WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa là của Việt Nam

“Hoàng triều trực tỉnh địa dư toàn đồ” do người Trung Quốc vẽ cách đây hơn 100 năm cho thấy họ đuối lý khi tranh chấp ở biển Đông.

Hoan hô Quốc hội thông qua Luật Biển đã xác nhận quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa là của Việt Nam.

Trung Quốc ngang ngược không những không chịu thừa nhận chân lý đó mà còn dấn tới càn bậy hơn khi tuyên bố thành lập thành phố Tam Sa bao gồm cả Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam. Họ còn mở thầu thăm dò khai thác dầu khí cả ở những lô dầu khí trong thềm lục địa Việt Nam và cử cả đoàn tầu đánh cá đông tới 30 cái xâm phạm vùng biển Việt Nam …

Nhân dân Việt Nam vô cùng căm phẫn đã rầm rộ xuống đường biểu tình khắp trong và ngoài nước để phản đối Trung Quốc xâm lược. Hoa Kỳ, Nhật Bản, Ấn Độ … và nhiều học giả, chính khách quốc tế đều đứng về phía Việt Nam. Ngay cả người Trung Quốc cũng không đồng tình với bọn bá quyền Đại Hán. Xin trích đoạn dưới đây bài viết của nhà báo Trung Quốc Chu Phương – biên tập viên quốc tế của Tân Hoa xã:

Chủ nghĩa yêu nước cũng cần phải thực sự cầu thị (dựa vào thực tế giải quyết), nếu không cũng chỉ là mong ước viển vông, không ai phục tùng cái dâm ý đó cả. Nam Hải là lãnh hải của Trung Quốc hay là vùng biển quốc tế (công hải)? Vấn đề này cần phải dựa vào thực tế để giải quyết, trong lịch sử loài người, chỉ có một quốc gia đã từng ôm trọn đại dương mà không có ai tranh chấp cùng, đó chính là cường quốc đã từng huy hoàng ngang dọc qua khắp các lục địa Âu – Á – Phi, ôm cả Địa Trung Hải, đó chính là đế quốc La Mã. Đáng tiếc là cái thời này đã một đi không trở lại rồi. Bất luận là Trung Quốc hay là nước nào khác, muốn độc chiếm Nam Hải là không thể nào được. Cho dù bằng chiến tranh chiếm được trong chốc lát; trong tương lai sẽ là chiến tranh và đổ máu qua lại không ngừng nghỉ. Chiến tranh không thể là phương hướng phát triển cho một thế giới văn minh trong tương lai …….

Đầu tiên, bất luận là từ lịch sử hay trên thực tế thì Nam Hải trước nay không phải là lãnh hải của Trung Quốc, sau này cũng không có khả năng. Không những thế, trong thực tế Trung Quốc trước nay chưa hề có những hành động thực thi chủ quyền trên toàn bộ Nam Hải. Điều đáng cười là thứ duy nhất mà có thể biểu thị cái quyền làm chủ đó của Trung Quốc chính là cái “bản đồ Trung Quốc” mà chúng ta in ra nhưng lại không được quốc tế chấp nhận. Chúng ta từ hồi nhỏ ngày ngày xem cái bản đồ này mà lớn lên, hầu như trước nay chẳng có hoài nghi nào đối với những vùng bên trong cái vạch màu đỏ đỏ được xưng danh “biên giới” trên biển kia có thực sự thuộc về chúng ta hay không. Cái thành phố Tam Sa mới đẻ ra kia lại một lần nữa cưỡng hóa ấn tượng đối với chúng ta – một ấn tượng sai lầm và tai hại về cái “biên giới Trung Quốc” không có kia. Nguyên nhân là vì cái Nam Hải này trước nay chưa từng thuộc về Trung Quốc.

Thành phố Tam Sa thành lập rồi, vấn đề phát sinh cũng theo đó mà tới: theo như ý nghĩ của người vẽ ra Tam Sa, cả cái Nam Hải rộng lớn đều thuộc về Tam Sa Thị, tự nhiên cũng thuộc tỉnh Hải Nam, tất cả cũng là thuộc về Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa. Tất cả những điều này có thực tế không?

…… Vốn cho rằng đối với vấn đề Nam Hải, chỉ có lòng yêu nước thôi là không bao giờ đủ cả. Cần phải có cả tinh thần thực tế lẫn pháp luật. Nói cho cùng thì Trung Quốc là một thành viên của cộng đồng quốc tế, cần phải giống như tuyệt đại đa số các nước khác tuân theo lệ quốc tế hay những chuẩn mực mà quốc tế công nhận để quy chuẩn và điều chỉnh những vấn đề mang tiếng quốc tế. Trên bình diện quốc tế, Trung Quốc tuyệt đối không thể học tập Bắc Hàn, làm thế chỉ có nước trở thành kẻ bị xa lánh, rơi vào bốn bề đối diện với địch, nguy cơ trùng trùng.

…… Trong thực tế, xung quanh Nam Hải ngoài Trung Quốc còn có các quốc gia khác, đây là sự thật mà chúng ta cần chấp nhận. Trừ phi chúng ta không thừa nhận Việt Nam, Philippin và các quốc gia xung quanh khác không phải là quốc gia, chi bằng dùng vũ lực “thu hồi”.

Nam Hải đã không phải là nội hải và lãnh hải của Trung Quốc, vấn đề Nam Hải sẽ dính dáng liên quan tới các quốc gia khác, dính dáng tới quan hệ quốc tế phức tạp. Như vậy thì vấn đề Nam Hải chính xác là một vấn đề quốc tế. Đã là “quốc gia không phân lớn nhỏ, nhất luật bình đẳng” là một nguyên tắc được quốc tế công nhận rộng rãi, gồm cả Trung Quốc bên trong, vậy thì Trung Quốc đối với việc xử lý vấn đề Nam Hải cũng phải tính đến quyền lợi hợp pháp của các quốc gia láng giềng. Cái lối suy nghĩ cứng nhắc đánh chết cũng không thừa nhận đây là vấn đề quốc tế chỉ làm trò cười cho dư luận quốc tế, càng đừng nói tới chuyện phá nổi thế kẹt hiện nay.

…… Có một vấn đề cần nói rõ chính là người Trung Quốc chúng ta khi nói đến vấn đề “lãnh thổ” thường là nói mê nói sảng lung tung tùng phèo thời cổ đại và đương đại với nhau. Mỗi khi nhắc đến lãnh thổ Trung Quốc, có rất nhiều người đều kích động nhớ lại thời nảo thời nào thì chính quyền Trung Hoa đã thực thi quyền làm chủ của mình đối với một vùng đất nào đó, và có vẻ như cho đó là minh chứng hợp pháp cho đòi hỏi của chính quyền Trung Quốc hiện nay đối với nơi đó với luận điệu “chủ quyền không thể chối cãi”.

……Tôi sợ nhất là có bọn nào đó thích mang chuyện triều nhà Nguyên ra để nói, bọn họ cũng không dừng lại tí mà nghĩ, vào thời Nguyên thì Trung Quốc ở đâu? Vào triều Nguyên thì Trung Quốc chỉ là một “quốc thổ” trong “Tứ đại khu vực”.

Tôi khâm phục nhất là một vị tài xế người dân tộc Mông Cổ có trò chuyện qua với tôi, năm kia đi Nội Mông Cổ chơi, ngồi trong xe việt dã do người lái xe dân tộc Mông Cổ lái, trên đường chúng tôi trò chuyện thoải mái với nhau, tôi có vô ý hỏi một câu này: “Mấy năm nay các phong trào hoạt động đòi độc lập cho Tân Cương, Tây Tạng hoạt động mạnh, hình như không thấy có phong trào đòi độc lập cho Nội Mông?”

Tài xế trả lời làm cho tôi phải kính nể “chúng tôi đã từng thống trị Trung Quốc, còn muốn độc lập cái gì nữa”. Đúng vậy, một dân tộc đã từng để dẫm một nửa thế giới dưới gót giày thì quả nhiên có khí độ to lớn.

…… Cũng cần phải cảnh giác với một số kẻ muốn đưa Trung Quốc vào cuộc chạy đua vũ trang, nhảy vào chiến tranh để những kẻ này bán vũ khí. “Mối đe dọa Trung Quốc”cũng được, mang chiêu bài Trung Quốc cũng xong, những nước này đều có mục tiêu là làm yếu Trung Quốc, đạt được mục đích riêng của bọn họ. Mọi lời kêu gọi vũ lực từ dân chúng chỉ càng là đổ thêm củi lửa vào màn kịch “yêu ma hóa Trung Quốc” của những thế lực nước ngoài.

…… Có thể nói, mấu chốt là Trung Quốc chúng ta cần phải phát triển, cần phải hùng mạnh, có đủ sức mạnh mới đủ sức chấn nhiếp và bảo vệ quyền lợi của bản thân. Nước Mỹ có thể có cả trăm điều làm người ta chán ghét, nhưng sức mạnh Mỹ thì người ta không thể không nể phục. Nước Mỹ đáng để cho Trung Quốc học tập nhất chính là nắm bắt mọi cơ hội để phát triển vươn lên hùng mạnh. Bí mật giàu mạnh của nước Mỹ không nằm ở chiến tranh mà ở kì tích bảo vệ nền hòa bình kéo dài trên trăm năm ngay trên chính nước Mỹ….” .

Cảnh giác trước hiểm họa xâm lăng của Trung Quốc, để góp phần khẳng định chủ quyền của Việt Nam đối với Hoàng Sa và Trường Sa, ngay từ 1988 trong cương vị Tổng Biên tập Tạp chí Lịch sử Quân sự tôi đã tổ chức Hội thảo, mời các nhà sử học uy tín tham gia đưa ra nhiều chứng cứ xác thực xác định quần đảo Trường Sa và quần đảo Hoàng Sa là của Việt Nam, từ kết quả Hội thảo, Tạp chí của chúng tôi đã xuất bản số đặc biệt về vấn đề chủ quyền này.

© Phạm Quế Dương

Nguồn: Tập san TỔ QUỐC số 140

 

 

 

 

 

 

32 Phản hồi cho “Quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa là của Việt Nam”

  1. diệu nguyên says:

    VẠCH TRẦN SỰ SAI TRÁI VÀ THÙ HẬN CỦA ÔNG SAM RAINSY

    Diệu Nguyên

    Trong cuộc trả lời phỏng vấn cho hãng tin BBC ngày 6-8, sau khi có kết quả bầu cử Quốc hội Camphuchia ngày 28-7 mà phần chiến thắng thuộc về đảng Nhân dân Campuchia (CPP) cầm quyền của Thủ tướng Hun Sen, ông Sam Rainsy lãnh đạo đảng Cứu nguy dân tộc đối lập tại nước này đã có những phát ngôn mang tính hận thù và vô trách nhiệm .
    Không chỉ lên tiếng phản đối kết quả bầu cử, ông Sam Rainsy còn nêu ra những vấn đề có liên quan giữa hai nước Việt Nam-Camphuchia, cũng như vấn đề về Biển Đông. Khi trả lời câu hỏi của phóng viên BBC: Có tin nói trong một phỏng vấn mới đây dành cho truyền thông Trung Quốc, ông nói Trung Quốc là đồng minh quý báu của Campuchia và ủng hộ chủ quyền của Trung Quốc tại Biển Đông. Ông có nói như vậy không ạ? Ông Sam Rainsy đã nói : “Có, tôi có nói như vậy. Nguyên do là vì lâu nay, Trung Quốc vẫn ủng hộ Campuchia chống lại một số nước láng giềng đang tìm cách nuốt chửng đất nước chúng tôi. Hà Nội từng lấn chiếm đất đai của Campuchia, Hà Nội cũng chiếm các đảo của Trung Quốc”?!
    Trước đó trả lời kênh truyền hình Phượng hoàng của Hong Kong ngày 29/7, Sam Rainsy nói rằng đảng Cứu nguy dân tộc Campuchia của ông sẽ xem Bắc Kinh là một đồng minh quan trọng…chúng tôi nghĩ là Trung Quốc có thể mang lại ảnh hưởng có tính cân bằng. Trung Quốc luôn luôn là đồng minh của Campuchia, giúp Campuchia bảo vệ độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của mình”. Ông Rainsy còn nói Khmer Đỏ chỉ tồn tại ba năm nhưng Campuchia và Trung Quốc sẽ hợp tác lâu dài . Không những thế, Sam Rainsy cũng nói rất rõ rằng đảng Cứu nguy dân tộc Campuchia sẵn sàng ủng hộ Trung Quốc đối với tranh chấp trên Biển Đông khi ông ta trắng trợn nói rằng : “Đảng của chúng tôi ủng hộ Trung Quốc trong việc bảo vệ toàn bộ lãnh thổ của các bạn. Tất cả mọi hòn đảo do Trung Quốc bảo vệ là lãnh thổ của Trung Quốc. Chúng tôi lên án bất cứ hành động xâm lược nào. Những hòn đảo ấy là của Trung Quốc và chỉ thuộc về Trung Quốc mà thôi”?!
    Có thể nói đây là phát ngôn sai trái, không có căn cứ , vô trách nhiệm và mang tính khiêu khích của ông Sam Rainsy, làm tổn hại tình cảm láng giềng giữa hai dân tộc Việt Nam- Campuchia , cũng như xúc phạm nghiêm trọng đối với nhân dân Việt Nam về chủ quyền lãnh thổ không thể tranh cải ở Biển Đông. Cái mà ông Sam Rainsy gọi “ Tất cả mọi hòn đảo do Trung Quốc bảo vệ là lãnh thổ của Trung Quốc. Chúng tôi lên án bất cứ hành động xâm lược nào” là điều phi lý.
    Những sự thật về Biển Đông lâu nay dư luận Việt Nam và cộng đồng quốc tế đều thấy rõ âm mưu chiếm đoạt của Bắc Kinh. Việt Nam có đầy đủ cơ sở pháp lý và chứng cứ lịch sử để khẳng định chủ quyền không thể tranh cãi đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Việc Trung Quốc mở các cuộc tấn công quân sự xâm chiếm trái phép Hoàng Sa và các đảo ở Trường Sa của Việt Nam trước đây đã và đang bị quốc tế lên án mạnh mẽ.
    Thế nhưng ông Sam Rainsy lại đổi trắng thay đen cho rằng vùng biển đó, các đảo đó là của Trung Quốc thì đó là hành động tiếp tay cho kẻ bá quyền, Đại Hán không hơn không kém.
    Dư luận còn nhớ, ngày 25/10/2009, ông Sam Rainsy tới khu vực đang phân giới cắm mốc giữa tỉnh Long An của Việt Nam và tỉnh Svay Rieng của Campuchia, nhổ sáu cọc dấu tạm thời mang về Phnom Penh. Trước sự phá hoại này, chính quyền huyện Chantrea, tỉnh Svay Rieng làm đơn kiện ông ra tòa và Sam Rainsy bị kết án 2 năm tù ngày 27/01/2010. Để tránh bị bỏ tù, ông Sam Rainsy bỏ chạy sang Pháp định cư, vì ông mang hai quốc tịch (Pháp và Campuchia).
    Không những vậy, từ trước đến nay ông Sam Rainsy luôn có tư tưởng bài Việt một cách có hệ thống nhằm đạt được những toan tính chính trị của mình. Trong đợt vận động bầu cử mới đây, ông Sam Rainsy không ngừng cỗ vũ cho sự bài xích, kỳ thị và gây thù hận với cộng đồng người Việt đang làm ăn sinh sống bình thường và có quan hệ tốt với bà con người Campuchia. Ông Sam Rainsy cố tình vẽ ra những điều sai trái trong quan hệ Việt Nam-Camphuchia để tạo nên sự nhận thức sai lệch nhằm tạo lợi thế cho ông và đảng của mình trong vận động tranh cử…
    Thế nhưng ông Sam Rainsy đã quên sự kiện mang tính lịch sử là từ năm 1975 đến 1979, thực thi chính sách diệt chủng tàn bạo của Khmer Đỏ đã khiến gần 2 triệu người bị thiệt mạng do bị bỏ đói, tra tấn, làm việc quá sức và hành quyết. Hơn thế nữa, Khmer Đỏ còn phát động cuộc chiến tranh đẫm máu, xâm phạm chủ quyền, lãnh thổ Việt Nam, tàn sát hơn 20 nghìn dân thường Việt Nam trên vùng biên giới giữa hai nước.
    Đáp lại lời kêu gọi khẩn thiết của mặt trận Đoàn kết Cứu nước Campuchia và của nhân dân Campuchia, quân đội Việt Nam đã thực hiện quyền tự vệ chính đáng, bảo vệ chủ quyền, lãnh thổ, đồng thời giúp đỡ nhân dân, đất nước Chùa Tháp thoát khỏi họa diệt chủng, đánh đổ chế độ diệt chủng giúp đất nước này hồi sinh.
    Cũng từ đó, hai nước Việt Nam và Campuchia đã xây dựng tình hữu nghị bền chặt, phát huy những mối quan hệ truyền thống giữa hai dân tộc. Việt Nam luôn coi trọng, củng cố và tăng cường quan hệ tốt đẹp với Campuchia trên tất cả các lĩnh vực chính trị, kinh tế, thương mại, văn hóa, xã hội, khoa học kỹ thuật…, mang lại lợi ích to lớn cho hai nước.
    Đối với cộng đồng người Việt làm ăn sinh sống ở Campuchia từ lâu nay đã tuân thủ luật pháp của nước sở tại, góp phần xây dựng nền kinh tế , xây dựng tình hữu nghị giữa nhân dân hai nước.
    Đặc biệt, hai nước đã phối hợp chặt chẽ, tiến hành thành công công tác phân giới cắm mốc Việt Nam – Campuchia, xây dựng đường biên giới hòa bình, ổn định, hợp tác và phát triển, tạo điều kiện thúc đẩy các hoạt động phát triển kinh tế, xã hội ở khu vực biên giới giữa hai nước.
    Thế nhưng những phát ngôn mới đây của ông Sam Rainsy thật sự là tiếng nói lạc lõng, vô căn cứ vì các toan tính chính trị thiển cận, đã làm tổn hại quan hệ hữu nghị truyền thống tốt đẹp giữa Việt Nam và Campuchia. Không những vậy, ông Sam Rainsy còn thô bạo, trắng trợn xúc phạm nghiêm trọng đến Chính phủ và tình cảm thiêng liêng của nhân dân Việt Nam về chủ quyền không thể chối cải của Việt Nam đối với các đảo và vùng biển trên Biển Đông .
    Thái độ và hành động đó của Sam Rainsy cần phải vạch trần và lên án nghiêm khắc.

    • Kỳ Lưu says:

      Quyền lực Trên thế giới này, đang chạy theo học thuyết vô hồn bõ đạo lý thì bất chấp lẻ phải rồi.
      Tức là ỷ thế ép cô, lấy mạnh buộc yếu theo tức là lấy đa ép thiểu như bõ phiếu chọn người lảnh đạo chính trị cầm quyền (lối sống hà dua cuã loài vô đạo làm lẽ phãi) thì kẻ yếu đi theo kẻ mạnh phát ngôn ũng hộ cho kẻ mạnh để có lợi cho mình là không có gì sai cả.
      Các bạn tự nhìn mình, rồi quyền lực nước minh đã đúng hay chưa mà đi nói người ta sai trái.
      Thân ái.
      KỲ LƯU

  2. chíphèo says:

    Hoang-Truờng Sa đã bị tàu công xâm chiếm từ lâu,đã thành quận huyên của nó rổi ,nay QH CS chĩ làm cái việc “xác nhận ” cho NÓ mà thôi! Tai sao nói “xác nhận” bơi vì QH như “người cây” khi tĩnh dây ,ngơ ngác “của ta ! phản đối…” Tàu NÓ cười.. Còn QH thi “nói cho qua tang lề.” Oi chao ,Biết rôi khổ lắm nói mãi!
    CÁI quan trọng bây giờ là Làm sao lấy lại H-T- sa. Làm sao đòi lai đuợc .Làm cách nào no “nhã ” HTSa ra. Cứ qua chầu chưc quị lụy NÓ,cúi đầu vơi NÓ,cúc cung tận tụy như con chó tàu trung thành cẫn cẫn, hèn mat lết bằng 2 đầu gối trươc mật Nó thì QH bù nhin,nay đươc phếp cho nói thì cũng chi nói cái ai cung biết ,không chĩ dân trong nước mà cã thế giới đều biét . Mà vây thì nói làm gì?
    H/tsa mất dã đành .Còn mất cả nước luôn kìa .Ơ đó mà hoan hô ,tan hươu tán vươn cái QH (thông qua luật biển)
    Đã đợi từ lâu ,nay mơi thấy cóc mở miêng. E rằng khi VN thành quận huyên cua Tau,cái con cóc này mơi đe nghi bằng văn thu một cách “nịch sự” : HS/TS là của annam!….!
    Thì lúc đó lại có một người khac,họ Pham hay… hoan hô Cóc vậy !
    (cp)

  3. Dân việt says:

    Havu says:
    24/07/2012 at 02:40
    Những người chống đối nhà nước VN ở Hải ngoại dù sao họ cũng chỉ là thiểu số trong chính cộng đồng mà họ đang sinh sống, điều đó thì quá rõ: các cuộc bầu cử cộng đồng cờ vàng cũng chỉ dưới 10% người đi bầu, trong 10% đó cũng chỉ có vài bác xăng xái đi làm cái việc tung hô cờ vàng mà thôi, mà trong số đó, có bác ra mặt để mà kiếm ăn, có bác thì lấy việc sinh hoạt cộng đồng làm niềm vui. Cho nên, cả một cộng đồng, nếu thiếu một hai bác VACOVA chuyên nghiệp là rã đám luôn.

  4. Trúc Bach says:

    viêt says;

    “Nguyễn Thanh Tùng là đồ Ngu. Dù Phạm văn Đồng có bán nước nhưng việc bán đó không hợp Pháp”

    He he he …đã bán nước thì là đồ bán nước còn “dù” với chả ô cái khỉ gì ?

    Bán Nước thì làm gì có “bán nước hợp pháp” với “bán nước không hợp pháp” hả viet ?

    Dù sao thì anh cũng đã công nhận “Phạm Văn Đồng có bán nước” rồi, chỉ có điều anh còn chưa “dám” công nhận rằng :

    “Phạm Văn Đồng có bán nước” là làm theo lệnh Hồ Chí Minh !

    Để khuyến khích, tặng anh viet bài thơ (hay nhất mọi thời đại)

    Bác Hồ “quan hệ” bác Mao
    Đẻ ra một lũ tào lao Ba Đình
    Ở trên hai bác “dập dình”
    Ở dưới các cháu “ninh tinh” hô hào:
    “Hỡi tổ quốc, hởi đồng bào.”.
    “Đánh cho Mỹ cút, Ngụy nhào”
    Để bác Hồ rước Tàu vào biển Đông ….

  5. bộ đội chính qui says:

    Các đồng chí ,
    Giặc Tàu chính là kẻ thù của ta, hảy xem bài dịch :

    Trung Cộng:“Giết bọn giặc Việt để làm lễ tế cờ Nam Sa”

    Sau đây là bản dịch và nguyên bản tiếng Hán của bài viết đăng trên trang mạng “Trung Quốc Binh khí Đại toàn”: http://www.cnweapon.com/html/news/2010-01/news14304.html

    Vũ Cao Đàm
    Quần đảo Nam Sa (Việt Nam gọi là Trường Sa) vốn dĩ là chuỗi ngọc trai lấp lánh của đất mẹ Trung Hoa, nhưng lại bị nhiều kẻ trộm cắp, muốn chiếm đoạt, giành giật, việc này chỉ làm phân tán đi ánh hào quang của chuỗi ngọc trai mà thôi.Trong số các đảo bị các nước chiếm đoạt, bọn Việt Nam kiêu ngạo, vong ơn bội nghĩa đã ráo riết chiếm đóng quần đảo với số lượng nhiều nhất.
    Nghĩ lại mà xem, Việt Nam vốn xưa là phiên thuộc của nước ta. Năm 1885, theo Thỏa ước Pháp – Thanh, Việt Nam đã bị nhượng lại cho Pháp, dần trở thành thuộc địa của Pháp. Sau hai cuộc chiến tranh, Trung Quốc đã giúp Việt Nam đánh đuổi thực dân Pháp và đế quốc Mỹ, hai miền Nam Bắc đã được thống nhất. Nhưng thật không ngờ bọn Việt Nam không những không biết ơn Trung Quốc, mà trái lại đã lấy oán báo ân, tự vỗ ngực xem mình là nước có tiềm lực quân sự lớn thứ ba thế giới, liên tiếp khiêu khích Trung Quốc. Mặc dù qua hai bài học, là cuộc chiến tranh biên giới Trung – Việt và chiến tranh Bãi đá ngầm, nhưng Việt Nam vẫn không nhận ra được bài học, càng ra sức chiếm đoạt nhiều đảo hơn.
    Do bọn Việt Nam bắt tay thực hiện khai thác đảo sớm nên điều kiện chiếm cứ thuận lợi hơn, hơn nữa lại có nguồn nước ngọt nên bọn chúng có thể thi công trên đảo, xây dựng sân bay, kiến tạo hạ tầng kỹ thuật thông tin di động, di dân ra đảo, tổ chức du lịch quốc tế, thiết lập phân chia ranh giới khu hành chính cấp huyện hòng vĩnh cửu hóa, thực tế hóa, quốc tế hóa, hợp pháp hóa hành vi bá chiếm. Tiếp đó các nước khác cũng lần lượt theo đuôi Việt Nam, như Philippines, Malaysia, Indonesia, Brunei… xâu xé vùng biển Nam Sa của Trung Quốc, xây dựng căn cứ quân sự hoặc khoan dầu mỏ. Tất cả bọn chúng đều không coi Trung Quốc ra gì.

    Các nước xung quanh xâm chiếm quần đảo Nam Sa đúng vào thời kỳ đất nước Trung Quốc chúng ta tiến hành cải cách mở cửa, thực hiện chiến lược đối ngoại hòa bình, tập trung xây dựng kinh tế trong nước, duy trì hòa bình phát triển với bên ngoài. Cùng là những nước đang phát triển đáng ra Việt Nam và các nước lân cận phải có thiện ý giải quyết hài hòa những tranh chấp. Đất nước chúng ta đề xướng ra mục tiêu “gác lại chiến tranh, cùng nhau phát triển”. Tuy nhiên, 30 năm qua, lòng tốt của chúng ta lại không hề được báo đáp, mà trái lại các nước còn không ngừng tăng cường lấn chiếm khu vực biển của nước ta, ngang nhiên chiếm lãnh hải, lãnh thổ nước ta. Không khó khăn lắm, chúng ta cũng có thể nhận ra rằng, lòng tốt của chúng ta không được báo đáp tử tế; danh dự, lãnh thổ và lãnh hải quốc gia nếu chỉ dựa vào giao thiệp hòa bình thì khó mà giữ gìn, bảo vệ được. Ủy ban thềm lục địa của Liên Hiệp Quốc quy định, 12/5/2009 là kỳ hạn cuối cùng cho các quốc gia có liên quan phải hoàn thành việc gửi những bản giải trình các luận cứ khoa học về chủ quyền thềm lục địa và khu kinh tế đặc quyền. Tình hình phát triển còn làm phức tạp hóa vấn đề, sự xoay chuyển của thời gian sẽ làm cho chúng ta càng thêm bất lợi, nếu cứ tiếp tục kéo dài sự khoan dung của chúng ta thì kẻ khác sẽ cho rằng chúng ta đã chấp nhận, bằng lòng với việc đó. Vì thế, biện pháp có hiệu quả là phải dùng lực lượng quân sự chiếm đoạt lại Nam Sa, và phải đưa việc này vào chương trình nghị sự.

    Chúng ta phải thấy một thực tế rằng, mức độ xâm phạm của các nước có liên quan đối với lợi ích của nước ta là khác nhau, do điều kiện môi trường và địa vị quốc tế khác nhau nên sẽ có những phản ứng khác nhau đối với hoạt động quân sự của nước ta, vì vậy mà chúng ta cần phải có những cách đối xử khác nhau, giải quyết tốt những mâu thuẫn chủ yếu, thúc đẩy giải quyết những mâu thuẫn thứ yếu. Không còn nghi ngờ gì nữa, mục tiêu tấn công chủ yếu của chúng ta phải là Việt Nam.
    Chúng ta có đầy đủ lý do để tấn công Việt Nam, Việt Nam cũng có đầy đủ điều kiện để trở thành vật tế của trận chiến thu hồi Nam Sa:

    Việt Nam xâm chiếm nhiều đảo nhất, có nguy hại lớn nhất, hơn nữa có thái độ kiêu ngạo nhất, ảnh hưởng xấu nhất. Trước tiên ta thu hồi lại những đảo mà Việt Nam chiếm đóng là có thể thu hồi lại hầu hết các đảo bị chiếm, khống chế được toàn bộ. Lấy gương xua đuổi thành công quân Việt Nam để răn đe các nước khác buộc chúng phải tự mình rút lui.

    Trước đây, Việt Nam đã nhất nhất thừa nhận Tây Sa và Nam Sa thuộc chủ quyền của Trung Quốc. Những bài phát biểu của các quan chức, bản đồ quân sự, tài liệu địa lý đều là những bằng chứng xác thực, cho đến sau khi thống nhất đất nước thì Việt Nam có những thái độ bất thường, có yêu cầu về lãnh thổ lãnh hải đối với Tây Sa và Nam Sa. Việt Nam ngấm ngầm thọc lưng Trung Quốc, tiền hậu bất nhất, đã làm mất đi cái đạo nghĩa cơ bản, khiến quân đội của chúng ta phải ra tay, với lý do đó để lấy lại những vùng biển đảo đã mất.
    Việt Nam có lực lượng quân sự lớn nhất Đông Nam Á. Hơn nữa lại đang tăng cường phát triển lực lượng hải quân, không quân để đối đầu với ta. Quân đội của ta có thể phát động cuộc chiến Nam Sa, cho dù quân đội Việt Nam đã có chuẩn bị. Với chiến thắng trong cuộc chiến này, hoàn toàn có thể làm cho các nước khác thua chạy, không đánh mà lui. Đây là cách để loại trừ Việt Nam, làm cho Việt Nam ngày càng lụn bại.

    Hai nước Trung – Việt xích mích đã lâu, đã từng nảy sinh tranh chấp lãnh thổ và lãnh hải, lần này lại xảy ra xung đột quân sự. Đây là điều mà thế giới đã dự đoán và đã sớm nghe quen tai với việc này, chắc chắn phản ứng sẽ nhẹ nhàng hơn. Trái lại, nếu tấn công vào các nước như Philippines thì phản ứng quốc tế nhất định sẽ rất mạnh mẽ.
    Các nước khác tuy cùng trong khối ASEAN nhưng chế độ xã hội và ý thức hệ khác với Việt Nam, các nước khác lại ủng hộ Mỹ trong chiến tranh Việt Nam, thời gian đó đã sinh ra những khúc mắc. Là liên minh ASEAN, khi chúng ta phát động chiến tranh thu hồi lại Nam Sa ắt sẽ gặp phải sự phản đối của ASEAN, nhưng hậu quả của cuộc tấn công Việt Nam sẽ tương đối nhỏ, vì Việt Nam đã từng có ý đồ thiết lập bá chủ khu vực, việc này đã làm cho các nước láng giềng có tinh thần cảnh giác, việc làm suy yếu lực lượng quân sự của Việt Nam cũng là điều tốt cho các nước ASEAN.
    Tình hình quốc tế gần đây có lợi cho việc giải quyết vấn đề Nam Sa. Quan hệ Trung – Mỹ; Trung – Nga đang ở thời kỳ tốt nhất, không phải vì thế mà dẫn đến sự đối đầu về quân sự giữa các nước lớn. Quân đội Mỹ đang sa lầy vào chiến trường Afganistan, Iraq và vẫn phải chuẩn bị ứng phó với chiến tranh có thể xảy ra với Iran, chưa rảnh tay để quan tâm tới chiến sự Nam Sa. Hơn nữa tranh chấp đảo giữa Nhật Bản và Hàn Quốc, tranh chấp giữa Campuchia và Thái lan đều sẽ làm phân tán sự chú ý của cộng đồng quốc tế.
    Quần đảo Nam Sa là một vị trí chiến lược không thể thiếu của Trung Quốc trên trận tuyến kéo dài từ Trung Đông đến Viễn Đông, tuy eo biển Malacca là con đường yết hầu nhưng quần đảo Nam Sa không phải là không có vị trí chiến lược. Có được Nam Sa sẽ uy hiếp được Malacca, yểm trợ các đường ống dẫn dầu, Nam Sa là một trong những vùng hiểm yếu, Trung Quốc quyết không ngần ngại chiến đấu để thu hồi Nam Sa.
    Lấy chiến tranh để luyện tập quân đội, lấy việc thực hiện chiến tranh để kiểm nghiệm và nâng cao năng lực chiến đấu của quân ta, tình hình phát triển của hai bờ Đài Loan – Hải Nam có thể đảm bảo để hai bên bờ sẽ không xảy ra chiến tranh trong tương lai gần, giải quyết triệt để vấn đề Nam Hải, trong khi thực hiện chiến tranh trên biển phải khảo sát những thiếu sót của hải quân, không quân đảo Trung Quốc để kịp thời nhận diện những khiếm khuyết, cải thiện, nâng cấp, nhằm phát triển càng nhanh càng tốt lực lượng hải quân không quân của ta, để chứng tỏ rằng quân đội ta là lực lượng quân đội theo mô hình mới, có kinh nghiệm chiến đấu hiện đại, chuẩn bị sẵn sàng cho chiến sự Đài Loan – Hải Nam hoặc để đối phó với những thách thức khác có thể phát sinh. Lực lượng hải quân, không quân của Việt Nam không thể xem là quá mạnh cũng không thể xem là quá yếu, chúng phù hợp với việc luyện tập quân đội của ta.
    Việc thiết lập hợp tác quân đội với Đài Loan có thể còn nhiều khó khăn, sự bất đồng giữa hai bờ Đài Loan – Hải Nam có thể tồn tại, nhưng việc thu hồi Nam Sa thì hai bên lại có chung một lập trường. Mặc dù không thể mời quân đội Đài Loan cùng tham chiến nhưng trước và sau trận chiến đều cùng nhau tiến hành các hoạt động như: cung cấp nguyên vật liệu, thiết bị bảo trì, nhân viên xử lý, máy bay, tàu chiến do nhu cầu cần thiết hạ cánh hoặc cập bến trong chiến tranh, chắc chắn rằng sự phối hợp hai quân đội sẽ góp phần vào đoàn kết, thống nhất quốc gia.
    Việt Nam là bọn tham lam, kiêu ngạo, vô lễ, tuyệt đối không thể thông qua đàm phán để chiếm lại quần đảo Nam Sa, không chiến đấu thì không thể thu hồi lại biên cương quốc thổ. Như vậy, cuộc chiến Nam Sa là không thể tránh khỏi, đánh muộn không bằng đánh sớm, bị động ứng phó không bằng chủ động tấn công.
    Vẫn còn rất nhiều lý do nhưng không tiện để nêu ra cụ thể từng lý do được.
    Mặc dù nói chúng ta đánh Việt Nam như đánh bạc nhưng việc thu hồi Nam Sa quả thực không phải chuyện nhỏ. Hải quân và không quân Việt Nam cũng đang dần hiện đại hóa cho nên ta quyết không đánh giá thấp đối phương, bắt buộc phải làm tốt công tác chuẩn bị, không đánh thì thôi, đã đánh là phải thắng nhanh. Trong khi bàn việc lấy lại Nam Sa vấn đề không phải là xét xem có thể thành công hay không mà phải xét xem thắng lợi có triệt để hay không, những tổn thất, rủi ro có phải là nhỏ nhất hay không và kết quả cuối cùng có phải là tốt đẹp nhất không… Vì thế cần phải xác định 4 mục tiêu rõ ràng. Đó phải là, xuất một đường quyền đẹp mắt về chính trị, quân sự, kinh tế, ngoại giao.
    Trên lĩnh vực quân sự, đáng tiếc rằng Việt Nam đã làm những việc gây phản ứng mãnh liệt như xâm chiếm nhiều đảo mới, giam giữ ngư dân và tàu đánh cá Trung Quốc. Ta tuyên bố rằng lãnh thổ lãnh hải nước ta không dễ dàng xâm chiếm, bắt buộc Việt Nam trả lại những đảo đã xâm chiếm, nhanh chóng hoàn thành việc triển khai quân sự tại Nam Hải. Nếu quân đội Việt Nam không chịu thì Trung Quốc sẽ tiến hành tấn công xua đuổi, kẻ nào dám phản kháng ta kiên quyết diệt trừ, nếu tăng viện trợ máy bay tàu chiến cho Việt Nam thì sẽ bắn hạ, bắn chìm hết. Quân đội Việt Nam đã trang bị một số lượng nhất định máy bay, tàu chiến và tên lửa tiên tiến do Nga sản xuất. Quân đội của ta sẽ huy động tiềm lực hải quân, không quân để phong tỏa những căn cứ hải quân, không quân của chúng. Quân đoàn pháo binh thứ hai cần làm tốt việc che giấu những cứ điểm chiến lược hiểm yếu, không quân và chiến hạm cần làm tốt công tác dự báo; cung cấp nhiên liệu cho kế hoạch tấn công lâu dài ở căn cứ phía Nam. Lực lượng trên mặt đất phải luôn luôn sẵn sàng ứng phó với các cuộc tấn công quấy nhiễu của quân đội Việt Nam ở khu vực biên giới bất kỳ lúc nào; phải thực hiện phá hủy các căn cứ hải quân không quân ở miền Bắc. Tóm lại, ta sẽ lấy việc tấn công Việt Nam như là cuộc diễn tập để giải phóng Đài Loan, một khi tình hình đã lan rộng thì sẽ triệt để phá hủy lực lượng hải quân, không quân Việt Nam.
    Trên lĩnh vực chính trị, vạch trần việc các nước như Việt Nam xâm chiếm lãnh thổ, lãnh hải nước ta, nhắc lại rằng nước ta muốn duy trì phương châm hòa bình, nhưng chúng ta không thể hòa bình với những kẻ xâm hại đất nước ta. Cho dù xảy ra rồi thì chúng ta không mong nhìn thấy xung đột quân sự. Trung Quốc hy vọng rằng các bên liên quan nên ngồi lại tiến hành đàm phán hòa bình để nhanh chóng kết thúc chiến tranh. Nếu như các nước như Việt Nam chịu khuất phục trước sức ép quân sự to lớn của nước ta thì nước ta sẽ không sử dụng biện pháp vũ lực nữa, sẽ mở rộng tiếng nói quốc tế của nước ta.
    Trên lĩnh vực ngoại giao, một khi chiến sự xảy ra, cộng đồng thế giới chắc chắn sẽ đưa ra bốn chữ “phê phán, phản đối”. Chúng ta cần nhanh chóng tranh thủ sự thông cảm của Mỹ, Nga, Liên minh Châu Âu, nhiệm vụ quan trọng nhất của hoạt động ngoại giao là nắm được mục tiêu của các nước ASEAN, cố gắng bình tĩnh trước sự phẫn nộ và hoảng hốt của họ, khiến họ tin tưởng rằng Trung Quốc vô cùng coi trọng quan hệ với ASEAN, tuyệt đối không làm tổn hại đến lợi ích của các quốc gia ASEAN ngoại trừ Việt Nam, Trung Quốc sẽ làm cho mức độ phản ứng của họ giảm xuống mức tối thiểu
    Trên lĩnh vực kinh tế, để chung sống hòa bình cần thực hiên chiến lược “Dùng đất đai đổi lấy hòa bình”. Để hòa bình phát triển thì cần thực hiện chiến lược “Dùng tiền bạc đổi lấy đất đai”. Đối với quần đảo Nam Sa thì lại phải thực hiện phương châm “chủ quyền thuộc về tôi, cùng nhau phát triển, thỏa hiệp hòa bình, chia sẻ lợi ích” thiết lập một số khu vực cùng phát triển ở giáp giới các nước ASEAN gần quần đảo Nam Sa. Lấy nước ta làm chủ, lần lượt cùng hợp tác phát triển với Philippines, Malaysia, Brunei… giúp các đối tác cùng có lợi. Mục đích của các nước này muốn chiếm đảo là vì muốn đạt được lợi nhuận dầu mỏ, giúp cho họ kiếm được tiền mà họ muốn, làm cho nó dễ dàng đồng ý chủ quyền Trung Quốc. Nếu Việt Nam đồng ý với chính sách này thì có thể cũng nhận được một phần nào đó.
    Với ý đồ lấy phương thức hòa bình để giải quyết tranh chấp Nam Sa thì kết quả cuối cùng Nam Sa quần đảo ắt bị chia cắt. Tất cả những đảo bị chiếm giữ là do ban đầu lực lượng quân đội của nước ta không đủ, khi có đủ năng lực thì không cần phải do dự mà không quyết định, việc sử dụng vũ lực chắc chắn sẽ dẫn đến có sự phản đối. Cùng năm đó, Anh ra sức tranh đoạt đảo Falklands cũng đã bị lên án chỉ trích nhiều, nhưng khi đảo Falklands đã nằm trong tay nước Anh, ai đã có thể làm gì họ[1]. Nếu Việt Nam nguyện làm đầu têu thì phải đánh cho chúng không kịp trở tay.

    Hãy giết chết bọn giặc Việt Nam để làm vật tế cờ cho trận chiến Nam Sa.

    V. C. Đ. dịch

    H.T. Mạng Bauxite Việt Nam biên tập

    [1] Quần đảo Falklands (tiếng Tây ban nha là Islas Malvinas), vốn được xem là là lãnh thổ hải ngoại tự trị của Vương quốc Anh, nhưng vẫn là đối tượng tuyên bố chủ quyền của Argentina từ sau cuộc xâm nhập của Anh vào quần đảo này vào năm 1833. Năm 1982, Argentina tấn công chiếm quần đảo này, dẫn tới cuộc Chiến tranh Falklands kéo dài hai tháng giữa Argentina và Vương quốc Anh, kết quả là Argentina thất bại, Vương Quốc Anh xác lập lại chủ quyền trên quần đảo này (Ghi chú của người dịch).

    Nguyên bản tiếng Trung Quốc trên trang mạng “Trung Quốc Binh khí Đại toàn”:

    越南—收复南沙之战的祭品

    2010年1月09日 05:49 热度1票 浏览5次 已有评论(0)

    • lão làng says:

      Qua bài báo trên nếu có thật thì trước khi đánh VN chắc chắn TQ phải tranh thủ ý kiến của Hoa kỳ như năm 1979 .Việc đánh VN không phải dễ nếu không có sự đồng ý hay chia chác quyền lợi gì đó với Mỹ.Còn đối với VN các cấp lãnh đạo CSVN sẽ thỏa hiệp với Tàu vì họ biết rằng thanh niên VN hiện nay không còn nhiệt huyết như thời chống Pháp hay Mỹ .Họ thỏa hiệp để cứu đảng ,ăn trên ngồi tróc và những động thái gần đây mà nhân dân VN ai cũng biết rằng họ đã sửa soạn cơ ngơi ở các nước phương Tây dưới nhiều hình thức khác nhau (du học,hợp tác lao đông,mua hôn nhân..),đàn áp khốc liệt những ai có tư tưởng chống Tàu nhưng người tính không bằng trời tính.

  6. binbon says:

    Houston 6-23-2012 Amari-TX:
    Những thành phần CCCĐ cặn bã này trong suy nghĩ luôn mong cho đất nước Việt Nam luôn chìm trong đói nghèo, bất ổn về an ninh hòng dựa vào những điểm yếu đó trục lợi về chính trị. Bọn chúng mong muốn kẻ thù truyền kiếp của dân tộc phát động chiến tranh lợi dụng trong tình thế hỗn mang đó chúng sẽ giành phần lợi thế.Với bản chất nịnh bợ ngoại bang mong muốn làm tay sai “chuyên nghiệp” cho những kẻ đã giày xéo gây bao đau thương thảm khốc cho quê hương mình, lũ người háo danh, lừa đảo, dị hợm về nhân cách đã bức ép, doạ dẫm, khủng bố bà con trong cộng đồng để trục lợi tiền bạc qua chiêu bài “chống cộng”.

  7. viêt says:

    Nguyễn Thanh Tùng says:
    04/08/2012 at 02:28 Các bản đồ đó đã mất giá trị sau năm 1958 rồi , ông à . Mê ngủ mãi !?

    Reply

    Nguyễn Thanh Tùng là đồ Ngu. Dù Phạm văn Đồng có bán nước nhưng việc bán đó không hợp Pháp Vì:
    1/ HS, TS lúc đó thuộc VNCH quản lý theo Hiệp Đinh Giơ ne vơ. Lời nói của Miền Bắc là không có gia trị pháp lý.
    2/ Về phân định chủ quyền phải bằng Hiệp định kí giữa 2 nhà nước và phải được Quốc hội thông qua, cái công văn của ông Đồng cũng chưa phải là pháp lý.
    3/ Nước CHXHCN Việt Nam bây giờ về mặt pháp lý mà nói là sự hợp nhất của 2 nhà nước VNDCCH và CHMNVN chứ không phải là VNDCCH trước kia.
    5/ Ngoài ra còn rất nhiều chứng cứ lịch sử nữa chứng minh như đã biết gồm:
    - các bản đồ của TQ khong có HS, TS.
    - Các bản đồ của VN và của Tây phương vẽ HS,TS là thuộcVN.
    - các sách bào, tài liệu văn bản nói quá trình chiếm hữu và quản lý của các đời vua Nhà Nguyễn đối với HS,TS.

    Với các chứng lý trên HS,TS là của VN. Không thể vì căm ghét CSVN mà phát biểu vô ý thức như Thanh Tùng được. Thanh Tùng là đồ vô học, quá ngu si dốt nát. Chỉ vì căm ghét CSVN mà nói vậy tức là đem cho không HS, TS cho TQ. Thanh Tùng đúng là đồ phản động.

    Một người chống CS thật sự là người tuy chống CS nhưng luôn phải bảo vệ tổ quốc trước ngoại xâm. Kiểu gì thì trước TQ và CSVN ta vẫn phải chọn CSVN cho dù nó xấu đến đâu. TQ mà đánh xong CSVN thì liệu chúng ta còn chống TQ được nữa không? TQ mà chiếm xong VN thì nó lại dựng một thằng CSVN khác lên còn nguy hiểm gấp vạn lần CSVN bây giờ. Chống CS như Thanh Tùng là mù quáng, là ngu si dốt nát đến cùng cực./.

    • Thân says:

      Nói một mình Thanh Tùng là ngu xuẩn thì “oan Thị Mầu” quá. Ngoài Thanh Tùng ra còn có hàng đống các vị VNCH khác nữa chứ???

      • NGÀN KHƠI says:

        ĐÚNG,

        Chỉ có loại VNCH thực chất có giá trị, có ý thức dân tộc đúng đắn mới đáng nói. Còn những loại VNCH dỏm, lợi dụng, cá nhân, bè phái riêng, chia rẽ dân tộc và chia rẽ lẫn nhau một cách bạt mạng, tham vọng riêng, hay chỉ thuần túy vọng ngoại, còn phải nói làm gì.

        NON NGÀN

    • Trúc Bach says:

      he he he….

      Thôi anh vẹt ơi ! “dù Phạm Văn Đông có bán nước” thì tội bán nước ấy – chính phạm – cũng là Hồ Chí Minh….Phạm Văn Đồng làm đek gì dám qua mặt Hồ mà bán…bậy ?

      Lúc ấy , Hồ Chí Minh vừa là chủ tịch đảng, vừa là chủ tịch nước, lại vừa là “cha già dân tôc”…nói chung – Hồ chí Minh là “top” cả về mặt đảng, về mặt nhà nước và về mặt “nhân dân”…thì bố bảo Phạm Văn Đồng cũng không dám…bán nước nếu không có lệnh của Hồ .

      Để thay đổi không khí, tặng anh bài thơ (hay nhất mọi thời đại)

      Bác Hồ đánh đĩ tứ phương
      Cuối cùng bác chọn một giường bác Mao
      Bác Mao “nghệ thụt” (xin lỗi) “nghệ thuật” thật cao
      Nên bác Hồ đã “thân trao” trọn phần
      Biển đảo bác chẳng phân vân
      Tổ quốc, dân tộc nghìn cân …nhẹ hều .

      Còn nữa :

      Bác Hồ “ối nị” bác Mao
      Sinh ra một lũ tào lao Ba Đình
      Ở trên hai bác “dập dình”
      Ở dưới các cháu “ninh tinh” hô hào
      “Hỡi tổ quốc hỡi đồng bào” :
      “Đánh cho Mỹ cút ngụy nhào”
      Để bác Hồ rước Tàu vào Biển Đông !

    • Phaỉ Nồ says:

      CSVN chỉ là một đảng cướp, không phaỉ là Quân Đội, củng không phaỉ la` Chính Quyền cuả nhân dân Việt Nam.
      Anh cần phaỉ sáng suốt thêm lên để phân biệt được sự khác biệt giưả một phe đảng, một Quân Đôi cuả một nuớc và một Chính Quyền cuả một nước.
      Đảng CSVN bê bết thì phaỉ đạp đổ, thay thế bằng một chính đảng lành mạnh hơn.
      CSVN tại thời điểm này đã làm được gì cho chủ quyền của VN taị HS va` TS, hay vẫn câm như “hến”. Đảng CSVN là một đảng đui chột, hảy đạp đổ chúng xuống hố phân!

    • NGÀN KHƠI says:

      ĐÚNG ĐẤY

      Quan niệm của NTT rất tiêu cực, hạn hẹp, nông cạn, bế tắt, đầu hàng.
      Quan niệm của Việt Says hoàn toàn tích cực, chính xác về mặt pháp lý, có lý có tình và thực tế hơn nhiều. Bởi khi người ta chưa thể có điều gì tốt hơn để lựa chọn, phải lựa chọn ngay điều tốt hơn trong các điều xấu trước mắt. Đó là ý nghĩa khôn ngoan, sáng suốt, biết cân nhắc. Bởi thái độ được ăn cả ngã về không là thái độ rất nguy hiểm, có tính ngu ngốc và phi lý. Phải thấy cái gì cao nhất để bảo vệ, không thể kiểu cái nhìn nông cạn, thiển cận hoặc vô ý thức, phi trách nhiệm, đồng hóa mọi điều như một, bất chấp hết mọi sự.

      THƯỢNG NGÀN

    • “Khôn ngoan đối đáp người ngoài” !
      Tôi cũng muốn tin như ông Viêt nào đó là văn kiện bán nước của Phạm văn Đồng là không hợp pháp,nhưng ông thử đem cái tính (không hợp pháp) đó nói cho tụi tàu nó nghe xem sao ?
      Công hàm của một thủ tướng gởi cho một thủ tướng mà ông bảo là không hợp pháp,thì còn cái gì hợp pháp nửa,còn đợi “các nghị gật của cuốc hội phê chuẩn”ư ? ông hài qúa !
      Trên mạng nầy,sự thảo luận,mỗi người một ý,là thể hiện tính dân chủ của một xã hội tự do,chưa gì ông đã chửi người khác ý ông là đồ ngu, là ngu si là phản động ! (nghe chụp cho người khác chử phản động thì tôi biết ông là ai và ở đâu rồi !)
      Văn tức là người,ông ạ, ông hiểu tôi nói gì chứ ?

      • tuphuong says:

        Những kẻ suy nghĩ như cái NGUYEN SAI GON này thì chứng tỏ Họ bị CSVN đánh cho chạy tụt quần là phải rồi. Cái loại người này, Mỹ đã cố gắng trang bị cho đến tận răng mà vẫn tụt quần chạy, thế thôi!

    • Huong Nguyen says:

      Những nhà đấu tranh vào tù vì đã nói HS-TS là của Việt-Nam. Mấy tên tay sai CS lâu lâu uống lộn thuốc cũng la hoãng lên như vậy!
      Này nhé, nghe cho kỹ đây: ngày nào còn cái đám CS cầm quyền thì ngày ấy không bao giờ có chiến tranh Trung- Việt nữa. 1 lần là tởn đến già rồi! Nếu có thì Trung Cộng chỉ gởi 1 tiểu đội qua Việt-Nam mà thôi để bắt 15 tên lưu manh (có thể là 16 vì có thêm tên Việt nữa) vì từ nay sẽ không có ai ngu dại mà chết cho đảng CSVN nữa, biết không?

  8. Binbon says:

    TMấy chú CCCĐ Hải ngoại nói vài câu là lòi đuôi ra muốn tiếp sức cho bọn tầu khựa chiếm VN, đánh đổ nhà nước VN, tiếp sức cho mấy người thất nghiệp bất mãn trong nước phá hoại. Đọc mấy cái còm thiếu văn hoá của nhúm người này là biết liền, được cái đi kèm với họ là bản chất của những kẻ hèn nhát, cơ hội nên cũng chẳng có gì mà đáng ngại.

    • Ngụy Quân Tử - Hồ Bác Cụ says:

      @Binbon
      Giỏi đáng được Bác Cụ thuởng!! Này nhé, khi các bác NVHN chống Cộng thì các cháu BB ra rả “Chống Cộng bàn phím”, đến khi “bàn phím” gõ ra nhiều tài liệu rõ ràng vạch mặt tay sai bán nước hại dân của Hồ chí minh thì chúng vội vã sai tụi cò lên mạng góp ý cố tình xuyên tạc đánh phá, trong đó có Binbon mới được Bác Cụ thuởng.

      Người dân VN nào yêu nước thực sự sẽ không bao giờ “yêu đảng”, bởi vì nó là một băng đảng cướp gồm toàn bọn lưu manh côn đồ mất dạy trôi sông lạc chợ như tên đầu sỏ của chúng là Hồ chí minh. Người VN yêu nước thực sự muốn bảo vệ đất nước mình thoát khỏi nạn xâm lăng của Tàu, việc trước tiên cần làm là phải tận diệt bọn nội gian CSVN làm nội gián tay sai cho giặc Tàu. Cầm đầu là tên Nguyễn Chí Vẹo, Nguyễn Tấn Dung, Trọng Lú, Hùng trán bóng, Sang sùi, v.v. Thử hỏi bọn CSVN là tay sai cho Tàu cộng đàn áp người dân yêu nước biểu tình, cấm đoán mọi thông tin về việc bọn chúng lén lút ký hiệp định bất lợi cho VN, câm miệng khom lưng quỳ gối mỗi khi ngư dân bị Tàu cộng bắn giết cướp bóc, bọn chúng có chỗ đứng nào trong công cuộc “chống Tàu cứu nước”???? Bọn côn đồ lưu manh CSVN phải được đưa vào nghĩa địa, hoặc đem ra chém đầu tế cờ xuất quân chống Tàu, Binbon hiểu chưa???

Leave a Reply to diệu nguyên