WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

VNCH ngày xưa và nước VN dân chủ tự do trong tương lai

Từ bao lâu nay, Cộng Sản Việt Nam tuyên truyền xuyên tạc chế độ dân chủ tự do của miền nam Việt Nam trước 1975 là một chính quyền ác ôn, tay sai Đế quốc, hà hiếp áp bức nhân dân. Những người chưa sống dưới chế độ dân chủ tự do của miền nam VN mắc tuyên truyền CS đã có thành kiến xâu, cho rằng Ngụy quyền Sài Gòn chỉ là một chính thể áp bức bóc lột, bán nước, mất lòng dân bị mọi người oán ghét nên đã sụp đổ vào ngày 30/4/1975.

Sự thực thì khác hẳn, Việt Nam Cộng Hòa bên dưới vĩ tuyến 17 trước đây rất hiền, tự do, hiếu khách. Vì quá dễ dãi, tự do không kiểm soát chặt chẽ nên CS mới có cơ hội trà trộn khắp nơi như tại nhà thờ, chùa chiền, trường học và ngay cả trong quân đội và các cơ quan công quyền. Chính vì quá tự do dễ dãi mà Cộng Sản đã đem được nhiều súng đạn và cán binh trà trộn vào Sài Gòn trong trận tấn công Tết Mậu Thân 1968.

Trước 1975 miền nam VN là một quốc gia dân chủ tự do thực sự theo tiêu chuẩn các nước Tây phương, tổ chức theo nguyên tắc phân quyền: Lập pháp, Hành pháp và Tư pháp. Mặc dù có khuyết điểm nhưng là một nước trong tình trạng chiến tranh, miền nam VN vẫn duy trì được tinh thần tự do, dân chủ, không lợi dụng chiến tranh để trở thành độc tài như nhiều nước khác. Một bằng chứng hiển nhiên ai cũng thấy, trong khi chiến sự diễn ra khốc liệt khắp nơi, người dân vẫn được quyền biếu tình chống Nguyễn Văn thiệu, đả đảo Thiệu-Kỳ, báo chí được tự do chỉ trích công khai guồng máy cai trị không hề bị tù đầy, bắt bớ.

Tôi xin nêu những nét cơ bản của nền Dân chủ Tự do của Việt Nam Cộng Hòa ngày xưa, nó cũng giống như các nước tân tiến hoặc như các nước khác trong khu vực Đông Nam Á. Dưới đây là những thành quả, những khía cạnh chính mà miền nam VN đã đạt được. Nước Việt Nam tự do dân chủ trong tương lai sẽ chính là mô hình này

Các quyền Tự do căn bản.

Miền nam Việt Nam trước 1975 đã được Hoa Kỳ giúp đỡ trở thành nước dân chủ tự do để hòa hợp với cộng đồng Thế Giới Tự Do.

Tự do bầu cử và ứng cử- Người dân được tự do ứng cử vào các chức vụ chính trị về hành pháp cũng như lập pháp. Cử tri đủ 18 tuổi đều được đi bầu lựa chọn người đại diện tại Quốc hội cũng như lựa chọn người lãnh đạo. Nay trên thế giới còn nhiều nước độc tài, chính quyền không do dân bầu, đó là những chính quyền bất hợp pháp.
Tự do ngôn luận – Từ thời xa xưa tại Việt Nam Cộng Hòa, báo chí được quyền chỉ trích sai trái của chính phủ một cách công khai, sinh hoạt báo chí trước 1975 tự do bình đẳng. Tại Sài Gòn có hằng trăm tờ báo, hầu hết do tư nhân điều hành không bị mua chuộc hoặc bị áp lực theo đường lối của chính phủ. Mặc dù có bị kiểm duyệt để không bị địch xâm nhập tuyên truyền vì đang trong tình trạng chiến tranh nhưng đã được tự do thể hiện ý kiến riêng về mọi phương diện chính trị, quân sự, văn hóa xã hội. Nhiều tờ báo đã công khai chỉ trích những khuyết điểm của chính phủ mà không bị đóng cửa hoặc bị làm khó dễ.

Người dân được nói cái mình muốn nói, được biểu lộ sự phản kháng, biểu tình chống chính phủ, được thành lập đảng phái đối lập, được tự do hội họp, được quyền tự do tư tưởng, được đọc và viết điều mình muốn, sách báo không bị kiểm duyệt hoặc chỉ bị kiểm duyệt hạn chế. Người dân được đọc sách báo nhập từ ngọai quốc trái với tình trạng ngày nay, sách báo ngoài Hải ngoại gửi về bị vất vào thùng rác. Nay trong nước báo chí đều thuộc về nhà nước, chính quyền không công nhận báo chí tư nhân.
Tự do sáng tác – Các nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ được tự do sáng tác theo cảm hứng của mình, nghệ thuật không bị gò ép trong khuôn khổ. Nhờ tự do sáng tác nên nghệ thuật miền nam đã phong phú hơn miền Bắc. Về văn hóa, miền nam trước 1975 đã xuất bản được nhiều sách giá trị về lịch sử, văn học, khoa học, triết học. Tiếng Việt, văn Việt thời VNCH trong sáng, mạch lạc, văn vẻ nay suy thoái nhiều. Các nhà sử gia, nhà nghiên cứu được vô tư trong biên soạn nên văn hóa miền nam đã phát huy phong phú một thời, sau 30/4/1975 các sách vở in tại miền nam VN đã bị đem đốt hết, ngày nay họ cho in lại nhiều sách giá trị.

Tự do cư trú và đi lại – Người dân muốn ở đâu tùy thích, tùy theo mình lựa chọn, muốn ở tỉnh nào, miền nào cũng được không bị bắt ép như chế độ hộ khẩu của miền Bắc và trong nước hiện nay. Người dân muốn vào miền Nam ra miền Trung tùy tiện chỉ cần mua vé máy bay, xe đò không bao giờ phải xin giấy thông hành mặc dù trong tình trạng chiến tranh.

Tự do tôn giáo – Chính phủ tôn trọng và giúp đỡ các đạo Phật, Thiên Chúa, Cao Đài, Hòa Hảo.. hành đạo và mở rộng hơn lên . Nhà cầm quyền không chiếm đoạt, đụng chạm tới tài sản các tôn giáo như đất đai, nhà thờ, chùa chiền… Không xen vào việc tổ chức các tôn giáo và không buộc tôn giáo phải theo chính phủ như hiện tình trong nước hiện nay.

Trong khi đó tại miền nam VN, từ sau 1975 nhiều tài sản tôn giáo như Trung tâm Thanh niên Phật tử, nhiều nhà thờ Thiên chúa giáo bị chính quyền CS chiếm làm trường đảng, cơ quan nhà nước.

Kinh Tế Thương mại

Chính phủ chủ trương kinh tế tự do hay kinh tế tư bản trái với kinh tế chỉ huy của miền Băc hồi ấy. Người dân được tự do bỏ vốn kinh doanh, mở cửa hàng, công ty xí nghiệp. Nhờ tự do buôn bán sán xuất, nhờ giao thương với các nước trên thế giới mà miền nam trước 1975 đã có bộ mặt tiến bộ phồn thịnh. Các khu kỹ nghệ Đà nẵng, Biên Hòa, các nhà máy dệt, viện bào chế… đã sản suất được nhiều mặt hàng tiêu dùng có phẩm chất tốt như vải, lụa, thuốc tây, sà phòng, chăn mền…

Trái với chính sách bế quan tỏa cảng của miền Băc hồi ấy, nhờ giao thương rộng rãi với các nước trong khối Thế giới Tự do mà kinh tế miền nam phồn thịnh hơn trước. Các đường phố, hệ thống đường liên tỉnh được mở mang rộng lớn, giao thông tiện lợi. Sài Gòn và các thành phố lớn đã xây cất thêm nhiều nhà cao tầng, chung cư cho giới bình dân. Sài Gòn và các tỉnh đã tiến bộ mở mang nhiều trong khoảng 10 năm từ giữa thập niên 60.

Về canh nông chính sách “Người cày có ruộng” đầu thập niên 70 đã dần dần xóa bỏ bất công có từ thời Pháp thuộc, chính phủ mua lại đất của các điền chủ, địa chủ để phân chia cho nông dân, đó là cuộc cách mạng ôn hòa giải quyết tệ trạng bất công xã hội. Tình trạng chiến tranh gây thiếu hụt nên miền nam vẫn phải nhập cảng thêm gạo của Thái Lan.

Sau ngày 30/4/1975, bà Dương Thu Hương cán bộ viêt tuyên truyền Cộng Sản vào Sài Gòn đã ngồi bệt xuống đất khóc : Đây là cuộc chiến tranh ngu xuẩn nhất, một nước văn minh bị một nước lạc hậu xâm lăng!

Giáo Dục

Nền giáo dục miền nam VN trước đây chịu ảnh hưởng của người Pháp, thi cử khó khăn, nhất là những năm đầu thập niên 60 trở về trước, số thí sinh trúng tuyển thi Tú tài tại Sài Gòn qua các Hội đồng với tỷ lệ thường là 15 %. Văn bằng Tú tài hồi ấy tương đương với Tú tài Pháp, từ những năm 1966 trở đi việc thi cử chịu chút ảnh hưởng Mỹ có phần cởi mở hơn trước nhưng vẫn còn chịu ảnh hưởng Pháp. Khoảng giữa thập niên 60 chính phủ Pháp đã ký với chính phủ VNCH một thỏa thuận theo đó họ công nhận văn bằng tại miền nam miền nam nhất là về khoa học gần tương đương với văn bằng Pháp, về bằng bác sĩ y khoa họ công nhận tới năm thứ 6, bằng dược sĩ tới năm thứ 5, có nghĩa là được công nhận khoảng 90%. Thập niên 60, 70 chính phủ VNCH đã đưa nhiều sinh viên đi du học tại ngoại quốc nhất là Mỹ, Pháp bằng phương tiện tự túc hoặc học bổng. Một ưu điểm của nền giáo dục miền nam VN thời ấy là thi cử rất nghiêm chỉnh, không hề có nạn làm bằng giả, thi dùm như trong nước hiện nay.

Bậc tiểu học hoàn toàn miễn phí, nhà nghèo, nhà giầu đều theo học một trường không phân biệt giai cấp. Tại bậc trung học các trường công lập tuyển học sinh qua thi tuyển công bằng, rất ít trường hợp thiên tư thiên vị. Các trường trung học tư thục phụ giúp chính phủ vì không đủ sức lo cho tất cả các con em. Bậc Đại học tại Sài Gòn đều miễn phí, sinh viên chỉ phải đóng khoản tiền ghi danh nhập học và tiền thi cuối năm. Mặc dù bậc Trung học và Đại học có nhiều trường thu tiền học nhưng cũng vừa túi tiền của người dân. Ngày nay trong nước việc học hành con em trở ngại, các em gia đình nghèo không được cắp sách đến trường vì cha mẹ không đủ tiền đóng học phí.

Năm 1982 trong một cuộc hội thảo tại bệnh viên Vũng Tầu, một bà dược sĩ gốc ngoài Bắc vào đã phát biểu.

“Chế độ Ngụy mà chúng ta đánh đổ nó nhưng nó đào tạo các chuyên viên kỹ sư bác sĩ giỏi hơn chúng ta”

Đó là một sự thật ai cũng phải công nhận vì các giáo sư đại học VNCH đại đa số tốt nghiệp bên Pháp, Mỹ…, Họ đã đào tạo được những người có đủ năng lực. Nền giáo dục miền nam trước 1975 đã đào tạo các chuyên viên khoa học kỹ thuật tương đương với các nước tân tiến, không thua kém gì các chuyên viên tại Pháp

Luật pháp.

Tổ chức xã hội miền nam VN ngày xưa theo đúng các nguyên tắc dân chủ tự do của các nước tân tiến, người dân VNCH đã được luật pháp bảo vệ tài sản tính mạng, có tòa án xét xử có luật sư bào chữa. Các cơ quan an ninh như cảnh sát chỉ được quyền bắt giam tình nghi phạm tội trong vòng 24 tiếng, nếu không có bằng cớ, tới giờ thứ 25 phải trả tự do ngay. Trường hợp phạm pháp, bị can hoặc nghi can vẫn được thuê luật sư bào chữa cho mình. Tôi có được đọc một bài báo xuân từ trong nước gửi ra, người sinh viên CS nằm vùng đã ám sát giáo sư Nguyễn Văn Bông thoát khỏi án tử hình do luật sư tại Sài Gòn bào chữa năm 1973, anh ta chỉ bị tù chung thân, sau 1975 được thả về từ Phú Quốc.

Nhiều người CS đã thoát chết nhờ luật pháp nhân đạo của miền nam VN trươc 1975. Mặc dù có khuyết điểm nhưng luật pháp VNCH, Công lý đã cho người dân được sống bình yên, dễ thở không bị cường hào, cường quyền áp bức như tình trạng chúng ta thấy ngày nay tại VN, chính quyền địa phương cướp đạt tài sản đất đai của người dân một cách trắng trợn, dân oan đi khiếu kiện đầy đường đầy chợ.

Tại Việt Nam sau 1975 các nhà tù mọc lên như nấm dưới danh hiệu trường, trại cải tạo, thực ra chỉ là những trại tập trung khổng lồ theo đúng khuôn mẫu của Sô viết, Trung Cộng để giam giữ con người lâu dài mà không cần xét xử, chỉ một số ít được thả về sớm do hối lộ vàng bạc cho những người có quyền. Con người có thể bị công an nhà nước bắt giam không cần lý do hoặc chỉ là tình nghi. Họ có thể bị giam giữ vô thời hạn, nhiều người bị giam giữ lâu dài, có người lên tới mười mấy năm.

Y Tế

Mặc dù y tế miền nam VN trước 1975 chưa được tân tiến như các nước Pháp, Mỹ, Nhật.. nhưng nhìn chung cũng có nhiều tiến bộ. Thập niên 70 tại Chợ Lớn đã xây dựng thêm nhiều bệnh viện tư như Sùng Chính, Tiều Châu. ..Nhà nghèo nhà giầu đều được chữa trị khác với tình trạng ngày nay trong nước chỉ những người có tiền mới được nhà thương nhận chữa. Mặc dù trước 1975 còn có bất công trong lãnh vực này, nhà giầu có phương tiện được điều trị tại các nhà thương tư chăm sóc tôt hơn, hiệu quả hơn nhưng nhà nghèo cũng được đón nhận vào các nhà thương công như bệnh viện Chợ Rẫy, Gia Định… tình trạng chung các nước là người nghèo chịu thiệt thòi hơn người giầu nhưng Bộ y tế cũng chú trọng tới sự chăm sóc sưc khỏe của đa số người dân, tại các tỉnh đều có Ty y tế và các nhà thương công.

Về phẩm chất bác sĩ, cán sự, y tá đã được đào tạo chu đáo tại các trường Đại học y khoa. Như đã nói trên bác sĩ, y tá VNCH đều dã có tay nghề chuyên môn cao và kiến thức y học vững chắc. Mặc dù còn có khuyết điểm, việc chữa trị tốn kém nhất là đối với gia đình nghèo nhưng chính phủ cũng cố gắng mở mang các nhà thương công và đào tạo thêm nhiền chuyên viên y tế.

Trước 1975 các viện bào chế tại Sài Gòn đã sản xuất được hầu hết các loại thuốc tây cần thiết để chữa trị, phẩm chất tương đương với thuốc của Pháp, đó cũng là những bước tiến bộ đáng kể trong việc tự túc tự cường.

Trong một cuốn phim truyện của VN đã cho thấy những bệnh nhân đau thận vào bệnh viện chạy điện đều phải đóng tiền trước hàng ngày, chữa bệnh theo kiểu “tiền trao cháo múc”. Vào bệnh viện phải có tiền đóng trước như vậy người nghèo chắc đành chịu chết, cuốn phim cho thấy một gia đình phải bán nhà để chữa bệnh thận và thay thận cho cô con gái là sinh viên. Giữa thế kỷ 21 mà có chuyện bán nhà để chữa bệnh thật là bi thảm.

Đạo đức xã hội

Những năm đầu thập niên 60, miền nam VN là một xã hội có tổ chức nghiêm chỉnh, chịu ảnh hưởng sâu xa của giáo lý Khổng Mạnh, con người có nhân phẩm, gia đình và học đường giáo dục đạo đức luân lý cho con em để trở thành con người tốt của xã hội. Từ giữa thập niên 60 có bị sa xút do ảnh hưởng của ngoại quốc nhưng tựu chung vẫn cón nền nếp. Phim ảnh, văn nghệ đều có kiểm duyệt của bộ Thông tin để ngăn ngừa sự vi phạm thuần phong mỹ tục.

Mặc dù có một số phương diện thoái hóa như mãi dâm, xì ke, ma túy, trộm cướp… do tình trạng chiến tranh song đạo đức xã hội vẫn còn lành mạnh. So với tình trạng trong nước hiện nay, trước cảnh xã hội sa đọa, mãi dâm, băng đảng, xã hội đen.. tràn lan khiến nhiều người bi quan cho rằng nếu chế độ CS sụp đổ thì cũng phải mất ít nhất ba thế hệ mới xây dựng lại được một xã hội lành mạnh như xưa.

Tình trạng chung các nước nghèo, miền nam VN trước đây thường có tham nhũng hối lộ nhưng mức độ người dân còn chấp nhận được không quá đáng như tình trạng trong nước hiện nay. Hối lộ, đút lót tại VN hiện nay gần như công khai, những người về thăm quê hương bị làm tiền ngay khi vừa xuống phi trường. Các quan chức, đảng viên cao cấp hiện là sở hữu chủ những tài sản không lồ gồm nhà hàng, khách sạn, đất đai, xí nghiệp…, họ chuyển ngân những tài khoản lớn ra nước ngoài và cho con cái du học để chuẩn bị “Tẩu vi thượng sách” khi tình hình đòi hỏi.

Trước 1975, tại VNCH có bất công xã hội, phe đảng nhưng tương đối con người còn được hưởng công bằng nó chưa đến nỗi ghê tởm như ngày nay. Khi tài sản tập trung trong tay một thiểu số người gồm các Đảng viên gộc, tư sản đỏ, bà con nội ngoại của các viên chức chính quyền, người dân lao động với đồng lương chết đói sống lây lấy qua ngày. Hố cách biệt giầu nghèo nay ngày càng được đào sâu hơn.

Tại miền nam trước đây, con cái các ông lớn không được ưu đãi gì hơn con nhà thường dân, nay con cái Đảng viên cán bộ được nhà nước cho hưởng ưu quyền đặc lợi gần như công khai. Hố bất công xã hội ngày càng sâu rộng hơn, con quan thì lại làm quan.

Việt Nam trong tương lai

Trước thập niên 90, trên giới có 17 nước xã hội chủ nghĩa nay rút lại chỉ còn 4 nước : Tầu, Việt Nam, Bắc Hàn, Cuba, nay phong trào lật đổ các chế độ độc tài tại khối Ả Rập, Phi châu khiến cho công cuộc dân chủ hóa toàn cầu được đẩy mạnh. Ngày 14/7/1789 dân Pháp phá ngục Bastille, đánh dấu ngày tàn của chế độ phong kiến. Nay chế độ độc tài ở nhiều nước trên thế giới đang rơi rụng dần dần, nguyên do thế kỷ 21 người ta không chấp nhận độc tài. Dưới con mắt người Tây phương, độc tài được coi như một biểu tượng của mọi rợ, một vết nhơ trong lịch sử nhân loại.

Nay người dân tại khắp nơi trên thế giới, cũng như hầu hết các nước trên thế giới đều đã không chấp nhận chế độ độc tài, người ta “say no” với chế độ mọi rợ này. Chính quyền tại các nước độc tài không do người dân bầu ra chỉ là những chính quyền bất hợp pháp.

Các nhà lãnh đạo CS Tầu và VN hiện còn cố bám víu vào quyền lợi riêng tư của tập đoàn thống trị, của gia đình họ nhưng không thể quay ngược bánh xe lịch sử. Việt Nam sẽ là một nước dân chủ tự do, đó là một tất yếu lịch sử, vấn đề nhanh hay chậm tùy thuộc vào sự tranh đấu của người dân trong nước, hải ngoại chỉ có thể yểm trợ về mặt tinh thần. Nước Việt Nam Dân chủ Tự do trong tương lai sẽ không phải là Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam , cũng sẽ không phải là Việt Nam Cộng Hòa, quốc kỳ sẽ không phải là cờ đỏ hay cờ vàng nhưng kiến trúc của nó sẽ giống hệt như cơ cấu của miền nam Việt Nam ngày xưa. Nước VNCH ngày xưa đã là một nước dân chủ tự do thực sự, cơ cấu của nó sẽ là mô hình tổ chức cho nước Việt Nam trong tương lai.
Nay nhiều người trong nước cho rằng tại hải ngoại những người tranh đấu cho công cuộc dân chủ hóa đât nước để rồi sẽ trở về chia chác hoặc lấy lại quyền hành đã mất. Sự thực không phải như vậy, những người đã di tản ra ngoại quốc lâu năm đa số đã có tài sản, sự nghiệp hoặc nghề nghiệp vững chắc, con cháu họ đều đã thành đạt, sẽ không có chuyện họ trở về sinh sống hoặc chia chác miếng đỉnh chung như nhiều người nghĩ. Sự yểm trợ của người Hải ngoại xuất phát tự lòng yêu nước, tinh thần thiết tha với quê hương dân tộc.

Nước Việt Nam trong tương lai sẽ là một nước Việt Nam tự do theo đúng như mô hình của VNCH ngày xưa vậy.
© Trọng Đạt

© Đàn Chim Việt

 

326 Phản hồi cho “VNCH ngày xưa và nước VN dân chủ tự do trong tương lai”

  1. ĐỈNH NGÀN says:

    ĐIỀU HỐI TIẾC CỦA DÂN TỘC VÀ ĐÂT NƯỚC

    Tác giả Trọng Đạt viết bài “VNCH ngày xưa và nước VN dân chủ tự do trong tương lai” thật sự rất tốt, có tính nghiêm túc, chuẩn mực, khó ai có thể tranh cãi hay phủ nhận được những gì trong đó theo chiều hướng đúng đắn, khách quan được.

    Tất nhiên ông Đạt viết được như vậy là nhờ ông ở nước ngoài. Nếu ông ở trong nước từ lâu nay sẽ bị quy chụp là phản động, là diễn tiến hòa bình, thậm chí là địch hay là bán nước. Và ngày nay thì cũng nhiều phần khác hơn xưa rồi, nếu mà thời còn bao cấp, cực đoan, cuồng tín trước đây, tức thời còn các ông Lê Duẩn, Trường Chinh thì tất yếu là ông Trọng Đạt đã phải di mò tôm sớm.

    Nên chi sự khác nhau giữa miền Bắc cũ và miền Nam cũ thực chất và căn bản nhất là như thế nào ?
    Đó chỉ là miền Nam cũ theo chế độ xã hội dân chủ tự do, còn miền Bắc cũ theo chế dộ xã hội mác xít, toàn trị chuyên chính vô sản. Đây là điều sự thực hoàn toàn khách quan ngày nay cả toàn thế giới hay toàn dân trong nước không ai không biết.

    Nguyên tắc hậu quả xã hội độc tài độc đoán và kinh tế tập thể kiểu thủ công, lạc hậu, nó cũng giống như cái ao chuôm trong vườn, chỉ toàn nước tù đọng, khó loài gì sinh sản tốt hay khó phát triển đi đâu được. Trong khi ấy xã hội với nền kinh tế thị trường lãnh mạnh, xã hội tự do dân chủ đúng nghĩa khách quan, nó cũng giống như dòng sóng chảy, luôn luôn đổi mới, tươi mát, mọi loài cùng sinh sôi nảy nở, và cuối cùng lại ra được biển lớn vậy thôi. Chẳng có gì phải khen ông Diệm và chê ông Hồ cả. Chỉ là do ông Diệm dẫn xã hội đi đúng hướng, còn ông Hồ dẫn xã hội đi chệch hướng hay sai hưỡng vậy thôi. Còn như ví thử đổi hai ông ngược lại, tức ông Diệm là ông Hồ của miền Bắc, còn ông Hồ là ông Diệm của miền Nam, tất nhiên miền Bắc sẽ ngon lành hơn miền Nam giống như ông Đạt khen miền Nam trước kia vậy.

    Ai không tin điều này cứ so sánh Bác Hàn với Nam Hàn, Đông Đức với Tây Đức, Trung Quốc với Đài Loan thôi thì cũng thấy đầy đủ rồi. Nên khen ông Diệm cũng chẳng khác gì khen mèo dài đuôi, còn chê ông Hồ cũng chẳng khác gì chê cuốc cụt đuôi, chắc là ông Đạt phải đồng ý chứ. Nên thực chất không do lỗi của ông Hồ hay do tài của ông Diệm mà chủ yếu là do lỗi của học thuyết Mác, nó phản khoa học, sai thực tế, nó chỉ là lý tưởng ngụy tạo khiến người ta nhầm lẫn thôi. Cái yếu điểm của ông Hồ là bị động trong hệ thống các nước XHCN khi ấy,, bị động trong quá trình hoạt động chính trị cách mạng từ đầu của ông, bị động khi đã lên lung cọp thì không còn leo xuống được nữa.

    Trong khi đó thuận lợi của ông Diệm là học thuyết dân chủ tự do phương Tây là đúng đắn, ý nghĩa khách quan. Chứng tỏ chính họ luôn luôn giàu có, đứng đầu thế giới, và nhân dân họ luôn luôn thụ hưởng, sung sướng, hạnh phúc mọi điều (nói theo phần đông). Ông Diệm đưa được miền Nam cũ vào quĩ đạo đó thì nó cứ tha hồ mà quay tít ngon lành thế đó. Thời đó Miền Nam còn hơn cả Singapore, Đại hàn, Thái Lan, Dài Loan v.v… nói chung được nhiều nước lé mắt và trọng nễ, nền giáo dục, văn hóa trong nước quả lên như diều, vì không bị ai khống chế bới điều gì cả.

    Nên tiếc là tiếc vì sao ? Nếu với khả năng của ông Hồ mà ông Hồ không làm CS có dễ gì ông Hồ lại thua ông Diệm về mặt quốc kế dân sinh ? Ông do từ bàn tay trắng đi lưu lạc nước ngoài ban đầu mà sau làm nên sự nghiệp như vậy đâu phải ông xoàng. Ông Diệm cũng thế, lúc đầu miền Nam khó khăn bao nhiêu, hầu như tăm tối, thế mà ông lên cầm đầu, là cả nước được an bình, thịnh trị chỉ có non mười năm. Ấy thế thì bảo ông Diệm không có tài, không vì nước làm sao được ?

    Thế nhưng, ông Hồ muốn thành công của CNCS trong cả nước, thành công trong mục đích sự nghiệp của mình, thì làm thế nào mà để ông Diệm cứ hiên ngang như vậy được. Tài của ông Hồ cuối cùng đã thắng ông Diệm là như vậy. Tài của ông Diệm mà cuối cùng phải thua ông Hồ là như thế. La Quán Trung đã viết câu trú danh trong Tam Quốc Chí “Thiên sinh Du hựu hà sinh Lượng”, tức Trời đã sinh Châu Du cớ sao còn sinh Gia Cát Lượng làm gì.

    Cho nên thực chất ông Diệm bị chưởi bới, bêu rếu đủ điều, ấy là do đám lính của Bảo Đại, của ông Hồ gây là chính. Ăn cây nào rào cây ấy thế mà. Khổng tử nói chó của Đạo Chích thì chỉ cắn sũa người khác, có bao giờ cắn sũa Đạo Chích cũng là như thế. Dĩ nhiên đám lính của ông Diệm ngược lại chưởi ông Hồ cũng vậy. Nên nói cho cùng, Nguyễn Hữu Thọ, Thích Trí Quang cũng chỉ là lính của ông Hồ vậy thôi. Ngay như cuối cùng Dương Văn Minh cũng vô tình là lính của ông Hồ mà không tự biết hay giả đò không biết.

    Cho nên cái rủi của ông Diệm là bị đám tướng lãnh phản phé như Trần Văn Đôn, Tôn Thất Đính, Dương Văn Minh … làm lơ hay lệnh ngầm cho hạ cấp là đại úy tên Tung hạ sát thảm thương ông cùng người bào đệ Ngô Đình Nhu của mình thì thật bất hạnh cho gia đình ông và cho cả miền Nam khi ấy nói chung. Đó là đứng trên quan điểm dân tộc, đất nước khách quan mà nói. Còn những cán binh CS thì lúc nào mà chẳng chưởi Diệm, và đám Phật giáo đấu tranh quá khích và lệch lạc một thời với bao ác ý thì chỉ cho Diệm là đàn áp Phật giáo, cấp ông ta như đứa con nít không bằng. Và quan điểm đó thật sự cũng làm sao phân biệt được với ai là người chiến binh CS. Vấn đề chỉ là mình làm sai ban đầu, treo cờ Phật giáo ở nơi không phù hợp, bị ông Diệm cấm là đúng, vì ông muốn đề cao sự nghiêm minh của quốc gia nói chung, thế mà sư sãi cố tình la ó lên, thật đúng là Phật giả, chẳng phải là Phật thật gì cả.

    Nên điều hối tiếc của dân tộc và đất nước ngày nay chính là như thế. Nếu ông Diệm không bị đảo chánh bởi Dương Văn Minh, nếu ông Diệm không bị đám tạp nham chấu vào phá đám chưởi bới mạ lị ông sai trái, miền Nam VN dĩ nhiên còn đi lên hơn nữa. Và biết đâu nếu ông Hồ thấy được kết quả đó, ông Hồ lại đổi tính, hai bên cùng bắt tay nhau, thống nhất đất nước trong hòa bình như Tây và Đông Đức thì hay biết mấy.

    Nhưng nói là nói chơi như vậy thôi. Có ai lường trước được lịch sử, và lịch sử qua rồi có tiếc cũng chẳng ích lợi gì. Đó là chưa nói ông Hồ dễ gì thoát ra được khỏi khối CS và ông Diệm dễ gì thoát ra được khối Mỹ khi hoàn cảnh chưa đến. Mỹ dùng thủ thuật để giết anh em ông Diệm là việc làm sai trái, kích động và hứa hẹn đám phản thần của ông Diệm để giết ông ta, vì muốn can thiệp thô bạo vào nền độc lập của nước khác. Nhiều người Việt tới nay còn ghét Mỹ là như thế. Âu đó cũng do định mệnh của dân tộc và đất nước phải xảy ra như vậy. Nên những người làm chính trị như kiểu ông Hồ, ông Diệm cũng không có điều gì đáng nói lắm, vì ai cũng có quyền phất ngọn cờ của mình khi cơ hội đưa tới, tức cờ đến tay ai nấy phất. Nhưng chính các đám lâu la ở dưới của hai ông này mới thật sự khiến cho dân tộc và đất nước đảo điên nhất. Kiểu vắng chủ nhà gà vọc niêu tôm vậy mà.

    NGÀN KHƠI
    (23/7/14)

    • tonydo says:

      Đọc lướt qua thì thấy Ngàn Khơi có vẻ có lý, có tình, hết sức “Logic..”
      Thế nhưng đọc thêm lần nữa thì lại thấy có hơi hướng của đồng chí, “nhà sử học không thèm vô đảng”, Dương Trung Quốc. Hoặc na ná như đồng chí Chính Ủy sư đoàn chúng tôi với câu nói nổi tiếng khi ra lệnh:
      Các đồng chí có quyền làm bất kỳ việc gì, nếu nó có lợi cho Cách Mạng.
      Hồ là Hồ! Hồ không thể là Lãnh Tụ của những đảng phái Tự Do. Đơn giản, Hồ là một tay tranh đấu không bằng cấp, sẽ chẳng có đàn em trí thức nào nó theo cả (ngoại trừ Giáp, sẽ chẳng làm nên cơm cháo gì).
      Diệm là Diệm! Diệm không thể là Lãnh Tụ của đảng Cộng Sản được. Chẳng phức tạp gì, Diệm là Quan Lại, có bằng cấp nhưng không phải là người tranh đấu.
      Trời sinh họ ra như thế.
      Và họ đã để lại một trang trong Sử Sách nước nhà.
      Kính đàn anh.

      • ÁNH NGÀN says:

        ĐỌC QUA ĐỌC LẠI

        Đọc qua còn biết tí ti
        Tới hồi đọc lại dễ gì hiểu đâu !
        Tony như kẻ qua cầu
        Cầu bao nhiêu nhịp dạ em sầu bấy nhiêu !

        SAO NGÀN
        (24/7/14)

    • Tien Ngu says:

      Nghe Ngàn…lên đài, bình loạn, so sánh Ngô đình Diệm vs Hồ chí Minh mà…chán mớ đời.

      Đúng là…trí thức xã nghĩa…

      Anh Hồ, ra đời kiếm ăn với cái vốn…lóp 7, từ bồi tàu, bồi bàn mà…lên đời. Học hành được Nga Tàu dạy dỗ thì chỉ có học…mánh, cách lừa gạt, xách động dân ngu dốt sử dụng bạo lực cướp quyền cai trị…

      Đường đi như thế nào thì không Nga cũng Tàu đã…dọn sẳn. Không nghe lời, chúng…uýnh cho thấy mẹ. Thấy câu chuyện giết bà Cát hanh Long không? Dám cãi?

      Anh Diệm, học hành đàng hoàng, xuất thân tiến sỉ, làm quan từ đơ dèm cà cuống đi lên….thượng thư bộ Lại, kinh nghiệm xuất sữ đầy mình. Chỉ có cái ông ta không ác, không láo, không lừa dân được như đảng Cộng Hồ chí Minh, nên có nhiều cái không…dốt bằng cộng sản.

      Cho nên, so sánh hai anh Diệm Hồ, rồi phán rằng Hồ..ăn trùm Diệm, là một cái so sánh…mắt hí của các anh xã nghĩa, cái tật khoái…khoe. Nghe mà….thương quá.

      Nội cái…vụ việc tổ chức giáo dục…học sinh là người tồ quốc mong cho mai sau giửa hai anh Diệm Hồ, cũng đủ thấy anh Hồ dốt, cách chi mà so sánh được cái vướng đạo của Ngồ đình Diệm…

      Đó là chưa nói về các mặt khác như kinh tế, xã hội…

      Ngàn nên chịu khó học hõi thêm về…nề nếp miền Nam trước thời bị Cộng láo chiếm, rồi hãy lên đây hát.

  2. văn thân says:

    BẠN DĂM NGÀN THÂN MẾN ! CÁM ƠN BẠN DẢ QUAN TÂM DẾN BÀI VIẾT NGẮN NGỦI CỦA TÔI.TÔI SINH RA Ở SAI GON VÀ LỜN LÊN Ở SÀI GÒN NHỎ DI HỌC LỚN DI QUÂN DỊCH TÔI CHẲNG BIẾT GÌ VỀ CHỦ NGHỈA MALENIN CẢ.BẢN CHẤT THẬT THÀ KHÔNG DÁM DỐI TRÁ TRONG QUÂN NGỦ MỔI LẦN TÔI CHỈNH CẤP CHỈ HUY CỦA TÔI THÌ DƯỢC NGƯỜI TỐT GIÚP DỞ BAO CHE KHI TÔI GẶP NẠN – THẰNG DÓ NÓ KHÙNG DÓ TRUNG TÁ ƠI CHẤP NÓ LÀM GÌ .-KHÙNG NỔI GÌ ? BÁN CÁI KHÙNG CỦA NÓ CHẮC NUÔI DƯỢC CẢ NƯỚC VIỆT NAM TẤT CẢ CÙNG CƯỜI VÀ TÔI VẨN BÌNH YÊN VÔ SỰ . 10 NĂM DÁNH NHAU VỚI CỘNG SẢN NHỜ CÁI KHÙNG DÓ MÀ TÔI CÒN SỐNG SÓT DẾN NGÀY NAY . VÀ NAY DƯỢC BẠN TẶNG CHO TÊN MỚI – THẰNG DIÊN – CHỈ CÓ THẰNG DIÊN MỚI SỐNG NỔI TRONG CÁI XẢ HỘI CỘNG SẢN NÀY THÔI BẠN Ạ.NGƯỜI TỈNH TÁO KHÔN NGOAN HỌ THEO MỶ QUA HOA KỲ HẾT TRƠN RỒI CÒN DÂU NỬA.HỌ BỎ TÔI Ở LẠI KHÔNG DIÊN MỚI LÀ LẠ. CHÚC BẠN LUÔN VUI VẺ VÀ HẠNH PHÚC .HÔM NÀO RẢNH MỜI BẠN VỀ VIỆT NAM CHƠI CHO BIẾT THẾ NÀO LÀ- DÂN CHỦ -THỰC SỰ Ở VIỆT NAM -

  3. Minh Đức says:

    Chế độ VNCH được xây dựng theo mô hình phục vụ cho phát triển, còn chế độ CSVN được xây dựng theo mô hình phục vụ cho chiến tranh.

    Để phục vụ cho phát triển, dân trí được coi trọng. Học sinh được dạy để khi ra đời tự suy xét lấy nên không dạy chính trị trong trường học.Chương trình sử VNCN ở bậc tiểu học lẫn bậc trung học chỉ dạy đến 1945 là ngưng. Phần sau 1945 vì là còn đang tranh chấp Quốc Cộng nên không vội dạy cho học sinh phải chấp nhận phe quốc gia nhất định là phải, phe CS nhất định là sai. Biết đâu sau này chế độ CS tại miền Bắc thành công tốt đẹp thì hóa ra là dạy cho học sinh cái sai. Học sinh học lịch sử để có kiến thức rồi sau này phán đoán trong chính trị hiện tại ai phải ai trái, ai tốt ai xấu. Bất cứ ai cũng có thể nêu nghi vấn về lịch sử và tìm tòi để cho ra sự thực. Ai cũng có quyền tự do phê phán cái hay, cái dở của các tôn giáo, các học thuyết chính trị.

    Để phục vụ cho chiến tranh thì học sinh phải chấp nhận và tin những điều chính quyền dạy, ai nghĩ khác đi là kẻ xấu. Vì chiến tranh cần phải có kỷ luật, người dưới phải tuyệt đối tin tưởng và tuân lời người trên nên không cho dân đọc nhiều sách vở, lý thuyết khác nhau, không cho dân được bàn tán về những điều chính quyền nói.

    Để phục vụ cho chiến tranh thì hạn chế dân tiêu thụ lương thực, cho dân ăn theo tiêu chuẩn mà thôi, còn chính quyền gom hết lương thực để cung cấp cho quân đội, để xuất cảng lấy tiền phục vụ cho chiến tranh.

    Để phục vụ cho phát triển thì cho dân tự do sống, ăn uống thoải mái, ai muốn làm nghề gì thì làm, như thế mọi người hăng hái làm việc và hoạt động vì được làm những điều mình thích làm.

    Những điều làm để phục vụ hữu hiệu cho chiến tranh thì lại làm hại cho phát triển. Không thể muốn cả hai thứ cùng một lúc.

  4. UncleFox says:

    Đối với những kẻ ngu xuẩn và vô liêm sỉ như Binbon, Phúc, Vân Vân, Huyền Trân – Hoài Anh – Hội TNSV California … thì lý luận với củ cải còn có ích hơn .
    Nếu VNCH nhờ ngoại bang để tồn tại thì CSBV không nhờ Trung cộng và CSQT có đủ năng lực đánh bại VNCH không ? Trước 1975, từ sợi chỉ cái kim, từ hạt ngô bột mì cho đến vũ khí hiện đại để sát hại đồng bào miền Nam đều do Nga, Hoa cung cấp . Nếu không có họ, CSBV với tài quản lý đất nước theo kiểu mẹ rượt thì còn không đủ cứt để ỉa cho nhau ăn, nói chi đến việc thừa của ra để “giải phóng miền Nam” ?
    Bảo VNCH là tay sai của Pháp, của Mỹ … thế mà có thằng cha già dân tộc cũng đã từng xin vào trường thuộc địa để làm tay sai cho Tây, xin cho “Việt Nam được hưởng quy chế như Philippines” (nghĩa là làm thuộc địa của Mỹ) … đều bị từ chối …
    Vì thế, khi kết tội VNCH làm tay sai cho ngoại bang có khác nào bọn ngu xuẩn kia đem cứt trát vào mặt “Bác Hồ” ?

  5. văn thân says:

    CHẾ DỘ MỚI HIỆN NAY Ở VIỆT NAM -MÔ HÌNH CHỦ NGHỈA XẢ HÔI MANG MÀU SẮC VIỆT NAM- CHÍNH LÀ BẢN VẺ CỦA VIỆT NAM CỘNG HÒA NGÀY SƯA DO TÔI CẢI TIẾN CẮT BỎ NHỬNG KHUYẾT TẬT CỦA CHỦ NGHỈA TƯ BẢN VÀ TRAO CHO CHÍNH QUYỀN DỔI MỚI HIỆN NAY DANG ÁP DỤNG TỪ NGÀY 10.10.1989 ,KHI ÁP DỤNG VÀO THỰC TẾ..NÓ BỊ NGƯỢC DẦU-DÂN GIÀU NƯỚC MẠNH QUA THẤU KÍNH HỘI DẢNG CỘNG SẢN NÓ TRỞ THÀNH DÂN TÀN NƯỚC MẠT. VÌ HỆ THỐNG CHÍNH TRI DỘC DẢNG NNO1 BỊ NGƯỢC DẦU. NẾU CÓ THÊM MỘT DẢNG DỐI LẬP NỬA LÀ HOÀN CHỈNH ( XIN XEM LẠI BÀI THẤU KÍNH HỘI TỤ .HÊ THỒNG GHÉP ) . TRONG BẢN VẺ CỦA TÔI DỘC DẢNG CHỈ ÁP DỤNG TRONG THỜI KỲ KHỦNG HOẢNG MÀ THÔI KHI DẤT NƯỚC DẢ VƯỢT QUA KHỦNG HOẢNG THÌ CHÍNH QUYỀN HÀ NỘI PHẢI CHUYỂN QUA GIAI DOẠN 2 -DỔI MỚI VỀ CHÍNH TRỊ -CẠNH TRANH CHÍNH TRỊ GIỬA CÁC DẢNG PHÁI: CẦM QUYỀN VÀ DỐI LẬP. NHƯNG CHÍNH QUYỀN VÔ HÌNH DO HUỲNH DẢM CẦM DẦU TỪ NĂM 1995 DẾN NĂM 2011 ( BẦU CỬ QUỐC HỘI KHÓA 13 ) DẢ KHÔNG CHỊU THI HÀNH GIAI DOẠN 2 – DỔI MỚI VỀ CHÍNH TRỊ, THAM Ô NHỦNG LẠM VÀ LÀM NGHÈO DẤT NƯỚC DO HUỲNH DẢM RẬP KHUÔN BẮC KINH GÂY RA..TRƯỚC NĂM 1995 LÀM GÌ CÓ CHUYỆN NÀY ( BẮC KINH SÁCH DÉP CHO HÀ NỘI DẶNG TIỂU BÌNH HỌC THEO HÀ NỘI CÁCH PHỤC HỒI KINH TẾ NÓI SỈ DIỆN LÀ CHÚNG TA HỌC TẬP LẨN NHAU ) SAU NĂM 1995 KINH TẾ VIỆT NAM SUY SỤP DẾN TẬN BÂY GIỜ .BẮC KINH PHỤC HỒI KINH TẾ PHÁT TRIỂN QUỐC PHÒNG GÂY HẤN VỚI VIỆT NAM LÀM CHO CẢ THẾ GIỚI HOẢNG SỢ.DỀU DO HUỲNH DẢM RẬP KHUÔN BẮC KINH GÂY RA CẢ.- DẶC DIỂM CỦA CHẾ DỘ MỚI NÀY LÀ :1- SỰ CÔNG BẰNG TRONG CHẾ DỘ LAO TÙ.
    2. SỰ CÔNG BẰNG TRONG CHẾ DỘ GIÁO DỤC.
    3.-SỰ CÔNG BẰNG TRONG CHẾ DỘ NÔNG NGHIỆP
    4.-SỰ CÔNG BẰNG TRONG CHẾ DỘ Y TẾ.
    5.- DẨY LÙI TỆ NẠN NGƯỜI BÓC LỘT NGƯỜI ( CHO VAY NẶNG LẢI )
    6.-XÓA DẦN KHOẢNG CÁCH GIÀU NGHÈO HIỆN NAY ( QUAN TÂM GIÚP DỞ HỘ NGHÈO ,TẠO DIỀU KIỆN CHO HỌ THOÁT NGHÈO DI DẾN GIÀU CÓ
    7.- THƯỢNG TÔN LUẬT PHÁP
    8.- CHÍNH TRỊ CÓ DỐI LẬP Ở TRUNG ƯƠNG ( LÀ TÔI TẠM THỜI THAY THẾ DẢNG DỐI LẬP ) CÒN Ở HẠ TẦNG CƠ SỞ THUỘC GIAI DOẠN 2 – DỔI MỚI VỀ CHÍNH TRI DANG CHỜ CÁC BẠN TRỞ VỀ.DĂNG KỲ HOẠT DỘNG.CÁC BẠN TRỞ VỀ TÔI CHẤM DỨT NHIỆM VỤ .
    ………….
    ………..
    ………..
    CÁC BẠN DẢ BỊ ÔNG GIÀ BÙI TÍN DẦU DỘC NÊN CỨ NGHỈ CHẾ DỘ HIỆN NAY LÀ CHẾ DỘ CỘNG SẢN DỘC TÀI KHÁT MÁU VÀ VÔ THẦN CỘNG SẢN( THỜI CỘNG SẢN BAO CẤP ) TÔI DẢ TRIỆT TIÊU NÓ TỪ NĂM 1989 CÒN DÂU NỬA MÀ DÁNH PHÁ. BÙI TÍN BƯNG BÍT GẠT CÁC BẠN DÓ THÔI .
    THÂN ÁI KÍNH CHÀO.

    • DẶM NGÀN says:

      VĂN THÂN

      Văn Thân này đã điên rồi
      Đọc vào chỉ thấy chọc cười mà thôi
      Đúng là đĩa chẳng sợ vôi
      Mát dây mới nói những lời tâng tâng
      Thương thay cớ sự cù lần
      Ai làm đất nước khiến dân nỗi này
      Giống như một món giả cầy
      Văn Thân càng viết chỉ đầy đĩa thôi
      Khác chi một chút khúc dồi
      Quăng ra con chó đang ngồi đợi kia !

      PHIẾM NGÀN
      (22/7/14)

  6. nguyển tiến Dũng says:

    VĂN TẾ HỒ CHÍ MINH
    Hỡi ơi!
    Người ta nói: “Sống khôn, thác thiêng”
    Anh hùng, liệt sĩ, sau khi thác, sẽ linh thiêng
    Phù hộ, độ trì cho người còn sống
    Cho nên được tượng thờ, linh đình kèn trống
    Còn những tên ác ôn, bán nước, buôn dân
    Sau khi chết rồi, không thể thành Thần
    Mà thành quỷ dưới chín tầng địa ngục
    Ở chốn đó, bọ giòi lúc nhúc
    Lửa đốt đời đời, nhức nhối, đau thương
    Như Hồ Chí Minh ngươi, tư cách tầm thường
    Khi sống thì chỉ xảo ngôn, giả nhân giả nghĩa
    Khi chết, tự dựng tượng thờ, cho đời mai mỉa
    Trí khôn không có, chỉ láu cá buôn dân
    Tổ Quốc chẳng màng, nên ngược xuôi bán nước.
    Ngươi không chịu ư?
    Thôi, để chúng ta hạch tội từng điều, từng mục:
    Năm 1924, ngươi đã từng nuốt nhục
    Qua Quảng Châu, học lý luận Mác Lê
    Năm 30, để dễ khiến người mê
    Nên lập đảng Cộng Sản Đông Dương, theo Mao Chủ Tịt
    Địa chỉ Đảng: Hồng Kong, gần ông Mao lùn xịt
    Nhận tiền Ngài rồi, thì phải bán nước cho Tầu!
    Năm 38, Diên An, một lần nữa, quỳ trước bác Mao
    Long trọng hứa: “Để Ngài chỉ huy toàn quốc!”
    Năm 40, lập đảng Việt Minh (*), như đã hứa trước
    Cũng địa chỉ Tầu: văn phòng tại Quế Lâm!
    Năm 50, ngươi đóng vai ông già câm
    Chống gậy khập khễnh sang Tầu cầu viện
    Trần Đăng Ninh, Tầu Cộng cõng ngươi qua.
    Xin viện trợ, vì lúc ấy nước Nga
    Từ chối hẳn, không thèm nhìn Việt Cộng!
    Chỉ có Mao, vì âm mưu nhất thống
    Muốn biến Việt Nam thành một bãi đá gà!
    Nên nhận lời, gửi lính Tầu chệt già,
    Thêm vài cây súng, cho Việt Minh thử sức
    Từ đó, ngươi không còn biết cái gì là nhục
    Cúi gập đầu dâng đất nước cho Tầu
    Dù trước đó, đã qua Pháp từ lâu
    Hiệp định sơ bộ Pháp Việt ký bởi ngươi và Pháp
    Mùng 6 tháng 3, ngươi đi tầu thủy sang Pháp
    Năn nỉ Thực dân Tây, trở lại Đông Dương!
    Giữa nửa đêm, ngươi chạy đến bên giường
    Bộ Trưởng Thuộc Địa mà lạy van Pháp ký!
    Hiệp định bán nước ký xong, ngươi lại dùng tầu thủy
    Chạy về hang Pắc Bó, làm thơ tặng Lê Nin!
    Sang Mút Cu, gập mình trước Bác Nin
    Xin hiến tặng Liên Xô một nửa nước!
    Cứ thế, cho đến khi lìa đời, vẫn là quân phản quốc!
    Chỗ nào ngươi cai trị cũng có hình bác Mao
    Đứng cạnh Lê Nin, Các Mác ở trên cao
    Còn hình ngươi đeo râu thì treo ở bộ phận dưới!
    Hội nghị nào, cũng mặt ngươi tươi rói:
    “Học tập theo Bác Mao, theo Bác Lê Nin!”
    Khi Sít Ta Lin, tên đồ tể chui xuống Diêm Đình
    Ngươi bắt cả nước để tang, khóc kể.
    Ôi! Thật nhục nhã! Thật đê hiền, mạt tệ!
    Còn gì đâu danh dự người Việt Nam?
    Còn gì “giang sơn ta tự Ải Nam Quan”?
    Chỉ là lũ nô lệ Bắc Triều khốn khổ!
    Sau 75, đệ tử ngươi hiện nguyên hình một lũ rợ!
    Bán nước công khai, biển, đất, giang sơn!
    Tháng 12, năm 2000, năm Thần Khóc, Quỷ Hờn
    Vì một lần nữa, chúng ký hiệp định bán thêm nước!
    Phân định thềm lục địa, cho Tầu hơn nửa nước!
    Biển thụt lùi vào sát tận bờ ta!
    Ngư dân, từ đó, cứ gặp “Tầu Lạ” đi qua
    Là tan xác, là mất thuyền, là chết!
    Cả cái Đảng Cộng cứ câm mồm, giả chết!
    Cho “người lạ, tầu lạ, hàng lạ..” tràn vào giết dân!
    Dân đói, dân chết, vẫn mua xế đầy sân
    Xây biệt thự, cung điện huy hoàng, như Vua chúa!
    Chơi gái chân dài, hàng chục tỷ, cười sặc sụa
    Sống chết mặc bay, cứ cưỡng chế đất, làm gì tao?
    Công an, bộ đội, xe tăng, súng trong bao!
    Đứa nào Yêu nước, tao cho còng số Tám…
    Hỡi ơi! Hỡi ơi!
    Máu chẩy, lệ tràn, lòng người ta thán
    Bao triệu sinh linh đã chết cho Ngươi được vinh quang!
    Từ hồi Đấu Tố, hai trăm ngàn bị ngươi giết giữa đàng
    Sau đấu tố, đến Sửa Sai, chết cả trăm ngàn nữa
    Những cán bộ hung hăng, từng cầy đầu người, treo cổ
    Nay cũng bị tù đầy, bị giết để Sửa Sai!
    Còn ngươi? Vẫn bình chân, gây nội chiến để ra oai
    Cho anh em giết nhau, họ hàng đổ máu
    Hai triệu sinh mạng Bắc, Nam, chú, dì, cô cháu
    Bạn bè, người yêu… cầm súng tương tàn
    Thêm năm triệu bệnh binh, thương tật bàng hoàng
    Và năm chục triệu dân mang nỗi đau mất mát…
    Rồi sau 75, hơn hai triệu người bỏ nước ra đi, tan nát
    Năm trăm ngàn chết thảm giữa Biển Đông
    Trong rừng sâu, trên bộ, giữa đồng không
    Thái Lan hiếp, Công An Biên phòng cũng thừa cơ hiếp hãm…
    Ôi! Máu trắng trinh thiếu nữ…
    Trời sầu đất thảm
    Da thịt em thơ cho diều quạ, cá ăn
    Mẹ già vùi thân giữa sóng bạc lăn tăn
    Chồng nhìn vợ chết trong vòng tay hải tặc…
    Ôi! Hồ Chí Minh ơi! Ngươi còn ác hơn giặc!
    Vì chính người là đầu mối bi thương
    Vì chính ngươi là kẻ dẫn đường
    Cho ma quỷ kéo voi về dầy mả tổ!
    Bây giờ, đệ tử ngươi, lũ người không quốc tổ
    Không tình thương nhân loại, không trái tim
    Cứ cưỡng chế nhân dân, bắt dân phải ngậm im
    Không tiếng nói, cấm nghĩ suy, cấm yêu nước
    Nhà cửa nông dân, công an chiếm bằng được
    Nghĩa trang, ruộng vườn, lính kéo đến san bằng
    Nhà thờ, chùa, đình, công an phá tan hoang
    Xây biệt thự, lầu cao cho bọn Tư Bản Đỏ!
    Hỡi ơi! Hỡi ơi!
    Nói mãi, lệ tràn, mắt đỏ
    Máu trong tim đã nhỏ xuống hai hàng
    Ngửa lên trời cao, mưa gió bàng hoàng
    Nhìn xuống biển thấp, mây giăng mù mịt
    Hướng về phương Nam, thấy rặng tre đan khít
    Thấy thuyền câu, sông nước, diều cao
    Thấy nhân dân đang lồng lộng thét gào:
    Việt Nam hỡi! Vùng Lên! Hỡi Người lao động!
    Hỡi Nông dân khốn khổ dưới ruộng đồng!
    Xin Hùng Vương, Trưng Triệu, Quang Trung,
    Lê Lợi, Ngô Quyền, Trần Nhật Duật, Hưng Đạo Vương
    Về đây chứng giám
    Xử tội Hồ Chí Minh
    Tên tội đồ của đất nước
    Đời đời không được đầu thai
    Phải đọa dưới chín tầng địa ngục….
    Xin xử! Xin xử!

    Thay mặt cho hàng chục triệu Dân Oan,

    Chu Tất Tiến dâng sớ….

    Ngày 12 Tháng 8 năm 2012.

  7. Binbon says:

    Qua ý kiến của nhiều bạn ở đây có thể thấy bài viết của ông Đạt thật rẻ tiền, không có lý luận, đưa VNCH ra khen và muốn là hình mẫu, mà quý vị nói rất nhiều rằng, đây là chế độ ăn bám ngoại bang, do ngoại bang sai bảo, và khi ngoại bang bỏ rơi thì chết không kịp ngáp, vậy mà ông tác giả vẫn ca ngợi, có thể ông kém, có thể ông thiếu hiểu biết và cũng có thể ông biết mà cố tình nói xạo để lừa dối người khác, tôi nghĩ nên kết luận tác giả TĐ như vây và cũng nên đóng bài viết ở đây để đỡ xấu hơn bộ mặt của VNCH.

    • Minh Đức says:

      Chế độ VNCH bị sụp đổ là vì bị quân đội CS từ miền Bắc tấn công. Trong khi CS nhận rất nhiều súng đạn do Liên Xô cung cấp thì VNCH bị Mỹ cắt viện trợ. VNCH bị thua vì thiếu súng đạn để chiến đấu . Nếu miền Bắc không tấn công miền Nam thì miền Nam tự lực được về kinh tế, dù không có viện trợ Mỹ cũng vẫn tồn tại được.

      • KiênLê says:

        Sự thật là như Bạn đã diễn tả, ngay từ ban đầu csvn mà không có giúp đở toàn vẹn của Nga và Tầu thi csvn chỉ có thể thắng gió thôi ! Rồi cái nợ ấy bây giờ thằng Tầu nó đòi, quý báu quá. Tại sao còn có nhiều người vẫn còn ngồi ôm Giấc Mơ của bác !

  8. Đệ Nhất Cộng Hoà says:

    Mô hình của chính phủ Ngô Đình Diệm thời Đệ Nhất Cộng Hoà là mô hình lý tưởng nhất.

    • Huyền Trân - Hoài Anh - Hội TNSV California - says:

      Bất cứ cái gì , nếu không hợp quy luật – sẽ bị loại bỏ .

      VNCH ,do ngoại bang dựng lên và nuôi dưỡng . mới 25 năm đã bị chết yểu , bởi chính những thối nát và mâu thuẫn ngay trong chế độ .

      Chính chủ Mẽo – TT J. Kennedy cũng phải chửi : SONS OF A BITCHS …Mô hinh đó – Đệ nhất Độc tài gia đình trị Diệm Nhu , sao lại là lý tưởng được ???

      • DâM TiêN says:

        Chủ nghĩa Cộng sản không hợp quy luật tại Liên Sô, nên bị loại bỏ.

        Chủ nghĩa Cộng Sản không hợp quy luật tại Đông Âu, nên bị loại bỏ.

        Chủ nghĩa Cộng Sản không hợp quy luật tại Baltiques,nên bị loại bỏ.

        Chủ nghĩa CS tại Trung Quốc và Việt Nam, còn cái đuôi con nòng nọc,
        chờ Hoa Kỳ giúp…tự thú, ăn năn, mong tránh được đòn thù của Dân.

      • VIỆT says:

        Vậy cái chế độ CS này lúc nào cũng bô bô cái miệng là do dân dựng nên sao lại đi bán nước 1 cách nhục nhã như vậy? Mở miệng nhận là SV mà đầu óc bã đậu như vậy à ? Cái nhục nhã của giàn khoan cùng với cái danh dự của tên Hồ bị TQ nó lôi ra nhục mạ chưa đủ làm cho các người sáng mắt.

    • Choi Song Djong says:

      Lạy ông tôi ở bụi này !

      Hội tnsv Cali mà có cái nhìn thiển cận + mất dạy như rứa,không hiểu sao mấy người này phải dông tuốt qua xứ cờ hoa để học và học cái gì ? Đọc mấy cô cậu này thấy giống y hệt con mẹ Beo Hồng,thị là loại “điếm đạo đức văn nghệ”,có thói xằng bậy từ thủa lọt lòng, luôn có nhận thức của cái hợp tác xã đổ thùng.
      Nhắn riêng với mấy cô cậu choai choai hãy đừng bôi bẩn hình ảnh của người sinh viên thực thụ,qúi vị là hạng ma cà bông thì dừng nên mơ cao quá.Bố mẹ qúi vị là loại chuyên ăn cắp tài sản quốc gia và qúi vị không thể trở thành cậu ấm cô chiêu đâu.Đã là quạ thì suốt đời là quạ,tiền bạc không mua được đảng cấp thiên nga.

  9. Tuấn Anh says:

    Tâm sự says:
    11/08/2012 at 09:23 TÂM SỰ CỜ VÀNG
    Lại hết một năm sống tha hương.
    Ba mấy xuân qua vẫn đọan trường.
    Cộng sản vẫn còn, ta chưa chết.
    Nhưng biết bao giờ thấy cố hương?

    Quốc hận hằng năm vẫn nhớ ngày
    Ôm niềm uất hận lết sang đây,
    Ngày xưa nhớ cái năm năm bốn
    Cũng tại cộng nô phải chạy dài.

    Số kiếp di cư đến hai lần
    Hai lần nhưng vạn nỗi gian truân.
    Lần sau còn nhục hơn lần trước,
    Vứt cả ba lô cởi cả quần.

    Cũng tại ta xui mới thế này
    Thầy ta đừng chạy chúng biết tay
    Phải chi thầy thí vài trăm triệu
    Đâu phải chạy te vứt cả giày.

    Dù bỏ chạy te vứt cả giày.
    Nhưng ta nào có sợ chúng bay.
    Chẳng qua cũng chỉ vì thời vận
    Tại số nên ta mới như vầy.

    Ta quyết không quên mối hận này.
    Con không làm được cháu ta thay
    Cờ vàng ta phất không ngừng nghỉ.
    Rồi sẽ có ngày chúng biết tay

    Ta vẫn cờ vàng vẫn duyệt binh
    Vẫn hát vang lên khúc quân hành
    Để cháu con ta luôn ghi nhớ
    Hình ảnh hào hùng lớp cha anh.

    Dù là quần áo chợ si đa
    Dù chẳng súng gươm cũng gọi là
    Quân đội cộng hòa thời oanh liệt,
    Để ta ôn lại quãng đời ta.

    Ta phất cờ vàng giữa cờ hoa
    Cờ hoa cứu giúp chở che ta
    (Không có cờ hoa ta lạnh gáy
    Cộng sản rập rình rét bỏ cha.)

    Nhớ về hòn ngọc viễn đông xưa
    Nơi ta hoan lạc suốt bốn mùa
    Tên em ngày ấy không còn nữa
    Còn lại nơi này cái little.

    Thế mà chúng cũng chẳng buông tha.
    Theo đến nơi này xứ cờ hoa.
    Cái little kia nào có tội
    Chúng cũng vặt luôn tức bỏ bà.

    Mấy chục năm ròng giữa chốn đây.
    Eo phe (welfare) vẫn lãnh vẫn ăn mày.
    Phút tem (food stamp) không có đời ta tận
    Bởi thế cho nên phải lụy thầy.

    Ta chạy sang đây đã cùng đường
    Thế nên ta vẫn phải khói hương
    Tâm nguyện khấn cầu ông thánh Mỹ
    Phù hộ ta tròn mộng hồi hương.

    Thầy ta ta dựng tượng phụng thờ
    Cũng vì ơn nghĩa những năm xưa
    Thế mà chúng bảo “quân chơi đĩ ”
    Năm mươi tám vạn hồn có biết chưa

    Hỡi chúa hỡi thần hỡi Ala
    Hỡi Mô ha mét hỡi Di đà,
    Cộng nô láo xược không vặn cổ
    Lại cứ vặn nhầm cổ chúng ta.

    Thà ta nô lệ xứ cờ hoa
    Quyết không về lại chốn quê nhà
    Làm mướn, cu li, hay rửa chén,
    Rửa đít cho thầy cũng sướng cha.

    Rửa đã bao năm rửa mòn tay,
    Nhưng vẫn không quên rửa hận này.
    Đời ta không được, đời con cháu,
    Quyết diệt cho tiêu bọn chúng mày.

    Trung cộng âm mưu chiếm Trường Sa.
    Đã lâu mới có dịp hò la.
    Cầu trời nó chiếm luôn Hà nội.
    Cho đáng bọn mày hả dạ ta.

    Trung cộng to đầu thế mà ngu.
    Đất liền không lấy lấy san hô.
    Sao bay không chiếm luôn cả nước,
    Chẳng lẽ bọn mày sợ chúng ư.

    Bay cứ đánh đi có chúng tao
    Tuy tao chẳng có tí quân nào
    Nhưng tao có cái mồm to khỏe.
    Chống cộng nhưng tao khoái ba tàu.

    Ta có cờ vàng có ống loa
    Có kèn có trống có cờ hoa.
    Tuy hô đả đảo thằng trung cộng
    Nhưng chống chỉ là Cộng xứ ta.

    Chẳng lẽ xuống đường chống tụi bay
    Mà không đả đảo thật hăng say.
    Thì ai mà biết ta yêu nước.
    Nhưng tấm lòng ta khoái chúng mày.

    Hàng hóa Việt Nam bán dẫy đầy
    Nhưng ta cương quyết phải tẩy chay
    Thà ta ủng hộ hàng tàu chệt
    Cho lũ cộng mày chết trắng tay.

    Nhớ nước ta càng thêm uất ức,
    Thương nhà tiếc mãi cái vila.
    Sang đây cam phận thằng ở đợ
    Cũng tại bọn mày lũ cộng nô

    Lạy thánh A la lạy chúa tôi
    Con chống bao năm quá đuối rồi
    Sức kiệt lực tàn đành chống gậy.
    Nay còn chỉ mỗi cái mồm thôi.

    Xin chúa hộ phù lũ chúng con
    Vặt cho chết hết lũ tham tàn
    Mai này phục quốc con xây tượng
    Xây nhà thờ mới đẹp to hơn.

    ***
    Mấy chục năm ròng giữa chốn đây.
    Bưng bê rửa bát đã bao ngày.
    Vẫn chưa rửa được niềm căm hận
    Ôi biết sao vơi mối thù này.

    Reply
    Nguoi Sai Gon says:
    11/08/2012 at 11:11 Hay, hay, hay.

  10. Người Hải Ngoại says:

    Cộng sản & Quốc gia khác nhau ra nàm thao hảy đọc
    bài thơ dưới đây nà biết cộng sản xâm năng, quốc gia bỏ chạy
    ra hải ngoại .

    CS & QG Bắc Nam Dị Biệt

    Bắc bảo Kỳ, Nam kêu Cọ (gọi là Kỳ Cọ)
    Bắc gọi lọ, Nam kêu chai
    Bắc mang thai, Nam có chửa
    Nam xẻ nửa, Bắc bổ đôi
    Ôi! Bắc quở Gầy, Nam than Ốm
    Bắc cáo Ốm, Nam khai Bịnh
    Bắc định đến muộn, Nam liền la trễ
    Nam mần Sơ Sơ, Bắc nàm “Nấy Nệ”
    Bắc lệ tuôn trào , Nam chảy nước mắt
    Nam bắc Vạc tre , Bắc kê Lều chõng
    Bắc nói trổng Thế Thôi , Nam bâng quơ Vậy Đó
    Bắc đan cái Rọ , Nam làm giỏ Tre,
    Nam không nghe Nói Dai , Bắc chẳng mê Lải Nhải
    Nam Cãi bai bãi , Bắc Lý Sự ào ào
    Bắc vào Ô tô , Nam vô Xế hộp
    Hồi hộp Bắc hãm phanh , trợn tròng Nam đạp thắng
    Khi nắng Nam mở Dù , Bắc lại xoè Ô
    Điên rồ Nam Đi trốn , nguy khốn Bắc Lánh mặt
    Chưa chắc Nam nhắc Từ từ , Bắc khuyên Gượm lại
    Bắc là Quá dại , Nam thì Ngu ghê
    Nam Sợ Ghê , Bắc Hãi Quá
    Nam thưa Tía Má , Bắc ẩm Thầy U
    Nam nhủ Ưng Ghê , Bắc mê Hài Lòng
    Nam chối Lòng Vòng , Bắc bảo Dối Quanh
    Nhanh nhanh Nam bẻ Bắp , hấp tấp Bắc vặt Ngô
    Bắc thích cứ vồ , Nam ưng là chụp
    Nam rờ Bông Bụp , Bắc vuốt Tường Vi
    Nam nói: mày đi! Bắc hô: cút xéo.
    Bắc bảo: cứ véo! Nam : ngắt nó đi.
    Bắc gửi phong bì, bao thơ Nam gói
    Nam kêu: muốn ói, Bắc bảo: buồn nôn !
    Bắc gọi tiền đồn, Nam kêu chòi gác
    Bắc hay khoác lác , Nam bảo xạo ke
    Mưa đến Nam che , gió ngang Bắc chắn
    Bắc khen giỏi mắng , Nam nói chửi hay .
    Bắc nấu thịt cầy , Nam thui thịt chó .
    Bắc vén búi tó , Nam bới tóc lên
    Anh Cả Bắc quên , anh Hai Nam lú
    Nam : ăn đi chú , Bắc : mời anh xơi!
    Bắc mới tập bơi , Nam thời đi lội
    Bắc đi phó hội , Nam tới chia vui
    Thui thủi Bắc kéo xe lôi , một mình xích lô Nam đạp
    Nam thời mập mạp , Bắc cho là béo
    Khi Nam khen béo , Bắc bảo là ngậy
    Bắc quậy Sướng Phê , Năm rên Đã Quá !
    Bắc khoái đi phà , Nam thường qua Bắc
    Bắc nhắc môi giới , Nam liền giới thiệu
    Nam ít khi điệu , Bắc hay làm dáng
    Tán mà không thật, Bắc bảo là điêu
    Giỡn hớt hơi nhiều, Nam kêu là xạo
    Bắc nạo bằng gươm , Nam thọt bằng kiếm
    Nam mê phiếm , Bắc thích đùa
    Bắc vua Bia Bọt, Nam chúa La-De
    Bắc khoe Bùi Bùi lạc rang , Nam : Thơm Thơm đậu phọng
    Bắc xơi na vướng họng, Nam ăn mãng cầu mắc cổ
    Khi khổ Nam tròm trèm ăn vụng , Bắc len lén ăn vèn
    Nam toe toét «hổng chịu đèn» , Bắc vặn mình «em chả»
    Bắc giấm chua «cái ả» , Nam bặm trợn «con kia»
    Nam mỉa «tên cà chua» , Bắc rủa «đồ phải gió»
    Nam nhậu nhẹt thịt chó , Bắc đánh chén cầy tơ
    Bắc vờ vịt lá mơ , Nam thẳng thừng lá thúi địt
    Khi thấm, Nam xách thùng thì Bắc bê sô
    Nam dành dụm cất vàng trong rương , Bắc chịu khó cuổm bạc vào hòm
    Bắc no đủ phủ phê trùm chăn, Nam đói rách co ro đắp mền
    Nam dân ra Bắc “cải tạo”, lính Bắc vào Nam bắt tù
    Nam dân liều mạng trốn vượt biển, lính Bắc hy sinh bắn trôi sông
    Nam hỏi Việt Nam tôi đâu? Bắc bảo Nam Việt mày giải phóng!
    Nam duyên, tình Bắc như thế hỏi “nàm thao” mà hòa giải ?
    Cộng sản và quốc gia khác nhau nà thế đấy.
    Ha!Ha!

Leave a Reply to BUILAN