WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Môi trường đấu tranh chưa bao giờ thuận lợi như lúc này

30/4/1975–30/4/2012, 37 năm đã qua kể từ khi cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn phi lý đã chấm dứt trên đất nước ta. Với thời gian, nhận thức về thời cuộc đã ngày càng sáng tỏ trong tâm thức của người Việt Nam ta. Những quan điểm đối lập do hoàn cảnh lịch sử, do thành kiến và định kiến, do tác động của những học thuyết xa lạ dần dần được tháo gỡ và xóa bỏ, đưa lại một đồng thuận gần như thống nhất rất quý báu và đáng mừng.

Đó là nhận thức rằng học thuyết Mác – Lênin được một số người lãnh đạo cộng sản du nhập vào Việt Nam là một học thuyết sai lầm, nguy hiểm, trái với bản chất nhân đạo của con người, đã phá sản hoàn toàn ở bất cứ nơi nào nó được áp dụng – từ châu Âu, sang Liên Xô cũ, đến Trung Âu và Đông Âu, và ở ngay những nơi nó còn được xưng tụng một cách giả dối như Trung Quốc, Việt Nam, Cuba, Bắc Triều Tiên.

Đó là nhận thức rằng nếu như những người lãnh đạo cộng sản Việt Nam không du nhập chủ nghĩa Mác-Lênin, chủ nghĩa cộng sản vào Việt Nam thì cuộc chiến tranh Pháp -Việt đã có thể tránh khỏi, vì chính quyền Pháp và phương Tây lúc ấy theo chiến lược be bờ (Containment Strategy) ngăn chặn làn sóng cộng sản độc tài và phi nhân do Liên Xô cầm đầu. Nếu như nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa và nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa VN không tự nguyện là tiền đồn của phe cộng sản do Đệ Tam Quốc tế Cộng sản thành lập thì cuộc chiến tranh Việt-Mỹ đã không thể xảy ra.

Nhiều đảng viên cộng sản Việt Nam, đặc biệt là các đảng viên trẻ và trí thức, kể cả đảng viên kỳ cựu, lão thành, có công tâm, nay đã biết rằng Quốc hội châu Âu đã lên án chủ nghĩa cộng sản là tội ác khủng khiếp, là sai lầm lớn nhất của lịch sử loài người, và giữa thủ đô Washington của Hoa Kỳ đã dựng lên bức tượng đài kỷ niệm hơn 100 triệu nạn nhân của chủ nghĩa Cộng sản, trong đó có hàng triệu nạn nhân người Việt bỏ mạng trong chiến tranh, trong cải cách ruộng đất, trong tàn sát các đảng phái yêu nước, trong đàn áp phong trào đòi tự do và dân chủ.

Từ nhận thức về lịch sử trên đây, đông đảo nhân dân ta ngày càng nhận rõ đảng CS hiện nay không những không còn là động lực của lịch sử mà trên thực tế đã trở thành trở ngại cho sự phát triển của đất nước và cản trở sự hội nhập với thế giới.

Gần đây đảng CS qua Hội nghị Trung ương 4/Khóa XI đã thú nhận sự trì trệ, tha hóa của mình, báo động về quá trình suy thoái đạo đức nhân cách tệ hại nhưng không đưa ra được biện pháp nào có thể có hiệu quả. Qua thực tế có thể khẳng định Trung ương và Bộ Chính trị đảng CS đang đối mặt với một vụ án khổng lồ, đó là cả 88 triệu người Việt trong đó có 50 triệu nam nữ công dân có thể phát đơn kiện hơn 200 con người đó đã biển thủ bao nhiêu của cải tiền bạc của đất nước, của nhân dân, tự tiện cắt từng mảng lớn ngân sách quốc gia cho ngân sách của đảng, đã tước đoạt biết bao ruộng đất của nông dân để chia nhau, đã ươn hèn và tham lam để cho bọn bành trướng chiếm đất, chiếm biển, chiếm đảo của ta, đã quản lý một cách quan liêu và tham nhũng 17 tập đoàn kinh tế nhà nước, để hoang phí hết chục ngàn tỷ đồng này đến chục ngàn tỷ đồng khác – như vụ Vinashin, rồi đến vụ VN Petro, rồi tàn bạo trừng trị mọi tiếng nói ngay thật tố cáo họ.

Họ là thủ phạm làm cho văn hóa suy đồi, đạo lý băng hoại, y tế bệ rạc, giáo dục tàn tạ.

Tự trưng ra bộ mặt tham lam, tội lỗi, phạm pháp, tha hóa, đảng CS không còn là một nhân tố tử tế trong xã hội, nó đã tự đánh mất tính hợp pháp và chính đáng, nó phải được thay thế càng sớm càng tốt.

Chúng ta đang sống giữa thế giới văn minh, dân chủ, hiện đại, có tinh thần quốc tế đùm bọc, che chở cùng nhau hợp tác, lại có Hiến chương Liên Hiệp Quốc và một loạt văn kiện quốc tế làm nền tảng, trong đó quan trọng nhất là những Tuyên ngôn Nhân quyền, tất cà được coi như Hiến pháp của Cộng đồng Thế giới, mà chính quyền trong nước đã tự nguyện tham gia.

Chưa bao giờ bà con trong nước ta lại hiểu rõ ràng sâu sắc là cần thay đổi hẳn hệ thống chính trị của đất nước ta, không thể bằng lòng với những đổi mới hình thức, bộ phận, nhằm xoa dịu sự bất mãn của quần chúng. Đó chỉ có thể là từ hệ thống độc đảng sang hệ thống đa đảng trong trật tự luật pháp, các đảng chính trị hợp pháp vừa cộng tác vừa ganh đua thay phiên nhau cầm quyền. Đảng CS chỉ có lợi là do có ganh đua, có kiểm soát lẫn nhau, có cử tri làm trọng tài, đảng CS sẽ buộc phải giữ gìn đạo đức, tài năng, trở nên trong sạch, có công tâm hơn hiện nay, sẽ có thể lấy lại uy tín và niềm tin của quần chúng.

Trước tình hình trong nước và thế giới chưa bao giờ thuận lợi như hiện nay, mong rằng trí thức, tuổi trẻ, cá đảng viên cộng sản trong sạch lương thiện hãy suy nghĩ, trao đổi để đi đến thành lập một đảng thật lành mạnh, có thể gọi là đảng Xã hội – Dân chủ Việt Nam, hay Tập hợp Công dân Việt Nam, hay đảng Dân tộc Việt Nam… cổ suý tự do và dân chủ thật sự, công bằng xã hội, pháp quyền nghiêm minh, coi trọng phụ nữ và tuổi trẻ, phục hồi những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc ta.

Tôi nghĩ bà con ta ở trong nước có thừa đủ sức để lập nên chính đảng của chính mình, với sự ủng hộ, hỗ trợ từ xa của cộng đồng ở nước ngoài. Cộng đồng nước ngoài hãy tận lực hỗ trợ bà con ta ở trong nước, chủ yếu là vận động chính quyền nước mình đang sinh sống ủng hộ có hiệu quá quá trình chuyển đổi hệ thống chính trị ở trong nước. Vừa rồi bà con ta đã tập trung được 150.000 chữ ký trong một kiến nghị thiết thực, cũng là một hành động mạnh mẽ thiết thực chưa từng có.

Nhằm mục đích cứu nước cứu dân, đông đảo nhân dân ta có thể biểu dương nguyện vọng và ý chí muốn đổi mới hệ thống chính trị một cách hòa bình và có trật tự,với khẩu hiệu rõ ràng đòi tự do báo chí, đòi tự do lập hội, đòi ứng cử tự do, đòi trưng cầu dân ý về Hiến pháp mới, về tên của chế độ có nên là «xã hội chủ nghĩa» hay không? Có nên giữ chế độ độc đảng hay không? Có nên giữ chủ nghĩa Mác – Lênin hay không? Có nên giữ sở hữu quốc doanh làm chủ đạo nền kinh tế hay không? Nếu tất cả nhân dân, từ trí thức, sinh viên, học sinh, nhà kinh doanh, nông dân, thương nhân, lao động, thành viên các tôn giáo cùng cựu binh sĩ, gia đình liệt sỹ, gia đình quân nhân, cả những sỹ quan và nhân viên công an thật sự quý trọng dân, cùng nhau cất cao tiếng nói, can đảm bày tỏ ý nguyện của mình thì không một thế lực đen tối nào dám đàn áp.

Tôi viết bài này với tâm huyết của một người không mảy may có một tham vọng chính trị nào, chỉ xin bày tỏ một mong muốn duy nhất là nhân dân Việt Nam rất xứng đáng được hưởng tự do như mọi dân tộc khác, và xin toàn dân hãy cùng nhau đứng dậy đòi lại cái điều quý nhất ấy của chính mình.

Xin các bạn góp ý và trao đổi sôi nổi, xem há chẳng phải hiện nay là thời điểm thuận lợi chưa từng có cho sự nghiệp tự do dân chủ của toàn dân? Há chẳng phải môi trường chính trị trong và ngoài nước hiện nay là rất mực thuận lợi? Bắc Phi, Trung Đông, Trung Âu, Miến Điện nhắn nhủ điều gì cho chúng ta? Há chẳng phải việc xây dựng một tổ chức chính trị tử tế, lương thiện, yêu nước thương dân là tối cần thiết ? Ta có quyền và có sức làm hay không? Há chẳng phải đây là điều then chốt nhất?

Há chẳng phải chung lòng chung sức mọi tầng lớp, mọi ngành nghề, mọi tôn giáo, nam và nữ để đấu tranh cho một nước Việt Nam Độc lập, Tự do, Dân chủ, Bình đẳng, Phồn vinh, Hạnh phúc là thuận lòng dân, thuận trào lưu của thời đại? Há chẳng phải ý dân cũng là ý trời? Há chẳng phải tuổi trẻ chiếm đa số cử tri và phụ nữ là một nửa số cử tri có vai trò to lớn? Những nữ nhi yêu nước ngay thật như các cô Bùi Minh Hằng, Đỗ thị Minh Hạnh, Lê Công Nhân, Nguyễn Thị Dương Hà, Bích Huyền, Huỳnh Thục Vy, Võ Thị Hảo … không phải là hiếm.

Cũng xin nhắc lại nhân dịp sắp đến ngày 30-4 là lãnh đạo đảng Cộng sản còn nợ nhân dân ta lời hứa danh dự hòa giải và hòa hợp dân tộc, họ đã lật lọng thay vào đó là sự chiếm đóng và trả thù, họ còn nợ món nợ nữa là nền dân chủ cộng hòa mà họ chưa bao giờ thực hiện.

Đó là những món nợ của dân, của nước, trước sau không ai có thể quên và phủi tay được. Lúc này là thời cơ cho một việc làm mạnh dạn, quả đoán, quyết định vận mệnh dân tộc. Lúc này là lúc Thiên thời, Địa lợi, Nhân hòa, là lúc môi trường trong nước và quốc tế thuận lợi nhất để, trước hết, ta tự giúp ta, sau đó, quốc tế mới hỗ trợ cho chúng ta được. Sức dân sẽ hùng hậu, vô tận, không bao giờ cạn. Lịch sử đã đến và gõ cửa từng nhà, thức tỉnh từng công dân Việt, bạn có nghe thấy không, thưa bạn?

Bùi Tín (VOA)

 

25 Phản hồi cho “Môi trường đấu tranh chưa bao giờ thuận lợi như lúc này”

  1. ThànhLiên says:

    Thương ông Bùi Tín quá. Hôm vừa rồi tôi có xem qua clip ông Tín trả lời phỏng vấn và nói chuyện ở một chỗ nào đó ở nước Mỹ. Tôi thấy rằng việc ông Tín từ bỏ đảng CS là việc của ông ấy, việc ông vạch ra những sai lầm khuyết điểm của CS cũng là quan điểm của ông ấy. Nhưng ông ấy để cho kẻ vô văn hóa chửi hoặc nêu những câu hỏi hằn học nhằm vào chế độ CS, nhằm vào ông Tín trước đây thì thật là quá thể, phỏng vấn hoặc hỏi theo kiểu như xã hội đen. Tự do nước Mỹ như vậy thì lẫn lộn vàng thau hết. Thương ông Tín là đã nhận lời để vặn vẹo mình, mất thời gian và tốn sức khỏe. Luật sư gì mà hỏi những câu không bằng mấy anh chạy xíchlô, ba gác; Muốn nói gì thì nói ch là chỉ đánh thuê cho Mỹ, không thể “ngồi cùng chiếu” với ông được, ông Tín ạ. Từ lần sau ông Tín muốn nói chuyện hay trả lời phỏng vấn thì hãy chọn một đài truyền hình hoặc một báo nào nó có uy tín, nhất là người hỏi phải có trình độ có uy tín chứ đừng xô bồ ngồi vậy nữa mà giảm uy tín của ông.

  2. Trung Kiên says:

    Những cuộc “càn quét” của CA, bộ đội đánh đập nông dân ở Cống Rộc Tiên Lãng, ở Văn Giang, Vụ Bản (Nam Định) quả thực đã làm cho người dân vô cùng phẫn nộ và căm ghét bạo quyền csvn!

    Hãy bấm vào xem để thấy;

    Những cú đánh tuyệt chiêu với tinh thần “kiên quyết tấn công” của các chiến sĩ công an

    Đồng ý với bác Bùi Tín, đúng là “Môi trường đấu tranh chưa bao giờ thuận lợi như lúc này”!

    Công nhân, nông dân Việt Nam phải mau đoàn kết để sống còn!

  3. CôngĐài says:

    Những phản-hồi cho bài viết chủ này, đa-số đã nói lên nhiều khía-cạnh một cách hợp-lý rồi, chỉ lộ ra vài phản-hồi có tính-cách đánh-phá một cách trơ-trẽn, ngốc-nghếch. Tôi tin rằng Phận Trầm Luân có lý khi nói ‘ Thật ra thì bác ấy không cần phải trả lời ‘, còn Ngàn Khơi thì phân-tích, lý-luận sâu hơn, và tôi đồng-ý với phần nhận-định của anh ấy ‘ cái quan-trọng không phải ở khía-cạnh tìm-hiểu về vấn-đề … nhưng chính là có thừa-nhận vấn-đề như thế đó hay không ‘.
    Phần tôi, tôi chỉ muốn trực-tiếp nhắn gởi các bạn rubiqeen và humaa. Ở đời thường có những nghịch-lý (paradox) ; khi nói ‘ không để ý ‘, cũng có nghĩa ‘ có quan-tâm ‘. Vì có quan-tâm nên rubiqeen mới dài giòng lý-luận. Ô.BT có thể ‘ có cơ-hội ‘, có thể ‘ muốn địa-vị ‘, v.v… nhưng điều đó không quan-trọng. Quan-trọng là ông ấy biết ‘ dùng gậy ông đập lưng ông ‘, vì qui-luật biện-chứng duy-vật không thay-đổi. Ông ấy biết rõ nội-tình CSVN, dù là cũ, nhưng ‘ không có cũ sao có mới ‘. Đường-lối CS là nhất-quán cơ mà. Vậy ông ấy tiếp-tục là phát-ngôn-viên cho tiếng nói tự-do, dân-chủ, thì hẳn tiếng nói đó có hiệu-quả làm vô-hiệu-hóa những mạ-lị, công-kích, những đòn phép mới như ‘ muốn làm bộ quên khuấy mất ông ‘ của những tên tay-sai cho CSVN, những tên tiếp-tục dùng lý-thuyết CS làm phương-tiện cho chính-sách hiện nay – đang trở nên lỗi thời – của chúng. Chúng tôi hoan-nghênh ông ấy, một người không còn mắc-míu gì với CSVN, với tập-đoàn cầm đầu của đảng này ; ông ấy không còn ‘ ở giữa hai lằn ranh nữa ‘, ông ấy đã đứng hẳn bên bờ này của tiếng nói cho sự tự-do và dân-chủ. Đây là con đường mà ông ấy đã quyết-định – với sự ý-thức rõ-rệt của sự khốc-hại trầm-trọng, to lớn mà CSVN gieo-rắc cho tổ-quốc, dân-tộc và đồng-bào VN đã và đang xảy ra hiện nay.. Sự chín-chắn, tuổi đời ông có đủ và thực-tâm của ông chắc-chắn đem lại lợi-ích thực-tiễn cho đồng-bào, cho tiền-đồ tổ-quốc và cho dân-tộc VN trong những bài viết của ông ít nhất là hiện nay.

  4. humaa says:

    Xin chào đ/c Tín.
    Sau khi đ/c đi công tác ở Pháp và ở lỳ bên đó không về, chúng tôi vẫn chờ đ/c về đây.
    Bao giờ về thì báo cho chúng tôi ra sân bay đón nhé.

  5. rubiqeen says:

    Ở trong nước chẳng ai để ý đến ông Bùi Tín cả đâu. Chúng tôi thế hệ đã lớn tuổi có biết tên Bùi Tín (thành tín) viết báo thôi. Việc ông ấy bỏ ra nước ngoài trước hết là do ông ấy cơ hội, muốn có địa vị chính trị khi CSVN sụp đổ. Chắc ông Tín cho rằng CSVN sẽ sụp đổ nhanh trong một hai năm sau khi ông chạy qua ngoại quôc. Thế nhưng đã lâu quá rồi mà họ chưa sụp đổ, thậm chí họ càng mạnh thêm. Khả năng ông Tín chết ở nước ngoài rồi mà họ vẫn chưa hề hấn gì cả. Tóm lại ông Tín đã tính toán sai lầm, quá cơ hội khi “đi tắt, đón đầu”. Bây giờ ông cũng hết vốn tư liệu ở trong nước, quanh đi, quẩn lại ông chỉ biết có một vài phần tử bất mãn ở trong nước mà ông hay nêu mà thôi. Các bài viết của ông chẳng có thêm tư liệu gì mới, nó vẫn chỉ trích dẫn những thứ ông biết đã cách đây mấy chục năm, quá lạc hậu. Bây giờ có thể ông đã nhận ra sai lầm của mình! nhưng ông biết rồi đấy trên thế giới này những kẻ phản bội là những kẻ bị cả hai phía không bao giờ coi trọng. Trường hợp của ông là điển hình cho việc đó, vì vậy ông nên chọn cho mình một đường thoát đi trước khi ông nhắm mắt xuôi tay.

    • Trực Ngôn says:

      Ông rubiqeen là người nước nào mà rành rõi VN đến thế? Ông viết rằng ‘Ở trong nước chẳng ai để ý đến ông Bùi Tín cả đâu. Chúng tôi thế hệ đã lớn tuổi có biết tên Bùi Tín (thành tín) viết báo thôi.

      Viết như vậy là Ông đã mắc phải cái bệnh mãn tính đòi làm đại diện cho những người VN khác, giống như đảng lúc nào cũng đòi đại diện nhân dân, của dân và vì dân, nhưng lại đánh dân tàn ác?

      Tôi nghĩ, có lẽ dân Việt Nam có rất ít người biết đến ông rubiqeen, ngược lại, có rất nhiều người Việt Nam và thế giới biết ông Bùi Tín, một cựu Đại Tá QĐNDVN đã từng viết báo và có mặt trong ngày lịch sử 30/4/1975 tiếp thu chính quyền Sàigòn tại dinh Độc Lập!

      Ông rubiqeen cho rằng, ông Bùi Tín ‘bỏ ra nước ngoài trước hết là do ông ấy cơ hội, muốn có địa vị chính trị khi CSVN sụp đổ‘.

      Viết như vậy mà ông rubiqeen không biết ngượng? Không sợ bị thụt lưỡi à?

      Ông Bùi Tín đã viết rằng là; ‘Tôi viết bài này với tâm huyết của một người không mảy may có một tham vọng chính trị nào, chỉ xin bày tỏ một mong muốn duy nhất là nhân dân Việt Nam rất xứng đáng được hưởng tự do như mọi dân tộc khác, và xin toàn dân hãy cùng nhau đứng dậy đòi lại cái điều quý nhất ấy của chính mình‘.

      Có lẽ vì ông rubiqeen là người cúc cung phục vụ đảng, chỉ còn biết ‘còn đảng còn mình’, hận thù chồng chất bên trong, nên đã có những lời lẽ bất nhã với ông Bùi Tín?

  6. Nguyên Viêt says:

    Trước hết tôi thành thật ca ngợI ông Bùi Tín là môt ngườI rất can đảm dám từ bỏ hàng ngủ và địa vị mà ông đã có, hơn thế nữa đã công khai vạch trần sự sai lầm của chủ nghĩa CS mà ông đã theo đuổI hơn nữa cuôc đờI ngay sau khi CS chiếm cứ miền Nam. ( Ở đây tôi xin mở dấu ngoặc nói rằng con ngưòi đi tìm môt lý tưỡng là khó mà từ bỏ môt lý tưởng lại càng khó hơn, đó là môt cuôc đấu tranh vô cùng khó khăn ).
    Hơn lúc nào hết, bây giờ là thờI điểm như ông Bùi Tín đã nói hãy chung sức chung lòng các giớI đồng bào trong cũng như ngoài nước hãy nắm tay nhau đoàn kết lại tạo thành môt lực lượng để đấu tranh đòi tự do nhân quyền và dân chủ cho Việt Nam.
    Hiện nay toàn dân Việt Nam rất cần những ngườI can đảm như ông Bùi Tín, những cán bô đảng viên CS , những ngườI bô đôI các cấp cũng như tất cả các lực lượng công an cảnh sát hãy noi gương ông Bùi Tín để cùng toàn dân nắm tay nhau làm nên lịch sữ cho dân tôc.Tất cả các anh em hãy nghỉ xem súng đạn gươm dao của nhà nước giao tận tay cho anh em để trấn giữ biên cương bảo vệ tổ quốc và nhân dân hay là dùng để đàn áp giết hại đồng bào ? Sự thật bi đát nầy tôi tin chắc chính anh em là ngườI biết rỏ hơn ai hết. Rõ ràng là anh em đã làm theo chỉ thị của đảng CSVN để chống lại những nguyện vọng tha thiết của đồng bào, đó là môt việc sai lầm nghiêm trọng. Các anh em có biết hiện nay mọI ngườI chỉ mong muốn có được sự tự do và công bằng hay không ? Chúng ta những ngườI dân Việt Nam dù ở chân trờI góc biển nào đi nữa cũng sẳn sàng dang tay ôm lấy tất cả những ngườI trở về vớI chính nghĩa tự do.
    Đúng vậy, nhân dân miền Nam chưa bao giờ có ý nghỉ hận thù nhân dân miền Bắc cả, từ thờI Quang Trung có phải đã giúp dân miền Bắc thoát khỏi ách thống trị của quân Thanh đó sao ? Khi hiệp định 1954 ký kết hơn triệu ngườI miền Bắc di cư vào Nam có phải đã được nhân dân miền Nam lo lắng giúp đở tạo dựng cho họ có được môt đờI sống êm đềm hạnh phúc đó sao ? Còn cuôc chiến tranh vửa qua là môt cuôc chiến đấu vì chính nghĩa tự do chớ không phãi đánh thuê cho Mỹ như Hà NôI đã tuyên truyền nên không thể coi đó là cuôc chiến tranh huynh đệ tương tàn được. Có thể nói đó là cuôc chiến tranh xâm lược của CS thì đúng hơn. BởI vì bản chất của chiến tranh xâm lược là tấn công chiếm cứ và áp đặt nền đô hô khắc nghiệt. Đảng CSVN đã làm y như thế đó vớI nhân dân miền Nam sau 30/4/75 như mọI ngườI đã thấy. Thế mà đảng và chính phủ Hà NôI nói rằng miền Nam được giãi phóng, phải nói là nhân dân miền Nam BI giãi phóng thì đúng hơn, rỏ ràng ngườI ta đang có tự do mọI thứ khi không phải bó chân không cho đi lại, bóp họng không cho nói không cho ăn. Kinh nghiệm lịch sử cho thấy đừng bao giờ tin những gì CS nói, cho nên không có vấn đề hòa hợp vớI CS được. Trên thế gian nầy từ cổ chí kim chưa có môt quốc gia nào mà chỉ môt nhóm ngườI tự vỗ ngực cho mình mớI có đôc quyền yêu nước như cái đám CS. Nếu không muốn để tiếng xấu muôn đờI thì hãy thi hành chính sách đa đảng và công khai tranh cử công bằng đi, nếu đảng CS thắng thì cứ cầm quyền trong thờI hạn hiến pháp quy định, nếu thua thì trở thành đảng đối lập như các nước Tây phương đang áp dụng, dó moi là bãn chât anh hùng, cú xung là anh hùng mà so không dám làm. Đừng đề xảy ra tình trạng như các nước Trung Đông thì nguy to, nếu đảng CSVN muốn tồn tại lâu dài thì chỉ có môt con đường duy nhất để lựa chọn mà thôi. Tôi tin rằng tuyệt đại đa số nhân dân cả hai miền Nam Bắc đều không bao giờ làm khó dể những ngườI đảng viên CS, trừ phi những kẻ có qúa nhiều tôI ác phải được xét xử theo luật định mà thôi.
    Thế giớI đã đổI thay đất nước cần phãi chạy theo cho kịp đà tiến hóa của xã hôI mớI không bị đào thải. Những bạo chúa ngày xưa, những nhà đôc tài ngày nay đều không thể tồn tại lâu dài trên ngai vàng đẩm máu của ngườI dân mãi được. HởI những ngườI anh em CS kia hãy mau mau noi gương ông Bùi Tín trở về vớI nhân dân vớI đồng bào để cùng nhau tạo dựng môt quốc gia Việt Nam đôc lập không bị lệ thuôc tàu cọng, nhân dân được hoàn toàn tự do hạnh phúc thật sự chớ không phải cái kiểu bánh vẻ như đảng CSVN tuyên truyền.

  7. LeQuocTrinh says:

    Vài hàng để nói rõ thêm về chính sách tuyên truyền mập mờ của ĐCS VN.

    Bạn NguyenHa và KBC3505 phân tích rất chính xác bản chất “cuộc chiến xâm lược của CS miền Bắc”. Tuy nhiên khởi đầu (1960) lãnh đạo miền Bắc đã đưa ra khẩu lệnh “Đánh cho Mỹ cút, đánh cho Nguỵ nhào” và mục tiêu Giải Phóng Miền Nam khỏi ách xâm lược của đế quốc Mỹ. Hai tay họ luôn cầm hai lá cờ để phất lên tuỳ vào thời điểm:

    - lá cờ XHCN: để mua chuộc viện trợ của khối CS quốc tế, đặc biệt là Liên Xô và TQ;

    - lá cờ Độc Lập: để mưu tìm hậu thuẫn của các nước nghèo thuộc thế giới thứ ba;

    Say sưa chiến thắng 30/04/1975, CS miền Bắc không bao giờ chấp nhận hai chữ “nội chiến”, vì họ vỗ ngực tự xưng có chính nghĩa dân tộc hơn ai hết, họ tự mang trọng trách “giải phóng miền Nam”. Trịnh Công Sơn là nhạc sĩ tài ba luôn bị CS trù dập vì dám sáng tác bài “Gia tài của Mẹ” trong đó có vài đoạn: “Một ngàn năm đô hộ giặc Tàu / Một trăm năm đô hộ giặc Tây / Hai mươi năm nội chiến từng ngày”.

    Tuy nhiên những năm gần đây nhờ mạng lưới Internet, các Trang Mạng Dân Chủ mọc lên như nấm ra sức công khai bộc lộ hết tất cả sự thật của cuộc chiến và bóc trần bộ mặt giả dối của XHCN, cho nên chính nghĩa “Giải phóng dân tộc” đã bị lu mờ dần theo thời gian. Đến giờ phút này, sau khi khối CS Đông Âu và cái nôi Liên Xô bị sụp đổ, thành trì CS Á Châu bị tấn công và bao vây tứ phía, cho nên nhiều người chịu ảnh hưởng CS thời xưa như bác Bùi Tín, đành phải quay trở lại con đường dân tộc yêu nước và mập mờ ý nghĩa cuộc chiến bằng cụm từ “huynh đệ tương tàn” ngõ hầu tránh né sự thật lịch sử.

    Bác Bùi Tín không lên tiếng giải thích thì tôi sẽ có bài viết bình luận trên chủ đề này với bác ngay trên Diễn Đàn này.

  8. kbc 3505 says:

    HUYNH ĐỆ TƯƠNG TÀN?

    Ở đây tôi không nói chiến tranh hai miền Nam Bắc VN 1954-1975 là “chiến tranh huynh đệ tương tàn” là đúng hay sai.

    Nhưng nếu ai cho là đúng thì thử hỏi sau 1975 những người còn cầm súng chống lại cs VN là cho cái gì nếu không phải cho tự do dân chủ ấm no hạnh phúc? Và trong suốt 37 năm từ ngày mất miền Nam tới giờ, họ vẫn âm thầm tiếp tục chiến đấu, bị Việt công bắt bỏ tù hành hạ tra tấn, họ có chính nghĩa không? Có gọi là chiến tranh huynh đệ tương tàn không? Hay là để tránh “huynh đệ tương tàn” thì người dân chỉ cuối đầu chấp nhận sống dưới ách cộng sản? Các nước khác người dân đấu tranh đòi tự do dân chủ lật đổ độc tài thì có gọi họ là huynh đệ tương tàn không?

    Theo tôi, chỉ khi nào chúng ta cùng một ý thức hệ, cùng một chí hướng mà tàn sát chém giết lẫn nhau thì mới gọi là huynh đệ tương tàn!

    kbc3505

Leave a Reply to LeQuocTrinh