Báo Công An bàn về “Bên Thắng Cuộc”
Đàn Chim Việt: Cuốn Bên Thắng Cuộc đã trở thành một hiện tượng đặc biệt khi nó được cả 2 “lề” bàn tới. ‘Lề trái’ đã đành, vì đây là cuốn sách của một nhà báo ‘nhạy cảm’ xuất bản tại nước ngoài, nhưng ‘lề phải’ cũng lần lượt lên tiếng.
Đánh giá cuốn sách ra sao sẽ tùy cảm nhận của mỗi người, mỗi bên, nhưng nguyên chuyện được đem ra bàn thảo mổ xẻ ở mọi góc độ đã là một thành công rồi, nhất là trong bố cảnh lịch sử không mấy ai thèm học/ đọc ở Việt Nam.
Để rộng đường dư luận, chúng tôi đăng lại nguyên văn bài viết trên báo Công An, sản phẩm rất có thể của một “chuyên gia bút chiến trên mạng”.
———————————–
Vượt qua sợ hãi hay “chém gió”?
(CATP) Sau một tháng ra phần 1 sách “Bên thắng cuộc” (BTC), tác giả (Huy Đức) ngày càng nhận thêm những “phần quà” cay đắng từ những kẻ chống cộng cực đoan ở hải ngoại. Dù đã cố lấy lòng nhóm này bằng mọi cách: kể khổ cho họ, tâng bốc các cấp chỉ huy cũ của họ, “lên án cộng sản” thay họ… Thế nhưng, họ vẫn đăng đàn chửi tác giả không tiếc lời, vẫn hô hào biểu tình, tẩy chay cuốn sách. Đau hơn, trên một số diễn đàn, Huy Đức được họ xếp chung vào danh sách “chiêu hồi” như: Bùi Tín, Dương Thu Hương, Vũ Thư Hiên, Trần Khải Thanh Thủy…
———————————-
Kỳ 1: “SỰ THẬT” HAY SỰ… GIẢ?
Phần đầu sách BTC giới thiệu dài dòng về hàng trăm người nổi tiếng mà tác giả đã phỏng vấn, trích nhận xét của những “khoa bảng” ở Mỹ, những nhà văn, học giả trong nước. Rồi thêm phần mục lục dài như “trường ca”; phần chú thích tài liệu dày cộp, phần tặng người này, cảm ơn người kia. Tác giả tâm sự rằng: “Đã chuẩn bị tài liệu hơn 20 năm, viết mất 3 năm. Viết trong ý chí muốn vượt qua nỗi sợ hãi để nói lên sự thật…”. Thế nhưng, đọc xong hết cuốn sách nặng trịch về trọng lượng lẫn những kỳ vọng lớn lao của tác giả, người đọc cũng không biết nó thuộc loại gì? – văn, báo hay sử? Và cái gọi là “sự thật” trong đó đang được độc giả chứng minh ngược lại!
Trong sách, đầu này dẫn nguồn ra vẻ rất khoa học, đầu kia là những chuyện nhặt nhạnh từ những buổi “trà dư tửu hậu” với ai đó. Rất nhiều chỗ chép lại nguyên văn trên báo chí, trên mạng hay từ một lời kể chưa được kiểm chứng nào đó. Độc giả “Người lính già Oregon” nhận xét trên một trang web chống cộng: “Tôi quá lời lắm không nếu đánh giá BTC như những chuyện ngồi lê đôi mách, ai cũng biết rồi, khổ lắm nói mãi, được tác giả góp nhặt lại kể và in thành sách bán tại Mỹ để kiếm tiền, kiếm danh là điều chắc chắn và dĩ nhiên kiếm lợi nào đó về chính trị…”. Đặng Văn Nhâm – một cây bút thuộc “Bên thua cuộc” (theo cách gọi của Huy Đức) đang sống ở hải ngoại đánh giá: “Nếu ai đã dằn lòng chịu khó đọc quyển BTC chẳng cần phải suy nghĩ cũng thừa sức nhận ra lối viết cóp nhặt, vá víu, manh mún lẫn lộn xuyên qua cả hai phía thắng cuộc và thua cuộc, để chèn nhét thêm vào đó những chuyện đầu Ngô mình Sở…”. Tác giả Việt Sơn viết trên blog Bùi Văn Bồng: “Huy Đức đã kỳ công bới móc lịch sử, cố tình đánh tráo lịch sử một cách trơ tráo…”.
Nhiều tình tiết trong sách được tác giả và nhóm “cò mồi chém gió” ra sức quảng cáo, bình luận và nâng thành “phanh phui bí mật lịch sử”; đã bị nhiều bạn đọc phổ biến cho nhau để làm trò cười về sự ngây ngô, ấu trĩ! (như phần viết về ông Lê Duẩn được con rể báo tin quân ta vào Phnom Pênh – Campuchia). Xuất hiện trên các diễn đàn mạng, nhiều người thuộc “Bên thua cuộc” dù đã được tác giả cuốn sách “ưu ái” nhưng họ vẫn phản ứng gay gắt. Có người viết: “Chỉ đọc vài chục trang là không thể đọc được, không thể chịu được sự dối trá”... “Nạn nhân” Phạm Văn Tiền – cựu sĩ quan chế độ cũ nói thẳng: “Nhìn toàn diện, tác giả dường như muốn diễn đạt và dẫn chứng những điều thật sự xảy ra sau cuộc chiến. Nhưng sự thật đó là những điều không thật… Những dẫn chứng bịa đặt”... Đặng Văn Nhâm cũng chung quan điểm: “Sự thật trong BTC của Huy Đức và cả sự thật mà bọn mặc áo thụng xanh đứng ngoài thổi ống đu đủ như Nguyễn Mạnh Hùng, Đinh Quang Anh Thái… chỉ là sự thật của những thằng mù sờ voi...”. Như phần viết về giới văn nghệ sĩ, tu sĩ, trí thức, tư sản của miền Nam sau 30-4-1975, Huy Đức dùng những câu như: “Chiến dịch bắt bớ văn nghệ sĩ kéo dài” (trang 64),… “Những cuộc bắt bớ tương tự kéo dài đến năm 1978”… (trang 67). Rồi Huy Đức trích hồi ký của nhà văn Duyên Anh cho độc giả thấy không khí nghẹt thở của ngày đó. Người đọc cảm thấy văn nghệ sĩ Sài Gòn bị chính quyền cách mạng đàn áp rất khốc liệt từ ngoài đời đến nhà tù. Thế nhưng, nếu đọc hồi ký của Duyên Anh – nguồn trích của Huy Đức, chúng ta sẽ thấy khác. Duyên Anh nói thẳng, ông ta cũng như các nhà văn, nhà báo Sài Gòn (trong đó có những người bị Duyên Anh lên án là nhận tiền của Mỹ để làm báo, làm văn chống cộng sản) bị bắt vì đã thành lập tổ chức đối kháng với chính quyền và bị bắt là đương nhiên. Huy Đức trích Duyên Anh để kể khổ về đời sống trong tù; còn Duyên Anh lại chỉ rõ tên tuổi những tù nhân giàu có ăn gà rôti, thịt bò miếng, phở, bánh cuốn… thoải mái, trong lúc cán bộ trại giam được Duyên Anh mô tả chỉ có cái xe đạp cùn, bịch thuốc rê và ăn độn dài dài. Duyên Anh chống cộng sát khí nhưng ít ra vẫn còn giữ được sự ngay thẳng của ngòi bút. Còn Huy Đức thì ngược lại!
Ở chương “Cải tạo”, tác giả BTC cũng viết bằng “bút pháp” “Lập lờ” như vậy. Huy Đức ra sức tô vẽ (có khi sử dụng cả chuyện nhảm nhí như Phan Xuân Huy mô tả trại cải tạo như trại hè) bi kịch của các gia đình có người đi cải tạo để ngầm “lên án cộng sản”. Nhưng Huy Đức lại không nói đến những nhóm tàn quân hoạt động phỉ, hàng trăm tổ chức phản động nhen nhóm hoạt động vũ trang, thậm chí lập căn cứ ngay trong lòng các đô thị. Huy Đức không nói đến máu của hàng trăm cán bộ, chiến sĩ, nhân dân vẫn phải đổ tức tưởi sau ngày thống nhất đất nước. Thậm chí quên luôn một bộ phận của chế độ cũ hồi ấy đã ra sức phá hoại cuộc sống yên vui của nhân dân sau ngày giải phóng; gây tang tóc cho nhiều gia đình qua các vụ cướp bằng vũ khí rất dã man để lấy vàng vượt biên. Những vụ cướp như vậy diễn ra khắp các thành phố miền Nam, nhiều nhất là Sài Gòn sau ngày giải phóng. Đó cũng là những năm bọn Pônpốt bắt đầu quấy phá, xâm lấn từng phần lãnh thổ của ta, tàn sát dân ta. Trong bối cảnh “thù trong giặc ngoài”, vận mệnh đất nước lại bị đe dọa như vậy, không lẽ chính quyền cách mạng phải đi năn nỉ hơn một triệu tay súng chuyên nghiệp của “bên thua cuộc” đừng làm loạn? Nếu không chọn giải pháp đưa họ vào các lớp, các trại cải tạo thì quản lý đội quân to lớn, được tổ chức chặt chẽ cùng kinh nghiệm chiến đấu này bằng cách gì? Cũng cần nhắc lại rằng, nhờ chính sách khoan hồng của cách mạng, hơn một triệu tay súng “bên thua cuộc” đã trở về trong vòng tay của dân tộc, chứ không phải đối diện với máy chém như đã từng xảy ra ở miền Nam dưới thời chính quyền do Mỹ dựng lên! Nếu tác giả BTC đọc thêm vài “Hồi ký cải tạo” được xuất bản ở Mỹ, sẽ thấy ngay cả những cây bút căm thù cộng sản đến tận xương tủy cũng không viết về “chương cải tạo” phiến diện, và nịnh “bên thua cuộc” thái quá như Huy Đức! Ở hải ngoại, trong vài năm gần đây, các loại hồi ký “Cải tạo”, “Vượt biên” đã bị giới nghiên cứu và bà con Việt kiều chê là luẩn quẩn, mốc meo… thì BTC với hơn 1/3 toàn chép lại chuyện “mốc meo” đó, có gì để gọi là ghê gớm, bí mật để tác giả phải ầm ĩ là “vượt qua sự sợ hãi nói lên sự thật”?
BTC với cách nhìn phiến diện như thế về lịch sử, nhưng lại được ông Trần Hữu Dũng (Đại học Wright, Ohio, USA) cố thổi lên là “cuốn sách hay nhất về lịch sử Việt Nam sau 1975” thì đúng là chuyện khôi hài!
Tác giả khoe chuẩn bị cho sách BTC mất 20 năm. Cái đó làm người ta ngưỡng mộ lao động miệt mài của tác giả, nhưng “cần cù bù khả năng” không phải là con đường tất yếu đến với chân lý khoa học. Sự cần cù của Huy Đức không thể bù đắp cho khả năng tổng hợp, phân tích biện chứng cùng với thế giới quan và phương pháp luận khoa học của người viết sử. Tác giả như bị mất phương hướng trước đống tài liệu quá lớn, ngộ nhận và hoang tưởng về khả năng “nổ như trái bom” của cuốn sách nên mụ mẫm, tự mình làm u mê mình. Tác giả “nhai lại” rằng cuộc chiến đó là “huynh đệ tương tàn” nên mới đặt cuốn sách là “Bên thắng cuộc”. Huy Đức dùng lại câu của Nguyễn Duy: “Suy cho cùng trong mỗi cuộc chiến tranh bên nào thắng thì nhân dân đều bại” để mở đầu. Nhưng lịch sử cuộc chiến tranh Việt Nam không phải như vậy. Sau trận Điện Biên Phủ, Pháp thua, dân Việt Nam chấm dứt 80 năm nô lệ để trở thành người. Theo Hiệp định Genève, Việt Nam tạm chia làm hai miền, sau hai năm sẽ tổng tuyển cử thống nhất đất nước. Nhưng Mỹ đã nhảy vào thay Pháp, biến miền Nam trở thành thuộc địa kiểu mới và tiền đồn chống cộng nhằm chia cắt vĩnh viễn Tổ quốc Việt Nam. Dân tộc ta không tự vạch ra vỹ tuyến 17 để đánh nhau thêm 21 năm nữa. Với khát vọng “Không có gì quý hơn độc lập tự do”, dân tộc Việt Nam không có sự lựa chọn nào khác là “đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào”. Đánh xong thì phải có chính sách quản lý, bảo vệ và xây dựng đất nước. Đơn giản và rõ ràng như vậy. Việc gọi cuộc chiến tranh giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước là “huynh đệ tương tàn” hay “chiến tranh Nam – Bắc” chỉ là lý lẽ ngụy biện của những kẻ quỳ gối, muốn trốn tránh mặc cảm làm nô bộc cho ngoại bang. Lý lẽ đó bị đào thải rồi, bây giờ Huy Đức xài lại để được đám cò mồi tung hê là “nhận thức mới”!
Rõ ràng, cuốn sách BTC đã “chém gió” quá đà, cho nên từ thiếu sót, sai lầm này dẫn đến thiếu sót, sai lầm lớn hơn là dễ hiểu và nó bị nhiều phản ứng cũng là lẽ tất nhiên!
(Còn tiếp)
S.Lam nói
“Cuốn sách của anh cũng làm cho bọn chống cộng quá khích đang ăn welfare chờ ngày xuống lỗ,những cái “đầu đặc ngu xuẩn”(hiện nay còn muốn xin xỏ bon VC và My thi hành lai hiệp định Paris!) nhâu nhâu như bầy chó dữ xông vào đả kích anh ! Anh bây giờ đi giữa 2 lằn đạn,nhưng có chúng tôi,đa số những người VN thầm lặng ở trong nước và hải ngoại sẵn lòng thông cảm và ủng hộ anh !”
(ngưng trích)
Đừng quá giận mất khôn
Thích hay không là quyền của mình, mỗi người có một quan điểm riêng, đây là xứ tự do khi nhận xét về người khác, ta phải tôn trọng lẫn nhau, không thể nói người ta là bầy chó dữ được.
Mình nóng nẩy chửi người ta là chó dữ thì chính mình cũng đã hung hăng như chó dữ rồi. Không thể vơ đũa cả nắm chửi người ta là bọn ăn trợ cấp, sắp chết, thế thì mình hay lắm sao, nội cái giọng thiếu giáo dục cũng chứng tỏ mình là dân ma cô rồi
NMN
Viết coms như <S Lam là qúa NÔNG NỖI và LỖ MÃN –
Cái bản chất hung hăng cuả những thành phần xuất thân từ nền giáo dục XHCN ( xuống hàng chó ngựa) – baọ lực chuyên chính – côn đồ …. lậm quá sâu !!! – gốc gích CS nòi !!! có lẽ bạn ta thuộc vào caí HỆ cùng với NTD = Bitch….. nó bộc lô chân tướng cuả nhưng “đinh cao trí tuệ”. chưa kịp hôi nhập !
Mơì “quý em” đọc thêm :
mẹcộng says:
18/01/2013 at 22:54
Tất cả nhửng người Việt hải ngoại liếu chết ra đi để TNBC(tìm tự do trong cái chết)
đều kinh qua nhửng thái độ lời nói (láo) hành đông (ăn cướp phi nhân tính )của vc nên đều chốngcộng ,dù âm thầm hay bày tỏ chính thức…Vậy cái số người do đảng đưa qua ,do du học,do tìm cách trốn qua để hưởng thụ khi đả tham nhủng lường gạt ăn cướp bằng mọi cách,con cán bộ ,viên chức ,bọn việt gian ,tay sai ,bọn trở cờ mới là THIỂU SỐ.
Mi là chó gì mà gọ nhửng người chống cộng ,làm bẩn chinh nghỉa của người Việt tự do ? Đừng LÁO XƯỢC ,MẤT DẠY của thứ con không mẹ sinh cha dạy như vậy.
Nhửng tên chống cộng qúa khich củng đáng bậc ông cố nội ,bà cố ngoại mi.Họ chống cộng vì sao thì nên về Hà nội hỏi lại cha ông mi xem sao ?
Không có chống cộng quá khích mà chống cộng chưa đủ ,,chưa tới độ quá kích .Phải chống cộng QUẮKHICH HƠN nửa kià,thằng Công con à ! (mc) -
Thêm một lời cám ơn MC !
_ Với S Lam ! _ Không chỉ riêng tôi mà rất nhiều người cảm thấy BỊ XÚC PHẠM quá nặng nề ! Noí thế không có nghiã là trách móc gì đâu ! Có lạ gì – những “bộ phận” tương cận như thế ! -Nên chỉ CƯỜI KHÌ độ lượng !
Đọc coms cuả nhị vi NMN và MC .. thấy được cái THIỆN TÂM cuả người lớn , nên chi tôi cũng tiếp tay, bỏ một chút công sức gõ thêm mấy dòng “Giận thì giân mà thương thì thương” phaỉ không qúy vị !
Chào kính mến
Gởi BuiLan : chú mày học đến lớp mấy mà viết tiếng Việt trật chính tả,văn phạm tùm lum vậy ? Chịu khó học lại tiếng Việt vài năm rồi hãy nên viết “còm” cho mọi người đọc,đồng ý chứ?
Chúc mừng anh Huy Đức
Khi báo CATP lên tiếng tấn công sách “Bên Thắng Cuộc” của anh, thì đây là một dấu hiệu đáng mừng vì “thuốc đã bắt đầu thấm”.
Câu trả lời cho báo CATP cũng đơn giản; không phải “chém gío” mà đã “Vượt qua sợ hãi”!
Công an là lực lượng bảo vệ chính trị cho nhà nước csVN, họ có rất nhiều quyền ưu tiên để…sướng. Thành ra các cò mồi viết cho báo công an toàn là….giang hồ đệ nhất láo của chế độ cộng sản…
Giọng điệu nhân nghĩa (bà lang trọc), yêu nước, yêu dân, của các cò mồi chuyên viết bình loạn về tâm huyết bảo vệ an ninh cho…nhân dân VN, về đạo đức…Hồ chí Minh, về Việt gain bán nước, về thế lực thù địch…
Dân ngu và cán Cộng nghe rất là….khoái tỉ….
Nhưng người Việt nạn nhân của VC trong nước cũng như hải ngoại, nghe đều….muốn mữa.
Không hiểu tiên tổ VN mình vô phước hay sao, mà VN lại có những em vẹm chuyên đóng kịch lịch sự, mà… láo trời thần. Gạt người từ đời này sang đời khác một cách…tỉnh rụi. Luôn hát như thiệt.
Trên DCV có mấy em chắc cũng từ báo công an VC…
Đọc những còm của em Người HN, hay Người tự do, thấy rỏ nhất.
Tien ngu nhắc đến anh hả, này dân VN có phước đó, có phước mới đuổi được quân xâm lược và bọn bán nước đi chứ, hy vọng nhà em tienngu cũng có phước, được sống yên lành ở trên trái đất này, nhưng nếu chú em cảm thấy vô phước thì cũng đừng cho là cả dân tộc vô phước nghe em, mà nếu em tienngu có cảm thấy vô phước thì nên xem lại cách sống của mình, chứ cứ gồng mình lên chửi hoài thì dễ vô phước tiếp đó em!
Mÿ xâm lược ? Sao không lấy cục đất nào của VN ?
VNCH bán nước? Sao…Dám đánh Tàu 1974 ở đảo Hoàng Sa ?
VC yêu nước? Sao Phạm Văn Đồng bán biển VN cho Tàu 1958 ?
Tàu là đồng chí Anh,Em? Sao Đặng Tiểu Bình xua quân xâm lấn VN 1979 ?
Dân VN có…Phước..sao được sắp hạng nghèo khổ nhất thế giới ?
Gái VN có…Phước..sao VC cho ngoại nhân tụt quần lựa tựa Heo Gà ?
Hãy nhớ lời tiên tri:
VNCH còn, là còn tất cả. VNCH mất, là Mất tất cả !
Đừng nghe những gì CS nói. Hãy nhìn Kỷ những gì CS làm!
Bởi vậy, loại trâu bò Người HN làm sao hiểu những điều Phải Trái ở trên ! ?
Thôi hãy để…loại Trâu Bò… Gầm đầu….Gặm cỏ !
Những thằng đã và đang bán nước cho Trung cộng của tập đoàn cọng sản Việt nam tụi bây còn sờ sờ ra đó sao tụi bây không đánh đuổi đi. Chừng nào thấy bọn cọng sản tụi bay dám mang quân ra chống lại các “tàu lạ”, chiếm lại được Hoàng Sa Trường Sa Ải Nam Quan đang bị xâm lấn chiếm đoạt bởi quân xâm lược Trung quốc thì hẵng mở miệng mà sủa. Thật khốn nạn cho những kẻ “hèn với giặc ác với dân” đời đời sẽ bị dân Việt nam phỉ nhổ.
Khều anh cò Người HN nhãy đong đõng, thanh minh thanh nga khoe…có phước om sòm,
Cũng vui…
Càng điên lên, càng hát…sãng. Bình tỉnh đi anh cò à..
Phải cố viết nịnh nhà nước VC hay hơn các bài đã đăng trên báo công an, mới ăn tiền, mau lên lon.
Nịnh trơ trẽn quá như Tố Hữu thì thiên hạ…cưới ruồi, phải nịnh khéo khéo hơn tí…
Chúc anh cò may mắn.
“…này dân VN có phước đó, có phước mới đuổi được quân xâm lược và bọn bán nước đi chứ…” (Người HN)
Bạn Người HN thích nói đùa nhỉ?
Điều mà nhà nước csvn thường rêu rao tuyên truyền trong mấy chục năm qua rằng thì là; “đánh cho Mỹ cút, “ngụy” nhào“, và… “đuổi được quân xâm lược và bọn bán nước” …khiến cho nhiều người “nhẹ da” tin theo…
Thế nhưng thực tế thế nào?
Pháp, Mỹ đã cút về nước mà… không lấy theo một thước đất nào cả, nước Việt Nam vẫn còn nguyên vẹn…từ “Ải Nam Quan đến Mũi Cà Mau”, và người Việt Nam vẫn hãnh diện rằng:
Nhà Việt Nam,
Nam Bắc Trung sáng trưng Á Đông
Bốn ngàn năm đó văn hóa xây đắp bao kỳ công
Người Việt Nam cân quắc bao anh hùng,
Từng phen nức danh dưới trời Á Đông
Ai ơi đừng phân chia Nam Bắc Trung,
Một nhà Việt Nam.
Nam Bắc Trung chung giòng
Dân con Việt Nam hằng mong
Bền tâm cố xây nhà Việt Nam
Nam Quan cho đến Cà Mau,
Là nhà Việt Nam non nước tươi một màu,
Yên vui anh trước em sau
Đừng có xa nhau mà lòng tan nát đau
Khăng khăng thề tay nắm tay
Cùng khao khát say ánh
vinh quang sáng soi ngợp trời
Nhà Việt từ đây
Trung Nam Bắc cùng một lòng mừng vui….
Quá tuyệt vời…đúng không?
Còn “bọn bán nước”…thì đã quá rõ ràng; Không chỉ ông HCM và Phạm Văn Đồng với công hàm 1958, mà cả đám lãnh đạo csvn qua những HĐ bán đất năm 1999, và HĐ bán biển năm 2000… khiến VN ta mất cả hàng héc ta đất biên giới, và hàng chục ngàn km2 biển, một phần của vịnh Bắc-bộ nữa!!!
Ải Nam Quan và Thác Bản Giốc ngày nay đã thuộc về TQ, Hoàng Sa và Trường Sa đã nằm trên bản đồ lưỡi bò của TQ…Thế mà lãnh đạo csvn không dám hé miệng, hở môi! Lãnh đạo csvn hèn quá!
Buồn quá phải không bạn Người HN?
Dân VN dưới “chế độ mới” có hạnh phúc không? Câu hỏi này kể ra hơi bị khó trả lời đấy!
Hãy xem:… Cuộc sống của Nhạc sĩ Trúc Phương dưới chế độ csvn như thế nào?
Điều này thì Người HN cũng như tôi đã thấy rõ;…Cán bộ, đảng viên trung và cao cấp thì sống quá sung sướng, phè phỡn trên đống bạc…nhờ cướp được của nhân dân qua tham nhũng, cửa quyền, thối nát, hoặc đục khoét của nhà nước…(gọi là giàu bất chính)!
Còn đảng viên và cán bộ cấp thấp cũng chỉ là nạn nhân như bao nhiêu nguời dân VN nghèo khác…cuộc sống cũng chua chát, bệ rạc lắm!
Theo nhận xét của tôi, thông thường Người HN không quá khích, đối thoại khá lịch lãm, tử tế. Tôi thích trao đổi với Người HN là thế…
Mềnh chỉ trình bày chuyện có thật, mà nó bảo mềnh…chửi bới. Đúng nà âm mu…cả vú lấp miệng em
Nghe con cò Người HN, Người tự do, hăm he Tiên Ngu sẽ…vô sổ đỏ, vô…phước…
Run..teo dế…
Cái điệu này chắc phải mua…khoá sắt quá. Không thôi cò mồi xịt công an, chúng nó…đớp mất giống.
Vừa phải thôi nghe anh cò, Tiên Ngu tối nay không ngủ ngáy gì được, nhất định sẽ thưa các anh ra toà án…chị Hồng, tội hăm dạ, khũng bố tinh thần đó nghe.
Cần gì phải nói tới bọn vô loại cọng sản, nếu chúng nó hay thì thế giới đã không đặt chúng ra ngoài vòng pháp luật.
Hoan hô anh Huy Đức ! Cuốn sách của anh không những làm cho bọn khốn nạn cộng sản ở VN (chủ yếu là bọn chó đẻ công an phụ trách văn hóa) ra sức bôi nhọ anh,thử hỏi trong thời gian sau 30/4/75,ai là người có điều kiện tốt nhất để “ngồi lê đôi mách” thu thập hết tất cả những chuyện tàn ác,vô học,hèn nhát…mà “bên thắng cuộc” đối xử với “bên thua cuộc” (tức là đại đa số đồng bào miền Nam) ? chính cái nghề phóng viên của anh giúp anh có đủ tư liệu sau này để viết cuốn sách.Cuốn sách của anh cũng làm cho bọn chống cộng quá khích đang ăn welfare chờ ngày xuống lỗ,những cái “đầu đặc ngu xuẩn”(hiện nay còn muốn xin xỏ bon VC và My thi hành lai hiệp định Paris!) nhâu nhâu như bầy chó dữ xông vào đả kích anh ! Anh bây giờ đi giữa 2 lằn đạn,nhưng có chúng tôi,đa số những người VN thầm lặng ở trong nước và hải ngoại sẵn lòng thông cảm và ủng hộ anh !
Nói với S.Lam
anh mạ lỵ người Việt hải ngoại mà đòi đại diện cho người Hải ngoại? ai cho phép anh thế?
Bỏ đi tám
NVHN
Tôi mạ lị người Việt hải ngoại hay là chỉ mạ lị thiểu số ít ỏi những tên chống cộng quá khích ngu xuẩn,làm bẩn chính nghĩa của người Việt tự do ?
Tất cả nhửng người Việt hải ngoại liếu chết ra đi để TNBC(tìm tự do trong cái chết)
đều kinh qua nhửng thái độ lời nói (láo) hành đông (ăn cướp phi nhân tính )của vc nên đều chốngcộng ,dù âm thầm hay bày tỏ chính thức…Vậy cái số người do đảng đưa qua ,do du học,do tìm cách trốn qua để hưởng thụ khi đả tham nhủng lường gạt ăn cướp bằng mọi cách,con cán bộ ,viên chức ,bọn việt gian ,tay sai ,bọn trở cờ mới là THIỂU SỐ.
Mi là chó gì mà gọ nhửng người chống cộng ,làm bẩn chinh nghỉa của người Việt tự do ? Đừng LÁO XƯỢC ,MẤT DẠY của thứ con không mẹ sinh cha dạy như vậy.
Nhửng tên chống cộng qúa khich củng đáng bậc ông cố nội ,bà cố ngoại mi.Họ chống cộng vì sao thì nên về Hà nội hỏi lại cha ông mi xem sao ?
Không có chống cộng quá khích mà chống cộng chưa đủ ,,chưa tới độ quá kích .Phải chống cộng QUẮKHICH HƠN nửa kià,thằng Công con à !
(mc)
Rât tiếc!
Một người có nhận định đúng đắn như ông S. Lam, nhưng vì thiếu kềm chế, dùng những lời lẽ thiếu ngôn khoan đã làm cho ý kiến của mình trở thành vô dụng! Thật đáng tiếc!
Gởi Mẹ cộng(Mẹ mìn?)
Ha ha thế là chạm nọc rồi ! Để ta “sửa lưng” cho chú mày ít lời :
1/ Cái mà chú mày gọi là”Thiểu Số”bây giờ nhiều lắm,tràn đầy hải ngoại chứ không phải thiểu số đâu !
2/ Không phải cứ tuổi “ông cố nội,bà cố ngoại” là không bị chửi đâu ! Hồ chí Minh cũng tuổi ông cố ngoại chú mày nhưng vì làm bậy nên cũng bị mọi người chửi như chó ! Nhiều tên càng già càng ngu,càng làm những việc “bullshit” thì càng đáng bị chửi !
3/Chính vì cái não trạng “cần qua khích hơn nữa”như chú mày mới sinh ra những anh hùng núp váy đàn bà cỡ Lý Tống,gần 40 năm sau khi “chạy vãi cứt” ra rồi,hò hét mãi bên này có làm rụng sợi lông nào của bọn VC đâu !
Bút Thép VN sẵn sàng cho mượn sân, mượn nhà để các vị nói chuyện đàng hoàng tử tế với nhau.
Còn muốn chửi nhau, cãi nhau thì nên đứng ở nhà mình hay là sang nhà đối phương mà chửi. Đừng đến sân nhà Bút Thép chửi vọng, khó coi lắm!
Xin chấm dứt chửi nhau ở đây. Mời S. Lam vào nhà dùng nước trà hoặc về nhà nghỉ ngơi cho khoẻ.
Xin lỗi ông BTVN :vì kỹ thuật của báo DCV không cho phép trả lời (Reply) lần thứ 3 nên tôi không thể trực tiếp trả lời comment của MC (nói cụ thể: không có hàng chữ REPLY dưới comment của MC),việc chẳng đặng đừng nên phải mượn tạm chỗ của ông để trả lời.Rất tiếc mong ông thông cảm ! Cảm ơn ông,tôi đang uống …nước trà và sẽ không trả lời thêm cho bất cứ ai về đề tài này !
Tưởng là trích dẫn ai, hóa ra là trích dẫn ông Đặng Văn Nhâm, người từng có một nhận định như thế này:
“Riêng tôi, chỉ cần nhìn qua bìa sách, in đen trắng với hình chụp một chùm loa phóng thanh cổ lỗ sĩ treo chơ vơ trên ngọn cột đèn điện khẳng khiu lập tức cũng đã nhận ra ngay thực chất của loại sách tuyên truyền chính trị kiểu rẻ tiền này.” (Xem toàn bài: http://nghiathuc.wordpress.com/2012/12/26/ben-thang-cuoc-duoi-cai-nhin-cua-ben-thua-cuoc-bai-i-dang-van-nham/)
Khi một người nhìn vào hình bìa sách của Huy Đức mà viết ra một câu như thế để làm nền tảng cho những nhận định của mình, ta có thể tin được ở chất lượng của những nhận định, phân tích và đánh giá của hắn ta hay không?
Nhận định của ông Nhâm mà tôi trích ở trên đã nói quá rõ về trình độ xem, đọc và hiểu của ông ta.
Với trình độ đó, không có gì đáng ngạc nhiên khi ông viết ra những cuốn sách để rồi bị kiện về tội mạ lỵ và đã nhận lãnh phán quyết của tòa án ở Mỹ. (Xem: http://www.buddhismtoday.com/viet/tintuc/DangVanNham.htm.)
Tại sao báo Công An trích dẫn Đặng Văn Nhâm? Đó chẳng qua là “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”!
Đọc ba cái đồ ba láp này chỉ tổ uổng tiền, uổng thì giờ và uổng công… tức!
chinh nghĩa mà để dân đói mất tư do dân chủ sao? nếu đừng chiếm miền nam thì bây giờ dân ta có thua gì Hàn Quốc…tiếc wá, biết bao nhiêu mạng sống của đờng bào 2 miền…tôi cho dân miền nam wá…VN mà chưa mở cửa kinh tế thị trường như phương tây thì còn thua thằng Bắc Hàn, khi mở cửa có tiền vô thì chúng nó thay nhau ăn hết của dân bây giờ với núi nợ dân lại phải è cổ ra gánh, khi nào mà bế tắcc wá thì bán “lúa non” cho thằng TQ, nó sẽ lấy đảo để trừ nợ dần, còn nếu rục rịch biểu tình thì sẽ có Thiên An Môn thứ 2…hix
“Ta đánh là đánh cho Liên Xô , Trung Quốc” mà chính nghĩa cái gì? Từ Hồ Chí Minh , Lê Duẩn cho đến đời Nguyễn Phú Trọng biết bao nhiêu phát ngôn làm tay sai cho Tàu Cộng công khai. Lãnh tụ và Lãnh Đạo Cộng Sản Việt Nam là những kẻ đáng phỉ nhổ ! Không biết nhục hay sao mà còn khoe khoang “chính nghĩa” , “chiến thắng” !
Không biết ai mặc cảm,chứ đã chiến thắng rồi vẫn bắt bên thua cuộc,hành hạ,hành quyết,lại còn kỷ niệm tung hô mổi năm,chính nghỉa tự nó sống,nhân dân sẽ có thái độ buồn vui mổi khi đến ngày kỹ niệm thông nhất đất nước.hãy im lặng quan sát đảng đừng có chủ trương gì cả,cứ đến ngày 30 tháng 4 xem nhân dân thái độ của họ như thế nào.lúc đó ta mới biết chính nghĩa của ta giá trị ra sao…