WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Có những cái quên mang trọng tội với lịch sử

 

Từ khi có đảng cộng sản xuất hiện và cướp chính quyền, những người Việt Nam yêu nước và lương thiện hầu như không có chỗ đứng trên đất nước.

Lẽ phải và sự thật lịch sử theo đà phát triển của lực lượng cộng sản ngày càng bị khuynh đảo, bôi xóa, tiếm đoạt để chỉ còn thứ lịch sử của đảng cộng sản làm ra. Thảm hại hơn là trong lúc đó vì ảnh hưởng tuyên truyền của cộng sản và mặt khác, một nhóm người vì muốn đem lại chánh nghĩa cho việc truất phế Vua Bảo Đại với khẩu hiệu ” bài phong đả thực “, đã làm cho những người Việt Nam không cộng sản quên hoặc phủ nhận một số sự kiện lịch sử, điều này dỉ nhiên, đã góp thêm phần củng cố ” tính tất yếu lịch sử ” cho vai trò của cộng sản cướp chánh quyền để làm cộng sản trên cả nước.

Trong những cái quên đó, có thể kể ra hai cái quên hay phủ nhận cực kỳ thảm hại cho lịch sử dân tộc, đó là Bản Tuyên ngôn Độc lập ngày 11 tháng 3 năm 1945 và Chiếu Thoái vị ngày 25 tháng 8 năm 1945 tại Ngọ môn đài của Hoàng Đế Bảo Đại. Ý nghĩa của hai văn kiện lịch sử này rất đáng được trân trọng vì giá trị lịch sử to lớn của nó.

Nay, sau khi cái ồn ào rỗng tuếch về ngày “Lễ Độc lập 2 tháng 9 ” ở Hà nội đã lắng đọng, chúng tôi muốn nhắc lại Chiếu Thoái vị của Hoàng Đế Bảo Đại .

Đại Hiến chương Anh

Người ta biết qua “Đại Hiến chương của Anh”, tức “La Grande Charte” hay “Magna Carta Libertatum” như một sự kiện quan trọng về quyền lợi của dân được nhà vua tôn trọng.

Khái niệm khởi đầu cho chế độ pháp trị ở Âu châu. Nhưng thật ra, dân ở đây chưa phải là người dân tay lấm chân bùn, thợ thuyền lao động như ngày nay ta biết, mà là tấng lớp chư hầu của nhà vua. Tức các ông Hoàng bà Chúa, những nhà quí tộc. Những người này mới được gọi là thần dân và mới có tài sản.

Đại Hiến chương là một bản văn gồm 63 điều do tầng lớp chư hầu tranh thủ được ở nhà vua “Jean sans Terre” ngày 15 tháng 6 năm 1215 sau một cuộc nội chiến ngắn, quân phiến loạn chiếm lấy được thành phố Luân-đôn. Các chư hầu bất mãn những đòi hỏi thái quá của nhà vua về nghĩa vụ quân sự và nghĩa vụ tài chánh.

Bản “Đại Hiến chương về những quyền Tự do của Anh” bảo đảm quyền tự do cá nhân. Nó giới hạn sự chuyên quyền của nhà vua và thiết lập quyền an ninh nhân thân thành luật để ngăn cản sự bắt bớ bỏ tù một cách tùy tiện. Bản văn thiết lập sự kiểm soát thuế vụ do Đại Hội đồng của Triều đình đảm trách.

Đại Hiến chương được làm mới lại suốt thời Trung cổ và qua suốt hai thế kỷ XVII và XVIII. Tới đầu thế kỷ XIX, một số điều khoản được hủy bỏ trong luật của Anh.

Ảnh hưởng của Đại Hiến chương ra ngoài nước Anh, có thể nhận thấy ở bản Hiến pháp Huê kỳ và bản Tuyên ngôn Quốc tế nhân quyền.

Hiến pháp của các quốc gia theo “common law ” đều chịu ảnh hưởng Đại Hiến chương nên bản văn do đó trở thành một tài liệu về luật pháp quan trọng hơn hết trong lịch sử dân chủ ngày nay. Nhứt là nó đánh dấu một Nhà nước chuyên chế bước qua một Nhà nước pháp trị chỉ do quyền hạn của nhà vua bị giới hạn.

Về tầm vóc, bản Đại Hiến chương chỉ giới hạn quyền lực của nhà vua để nhờ đó những quyền lợi của lớp chư hầu được tôn trọng mà trở thành một bản văn lịch sử mở ra chế độ dân chủ Âu châu. Tính vĩ đại của bản văn không ở tự thân của bản văn mà do con người đã biết đánh giá bản văn, biết khai thác giá trị bản văn và biết đề cao và bảo vệ nó, trân quí nó.

Chiếu thoái vị của Hoàng Đế Bảo Đại

Về tầm vóc, có thể nói Chiếu thoái vị của Hoàng Đế Bảo Đại lớn hơn nhiều. Ngài đánh đổi ngai vàng gần 400 năm của Triều Nguyễn với tư cách “Công dân một nước Độc lập”. Và Ngài làm Công dân cho tới ngày cuối đời, kể cả lúc trở lại Chánh quyền thành lập “Quốc gia Việt Nam”.

Có giá trị lớn về sự mất mát và tinh thần chấm dứt chế độ quân chủ để thật sự mở ra một đất nước Độc lập, Dân chủ .

Nhựt đảo chính Pháp tại Đông Dương ngày 9.3.1945. Bảo Đại tiếp thu nền độc lập của Viêt Nam từ Nhựt với nhận định chính đáng: “Trước kia nước Pháp giữ quyền bảo hộ nước ta, nay đã không giữ được nước cho ta, để quân Nhật đánh đổ, vậy những điều trong hiệp ước năm 1884 không có hiệu quả nữa, nên Bộ thượng thư đã tuyên hủy hiệp ước ấy. Trẫm phải đứng vai chủ trương việc nước và lập chính phủ để đối phó mọi việc ” (Le Dragon d’Annam, Plon, Paris, 1980), tuyên bố hủy bỏ các hiệp ước bất bình đẳng đã ký với Pháp trước đây và thành lập Chánh phủ Trần Trọng Kim ngày 16.4.1945 để thể hiện một Việt Nam độc lập.

Nhựt hoàng đầu hàng vô điều kiện ngày 15.8.1945, Thủ tướng Trần Trọng Kim từ chức. Hai hôm sau, ngày 17 tháng 8, Việt Minh biến cuộc biểu tình của 20.000 người được Tổng hội Công chức phát động trước Nhà Hát Lớn Hà Nội để ủng hộ Chính phủ Trần Trọng Kim thành một cuộc biểu tình tuần hành đòi Độc lập. Lần đầu tiên lá cờ đỏ sao vàng xuất hiện, với vài tên cộng sản cầm súng bắn chí choét chỉ thiên. Thế là ngày 19 tháng 8,Việt Minh huênh hoang tuyên bố cướp chính quyền trong một “cuộc binh biến” mà chúng gọi là “Cách Mạng Tháng Tám”, “Cách mạng mùa Thu” hay “Tổng Khởi Nghĩa”.

Vua Bảo Đại công bố ngày 25 tháng 8 năm 1945 Chiếu thoái vị, chính thức chấm dứt Nhà Nguyễn và chế độ quân chủ ở Việt Nam. Bản Tuyên ngôn được vua Bảo Đại soạn với sự trợ giúp của hoàng thân Vĩnh Cẩn trong đêm 22 tháng 8, 1945 tại điện Kiến Trung, hoàng thành Huế. Sáng hôm sau, khi đại diện Việt Minh là Trần Huy Liệu và Cù Huy Cận đến cung điện để tiếp thu bàn giao, lúc đầu Bảo Đại đưa bản Tuyên ngôn cho Trần Huy Liệu. Nhưng Trần Huy Liệu hội ý với Cù Huy Cận và tâu với Bảo Đại rằng:

“Thưa Hoàng thượng, nhân danh dân tộc Việt Nam, chúng tôi nhận bản văn này rất nhẹ nhàng, không câu nệ. Nhưng, chúng tôi kính xin Hoàng thượng cho tổ chức một buổi lễ vắn tắt, trong đó xin Hoàng thượng công khai tuyên bố cho mọi người biết.”

Theo lời yêu cầu của Trần Huy Liệu, Đại diện Chánh phủ Dân chủ Cộng hòa ở Hà Nội, chiều ngày 25 tháng 8, 1945, Bảo Đại mặc trào phục và đọc bản Tuyên ngôn Thoái vị trước hàng ngàn người tụ họp vội vã trước cửa Ngọ Môn (sđd), như sau:

Bảo Đại- Vị hoàng đế cuối cùng của Việt Nam

Vì hạnh phúc của dân tộc Việt Nam,
Vì nền độc lập của Việt Nam,

Để đạt hai mục đích ấy, Trẫm tuyên bố sẵn sàng hy sinh tất cả, và ước mong rằng sự hy sinh của Trẫm đem lại lợi ích cho Tổ quốc.

Nhận định rằng sự đoàn kết của toàn thể đồng bào chúng ta vào giờ phút này là một sự cần thiết cho Tổ quốc chúng ta, ngày 23 tháng 8, Trẫm đã nhắc lại cho toàn thể nhân dân ta là: Ở giờ phút quyết định này của Lịch sử, đoàn kết có nghĩa là sống, mà chia rẽ là chết.

Chiếu đà tiến dân chủ đang đẩy mạnh ở miền Bắc nước ta, Trẫm e ngại rằng một sự tranh chấp giữa miền Bắc với miền Nam khó tránh được, nếu Trẫm đợi sau cuộc trưng cầu dân ý, để quyết định thoái vị. Trẫm hiểu rằng, nếu có cuộc tranh chấp đó, đưa cả nước vào sau hỗn loạn đau thương, thì chỉ có lợi cho kẻ xâm lăng.

Trẫm không thể không ngậm ngùi khi nghĩ đến các tiên đế đã chiến đấu trên bốn trăm năm để mở mang bờ cõi từ Thuận Hóa đến Hà Tiên. Trẫm không khỏi tiếc hận là trong hai mươi năm ở ngôi, Trẫm không thể làm gì đem lại lợi ích đáng kể cho đất nước.

Mặc dù vậy, và vững mạnh trong sự tin tưởng của mình, Trẫm đã quyết định thoái vị, và Trẫm trao quyền cho Chính phủ Dân chủ Cộng hòa.

Trước khi từ giã ngai vàng, Trẫm chỉ có ba điều muốn nói:

–Thứ nhứt: Trẫm yêu cầu tân chính phủ phải giữ gìn lăng tẩm và miếu mạo của hoàng gia.

–Thứ hai: Trẫm yêu cầu tân chính phủ lấy tình huynh đệ đối xử với các đảng phái, các phe nhóm, các đoàn thể đã chiến đấu cho nền độc lập của đất nước, mặc dù không theo cùng đường hướng dân chủ của mặt trận, như vậy có thể giúp cho họ được tham gia vào sự kiến thiết đất nước, và chứng tỏ rằng tân chế độ đã được xây dựng trên tình đoàn kết dứt khoát của toàn thể nhân dân.

–Thứ ba: Trẫm yêu cầu tất cả các đảng phái, các phe nhóm, tất cả các tầng lớp xã hội cũng như toàn thể hoàng gia phải đoàn kết chặt chẽ để hậu thuẫn vô điều kiện cho Chính phủ Dân chủ Cộng hòa, hầu củng cố nền độc lập quốc gia.

Riêng về phần Trẫm, trong hai mươi năm ở ngôi, Trẫm đã trải qua bao nhiêu cay đắng. Trẫm muốn được làm Dân một nước tự do, hơn làm Vua một nước bị trị.

Từ nay Trẫm lấy làm sung sướng được là dân tự do, trong một nước độc lập. Trẫm không để cho bất cứ ai được lợi dụng danh nghĩa Trẫm, hay danh nghĩa hoàng gia để gieo rắc sự chia rẽ trong đồng bào của chúng ta.

Việt Nam độc lập muôn năm,
Việt Nam Dân chủ Cộng hòa muôn năm,


Huế, điện Kiến Trung ngày 25 tháng 8 năm 1945.


Theo hồi ký của Bảo Đại (sđd), bản tuyên ngôn được đọc trong sự yên lặng hoàn toàn. Mọi người có mặt trong buổi lễ đều ngẩn ngơ, bàng hoàng:

“Tôi quan sát các khán giả hàng đầu. Tất cả các vẻ mặt đều tỏ vẻ ngạc nhiên cùng cực. Nam và nữ đều ngẩn ngơ. Bản tuyên ngôn thoái vị của tôi như tiếng sét đánh xuống ngang đầu họ. Họ lặng người đi.

Trong một bầu không khí bực dọc, tôi trao nhanh ấn tín, quốc bảo của hoàng triều cho Trần Huy Liệu, mà chính ông ta cũng có cảm tưởng như tự trên mây rơi xuống. Trong khi tôi hồi cung, đám đông tan rã, không một tiếng kêu”.

Thế mà Nguyễn Minh Triết trong Lễ 2/9/2010 dám tuyên bố: “Cách mạng Tháng Tám và sự ra đời của nước Việt Nam dân chủ cộng hòa là thắng lợi của trí tuệ, bản lĩnh và tinh thần đấu tranh quật cường của toàn thể dân tộc Việt Nam dưới sự lãnh đạo đúng đắn, sáng tạo của Đảng; là sự lựa chọn của chính nhân dân dân Việt Nam của lịch sử dân tộc Việt Nam …”.
Lực lượng võ trang của Hồ Chí Minh lúc đó được mấy ngoe, đánh với ai? Nên nói lại cho rõ ” Hồ Chí Minh chỉ cướp Chánh quyền của Chánh phủ Trần Trọng Kim sau khi Cụ từ nhiệm”. Tức Việt minh vào ngôi nhà, cửa đã mở sẳn mà chụp lấy đồ đạc.

Qua Chiếu thoái vị, ai cũng thấy Hoàng Đế Bảo Đại quả thật là người yêu nước và lương thiện. Suốt thời gian ở ngai vàng và qua làm Quốc trưởng, Ngài giữ được hai bàn tay không dấy máu của dân. Nên Ngài mất thanh thản với tuổi thọ 84, an táng ở Paris.

Phái đoàn Đại diện Chánh phủ Hồ Chí Minh ở Hà Nội, qua cách tiếp nhận Chiếu thoái vị ở Hoàng Đế Bảo Đại, mặc nhiên đã long trọng cam kết chấp hành những yêu cầu của Hoàng Đế. Nhưng họ đã lật lọng. Vì người cộng sản chỉ có mục tiêu, chớ không có vấn đề đạo đức lương thiện. Mục tiêu của họ là cướp giựt Chánh quyền cho bằng được để thực thi chế độ cộng sản mà Hồ Chí Minh đã nhận lãnh vai trò ở Staline và Mao-trạch-đông.

Nhưng người Việt Nam chân chính, lương thiện, tức không cộng sản, phải biết trân quí bản văn thoái vị của Hoàng Đế Bảo Đại vì giá trị to lớn lịch sử dân tộc. Lịch sử không có dối trá. Lịch sử là công bằng.

© Nguyễn Văn Trần

© Đàn Chim Việt

 

 

10 Phản hồi cho “Có những cái quên mang trọng tội với lịch sử”

  1. TIÊN LÃNG says:

    XIN NHẮC LẠI TƯ LIỆU LỊCH SỬ : HCM GẠT VUA BẢO ĐẠO NHƯ THẾ NÀO ?

    GẠT LẦN ĐẦU : Ngày 27/2/1946,lúc 7 giờ sángCT Hồ gọi tôi bảo ) : …bon Phap’ không muốn điều đình với tôi. Tôi không được Ðồng minh tín nhiệm.Ai cũng thấy tôi “đỏ” qua’. Vay^ xin ngài làm cuộc hy sinh lầ thứ hai la` Ngài nhận
    laị quyền hành như trưóc… ..Ngài thay chỗ cho tôi va` tôi trở thành cố vấn cho ngài.. (trg 231,CON RỒNG VN Bảo Ðại )
    (8 giờ 30,cùng ngày) Tôi ( Bảo Ðai )hỏi Ng. Xuân Ha` va` Trần trg Kim được cã hai đồng y’ viêc nhân này (8 giờ 30) va` lập danh sách Chính phủ. 10 giờ ,HCM gọi lại thu’c giục,Ðến trưa, BÐ nhận lời va` đồng y’.Sau khi liên lạc Thiếu tá Buckley ,
    OSS của Mỹ va` ông nay` hứa Mỹ sẽ trung lập vi` cho là thuộc nôị bộ VN.”(trg 231,CON RỒNG VN Bảo Ðại )
    13 giờ , (cùng ngày)HCM mời tôi đến va` nói : Thưa Ngài, xin ngài hãy quên những điều tôi nói ban sáng. Tôi không co’ quyền từ bỏ trách nhiệm… Tôi xin ngài tha lỗi cho một phút yếu lòng…(232)CON RỒNG VN Bảo Ðại)

    GẠT LẦN HAI : “Ðã một tháng qua chúng tôi rời Hà nội. Ngày 15/4/1946, chúng tôi trở laị Côn minh. May mắn lần naỳ đã co’ một máy bay ẵn sàng cất cánh đi Hánôị ngay. Trong khi chúng tôi sửa soạn lên máy bay, thì một mảnh điện tín (mà cán bộ cuả Hồ giữ sẵn trong mình )được mang đến cho tôi :” Thưa Ngài, ngài co’ thể đi chơi nữa. Khi nào sự trở về của Ngài là cần thiết, tôi sẽ báo sau.. Xin ngài cứ tịnh dưỡng…Ôm hôn thắm thiết.HCM “(trg 241,ConRồngVN, Bảo Ðại ) Ông chủ tịch không muốn tôi trở về . Tôi chào từ biệt phái đoàn, họ vôị vã lên máy bay…
    Tôi liền ngôì xuống bực lên xuống cuả phi trường ..cô đơn,… thui thuỉ trơ trụi, không một xu dính túi,va li hành lý bay đi mất, không còn quần aó, giấy tờ tùy thân…” .(Đọc thư Hồ,)Tôi bỗng bật cuời…
    ” Ôm hôn thân thiết…”CON RỒNG VN Bảo Ðại ” (trg 241,CON RỒNG VN Bảo Ðại )

    Cuối cùng , vua Bảo Đại kết luận : “Ðây là một tên hề, đóng kịch rất tài. Một chiến binh mát xít, đầy thủ đoạn,tế nhi thông minh va` bất nhân đến tàn bạo. Tất cã ai đã ở gần ông ta đều tự lưà hay đã bị lầm.” (trg 242,CON RỒNG VN Bảo Ðại)

    Và nhà vua tâm sự với sử gia Trần Trọng Kim : “ Chúng mình một lũ già trẻ bị lưà gạt bỡi một bọn du côn” ( Xem ” Một cơn gió bụi,” Trần Trọng Kim hay “Gọng Kềm Lịch Sử”, Bùi Diễm )

    • D.Nhật Lệ says:

      Xin hỏi bác Tiên Lãng về hồi ký “CRVN.”Bảo Đại hiện đang có
      trên diễn đàn nào trên mạng và xin cám ơn bác trước.
      Tôi đang cần tài liệu trên để tham khảo cho một bài đăng báo
      nhưng tìm không thấy trên VNTQ.,MGT.v.v.
      Trân trọng.

  2. BốcPhét says:

    Đời BảoĐại, chỉ toàn là ”bảo đại”!
    Chỉ ham chơi và dại gái là rất tài!!!
    Bị thằng Pháp bắn què giò, vì gái,
    Chết, theo ”ma” cũng con ”mái” nó bày trò…

  3. Cu Tý says:

    CƯỚP CHÍNH QUYỀN.
    1.
    Cướp chính quyền ép vua thoái vị,
    Nết tà tinh yêu mị gian hùng.
    Cũng bung sao lại khuấy bung,
    Tưạ hồ nội tặc giở mùng muổi vô.
    Hoàng Trường Sa ngựa Hồ buông vó,
    Mộ Tam Sa lấp ló hồng mao.
    Mác Lê liềm buá hồ màu,
    Non dời biển lấn vì sao lộng hành.

    2.
    Cướp chính quyền đấu tranh chuyên chính,
    Trò gian lưà mượn lịnh vì dân.
    Dựa oai đấu tố thói Tần,
    GIA VONG QUỐC PHÁ thập phần dọc ngang.
    Nết liềm buá hung tàn sắt máu,
    Dạ mác lê hau háu giựt giành.
    Dọn đường bành trướng lấn tranh,
    Bá quyền đảo biển tung hoành bừng khơi.

    3.
    Cướp chính quyền chuyển dời phân hoá,
    Chia Bắc Nam hối hả xua quân.
    Trường Sơn chơn bước không ngừng,
    Mồ hoang xương trắng mấy từng xác khô.
    Tiếng ái quốc ô hồ Chống Mỹ,
    Rước Tàu Ô diệt huỷ giống nòi.
    Kiêu binh thống nhất ló mòi,
    Giựt nhà cướp đất rõ lòi cả đuôi.

    4.
    Cướp chính quyền nực mùi tanh tởm,
    Bầy RUỘNG SÂU bì bỏm nối vòi.
    Rút bòn đục khoét xiả soi,
    An toàn hạ cánh coi mòi khó yên.
    Bao giai đoạn cường quyền thống trị,
    Xác hố hầm xương huỷ hồn tiêu.
    Độc tài toàn trị trăm chiều,
    Trời hờn dân oán ấy điều diệt vong.

    Hởi ai Hồng Lạc Tiên Rồng !!!

  4. quandannambo says:

    họ
    Nguyển Gia Miêu
    có công rất lớn với đất nước
    khi
    mở rộng bờ cỏi về phiá nam
    cho tới mủi Cà Mau như hiện nay
    riêng về bảo đại
    thì
    chỉ là một tay chơi lêu lổng
    sự nghiệp của tổ tiên
    mả gả chẳng màng
    thì
    quan tâm tới dân tới nước làm gì
    bảo đại
    lương thiện thì có
    nhưng
    yêu nước thì không
    sống lâu
    không nhất thiết là người tốt
    người tốt
    thường chết sớm
    hảy nhìn
    con quỷ đỏ già
    vỏ nguyên giáp
    hắn đả sống được
    101 tuổi rồi đấy

    • Bac Ba Phi says:

      “…Bảo Đại
      lương thiện thì có
      nhưng
      yêu nước thì không…”
      làm sao ông biết
      người ta
      yêu nước hay không
      có thể
      người ta yêu nước
      theo cách riêng
      của
      ông ấy !
      còn đỡ hơn
      thằng già chó
      miệng vẫn nói
      bác cháu ta
      yêu nước
      nhưng lại là
      quân bán nước
      lừa thầy phản bạn,
      rước voi về dầy mả tổ,
      đại dâm dục…
      hắn không biết
      chỗ hắn nằm lâu nay
      sau này
      sẽ là
      cầu tiêu công cộng !

  5. nguyen ha says:

    Các bạn trẻ nên đọc những bài như thế nầy,để biết Lịch sử VN.Cái gọi là “CM tháng 8″ hay “CM tháng 10″
    ở Nga cũng chỉ là trò bịp bợm, vì sao?? Vì trước đó đã có những nhà trí-thức yêu nước làm rồi,sau đó bọn
    CS cướp công,mặc lại” áo Vô-sản”.Nói tóm lại trong Lịch sử Đảng CS thế-giới chưa làm nên một cuộc CM nào cả theo đúng nghĩa,mà toàn là đi “Ăn- cướp”.Điều nầy rất dễ hiểu,sự huy động quần chúng lúc ban đầu rất khó,phải cần chính-danh, có học..những điều nầy những tên Vô-sản hầu như không có.,vì không có cho nên chỉ đi “ăn-cướp”.!! Trở lại chuyện Cựu Hoàng “treo-ấn từ quan”.Sự việc xẩy ra tại Ngọ môn Huế là việc”chẳng -đăng-đừng’”.Tất cả sắp xếp với VM đã có tên “nội ứng” Bùi bằng Đoàn,thượng thư(Cha của BùiTín) dàn dựng.Ngay cả “khuếch đại” lực lượng VM lúc đó. Chúng ta còn nhớ rỏ, khi gần đến buổi lể, thượng thư BBĐoàn gặp Nam phương hoàng Hậu nhờ nhắc khéo Hoàng thượng “đã đến giờ”,Hoàng hậu đã “gắt gỏng’” việc đó các Ông biết hết rồi ,còn hỏi gì nửa.”

  6. Nguyễn Quang Duy says:

    Trong Hồi Ký Dọc Đường Gió Bụi ông Trần Trọng Kim kể lại khi ông gặp Bảo Đại tại Hồng Kông nhà vua đã nói với ông như sau: “Chúng mình già trẻ lớn bé mắc lừa bọn du côn.”

  7. Trúc Bạch says:

    Trích :

    “Lịch sử không có dối trá. Lịch sử là công bằng.”

    Vì lịch sử không dối tra, lịch sử là công bằng, nên lịch sử là kẻ thù của CS, và Cộng sản giết chết lịch sử, .

    Do đó CS không có lịch sử mà chỉ có những chuyện “cổ tích đỏ…lòm” như chuyện Lê Văn Tám, chuyện “lấy thân chèn pháo”, chuyện “lấp lỗ châu mai” và đặc biệt như chuyện “bố” bác Hồ là nhà cách mạng chống thực dân Pháp và triều đinh nên bị bãi quan …. (chứ không phải vì “xỉn”, đánh chết một nông dân nên bị xử chết nhưng nhờ các quan đồng liêu vận động mới được miễn tử hình, chỉ bị bãi quan và đầy vào Nam làm nghề thuốc dạo , giác hơi, cạo gió kiếm cơm)…..

    Ngay cái “Cách mạng mùa thu” của cs cũng là đồ đi CƯỚP ….giựt từ tay chính phủ Trần Trong Kim chứ có phải là một cuộc cách mạng chân chính, đúng nghĩa đâu .

    Đảng csVN chỉ có một cuốn lịch sử duy nhất, đó là cuốn Lịch sử Đảng Cộng Sản Liên Sô do chính Hồ Chí Minh dịch trong thời gian ông Hồ ở trong hang Pác pó ( qua câu thơ : ‘Bàn đá chông chênh dịch Sử Đảng”)

    Ghi chú : Hang Pác Pó được nhà thơ Nguyễn Chí Thiện gọi là “Hang Ác Thú” .

  8. Vua Bảo Đại đúng là một ông vua nhà Nguyễn ngây thơ (lúc bấy giờ), đã vô tình giao trứng cho ác, giao 25 triệu con dân VN cho loài ác quỷ.

Leave a Reply to quandannambo