WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Bỏ Cộng cứu nước

Bài Giải Cộng Nhi Thoát của Hà Sĩ Phu mới được công bố có thể gửi ngay cho các đảng viên cộng sản Việt Nam để giúp họ tự thoát khỏi những sai lầm, những điều mê hoặc được cố kết từ lâu nên rất khó tự mình cởi bỏ.

Ðây là những lời tâm huyết, lý luận chặt chẽ, nhắm vào lương tri và lương tâm của những ai còn đang suy nghĩ, lo lắng cho tương lai dân tộc.

Giải là cởi trói. Có cởi bỏ chủ nghĩa Cộng sản thì mới thoát được. Không phải chỉ giải thoát cho các cá nhân các đảng viên cộng sản; mà là cứu dân tộc thoát khỏi mối đe dọa của chính quyền Trung Quốc. Chính quyền đó do một đảng cộng sản cầm đầu nên chúng ta gọi là Trung Cộng. Thời chiến tranh, miền Nam đã đưa ra khẩu hiệu “Diệt Cộng cứu nước.” Bây giờ, mục tiêu của dân tộc Việt Nam không phải là tiêu diệt những người theo cộng sản. Dân Việt Nam chỉ cần xóa bỏ một chế độ độc tài tham nhũng đang nhân danh chủ nghĩa Cộng sản để tiếp tục đàn áp dân trong khi nhu nhược, hèn yếu trước áp lực xâm lấn của Trung Cộng. Muốn xóa bỏ chế độ đó, trước hết phải giúp cho chính các đảng viên cộng sản tự cởi trói lấy, tự giải mê cho họ.

Bài nhận định của Hà Sĩ Phu có mục đích đó. Ngay từ đầu ông đã nói đến lá thư của nhà văn Phạm Ðình Trọng gửi cho những đảng viên vẫn còn lưu luyến với Chủ nghĩa Cộng sản. Phạm Ðình Trọng muốn thuyết phục các đồng chí cũ phải biết một sự thật, là: “Chủ nghĩa Cộng sản mà học thuyết Mác-Lê vạch đường là một chủ nghĩa sai lầm, chỉ gây ra tội lỗi với đất nước, không thể sửa chữa mà chỉ có cách duy nhất là xóa bỏ tận gốc.” Rất nhiều người đã nêu ra điều đó trong không biết bao nhiêu bài viết từ lâu rồi. Hà Sĩ Phu đã làm một bản tổng kết các ý kiến được viết từ lâu nay, và ông nhấn mạnh đến một nhu cầu cần thiết của đất nước ngay bây giờ. Là phải xóa bỏ ngay cái chế độ đang còn tôn thờ Chủ nghĩa Cộng sản. Vì chỉ xóa bỏ chế độ tham tàn đó, mới giải thoát được dân tộc qua tình trạng nguy hiểm trước mối đe dọa của đế quốc Trung Cộng.

Chắc chắn quý vị phải đọc kỹ bài viết của Hà Sĩ Phu, và gửi cho tất cả các đảng viên cộng sản mà quý vị biết, để giúp họ tự cởi trói. Không phải chỉ vì muốn giúp họ, mà vì tương lai dân tộc. Hà Sĩ Phu là người đầu tiên ở nước ta đã dùng ngòi bút sắc bén trình bày những sai lầm của chủ nghĩa Mác xít; trước khi các chính quyền cộng sản ở Châu Âu sụp đổ. Từ đó, trong ba chục năm nay, ông đã bị đảng Cộng sản Việt Nam bỏ tù, quản thúc; đời sống hàng ngày của ông và gia đình luôn luôn bị đặt dưới các thủ đoạn sách nhiễu hăm dọa của guồng máy công an. Bài viết mới của ông sẽ là cái đinh cuối cùng đóng trên chiếc quan tài của Chủ nghĩa Cộng sản và chế độ cộng sản tại Việt Nam. Ông báo động: “Nay quân xâm lược đã riễu binh đến sát cửa nhà, thậm chí vào rất sâu trong nội tình, nội địa.” Vì thế phải giải Cộng, vì theo ông “Chừng nào còn giữ chế độ gọi là ‘Xã hội chủ nghĩa’ bên cạnh anh Cộng sản khổng lồ Trung Quốc, thì họa mất nước là thường trực.” Hà Sĩ Phu đã trình bày đầy đủ, rõ ràng, rành mạch, những lý luận vững vàng để giúp người đọc thấy hai sự thật trên. Ngày xưa Phùng Quán đã thề: “Tôi sẽ dùng dao viết văn trên đá.” Với bài tham luận này, Hà Sĩ Phu đã viết văn lên đá. Những đảng viên cộng sản còn giữ được lòng yêu nước, mà không bị trói chặt về địa vị, quyền lợi riêng, không bị che mắt vì ngã mạn hẹp hòi, đọc kỹ bài này xong sẽ phải quyết định ra khỏi đảng. Họ có thể làm nên lịch sử, nếu gây được một phong trào đảng viên bỏ đảng. Trong ba triệu đảng viên chỉ cần một trăm người bắt đầu công khai bỏ đảng thì sẽ lôi kéo hàng ngàn người khác ngay. Ngàn người này sẽ khích lệ nhiều ngàn người khác dứt khoát. Khi mỗi thành phố có một trăm, hai trăm người đứng ra đốt, xé thẻ đảng trước công chúng, thì nhân dân sẽ hết sợ công an. Người dân sẽ được giải thoát.

Hà Sĩ Phu vạch rõ tình trạng hiện nay, từ trên xuống dưới các đảng viên cộng sản đang đóng tuồng giả dối với nhau. Trên thì biết cả cái chủ nghĩa, tư tưởng của đảng là rỗng tuếch, nhưng cứ phải bám lấy để giữ quyền hành. Dưới thì biết bên trên đóng kịch nhưng cũng giả bộ tin để được chia chác lợi lộc nhờ tham nhũng. Giống trong truyện cổ tích kể chuyện ông vua không mặc quần mà các tay chân bộ hạ vẫn xun xoe nịnh vua mang cái quần đẹp quá! Hai bên cùng nói dối vì cần cấu kết với nhau để bám lấy quyền lợi, địa vị. Chúng đàn áp tất cả các ý kiến và hành vi phản kháng dù chỉ phản đối hết sức ôn hòa. Hà Sĩ Phu nói thẳng tình trạng “Uy tín không còn, chính danh không còn, ngai vàng còn giữ được nhờ hết vào đội KIÊU BINH khổng lồ, rải khắp hang cùng ngõ hẻm.” Ông nói sự thật, “Kiêu binh vừa gắn chặt với Ðảng của xã hội đỏ lại vừa công khai đi sóng đôi với côn đồ của xã hội đen trước thanh thiên bạch nhật…”

Người Việt Nam nào có mắt đều phải thấy mình đang phải sống trong tình cảnh đó. Nhưng người dân cũng không dám nói sự thật “Ông Vua không mặc quần.” Người dân Việt Nam cũng biết, như Hà Sĩ Phu viết: “Trò xiếc dối trá lẫn nhau, cố giữ bộ mặt đúng quy cách ấy không thể kéo dài mãi. Phía vua quan đã ‘khỏa thân tới số’ thì dân chúng còn cung kính giả vờ sao được?” Cho nên trên các blog người ta đã gọi thẳng Hồ Chí Minh bằng cái tên “Ku Nghệ!”

Trong bài mới công bố của Hà Sĩ Phu, phần có trọng lượng nhất vạch rõ âm mưu thôn tính nước Việt Nam của đảng Cộng sản Trung Quốc. Âm mưu này được thực hiện từ năm 1950, khi Hồ Chí Minh cầu viện Trung Cộng; Hà Sĩ Phu phân tích: “Sự xuất hiện trào lưu Quốc tế Cộng sản hoang tưởng đã cung cấp cho Trung Quốc một cơ hội bằng vàng. Họ tận dụng những đặc trưng của Cộng sản để đưa con mồi vào lưới. Con mồi tự tìm đến cái bẫy, nhưng bị tấm màn ‘quốc tế đại đồng’ che mắt, nhìn cái bẫy thành chốn ruột thịt nương thân.” Ðến nay, Cộng sản Việt Nam vẫn tiếp tục tự tìm chui vào bẫy, “cả những 16 chữ vàng, quan hệ 4 tốt, và cuộc thi ca khúc Việt-Trung và lời kêu gọi tri ân kẻ xâm lược cũng trở nên trơ trẽn, hèn hạ không thể chấp nhận.” Còn phía Trung Cộng, họ hành động ngày càng trắng trợn, như thể họ công nhiên thách thức: “Ông vô lý, ông tàn bạo, ông ngang ngược thế đấy, ông cứ làm trái ý dân, cứ làm trái công pháp quốc tế thế đấy, làm gì được ông?”

Xưa nay Cộng sản mạnh vì họ dối trá giỏi. Những lời dối trá còn di họa tới ngày nay; cần phải giúp chính các đảng viên ít hiểu biết thấy sự thật. Nhiều luận điệu cũ rích vẫn ám ảnh họ, cần được cởi trói. Như Hà Sĩ Phu nêu ra, một luận điệu quen thuộc: “Ðảng không ưu việt sao đánh được Pháp, được Mỹ?” Và ông chỉ rõ: Chủ nghĩa Cộng sản vào Việt Nam được đội lốt dưới chiêu bài yêu nước. Sức mạnh là do người Việt được kích thích bằng lòng yêu nước, không biết mình đang hy sinh cho một chủ nghĩa quốc tế, bất cần quốc gia. Ðảng Cộng sản biết lợi dụng lòng yêu nước của dân Việt Nam để cướp lấy chính quyền, thực hiện giấc mơ hoang đường của Marx, Lenin, vì bắt toàn dân Việt Nam thế rơi vào cái bẫy của đế quốc Mao Trạch Ðông.

Một thứ luận điệu tương tự, là trong thời 1945 đảng Cộng sản phải cướp chính quyền vì “lúc đó ai là người lãnh đạo đất nước vượt qua khó khăn đó, lãnh đạo nhân dân đánh đuổi kẻ thù xâm lược và xây dựng đất nước tiến bộ như ngày hôm nay?”

Sự thật là: Năm 1945 Việt Nam đã có một chính phủ, mặc dù do người Nhật giúp dựng lên nhưng toàn những người yêu nước và có khả năng giúp nước. Trước khi Nhật bại trận, đã có rất nhiều đảng phái “quốc gia” tức là không theo chủ nghĩa cộng sản quốc tế, cùng đấu tranh giành độc lập, chống Nhật, chống Pháp. Ðảng Cộng sản Việt Nam đã tìm cách ký kết thỏa hiệp với quân Pháp để tiêu diệt các đảng phái quốc gia, Việt Nam Quốc Dân Ðảng, Ðại Việt, Duy Dân, vân vân, lên tiếng tố cáo Hồ Chí Minh đi đêm với Pháp, với Tàu, cho nên bị đảng Cộng sản tìm mọi cách thủ tiêu. Trong những năm 1945-46, Hồ Chí Minh theo Ðệ Tam Quốc Tế nên đã giết những người yêu nước như Trương Tử Anh (Ðại Việt), Lý Ðông A (Duy Dân), Tạ Thu Thâu, Phan Văn Hùm, Trần Văn Thạch (Cộng Sản Ðệ Tứ), học giả Phạm Quỳnh, các nhà văn Khái Hưng, Nhượng Tống (Quốc Dân Ðảng), và biết bao nhiêu người yêu nước theo khuynh hướng“quốc gia” khác, trước khi phải chống Pháp vì không thỏa hiệp được. Mục đích của họ là chiếm “độc quyền” lãnh đạo nước Việt Nam để thực hiện chủ nghĩa cộng sản.

Một sự thật cần được vạch rõ là sau khi Ðại Chiến Thứ Hai chấm dứt, trên thế giới các dân tộc bị trị đều vùng lên. Tất cả cuối cùng đều giành được độc lập, mà không cần có đảng cộng sản nào cầm đầu cả. Chỉ có nước Việt Nam bất hạnh rơi vào tay cộng sản, mối họa đó kéo dài cho tới bây giờ.

Bây giờ ai còn nói đảng Cộng sản “xây dựng đất nước tiến bộ” thì đúng là đang chui đầu trong bùn đen không trông thấy gì cả! Cứ nhìn vào tình cảnh hiện nay ở nước Việt Nam mà so sánh với các nước Á Ðông khác thì biết. Các nước Phi Luật Tân, Indonesia, Thái Lan, Nam Hàn, Mã Lai, Ðài Loan, có dân nước nào nghèo nàn và chịu nhục nhã như nước mình hay không?

Tất cả những lời dối trá, mê hoặc như các luận điệu kể trên sẽ được giải mê khi bộ mặt thật của chế độ cộng sản bị phơi bày. Một trong những người đóng góp lớn cho công việc giải mê này trong gần 30 năm qua là Hà Sĩ Phu. Các bạn trẻ ở trong và ngoài nước có thể đọc bài viết mới của ông trong nhiều lần, mỗi lần một đoạn, mỗi lần lại thảo luận và nhờ những người lớn tuổi có hiểu biết giúp giải thích thêm cho rõ.

© Ngô Nhân Dụng

Nguồn: Người Việt

15 Phản hồi cho “Bỏ Cộng cứu nước”

  1. Binbon says:

    Cái ông Vô Nhân Dụng này viết lách chẳng ra sao, văn chương cứ lọc cà lọc cọc như đi trên xe đạp cà tèng mà đọc sách ấy, vì vậy mấy ông khóc thuê chửi mướn cấm thấy ông nào dẫn ra được một câu hay một ý trong bài để mà còm, thôi ông vô dụng ạ, kém thế lần sau đừng viết nữa nhé, không phải nghề của ông đâu!

  2. Havu says:

    Nghe mấy ông lảm nhảm nói viết như những người thần kinh, mọi người cứ thử đọc lại cả mấy ý kiến trong trang này mà xem, ở đây có mấy bác ăn welfare và chuyên nghiệp ngồi canh quẳng vào những ý kiến giống giống nhau ở mọi chủ đề nên nó chẳng đâu vào đâu ngoài việc nói xấu và chửi. Đọc mấy dòng đã nhận ra giọng của những người sắp ngủm rồi, nó yếu thế, tỏ rõ sức tàn lực kiệt, lý luận thì cùn, lại mang cả thơ thơ thẩn thẩn ra ngáp ngáp nữa, thời đại này mà còn mong chữ nghĩa đấy ăn được vào đầu người trong nước, khổ khổ!

    • Lamson72 says:

      Havu thương,

      Hồ chí râu là Ku Nghệ. Cái tên thiệt là hoành tráng. Làm sao thấy được lý luận xác đáng có trước có sau có phải có trái, chỗ nào mà lý luân cùn, chổ nào sức tàn lực kiệt, chổ nào yếu kém già nua… nên viết ra chơi nó tới bến. Chứ úp úp mở mở thì làm sao mà lảnh tiền ăn cơm đây. Ngô tiên sinh viết chỉ dành riêng cho công an mạng đọc thôi mờ.

      Mấy Ku nên đến báo Nhân Dân bảo đóng cửa báo đi. Báo Nhân Dân chỉ để chùi đ.. thì in báo viết báo chi cho tốn tiền thuế của người dân. Yếu đuối quá , không được tích sự gì chỉ để bon phản động chúng chọt lét rồi chúng cười hố hố.

      • Havu says:

        khà khà Lamson thấy tui nói đúng rùi nhen, ông và mấy ngươi vẫn còm chống cộng ở đây sức tàn lực kiệt sắp ngủm củ tỏi cả rồi, còn lý sự cùn chửi bới làm gì, nghỉ khoẻ đi về VN chơi cho sướng, lảm nhảm làm gì lão già

  3. Khách qua đường says:

    GIẢI CỘNG CỨU NƯỚC ! AI SẼ LÀM NHIỆM VỤ NÀY ?

    Nhiệm vụ này chính những Đảng viên CS lão thành phải chịu trách nhiệm .

    Họ là những người yêu nước , gia nhập vào CS để cứu nước chống Pháp . Nhưng sau khi cứu được nước , thì hai từ CS đã trở thành hại dân .

    Chính họ đã tự tròng CS vào cổ , thì chỉ có họ mới giải được cái ách hại dân này .

    ĐCSVN ngày hôm nay đã lộ rõ tính chất hại dân , lộ rõ bộ mặt bán nước . Những người cán bộ CS lão thành muốn chứng Minh được tình yêu Quê Hương , yêu dân tộc của bản thân , nên tự nguyện nhận lấy trách nhiệm , làm nhiệm vụ kêu gọi GIẢI CỘNG để giải nạn cho dân tộc và cứu nước .

    GIẢI CỘNG không có nghĩa là diệt Cộng . GIẢI CỘNG tức là giải tán sự lãnh đạo của Đảng trên tinh thần tự giác vì bất Tài , bất lực , vì thất Đức , vì mất lòng dân , vì hại dân , vì nguy cơ mất nước trước âm mưu thâm độc của Tàu kể từ khi Đảng CS Đông Dương được thành lập từ năm 1930 .

    Những người Đảng viên CS lão thành , ngày hôm nay không nói lên được tiếng nói GIẢI CỘNG NHI THOÁT , chắc chắn khi chết đi sẽ không thoát được tội danh HẠI DÂN , BÁN NƯỚC và bị đời đời nguyền rủa .

    Những vị Đảng viên CS lão thành nào dám lên tiếng ủng hộ và tham gia GIẢI CỘNG NHI THOÁT , mới chứng minh được mình là những người yêu nước , yêu Quê Hương thật lòng . Mới có được cái ân Đức để lại cho con cháu , sẽ được người VN đời đời tri ân .

    Riêng đối với những vị VNCH , với nhiệm vụ GIẢI CỘNG NHI THOÁT đúng theo tinh thần của nó , chắc chắn đành bó tay chịu chết , không làm gì được .

    Tuy nhiên , với bốn chử GIẢI CỘNG NHI THOÁT cùng bộ mặt thật HẠI DÂN , BÁN NƯỚC của ĐCSVN phơi bày . Những danh từ NGUỴ QUÂN , NGUỴ QUYỀN , BÁN NƯỚC của CS nhằm bôi nhọ chế độ VNCH giờ đây vô tình đã được xoá sạch .

    Quý vị VNCH có thể thảnh thơi an hưởng tuổi già , không Cần phải sân hận với CS chi nữa cho mệt xác . Vì Hiện nay , chính những đảng viên CS lão thành phải đang cố gắng , chuộc lại cái lỗi lầm HẠI DÂN và BÁN NƯỚC , mà ngày xưa vì yêu nước , vô tình họ đã phải tự tròng hai tiếng đồng Chí tai ách vào chính mình .

    • Bich says:

      “Riêng đối với những vị VNCH , với nhiệm vụ GIẢI CỘNG NHI THOÁT đúng theo tinh thần của nó , chắc chắn đành bó tay chịu chết , không làm gì được .
      Quý vị VNCH có thể thảnh thơi an hưởng tuổi già , không cần phải sân hận với CS chi nữa cho mệt xác”
      Khách này nói thì loằng ngoằng nhưng kết 2 câu trên thì tạm được!

  4. Lê Chiêu Thỏ says:

    Biết thế mà cái thằng thầy Bắc Kinh quái ác nó cứ đè lên đầu lên cổ các quan An Nam ta, bắt phải làm tôi tớ chính trị cho chúng nó miết. Các bác ấy ở Ba Đình cũng rối như tò vò không biết đâu mà gỡ, chứ chẳng phải chơi đâu.

  5. NGÀN KHƠI says:

    ĐÚNG LÀ CÁI KHÓ Ở ĐỜI

    Cái khó ở đời là chẳng phải mọi người sinh ra đời đều tốt hết. Chẳng phải ai cũng hiểu biết, cũng sáng suốt, cũng có ý thức, có trách nhiệm, có lương tâm, có quyết chí, có thiện chí hết. Chẳng phải ai cũng vị tha, cũng quên bản thân mình vì người khác, vì cộng đồng. Chẳng phải ai cũng khách quan, vô tư, không thủ lợi, không lợi dụng mọi người cho mục đích ích kỷ của bản thân mình. Trái lại, thành phần ngược lại luôn đa số, có nghĩa luôn nhiều hơn các thiểu số chọn lọc, ưu việt nào đó.
    Cho nên mong mọi người cùng đồng loạt chuyển đổi hết là điều hoàn toàn không tưởng. Chỉ mong số ít nào đó tuy thiểu số nhưng đang nắm các giềng mối xã hội về các mặt có thể hành động tốt được, thế thôi. Chính những chất men ban đầu tuy ít nhưng nó sẽ được nhân rộng ra, tạo thành cho cả số động biến đổi và vận động theo. Đó là cách chuyển về chất cũng như về lượng.
    Có nghĩa xã hội VN ngày nay không thể chỉ mang tính chất lạc quan hay bi quan. Số đông trì trệ hiện tại rất lớn, rất thụ động, ích kỷ, giả tạo, tiêu cực, vì nó được trang bị, đào tạo trong gần suốt thể kỷ các ý thức theo hướng như thế. Đó chính là bề dày lịch sử theo hướng tiêu cực mà ngày nay rất khó tháo gở. Âu đó cũng là thành quả của các sai lầm trong quá khứ của quá nhiều người, nhiều thế hệ do lịch sử tiêu cực để lại. Bởi nếu cá tính dân tộc mạnh, đã không để xảy ra, không cho phép xảy ra mọi tệ nạn và hệ lụy như vậy. Song bởi cá tính hay bản lĩnh dân tộc yếu, nên đó như sự đáng tiếc mà cũng là điều tất yếu, vì nó đã xảy ra và đã tồn tại lâu dài rồi. Có nghĩa con đường tự giải phóng không hoàn toàn dễ dàng và thuận lợi như chính con đường úp bộ hay con đường nô lệ hoặc con đường bị tiêu cực hóa ngay từ đầu như thế. Nên vấn đề chính yếu ngày nay là cần chiêm nghiệm lại ý thức hay bản chất căn cơ của người mình là gì, nó thật sự thuộc hướng lạc quan hay bi quan về mặt tự thân, và mọi sự thắng lướt do hoàn cảnh bên ngoài tác động thật sự mang tính tất yếu hay tạm thời, và liệu sự sai hỏng nhất thời, sự hạn chế hay suy thoái nhất thời có phải thực chất là điều gì đó căn cơ, vĩnh viễn, và tất yếu hay không và có thắng lướt được bản chất vốn có của mỗi người trong chính lòng dân tộc, hay bản chất đích thực của dân tộc hay không ? Tội lỗi hay tội ác lớn nhất là tạo nên mọi sự giả dối, và tiêu cực trong xã hội. Bởi giả dối luôn làm phát sinh ra tiêu cực cũng như ngược lại. Chúng dây chuyền lẫn nhau, nhân rộng và đào sâu thêm cho nhau. Chính cái khởi điểm tai hại mà thật sự rất khó giải quyết về sau để tìm được một hướng chấn chỉnh hay tìm được một lối ra mới chính là như thế. Chính tính cách mị dân và tính cách ngu dân là những điều tệ hại nhất, không phải chỉ người ngoài đem tới cho mình mới nguy hiểm, mà chính người mình tạo ra cho người mình cũng càng nguy hiểm gấp bội. Bởi đó là hướng tiêu cực mạnh mẽ nhất nhưng lại được nhìn như một hướng tích cực đầy tính giả dối và cũng đầy sự mưu mẹo hay thủ đoạn nhất. Nếu cái khởi đầu không cao quý, chắc chắn những kết quả cũng không cao quý, và các gánh nặng đó của quá khứ sẽ đè nặng lên tương lai chung như là điều gì bế tắt hoặc nặng nề khó giải quyết nhất.

    NON NGÀN
    (16/8/12)

  6. Gã què says:

    Khá khen thay ĐCSTQ , không biết chúng đã cho các Ủy viên Trung ương ĐCSVN ăn nhằm phải thứ gì ? Đến nỗi tất cả khi bước chân váo Bộ chính trị đều biến thành THỊ HẾN , sắp chết đến nơi rồi vẫn còn phải CÂM NHƯ HẾN .

    Thôi thì , ĐCSVN ngày hôm nay cũng nên đổi tên cúng cơm thành ĐẢNG CÂM NHƯ HẾN do các THỊ HẾN lãnh đạo là đẹp mặt nhất .

    Xin mời các Bác Cộng sản con , lên đây nhận quà chúc mừng việc thay tên đổi họ cho Đảng ta .

    RỬA BÁC BẨN TAY , LỘ NGUYÊN HÌNH BÁC !!!

    Thà rằng rửa BÁC trên đất khách 
    Vẫn hơn đĩ đực chốn quê nhà 
    Mấy thằng lãnh đạo Trung ương Đảng
    Đưa đít cho Tàu nó lắt , lay …

    Bốn tên Hùng , Dũng cùng Sang ,Trọng
    Nắc nư theo nhịp của quan thầy
    Lom khom , ngẩng cổ như loài chó 
    Sủa chẳng giống Tàu , chẳng giống Tây

    Nhìn đống bát  bẩn mùi thum thủm
    Mà tưởng hồn thiêng Bác hiện về
    Clorox tẩy trùng cho Bác 
    Hiện nguyên hình giống Đảng bê đê

    Đã bê đê , Bác là đĩ đực
    Trách chi con cháu mở động tề
    Sáng soi Đảng đĩ , hề Minh triết
    Rát đít , mà mồm vẫn. …sướng ghê !!!

      Gã què kính tặng .

  7. nguenha says:

    Giờ nấy mà còn “Đảng quang vinh”đúng là chui đầu vào bùn đen chẳng thấy gì ánh-sáng!! Hà-sĩ-Phu, con
    người “chia tay ý thức hệ”,từ thuở Đông Âu chưa sụp đổ,đã là một bài học đắt giá cho những ai còn mơ
    tưởng Bác với Đảng!!

  8. Ve Chai says:

    Hà Nội không tự cởi trói được là vì đã bị Trung Quốc trói kỹ để chờ lúc đập cho một trận nên thân may ra mới đứt dây trói …!!!!

  9. Trúc Bạch says:

    Cộng Sản là ách trên vai,
    Là xiềng trên cổ,
    Là ương tai trên đầu!
    Dân tộc thống khổ vì đâu ?
    Chính vì bác đảng học Tầu, học Nga !
    Chừng nào bỏ được ách ra
    bỏ tai ương, bỏ xiềng là ….thoát thân !

  10. Cu Tý says:

    SAO TIẾC CHỖ NGỒI.
    1.
    Sao tiếc chỗ ngồi dân khổ luỵ,
    Đảng quyền toàn trị nước mòn tiêu.
    Dân oan Nam Bắc xót kêu,
    Hoàng Trường lảnh hải trăm chiều tủi đau.
    Đảng phủ đảng buá liềm trân tráo,
    Sao đè sao lê khảo mác vùi.
    Ngư dân chua xót ngậm ngùi,
    Bao người yêu nước dập vùi bùn nhơ.

    2.
    Sao tiếc chỗ ngồi cơ QUỐC PHÁ,
    Đảng quyền cường bá hoạ GIA VONG.
    Rừng cầm đồng xẻ thoả lòng,
    Đất dời biển cắt núi sông đổi màu.
    Tơ hồng mao ào ào giăng buả,
    Tập nết đào BỐN TỐT đẩy đưa,
    CHỮ VÀNG MƯỜI SÁU mây mưa,
    Màu gà võ lựu sao ưa trét hồ.

    3.
    Sao tiếc chổ ngồi tô dậm mặt,
    Tưạ hồ nồng nặc hắc mùi đồng.
    RUỘNG SÂU hoá bướm vờn bông,
    Non dời biển lấn Biển Đông rộn ràng.
    Trương liềm buá dọn đàng dẫn lối,
    Vươn mác lê kết nối oan khiên.
    Suy đồi xã hội triền miên,
    Quan tham dân oán đão điên nghiã tình.

    4.
    Sao tiếc chỗ ngồi vinh riêng đảng,
    Nước suy dân yếu loạn cơ nguy.
    SONG MÂU vướn luỵ sầu bi,
    Rồng Tiên Hồng Lạc nạn thì mãi vươn.
    Sao dẫn lối đưa đường bành trướng,
    Đảng buá liềm ngất ngưởng bá quyền.
    Mác lê kết tạo oan khiên,
    NGÀN NĂM BẮC THUỘC hiện tiền kià sao.

    Tỉnh hồn chuyển hoá kíp mau !!!

Leave a Reply to Ve Chai