WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tháng Tư về

Người Việt trong các trại tị nạn sau 30/4

Cứ mỗi lần tháng tư về là tiết trời bắt đầu oi bức, những cơn gió Nồm từ biển thổi vào cũng không làm sao xóa tan được cái cảm giác khô nóng của mùa hè. Tôi đi dọc theo bờ sông Bàn Thạch nhìn dòng nước đục ngầu uể oải xuôi về Đông, mang theo nó là những rác rến, xác chết súc vật và rất nhiều những thứ bẩn thỉu khác.

Trên bờ sông này trước đây là xóm làng trù phú, yên tĩnh và trong lành với rừng cây sưa tỏa bóng. Mỗi lần tháng tư về hoa sưa vàng rực một khoảng trời, mùi thơm dịu dàng quyến rũ, làm cho tôi ngày ấy – một cậu bé nhiều mơ mộng choáng ngợp trước vẻ đẹp rực rỡ của thiên nhiên mùa hè thường hay đứng ngẫn ngơ nhìn và suy nghĩ vu vơ… tháng tư về sân trường rộn ràng tiếng ve, khúc nhạc cất lên cùng giai điệu từ thưở ban sơ cho đến mãi mãi vô cùng, trong lòng các cô cậu lúc này chùng xuống một nỗi buồn nhè nhẹ, khi những cánh phượng hồng  chớm nở trên sân trường, trên đường đi học.

Thiên nhiên hào phóng ban cho mùa hè thật nhiều vẻ đẹp: dòng sông nước ngập đôi bờ lai láng  trong veo tha hồ vùng vẫy, màu đỏ của hoa phượng, màu vàng của hoa sưa– mùi hoa sưa thơm dịu dàng — và tiếng ve buồn man mác và biển mênh mông hiền hòa với bờ cát vàng óng mượt dưới chân… và còn nữa mùa hè là mùa của hoa trái trỉu cành đong đưa trong vườn, trước ngõ, mùa của hoa Ngọc lan thơm ngát…nhưng nếu chỉ có vậy thôi thì tôi và những cô cậu bé cùng tuổi hạnh phúc biết bao nhiêu. Nếu trong ký ức của chúng tôi không có ngày 30 tháng 4 năm 1975, cái ngày mà chúng tôi tan tác như đàn chim non gặp cơn bão dữ, để rồi sau cơn bão đó, rất nhiều những khuôn mặt, những đôi mắt, những mãi tóc thiên thần bé nhỏ, vĩnh viễn ra đi không trở về …chỉ còn lại trong tâm thức tuổi thơ nỗi đớn đau trở lại mỗi lần tháng tư về.

Mỗi lần tháng tư về, tôi hay lẩm cẩm nhớ lại quá khứ với sự tiếc nuối và ước ao. Ước gì mọi việc xảy ra theo một cách khác, có rất nhiều chữ “Nếu như” được đặt ra để rồi hụt hẩng, thương tiếc

- Nếu như không có ngày 30 tháng 4/1975 thì đất nước chúng ta sẽ không phải như ngày hôm nay mà là một “Minh châu Trời đông”

- Nếu như không có cuộc chiến tranh phi lý và vô nghĩa đó thì đất nước chúng ta đâu có bị tàn phá, đâu có quá nhiều người phải ngả xuống, đâu có vết thương hằn sâu trong lòng dân tộc này mà mãi đến nay vẫn không lành.

- Nếu như những người CS không có tham vọng thống trị người khác bằng mọi giá thì đất nước chúng ta đâu có chia hai miền Nam Bắc, đâu có mâu thuẫn hận thù tàn phá đến thế lương.

- Nếu như không có những người Cộng sản với chủ nghĩa Quốc tế Vô sản và chủ nghĩa đại đồng thì dân tộc ta đâu có bị lôi kéo vào cuộc chiến tranh ý thức hệ tương tàn, làm quân cờ trong tay các thế lực siêu cường mà họ sẵn sàng hy sinh Dân tộc chúng ta để bảo vệ quyền lợi của họ và biến chúng ta thành một lũ ngốc.

-Nếu không có ngày 30 thánh tư-1975 thì đâu có thảm nạn thuyền nhân – với hàng triệu người vượt biên tỵ nạn-với hàng trăm ngàn người vĩnh viễn nằm lại dưới lòng đại dương hay trên rừng sâu núi thẳm, trong số đó có rất nhiều thiếu nữ, phụ nữ bị hãm hiếp để lại vết đau ngàn năm không nguôi ngoai được, và ngày nay những tinh hoa của dân tộc chúng ta đâu phải đem tài năng để phục vụ cho sự phồn vinh của xứ người

- Nếu như không có ngày 30 tháng Tư năm 1975 thì ngày hôm nay đâu có những tên Tư bản đỏ ngông nghênh kệch cỡm tham tàn và nền kinh tế thị trường định hướng rừng rú tàn phá đất nước này với sự cai trị ngu ngốc, phiêu lưu làm kiệt quệ tài nguyên quốc gia, khánh tận tinh thần và đạo đức dân tộc.

- Nếu không có ngày 30 tháng 4 năm 1975 thì đất nước chúng ta đã là một quốc gia Tự do–Dân chủ hùng mạnh, một đất nước văn minh, nhân bản lãnh đạo khối Đông Nam Á chứ đâu có là một con vịt đẹt bị khu vực và quốc tế coi thường, người dân chúng ta đâu có bị khinh miệt.

- Nếu như không có ngày 30 tháng 4 và nguyên nhân của nó thì đất nước của chúng ta đâu có bị xâm thực, Hoàng sa và một phần Trường sa đâu có mất. Tài nguyên trong vùng biển này đâu có bị Tàu cộng cưỡng chiếm, đủ giúp đất nước chúng ta tự cường, tự lập về an ninh năng lượng và sự phong phú về Hải sản đủ để nuôi sống dân tộc này …và một điều quan trọng hơn rất nhiều là con đường để dân tộc chúng ta vươn ra biển lớn đâu có bị phong tỏa

- Nếu như không có ngày 30 tháng 4 năm 1975 thì ngày nay ngư dân chúng ta đâu có bị bắn giết bị đánh đập và sỉ nhục, bị cướp tài sản,bị giam giữ trái phép và bị đòi tiền chuộc khi hành nghề trên ngư trường truyền thống của cha ông mình và trong tương lai gần chúng ta sẽ mất biển Đông, lúc đó ngư dân chúng ta sẽ phải “cày đường nhựa” để sống.

- Nếu không có ngày 30 tháng tư 1975 thanh niên VN sẽ có mặt tại rất nhiều trường đại học danh giá trên thế giới để trở thành những tài năng lớn phục vụ đất nước ,phục vụ dân tộc và nhân loại ,làm vẽ vang cho nòi giống Tiên rồng chứ đâu có bán thân để kiếm sống hoặc làm lao nô trên xứ Mã Lai, Đài Loan, Hàn Quốc để chịu đựng sự hành hạ và tủi nhục.

- Nếu như không có ngày 30 tháng 4 năm 1975 thì dân tộc này đâu có chỗ cho bọn độc tài ngu dốt,cho bất công và tha hóa, dân tộc ta đâu có bị hàng hóa của Tàu đầu độc hằng ngày, đâu phải sống trong một môi trường ô nhiễm, tai nạn giao thông làm chết người còn hơn cả một cuộc chiến tranh

- Nếu như không có ngày 30 tháng 4 năm 1975 thì dân tộc chúng ta đã là một ngọn Hải đăng trong khu vực Đông Á,một cường quốc chứ đâu có bế tắc về tương lai,khốn cùng trong hiện tại và đang đứng trước nguy cơ mất nước và bị Bắc thuộc như bây giờ.

Tháng Tư về ngồi ưu tư, lẩm cẩm viết lại những dòng này khi cả nhà tôi đang bị ba cái lệnh cưỡng chế vì “vi phạm hành chính trong lĩnh vực công nghệ thông tin” treo lơ lững trên đầu với những cáo buộc nghiêm trọng,đầy tính ngụy biện, chụp mũ và hồ đồ…

…. Nhưng mặc kệ họ, tôi xin được mượn lời của Iouri Chevtchouk, thủ lĩnh nhóm nhạc Rock  DDT huyền thoại, đã nói với Putin trong những cuộc xuống đường chống bầu cử gian lận tại nước Nga để nói với những người cộng sản VN rằng: “Vì con cháu chúng ta, nước VN không nên trở thành một quốc gia độc ác, tham nhũng, toàn trị, chỉ có một đảng với một lời ca ngợi, một tư tưởng”.

Năm nay, tháng tư một lần nữa lại về trên đất nước VN với ngổn ngang bao điều day dứt trong những tâm hồn còn tha thiết với quê hương, với tư cách của một người từng trải qua thời niên thiếu trong chế độ Việt nam Cộng hòa, tôi xin được mượn lời của một nhà văn Tây Ban Nha đã từng nói với chế độ độc tài Franco vào năm 1936: “Các ông thắng nhờ nắm được sức mạnh thô bạo cần thiết, nhưng các ông không thuyết phục được vì muốn thuyết phục cần phải có lý”.

© Huỳnh Ngọc Tuấn

© Đàn Chim Việt

 

 

 

9 Phản hồi cho “Tháng Tư về”

  1. Ngô Chiến says:

    Thằng này đại ngu, nếu không có 30/4 đất nước còn trong bom đạn, chiến tranh vẫn còn đầy máu và nước mắt, bây giờ sống yên ổn không muốn, bố con nhà nó lại chọc thối, lười lao động lại cứ muốn sống ăn trên ngồi chốc như ngày xưa hả, chăm chỉ mà học hành, lao động, làm ăn, ai cũng vậy thôi, chẳng có XH nào mà không phải đổ mồ hôi ra để có cuộc sống no đủ cả!

  2. Satthat says:

    Tháng Tư máu, lữa, nước nhà Việt Nam nát tan. Những tiếng kêu thống thiết, cuối cùng, Chúa-Phật cũng phải cuối đầu mà nhỏ lệ. Nào có ai ngờ cho vận nước tan tành! Từng dòng người thất thễu, cuống cuồng lao ra tàu, biển mong được thoát thân. Cái giây phút kinh hoàng ấy là định mệnh đã an bài cho toàn dân nước Việt. Phương Nam đang sống trong cảnh thanh bình, phút chốc khói lữa ngập trời, máu đổ thấm cả dãi đất thân yêu. Những chiến sĩ cuối cùng của phương Nam đành đoạn buông súng sau khi oai dũng chiến đấu cho đến viên đạn cuối cùng. Họ bị bắt, bị đánh đập, hay bị xử bắn rất dã man. Nhân dân Miền Nam càng thê thảm hơn, họ bị đói, bị trù dập, bị cướp hết của cải, ruộng vườn…Họ bị tước đoạt hết tất cả, từ cái nhìn, cái cười cũng bị tước đoạt. Ngay cái niềm tin tín ngưỡng thiêng liêng nhất cũng bị tước đoạt 1 cách tức tưởi. Bàn thờ Chúa, Phật, tổ tiên, ông bà, họ hàng đều bị tháo xuống để chỉ thượng lên 1 tên Ma Đầu tu luyện ngàn năm. Trong khi ấy cs miền bắc lại say sưa “uống máu quân thù”, dân chúng miền bắc lại mê muội tung hô cách mạng thành công. Nhìn cái xã hội mới bắt đầu mà tưởng như là 1 cuộc cách mạng Heo-Bò. Dân tình đói khổ, lầm than. Ghẻ lở lay nhiễm bắt nguồn từ những anh giải phóng quân trường sơn đem về làm cho bao lứa tuổi hoa niên phải băng bó tay, chân khi đi ra đường. Xã hội băng hoại hoàn toàn vì hệ thống vô học, vô luân, vô thần, vô minh của đảng csvn. Mười mấy năm cưỡng chiếm thành công miền Nam làm triệu người oán hận, làm cho đất nước điêu linh, dân tình thống khổ. Khi đất nước đứng bên bờ của phá sản thì đảng Vẹm đi lạy lục mọi nơi, xin tiền viện trợ. Khi xin được rồi thì lại bỏ túi riêng. Nạn tham nhũng của mấy ông cs siêu Việt đến nổi mà ngân hàng thế giới tặng cho những chiếc CUP vàng óng. Cho nên trong nhân dân mới bàn rằng: “Con chó có cái mũi rất tuyệt vời, nó đánh hơi thật tài nhưng nó còn thua xa mấy chú csvn. vì con chó nó không thể nào ngửi xa tận bên Tây, bên Mỹ được”. Cái vấn nạn THAM NHŨNG ở vn đã hết thuốc chữa, cũng giống như đồng chí nguyễn minh triết đã từng ví von rằng: “Em mượn mà không thấy ai đòi nên cứ em mượn hoài”. Một Câu nói không có trí tuệ của 1 anh cs đường đường là chủ tịt nước mà lý luận kém như thế thì thử hỏi nước VN. sẽ đi về đâu? Đã mấy mươi năm rồi, đất nước ta có là một “Minh Châu Trời Đông” không? Có ai đó còn nghe Sài Gòn “Hòn Ngọc Viễn Đông” không? Hay ta chỉ toàn nghe thiên hạ chửi bới cộng sản “Đồ quân ăn cướp, thứ nhu nhược, bợ đít ba tàu…, hay nghiêm trọng hơn thiên hạ mong được 1 lần giật sập tượng ông hồ chí minh, tượng lê nin…để cho muôn dân được thở cái không khí TỰ DO, đòi lại quyền làm người trên chính quê hương của họ.

  3. lão làng says:

    Ngày xưa thì “chủ nghĩa Mác Lênin bách chiến bách thắng”,”khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng..” vì có Liên sô , Trung quốc chống lưng nên ” phải đánh đến người Việt cuối cùng” .Vì khẩu hiệu nên hàng triêu triệu người dân VN ra đi không hẹn ngày về , phung phí xương máu vô ích, nay được gì hay chỉ được như câu kết của ông Huỳnh ngọc Tuấn .VN hay nói trắng ra ĐCSVN ra đi thì đất nước cũng không còn vì bây giờ cái gì ở VN mà người anh em phương Bắc nhiều mưu mô không nắm được ,VN trong cũng như ngoài nước chỉ xài nước bọt là chủ yếu vì tay đã bị trói ,nhân tâm ly tán lại thêm chia rẽ cùng cực,giờ cấp lãnh đạo chỉ làm sao bỏ đầy túi trong cảnh chợ chiều , người ngu dốt nhất cũng thấy tình trạng này ,hết phương cứu chữa !

  4. jimmyd.ca says:

    Cảm ơn Huỳnh Ngọc Tuấn, chúc cả nhà khõe.

  5. Người San Jose says:

    Tháng Tư.
    Tháng tư nắng lóa Sài Gòn.
    Những người thua trận vẫn buồn chưa nguôi
    Thắng,thua là chuyện đã rồi.
    Sao tôi cay đắng,đứng ngồi không yên.
    Độc-tài, độc ác, độc quyền.
    Là ba tai-họa xích-xiềng Việt Nam.
    Ba Đình ngu dốt, tham-lam.
    Chúng vui bán nước, thích làm khổ dân.
    Rợ Hồ đã ác lại đần.
    Tháng Tư năm ấy có phần ăn may.
    Người dân Nam-bộ trắng tay.
    Nổi hờn bị cướp biết ngày nào nguôi.
    Vẫn hay muôn sự tại trời.
    Nhưng cần cố-gắng của người mới nên.
    Ta ơi ! Mi chớ ươn-hèn.
    Vứt đi nổi sợ đứng lên chống Tàu.
    Thành-công ắt-hẵn còn lâu.
    Bền lòng chiến-đấu là câu răn mình.
    Nước, dân thắm nghỉa, đậm tình.
    Như cơm với cá, như mình với ta.
    Như là quê mẹ, quê cha.
    Thoát vòng chuyên-chế là ta vui rồi.
    Hôm nay cứng-cõi một đời
    Ngày mai sông núi đất trời về ta.
    Quê mình sông gấm, núi hoa.
    ……………………………………….
    Con chim quốc-quốc kêu buồn .
    Trăm năm vang mãi tiếng hờn miền Nam.
    Người San Jose

  6. Nguyễn Tri Ân says:

    Cám ơn Anh Huỳnh Ngọc Tuấn về bài viết này. Xin được chia sẻ những tâm tư trên của anh.
    Với tôi, thì xin nói thẳng ra rằng ƯỚC GÌ KHÔNG CÓ ĐẢNG cs VN và KHÔNG CÓ ông hồ! Đất nước ta và dân tộc ta sẽ không khốn nạn như ngày hôm nay.
    TỘI ÁC của đàng cs VN và các đảng viên cao cấp của đảng này từ hồ cm trở xuống cao hơn núi!
    Nhân ngày 30/4 tan nát này, gởi đến anh và gia quyến lời chúc an lành.
    Ngày toàn thắng của toàn dân tộc VIỆT NAM phải đến!

  7. Việt An says:

    37 năm sau ngày miền Nam Vn bị CS cưỡng chiếm, dân tộc Vn vẫn còn bị chìm đắm trong bể khổ trầm luân, người dân Vn vẫn không có quyền Làm Người. Nông dân ở quê hương tôi bị bọn cầm quyền côn đồ cướp trắng đất đai ruộng vườn, triệt tiêu đường sống. Công nhân bị bóc lột sức lao động ngay trên đất nước của mình, bị “đem con bỏ chợ” ở ngoại bang. Ngư dân bị bắn giết trên ngư trường Vn. Người dân, kẻ sỹ yêu nước bị đàn áp, khủng bố tinh thần, cầm tù vì bày tỏ lòng yêu nước chống bọn xâm lược Tàu và mong muốn dân chủ cho quê hương. Trẻ em nghèo không có cơ hội cắp sách đến trường, Phụ nữ Vn bị bán làm nô lệ tình dục. Người dân vùng sâu vùng xa không có cái ăn cái mặc. Thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa bị trả thù và phân biệt đối xử. Tôn giáo bị đàn áp tàn bạo. Tất cả chỉ vì một chế độ vô luân, tham lam và tàn bạo. Cộng Sản Vn sẽ có ngày bị đền tội !
    (Đây là nhận thức của một người sanh ra khi chiến tranh Vn vừa chấm dứt, đã từng bị nhồi sọ những “rác rưởi ” của chủ nghĩa Mác-Lê và sự “vĩ đại” của CSVN ngay trong môi trường học đường XHCN và ngoài xã hội )

  8. Thuan Vu says:

    Đồng ý với anh Huỳnh ngọc Tuấn. Ngày 30 tháng Tư là một ngày buồn đau và mất mát của dân tộc.
    Ở phương xa chỉ xin gởi đến anh một lời ngưỡng mộ làm quà tặng: Nếu không có ngày 30 tháng Tư, thì chúng ta đã không có một Huỳnh ngọc Tuấn buất khuất và một nữ anh thư Huỳnh thục Vy cho Việt Nam.
    Mong anh và các cháu luôn vui mạnh

  9. tuan ngoc says:

    Một câu nói đáng cho bọn Việt cộng “tàn ác với dân, hèn nhát với Tàu cọng” học hỏi :
    “Các ông ( Việt cộng ) thắng nhờ nắm được sức mạnh thô bạo cần thiết, nhưng các ông ( Việt cộng) không thuyết phục được vì muốn thuyết phục cần phải có lý”.
    Hãy chờ xem ngày tàn của Việt cộng khi Dũng Sang, Hùng, Trọng cùng đãng viên V.C. phải tìm ống cống trốn chạy giống như tên độc tài Gadahfi của Lybia!!!

Leave a Reply to Người San Jose