WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Hoa Sim ngày 17-2 – In Remembrance of the Border War

Bản tiếng Anh ở phía dưới. Kindly scroll down for the English translation.

Nếu em lên biên giới
Em sẽ gặp bạt ngàn hoa…
Hoa sim, giữa đồi nắng gió, tím như ai chờ mong
Sắc hoa sim yêu thương trong lòng nguời lính trẻ
Chờ ai nên tím ngát bồi hồi
giữa biên cương…

Những ca từ đẹp đẽ và lãng mạn này của tác phẩm “Hoa sim biên giới” đã được nhạc sĩ Minh Quang sáng tác dựa trên cảm hứng từ chuyến công tác ở biên giới phía Bắc năm 1979 và hoàn chỉnh năm 1984, giữa thời kỳ căng thẳng trong quan hệ Việt Nam – Trung Hoa. Không lâu trước chuyến công tác của ông, ngày 17-2-1979, những tiếng súng đầu tiên đã vang lên trên bầu trời biên giới phía Bắc Việt Nam, báo hiệu sự trở lại của những đoàn quân xâm lược Trung Hoa, 190 năm sau thất bại của họ trước quân đội Tây Sơn ở Đống Đa – Ngọc Hồi.

Hoa Sim Biên Giới. Sáng tác: Minh Quang. Trình bày: Việt Hương

Nửa triệu binh sĩ, dân công thuộc 9 quân đoàn chủ lực của quân đội Trung Quốc và nhiều lực lượng quân sự khác đã được Trung Quốc huy động.

5 giờ sáng ngày 17-2-1979, họ đồng loạt tấn công chúng ta trên toàn tuyến biên giới phía Bắc. Trong cuộc chiến tranh kéo dài một tháng này, họ đã tiến sâu vào lãnh thổ Việt Nam, có lúc chiếm được các thị xã Lạng Sơn, Lào Cai, Cao Bằng, giết hại 10.000 dân thường và phá hoại gần như hoàn toàn mùa màng cùng nhà cửa, gia súc của người dân biên giới.

Cũng trong một tháng khốc liệt đó, có ít nhất 10.000 người lính Việt Nam đã nằm xuống trên những ngọn đồi, mạch suối, chiến hào, cùng hàng vạn người khác bị thương. Họ đã ngoan cường chiến đấu để giữ vững bờ cõi Tổ quốc, đẩy lùi những đoàn quân xâm lược vào ngày 18-3. Ngày nay, bạn có thể tìm thấy bia mộ của họ ở khắp các nghĩa trang các tỉnh biên giới phía Bắc, hài cốt của nhiều người còn chưa được quy tập, thậm chí còn chưa bao giờ được tìm thấy. Họ vĩnh viễn hóa thân mình vào đất quê hương, vì hình hài xứ sở.

Vì nhiều lý do, họ đã không được tưởng nhớ một cách xứng đáng trong suốt 34 năm qua. Giới trẻ ngày nay thậm chí hầu như không còn khái niệm về năm 1979 và những người lính, có khi cũng trẻ như họ, đã hy sinh để bảo vệ Tổ quốc. Chúng ta không được phép để họ bị lãng quên cùng với những ký ức rời rạc của người già.

hoa sim bien gioi2 17-2

Ngày 16-2 vừa qua, một nhóm nhân sĩ, trí thức đã phát đi lời kêu gọi tưởng nhớ sự hy sinh của những người lính biên giới, với những hành động thiết thực.

Trong mỗi nhà, trên mỗi sạp hàng ở chợ, ở cửa hàng, ở lớp học, ở các nghĩa trang liệt sĩ, các tượng đài anh hùng cứu nước hay ở bất cứ nơi trang nghiêm nào có thể trên toàn quốc, hãy thắp lên một nén nhang, cắm một bông hoa hay một bình hoa, vòng hoa với dòng chữ: “Tưởng nhớ những người con yêu của Tổ quốc đã ngã xuống trong cuộc chiến đấu chống quân xâm lược Trung Quốc tại Biên giới phía Bắc, biên giới Tây Nam, tại Hoàng Sa và Trường Sa“.

Hãy viết hay dán dòng chữ đó trước cửa mỗi ngôi nhà, căn hộ của mỗi gia đình chúng ta.

Để hưởng ứng lời kêu gọi đó, chúng tôi kêu gọi sử dụng biểu tượng Hoa Sim để tưởng nhớ các chiến sĩ đã hy sinh trong cuộc chiến tranh biên giới 1979. Xuất phát từ ca khúc nổi tiếng về những người lính trẻ mang tên “Hoa sim biên giới” của nhạc sĩ Minh Quang, chúng tôi cho rằng đó là biểu tượng gắn liền với những người lính biên cương và đã đi vào lòng người dân Việt Nam từ hàng chục năm qua.

Hãy cắm Hoa Sim trên bàn thờ vào ngày 17-2, hãy cắt hình Hoa Sim treo trước cửa mỗi nhà, hãy mang Hoa Sim tới nghĩa trang của các anh, hãy in Hoa Sim lên áo, hãy cài Hoa Sim ở ngực trái, hãy đặt Hoa Sim vào avatar, hãy hát về Hoa Sim, và về các anh, các chị…

Hơn bao giờ hết, hãy để cả dân tộc luôn nhớ về các anh, các chị như một cách chúng ta trân trọng lịch sử, như một cách để chúng ta trưởng thành.

***

IN REMEMBRANCE OF THE FEBRUARY 17 WAR

Dear, if you ever go to the border
you’ll find plenty of rose myrthes
shining their colour of purple
in that windy and sandy land.

They are as purple as the colour of faith
in the heart of the young soldiers
in the land of the border…

These beautiful lyrics of the song “Border Rose Myrthes” by songwriter Minh Quang arose from the inspiration he found in a 1979 trip to the northern border of Vietnam. The song would later be completed in 1984 amid tensions between Vietnam and China. Not long before his trip, on February 17, 1979, first sounds of gunfire echoed in the border area between the two countries, marking the return of Chinese invaders 190 years after their defeat in Dong Da, Ngoc Hoi (now part of Hanoi).

hoa sim bien gioi 17-2

500,000 Chinese soldiers and civil defend servants from 9 combat corps of the PLA, together with many other military units, were deployed. At 5am, February 17, 1979, they opened fire, launching a large offensive across the entire northern border of Vietnam. In the brief war which lasted for only one month, the Chinese made an incursion deep into Vietnam, capturing some bordering cities including Lang Son, Lao Cai, Cao Bang, slaughtering approximately 10,000 civilians, destroying all crops and properties of the local people.

Within that savage war, at least 10,000 Vietnamese soldiers were killed, and they lay down over the hills, along the streams, in the trenches of the border area. Thousands of soldiers were injured. They were unyielding in fighting to defend national land and pushing back forces of invaders at last on March 18. Today, their graves can be found in every cemetery in northern provinces. Many remains have not been repatriated or even found, and the dead soldiers remain sand and dust permanently.

Those heroes, for many reasons, have not been commemorated during the past 34 years. Young generations today have almost no idea about the 1979 border war and about the soldiers, possibly of the same age as they are now, who sacrificed the life for the sake of the country.

We must never let those dead heroes fall into oblivion.

We people will never forget

On February 16, 2012, a group of Vietnamese intellectuals called on people to take activities in commemoration of the soldiers in the border war. “Would you please, in every house, every market stall, every shop, every class and school, every cemetery, in any sacred place across the nation, burn an incense, place a flower or a garland with dedication reading, ‘In commemoration of the beloved sons and daughters of the motherland, who passed away in the defensive war against Chinese invaders in the northern border, the southeastern border, the Spratly and the Paracel islands. Would you please carve these words on the door of every house of us?’”

In support of this call, we urge people to use rose myrthes as a symbol to commemorate our soldiers who slipped away in the border war of 1979. Given the famous song by Minh Quang about young soldiers, “Border Rose Myrthes”, we believe these flowers should be regarded as the symbol of border soldiers, which has been engraved on Vietnamese hearts for dozens of years.

Kindly place rose myrthes on the altar of your home on February 17, decorate your home with rose myrthes, bring rose myrthes to the soldiers’ cemeteries, print rose myrthes on your T-shirts, pin rose myrthes on your clothes, use rose myrthes as your Facebook avatar, sing about rose myrthes, and about those dead soldiers.

And, more than ever before, please let the whole nation keep thinking about them as a way to demonstrate our deference to history and to become a mature people.

Trịnh Hữu Long – Phạm Đoan Trang

2 Phản hồi cho “Hoa Sim ngày 17-2 – In Remembrance of the Border War”

  1. Quê hương tôi says:

    Ai thực sự đang cai trị Việt Nam? Trung cộng xâm lăng, thôn tính Việt Nam để đạt mục đích gì?
    Ngăn chặn không cho người Việt Nam làm lễ tưởng niệm, dâng hoa cho hàng chục ngàn liệt sĩ Việt Nam đã hy sinh trên chiến trường biên giới vì bão vệ lãnh thổ, dân tộc Việt Nam, điều này đã chỉ cho mọi người Việt Nam chúng ta thấy rõ nước Việt Nam không còn được cai trị bởi người Việt Nam! Cai trị Việt Nam hiện nay là Trung cộng! Mười bốn kẻ trong cái gọi là bộ chính trị chỉ là những kẻ nhận lệnh, thi hành lệnh của Trung cộng!
    Vì Trung cộng là chủ của Việt Nam nên người Việt Nam chỉ có thể thờ “liệt sĩ Trung cộng”! Đây chính là lý do để những cái bị thịt trong bộ chính trị ra lệnh cấm tưởng niệm liệt sĩ trận vong Việt Nam! Hành động hôm nay của bộ chính trị cộng sản đã nói rõ ràng rằng: Người Việt Nam đã mất nước! Đồng bào Việt Nam, nhân dân Việt Nam giờ đây đã là những kẻ vong gia, thất thổ ngay trên chính quê hương của mình!
    Mục tiêu của Trung cộng khi chiếm Việt Nam là gì?
    - Trung cộng chiếm Việt Nam để có thêm tài nguyên thiên nhiên, thị trường kinh tế sinh lợi tức để nuôi số dân 1 tỷ 450 triệu người dân Hoa lục và làm giàu cho những tên tư bản đỏ Trung cộng; có người cho Trung cộng xài (!) đồng thời có thêm đất để di dân Trung cộng vào Việt Nam! Trung cộng không chiếm Việt Nam để cho những quan chức cộng sản Việt Nam làm giàu bản thân. Dân Trung cộng giờ này còn phải chịu cảnh ăn bửa đói bửa no, người dân nông thôn vẫn còn phải ăn độn, ăn bắp, không đủ tiền mua gạo trắng để ăn, nên Trung cộng nhất định không chiếm Việt Nam để làm giàu cho tham nhũng Việt Nam.
    - Chiếm Việt Nam, Trung cộng phải kềm kẹp nhân dân Việt Nam thật chặt, thật sắt máu. Mặt khác, Trung cộng cũng phải lấy lòng 82 triệu dân Việt Nam bằng cách:
    - Chém đầu tham nhũng!
    Tất cả quan chức hạng gộc Việt Nam hiện nay có mấy ai không dính líu đến tham nhũng?
    Chém đầu tham nhũng Việt Nam có mấy cái lợi lớn cho Trung cộng:
    1- Làm hả dạ dân Việt Nam!
    2- Một tên tham nhũng Việt Nam bị chém đầu, Trung cộng sẽ thay một người “ruột” của chúng vào chổ ấy. Chém đầu tham nhũng VN nhiều chừng nào, Trung cộng sẽ trám nhiều những kẻ do Trung cộng huấn luyện vào những chổ trống ấy nhiều chừng ấy! Bộ máy cai trị VN bằng “người máy” bản xứ, do chính Trung cộng huấn luyện, được thực hiện sớm chừng nào, Trung cộng càng sớm yên tâm rằng Trung cộng nắm chặt Việt Nam chừng ấy! Tất cả những kẻ bắng nhắng hôm nay đều là công cụ trong nhất thời để chúng xử dụng; xử dụng xong là bỏ ngục, diệt sạch, thay người mới, có lợi nhiều lần hơn!
    3- Trong hình thức này, toàn thể quan chức cộng sản hiện nay đều là nạn nhân của Trung cộng! Những quan chức cộng sản hiện nay đang là những con dê chờ tế thần mà bộ máy tuyên truyền của Trung cộng sẽ dùng để tế sống và để có cớ tuyên truyền với nhân dân Việt Nam rằng theo Trung cộng nhất định là không có tham nhũng, là công bằng, liêm chính, chí công vô tư…vì mọi người Việt Nam cùng đều bị Trung cộng cai trị sắt máu như nhau!
    Hãy nhìn gương của Bắc Hàn, có anh nào tham nhũng được? Cuối đời ông nội, Kim II Sung, bỏ Nga, theo Trung cộng, chỉ sau gần 10 năm, toàn cõi Bắc Hàn ngày càng tàn lụn, đến đời Kim Young Il, mọi thứ đã khô kiệt, tất cả chỉ còn lại là giá buốt và nạn đói tràn lan, xác người chết vì đói nằm đó đây…ghê rợn,cho mãi đến đời cháu nội bây giờ, Kim Jong-Un, Bắc Hàn còn gì nữa để tham nhũng được?
    Những tên bán nước Việt Nam ảo tưởng rằng theo Trung cộng sẽ giữ được ghế, vì thế chúng đã tặng không đất nước và con người Việt Nam cho Trung cộng, để cho hơn 82 triệu dân Việt Nam, hơn ba triệu đảng viên trong đó có vô số người là bà con, dòng họ của những tên bán nước…trở thành những nạn nhân hoàn toàn không có gì bão vệ, bị Trung cộng tha hồ tùng xẽo bởi những trận thanh trừng, thanh lọc đầy gió tanh mưa máu…do chính Trung cộng phát động bằng cách giật dây tay sai!
    Sự kiện thanh lọc đảng cộng sản đang xãy ra và sẽ xãy ra càng lúc càng dồn dập để sau cùng cả nước sẽ phải khiếp vía vì sợ hải và sẽ bị chúng (Trung cộng) đạp đầu sát đất để nhất nhất dân Việt Nam đều phải nhắm mắt tuân theo mệnh lệnh của Trung cộng!
    Kỹ thuật cai trị số một và là môn võ “ruột” của Trung cộng là gieo rắc sợ hải! Trung cộng đã dùng kỹ thuật này với chính nhân dân Trung Hoa ở lục địa ngay từ năm 1939 khi Mao Trạch Đông vừa mới trở thành lãnh tụ cộng sản khi cộng sản Tàu hãy còn chưa có quốc gia, vùng chiếm đóng, kiểm soát của cộng sản Tàu hãy còn thu hẹp chỉ mới ở vùng Bắc Tây Bắc Trung Hoa, Ya’an. Trung cộng đã gieo rắc sợ hải để cai trị ở Việt Nam ngay từ những ngày đầu năm 1955 bằng những đoàn cố vấn Cải Cách Ruộng Đất với thế hành sự sát nhân “trời long đất lỡ” đã khiến cho cả nửa triệu đồng bào Việt Nam ở miền bắc của đất nước đã bị Trung cộng sát hại trong một thời gian kỷ lục, từ giữa năm 1955 đến giữa năm 1956!
    Dưới ách cai trị của Trung cộng, nhân dân Việt Nam, bất kể quan chức, hay là chi chi, tất cả phải nhắm mắt tuân theo lệnh của Trung cộng, nếu không muốn bị chúng đem ra pháp trường xử bắn như chúng xử bắn đại trà, bỏ tù đại trà, tống giam đại trà các nạn nhân của chúng vào các trại tù lao cãi ở Tân Cương, Tây Tạng, Nội Mông, và ngay chính với người Trung Hoa ở Trung Hoa lục địa!
    Khi người Anh trao trả Hong Kong lại cho Trung cộng, người Hong Kong, Ma Cau, người Trung Hoa ở lục địa Trung Hoa cộng sản bỏ cả gia sản, bằng mọi giá, mọi cách, liều chết chạy ra ngoài. Trong khi đó, những đỉnh cao trí tuệ của đảng cộng sản Việt Nam đã đẩy toàn dân Việt Nam vào tay Trung cộng và chính bản thân của những kẻ này lặn lội khăn gói đường xa để chạy vào mừng rỡ ôm chầm lấy những tên đồ tể đã giết chiến sĩ, ngư dân Việt Nam không thương xót!
    Những kẻ tham, dốt, ác…đã đẩy toàn dân vào tay giặc! giữa trùng vây của giặc mà các bạn còn hiên ngang mang hoa tưởng niệm như thế này làm đồng bào Việt Nam ngoài nước khâm phục và cảm thương vô cùng cho các bạn và đồng bào trong nước.
    Đã đứng dậy, các bạn phải đứng dậy tất cả, trong một lần. Việt Nam đã đến nước này, tất cả những sửa đổi hiến pháp, viết lại hiến pháp giữa đảng cộng sản và người trong nước đều vô tác dụng, một trò bịp bợm như hơn nửa thế kỹ qua những trò bịp bợm như thế này vẫn xãy ra.
    Việt Nam lâm đại họa diệt vong chính vì chủ thuyết cộng sản và chế độ cộng sản. Lấy đi nguyên nhân gốc này thì mọi hậu quả của nó cho người của mọi phía sẽ không còn. Việt Nam phải là một nước Việt Nam mới không cộng sản, với một hiến pháp mới, do chính toàn dân soạn thảo qua quốc hội lập hiến, có quốc tế giám sát, hổ trợ:
    - Hãy lập kiến nghị điện tử, gứi Liên Hiệp Quốc, kêu gọi toàn dân Việt Nam ký tên, kêu gọi cộng đồng người Việt Nam trên khắp thế giới vận động hổ trợ.
    Chỉ có Hiến Pháp được LHQ hổ trợ mới là giải pháp ít tốn xương máu nhất mà nhân dân ta sẽ thu đạt được kết quả lớn lao, nhiều mặt và dài lâu. Mọi dân tộc, mọi quốc gia, đều có quyền kêu gọi LHQ phái Quân Đội bão Vệ Hòa Bình vào Việt Nam.
    Đất nước đã bị giặc chiếm đóng, nay không còn là giờ phút để do dự nữa. Chấm dứt nguyền rủa, chưởi bới cộng sản mà hãy hành động và hành động nhanh lên. Đừng để quá trễ! Bộ chính trị đảng cộng sản đã không còn có thể quyết định điều gì quan trọng về chính sách đối ngoại, đối nội của Việt Nam được nữa!
    Biết là dâng nạp đất nước, con người Việt Nam cho Trung cộng là sự chống đối trong nhân dân cả nước càng lúc càng dâng cao, dâng cao mãnh liệt, nhưng vì sao những kẻ này vẫn một đường bán nước mà đi? Câu trả lời hết sức đơn giản: Cả bọn đã bị Trung cộng kềm chặt!
    Cũng vì thế mà bao năm qua, nhất là hiện nay, mặc cho bao lời than oán, nguyền rủa, thóa mạ và sự uất hận của toàn thể nhân dân, đồng bào, của một số không nhỏ những đảng viên, anh em chiến sĩ, sĩ quan, tướng lãnh, những người có cái nhìn xa, đám bán nước vẫn lầm lủi chạy theo để cả nước phải… chết với Trung cộng!
    Toàn thể nhân dân, đồng bào ta, các bạn đảng viên…không còn có thể trông chờ gì ở những kẻ bán nước được nữa, mà chính chúng ta, người Việt Nam cả nước, phải có hành động để cứu mình, không chậm trễ. Ách nô lệ Trung cộng đã quàng vào cổ dân ta, càng để lâu càng khó gỡ ra được!
    Mỗi người, mỗi đồng bào Việt Nam, bất cứ độ tuổi nào, dù là ai, đang làm gì, hãy chăm chú nhìn về thảm họa Trung cộng mà nhân dân các nước nạn nhân của nó đang phải hứng chịu để thấy ngày mai của mình! Phải tránh xa nó, càng xa càng tốt, càng nhanh càng tốt!
    Varsava
    15/2/2013

  2. đất lạnh tình nồng says:

    Nhìn chung, tất cả những vị trí phòng thủ có tầm quan trọng chiến lược quan trọng nhất đối với an ninh quốc gia của Việt Nam hiện đã rơi vào tay của Trung cộng! Những địa hình, địa thế thiên nhiên hiểm trở là hành lang bão vệ an ninh của Việt Nam đã rơi vào sự kiểm soát của Trung cộng; đất rừng đầu nguồn dọc theo biên giới, các hải đảo trong 2 khu vực Hoàng Sa, Trường Sa, Biển Đông; quân Trung cộng có thể vượt biên giới vào Việt Nam, lực lượng hải quân Trung cộng có thể áp sát duyên hải Việt Nam bất cứ lúc nào (!), cảng chiến lược Cam Ranh, “nóc nhà cao nguyên”, tất cả nay đã thuộc quyền kiểm soát của Trung cộng! Trung cộng đang kiểm soát Việt Nam về mặt chính quyền, chính sách đối nội, đối ngoại của Việt Nam bằng những tay sai bản xứ, những kẻ chủ trương quy hàng, chạy theo đuôi Trung cộng!
    Hãy khẩn cấp kêu gọi Quân Đội Bão Vệ Hòa Bình LHQ vào Việt Nam.
    Toàn văn bài viết-
    http://lytuongnguoiviet.com/index.php/baivietbinhluan/23783-gii-phap-khn-cp-thit-thc-cho-tinh-hinh-tuyt-vng-ca-vit-nam

Leave a Reply to Quê hương tôi