WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Sống thương yêu

  • Sống biết cẩn thận. Làm việc gì biết việc đó, không để bị phân tâm vừa làm cái này vừa nghĩ việc khác hay vừa làm vừa đọc kinh. Người có thói quen phân tâm dễ bị lãng trí, mất trí nhớ, trường hợp nhẹ là có khi chân tay hoạt động rung, lắc mà không biết. Muốn không bị phân tâm khi làm việc, nên lâu lâu nhắc tâm. Ví dụ: Khi hái rau nên lâu lâu nhắc tâm: “Hái rau tôi biết tôi hái rau”. Đức này là đức tỉnh giác.
  • Khi nhận quà, đừng đánh giá, nhận xét vào giá trị món quà, mà hãy biết quý trọng lòng thương yêu của người tặng đặt trong món quà. Đức này là đức chánh niệm tỉnh giác.
  • Lái xe cẩn thận, tránh gây tai nạn hoặc để bị tai nạn. Luôn sẵn sàng nhường đường cho người khác chạy trước; nắm rõ luật lệ giao thông.  Thiếu cẩn thận sẽ dẫn đến làm cho người thân lo lắng, tốn tiền, tốn thời gian đôi bên. Đức này là đức cẩn thận an toàn giao thông.
  • Luôn có ý nghĩ rằng mọi người là người tốt, người thiện, người lành. Không ai xấu cả. Đừng nghi ngờ xấu ai cả. Khi nghĩ xấu về ai, nghi ngờ ai là mình đã đánh mất lòng thương yêu. Dù ai đó xấu, mình cũng không nên nghĩ xấu về người đó hoài được. Bởi vì khi ai sai, nhận ra được cái sai và sửa thì họ đã là người tốt rồi. Không có cái gì trên đời này là cố định cả, tất cả đều thay đổi. Do biết vậy mà mình luôn nghĩ tốt về mọi người, bây giờ học xấu, ác, lừa đảo, kẻ lợi dụng mình, nhưng một giây sau họ có thể trở thành người tốt khi họ biết sửa sai, chỉ 1 giây nhận ra cái sai và quyết bỏ cái sai thì một giây sau người đó đã trở thành người tốt. Đức này là đức không nghi ngờ.

  • Trong gia đình dù mất một cái gì cũng không nên nghi ngờ xấu cho ai. Lựa lời mà hỏi, biết ai cần thì vui vẻ cho ngay từ cây kim, đồng hồ, cái gối, hay tờ giấy, quyển tập. Đây là đức không nghi ngờ.
  • Chỉ thấy lỗi mình, không thấy lỗi người. Con người thường huân tập thói quen hễ chuyện gì xãy ra đều hay đổ lỗi cho người khác, đổ lỗi hoàn cảnh, chứ ít ai kiểm soát lại mình để thấy lỗi mình. Người thấy lỗi mình là người biết sống thương yêu. Ngay khi thấy lỗi người là đã đánh mất lòng thương yêu. Không có lửa, sao có khói; không có nhân sao có quả. Mọi việc xảy ra đều do nhân quả. Mình đã từng nói xấu người thì ngày nay mình bị người khác nói xấu, chửi mắng lại. Mọi người nghĩ rằng hôm nay mình cứ nói xấu ai cũng được, họ có nghe đâu mà sợ, nhưng không phải vậy đâu, trong thiên nhiên có một quy luật nhân quả rất công bằng, không ai trốn được những hành động xấu của mình. Phải có quy luật nhân quả công bằng như vậy thì con người mới sợ. Còn không biết có một quy luật công bằng như thế thì con người sẽ luôn bị cái tâm nham hiểm, mánh khóe lừa gạt, sẽ tìm cách mua chuộc tội lỗi hay hành động ác của mình bằng cách đi xưng tội, mua chuộc Thần Thánh Trời Phật, cầu nguyện Thần Thánh Trời Phật tha tội. Nếu không có quy luật công bằng nhân quả này thì cả thế gian này sẽ loạn, vì con người rất tham lam ác độc, sẽ làm việc xấu ác rồi đi tới tôn giáo của mình xin tha tội. Do vậy khi hiểu rõ đó là nhân quả do mình đã từng nói xấu ai đó cho nên hôm nay bị người khác nói xấu lại dù đó là lời nói oan. Mình hiểu như vậy cho nên mình thấy lỗi mình, không thấy lỗi người. Do vậy mà không để lời qua tiếng lại. Mình nhẫn nhục im lặng. Đó là mình sống biết yêu thương. Đức này là đức thấy lỗi mình.
  • Hãy nói những lời nói thiện, đừng nói lời nói thù hận hay bực tức ai, thù hận hay bực tức cái gì. Dù chuyện gì xấu xảy ra, luôn nghĩ thiện, nói thiện. Nhìn mọi vật xảy ra dưới con mắt thiện, tốt, không phải xấu, luôn thấy lòng tốt, lòng thương yêu của người khác. Đó là một nghệ thuật sống biết yêu thương nhau. Đức này là đức ái ngữ.
  • Không nên nói xấu, chê bai chỉ trích, nói cái sai, cái lỗi của bất kỳ ai. Hãy luôn nói tốt về mọi người, nhưng phải đúng sự thật kể cả với lời nói khen ngợi. Đức này là đức ái ngữ.
  • Không nên nói những lời nói mạ nhục, lăng mạ, chửi mắng, ác độc, hung dữ…Hãy luôn nói những lời nói ôn tồn, dễ nghe, hiền lành, dịu dàng, nhẹ nhàng… Đức này là đức ái ngữ.
  • Không nên gọi người khác là mày, tao, nó, mẹ nó, con đó,…mà hãy xưng tên hoặc gọi người khác bằng anh, chị, chú, bác, em, cháu, con…Đức này là đức lễ ái ngữ.
  • Không nên chửi thề, thề thốt. Đức này là đức ái ngữ.
  • Không nói lời nói chia rẽ, mất đoàn kết. Hãy nói những lời nói đoàn kết. Đức này là đức ái ngữ.
  • Không nên nói dối, kể cả nói dối để chơi, vui đùa. Khi biết ai thường hay nói dối thì mình có còn tin họ nữa không? Nếu chúng ta biết đặt câu hỏi này thì mình đừng nói dối với ai. Đến khi mình bị mất lòng tin thì đã quá trễ. Mình đau khổ như thế nào khi bị nói dối. Vậy hãy thương yêu mọi người đừng nói dối lừa gạt ai. Đối với trẻ em cũng vậy chúng ta cũng phải cẩn thận khi nói chuyện với chúng, đừng nghĩ các em không biết gì. Thường cha mẹ hay nối dối để gạt con ăn cơm, uống thuốc, đi học rằng “Con ăn cơm, uống thuốc hay đi học đi, cha mẹ sẽ mua đồ chơi cho”, đến khi con ăn cơm, uống thuốc hay đi học về hỏi đồ chơi thì cha mẹ cứ lảng qua chuyện khác rồi quên luôn. Được vài lần như vậy con cái sẽ không còn tin cha mẹ nữa. Cha mẹ sống không làm gương cho con cái nói lời nói không thành thật thì con cái ngay từ nhỏ đã bắt đầu biết nói dối cha mẹ và tất cả mọi người. Đức Phật đã từng nói “Nếu ai không nói thành thật thì việc gì ác cũng không từ”. Do vậy xin hãy sống với đức thành thật.
  • Không nên chuyện có nói không, chuyện không nói có. Đức này là đức thành thật.
  • Không nói lời nói hai lời, lúc thế này lúc thế khác. Do vậy chớ có hứa bất kỳ điều gì. Hứa mà không thực hiện được là chúng ta đánh mất lòng thương yêu. Hôm nay sống ngày mai chết thì sao thực hiện được lời hứa. Hôm nay như vầy ngày mai nhiều chuyện khác xảy ra thay đổi mọi thứ thì làm sao giữ được lời hứa. Do vậy chớ nên hứa một điều gì. Đức này là đức thành thật.
  • Ma quỷ là những chuyện tưởng tượng của con người, không những trẻ em mà người lớn vẫn có tư tưởng sợ hãi, nhất là thời nay phim kinh dị quá nhiều cho nên không thể tránh được tư tưởng sợ này. Bộ óc con người là một bộ máy tinh vi và huyền bí, nó có khả năng làm được những điều kỳ diệu và màu nhiệm mà khoa học chưa chứng minh được như những chuyện thần thông của những người tu tập bên Tây Tạng, lên đồng nhập cốt, tìm thấy xác chết của những nhà ngoại cảm…những ai không hiểu thì cho là có thế giới siêu hình nhưng thực ra con người đã bị chính bộ não con người đánh lừa. Bộ não của con người có thể biến những ham thích, những tư tưởng, niềm tin vào ai hay tôn giáo, khái niệm, quan niệm, sự sợ hãi,… mà con người đã từng thấy, nghe nói, ngửi, nếm, sờ, những suy tưởng thành hình ảnh, âm thanh, mùi, vị, cảm giác hay hoạt động của thân như Ma, Chúa, đức mẹ, Phật, người thân, ánh sáng xung quanh người hay xung quanh đầu…, tiếng nói, tiếng đọc kinh, tiếng giảng pháp, tiếng sấm chớp, tiếng vang,…, mùi thơm…, vị ngọt cam đào thần tiên,…thân múa võ thiếu lâm như phim kiếm hiệp mặc dù chưa bao giờ học võ,… Để giải thích cho dễ hiểu, Đức Phật đã nói thân người gồm năm ngủ uẩn: Sắc, Thọ, Tưởng, Hảnh, Thức. Khi con người ngủ, ý thức ngừng, nhưng con người có thấy chiêm bao, đó là phần Tưởng uẩn làm việc. Phần Tưởng Uẩn này có khả năng vượt không gian và thời gian, biết chuyện quá khứ, tương lai, ngồi bên Mỹ mà có thể biết mọi chuyện xảy ra tại Việt Nam hoặc biết được chuyện quá khứ của mình,… Chính phần Tưởng Uẩn này hoạt động làm cho nhà ngoại cảm có thể thấy được hài cốt của liệt sĩ. Nguyên do là khi con người đang sống mỗi mỗi hành động, lời nói hay suy nghĩ đều được sao chép copy lại và được tích trữ trong không gian. Khi tưởng uẩn làm việc thì phần tưởng uẩn có thể tương ưng với những copy sao chép của người nào cần biết. Ví dụ Thân nhân muốn tìm hài cốt của anh em mình chết trong chiến tranh, chỉ cần mang hình ảnh của người chết đến cho nhà ngoại cảm thấy. Nhà ngoại cảm là người có Tưởng uẩn và Ý thức cùng làm việc đồng thời, khi cần thì họ có thể dùng tưởng uẩn tìm ngay ra hài cốt của người quá cố và chỉ cho người thân thấy nơi thất lạc. Tưởng uẩn có thể giao cảm với những copy của người quá cố và có thể nói chuyện như thật để biết mọi chuyện xảy ra, tại sao chết, ai giết,…Vậy làm sao biết không có thế giới siêu hình? Giả sử người quá cố chết lúc 20 tuổi, 50 năm sau người thân bắt đầu đi tìm. Như trên đã nói nhà ngoại cảm dùng tưởng uẩn giao cảm với những copy trong không gian của người quá cố, những copy đó là người trẻ 20 tuổi, chứ không phải người già 70 tuổi. Chính ở điểm này cho chúng ta biết được không có thế giới siêu hình, thế giới siêu hình là thế giới tưởng. Nếu có thế giới siêu hình thì những gì nhà ngoại cảm thấy phải là một người 70 tuổi mới đúng. Trong kinh Trung Bộ bài Pháp Môn Căn bản, Đức Phật đã từng nói: “Người ấy tưởng tri Phạm thiên là Phạm thiên, Người ấy tưởng tri Quang Âm Thiên là Quang Âm Thiên, …”. Chính ở chổ này loài người ngày nay không hiểu ý Phật là không ngờ chính do Tưởng Uẩn làm việc cho nên tưởng gì thì thấy đó, nghe đó, ngửi được mùi đó,…Chính tưởng Uẩn của con người lừa con người chứ không có thế giới nào cả. Thế giới siêu hình chỉ là một thế giới của tưởng tri chứ không phải liễu tri. Do vậy ai sợ ma thì thấy ma, ai không sợ thì không bao giờ thấy (vì Tưởng Uẩn không làm việc). Chính vì vậy mà có người thấy ma, có người không thấy ma, có người nói có ma, có người nói không có. Chính do Tưởng Uẩn của mỗi người khác nhau mà thôi. Do vậy hãy sống với đức chánh tín để không làm khổ mình và khổ người.
  • Biết nói lời nói cám ơn khi ai giúp mình, cho mình vật gì và nói lời xin lỗi khi phạm sai lầm. Đức này là đức lễ cám ơn.
  • Sống cung kính lễ độ đối với tất cả mọi người, vợ kính chồng, chồng kính vợ, con cái cung kính cha mẹ, người lớn tuổi. Ví dụ: chuyển vật gì cho ai bằng hai tay, kể cả là cây tăm. Đức này là đức cung kính tôn trọng.
  • Không nên quan hệ bất chánh với người đã có gia đình, phá vỡ và gây xáo trộn hạnh phúc gia đình của người khác. Người có vợ chồng rồi thì không nên la cạ với người khác phái khác. Đức này là đức hiếu sinh chung thủy.
  • Không nên hút thuốc, uống rượu bia và các chất ma túy khác; không nên mang thuốc lá, rượu bia làm quà tặng cho người khác. Đức này là đức minh mẫn.
  • Sống với tâm sáng suốt là không nên mê tín, vì mê tín thì tiền mất tật mang, sống luôn lo lắng và làm khổ mình khổ người. Người sống tin vào khả năng của chính bản thân, tin rằng chính 2 bàn tay và khối óc này sẽ đem đến hạnh phúc cho mình, cho người và cho muôn loài vật khác thì đâu có mê tín. Nếu ai sống đúng đạo đức thì cuộc sống này không bao giờ đau khổ, dù người đó  thuộc dân tộc nào hay tôn giáo nào. Sự giàu, nghèo không phụ thuộc vào dân tộc, quốc gia hay tôn giáo, mà phụ thuộc vào có sống đạo đức hay không. Chính đời sống đạo đức sẽ chuyển hóa cuộc sống của mọi người. Do vậy không có số mạng cố định hay định mệnh. Mà chính hành động của mỗi người trong hiện tại sẽ là  nhân tố quyết định cho cuộc sống tương lai của mình. Sự giàu nghèo không thể đem hạnh phúc cho con người, mà chỉ có lòng thương yêu chân thật mới đem hạnh phúc thật sự đến cho con người. Vì mọi người quá coi trọng đồng tiền cho nên quên mất sống yêu thương. Nếu biết sống yêu thương thì chính con người làm chủ cuộc đời mình, làm chủ hạnh phúc của mình, không còn nương nhờ vào ai cả.  Đức này là đức minh mẫn sáng suốt.
  • Luôn biết sống thương yêu đất nước, tổ quốc của mình. Tham gia vào việc làm từ thiện có ích cho xã hội; hiến máu nhân đạo; góp công sức và tiền của giúp đỡ người nghèo bị thiên tai, xây dựng nhà tình nghĩa; đóng thuế đủ cho nhà nước để đất nước có tiền xây dựng cầu cống, đường xá, công viên, trung tâm văn hóa, trường học, bệnh viện…; làm việc cho nhà nước thì không nên lợi dụng chức quyền mua chuộc và ăn hối lộ, tham nhũng tài sản của nhà nước; tuân thủ đúng luật lệ của đất nước ban ra, không nên tìm cách luồn lách những sơ hở của pháp luật để trục lợi cho bản thân như trốn thuế, khai gian thuế; giữ gìn và bảo vệ tài sản quốc gia, rừng, thiên nhiên, tài nguyên khoáng sản và môi trường; giữ gìn vệ sinh nơi công cộng để giúp cho đất nước thêm đẹp; sử lý các chất thải độc hại trước khi được thải ra môi trường; đối xử tôn trọng và lịch sự với nước ngoài; sẵn sàng nhập ngũ khi đến tuổi nghĩa vụ hay khi đất nước cần; góp tài và chất xám xây dựng đất nước; không tham gia vào những băng nhóm tội phạm hay buôn bán các chất ma túy độc hại; luôn bảo vệ, không đánh cắp hay phá hoại hoặc làm hư hỏng tài sản nơi công cộng; khi đất nước khó khăn thì sẵn sàng cùng nhau góp sức xây dựng mà không cần trả công; sống có văn hóa biết giữ gìn truyền thống văn hóa tốt đẹp của tổ tiên để lại; luôn ghi nhớ công ơn tổ tiên và những anh hùng liệt sĩ, v.v … Đó là mình đang sống yêu thương và góp phần xây dựng đất nước. Đức này là đức thương yêu tổ quốc.
  • Sống biết vui mừng với những sự thành công của người khác, dù là một việc nhỏ như  em bé được một viên kẹo. Biết sống vui mừng với sự thành công của người khác là mình diệt được lòng ganh tỵ. Đức này là đức hoan hỷ.
  • Sống luôn biết ơn mọi người suốt đời dù chỉ một lần được người giúp đỡ. Đừng nghĩ rằng trả ơn rồi là xong. Nghĩ như vậy sẽ đánh mất lòng thương yêu. Nếu không có một lần giúp đỡ đó thì làm sao cuộc sống của mình được như ngày nay. Tất cả mọi vật, mọi chuyện xảy ra, mọi người xung quanh đều đang dạy chúng ta những bài học hay nào đó. Người có con mắt thiện sẽ thấy mọi chuyện xảy ra hằng ngày không có cái gì xấu, không có gì xui, không có gì rủi mà tất cả mọi ngày đều là ngày tốt, ngày may mắn, ngày lành. Do vậy mà họ luôn sống có đức biết ơn.
  • Đừng để tâm suy tưởng lung tung, khi tâm có tham thì sẽ tưởng ra đủ thứ, chúng sai con người hết làm việc này đến làm việc khác để kiếm tiền, có tiền rồi thì chúng sai chúng ta mua cái này cái nọ để thỏa mãn lòng dục của nó, chạy theo hết món ăn này đến món ăn khác, hết nhà hàng tây đến nhà hàng đông, hết đầu tư vào lảnh vực này đến đầu tư vào lảnh vực khác, đi du lịch hết nước này đến nước khác… Đi đâu nó cũng khởi niệm tham muốn cái này cái nọ, mặc dù quá khả năng cho phép nó cũng tưởng và lôi con người chạy theo nó đến xem cho bằng được mới. Người sáng suốt nhận ra hạnh phúc chân thật đến từ bên trong tâm hồn chứ không phải từ bên ngoài. Những vật chất, vui thú bên ngoài chỉ là tạm bợ làm cho con người bị dính mắc và lo lắng thêm chứ không giúp tâm thanh thản an lạc và vô sự. Khi bị tâm tham lôi thì chắc mình sẽ đánh mất lòng thương yêu. Ví dụ: Có thể dùng tiền đi du lịch, mua sắm, đầu tư cho người nghèo hay bất hạnh trong xã hội. Ai cũng biết sống nên chia sẻ, giúp đỡ những gì mình có cho người nghèo là một điều tốt và có ích. Nhưng khi có tiền rồi thì ít ai có thời gian biết nghĩ đến người khác, họ bị tâm tham chi phối và sai xử như một tên nô lệ. Có câu châm ngôn “Sự giàu có không phải được đo bằng những gì có, mà chính bằng sự cho đi”. Đức này là đức thực tế.
  • Sống thương yêu không chỉ biết yêu thương người mà con biết yêu thương mình. Yêu thương mình thì đừng để tâm đau buồn, sợ hãi hay lo lắng. Có nhiều cách để giữ tâm bất động.

1 Phản hồi cho “Sống thương yêu”

  1. TaTon says:

    Có ta đó, nên cuộcđời mới có
    Nếu không ta, vũtrụ sẽ tối mò (!?),
    Có hạnhphúc, cũng là nhờ đaukhổ đó
    Không khổđau, hỏi hạnhphúc, ai cho???

    Chuá, vứt bỏ! Phật, cũng cho vào xó!
    Sống tựdo: đau=sướng, khổ, cười to!!!
    TaTonBuồnxo!

Phản hồi