WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Thế tiến thoái lưỡng nan của VN tại biển Đông

Lịch sử thường lặp lại, nếu ta không thuộc lịch sử. Việc TQ cho gọi thầu khai thác 9 lô trên thềm lục địa của VN mới đây là lịch sử lặp lại. Năm 1992 TQ đã ký giấp phép cho công ty Crestone của Hoa Kỳ khai thác vùng Tư Chính, nằm trên thềm lục địa VN, cách bờ biển Vũng Tàu khoảng 200km, mà phía TQ gọi là Vạn An Bắc. Ngày hôm nay TQ soạn lại bổn cũ, với cường độ mạnh hơn nhiều lần. Đó là việc cho đấu thầu khai thác 9 lô trên thềm lục địa VN, trải dài từ vùng biển Phú Khánh (TQ gọi là Trung Kiến Nam) cho đến các bãi Tư Chính và Vũng Mây (TQ gọi là Vạn An và Nam Vi Tây), là các bãi trầm tích ở độ sâu khoảng 300m, cách bờ biển VN khoảng 50km, có diện tích lên tới 160.000Km², tức bằng ½ diện tích nước VN. Đây là một hành động «bán lúa trên ruộng người hàng xóm».

Vấn đề là phía VN vẫn không có một phương cách nào để giải quyết thỏa đáng trước thái độ xấc láo của người láng giềng lưu manh. Việc kiện công ty Crestone của HK ở bãi Tư Chính đầu thập niên 90 hoàn toàn không nhằm vào TQ, mà nhằm vào công ty Crestone của HK. Đây không phải là lối giải quyết dứt khoát, tận gốc rễ. Nếu việc gọi thầu của TQ hôm nay được các công ty, thí dụ của HK, Nhật, Ấn Độ, Indonesia hay các công ty thuộc các xứ Tây Âu… hưởng ứng thì thái độ của VN sẽ ra sao? Không lẽ lần nữa phải kiện các công ty tham gia ra tòa án của nước đó?

Trong khi đó, ngư dân của VN mỗi khi ra biển thì bị tàu hải giám của TQ bắt bớ đòi tiền chuộc, tịch thâu tàu bè cùng các ngư cụ. Mặt khác, TQ cho ngư dân của họ, đồng lúc vài chục chiếc thuyền cá, xâm phạm vào vùng biển TS của VN. Trong lúc viết những dòng chữ này, đội ngư thuyền của TQ vẫn còn đang đánh bắt hải sản ở vùng biển TS. Đến nay không thấy VN có phương thức nào để chống lại, ngoại trừ các việc lên tiếng phản đối hay tuyên bố khẳng định chủ quyền.

Từ nhiều năm trước, tác giả bài này đã viết những bài cảnh báo chiến lược bành trướng của TQ qua các bài viết khác nhau. Các nhận định này đến nay đã được kiểm chứng. Lịch sử lặp lại hôm nay cho thấy thất bại cay đắng chính sách về biển Đông của nhà nước VN. Cũng không thấy tác phẩm nào của học giả VN đưa ra, trong thời gian qua, một cái nhìn xuyên suốt vấn đề cùng với một đề nghị giải quyết khả thi. Tác phẩm, bài viết nghiên cứu thì nhiều nhưng hầu hết chỉ nói lại những điều người khác đã nói hay chỉ nói những điều lãnh đạo muốn nói. «Học giả» VN dường như chỉ làm nhiệm vụ tuyên truyền cho chính sách của đảng lãnh đạo, hay làm đẹp lòng lãnh đạo, chứ không quan tâm đến vấn đề khoa học, học thuật hay bày tỏ ý kiến của riêng mình. Hậu quả đương nhiên VN đã đi vào ngõ cụt. Cái họa lớn là lãnh đạo đã đi sai đường, người dân thì nhắm mắt đi theo con đường sai ấy, trong khi các học giả là người vổ tay làm nhịp cho người dân đi theo.

Nguyên nhân sai lầm đến từ các điểm sau đây: 1/ Nhà nước CSVN không dám đối mặt với sự thật, cùng với thái độ «đà điểu» của học giả VN, đưa đến việc không nghiên cứu nghiêm túc về một giải pháp hóa giải hiệu lực các tuyên bố đơn phương cũng như các thái độ mặc nhiên đồng thuận của các nhà nước CSVN từ 1945 cho đến 1977 về chủ quyền VN ở HS và TS. 2/ Quan niệm của lãnh đạo VN cho rằng vùng biển TS có tranh chấp với TQ.

Dựa trên những bằng chứng do nhà nước CSVN cung cấp từ nhiều thập niên qua về chủ quyền của TQ tại HS và TS, phía TQ biểu lộ lập trường cứng rắn tại biển Đông, lên tiếng đòi hỏi nhà nước CSVN giữ lời hứa. Trước thái độ quyết tâm của TQ (có thể dùng đến vũ lực để ép nhà nước CSVN giữ lời hứa), nhà nước CSVN (và các học giả VN) dựa trên hai lý lẽ để phản biện lại TQ : 1/ các đảo HS và TS quá nhỏ, không thích nghi cho người sinh sống, do đó không có hiệu lực ZEE 2/ Dựa lên lý lẽ 1/, hoạch định các vùng biển «tranh chấp», (tính từ bờ trên đất liền), với các nước chung quanh.

Chủ trương này cho thấy đã thất bại.

Bởi vì, 1/ khi đã công nhận chủ quyền của TQ tại HS và TS, dĩ nhiên TQ áp dụng hiệu lực tối đa của Luật quốc tế về Biển. TQ có đủ sức mạnh để ép VN chấp nhận «vùng nước» đến từ hiệu lực các đảo, chiếu theo Luật quốc tế về Biển. 2/ Khi đã công nhận TQ có tranh chấp ở vùng biển TS, là đã chấp nhận đòi hỏi của TQ tại khu vực TS là chính đáng, thì phải «khoanh vùng tranh chấp» với TQ ở vùng biển TS. Hành động gọi thầu 9 lô trên thềm lục địa VN cho thấy TQ đã «khoanh vùng» của họ.

Lý ra, muốn giải quyết vấn đề tận gốc, là phải triệt tiêu tất cả những lý lẽ mà phía TQ đang dựa lên đó. Ở đây là các tuyên bố đơn phương của nhà nước CSVN từ 1945 đến 1977 về chủ quyền VN ở HS và TS như công hàm 1958 của Phạm Văn Đồng, các bài báo đăng trên Nhân Dân…, hoặc các thái độ mặc nhiên đồng thuận, như thái độ im lặng tháng giêng năm 1974 về tuyên bố của TQ hay thái độ im lặng khi TQ xâm lăng HS tháng hai năm 1974. Mặt khác, nhà nước VN còn phải thiết lập một cơ sở lý luận vững chắc, dựa trên di sản của VNCH, thông qua thủ tục kế thừa, để đưa việc tranh chấp ra một tòa án, hay một trọng tài phân giải. Thực hiện thế nào thì người viết đã nói qua. Trọng tâm là ở các vấn đề «hòa giải dân tộc» và «dân chủ hóa» chế độ.

Đến hôm nay, tình thế tiến thoái lưỡng nan. Trước thái độ «xâm lăng», nếu không là «ăn cướp» trắng trợn của TQ, VN sẽ không có giải pháp nào khác ngoài việc đưa nội vụ tranh chấp ra một tòa án hay một trọng tài quốc tế. VN không thể nổ súng trước, việc này sẽ tạo cho TQ cơ hội để chiếm trọn biển Đông.

Lãnh đạo VN đã chọn thái độ ngồi yên, chờ bão tố trôi qua. Nhưng ngồi yên thế nào trong khi TQ đang rêu rao bán lúa trên ruộng của mình?

Những người có ý thức thì bất lực, uất ức nhìn cảnh đất nước phía ngoài thì ngoại xâm, phía trong thì nội thuộc. Hào kiệt như lá mùa thu. Lòng dân thì dửng dưng, sống ngày nào biết ngày ấy, không còn tha thiết vào một việc gì.

© Trương Nhân Tuấn

© Đàn Chim Việt

 

22 Phản hồi cho “Thế tiến thoái lưỡng nan của VN tại biển Đông”

  1. Việt-Hùng says:

    DÂN TỘC VIỆT NAM HÀNH ĐỘNG CHƯA ĐỦ MẠNH ĐỂTỰ CỨU MÌNH!!!
    Hồn thiêng sông núi than van
    Các con đã thấy Tàu mang họa về .
    Các con thấy Tổ Quốc mình Tàu cướp .
    Mất HOÀNG SA và các đảo TRƯỜNG SA .
    Nhiều phần lãnh thổ quê nhà.
    Âm thầm tặng giặc như quà biếu dâng !
    Biên cương giặc cướp, giặc càn.
    ,, Lưỡi bò,,ăn hết giang sơn nước nhà !
    Bên trong giặc cũng chẳng tha.
    Cướp quyền, cướp mỏ,cướp nhà các con!!!
    Nhiều đời xương-máu đổ tuôn !
    Nước NAM đất VIỆT luôn luôn vẹn toàn!!!
    Vậy mà nay giang sơn giặc cướp.
    Giặc tạo ra con Việt giết nhau !
    Các con nhìn thấy, chẳng đau !
    Thờ cha vứt bỏ,thay nhau thờ Tàu!!!
    Nhân quyền, công lý, tự do.
    Đúc thành khung mẫu ấm no loài người.
    Việt Nam đau khổ nghìn thu.
    Ngoại xâm, nội chiến, ngục tù, tang thương !
    Vong linh cha tổ Hùng Vương.
    Mong con nước Việt yêu thương nhau cùng!
    Tốt gì huynh đệ tương tàn
    Cậy quyền-mất thế-lầm than- quê người!
    Chung xây nước Việt hiển vinh !
    Đổi đời toàn diện chính mình làm ra !
    tác giả : Việt-Hùng E-mail : baobiendong2011@yahoo.com.vn

  2. Người San Jose says:

    Cướp biển.

    Cướp biển tung-hoành khắp biển Đông.
    Đảng,Đoàn,Chính-phủ có như không.
    Làu-bàu độc-lập trên đầu lưởi.
    Láp-dáp chủ-quyền dưới đáy mông.
    Chệt bắt ngư-thuyền moi của chuộc.
    Tàu giam ngư-phủ khão tiền công.
    Bá-quyền Tàu Cộng khoe cường-bạo.
    Hà Nội gian-hùng khõe chỗng mông.

    Người San Jose

  3. Tri dan - Czech republic says:

    Đến nước này mà vẫn còn những qúi vị mơ hồ kêu gọi hành động cương quyết của chế độ hiện tại trước hành động ngang ngược lấn chiếm đất đai của Tầu Cộng thì quả thật là buồn quá! không hiểu vì tấm lòng quá nặng tình đối với đất nước quê nhà của các qúi vị đã làm cho các qúi vị quá mủi lòng mà ngây thơ bấu vúi tin vào tấm thịnh tình dân tộc của các chủ nhân ông chế độ này sao?…Làm gì có chuyện ứng xử sai lầm, ngây thơ, thiếu cương quyết vì tình đồng chí ,,môi hở răng lạnh”v.v..và v.v…của chế độ Đảng ta đối với các đồng chí Tầu Cộng! mà nó đã là chủ trương , mục đích từ lâu của các đồng chí lãnh đạo Đảng ta rồi. Đến đất liền Bố mày còn bán, còn cho thuê mút mùa bỏ mẹ đi chứ để lấy tiền đút túi Bố, chứ lại ba cái hòn đảo, vùng biển cha ông xa tít tắt mờ khơi làm được cái đéo gì mà giữ cho mất tình anh em với Hảo Hảo! ! Bố là Bố cứ bán tất cho rảnh tay, thằng đéo nào làm gì được ông – Một lũ trí thức ươn hèn! Một đàn dân biểu ngu gật – ăn không nên miếng nói không lên lời và một lũ dân đen suốt đời ngây thơ dại dột, đến nhà mày Bố mày lấy mà còn chả làm gì được Ông đây nữa mà còn đòi lên tiếng về ĐẤT ĐAI BỜ CÕI TỔ TIÊN,..? thôi im đi cho được việc của Đảng ta nào! ..

  4. 6LụcSix says:

    Thần thí kỳ quân. Làm tôi giết vua.
    Tử thí kỳ phụ. Làm con chiết cha.
    Phi nhất triêu nhất tịch chi cố. Không phải một sớm một chiều.
    Kỳ sở do lai giả tiệm hỉ. Mà do dần dần nó ra vậy.

    Điều gì củng có lí do của nó. Sở dỉ mà có ngày khốn nạn cho dân tôc VN hôm nay là hậu quả cuả những đấu đá cuả người VN trong quá khứ cũng như hiện tại. 80 triệu + 3 triệu = -0.000 a negative.
    Chừng nào người việt thôi đấu đá nhau mà trên dưới một lòng chừng ấy mới mong xây lại cơ đồ VN và quét sạch bọn tàu phù. Hãy nhìn vào tấm gưong của cha ông ta trong quá khứ cũng như người Do Thái ngày hôm nay. Họ cũng sống bên cạnh những láng giềng khó chơi nhưng nhờ sự đoàn kết trong cũng như ngoài nước mà đủ sức chống lại bất cứ sự xâm phạm nào trên đất nước họ.
    Chừng nào mà chúng ta chưa đòan kết lại thì bọn tàu phù còn tiếp tục vùi dập đất nước và người VN. Một ngàn năm bắc thuộc sẽ lại tái diễn nếu chúng ta không đoàn kết lại với nhau ngay lúc nầy vì bọn Tàu phù đã Nội kích, Ngoại công, Tứ Phưong kềm toả.
    United or die. It’s better late than never. Đoàn kết hay là chết.Thà muộn còn hơn không.

  5. Trúc Bach says:

    Khi đặt vấn đề chủ quyền Biển-Đảo, dân tôc VN rồi ra sẽ gặp rất nhiều khó khăn – không chỉ bây giờ, mà cả trong tương lai nữa ;

    - Về phía “Đảng và chính phủ” thì vì đảng csVN đã lỡ “hứa” với Trung Cộng khi Hồ Chí Minh cầu viện TC giúp “đánh cho Mỹ cút, Ngụy nhào” ; Những tuyên bố, những văn kiện “công nhận, tán thành và tôn trọng” chủ quyền của TC tại Biển Đồng cùng Hoàng Sa và Trường Sa do các lãnh đạo đảng và chính phủ cs của Hồ Chí Minh tuyên bố hay ký nhận vẫn còn rành rành ở đấy , nên trước những hành động càng ngày càng quyết liệt của TC đòi đảng csVN phải “tôn trong những thỏa thuận của lãnh đạo hai nước”, thì nhà nước CHXHCNVN do đảng CS độc tôn lãnh đạo, chỉ đành ấp úng, phản ứng chiếu lệ để “an dân” thôi .

    - Về phía các nhà trí thức “XHCN” – đặc biệt là các học giả chuyên nghiên cứu về Biển Đông – khi nghiên cứu để về vấn đề này thì vì quá chú trọng đến phần “chạy tội cho “bác và đảng” mà làm nhẹ hẳn đi phần chính của vấn đề là “Đòi lại chủ quyền Biển Đảo cho VN (có thể vì họ làm “theo đơn đặt hàng” nên phải chiếu theo ý khách hàng chăng ?) .

    Gần đây, có một số “trí thức và học giả” đã có những phân tích mang tính cân bằng giữa việc chạy tội cho “bác và đảng” và việc “đòi lại chủ quyền Biển Đảo (chứ không chỉ nhằm chạy tội cho bác và đảng như trước kia).,..nhưng rất tiếc là vì họ – các học giả và trí thức này – lại vẫn phải nói và viết theo “ý đảng” nên các “nghiên cứu” ấy đã lộ ra rất nhiều bất cập và sơ hở …Những bất cập và sơ hở lộ liễu đến độ có thể để cho đối phương dùng chiêu thức “Dĩ Bỉ Chi Đạo….” (Gậy ông đập lưng ông) để quật trả lại – nếu những bản nghiên cứu này được “chính phủ CHXHCNVN” chính thức dùng để phản bác yêu sách của TC .

    Chừng nào các học giả nghiên cứu Biển Đông của VN vẫn còn phải loanh quanh chạy tôi cho “bác và đảng” thì việc đòi lại chủ quyền Biển Đảo của VN còn phải dậm chân tại chỗ , và Biển Đảo của VN biến thành là của TC trước quốc tế là việc có thể nhìn thấy, vì đã “Để Lâu Cứt Trâu Ra Bùn” mất rồi .

  6. Nguyễn Tấn Trung says:

    Mục tiêu của Trung Cộng không chỉ chiếm biển Đông mà còn tàn phá và chiếm đất nước VN, Vn miốn tồn tại trước nanh vuốt Trung quốc thì phải bỏ thần tượng bác Hồ, bỏ chủ nghĩa CS, thành lậop một chónh phủ hợp pháp của dân và vì dân, chính phủ đó phải mình vào công đồng thế giới dân chủ tự do để thế hiới nầy cùng VN chống lại TRung cộng, Chống như thế ầy:
    1 – Giúp ngư dân trang bị tàu và trang bị dánh cá hiện đại,ồi thương đầy dủ cho ngu dân bị thiệt hại do tranh chấp với Trung cộng, Tổ chức vũ trang cho ngư dân tự vệ, Dùng Tàu cao tốc, máy bay , tàu ngâm bảo vệ ngư dân khi bị Trung quốc tấn công, như vậy là thực thi chủ quyền của VN ở biển,
    2 – Cùng với các nước Phi, Ma lai … dùng chiến thuật du kích tấn công lắng và liên tục những tàu tuần duong và đánh cá của Trung bên trong lãnh hải VN và các nước trong vùng để làm nãn lòng ngư dân Trung quốc và Trung quốc không có lý cớ tấn công VN khi VN chưa sẳn sàng cuộc chiến.
    3 – Khai thác tối đa sự hung hăn,ngang ngược, tham gian của Trung quốc để lôi kéo Mỹ, Ấn, Nhật, Nam Hàn, Tây âu bao vây và tiêu diệt Trung quốc và phải xé Trung quốc ra thành nhiều nước nhỏ,
    Nếu không làm như trên ngay thì hoặc ký giao biển Đông và đất nước VN cho Trung quốc hoặc sát nhập VN vào lãnh thổ Mỹ để nhờ sức mạnh Mỹ bảo vệ biên giới của tiểu ban Việt nam…

  7. Đ. M. Bọn Nó says:

    Nước Việt Nam ĐƯỢC Cọng sản Vn cai trị hay ĐƯỢC Tàu Cọng cai trị thì cũng sem sem nhau….
    Đằng nào cũng chết…

    Vấn đề là còn bao lâu nữa mà thôi…

  8. Đào Phùng Nam says:

    Tôi phải làm gì??

  9. Võ Hưng Thanh says:

    TỪ LỜI NÓI ĐẾN THỰC TẾ

    Hoàng Sa, Trường Sa là thành phần của lãnh thổ nhà nước Việt Nam. Điều này đã có mãi từ thời triều đại nhà Nguyễn đã trên cả thế kỷ, không phải mới đây. Như thế phần lãnh thổ này, như các tài liệu lịch sử và sách vở VN đã nói tới, không phải là phần tranh chấp với Trung Quốc hay bất cứ nước nào khác, mà sự thật luôn luôn là của VN. Hoàng Sa, Trường Sa tuy là những hải đảo, nhưng hải đảo thuộc phần lãnh thổ của nước ta, nên nó cũng quyết định cả không phận, hải phận, thềm lục địa liên quan đến vùng các hải đảo đí, có nghĩa cũng thuộc chung tổng thể hải phận, không phận, tức toàn bộ lãnh hải, thềm lục đia, cùng mọi năng quyền và quyền lợi đi theo khác của đất nước, không thể tách rời hoặc xem nhẹ vì bất kỳ lý do nào, bất kỳ cái nhìn nào hay tình huống nào.
    Như vậy, việc Trung Quốc đã chiếm Hoàng Sa của Việt Nam và cả một phần của quần đảo Trường Sa của ta là hành động xâm lăng, xâm phạm lãnh thổ đất nước ta môt cách tham tàn, ngang ngược, trắng trợn, côn đồ, không thể biện minh bằng bất kỳ lý do nào hay không thể xác định hoặc hợp thức hóa sự xâm lăng đó trong bất kỳ tình thế nào.
    Tương tự thế, tất cả mọi hành vi liên quan của TQ trong mưu đồ và mục đích xâm lăng đó, như lập chính quyền sở tại, kêu gọi mời thầu 9 lô dầu trên thềm lục địa VN, tiếp tục gây hấn, quấy nhiễu ngư dân, tàu thuyền VN qua lại trên vùng lãnh thổ đó của VN, tuyến bố thành lập thành phố Tam Sa của họ chẳng hạn, đều là các hành vi, thái độ ăn cướp, không có lý do gì để thương lượng hay nhượng bộ cả.
    Thế nên, mọi hành vi phản kháng của nhà nước VN trong giai đoạn hiện nay vẫn chỉ là trên quan điểm, trên lời nói, chưa phải là hành động cụ thể và hiệu quả sau cùng nào cả. Bởi hiệu quả cụ thể sau cùng là kết quả thực tế, không phải chỉ dừng lại trên các sự lên tiếng phản kháng hay bất kỳ những hành động ngoại giao, họp bàn liên quan nói chung với các nước trong khối Đông Nam Á hay trên thế giới. Kết quả cụ thể đó không gì hơn là phải trục mọi lực lượng đang chiếm đóng của TQ ra khỏi Hoàng Sa, Trường Sa, cũng như chận đứng, làm tê liệt mọi ý đồ gian manh của TQ nếu xảy ra thật sự trên chính thềm lục địa của VN. Có nghĩa, kết quả cuối cùng vẫn luôn phải là thu hồi lại mọi tính chất liên quan của các phẩn lãnh thổ đã bị xâm chiếm bằng mọi cách, kể cả có phải dùng vũ lực cũng phải cương quyết mà không được từ thác. Đây không những là mệnh lệnh của trách nhiệm đối với dân tộc, đất nước, mà còn là nghĩa vụ đối với tiền nhân nói chung. Chẳng những vậy, đây còn là danh dự, uy tín tinh thần của dân tộc, đất nước VN trên thế giới, cũng như mọi quyền lợi thực tế gắn liền với mọi con người VN hiện nay cho dù đang ở bất kỳ đâu hay địa vị, hoàn cảnh ra sao.
    Cho nên đây cũng chính là bài học chua chát mà tình huống mơ màng gần một thế kỷ của giới lãnh đạo đất nước trong quá khứ đã trả giá. Cái gì gọi là môi hở răng lạnh, cái gì gọi là sông liền sông núi liền núi, cái gì gọi là lý tưởng và nghia vụ quốc tế, cái gì gọi là đồng chí nhau về ý thức hệ, giờ đây đều được phơi bày ra một cách vừa nham nhở, vừa nực cười, cũng lại vừa chua chát và đáng tiếc.
    Chình vì thế, nếu những lời nói xưa đã sai thì lời nói nay phải đúng. Nếu hành vi trong quá khứ quá yếu mềm. thì hành động trong hiện tại và tương lai cần phải thật sự cương quyết, mạnh mẽ và không lùi bước trước bất kỳ tình huống nào hay khó khăn, thử thách nào. Cái nhìn và quan điểm như thế chính là cái nhìn về mặt đất nước, dân tộc, quốc gia nói chung, không phải chỉ là góc độ hay khía cạnh nhà nước duy nhất hiện nay.
    Vấn đề giờ đây đã không còn chỉ là vấn đề chính trị mơ màng, ảo tưởng nữa, mà vấn đề ngày nay lại chính là ý nghĩa lịch sử, cũng như sự sống còn và phát triển trong tương lai của cả một dân tộc và toàn thể đất nước Việt Nam nói chung trước các mưu đồ xâm lược dã man đến từ bên ngoài.

    ĐẠI NGÀN
    (20/7/12)

  10. dv says:

    Tất cả đều do ứng xử thiếu thông minh không đúng luật . Chỉ biết đe nẹt người dân lành trong nước ,đễ nhằm trục lợi , tham nhũng , cá nhân phe nhóm … kiểu ” khôn nhà dại chợ “

Leave a Reply to Đào Phùng Nam