WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Kịch bản 75: Xin cùng nhau viết lại lịch sử

Đêm không ngủ:

Khi tiếng kêu tuyệt vọng của đại tá Vũ Thế Quang, tư lệnh phó sư đoàn 23 yêu cầu không quân dội bom trên đầu, thị xã Ban mê Thuột đang ở những giờ phút cuối.

Đó là đêm 13 tháng 3 năm 1975.

Sau khi đánh thăm dò lấy được Phước Long, tiếp theo trận chính thức mở màn hạ xong Ban Mê Thuột, từ cao nguyên Văn Tiến Dũng báo tin chiến thắng về Hà Nội. Lê Duẩn cho lệnh phát động chiến dịch Hồ chí Minh. Bắc quân mở 3 mặt trận tổng tấn công miền Nam. Từ Phước Long đánh xuống Sài Gòn. Từ Cao nguyên cắt ngang duyên hải và từ Hỏa tuyến đánh thẳng vào Thừa thiên.

Đó là đêm 13 tháng 3 năm 1975.

Tổng Thống Thiệu vẫn còn ngồi trên bàn viết ở cánh phải dinh Độc lập. Ông xem lại xấp hồ sơ của bộ tổng tham mưu trình bày về khả năng giữ đất theo mức quân viện do trung tướng Đồng Văn Khuyên trình lên đầu tháng 2. Tài liệu này ban tham mưu Mỹ và Việt ước tính với tình trạng viện trợ cắt giảm hiện nay thì sẽ phải bỏ gần hết lãnh thổ vùng I và II.

Hồ sơ màu đỏ của tướng Ted Serong đề nghị các cuộc triệt thoái chiến lược khẩn cấp. Tuy nhiên viên tướng Úc chuyên về nghiên cứu chiến trường ghi rõ kế hoạch của ông phải thi hành từ cuối năm 1974. Qua đến 1975 thì vô phương vì quá muộn. Trên bàn viết có những hàng chữ gạch xóa. Bỏ Pleiku, tái chiếm Ban Mê Thuột ? Bỏ Huế, giữ Huế? Đem dù về Sài Gòn. Bọn Mỹ phản bội. Từ chức hay ở lại?

Vị tổng thống miền Nam viết xuống những suy tư trong hoàn cảnh hết sức bối rối cô đơn. Đó là đêm 13 tháng 3 năm 1975

Quay qua xấp hồ sơ mầu xanh của bộ tổng tham mưu mới được đại tá Đỗ Đức Tâm trình hồi chiều. Tổng Thống Thiệu hờ hững cầm lên đọc đoạn mở đầu :

Kế Hoạch Diên Hồng 75

“Giải pháp sau cùng cho miền Nam ”. Chiến tranh nhân dân chống chiến tranh nhân dân. Đi vào chỗ chết để tìm đường sống.

Ông Thiệu sững sờ đọc đi đọc lại các tựa đề. Đây là văn tài liệu viết báo chứ đâu phải văn thư trình tổng thống. Không có gì chứng tỏ đại tướng Cao Văn Viên đã duyệt qua báo cáo này.

Ông bắt đầu giở từng trang. Toàn bộ kế hoạch do 5 đại tá của bộ Tổng tham mưu soạn thảo với các giải pháp hết sức quyết liệt để cứu miền Nam vào những giờ phút tuyệt vọng.

Ông Thiệu ngả người xuống ghế salon, và mở từng trang ra đọc. Đêm hôm đó ông hoàn toàn không ngủ.

Đó là đêm 13 tháng 3 năm 1975

Bình minh của tổng thống.

Sáng sớm ngày 14/3/75, vị tổng thống miền Nam mới chợp mắt trên ghế salon ngay trong văn phòng. Bà Thiệu từ trên lầu 3 phía hậu dinh đi xuống hai lần nhưng không dám làm ông thức giấc.

Khi những tia nắng sáng soi vào hành lang, tổng thống Thiệu tỉnh giấc, lập tức ra lệnh cho đại tá Võ Văn Cầm, chánh văn phòng hủy bỏ chuyến bay dự trù cho buổi họp tại Cam Ranh. Đại tá Cầm nhận lệnh tất tả về lại văn phòng kêu điện thoại. Buổi họp Cam Ranh dự trù có tướng Phú quân đoàn II, tướng Quang cố vấn an ninh, đại tướng Viên và thủ tướng Khiêm sẽ không thực hiện như đã dự trù.

Tổng thống quyết định chủ tọa một buổi họp khác tại bộ tổng tham mưu tổ chức cấp thời lúc 11 giờ trưa.

Hội nghị Diên Hồng của quân lực VNCH.

Ông điện thoại liên lạc thẳng cho tướng Trần Văn Hai, tư lệnh sư đoàn 7 tại căn cứ Đồng Tâm. Đại tá Trần Thanh Điền đứng bên nghe được những lời sau cùng tổng thống Thiệu nói với vị tướng sư đoàn 7 bộ binh.

“Tôi nhờ anh Điền đem bà xã và gia đình xuống Đồng Tâm.
Anh lo hộ cho gia đình tôi trú ngụ dưới đó. Sau cuộc chiến này tôi sẽ gặp lại”.

Đại tá Vũ Quang Chiêm, chánh võ phòng và đại tá Điền, trưởng khối cận vệ cùng nhìn nhau. Tiếng nói của tổng thống Thiệu nghe hơi lạ. Qua một đêm, ông Thiệu hình như trở thành người khác.

Ban hành thêm một số chỉ thị, ông cầm xấp hồ sơ bìa xanh của bộ tổng tham mưu đi lên lầu. Đại tá Võ văn Cầm bước theo, tay cầm giấy bút ghi lại các khẩu lệnh.

Tổng thống vừa đi vừa nói.

”Việc bàn giao giữa nội các của ông Khiêm và ông Cẩn cho làm gấp. Anh phụ nhà tôi kiếm một bộ quân phục với cấp bậc thời kỳ lãnh đạo quốc gia cho tôi. Xem chừng chật rồi.

Mời phó tổng thống, thủ tướng Khiêm và ông Nguyễn Bá Cẩn chiều nay họp với tôi trong bộ tổng tham mưu.

Tôi muốn tất cả các sĩ quan từ cấp đại tá trở lên họp mặt tại trại Trần Hưng Đạo trưa nay. Trình với đại tướng Viên thu xếp cho mọi người ăn trưa. Cơm tay cầm được rồi. Trung tướng Đồng Văn Khuyên chuẩn bị cho tôi tài liệu đầy đủ về tiếp vận. Nói với các tướng lãnh từ nay tuyệt đối không thông báo công việc và tin tức cho Hoa Kỳ.”

Đại tá Cầm bèn hỏi lại:

Như vậy sẽ phải tin cho đại tướng tổng tham mưu trưởng…

Dừng lại ở cửa phòng, ông Thiệu nói chậm rãi:

Không, từ nay tôi sẽ kiêm tổng tham mưu trưởng, đại tướng Viên sẽ là cố vấn cho tôi. Tôi sẽ làm việc bên bộ tổng tham mưu.
Tôi giao cho các anh giữ dinh Độc Lập với cụ Hương. Đánh xong trận này tôi sẽ trở lại.”

Quả thực cũng như ông Điền và ông Chiêm, đại tá Cầm sững sờ khi thấy ông Thiệu trở thành một người khác

Phiên họp lịch sử.

Lần đầu tiên cờ 3 sao của trung tướng Nguyễn văn Thiệu bay trở lại trên tòa lầu chính. Từ nhiều năm qua cờ 4 sao của đại tướng Viên đã không được treo theo lệnh của chính vị tổng tham mưu trưởng.

Câu lạc bộ sĩ quan trở thành nơi họp đại hội đồng quân lực gồm tất cả các đại tá và tướng lãnh tại bộ tổng tham mưu. Hơn một trung đội quân cảnh được huy động gác vòng trong vòng ngoài.

Một trăm ổ bánh mì Bưu điện đặt trên bàn nhưng dường như không ai đụng đến.

Ngồi sau một bàn nhỏ đơn độc từ phía trên ngó xuống, trung tướng Thiệu mặc quân phục 3 sao bắt đầu bằng giọng bình dân cố hữu nhưng có phần xúc động.

“Cố vấn Mỹ bảo tôi bỏ đất. Cố vấn Úc cũng bảo tôi bỏ đất. Pháp bảo tôi hòa giải với cộng sản. Hoa Kỳ bảo tôi phải ra đi. Chính khách Saigon đề nghị lập chính phủ liên hiệp. Cộng sản bảo rằng không nói chuyện với Thiệu. Cũng không liên hiệp với cụ Hương.

Nixon không còn nữa, Ford không phải là tổng thống do dân bầu nên không quyết định. Hoa Kỳ đã dứt khoát quay lưng lại Việt Nam.

Tất cả đều nói là Thiệu cản trở hòa bình. Thiệu phải ra đi.

Đêm hôm qua tôi đã chuẩn bị đi Cam Ranh để ban hành lệnh tái phối trí rất quan trọng. Nhưng nay tôi quyết định ở lại.

Không phải chỉ là không đi Cam Ranh. Tôi sẽ không đi đâu cả. Tôi quyết định ở lại và sống chết với anh em.

Vừa nói đến đây, ông Thiệu nghẹn lời và cả hội trường bừng lên tiếng vỗ tay vang dậy.

Chờ cho cơn xúc động chấm dứt. ông Thiệu nói tiếp.

-“Tôi sẽ không từ chức. Từ nay, tôi sẽ là tổng tư lệnh kiêm tổng tham mưu trưởng bộ tổng tham mưu. Khi tôi nói chuyện với các anh ở đây thì nhà tôi và các cháu đã về quê Mỹ Tho. Với tính bông đùa cố hữu, ông Thiệu nói. Mỹ Tho chứ không phải là Mỹ quốc.” 

Ông cao giọng:.

Sẽ không có thằng Tây thằng Mỹ nào đuổi tôi đi đâu được. Bởi vì sau tôi sẽ không còn gì cả. Sau tôi chỉ còn cộng sản.”

Tiếng vỗ tay lại một lần nữa nổi lên cùng với sự hân hoan hiện trên mặt các sĩ quan của bộ tổng tham mưu hiện diện.

Tổng thống nói tiếp:

Người ta nói với tôi là quân viện không có, lòng người không có, bây giờ tiếp tục đánh thì đánh bằng cái gì. Tôi trả lời ngay cho các anh hôm nay. Lòng người không có thì làm cho có. Cháo nguội thì hâm lên cho nóng. Còn phương tiện không có thì, 

Nói đến đây ông nhấn mạnh từng chữ một:

“Đánh bằng cùi chỏ.”

Vừa nói ông vừa đưa khuỷu tay lên.

Lại một lần nữa, chữ nghĩa và hành động của ông tạo xúc động lớn lao cho cử tọa.

Tiếng vỗ tay cuồng nhiệt kéo dài…

Khi mọi người dịu xuống, ông nói vào vấn đề:

-“Như các anh đã biết, chúng ta đã xây dựng miền Nam qua 20 năm, có trật tự thanh bình và tự do dân chủ. Suốt cuộc đời binh nghiệp tôi không hại ai. Suốt cuộc đời chính trị tôi không giết ai. Anh em sĩ quan cao cấp chúng ta, ai cũng đã có thời trách nhiệm lãnh đạo chỉ huy, bây giờ là lúc sống chết. Bây giờ không phải là lúc tham quyền cố vị mà ở lại. Muốn có hòa bình, muốn có thương thuyết, muốn có hòa giải phải ở vào thế mạnh. Đêm hôm qua tôi đã đọc hết tài liệu đề nghị của các anh em đại tá tại bộ tổng tham mưu. Các anh đưa cho đại tá Đỗ ĐứcTâm trình tôi. Sáng nay tôi hỏi lại thì đại tướng tổng tham mưu trưởng cũng không biết. Nhưng không hề chi. Tôi chấp thuận kế hoạch này. Tôi đồng ý đây là giải pháp cuối cùng. Lấy chiến tranh nhân dân để chống lại chiến tranh nhân dân. Kể từ giờ phút này anh em chiến hữu ngồi với tôi hôm nay là thành viên của hội nghị Diên Hồng. Các anh cũng là thành viên của hội đồng an ninh quốc gia mở rộng.

Tôi quyết định ban hành lệnh tổng động viên toàn miền Nam theo kế hoạch Diên Hồng 75. Từ nay không phải chỉ có thanh niên đi lính mà là toàn dân đánh giặc.

Không cắt đất, không bỏ dân, không rút quân, không tái phối trí. Ở đâu ở đó. Sức yếu thì co cụm lại. Còn sức thì bung ra. Địch pháo thì đào hầm mà chui xuống. Hết pháo thì chui lên mà đánh.

Nội chiều nay, tôi sẽ họp nội các chiến tranh với cụ Hương và các tướng lãnh. Sẽ công bố việc bổ nhiệm nhân sự cho các quân khu, các quân đoàn, các sư đoàn, các tiểu khu và các đô thị.

Với chủ trương toàn dân đánh giặc thì các trường trung học và đại học sẽ trở thành các trại binh. Sẽ không học hành gì từ nay cho đến hết năm 1975. Hai mươi năm qua chúng ta vừa chiến đấu vừa xây dựng. Chiến tranh có hậu phương có tiền tuyến. Có dân sự có quân sự. Nhưng bây giờ sẽ chỉ có chiến đấu mà tạm gác phần xây dựng. Sẽ chỉ có tiền tuyến mà không có hậu phương. Sẽ chỉ có quân sự mà không còn dân sự.

Ông kết luận:

“Tôi nghĩ rằng các anh đã hiểu được ý của tôi cũng như tôi đã hiểu được đề nghị của các anh gởi đến cho tôi đọc đêm hôm qua. Xin nói thêm rằng, sau trận này, tương lai đất nước nằm trong tay các anh, những sĩ quan trẻ của quân đội.

Bây giờ các anh về suy nghĩ xem mỗi người phải làm gì. Phải làm ngay lập tức. Cộng sản đã giữ thế chủ động từ 1968 qua 1972 cho đến nay trên chiến trường và trên bàn hội nghị. Bây giờ chủ động phải là phần của chúng ta. Dù phải chết, chúng ta cũng sẽ chủ động chọn cho mình cái chết xứng đáng. Tôi cho ban hành ngay toàn bộ kế hoạch Diên Hồng 75 từ giờ phút này…

Hội nghị giải tán, rải rác đó đây trên mặt bàn còn lại những khúc bánh mỳ Bưu điện. Ông Thiệu cầm phần bánh mỳ nói với sĩ quan tùy viên cho vào cặp sách. “Lát nữa ăn”

Nội các chiến tranh:

Buổi họp của nội các chiến tranh 75 bao gồm cả 2 vị thủ tướng cũ và mới. Đại tướng Trần thiện Khiêm và ông chủ tịch hạ viện Nguyễn Bá Cẩn. Các vị tân bộ trưởng gồm đủ mặt, các bộ trưởng cũ hiện diện được hơn phân nửa. Ông Thiệu lại nhắc qua về nội dung hội nghị Diên Hồng buổi trưa và vận động mọi thành viên tích cực trong giai đoạn cam go nhất của đất nước. Như đã chuẩn bị trước, ông trao tặng cho các vị dân sự mỗi người một nón sắt nhà binh và một xẻng gấp cá nhân. Ông nói mỉa mai rằng đây là món quà cuối cùng của Mỹ giúp Việt Nam chiến đấu.

Sau đó các vị bộ trưởng và chuyên viên ra về, thành phần chính phủ thu hẹp được ngồi lại nghe tổng thống Thiệu ban hành các chỉ thị cụ thể. Trong các bộ trưởng, ông mời riêng luật sư Vương Văn Bắc ngồi lại.

Với tình thế biến chuyển và nhận thấy tổng thống Thiệu dường như trở thành con người khác với một quyết tâm hết sức mãnh liệt, các vị trong nội các và tướng lãnh hết sức ngạc nhiên. Tuy nhiên gần như không ai đóng góp ý kiến hay đặt câu hỏi, trừ phó tổng thống Trần Văn Hương. Ông Thiệu cho biết, từ nay ông sẽ đặt văn phòng tại bộ tổng tham mưu làm việc trực tiếp với các tư lệnh quân khu. Ông đặt 2 vị tướng cao cấp trong chức vụ cố vấn. Đại tướng Viên cố vấn quân sự và đại tướng Khiêm cố vấn nội vụ.

Ông cho biết là ngay buổi chiều, sau hội nghị Diên Hồng tại câu lạc bộ tổng tham mưu, ông đã điện thoại ra lệnh bổ nhiệm các chức vụ tư lệnh quân đoàn kể từ ngày 15-3-1975. Tổ chức miền Nam thành các quân khu độc lập trong cuộc chiến phòng thủ diện địa. Vùng 4 chia làm 2 quân khu. Tiền Giang và Hậu Giang.

Tướng Lê Văn Hưng phó của ông Nam lên làm tư lệnh quân khu Hậu Giang. Chủ lực là sư đoàn 21, trang bị để thành lập thêm một sư đoàn biệt động quân và một sư đoàn Bảo An Hòa Hảo.

Tướng Trần văn Hai, tư lệnh quân khu Tiền Giang với sư đoàn 7 bộ binh và thêm một sư đoàn biệt động quân tân lập.

Tướng Nguyễn Khoa Nam ra thay tướng Ngô Quang Trưởng tại quân khu I. Tổng thống nói thêm: “Anh Thọ phòng 3 TTM nghiên cứu ngay cho tôi xem có cần chia miền Trung ra 2 khu vực phòng thủ Bắc và Nam Hải Vân? Ngay bây giờ thì ông Nam vẫn trách nhiệm toàn thể miền Trung. Vùng II cũng chia làm đôi. Tướng Nguyễn Văn Toàn từ Biên Hòa trở lại thay thế tướng Phú trên quân khu Cao nguyên. Phần đất của quân khu Duyên hải sẽ có vị tư lệnh mới là tướng Hoàng cơ Minh.Còn vùng III giao cho tư lệnh phó là tướng Nguyễn Văn Hiếu. Phó tổng thống Trần Văn Hương hết sức hài lòng với việc bổ nhiệm vị tướng lãnh thân thiết của ông vào chức vụ tư lệnh quân khu miền Đông. Nhưng cụ vẫn thắc mắc về việc tiếp tục xử dụng tướng Toàn. Ông Thiệu cho biết ông Toàn là người đã từng ở Pleiku và bây giờ tình nguyện trở lại.

Tình thế hiện nay gần như không có vị tướng nào có khả năng mà lại tình nguyện lên cao nguyên. Qua điện thoại tướng Toàn có hỏi ông Thiệu là được đem theo những ai, sẽ được yểm trợ gì khi lên vùng II. Tổng thống trả lời là anh đem theo một cỗ quan tài và anh sẽ chết ở Pleiku. Tướng Toàn hiểu ý và đáp ngay bằng tiếng Pháp:

A vos ordres Monsieur le President, (Xin tuân lệnh ngài tổng thống).

Với tướng Nguyễn Khoa Nam, tổng thống Thiệu nói riêng: “Anh sẽ thường trực tại Huế và trấn giữ đèo Hải Vân”.

Tướng Nam thưa rằng: Tôi hiểu ý tổng thống. Huế là quê hương của tôi.

Ông Thiệu tiếp lời,  Tôi sẽ rút toàn bộ nhẩy dù về Saigon. Anh phải dùng tất cả 3 sư đoàn 1,2 và 3 cho mặt trận Quảng Trị. Tái tổ chức địa phương quân, nghĩa quân cho các tỉnh duyên hải. Thành lập một sư đoàn biệt động quân phòng thủ Đà Nẵng.Với tổng kho Đà Nẵng, toàn thể quân dân miền Trung sẽ trở thành một quốc gia biệt lập. Anh sẽ không trông cậy gì ở Saigon. Nam hiểu không? Sẽ không có chuyện di tản. Có thể hy sinh một vài thị trấn phía nam Đà Nẵng nhưng phải giữ Huế bằng mọi giá. Lập một danh sách những người lần lượt thay thế khi Nam nằm xuống. Tôi sẽ chỉ thị cho tư lệnh hải quân tăng cường tối đa cho đề đốc Hồ Văn kỳ Thoại hải pháo bờ biển Quảng Bình rồi dùng toàn thể sư đoàn thủy quân lục chiến tấn công cửa Việt để giải tỏa áp lực phía Bắc.

Tướng Nguyễn Khoa Nam vô cùng xúc động trả lời: Em xin hết sức, thưa đại ca. Đây là ngôn ngữ ông Nam thường dùng để nói với Tổng thống.

Nghe xong chuyện điện thoại do ông Thiệu kể lại, cụ Hương hỏi thêm về chức vụ tư lệnh Biệt khu Thủ đô. Tổng thống cho biết tướng Lê nguyên Vỹ tân tư lệnh từ Lai Khê bay về đang đi thanh sát vòng đai phòng thủ Sài Gòn. Sư đoàn 5 bộ binh giao cho đại tá Hồ ngọc Cẩn cùng với sư đoàn biệt đông quân mới thành lập sẽ chuẩn bị đánh Lộc Ninh. Quận lỵ này đang được coi là thủ đô của Việt cộng miền Nam.

Tân thủ tướng Nguyễn Bá Cẩn cho biết nội các của ông còn thiếu nhiều nhân sự. Với hoàn cảnh hiện nay nhiều chuyên gia và nhân sĩ ngần ngại tham chính.

Tổng thống Thiệu nói rằng: “Hiện có nhiều trung tướng và thiếu tướng rất có khả năng nhưng chưa có chức vụ. Sau khi đưa một loạt tướng trẻ ra cầm quân, các tướng lãnh thâm niên có thể tạm thời qua làm việc với tân nội các, ít nhất là trong năm nay”.

Quay sang ông Cẩn, tổng thống nói tiếp: “Anh về thuyết trình cho quốc hội vận động tất cả nghị sĩ và dân biểu đưa vợ con về đơn vị gốc để cùng sống chết với cử tri. Sau đó anh cho các vị bộ trưởng và chuyên viên nghiên cứu để làm sao cho toàn thể xã hội có cuôc sống thích ứng với hoàn cảnh chiến tranh. Kể từ ngày 15/3/1975 lệnh giới nghiêm ban hành trên toàn thể miền Nam. Các trường học tráng niên đóng cửa. Quân sự hóa toàn quốc. Các xe tư nhân cấm lưu thông, các xe hàng trưng dụng để chở quân và dành cho các chương trình huấn luyện. Bộ tổng tham mưu tăng cường cho TQLC và nhẩy dù mỗi sư đoàn thêm một lữ đoàn tân lập. Thành lập 6 sư đoàn Biệt động quân cho các quân khu và Biệt khu Thủ đô. Dùng các tiểu đoàn và liên đoàn biệt động quân làm nòng cốt. Trang bị lại cho 1 sư đoàn Hòa Hảo và một sư đoàn Cao Đài bằng tất cả vũ khí hiện có”.

Tướng Nguyễn Khắc Bình được lệnh thành lập tại mỗi tỉnh một lữ đoàn cảnh sát và cũng như vậy tại các quận đô thành. Ông Bình báo cáo là toàn quốc hiện có 130,000 cảnh sát sẵn sàng chiếu đấu. Tổng thống nói tiếp. Đoàn ngũ hóa là ưu tiên khẩn cấp. Quân huấn tổ chức chương trình huấn luyện căn bản quân sự một tuần. Ba bài học chính, nghe lệnh, đào hầm và cận chiến. Thực tập tác chiến trong thành phố. Sau đó cho ra trận, vừa đánh vừa học.Trang bị nhẹ cho nhân dân tự vệ trong giai đoạn đầu. Tổ tam tam chế. Hai súng một dao. Hay hai dao một súng. Một người ngã xuống, súng vào tay người còn lại. Đưa tất cả các sinh viên sỹ quan về nguyên quán chỉ huy nhân dân tự vệ. Phụ nữ độc thân hay không có con nhỏ cũng đoàn ngũ hoá. Mở thật rộng vòng đai bảo vệ thủ đô.

Bộ ngoại giao được lệnh loan báo cho các ngoại giao đoàn và công ty ngoại quốc tuyệt đối không được rời khỏi Việt Nam sau ngày 1/4/1975. Chỉ dành 15 ngày cuối trong tháng 3 để di tản người ngoại quốc. Sau đó hải cảng và phi cảng sẽ đóng lại. Chỉ có cửa đến mà không có lối đi.

Luật sư Bắc cho lệnh các tòa đại sứ vận động toàn thế giới tự do lên tiếng và yểm trợ cho Việt Nam. Vận động nhận lính tình nguyện, nhận viện trợ dầu xăng. Yêu cầu thế giới tự do áp lực Trung Cộng. Riêng ông bộ trưởng, tôi muốn ông công khai loan báo tìm đường để Việt Nam Cộng Hòa mật đàm với Anh, Pháp, Trung Cộng và Nga Sô. Thu xếp họp song phương. Nói chuyện riêng với từng nước.

Danh sách cộng sản nằm vùng tại Saigon đã có sẵn. Tổng giám đốc công an Saigon sẽ hành quân cảnh sát trong đêm 15/3/75 đem nhốt chung vào khu phái đoàn cộng sản trong Tân sơn nhất cùng với ủy hội quốc tế.

Tổng thống ra lệnh rõ ràng cho tướng Nguyễn Khắc Bình: Anh nói với tòa đại sứ Mỹ trong một tuẩn lễ phải đưa cộng sản, thân cộng và ủy hội quốc tế ra khỏi miền Nam. Muốn đem đi đâu thì đem. 

Tướng Bình dè dặt hỏi lại: Nếu Mỹ không làm được thì sao. Còn dư luận quốc tế.

Ông Thiệu đáp ngay: Cho công binh gài mìn chung quanh. Đúng một tuần không chở đi thì cho nổ luôn. Chắc chắn nó sẽ chở đi. Anh muốn không phải nổ mìn thì ngày mai anh cắt điện, cắt nước, không tiếp tế thực phẩm. Ba ngày là Mỹ phải đem C130 chở đi hết.

Còn quốc tế không cần lo. Mình chết quốc tế có quan tâm không. Mình đánh quyết tử còn cần gì dư luận quốc tế.

Quay lại phía các vị đại tá của phủ tổng thống Võ văn Cầm, Vũ Quang Chiêm, Trần Thanh Điền, Đỗ đức Tâm, tổng thống nói thêm. Từ nay tôi tuyệt đối không tiếp xúc, không liên lạc với Hoa Kỳ. Về ngoại giao tòa đại sứ gặp ngoại trưởng Vương văn Bắc, về tiếp vận quân sự gặp trung tướng Đồng Văn Khuyên. Các chính khách, các vị lãnh đạo tôn giáo nếu cần thì gặp thủ tướng Nguyễn Bá Cẩn.

Khi thấy tướng Khuyên đứng lên nhận chỉ thị, Tổng thống Thiệu nói tiếp, ông tiếp vận lấy hết sáng kiến để giúp cho đất nước tiếp tục đánh giặc bằng cùi chỏ. Bảo vệ tổng kho Long Bình, kho đạn thành Tuy Hạ, kho xăng Nhà bè. Ông làm sao tất cả xe phải chạy được, thiết giáp phải lăn bánh, tàu bay phải bay. Cho hoạt động công khai dự án công binh xưởng lâu nay vẫn dấu Mỹ. Ưu tiên đạn M16, lựu đạn, xẻng cuốc và dao đánh cận chiến. Tập trung tất cả thợ máy dân sự, thợ hàn, thợ tiện để chắp vá cho mọi thứ chạy việc. Ông có toàn thể khối chuyên viên dân sự đưa vào làm việc. Chỉ cần đào hầm chạy pháo, khi nó đến gần thì chui lên dùng dao bếp mà chiến đấu.

****

Sau đó trong 45 ngày liên tiếp từ 15 tháng 3 đến 30 tháng 4-75, cuộc chiến khốc liệt đã xẩy ra trên toàn thể miền Nam.

Với 3 sư đoàn cơ hữu, sư đoàn 1, 2 và sư đoàn 3 tướng Nguyễn khoa Nam chặn địch tại phòng tuyến sông Thạch Hãn, Quảng Trị. Tổn thất hết sức cao.

Sư đoàn thủy quân lục chiến đổ bộ vào cửa Việt đánh bọc hậu 2 sư đoàn cộng sản gây bất ngờ cho Hà Nội, nhưng bên ta bị tổn thất nặng nề. Chỉ một nửa quân số lính mũ xanh mở đường máu, trở về được bên này phòng tuyến. Hà Nội phải mở chiến dịch phòng vệ toàn bộ duyên hải miền Bắc và đồng thời hết sức lo lắng vì Trung Cộng đề nghị đem chí nguyện quân vào tiếp tay. Tàu vào được sẽ trở thành chủ động trong chiến tranh Việt Nam. Cho đến cuối tháng 4, hồng quân Trung Hoa vẫn còn trấn đóng 2 quân đoàn ở biên giới.

Trong suốt một tháng rưỡi làm tư lệnh quân đoàn 1, tướng Nguyễn Khoa Nam chưa bước chân vào Đà Nẳng. Ông ở lại với bộ tư lệnh tiền phương tại Huế và luôn luôn có mặt tại tuyến đầu Quảng Trị. Đà Nẵng và các thành phố xứ Quảng toàn thể quân dân được lệnh tử thủ, ở đâu sống chết tại chỗ.

Tại quân đoàn II mặt trận cao nguyên bị nhiều tổn thất. Kon Tum bị tràn ngập. Quảng Đức hoàn toàn thất thủ sau những trận đẫm máu.Tất cả các tiểu khu và các đơn vị đều hy sinh từ tỉnh trưởng đến các binh sĩ. Tướng Toàn nằm dưới căn hầm hết sức kiên cố trong suốt tháng tư đã làm cho Pleiku trở thành một An Lộc của năm 75. Chịu đựng có khi lên đến 5000 quả pháo một ngày, nhưng đến 30 tháng 4 vẫn còn liên lạc được với Saigon. Tướng Hoàng Cơ Minh tân tư lệnh ngày đêm hoạt động trên mặt trận duyên hải. Đón quân tại đây rồi lại đổ quân tại chỗ khác. Tưởng mất Quy Nhơn rồi lại lấy lại được. Nha Trang cũng cùng chung số phận. Lúc mất lúc còn.

Trên cao nguyên sau hai tuần lễ chưa dứt điểm Pleiku, cộng sản quyết định tiếp tục bao vây quân đoàn II nhưng đem đại quân đánh thẳng xuống duyên hải. Saigon đưa toàn bộ sư đoàn Dù mở mặt trận Khánh Dương chặn đứng địch quân. Toàn bộ không quân chiến thuật miền Nam tập trung tại Cam Ranh giúp cho nhẩy dù phá tan 2 sư đoàn của địch tại đây.

Tại miền Nam, Tướng Lê văn Hưng tân tư lệnh quân khu Hậu Giang tuyên bố dùng toàn dân quân giữ vững miền Tây. Ông sẽ chỉ giữ lại sư đoàn 21 trải dài từ Cần Thơ đến Cà Mâu. Tướng Hưng rất vui mừng có được sư đoàn Hòa Hảo và sư đoàn Biệt động quân tân lập. Nếu Hậu Giang ổn định, sẽ chuẩn bị để đưa sư đoàn 21 lên tăng cường cho miền Đông.

Lệnh xuất quân tại Mỹ Tho tiễn đưa sư đoàn 9 lên đường đánh giặc tại miền Đông. Để trắc nghiệm khả năng cho cuộc chiến mới, mỗi trung đoàn có một tiểu đoàn trang bị nhẹ hoàn toàn đi bộ. Phần còn lại đi bằng xe đò dân sự. Dân Sài Gòn đứng hai bên đường đón đoàn quân của tướng Hoàng văn Lạc.

Tại Tiền Giang tướng Trần văn Hai, tân tư lệnh quân khu đang cố gắng tấn công khu Mỏ Vẹt trên đất Miên đã bị chiếm đóng bởi Việt cộng từ nhiều năm. Với lực lượng sư đoàn 7 và sư đoàn biệt động quân tân lập, trận đánh vô cùng khốc liệt đã kéo dài 2 tuần lễ.

Tại mặt trận miền Đông lần đầu tiên tướng Nguyễn Văn Hiếu chỉ huy một lượt 6 sư đoàn bộ binh bao gồm sư đoàn 5, sư đoàn 18 và 25, tăng cường sư đoàn 9, Có thêm sư đoàn biệt động quân và sư đoàn Cao Đài. Với lực lượng của 2 quân đoàn, vị tư lệnh trẻ trung và mới mẻ của quân đội đã đẩy lui địch tại phòng tuyến Long Khánh. Tân tư lệnh sư đoàn 5, đại tá Hồ Ngọc Cẩn đã bao vây Lộc Ninh nhưng chưa dứt điểm. Quân số miền đông tổn thất hết sức cao. Từ 15 ngàn ngôi mộ chiếm 1/3 diện tích nghĩa trang quân đội Biên Hòa vào cuối th áng 4-75, con số tử sĩ tại đây đã lên đến trên 30,000 người. Đó là chưa kể đến tử sĩ tại miền Trung và cao nguyên mai táng tại chỗ.

Phía cộng sản chết trên 3 mặt trận lên đến trên 100,000 chiến binh. Vì bị chặn đứng từ xa nên pháo binh cộng sản không tiến được về gần thủ đô như đã chuẩn bị. Tuy nhiên suốt 45 ngày sau cùng, Saigon đã đào xong hơn 100 ngàn hầm trú ẩn và đã nhận hơn 10,000 trái hỏa tiễn. Mặc dù cộng quân không thực hiện được toàn bộ trận địa pháo như đã dự trù, nhưng hơn 10,000 dân thủ đô đã tử nạn và hàng chục ngàn người bị thương. Giữa tháng tư Cộng quân cũng cố gắng đưa vào thủ đô 2 trung đoàn đặc công phân tán trong vùng Chợ Lớn và tây bắc Sài Gòn. Các đơn vị cảnh sát và nhân dân tự vệ lần lượt thanh toán chiến trường mà không cần nhờ đến bộ binh và phi pháo. Vì được lệnh không di tản, hai triệu dân Sài Gòn chiến đấu ngay tại nhà nên phần lớn lính cộng sản lạc đường đều bị bà con thanh toán hay bắt sống.

Đoàn quân báo chí toàn thế giới tràn ngập Saigon kể từ khi cầu không phận Hoa Kỳ thành lập vào ngày 20 tháng 3-75 để đưa phái đoàn cộng sản, thân cộng, uỷ hội quốc tế sang Thái Lan. Mặc dù có lệnh chỉ dành ra một thời gian để di tản nhưng không hề có tòa lãnh sự nào, không hề có một công ty hay tổ chức ngoại quốc nào tìm cách chạy khỏi Saigon. Trong 45 ngày miền Nam chống Bắc quân, đã có hơn 5,000 cựu chiến binh khắp thế giới tình nguyện đến Việt Nam chiến đấu. Đa số là cựu cố vấn Hoa Kỳ. Đài Loan và Nam Hàn cuối tháng tư mới xin gửi đến mỗi nơi một tiểu đoàn danh dự tham chiến. Cũng như đa số tòa đại sứ tây phương, đại sứ Mỹ quyết định ở lại mặc dù bộ trưởng ngoại giao Kissinger ra lệnh di tản. Đã có nhiều cuộc biểu tình chống Mỹ tại Sài Gòn nhưng chính phủ sớm dập tắt. Đệ thất hạm đội Hoa Kỳ được lệnh trở lại biển Đông. Báo chí loan tin tức về các cuộc mật đàm song phương giữa VNCH và Nga sô, giữa VNCH và Trung Cộng. Lại thêm các lần gặp gỡ với Anh và Pháp đã làm cho Việt Cộng vô cùng bối rối. Dư luận thế giới vốn mang nặng ảnh hưởng của phe phản chiến dần dần nhìn ra cuộc chiến chống xâm lược cộng sản của miền Nam trong hoàn cảnh tuyệt vọng.

Gió đã có vẻ đổi chiều.

Đại sứ Mỹ cho biết hội đồng an ninh quốc gia Hoa Kỳ đang họp để duyệt lại vấn đề Việt Nam. Sau những hy sinh lớn lao của Hoa Kỳ suốt 10 năm, cuối cùng quyết định bỏ rơi nhưng miền Nam đứng vững được trong tuyệt vọng. Tình thế sẽ trở thành thảm kịch cho danh dự Mỹ quốc.

Ngày 30 tháng 4-1975 tại Hà Nội, sau khi trung ương đảng họp hai ngày tổng kết tình hình, tổng bí thư Lê Duẩn tuyên bố: Chiến dịch Hồ chí Minh tạm thời chấm dứt giai đoạn I với thành quả giai đoạn đầu.Sẽ chuyển qua giai đoạn II trong một tương lai rất gần. Hà Nội sẽ thống nhất đất nước vào năm 1976.

Sau đó các lực lượng cộng sản lặng lẽ rút lui khỏi mặt trận cũng bất ngờ như khi khởi sự tấn công.

Trong bữa tiệc khao quân tại dinh Độc Lập ngày 30 tháng 4-75 ông Thiệu khoe rằng Việt Nam Cộng Hòa đã đánh giặc bằng cùi chỏ, nhưng chỉ mới dùng một bên cùi chỏ. Báo chí Hoa Kỳ yêu cầu được phỏng vấn, tổng thống và các tư lệnh vùng đều từ chối và nói rằng: “Rất tiếc, chúng tôi không nói được tiếng Anh”.

Việt Nam Cộng Hòa không có ngày quốc hận.

Giao Chỉ, San Jose. (tháng tư 2012.)

© Đàn Chim Việt

 

141 Phản hồi cho “Kịch bản 75: Xin cùng nhau viết lại lịch sử”

  1. Ý dân says:

    Xin đưa ra đây một đóng góp nhỏ để quý vị có thể nhận rõ để nhận rõ bộ mặt của CAM

    - Dựa vào bất đồng , đứng hẳn về một bên này để CÒ mồi ĐẢ kích bên kia

    - Dùng những từ ngữ Mạ lỵ thiếu lịch sự , hay không rõ nghĩa .
    - Đáng chú ý nhất là , chỉ phản bác , chống đối . Nhưng tuyệt đối không dám đụng chạm hay lên án đến cái tội lỗi , cái xấu xa , cái lường gạt của Bác , Đảng CS VN , tên tuổi cá nhân Lãnh đạo ,cũng như chế độ nhà nước CHXHCNVN cùng sự tiêu vong của nó …vv…..

    Nói như vậy , để thấy rỏ được có những đóng góp chân tình khi vạch trần cái xấu xa , cái yếu kém , cả đến cái tội , cái lỗi của phe ta . Nhưng vẫn khẳng định cái tàn ác , cái hại dân , cái tiêu tùng Cần phải có của Bác Hồ , của ĐCSVN , của nhà nước CHXHCNVN hiện nay ; Những phản hồi này bảo đảm với quý vị không thể nào là thân Cộng , là CAM . Tại sao ? Bản thân của người cán bộ CS rất sợ nhất là đụng chạm đến những điều tôi vừa nêu trên vì an toàn của bản thân , hay đã bị nhồi sọ quá kỷ , dầu được đặt ở nhiệm vụ CAM . Hơn nữa suy nghỉ cho cùng nếu họ tạo nên hiềm khích cho ta , nói xấu ta , mà CS phải nhận thêm một phản biện xấu xa bất lợi vô cùng cho CS , thì chắc chúng không dại gì phải đi làm việc này . Bởi CS đang cầnphải bảo toàn cả lợi lẫn danh , nếu danh mất thì lợi CS cũng tiêu luôn .

    Nếu các vị nghi ngờ . Xin chịu khó xem lại những danh xưng mà BUI LAN nêu lên Như Dâm Tiên , cù lần lửa , cù nhầy vv….Nên nhớ hãy tìm đọc lại những phản hồi của các danh xưng này và đối chiếu lại những điều tôi trình bày xem thử có đúng không .

    Theo tôi , có nhiều CAM lên đây càng nhiều càng tốt . Bởi vì những người tự do thừa sức để bẽ gãy những luận điệu ngu ngơ đã bị nhồi sọ , và biết đâu giúp họ nhận được chân lý tự do . Nếu biết rõ hay nghi ngờ một ai đó là CAM , bạn nên dùng lý lẽ mà đối chất , không Cần phải gọi là CAM , thân Cộng hay VC ..vv ..Dầu cho họ nhận là CS thì lại càng tốt , đâu có gì quan trọng mà phải cảnh giác .

    Ta phải phân biệt được giữa ta và CS chứ không phải ngăn chặn CS lên đây . CS lên đây càng nhiều , chúng ta càng được bội thu . Nhưng tuyệt đối chúng ta không thể là CS , tránh xử dụng những ngôn từ tục tỉu và thô lổ sẽ vì điều này sẽ làm mất danh dự của mình mang danh VNCH .

    Những ý kiến nhỏ nhoi nầy cũng xin được là món quà tiếp sức cho ông bạn BUI LAN trong những phản hồi gần đây cho ” Người ở lại VN ” ….

    • Builan says:

      Ý dân says

      “…Theo tôi , có nhiều CAM lên đây càng nhiều càng tốt . Bởi vì những người tự do thừa sức để bẽ gãy những luận điệu ngu ngơ đã bị nhồi sọ , và biết đâu giúp họ nhận được chân lý tự do . Nếu biết rõ hay nghi ngờ một ai đó là CAM , bạn nên dùng lý lẽ mà đối chất , không Cần phải gọi là CAM , thân Cộng hay VC ..vv ..Dầu cho họ nhận là CS thì lại càng tốt , đâu có gì quan trọng mà phải cảnh giác ” .

      **Tôi đồng tình với Ýd- cảm ơn thiện chì cuả anh !
      Điều tôi VẠCH MẬT ở dây là MỘT NGƯỜI lấy NHIỀU TÊN maọ nhận nhiều DANH NGHià -Tung hứng, hợp đồng … khiêu khích, nhục mạ, bôi nhọ cá nhân, tổ chức, thậm chí cả công đồng !
      Nhiều người không nhận ra. Đã tốn nhiều thì giờ tranh caỉ với DÂM như anh đã thấy !
      * Kính xin bãn đọc quý mến thận trong , nhận diên, biết rõ NHÂN CÁCH cuả những tên ma đầu như DÂM !
      Thây nhiều người bị đánh lừa, tôi bực mình lên tiếng ! Dứt khoát không mất thì giờ với DÂM (………..)

      Sáng tỏ thêm trong việc nhận diện, tôi xin phép nhờ
      Nguyen^~ Bao? Tu*
      “..Bác N chắc lính mới nên chưa hiểu cái “rơ” chơi của một số nick làng Vũ Đại :))

      Có một số người tham gia diễn đàn với nick ban đầu, rồi tha hồ ăn nói vung tí mẹt (= chửi bới / mạt sát), hay nâng bi cộng sản, sau một thời gian thấy bị thiên hạ xúm vào oánh te tua thì chạy làng, nhưng sau đó dùng một nick khác , xoá bài làm lại . Loại này thường bị dân làng nhận diện ra ngay và vạch mặt chỉ tên .

      Một loại CAM khác – có trình độ hơn - đóng vai “phe ta” , dùng chiến thuật 1-9 = Cứ chín câu chống cộng thì có 1 câu “binh” cộng . Hoặc lâu lâu chọt vài câu làm mất mặt tác giả hay tờ báo . Loại này cần tạo dựng thế đứng cho cái nick của mình nên không dễ chạy làng , cứ phải mặt chai chịu đòn khi bị chửi . Lúc nào bị “bắt tận tay-day tận mặt” thì xuống xề, giả lả cười cầu tài “xí quên”.

      Còn một loại khác là NHIỀU người dùng CHUNG một nick để chơi trò xa luân chiến khi cần thiết . Nên đọc còm nghe cứ như pizza chấm mắm ruốc ăn kèm với trái sabuchê .

      Bác N đã thủng chưa ?
      nguyểncộng says: ”

      ** Tôi lấy danh dự, một “TRÍ CÙN” chiụ trách nhiệm những điều tôi KÍNH CAÓ về DÂM
      Nhắn với DÂM moị khiêu khích, bôi nhọ… với tôi đèu vo ich !
      * DÂM nên hiểu là trên ĐCV anh đang đối diện với ai ???_ Không phaỉ là bầy đàn cừu “TRÍ CAO” laó lừa được chăn dắt bơĩ những con cẩu tuyên giaó như DÂM đâu !

      Bút Thép Z30 says:(Builan tôi noí -cảm ơn)
      “..Dâm Tiên với một chuỗi nicks (như ông Builan nêu ra ở trên), là người hay khoe mình là cựu quân nhân QLVNCH, nhưng hay nói nhảm, nói bậy. He’s always talking nonsense.

      Bằng-Phong Đặng Văn Âu, cựu thiếu tá phi công C130, là đàn em cật ruột với ông Nguyễn Cao Kỳ, nhưng ông Âu có nhơn cách, không tồi tệ như Dâm Tiên (Phạm Hà Châu)! ”

      ** Sáng mắt chưa, thưa anh DÂM ?

    • Dao Cong Khai says:

      Đọc ý kiến của 2 anh bạn tôi thấy rất thực tế và cũng xin chia sẻ vài suy nghĩ của tôi.

      Ngay lúc đầu, từ lâu lắm rồi, khi mà mới có internet và những trang web diễn đàn chính trị Việt ngữ thì tôi đã thấy cảnh tượng VC, hoặc thân cộng, hoặc giả dạng VC, hoặc giả dạng chống cộng để vào các diễn đàn thọc gậy bánh xe với mục đích tuyên truyền chính trị cho VC. Điều này nhiều khi cũng làm khó chịu và gây ra tranh cãi dài dòng vô ích.

      Theo tôi, chúng ta vào đây, nhiều khi chỉ để giải khuây, giỡn chơi như một số người… Nhưng mục đích chính của chúng ta vẫn là yêu chuộng tự do, sự thật, xây dựng xã hội và nói theo danh từ của CS là “GIÁO DỤC QUẦN CHÚNG”. Tôi nghĩ ngay cả những người QG, chống cộng cũng có những cái sai, cái cực đoan hoặc cái gàn bướng mỗi khi bút chiến với VC. Còn phía VC thì khỏi cần bàn rồi, những điều đó là sở trường của họ dùng để tuyên truyền. Từ đó chúng ta có một hệ luận là thiếu kiến thức xã hội, lịch sử và chính trị chính là trở ngại lớn cho việc tranh luận nghiêm chỉnh với nhau. Chính cá nhân tôi cũng rơi vào những khuyết điểm kể trên, sau khi nhìn lại những bài mình tranh luận, và “bút sa gà chết”. Nhưng từ đó mình học hỏi được những kiến thức chính trị mới, những bài học mới.

      VC họ vào đây tuyên truyền chống chính nghĩa QG, cứ để cho họ tuyên truyền và tôi còn mong muốn đối diện với họ để bút chiến trong các trang web chính trị và dĩ nhiên từ đó chúng ta, những người đầy tự tin vào sự thật có thể thực hiện được cái job của chúng ta đó là thông tin cho quần chúng những điều chúng ta muốn thông tin. Điều đó chính là chính nghĩa QG, lý tưởng yêu chuộng tự do, công bằng, cầu tiến và văn minh của những người chống cộng. Bất kể VC họ tuyên truyền với độc giả bằng hình thức nào, giả dạng chống cộng để “đâm bị thóc, chọc bị gạo”, chúng ta vẫn bình tĩnh để đạt được mục đích của chúng ta, là “giáo dục quần chúng”. Chúng ta không sợ ai hết vì chúng ta đấu tranh cho công lý và sự thật! Ngược lại vào những trang diễn đàn mà thiếu mấy đồng chí VC thì tôi lại thấy mình độc diễn không hào hứng mấy. Phải có mấy ông đó pháo kích sang thì mình mới khoái phản pháo.

      Mấy tên VC hoặc thân cộng vào đây chửi bậy, hoặc tuyên truyền sáo rỗng toàn những khẩu hiệu thì tôi không thèm chấp; họ làm như thế là phản tuyên truyền mà thôi. Ở đây chúng ta cần chấm tọa độ vào những thành phần có một chút kiến thức, giả vờ trung lập nhưng thực tế là có ý đồ bẻ lái sai lệch cái nhìn của giới trẻ về chính trị và lịch sử VN theo mô hình sử sách của đảng CSVN. Chống cộng cực đoan vẫn là tốt vì nhiều khi phải dùng acid để trung hoà với sút (ba dờ), nhưng nếu thiếu kiến thức lịch sử thì cũng dễ gây phản cảm. Tôi quan niệm mình vào đây để vừa chiến đấu vừa học hỏi lẫn nhau, học hỏi và chia sẻ với cả những ông VC nữa. Phải học đánh du kích để chống du kích; và có khi trong trận địa tư tưởng chúng ta cũng cần phải đánh du kích nữa. Tôi đã từng làm thế!

      Tôi cũng đã từng vào chiến đấu trong những trang web riêng của VC ở VN, phần lớn bị chúng nó xoá hết; nhưng có những trang web tụi nó năn nỉ tôi đừng vào phá nó nữa, để tụi nó làm ăn, sinh hoạt một tí. Nói thành thực như vậy thì tôi không vào phá nữa; tại vì tôi thấy ít ra tụi nó có một thái độ lương thiện, nhưng vì hoàn cảnh mất tự do ngôn luận ở VN, nếu để tôi vào đó phát biểu tự do thì trang web của họ bị nhà nước VC đóng mất; và họ sẽ có ác cảm với những người chống cộng chúng ta. Cho nên tuỳ cơ ứng biến.

  2. Samsara says:

    Trồng cây quả đã chín mùi , anh ơi nhớ ….ngậm ngùi tình thương , ra đi dành lại quê hương non sông tươi đẹp tình duyên thêm nồng . Để cho vợ được gặp chồng ,cho con gặp mẹ ước mong mỏi mòn …! Anh ơi em có mấy lời non sông Tổ Quốc cần có mặt tại nơi đang cần ,…

  3. Builan says:

    Trực Ngôn says:
    14/06/2012 at 02:49

    “Bui Lan là thiếu tướng?
    Dâm Tiên thuộc loại thiểu não, không phải là đào binh mà là loại đào lỗ để chui? ”
    ———————
    TK viết
    “… mày có phải là tay sai cs không thằng chó đẻ Ý yên>. Tồ cha mày thằng mất dạy vô lại,,mày đeo thánh giá hay búa liềm đây?/ Câm cái mõm thúi của mày cho bà con nhờ nhé mày.. Đồ mất dạy..
    - Còn thắng mất dạy Ý yên thì câm cái mõm chó thúi cho bà con nhở…
    >>> Ông Châu ơi, hỡi ông ÝYên, Ý Thiêng…vì đâu nên nông nỗi này?????
    ———————————–
    Tiên ngu viết
    “Ý Thiêng biến thành…Hà Châu, cù lần lửa, cù nhầy, dâm tiên…vân vân.”
    —————————
    Builan
    CHÚ : YYên , Ý Thiêng, Hà Châu , Phạm Hà Châu, Hà Trâu, Good Morning Ý Thanh , Thầy Dâm, .. DÂM Tiên …Kụ Hồ Gươm , Tưmã cha Ý – Chim Phụng- Kụ Ý Xuân – Tân Hương- Good Xuân dương Tam Hương- Hương Thầm, 104- 105- 106 Caí Xuân đời…… LÀ MỘT !! (còn nữa)
    .”Mới đầu thai,lộn sòng” =Cù Nhầy- Cù lần lưả, ( dè chùng Tú, Vũ ? )

    BÀ CON HIỂU ĐƯỢC, NHẬN DIỆN Tư cách cuả DÂM
    Từ đó hiểu ra nhưng gì anh ta viết- viết cho ai- nhằm mục đích gì ?
    Bớt tốn thì giờ- công sức.. “gaỷ tai TRÂU”
    KÍNH KAÓ !!!

    • Quê Choa says:

      Thưa quý vị trên diễn đàn!
      Người có tên Dâm Tiên trên đây tên thật là “nhà văn” Bằng-Phong Đặng văn Âu,69 tuổi,cựu thiếu tá phi công C130,sinh quán Nghệ An,hiên cư ngụ tại Houston,Texas,và là đàn em cật ruột với ông Nguyễn cao Kỳ.
      Xin mời quý vị đọc “văn”của ông ta xong,xin cho ý kiến !

      • Bút Thép Z30 says:

        Dâm Tiên với một chuỗi nicks (như ông Builan nêu ra ở trên), là người hay khoe mình là cựu quân nhân QLVNCH, nhưng hay nói nhảm, nói bậy. He’s always talking nonsense.

        Bằng-Phong Đặng Văn Âu, cựu thiếu tá phi công C130, là đàn em cật ruột với ông Nguyễn Cao Kỳ, nhưng ông Âu có nhơn cách, không tồi tệ như Dâm Tiên (Phạm Hà Châu)!

    • Thích Nói Thật says:

      Người có ý thức thì luôn nghĩ rằng; Một lời nói là một viên gạch xây dựng, một viên đạn bắn ra thì có thể tiêu diệt được một quân thù! Còn những lời của ông Dâm Tiên?

      Khi còn bé nhỏ mẹ tôi thường bảo, con ơi phải tập ăn, tập nói cho đàng hoàng tử tế, nói bậy thì bị khinh rẻ, bị người ta chửi là kẻ thất học, sẽ không chỉ tủi hổ bản thân, mà còn làm đau lòng cha mẹ nữa đấy, con hãy nhớ kỹ điều nầy!

      • Dâm Tiên says:

        Thưa Thích Nói Thật :
        (Thích thịt chó, hôn?)

        Vấn đế VN cận đại là một sự lừa đảo
        chính trị lớn lao ít thấy xưa nay…

        nên DâM Tiên tự cho phép ” trào lộng”
        một chút, cho hợp thời trang., khi Súng
        phải buông rời…

        Khi nào Lẽ Phải VNCH đước phục hồi,
        và tái công nhận, thí DT tôi hết hận đời
        lang thang Bùi Giáng, anh ơi… Mong anh
        rộng lòng đại bác hiểu cho, nhá !

        Ta còn trào lộng dài dài
        Chừng nào đất nước, u hoài chưa tan…
        Súng buông, còn lại dây đàn,
        Thì ta réo rắt, mây ngàn nó nghe.( Ý DâM)

      • Thích Nói Thật says:

        Có thật anh Dâm Tiên tranh đấu cho “Lẽ Phải VNCH được phục hồi, và tái công nhận, thí DT tôi hết hận đời lang thang Bùi Giáng, anh ơi…” ?

        Anh Dâm Tiên đang sống trong mộng ảo đấy chứ? Một chế độ đã bị khai tử gần 40 năm rồi, không có một tổ chức kế thừa có đủ uy tín thu phục lòng dân, thì làm sao có thể được tái công nhận hay phục hổi?

        Một con người bất bình thường, thường hay bỡn cợt và ăn nói tầm bậy như anh thì chỉ làm cho người khác khinh ghét và xa lánh. Tôi không nghĩ là anh đang tranh đấu để tìm lẽ phải cho VNCH, mà là cố tình bêu rếu chế độ cũ thì đúng hơn! Một chế độ mà có những con người như anh thì sớm bị đào thải cũng là chuyện tự nhiên.

        Tính của tôi vốn thích nói thật và nói thẳng, mong anh đừng tự ái. Còn nếu anh coi cái diễn đàn này như nơi để con nít đùa nghịch, xả rác thì chẳng còn gì để nói nữa.

  4. NGƯỜI QUỐC NỘI says:

    Xin hỏi ông CÙ NHẦY , vậy từ 1992 đến 2012 là đã qua 20 năm, Mỹ đã bỏ lệnh cấm vận, bang giao, viện trợ nhưng VN được gì ? cải thiện gì cho đời sống người dân Việt ?
    Đúng là ý người Mỹ bỏ cấm vận để người dân dể thở, nhưng đến nay 2012 sự nghiệt ngã mà chế độ CS đang đổ vào đầu người dân càng thể hiện sự mất nhơn tính của bè lũ CSVN. Ngược lại sau cấm vận đó là THỜI CƠ để bọn lãnh đạo hái ra tiền khi bọn chúng mang cái thân xác đói rách của dân họ ra TRIỂN LÃM với thế giới và thu 1 khoản viện trợ nhân đạo khổng lồ ! Mĩa mai thay dân đói càng đói hơn, mà sau đó là sản sinh 1 loại TƯ BẢN ĐỎ giàu nhứt, nhì ĐNÁ ! Vậy cái NHÂN ĐẠO này lại ưu ái dành cho bọn lãnh đạo chóp bu CS, cái bọn đã từng lươn lẹo trong HĐ Paris, cái bọn đã mang cho dân, quân miền Nam những tháng ngày đau khổ nhất : tù đầy, cải tạo, vượt biên chết ngoài biển, đói khát trên vùng kinh tế mới ! CSVN có hành vi tựa như những tổ chức côn đồ ” nuôi trẻ ăn xin” tại các TP. HCM hiện nay, bọn này đánh trẻ, thậm chí gây tàn tật vĩnh viễn để các trẻ này xin tiền được nhiều hơn.Đó cũng là cái sách lược của thằng Cộng, chính nó là kẻ ra tay hà khắc, ép dân vào cuộc sống đói khát, rồi MỜI thế giới vào CHIÊM NGƯỠNG để gợi lòng thương, sau đó là giai đoạn THÂU TÓM tiền viện trợ vào túi riêng !
    – Những năm 1975, tình trạng cướp cạn này chỉ dành cho ” tư sản mại bản “. Đánh đến không còn 1 chủ tư sản nào hết. Đến 1992 là giai đoạn kinh tế kiệt quệ, nhà máy tiếp thu của tư sản xong rồi thì bị nạn tham ô đục khoét,không nuôi nỗi công nhân, HTX nông nghiệp kiệt quệ vì ” cha chung không ai khóc” Đông Âu, LX sụp đổ thì ngành ngoại thương phá sản (bản thân tôi từng làm cho ngành XNK thời này). Lúc ấy, 1992 CS bèn kêu gào xin bỏ CẤM VẬN, đồng thời cho các tư sản hoạt động để nuôi dân, người dân sống nhờ tư sản đến ngày nay.Lẽ ra thay vì bọn nó hô câu : ” đời đời nhớ ơn HCM” thì nó nên hô lại : ” đời đời nhớ ơn MỸ ” vì nhờ bỏ cấm vận mà chúng em mới thành TƯ BẢN ĐỎ! hoặc “đời đời nhớ ơn TƯ SẢN VN”,vì nếu không có tư sản cứu nguy thì dân đói làm loạn lật đổ chế độ, chúng em hết cơ hội tham ô !
    – Đến 2012 thì sự cướp cạn này lại đánh thẳng vào nông dân, do được MỞ CỬA, nước ngoài vào đầu tư, lại 1 cơ hội mới cho bọn CS, nơi nào tư bản nước ngoài nhắm là nó bèn QUY HOẠCH để bán cho tư bản, ngày trước có từ CCRĐ để cứa cổ địa chủ, thì ngày nay có từ “QUY HOẠCH” để cứa cổ nông dân nghèo vốn chỉ có mỗi 1 miếng đất để cắm dùi ! Ô hô, té ra nhờ MỞ CỬA mà nay dân nghèo bị cướp sạch ! Thậm chí tại CÁI RĂNG, mảnh đất nhỏ chỉ bằng …bàn tay !
    Cho hay, VN không gióng như những nước dân chủ khác trong khu vực ĐNÁ như Sin, Indonesia, Hàn, v.v… dù 1 đồng viện trợ cũng có thể đưa nước họ hóa rồng! VN thì lại khác ,tiền viện trợ … như muối đổ vào biển, vô dụng !
    Vì thế, 1 số người chống lại bỏ CẤM VẬN là có ý riêng của họ. Mà cái thực tế VN hiện nay đã phô bầy rồi và có cả kết quả !

    • Trực Ngôn says:

      NGƯỜI QUỐC NỘI hỏi; ‘Xin hỏi ông CÙ NHẦY, vậy từ 1992 đến 2012 là đã qua 20 năm, Mỹ đã bỏ lệnh cấm vận, bang giao, viện trợ nhưng VN được gì ? cải thiện gì cho đời sống người dân Việt‘ ?

      Tôi nghĩ là, lẽ ra việc Mỹ bỏ cấm vận là cơ hội tốt để cải thiện đời sống cho nhân dân VN, nhưng vì trình độ dân trí VN còn quá thấp, không nhận thức được những quyền lợi mà lẽ ra mình được hưởng, nên đã để cho CSVN chộp thời cơ làm giầu cho bản thân.

      Tuy nhiên, nói đi còn phải nói lại, nhờ những hạt cơm rơi rớt của cán bộ đảng viên nhà nước CSVN, và (nhờ Mỹ bỏ cấm vận) bà con ở VN nhận được sự giúp đỡ tiền bạc từ thân nhân ở Mỹ nên cuộc sống cũng bớt khổ hơn trước thời bao cấp, trước cái đêm đổi mới nhiều.

      Nhưng phải nói rằng; Mỹ bỏ cấm vận là cơ hội làm giàu cho cán bộ nhà nước CSVN, trước kia là những kẻ khố rách áo ôm, ngày nay họ đã trở thành những tỉ phú hoặc triệu phú đôla cả rồi.

      • DâM Tiên says:

        Thưa hai anh Người Quốc Nội và Trực Ngôn:

        Anh Trực Ngôn đã trả lời giùm đôi phần. Bởi,
        khi Mỹ họ bỏ cấm vận, rồi ” ban ” cho VNCS
        sự bang giao, thì tự nhiên như người…Hà Lội,
        một tầng lớp Tư Sản Đỏ vụt nổi lên…

        Tuy nhiên, bên cái cối xay, đàn gà nhân dân
        cũng còn nhặt nhạnh được những hạt thóc rơi
        vãi,– và dù sao, người dân cũng còn dễ thở
        hôn thời bo bo củ mì sau bức màn tre.

        Còn lý do vì sao, tụi Mỹ nó lại giúp VNCS có
        một …thượng tầng kiến trúc Tư sản Đỏ,
        thì câu trả lời sẽ đến hơi chậm..bởi, dù sao,
        rồi đây, VN sẽ là một” cường quốc” về tư bản.
        theo lối Mỹ.— Với Mỹ, VN có tham nhũng, có
        tiêu cực hay không, họ bất cần, miễn là VN
        sẽ là đồng minh…tư bản, đồng minh tiêu thụ
        hay sản xuất làm đầu cầu cho Mỹ tại ĐN Á.

        (NB: Ý Thiêng tức Dâm Tiên tôi đề nghị một
        giải pháp phục hưng VN, qua việc hữu sản
        hóa người nghèo, tiến lên một tầng lớp trung
        lưu, rồi lên tư bản, — nhưng người ta hổng
        chịu, vẫn chọn giải pháp ưu tiên tạo ra một
        thượng tầng Tư Bản đi trước.

        Thôi, mình nhược tiểu, đành chịu thôi. Biết
        nhục, thì may ra sẽ khá hơn, trong ngày mai.

      • Trực Ngôn says:

        Tôi không nghĩ là Mỹ bất nhân như ông Dâm Tiên suy diễn. Theo tôi thì Mỹ bỏ cấm vận VN là họ mong muốn có giao thương bình thường và giúp VN phát triển mọi mặt, chớ không chủ ý “giúp VNCS có
        một …thượng tầng kiến trúc Tư sản Đỏ”.

        Nói như ông Dâm Tiên thì những hành động cán bộ nhà nước nhũng lạm, tham nhũng, ăn cắp của công và cướp giựt tài sản của nhân dân để làm giàu bản thân đều do Mỹ chủ trương, lèo lái?

        Trong nhiều comments ông Dâm Tiên thường hay ca ngợi chú SAM hết lời, nhưng sao bây giờ ông Dâm Tiên lại lấy tội của tham quan nhà nước CSVN đổ lên đầu chú SAM vậy?

      • DâM Tiên says:

        Thưa:

        Ca ngợi cái này,
        Nhận xét cái kia,

        Có khác nhau đấy.

        Kính, DâM

    • Vủ ,HSI says:

      Lâu ngày VMBHP(vắng măt bất hợp pháp) HSI đươc XLTV(xử ní thường vụ) vào đây điểm danh quân số thấy cơ hừu ,biệt phái rời đơn vị không lý do mà cớ sao lại có Đồng chí QUỐC NỘI vào thăm không biết ban nào mời ? Ban 3,4,ban 2 ?chắc không? chỉ còn ban nghi lể ..,,
      WELCOME anh em khúc ruột ..xin vui nòng cho siêu tra ní nich một tí nhá và phỏng vấn foot tem ?
      1- Anh có biết văn hóa NHẬU VN ko?
      2-Anh có đ HAT VỚI NHAU ko? (Thịnh hành giống bia ôm và gái gọi )
      3-Anh co đi Mat xoaa ko ?
      4-Anh có biết quán Chàm Chim ko ?
      Còn bao nhiêu tài sản mẩu cao su ,sốt đất ,xe hơi,SH ,nhà cửa .?
      1 mẩu cao su =50 ngàn $ đô
      xe hơi VN = giá gần 3 lần US

    • Vủ ,HSI says:

      Mùa Euro mài coi bóng đái,HSI thay mặt đơn vị trưởng XLTV điểm danh quân số thấy VMBHP nhiều nhưng lai có cán binh đến chiêu hối và đưa sang ban 2 siêu tra phỏng vấn foot tem
      WELCOME anh

  5. Ngàn Khơi says:

    MỘT TỆ NẠN THƯỜNG CÓ CỦA NGƯỜI VIỆT

    Đọc một dọc các ý kiến chửi nhau vô cùng hăng say và hết sức phong phú của các VK hải ngoại, người ta không thể không buồn cười. Tình trạng đó sao nó như kiểu rắn không đầu. Khi rắn không đầu người ta chỉ có chửi nhau chan chát. Còn khi rắn có đầu người ta cũng chỉ biết đánh nhau chan chát. Đó là thời kỳ chiến tranh ba mươi năm trong quá khứ của chiến tranh VN. Với cái đầu của hai bên, người ta chỉ biết choảng nhau không lối thoát. Cho tới khi một bên thua, bên thua đó như rắn không đầu và cũng quay lại chửi lẫn nhau chan chát. Đó cũng là muốn nói, giả dụ nếu bên thắng thua, lại chạy ra được nước ngoài, thì âu hẳn không chắc đã khác thế. Nên nhìn chung lại, đó quả là một tệ trạng của thực chất người Việt nếu nói được như vậy, cho dù số ít, số nhiều cũng thế. Điều này không nói ngoa, cứ nhìn vào hai bà hàng xóm mất gà chửi nhau, rồi về chửi lẫn trong nhà bằng bao nhiều ngôn ngữ hết sức đặc thù không giống ai cũng quả y như thế.

    NON NGÀN
    (14/6/12)

    • Tien Ngu says:

      Thưa…Khơi,

      Khơi không hiểu nên Khơi mới phán nà người ta…chửi nhau khơi khơi.

      Ở đây người ta chỉ muốn vạch cái mặt chuột của đám đệ tử…con cầu tự, chuyên cười cầu tài với giặc Cộng và cò mồi, kiếm tí…sướng cho cái quảng đời còn lại của chúng.

      Chúng được mớm mồi rằng thì là câu chuyện VN được Mỹ…dàn dựng từ…xưa, Mỹ muớn Hồ chí Minh làm việc từ cái hồi…OSS. Hồ chí Minh theo cs nhưng thực ra nà…mần việc cho Mỹ.
      Bởi…duyên phần như thế, ngày nay Mỹ…trở lại VN, ra lệnh cho VC phải…nghe lời Mỹ, đại diện bắt tay với VC từ Mỹ trở về nà…con cầu tự và các đệ tử như…Ý Thiêng…

      Dưới sự giàn xếp của Mỹ, con cầu tự, Ý Thiêng, VN sẽ…Ok. VC và…Việt gian sẽ…huề đồng, cùng nhau sống….sướng. No more cs ở VN…

      Cho nên người Việt…gian tự do không cs, muốn…sướng, nên nghe theo lời…con cầu tự. Dẫu vĩ nhân này đã đi dứt nhưng còn…Ý Thiêng và em Âu đây

      Thiệt là…quá xá thúi!

      Ông Giao Chỉ trước đây có một bài…con cầu tự, trúng mỏ ác, cho nên các đệ tử có dịp là…một thành nhiều nicks chọt ông ta tới bến. Ý Thiêng biến thành…Hà Châu, cù lần lửa, cù nhầy, dâm tiên…vân vân.

      Tiên Ngu chỉ trình bày sự thật…

      • DâM Tiên says:

        Ông thầy ta đã nhìn thằng vô người CS
        mà rằng:
        ” Nam hay Bắc, hai bên đều nhận tiền bạc,
        vũ khí mà đương cự l;ẫn nhau, như hai kẻ
        chư hầu cho thế lực ngoại bang. Vậy, cái
        chiến thằng của chư hầu nào có vẻ vang
        gì?”

        Tư tưởng này làm cho ông trung tá đào ngũ
        và tà lọt ngẩn ngơ không sao hiểu nổi, hỉ ?

      • bìnhphương says:

        Biêt cái mẹ gì mà phê bình người này người nọ .Đâu ai nhắc tới nguyểncaokỳ đâu mà sủa ? Bàì viết cuả Ông VVL,không thích thì góp ý kiến vào bài viết. Đâu có gì quan trọng trong bài viết của VVL (tôi không gọi ông là Đai Tá. Nhưng Ông có quyền xưng cấp bậc khi Ông ta viết vê chiến tranh VN )30 năm sau suy nghỉ ông ta có thể tự hỏi tai sao không làm như vầy,như kia để khỏi mất miền Nam vào tay CS. Dù hay hay dở thì đó là ý của Ông ,lòng của Ông , tinh của Ông .Nhưng dù sao thì chiến cuộc đả qua .VC chiếm miền Nam là một thực tế không chối cải. VNCH có kế sách hay hơn củng không trở mình ,không là Phù Đổng ,không là Quang Trung . Wòng A Bao chiến đấu bên cạnh biệt kích Mỷ,thua củng chạy . Qua Mỷ nhưng mong phục quốc,nhưng củng đành chịu,dù dân coi ông như lảnh tụ vỉ đại ,như cha già góp tiền của nghe lời ông.,đoàn kết sau lưng Ông ta(hơn người TNVN) Mải tới khi theo người Mỷ cố vấn ,dân tôc Ông cùng Ông mua vủ khí đạn dược để giải phóng dân tôc khỏi tay bọn cộng Lào.Nhưng Mỷ đến lúc này mới ngăn chận và bắt giam Ông và các cộng sư ,cả cốvấn Mỷ.Nếu không chết thì ở tùmục xương.Vây VN ta làm gì? Con đường bạo động bằng vủ khí không xong,còn con đưởng nào hơn hay chỉ là con đường CHƯỞI và muôn năm làm thân lưu vong và VN củng đang dần dần mất về tay TC ? Mổi người có một suy nghỉ,một cách chống đối đểmong thành công. Chưởi rồi về đâu ?Chưởi là chưởi cả chính phủ VNCH,chười các lảnh đạo,cả khi họ đả chết,có làm thay đổi đươc tình thế,có lấy lại đươc nước VN,có đuổi quân xâm lược ra khỏi lảnh thổ hay không ? Chiến đấu tới phút cuối ,cho dù là nói thật thì kết quả củng không đuổi được quân Công,vẩn làm kẻ lưuvong 20.30 năm ? Hay làm như Lý anhhùng ,mổi người sắm một cáí pepper sprayer để thấy thằng công sản nào củng xịt. Hay biểu tình chống đối vì hận thù vì tự áí tự cao tự đại ,tự NỒ như pháo tống hay mìn claymore.lựu đạn 26 ?…
        Bàì này là củaÔng Vủ vănLộc. Ông ta là Đai tá như có người xưng là tá,là úy, là trung sì,hạ sỉ hay lính trơn.,có chi mà nói,Ông ta đào ngủ ,thì cho là vậy đi (mà không lẻ chỉ một mình Ông ta)thí nay AI có tư cách xử ? Dựa vào cái gì dựa vào ai để xử ?Hay nhờ T.AQS. Mỷ. Sau 30 năm ,mổi lấn có 01 sq cấp lớn của VNCH làm gì hay lên tiếng ,viết bài là một lủ châu lại chưởi bới. Họ thù hận có khác gì bọn CS ? Mằ thật ra họ củng chẳng có gì hơn nhửng cấp trên của họ .Vì cao ngạo,ví ai củng là cái rốn của vủ trụ,nên chảng ai phục ai chảng ai nghe ai .TƯ mình VÁI mìnhcókhác gì bọn VC tự cho là anh hùng?
        Cho nên đọc nhửng gópý trên và trên nhiều bài viết,thấy có sự hoà hợp nhịp nhàng với kẻ thù VC.. Chúng chưởi VNCH ta củng chưởi VNCH đấy thôi. Và trên đất Mỷ tự do,ta càng CHƯỞI mạnh…
        Ta củng là “đỉnh cao trí tuệ” khác chi bọn CS…
        (VC ít chưởi hơn hồi trước ,chỉ gợi ý cho ?tuị VNCH” chưởi nhau là ĐỦ,phải không ?)
        nt

      • Cú lần lửa says:

        Ơ hay, sao BP biết ngướii
        khác chẳng ” biết mẹ gì ?”

        Đã vấn kế người ta bao giờ
        chưa? Đứng là BP có tác
        phong đình làng 1930, nhá.

        Xin phép tí. Với anh Lộc, thì
        phải cho anh xơi lựu đạn cay,
        cho chừa cái ” cấc lấc hoang
        tưởng” của anh đi, tí nào! Có
        ích gì đâu, chỉ chuyện nhàm…
        thì mình cũng nhàm, vui vui vui.
        Sao cấm tui ?

      • Tien Ngu says:

        Phuong à Phuong…

        Bình tỉnh đi Phuong, Phuong bị…trúng mỏ ác rồi nhảy đong đỏng lên thế, Ngu nghe sao kịp? Cứ nà quang quác, quang quác…, không sợ diển đàn cười hả Phuong?

        Ngu công nhận rằng thì là…không biết mẹ gì hết. Nhưng Ngu biết…khỏ mỏ ác của các…con cầu tự, vục chúng dậy mà…tỉnh mộng. Chửi bới gì chớ?

        Những gì ông giao Chỉ viết ra, chỉ là….tưỡng tượng, ấy thế mà các…con cầu tự lại thù cá nhân, chọt ông ta quá thô bỉ. Ngu…khách quan, phải có ý kiến…

        Nhìn lại những gì…con cầu tự hát coi, ý chính chỉ là…dựa Mỹ, nịnh Việt Cộng, rồi từ đó nhờ Mỹ chỉ dạy Việt Cộng cho…nên người. Mắc cười quá, Phuong?

        Kỷ niệm…xưa còn đó, quốc dân đảng hợp tác với VC, mặt trận miền Nam theo Việt Cộng, thành phần thứ ba hoà hợp với Việt Cộng…, kết quả ra sao?
        Ông Diệm, ông Thiệu tin tưỡng….đồng minh Mỹ, Mỹ cũng giúp đở quá xá, kết quả ra sao?

        Thành ra, câu chuyện…con cầu tự, dựa Mỹ, nịnh VC, dìu em vào đường ngay nẻo phải, mang lại tự do hạnh phúc cho người Việt Nam, là chuyện…phong thần bán bánh kẹp!

        Muốn theo…con cầu tự để VC ngó lơ cho…mở tiệm phở, hay quá cà phe…sướng thì nói mẹ nó đi, làm bộ đóng kịch ta…vì nước chi cho…thúi?

        Hả phương?

  6. ABC says:

    Bác Lộc ơi,nguyên cớ gì mà bác bị chó cắn thế nầy?bác xem lại xem trước giờ bác có viết gì đụng chạm tới Nguyễn cao kỳ không?nếu có là đáng tội bác rồi !
    Có một hai con chó điên,hể ai đụng đến ông Kỳ là nó nhảy tưng tưng rình cắn cho bằng được,xin bác cẩn trọng .

    • Cù Nhầy says:

      Xin đỡ lời anh DT.
      Tướng NCK, từ năm 1992, ủng hộ việc Hoa Kỳ bỏ cấm vận và
      bang giao với VNCS, với lý lẽ ,” CS trước sau cũng giải thể,
      nên chẳng vì sự hiện diện nhứt thời của CS, mà kéo dài sự
      khốn quẫn của người dân.” — Tức thì Trung tá Lộc cá mè bằng
      đầu, ra cái điều lên tiếng phản đối Tướng KỲ, tố cáo ông
      ta thân CSVN ( trong khi Tướng Kỳ là nhân vật hàng đầu
      chống CS trong chiến tranh, mà ông Lộc ru rú nơi văn phòng
      cho tới khi ông Lộc sớm…đào ngũ ! )

      Sau này, trong một cuộc họp mặt, Tướng Ký hỏi ông Lộc,” Tôi
      nói có đúng chăng. Ngay như Hoa Kỳ còn biết thương dân
      mà bỏ cấm cấm vận, dù sao người dân cũng sẽ đỡ khổ hơn..,
      sao anh phản đối và…xỉ vả tôi dữ quá!”

      Ông Lộc run run thưa, ” Dã…em xin lỗi; lúc đó em tưởng người
      Mỹ khi nào lại bang guao với CS vì Mỹ đã thua to phải chạy…”

      Tướng Kỳ chỉ khẽ mỉm cười, lắc đầu trước cái ngu si của Lộc.

  7. DâM Tiên says:

    Anh khuyên người ta ” viết lại lịch sử,” mà
    anh khời đầu bằng một bài tản văn tưởng
    tượng và bỡn cột như thế này sao?

    Anh chưa hề cầm súng, anh vô lương tâm
    mà xem thường biết bao sinh linh đã hy sinh
    trước sau ngày 30 tháng Tư 1975.

    Chạy chọt giỏi. Cuối cùng, phản bội màu
    cờ. Sao, Đỗ Mười muốn làn sui gia, hả ?

    • Nông Lỗ Mười says:

      Trông kià chúng nó chửi nhau
      Người dân nước Việt hỏi trông nỗi gì
      Liêm sỉ thì hãy câm đi
      Cũng là giòi bọ hay gì khoe khoang?

      • Builan says:

        Chào anh/chi Nông Lỗ Mười

        MỜI A/c xem
        Builan says:
        11/06/2012 at 10:10 (ở dưới)

        Từ đó nhận diên chính xác về liêm sỉ cuả DÂM !
        Tôi không muốn tốn thêm thì giờ với anh ta !
        Kính

      • DâM Tiên says:

        Chào Thiếu tướng Bui Lan :

        Thôi, ngài đi chỗ khác, hưởng tuần
        trăng…mệt,

        nhường chỗ này cho Dâm Tiên
        hỏi thăm sức phẻ ông đào binh, tí.

      • Trực Ngôn says:

        Bui Lan là thiếu tướng?

        Dâm Tiên thuộc loại thiểu não, không phải là đào binh mà là loại đào lỗ để chui?

      • Builan says:

        Tôi đã noí là tôi KHÔNG QUỠN
        Mời DÂM đọc – nhận ra tư cách cuả DÂM !
        Đọc những dòng dưới đây của LT mà TK tôi đau lòng cho ông Châu quá:

        “… mày có phải là tay sai cs không thằng chó đẻ Ý yên>. Tồ cha mày thằng mất dạy vô lại,,mày đeo thánh giá hay búa liềm đây?/ Câm cái mõm thúi của mày cho bà con nhờ nhé mày.. Đồ mất dạy..

        - Còn thắng mất dạy Ý yên thì câm cái mõm chó thúi cho bà con nhở…

        >>> Ông Châu ơi, hỡi ông ÝYên, Ý Thiêng…vì đâu nên nông nỗi này????? (còn nưã)
        ———————————–
        CHÚ : YYên , Ý Thiêng, Hà Châu , Phạm Hà Châu, Hà Trâu,Good Morning Ý Thanh , Thầy Dâm, .. DÂM Tiên … LÀ MỘT !! (còn nữa).

      • Cù Lần lửa says:

        Giáng cấp Thiếu tướng Bui Lan
        xuống binh nhì cho rồi.
        Ấy a, cái sự người ta dùng nhiều
        nicks, là để góp ý thích hợp với từng
        nội dung, có gí lạ đâu? Cái ý tưởng
        mới là yếu tố chính.
        Bui Lan có phát biểu ngàn năm mây
        bay, cũng chẳng bao giờ ” dám” có
        một ý mở đường khai phá, mà chỉ chú
        chuyên kéo bè kéo bạn nhí nháy mí
        nhau, cùng vỗ nước theo mưa; chưa
        bao giờ có một ý mới.

        Nếu Thiếu tướng vô đây tập làm văn,
        thì xin giáng cấp Tướng xuống deu-
        xième cù bắp, là đúng. Chào cá mè !

  8. CAM Ca says:

    Quân lệnh vô hồi !!!!
    Không ai biét Ông VVLôc là Trung tá hay Đai tá.Thủ Đức hay Đà lạt cả vậy cà ?.Nha tiếp vận nơi ông ta làm ,không ai vươt biên hay đi tù VC để xét tiêu chuẩn cho đi Mỷ cả sao ? Có lẻ họ không thèm nói,không dư công đính chánh dùm Ong Lộc mà có lạ gì bọn này ,VC thật,VC nằm vùng đi vào năm 75 (chúng nó được VC chọn từ THĐIC hoặc lớp 11 (15 tuổi hay hơn.Trắng trẻo, có ngoại hình cho gióng dân thành phố,được theo các chuyến vượt biên để làm nhân cho chúng bây giờ. Cố nhiên có điệp viên qua trước liên lạc và kiểm soát chúng
    Môt số quân đội h vnclà người của chúng ,chưa được VNCH phát hiện củng cho “ra biển”. Sau này khi bang giao với Mỷ và con cái được du học Mỷ chúng càng mạnh bạo gài người qua đây.Bằng chứng trường ĐH ở texas,nư sinh ĐD cho svvn là người của đảng mà cho mải khi nhà trường treo cờ mới khám phá ra.)Mà thử hỏi nay cái danh xưng đại tá chỉ là tỏ cho mọi người biết là ở trong ngươì đó QĐVNCH. Thủ Đức hay Đàlạt củng phân biệt chi nửa.Đều chạy vắt giò lên cổ trước hay trong 30/4/75 hay cả sau này ,hay cả HO . Có là Tr/tá ,có lả Thủ Đức thì có thật không bị chúng nêu đơì tư ra chưởi bới sỉ vả không ?Mà không góp ý vào bài.Và cố tình hểu không đúng ý tác giả.
    Đả nói là viết llà phóng tác theo suy nghỉ kinh nghêịm của mình,trong đó có chử NẾU. … thích thì bàn cho vui,néu biết ,còn không thì thôi !
    Có chi mà hằn học nhửng ngày kỷ niệm của vnch,nhắc nhớ nhửng oai hùng trên chiến địa?Đó là kỷ niệm là hoài niệm là niềm tin để sống,đề nhắc con cháu vì một mai xuống lổ rồi (VVL/80).Nge hay không nghe là tùy chúng.THế hệ trước truyền kinh nghiệm cho thế h65 sau vả thế hệ sau truyền cho thế hệ sau nửa. Nếu không có người viết lại vnch đánh hết mình đuổi quân xâm lươc BC thì làm gì có sử ky kia chứ ! Thua không có nghỉa xấu hổ gục mặt,không dám ngẩng đầu lên ,vì danh nhau có thắng có thuavà trân cuối cùng mới biết ai thắng ?cho nên nêú có nói có viết có ca ngợi,có phê và tự phê,có biết địch thì mới mong thắng trận cuối cùng…Nói tóm lại khôn có chi mà nhục nhả vì thua và thắng còn nhiều nguyên nhân…
    Ngoài r ,không chỉ một Ông Lộc bị tuị con cháu cộng sản và nhửng người lính tự mênh danh quốc gia xâu xé hạ nhục ,chưởi bớimà ong Tướng Tá nào ló mặt ra làm gì đó cho VNCH,cho việc chống cộng củng bị chười cho tắt bếp.Chúng chỉ biết chưởi người vì đó là việc làm yêu cầu của đảng CS,còn một số khác là vnch thì đây là dịp để có quyền chưởi cấp trên của mình ,để tự đề cao và tự nguyên theo cộng như ký già nphùng,nthanh,dkhtn,đn,….vv và vv. Có nhửng người như họ,cứ nhỉ mỉnh ở ngoài cuộc chiến bảo vệ quê hương,ở trên ,ở bên lề cuôc chiến chó n6n mạnh miệng chưởi cấp trên của mính ,mà không biết rằng chính mình củng tự chưởi mính.
    Có tên còn đem cờ quốc ia ra bỉ thử .Biểu tình là người Việt TNQG ,là “ngụy”,k3 thù dưới mắt lươn của bọn Ba đình không led3 măng cờ đỏ sao vảng ? Cờ quốc gia cho người quốc gia,là biểu tương của người tỵ nạn.Họluôn ấp ủ nó đem theo nó ,đi với nó suốt chăng đường lịch sử .từ cuối thế kỷ 18.Họ 1 diện vì lá cờ tổ quốc mà họ phải bảo vệ. TReo 3 ngày hay 1 tuần ở cột cờ TTCSJ là một niền vui .hạnh phuc. Sao có tên bác bỏ no,bỉ tử nó. Bọn cs ,VVKiệt củng đả từng nói :”BỎ cớ vàng sẻcó thòa hơp,hoà giải” nhưng bỏ cờ vàng lại TNCS mất ý nghỉa.Do đó người TN không nghe theo..
    VVL nói “cứ chưởi đi EM…” là đây.

  9. Người San Jose says:

    Đừng nghe những gì cựu-đại-tá Vủ-văn-Lộc…NÓI.
    Mà hãy nhìn kỷ những gì cựu-đại-tá Vủ-văn-Lộc…LÀM.

    Người San Jpse

  10. Builan says:

    Có TR Tá “thăng” lên ĐTá
    Có T Đức để nói là ĐLạt
    Vẫn hơn, hơn nhiều
    Caí tên cù bất cù bơ đầu đường xó chợ. Đánh thuê – .BB…….
    Thấy, biết, đánh hơi nơi nào có chút hương thơm- là xum xoe nhaỷ vào nhận , nấp bóng – “mờ mờ nhân ảnh như người đi đêm” chui cả vào “thâm cung” cuả người ta, lâu lâu thò đầu ra chọt !
    Lúc thì nhà thơ YY, khi thì “giặc lái” BP ……. Thâm tâm muốn hạ nhục NCK nhưng laị chui vào tòng tăng, lủn lặng theo ông ta – noí chuyện với tướng nầy tá kia- nhắp nhắp tên ông ta nhờ thiên hạ ” bôi bẫn ” !! lúc thì tà lọt ô đô, khi thì Tr Sĩ ! Cũng từng là Đ Lạt, từng là T Đức, nào là thầy Chiến Thuật, nào là 18 bộ binh leo Đồi Móng Ngưạ – Đánh trận cuối cùng !! Quên mẹ đi cái chuyện thật “TỬ TRẬN” được Mckeno, Thúy Kiều đưa vào lầu Ngưng Bích chôn cho gần mẹ !

    Khôn thì nên chuyển hương, sống thật, làm người thật, Thẳng người lên mà sống ! Tại sao phaỉ chui chỗ nầy, rúc chỗ kia , nhân danh, vật …. đủ thứ ???

    Công bình tử tế lich sư, tương kính… Tôi lễ phép xin thưa DÂM phân tích , nhận định vấn đề… tỏ ra có kiến thức, tri tuệ, sâu sắc lắm chứ ! _ Có lẽ đó là lúc anh ta sống thực vơí chính con người cuả mình, caí đầu người cuả mình !!

    Khi làm nhiệm vụ khiêu khích , châm chọc ,quậỵ phá….. theo sự CHĂN DắT nên xem ra quá tệ, chẳng giống caí giống vật gì !!!

    Rút ruột một lời khuyên chân thành _ Sông TỰ DO, làm nghề TỰ DO, viết lách TỰ DO
    Tôn trọng sự thật vẫn khá hơn nhiều, đáng sống hơn nhiều , Có phaỉ thế không anh DÂM ?

    Tôi không hề PHE PHAÍ voi bất cứ ai ! Để làm gì ????
    Tôi không hề thêm bớt, vu cáo, nhận vơ nhận bưà , nhận vô liêm sĩ, thiếu tư cách
    Tôi thật lòng không quỡn để đoi co bậy bạ với anh DÂM đâu nhé !

    Tôi viết đúng, nói đung.. có thể IM LẶNG – như là đồng ý
    Tôi viết sai, noí sai – Xin chỉ ra rành mạch,tử tế ! Chỉ ĐÚNG xin cháp tay cuí đâu đón nhận sưả sai – “Nhân vô thập toàn” ! Biết noí lời cám ơn chân thành với người thật việc thật !!

    • Phạm Hà Châu says:

      “Tôi lễ phép xin thưa DÂM phân tích , nhận định vấn đề… tỏ ra có kiến thức,
      tri tuệ, sâu sắc lắm chứ ! _ Có lẽ đó là lúc anh ta sống thực vơí chính con
      người cuả mình, caí đầu người cuả mình !! ” ( Bui Lan nhận xét Hà Châu).

      • Builan says:

        Phạm Hà Châu says:

        “Tôi lễ phép xin thưa DÂM phân tích , nhận định vấn đề… tỏ ra có kiến thức, tri tuệ, sâu sắc lắm chứ ! _ Có lẽ đó là lúc anh ta sống thực vơí chính con người cuả mình, caí đầu người cuả mình !! ” ( Bui Lan nhận xét Hà Châu).

        * Tôi không tấn DÂM vào chân tường
        ** Chào mừng Hà Châu ! Mừng anh còn tỏ ra biết điều ! Biết nhận sự trung thực, công bình trong tôi !

        *** Trân trọng KÍNH MỜI bà con đọc cho hết COM cuả tôi (ngay ở trên ) để có thể NHẬN DIỆN chình xác về con người cuả DÂMt
        Xin lưu ý thêm ở cái NICK “Cù Lần Lửa” !????

Leave a Reply to Thích Nói Thật