và mức độ nguy hiểm cho xã hội cũng từ đó mà được gia tăng theo. Nói chung lại, nói dối là hành vi bằng lời nói đầu tiên cho mọi tính cách gian dối bằng hành vi và hành động tiếp theo. Ngôn ngữ và hành động trong sự nói dối là nguyên nhân hay khởi đầu cho mọi sự gian dối, phi đạo lý tiếp theo, và các nguyên nhân bao quát của nó do từ đâu, chính là những điều trên kia đã được chỉ ra, phân tích, đánh giá, và kết luận. Nói chung đó là sự tha hóa ghê gớm thật sự của cá nhân, tập thể, cộng đồng cũng như xã hội, kể cả chủng loài. Song có điều, mọi ý nghĩa nói dối, mọi hành vi gian dối, vi phạm đạo lý, chỉ có thể tồn tại nhất thời, nhưng không bao giờ trường cửu hay vĩnh viễn. Bởi chính đạo lý làm người, sự chân chính, sự cao quý của tinh thần, ý thức con người về lâu về dài, dầu truân chuyên, bầm dập hay bị chà đạp vô đạo bao nhiêu, cuối cùng cũng nhất thiết luôn luôn vẫn chiến thắng và vĩnh viễn chiến thắng mà không hề có điều ngược lại. Đó chính là ý nghĩa cùa nguyên tắc bản chất tối hảo của con người hay xã hội con người luôn luôn chiến thắng trong về lâu về dài mọi sự kiện, mọi hiện tượng suy thoái nhất thời của cá nhân và xã hội loài người chính là như thế.

    THƯỢNG NGÀN
    (10/4/12)

  2. Tuần Triệt says:

    Khi đất nước thay đổi , tội nghiệp cho dân tộc Việt Nam : Cả ngàn năm sau chưa tẩy rửa hết sạch mùi BẨN cộng sản ( Tội nghiệp con cháu dòng họ lãnh đạo cộng sản phải hệ lụy vì họ ).

    HỞ LÃNH ĐẠO CỘNG SẢN, AI CÓ LƯƠNG TRI HÃY THỨC TỈNH ĐỪNG VÌ BÃ LỢI DANH MÀ BÁN MÌNH CHO QUỶ DỮ PHƯƠNG BẮC.

  3. Vũ duy Giang says:

    Nguyên Phó CN.Văn phòng QH Trần quốc Thuận trả lời phỏng vấn của báo Thanh Niên:”Cơ chế hiện nay tạo KẼ HỞ cho THAM NHŨNG vơ vét tiền của nhà nước…Nhưng cái mà chúng ta MẤT lớn nhất,lại không phải là tiền,dù số tiền bị mất lên đến hàng TRĂM TỶ,mà cái lớn nhất bị mất là ĐẠO ĐỨC.Chúng ta hiện sống trong 1 xã hội mà chúng ta phải NÓI DỐI VỚI NHAU ĐỂ SỐNG,Nói dối hằng ngày,trở thành THÓI QUEN,rồi thói quen đó LẶP LẠI nhiều lần THÀNH ĐẠO ĐỨC,mà cái đạo đức đó rất MẤT đạo đức”.

    Nhà văn Nguyễn Khải,đại biểu QH,Phó TTK Hội Nhà Văn VN cũng đã viết trong”Đi tìm cái tôi đã mất”
    “Ngôn ngữ là mặt YẾU nhất trong các lãnh vực thượng tầng cấu trúc tại các NƯỚC XHCN,vì LÃNH ĐẠO các nước đó,dùng ngôn từ để CHE ĐẬY…Người CS nói DỐI lem lém,nói dối LÌ LỢM,nói dối KHÔNG hề biết XẤU HỔ,không hề run sợ.Người DÂN vì muốn SỐNG CÒN,cũng đành phải DỐI TRÁ theo”.

    Có Người cũng đã viết về”cái DỐI”của các”Vua tập thể” ở VN như sau:

    “DỐI Trời,LỪA DÂN,đủ muôn ngàn KẾ
    Gây THÙ,kết OÁN,trải mấy mươi năm
    ….Thằng há miệng,đứa nhe răng
    Máu mỡ bấy NO NÊ chưa chán
    Nay XÂY NHÀ,mai CẮP ĐẤT
    Chân tay nào,phục dịch cho vừa
    Nặng nề,như nỗi phu phen
    Tan tác cả nghề canh cửi
    ĐỘC ÁC thay,trúc Nam Sơn không ghi hết TỘI
    Dơ BẨN thay,nước ĐÔNG HẢI không rửa sạch mùi!
    Lòng người đều CĂM GIẬN
    TRỜI đất chẳng DUNG THA”

    Ai viết? Thời nào? Chính là Nguyễn Trãi viết”Bình Ngô đại cáo” chống kẻ”Bá quyền phương Bắc”, và những ai làm tay sai của chúng ở VN hiện nay!

  4. Thiên Đức says:

    Bài viết rất thú vị .
    Nói dối , bịp bợm ,đàn áp , khủng bố là nghề của đảng thực dân cộng sản mà .
    Chúc Cụ Hải luôn bình an và sức khỏe !
    Nghe tới 14 đứa là thấy thối rồi . Lừa bịp , ăn bẩn , gian ác .

Leave a Reply to Vũ duy Giang