WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Đầu năm nghĩ về quốc nội và hải ngoại

i2p-logo-sidebar-blk

Trước khi được phê chuẩn trở thành tân Tổng trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ, ông Chuck Hagel đã gặp phải những phản ứng gay gắt từ chính giới Mỹ, đặc biệt là từ đảng viên Cộng Hòa vì điều mà họ cho là “sự mềm yếu với Iran và chống Israel” của ông. Nguyên nhân của làn sóng chống đối này khởi đi từ phát biểu gây nhiều tranh cãi của ông: “Tôi là Thượng nghị sĩ Hoa Kỳ, không phải là Thượng nghị sĩ Israel”.

Sức mạnh Do Thái

Chỉ riêng phát biểu này của ông Hagel cũng đủ chứng tỏ sức mạnh vận động nghị trường của người Do Thái và các nhóm thân Do Thái trên đất Mỹ. Người Do Thái ở Mỹ không chỉ có đủ sức để vận động cho lợi ích của họ ở nước sở tại, mà còn là lực lượng kiên định bảo vệ quyền lợi quốc gia Israel. Từ những nhóm thiểu số khắp thế giới đến sự thành lập một quốc gia Israel nhỏ bé nằm lọt thỏm giữa thế giới Hồi giáo đầy kỳ thị, đất nước này đã tồn tại mạnh mẽ (có phần hung hăng) trong không gian ngột ngạt đó. Chứng tỏ đằng sau đó phải là nỗ lực ủng hộ không ngừng của người Do Thái khắp thế giới, đặc biệt là ở Mỹ. Không bàn về tính chất những hành xử của người Do Thái ở dải Gaza và những vận động nghị trường ở Hoa Kỳ, chúng ta phải công nhận đó là điều mà không phải bất kỳ một dân tộc nào cũng làm được.

Nói dài dòng về chuyện Israel không ngoài mục đích là bàn về chuyện Việt Nam. Biến cố năm 1975 và những đàn áp, ngược đãi sau đó của chính quyền CS Bắc Việt tại miền Nam đã dẫn đến thảm nạn Thuyền nhân. Từ đó, số lượng người Việt hải ngoại tăng đột biến và dần tạo thành một cộng đồng ngày càng rộng lớn và vững mạnh. Đây là một trong chuỗi tội ác của CS Việt Nam, là một vết đen trong lịch sử quốc gia, nhưng chính nó cũng tạo ra cơ hội mới cho Việt Nam.
Như chúng ta đã biết, quyền lợi và sự tồn vong của quốc gia Israel tùy thuộc rất lớn vào ý chí và thế lực của người Do Thái trên thế giới. Tương tự như vậy (dù cộng đồng Việt Nam hải ngoại không lớn mạnh bằng cộng đồng Do Thái) những hoạt động của họ đóng vai trò rất quan trọng, nếu không nói là không thể thay thế đối với cuộc vận động Dân chủ hóa và cả tương lai Việt Nam.

Những người anh em ưu tú

Thứ nhất, cộng đồng này ngày càng có nhiều đóng góp cho xã hội sở tại, do đó tiếng nói của họ ngày càng đáng kể. Với những mối quan hệ với chính giới các nước Dân chủ, với các NGOs quốc tế quan trọng, họ chính là kênh liên lạc vững chắc của người Việt ra toàn thế giới. Không một tòa Đại sứ, Lãnh sự (dù là của một Việt Nam dân chủ), hoặc các nhóm nghiên cứu được gởi đi học tập ở nước ngoài nào, có thể làm tốt công việc này hơn cộng đồng người Việt này.

Sống trong một quốc gia độc tài, không có xã hội dân sự, mối quan hệ của chúng ta với thế giới bên ngoài ở cấp độ công dân là hầu như không có. Sự liên hệ độc lập của công dân Việt Nam với các NGOs để thực hiện những hoạt động xã hội đặc thù vì thế không thể thực hiện được. Còn những kết nối với chính giới với các nước dân chủ lại càng là nan đề. Chính quyền độc tài đã thiết lập những liên kết cho riêng họ và có lợi cho họ, với các chính quyền trên thế giới. Các công dân và những đấu tranh cho Dân chủ Tự do trong nước không có được cơ hội như thế. Người Việt quốc nội hoàn toàn không có điều kiện để tạo dựng những kênh đối thoại chính trị với các quốc gia đó, để vận động sự ủng hộ và bày tỏ ý chí, mục tiêu của mình ra thế giới (trái ngược với điều và nhà cầm quyền đang rêu rao). Vì vậy, có thể nói, nỗ lực lên tiếng với thế giới của chúng ta sẽ rơi vào bế tắc nếu không có cộng đồng Việt Nam hải ngoại.

Thứ hai, người Việt hải ngoại chủ yếu sống ở các quốc gia tự do, hấp thụ một nền giáo dục tiến bộ, nhân văn và văn hóa cởi mở. Đó là nguồn chất xám lớn mà không một chương trình đưa học sinh đi du học, đưa chuyên viên sang nghiên cứu nào có thể thay thế. Xin hãy liên tưởng, chỉ riêng trong lĩnh vực kỹ thuật cảnh sát, quân đội, làm sao một giới chức quân sự được chính quyền CSVN đưa sang Hoa Kỳ học tập có thể nắm bắt nhiều kiến thức thực tiễn và có nhiều kinh nghiệm tiếp cận với quân đội Hoa Kỳ bằng một người Việt ở trong chính quân đội Hoa Kỳ? Đó là chưa nói, việc tiếp nhận các chuyên viên, nghiên cứu sinh sang học tập các kỹ thuật cảnh sát và quân đội, từ một quốc gia độc tài như Việt Nam còn đang bị hạn chế. Trong các lĩnh vực khác cũng tượng tự. Có một điều đáng quan tâm khác là: đối với các sinh viên, chuyên viên mà chính quyền Việt Nam đưa sang Hoa Kỳ, Anh, Pháp… để học hỏi kiến thức về xã hội và khoa học kỹ thuật, thời gian năm hay mười năm du học không giúp họ được nhiều trong việc thay đổi văn hóa, lối sống và não trạng. Nói rõ ra là họ có kỹ năng Pháp, Mỹ nhưng não trạng là của Việt Nam, mà là một Việt Nam thui chột và độc tài mới đáng lo. Họ đi học về để tiếp tục thay thế cha ông họ lãnh đạo Việt Nam dưới chế độ độc tài một cách tinh vi hơn nữa (nếu không có sự thay đổi thể chế nào). Xin lưu ý là tôi nói những điều này không nhắm vào những thanh niên ưu tú, nhờ việc du học mà lĩnh hội được cả những kỹ năng khoa học và văn hóa dân chủ. Có thể thấy, thế hệ trẻ Việt Nam sinh trưởng ở hải ngoại được trau dồi trong văn hóa coi trọng con người và tinh thần phục vụ cộng đồng, sẽ là nguồn lực trí tuệ dồi dào và nguồn văn hóa lành mạnh để xây dựng một Việt Nam tự do, nhân bản trong tương lai.

Nói như vậy không phải là người Việt quốc nội hành động như những kẻ thấy anh em, họ hàng sang trọng nên “bắt quàng làm họ”, muốn nhờ vả, lợi dụng. Đã là anh em thì dầu có rách rưới, chúng ta cũng mở rộng vòng tay; huống gì họ là những người anh em mà chúng ta phải mang ơn vì những nỗ lực hỗ trợ không mệt mỏi của họ cho cuộc đấu tranh của chúng ta.

Chúng ta không thể từ bỏ anh em

Hiện nay, với sự phát triển của mạng xã hội và sự đông đảo của giới blogger. Các blogger trong nước có thể lên tiếng để bảo vệ nhau, làm cho những thông tin về các vụ đàn áp lan đi nhanh chóng. Nhưng lên tiếng để dư luận thế giới có những quan tâm đầy đủ là điều mà người trong nước hiện nay chưa làm được, nếu không có sự giúp đỡ của cộng đồng hải ngoại. Hiện nay, trong nước có được mấy người có thể liên lạc và đề cập về những vụ đàn áp một cách trực tiếp, hiệu quả với Human Rights Watch, RSF, Amnesty International…? Mà dù có liên lạc được đi nữa vẫn cần sự trợ giúp trung gian ban đầu. Tôi nghĩ rằng, người Việt trong nước lâu nay vẫn chưa giúp đỡ nhau được nhiều và hiệu quả như cách người ở hải ngoại đang giúp chúng ta.

Có một số người trong nước đã chân thành khuyên bảo tôi (theo logic của riêng họ) rằng tôi không nên gửi bài đăng trên các trang mạng hải ngoại. Vì những vu cáo lố bịch “liên kết với các thế lực thù địch” từ chính quyền CS và vì những rắc rối liên quan đến các đảng phải chính trị bên ngoài, tôi hiểu những lời khuyên này là vì lo lắng cho an ninh của chính tôi. Nhưng quả thật, tôi đã không phải là một blogger, đã không có cơ hội để chia sẻ quan điểm của mình nếu không có những trang mạng ở hải ngoại như thế, bắt đầu là trang Danchimviet.

Xin lưu ý, cộng đồng hải ngoại mà tôi nói ở đây không phải là bất cứ đảng phái nào, mà là những con người có tâm huyết với đất nước, đã tự nguyện cống hiến thời gian thư giãn, sung túc trên xứ người để hướng về đất Mẹ và có những nỗ lực làm việc thiện chí, thiết thực để trợ giúp chúng ta. Tôi phải khẳng định như thế bởi vì thực ra, tinh thần đảng phái ích kỷ hầu như tỉ lệ nghịch với sự phục vụ vô tư vì lợi ích của phong trào DC, của đất nước; thậm chí nó còn là lực cản cho nỗ lực chung.

Tôi nhớ có một lần nào đó, một người trên Facebook đã chia sẻ rằng “các ông (người Việt hải ngoại) dù có về Việt Nam thì cũng chỉ là khách”. Theo tôi, đó là sự từ bỏ anh em đáng hổ thẹn, mà còn thiếu khôn ngoan hơn nữa vì từ bỏ những người anh em ưu tú. Mỗi khi có một người nói rằng họ là công dân Mỹ, không còn hoặc còn rất ít mỗi liên hệ với VN, tôi lại cảm thấy VN đang mất đi một điều gì đó rất quý giá. Chúng ta chỉ nên lo người Việt hải ngoại, đặc biệt là thế hệ trẻ thành đạt, sung túc và hạnh phúc ở xứ người không còn tha thiết với VN. Vậy mà có một số người tự cho mình yêu nước lại muốn đoạn tuyệt với anh em. Tại sao chúng ta lại coi anh em là khách? Phải chăng vì chúng ta không thể chấp nhận quan điểm của họ, chúng ta muốn chính mình mới là người quyết định, giải quyết và xúc tiến một tương lai cho VN?Chúng ta không nhận anh em vì sợ phải chia nhỏ phần di sản của cha ông? Vậy tại sao chúng ta không cùng nhau gia tăng khối di sản ấy, để gia đình Việt Nam dù đông con, mỗi người vẫn được hưởng phần lợi ích xứng đáng? Sự lựa chọn thông minh không đến từ những người bị sự ích kỷ che lấp trí khôn.

Nhiều người quốc nội luôn muốn tỏ ra mình ôn hòa, tôn trọng sự khác biệt, luôn cổ vũ cho một VN tương lai vẫn có chỗ cho đảng Cộng sản (hoặc hậu thân của nó) trong môi trường chính trị đa nguyên. Tôi tự hỏi tại sao một Đảng với nhiều tội ác như thế, chúng ta còn có thể chấp nhận, trong khi lại muốn cắt đứt hoặc cổ xúy người khác cắt đứt liên hệ với cộng đồng VN hải ngoại?!

Những biến cố đau đớn đã qua nên được nhìn nhận bằng cả tương tâm và bản lĩnh đạo đức. Nếu vẫn chối bỏ những sai lầm của mình trong quá khứ, và thậm chí vẫn lấy làm tự hào về nó thì chúng ta vẫn chưa sẵn sàng làm “rường cột” cho ngôi nhà Dân chủ-Tự do. Không ai trong chúng là người hùng nếu Việt Nam vẫn còn chìm trong bóng đêm độc tài. Xin hãy từ bỏ những thiên kiến để có thể chấp nhận anh em. Tương lai VN tùy thuộc vào sự đúng đắn của những từ bỏ và chấp nhận như thế.

© Huỳnh Thục Vy
Tam Kỳ, ngày 22 tháng 2 năm 2013

28 Phản hồi cho “Đầu năm nghĩ về quốc nội và hải ngoại”

  1. VÕ ĐẠI says:

    Trích; “Biến cố năm 1975 và những đàn áp, ngược đãi sau đó của chính quyền CS Bắc Việt tại miền Nam đã dẫn đến thảm nạn Thuyền nhân. Từ đó, số lượng người Việt hải ngoại tăng đột biến và dần tạo thành một cộng đồng ngày càng rộng lớn và vững mạnh. Đây là một trong chuỗi tội ác của CS Việt Nam, là một vết đen trong lịch sử quốc gia, nhưng chính nó cũng tạo ra cơ hội mới cho Việt Nam.
    Như chúng ta đã biết, quyền lợi và sự tồn vong của quốc gia Israel tùy thuộc rất lớn vào ý chí và thế lực của người Do Thái trên thế giới. Tương tự như vậy (dù cộng đồng Việt Nam hải ngoại không lớn mạnh bằng cộng đồng Do Thái) những hoạt động của họ đóng vai trò rất quan trọng, nếu không nói là không thể thay thế đối với cuộc vận động Dân chủ hóa và cả tương lai Việt Nam.

    Chào cô Huỳnh Thục Vy và cả nhà ĐànChimViệt

    Tình cảnh giữa Do Thái và Việt Nam là một cách biệt một trời một vực. Do Thái phải đấu tranh để tự tồn và họ biết đoàn kết để chống ngoại xâm khi phải sống đơn độc giữa “khối kẻ thù” to lớn và mạnh hơn mình nhiều lần, vì thế mà họ phải dốc toàn lực chiến đấu để đất nước DO THÁI được sinh tồn.

    Ngược lại, nhân dân Việt Nam đang phải đương đầu với NỘI THÙ là CSVN. Chống giặc ngoại xâm thì dễ, nhưng đương đầu với “nội thù” thì quả là đầy gian nan trắc trở, nhất là kẻ thù ấy đang chễm chệ trên vai thống trị và bá đạo. Chúng vẫn rang rảng là “iêu nước thương dân” (?), nhưng thực tế thì chúng đang cấu kết với Tầu khựa để bán nước, hại dân và đầy đoạ nhân dân với bàn tay sắt, chúng đã hủy hoại tinh thần iêu nước bất khuất của dân tộc ta, đã biến tướng tá trong QDNDVN thành những kẻ hèn, co rúm trước những hung hăng đe doạ của TQ!

    Những người anh em ưu tú?

    Khi phải chạy trốn chế độ man rợ thì CSVN chửi rủa “những người anh em ưu tú” là đĩ điếm, ma cô, chạy theo Mỹ để kiếm cơm thừa cá cặn. Nhưng khi “anh em” ổn định được cuộc sống, rủng rỉnh $ về thăm quê hương thì CSVN liền đổi giọng xuống nước, biến những người mà họ từng chửi là “ma cô đĩ điếm” thành “Khúc ruột ngàn dặm không thể tách rời, không thể chối bỏ“. Ôi vinh dự thay và cũng đẹp mặt nhà nước CSVN đến thế?

    Chưa hết đâu, hàng năm NVHN gởi về VN trên 10 tỉ $ kiều hối, điều này thì nhà nước CSVN rất hoan hỉ, ca ngợi vì sự đóng góp thật to lớn trong việc xây dựng tổ quốc, cán bộ đảng viên nhà nước có cơ hội ăn chận, ăn cắp để xây dựng “tổ cò” của họ!

    Nhưng cái lưỡi không xương nhiều đường lắc léo khiến CSVN uốn lưỡi trắc tréo khôn lường. Hễ mỗi lần “anh em ưu tú” nhắc nhở đến dân chủ tự do hoá VN thì CSVN lại tru trếu, biến “khúc ruột ngàn dặm thân yêu” thành những tên phản động “diễn biến hoà bình”.

    Cái ngu xuẩn của đám tham quan ngu ngốc CSVN không biết rằng; thể chế hay chế độ nào rồi cũng sẽ phải qua đi theo dòng chảy của lịch sử, nhất là chế độ CSVN đã gây nợ máu rất nhiều đối với nhân dân, vì thế “diễn biến hoà bình” là một nhu cầu cần thiết để giảm dần sức ép của nồi áp xuất, tạo cho những tên CSVN có “nợ máu với nhân dân” có cơ hội đoái công chuộc tội và có thể hạ cánh an toàn, bớt đi cảnh máu đổ thịt rơi?

  2. Nguyễn Tha Hương says:

    @Lại Mạnh Cường:
    “Hiện tại cộng đồng người Việt hải ngoại đang là hậu phương lớn cho tiền tuyến lớn là mặt trận của các dissidents yêu dân chủ tự do trong nước; đồng thời là lực lượng chống CS Ta và Tàu với tiềm năng vĩ đại. Nếu biết khai dụng sẽ mang lại nhiều lợi lộc cho Mỹ và thế giới tự do.”
    *** Ông LMC quên rằng hiện tại cộng đồng người Việt hải ngoại đang có thêm bọn “ăn cơm quốc gia Mỹ nhưng lại thờ ma cộng sản” như NHL , Ông Trần An Bài đã có bài viết “ Chạm trán với kẻ vô liêm sỉ” :
    -NHL : “Từ ấu thơ đến bây giờ, tôi từng hát Quốc ca của miền Nam, trước năm 1963 thì cùng với bài hát buồn cười “Suy tôn Ngô Tổng thống.” Ba mươi bốn năm qua là Quốc ca Hoa kỳ xa lạ, Star Spangled Banner. Nay thì tôi lại nghe và chào Quốc ca Việt Nam và lá cờ đỏ sao vàng. Con người là con vật của biểu tượng. Cờ in máu chiến thắng mang hồn nước. Tôi cảm nhận được một giòng điện chạy từ đáy lưng theo xương sống lên trên cổ trên đầu như là khoảnh khắc thức dậy và chuyển mình của năng lực Kundalini. Tôi nhìn lên phía trước, khi vừa hết bài Quốc ca, mấy chục cô và bà đại biểu từ Pháp đang chạy ùa lên sân khấu, vỗ tay đồng ca bài Như có bác Hồ trong ngày vui đại thắng. Tôi nhìn qua các thân hữu Việt kiều từ Mỹ, và ngạc nhiên khi thấy hầu hết – kể cả những người mà tôi không ngờ – đang vổ tay hào hứng la to, Việt Nam! Hồ Chí Minh! Cả hội trường, và tôi, cùng hân hoan trong tất cả (vẫn là) cái hồn nhiên mà dân tộc ta đã bước vào từ hồi thế kỷ trước.”
    Còn nhiều tên nữa như nguyễn phương hùng , nguyễn ngọc lập v..v.. khỏi cần điểm mặt thêm chắc ông LMC và quý vị cũng dư biết họ là ai rồi. Những tên hay đi đi, về về VN ăn chơi du hí còn chụp hình đưa lên các diễn đàn khoe mẻ , khi về đến Mỹ thì ra mặt chê bai người Việt quốc gia chống cộng .
    Đúng là nước Mỹ nuôi ong tay áo. Vì coi trọng dân chủ và nhân quyền nên nước Mỹ mới dung túng bọn này, nếu sống dưới chế độ csvn mà trở mặt kiểu này thì chỉ có nước đi mò tôm chầu ông bà ông vải ngay.
    NTH

  3. Ban Mai says:

    Thục Vy ơi,

    Bạn tôi, tonydo, viết cho TVy với tính trưởng thượng, còn tôi chỉ với tính bè bạn! Trưởng thượng nên khuyên bảo, dạy dỗ, còn bạn bè thì hìhì… nghĩ sao nói vậy.

    Trưởng thượng tonydo sau phân tích đã Tòm… rất Lược… là 1) Chuyện Dân chủ Nhân quyền là hậu sự (vì còn xa lắc xa lơ) không thực tế với hiện tại. 2) Vùng lên ngay bây giờ để đánh sụp VC trước, rồi dân chủ từ từ đến sau, vì đấy là con đường tiệm tiến với dẫn chứng câu nói của TT Obama. Tôi nghi ngờ “thuyết tonydo” nên mới có mấy dòng nầy.

    VC đã tổ chức diễn tập “chống khủng bố” rất hoành tráng (trong lúc tại VN chưa thấy tăm hơi khủng bố ở đâu cả, ngoại trừ công an khủng bố công khai dân, từ đường phố đến ngay tại đồn! Chúng xúm nhau “thịt” cả nghi can mà phía “công tố” chỉ đề nghị án treo, điển hình như vụ Phú Yên!) Thực tế như thế cho biết là VC đang chờ đợi dứt điểm “Thiên An Môn VN” không thương tiếc! Thiên An Môn Tàu có cả nửa triệu người(?) nhưng CS vẫn xơi tái từ 1989, cho đến bây giờ vẫn bình chân như vại, thì Thiên An Môn VN (nếu xảy ra) sẽ ra sao? Trong lúc thực lực số người đang dấn thân tranh đấu cho một VN Dân chủ, Tự do còn rất khiêm tốn! Cứ tưởng tượng gom lại được vài chục ngàn(!) để làm “Thiên An Môn VN” thì hehe… chỉ tích tắc VC sẽ “mần cỏ” rồi dội nước xuống cống thôi! Như thế coi như những hạt giống Tự do Dân chủ cho VN sạch ráo trọi! Lúc đó chắc trưởng thượng tonydo sẽ mần cả chục bài thơ, bài ai điếu bi thiết nhất để ca ngợi công lao “người đã hy sinh vì Tự do, Dân chủ” trong lúc “Người” đang chén tạc chén thù (buồn hay vui hổng bít?) ở Mỹ!

    Theo tôi, cuộc cách mạng dẹp CSVN phải song hành. Vừa củng cố sự hiểu biết thế nào là Dân chủ Tự do (biết tôn trọng luật pháp để ổn định xã hội), thế nào là độc tài sắt máu VC để khi việc tất yếu xảy ra (VC sụp đổ) thì xã hội VN giảm được máu đổ do hậu quả hơn nửa thế kỷ VC gây hận thù và chia rẽ Bắc Nam trong lòng dân tộc!

    Chuyện TVy viết đã quá cũ nhưng ko hiểu ai post lại? Nhưng cũng có cái hay là Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng mới thông báo là tháng Sáu nầy người Việt hải ngoại sẽ dùng Tổng lực để vận động Quốc Hội HK thông qua 2 dự luật chống CSVN! IsraelVN đang vận động hành lang đấy!

    TVy ơi, lạc quan là bản chất của người đứng với Công Lý!

    • Thạch Đạt Lang says:

      Chào bạn Ban Mai!

      Tôi không nghĩ ông Tony Do dây dỗ Huỳnh Thục Vy vì ông ấy không phải là thầy giáo, mà cũng chẳng phải thầy dùi, ông ấy chỉ thích nói cho hả giận.
      Không biết bạn có nhớ 2 chuyện trong quá khứ tôi thấy ( có vẻ ) hoang tưởng do hai nhân vât “cộm cán” gây ra như cơn bão trong tách trà một thời ở hải ngoại chăng?

      Một là chuyện Nguyễn Gia Kiểng của nhóm Thông Luận kêu gọi người dân Việt Nam biểu tình tuần hành ở các thành phố lớn như Sài Gòn, Hà Nội, Nha Trang, Đà Nẵng…hồi năm 1990, hai là chuyên Lý Tống cướp máy bay thả ( 50.000?) truyền đơn kêu gọi dân Sài Gòn nổi dậy lậ đổ CS vào năm 1992. Người dân VN trong nước hầu như chẳng biết gì về chuyện 2 ông này làm, ở hải ngoại thì ông Lý Tống trở thành anh hùng ( vì ở tù 7 năm ), ông Kiểng thì bị chửi te tua và bị Mặt Trậm HCM hành hung ở Hòa Lan năm 1991. Hì hì! Nhưng kết quả của cả hai hành động là con số không to tổ bố.

      Ông Kiểng và ông Tống là 2 người vua biết mặt, chúa biết tên, vậy mà khi kêu gọi chẳng được người dân nào trong nước hưởng ứng thì ông Tony có la ( tét họng ) cũng chẳng ai nghe.

      Ông Tony Do học kiếm với Độc Cô Cầu Bại ( qua chỉ dậy của Phong Thanh Dương ) sau Lệnh Hồ Xung nhưng ( hơi ) quá đà thành ra Cửu Kiếm trở thành loạn kiếm, múa tá lả mà chẳng trúng ai như Tả Lãnh Thiền sau khi giao chiến với Nhạc Bất Quần. Hì hì.

      Thân mến và chú cuối tuần vui vẻ

      Thạch Đạt Lang

      • tonydo says:

        Đàn anh Thạch Lang chửi em quá trời!

        Em xin hỏi đàn anh vài câu, nếu đồng ý hết thì đừng có mà chửi em nữa nhé.

        1-Muốn lật đổ chế độ độc tài VN thì phe nổi dậy phải gặp được “Thời”.

        Chẳng hạn ở VN, Tàu lao xuống đánh mình, kinh tế vì lý do nào đó kiệt quệ, dân đói đầy đường. Tự nhiên Mỹ và phe Tư Bản ngưng chơi với Việt Cộng..v.v..
        Đúng không đàn anh?

        2- Muốn “diệt” được Cộng Sản phải có Mỹ chống lưng. Đúng không?

        3- Diệt được Cộng Sản rồi cũng phải có Mỹ nó đỡ đầu để được buôn bán với băng Tư Bản của đàn anh Hiệp Chủng, như Nhật, Đại Hàn, Đài Loan..v. v.. thì đất nước mới khá được, khỏi loạn. Đúng không?

        4-Ngày nào còn Tàu Cộng thì VN phải có sự bảo vệ quân sự của Mỹ. Đúng không?
        Nếu không, Tàu nó đá bỏ mẹ.

        5-Vậy đâu có cần ba cái Dân Quyền-Nhân Quyền vào lúc này. Đúng không thưa đàn anh ?

        Hết cãi nhé.
        Chúc Quan Bác và toàn gia một Năm Mới tràn đầy hạnh phúc.

      • Ban Mai says:

        Bạn tonydo à,

        Ko bít bạn TĐL trả lời ra sao nhưng xem qua thì cả 5 câu hỏi đều chưa thoát khỏi được tư duy nô lệ! Loanh quanh cũng là việc “chống lưng”! Vì thế, cả 5 câu đều nằm ở vế thứ hai, còn vế thứ nhất (quan trọng hơn) là chính người VN, cả giới cầm quyền, đều phải biết giá trị của công dân trước đã! Khi người VN biết giá trị công dân thì người “chống lưng” ko thể đơn phương quyết định vận mệnh VN theo ý đồ của họ! Điều ai cũng biết là hiện tại nếu ko có “chống lưng” (Mỹ) thì khó thể đánh sụp VC vì Tàu cộng đang lãnh đạo những cái đầu bán nước của Bắc bộ phủ! Nhưng Mỹ chịu chống lưng phải tùy thuộc yếu tố là quyền lợi của họ có được bảo đảm hay ko. Nhật, Đại Hàn, Đài Loan… thành công vì mỗi nước đều tôn trọng quyền lợi của nhau, có sự hỗ tương để đôi bên đều đạt được mục đích riêng. Còn đầu óc vẫn tư duy nô lệ thì chỉ biết vái lạy tứ phương… tìm chống lưng!

        Vì thế Dân chủ, Tự do, Nhân quyền phải được ý thức ngay từ bây giờ! Khi người dân ý thức được những quyền căn bản nầy thì Mỹ chống lưng họ cũng nể trọng mình và đấy mới là kế sách lâu dài! Câu hỏi: Tại sao Nhật đưa tên một danh tướng Mỹ vào danh sách anh hùng của họ trong lúc Nhật ăn bom Nguyên tử mà ko ai dám mỉa mai, đã thế lại ca ngợi tinh thần người Nhật hết lời? Xin thưa: Ý thức dân tộc trên hết!

    • tonydo says:

      Bạn Ban Mai mến!

      Bạn nhũn nhặn, bạn bạn, bè bè với cháu Vy là vì bạn có tên, có tuổi đàng hoàng rồi, khỏi phải gõ nó cũng kêu.

      Còn mình trên răng, dưới lựu đạn lép nên phải bác bác, cháu cháu “nổ” chút loè thiên hạ. “Cái Vy” (từ thân mật chỉ con gái ở quê mình) nó chẳng thèm chấp. Vì thế dựa hơi người nổi tiếng, phang chút cho đời lên hương cũng chẳng phải là… đần.

      Hơn nữa ở xứ Hoa Kỳ Quốc này không làm Chủ Tịch một tổ chức lớn thì cũng vẫn có thể làm Chủ Tịch một đảng 8 người (một vợ, ba con, ba cháu) như tớ.

      Quay lại chuyện dùng cách nào hay nhất để không còn Cộng Sản ở Việt Nam. “tiêu diệt”.
      Qua kinh nghiệm những cuộc cách mạng Hoa Nhài vừa qua chúng ta phải khẳng định rằng:

      Muốn Việt Nam thay đổi thì phải có Mỹ giúp. Nhưng muốn Mỹ giúp thì phải có chút Vốn Đi Chợ.
      Đó là kinh nghiệm của Đại Hàn, Đài Loan, I rắc, syria, Nhật, Ai Cập .v.v.

      Chỉ viết và lý luận khơi khơi Dân Chủ, Nhân Quyền là gì thì thiếu gì bố ở Hải Ngoại này làm được một cách ngon lành. Ngày nay có Internet rồi mà.

      Trong nước phải bắt rễ trong mọi ngành nghề, mọi môi trường, mọi địa bàn để chuẩn bị lực lượng chờ thời cơ.

      Quân đội, công nhân, nông dân, người lao động ở các thành phố lớn và sinh viên, học sinh là đối tượng cần quan tâm hàng đầu vì họ không có gì để mất nên không sợ chết.

      Tất nhiên phải khéo léo, có lúc bí mật, có lúc phải xông lên hàng đầu và tất nhiên chuyện tù tội, hy sinh không thể nào tránh được.

      Một cuộc biểu tình lớn ở Hà Nội hoặc Sài Gòn với mươi người bị công an bắn chết thì thế giới sẽ nghĩ khác về Việt Cộng ngay tức khắc.. Đảng Cộng Sản đã làm đúng như vậy nên họ giành được thiên hạ.

      Thành lập, phát triển, bảo toàn tổ chức là việc ai cũng biết, tuy nhiên đôi khi hy sinh là chuyện không tránh khỏi trong đấu tranh.

      Bởi thế, những người thành công trong chính trường phải là người có máu lạnh.

      Còn bạn nhắc chuyện ngài Tiến Sỹ tuổi trẻ tài cao Nguyễn Đình Thắng dùng “tổng lực” thì có khác gì người đi chợ không đồng xu dính túi? Lực nào?

      Chúc bạn vui vẻ cuối tuần.

      • Ban Mai says:

        2 bạn TĐL và Tonydo,

        @bạn TĐL: Tôi ko đồng tình với hành động của người hùng Lý Tống. Tôi dùng “người hùng” vì hành động của ông í ko dễ ai mần được! Nhưng “hùng” mà ko có “lược” thì chẳng đến đâu, chỉ thiệt thân (ngồi tù) trong lúc muốn phong trào chống VC lớn mạnh thì phải dùng “lược”! Hihi.. nhưng cái dũng của Trương Phi cũng đi vào nịch sử chứ bộ? Còn vụ ông Kiểng bị wánh… (núc đó tui kịp chui lẹ xuống gầm bàn hihi…) thì Việt Tân đã đổi chiến lược rùi mà? “Mỗi ngày một đổi mới” vì thế bánh xe lịch sử ko thể quay ngược! Chiến lược, chiến thuật cũng thế thôi. Tui hỏi bạn: Yêu nhau mới cưới chứ, phải ko? Thế tại sao cứi rùi nại ni zị, cũng chỉ 2 người đó thui mà? Vấn đề là thời gian. Ai thay đổi đúng và “nắm được thời gian” sẽ thành công! Vì thế, thời gian sẽ trả lời! Như tui đã véo von… người đứng với chân ný nuôn nuôn tự tin mờ? Hihi Vui nghen bạn! :)

        @bạn Tonydo: hihi tại sao bạn cay đắng thân phận? Nình ông thân dài vai rộng mà căng-đáy (cho dù chỉ giả bộ thui) nà nàm thao? Vấn đề là VC sụp như thế nào, với máu nước mắt cả dân tộc hay êm thấm? Và chế độ nào sẽ thay thế hoàn hảo nhất? Trước khi muốn đập bỏ căn nhà thì tối thiểu phải có kế hoạch thay thế chứ ko lẽ đập xong thì bỏ đồ đạc nằm tênh hênh ra đó… chờ bọn cướp hôi của? (Xin hình tượng cụ thể như vậy cho ngắn gọn!) Yếu tố Dân chủ, Tự do, Nhân quyền (đang tranh đấu) là ko thể thiếu được. Nó thực tế chứ ko xa vời, vì chính nó là căn nhà mới phải xây ngay để thế vào! Còn “vùng lên” khơi khơi.. huhu.. là tự sát thui bạn ạ!

        Điều khác nữa là: Bạn coi lãnh đạo các nước tư bản có ai “máu lạnh” ko đã? “Máu lạnh” chỉ có ở chế độ độc tài và CS thôi! Vậy bạn muốn thay chế độ CS nầy bằng CS khác chăng? “Giành được thành quách” là vứt đi! (như VC đang giành được) Phải giành được lòng người mới miên viễn! Và, cái miên viễn nầy là cho đất nước và dân tộc í bạn!

        Tui hiểu tại sao bạn vẫn giữ quan điểm Một cuộc biểu tình lớn ở Hà Nội hoặc Sài Gòn với mươi người bị công an bắn chết thì thế giới sẽ nghĩ khác về Việt Cộng ngay tức khắc.. Đảng Cộng Sản đã làm đúng như vậy nên họ giành được thiên hạ. (trích tonydo) vì bạn đã sinh ra và lớn lên ngay trong lòng XHCN nên đã quen với máu lạnh rồi! Câu hỏi dành cho bạn: Tại sao thay “máu lạnh” VC bằng “máu lạnh” khác? Như vậy thay để làm gì?

        Trả lời câu hỏi cuối của bạn về TS Thắng và “lực nào?”: Dân chủ Tự do nó bàng bạc, mênh mông như nước chảy! Nhưng nước chảy thì đá mòn!

        Uống tí chút thui kẻo hư gan đó! Chúc bạn vui cuối tuần. :)

      • Thạch Đạt Lang says:

        Bạn Ban Mai oi!

        Tôi nhắc lại chuyện ông Lý Tống để ôn cố tri tân thôi, chứ tôi cũng như Ban Mai, hoàn toàn không đồng ý cách làm của ông Tống. Tôi có viết một bài đăng trên DCVonline.net cách đây ít năm về chuyện này và bị ném đá, ném ghế tối tăm mày mặt, may là chạy, núp ( sau màn hình ) nên còn sống sót tới bây giờ. Nếu bạn muốn thì liên lạc với tôi qua địa chỉ email: vanhoakiem99@gmail.com, sẽ gửi cho bạn đọc chơi.

        Về ý kiến của bạn, tôi thấy rất đúng. Ông Hà Sĩ Phu ( Sĩ phu Bắc Hà ) nhận định về Mỹ rất chính xác:- Ta như thế nào thì Mỹ sẽ đối xử với ta như vậy.

        Còn Việt Tân thì tôi quan niệm:- Nhất sự bất tín, vạn sự bất khả tin. Cho đến giờ phút này tôi chưa thấy một sự thay đổi nào của VT khả dĩ khiến tôi suy nghĩ khác về Việt Tân. Chỉ riêng cái tên Việt Nam Canh Tân Cách Mạng đảng đã thấy không hợp rồi. Một là Canh Tân, hai là Cách Mạng. Không thể vừa canh tân, vừa cách mạng được.

        Thân mến
        TĐL

        Về ông Tony Do, tôi chỉ đùa giỡn với ông ấy thôi chứ không có ý muốn tranh luận.

  4. camtexas says:

    Cá nhân người góp thấy rằng nhiều tên lên diễn đàn này ca ngoại HTVi quá đáng . Đây là bài viết cổ xúy hhhg/hghh giữ bạn trẻ trong nước và bạn trẻ ở ngoài nước đẻ dòi dân chủ tự do ,nhân quyền hay chông quân xâm lược TC. Và bọn cò mồi hoan nghênh.mà không nhớ rằng chống csvn còn có lớp người già kinh qua cuộc chiến chơng cộng phương Bắc trong 20 năm máu lữa. Họ giữ vũng ngọn lữa chống cộng truyền lại cho con cháu họ ở Mỹ . Họ vẫn trân trọng giá trị cờ tổ quốc và di sản biểu tượng tự do đó được trao lai cho dám con cháu hậu sinh còn có lòng yêu nước ,còn nhớ tới tổ tiên dựng nước và giữ nước gần 5000 năm lịch sử ,còn nhớ những trận kinh thiên động địa đưổi hán bình nguyên mông của cha ông,những anh hùng quang trung ,lê lơi…Và ngày nay họ vẫn còn những gương mặt lớn cho họ noi theo như hoàng cominh,trần văn bá vv và vv…Đất nước này đâu phải một HCM phản quốc.một đãng cs của những thái thú tàu cai trị vn. Thời tây cũng có kẻ theo Tây nhưng không ai bán đất ,đưa dân làm lao nô ,làm đĩ khắp năm châu .Thời Mỹ cũng không …Cho nên HTV kêu gọi bằng thừa. Bởi vì tuổi trẻ TNCS (trừ mấy thằng liêm cứt vc ,làm việc ho VC phản bội quê hương ,dân tộc) vẫn có tấm lòng vói dân vói nước ,với tổ quốc quê hương ! Họ yễm trợ người trong nước đứng lên làm lich sử,bất cứ ai ,thực lòng và thực tâm , Tuổi trẻ tài cao ,là “ngọc trong đá” .là cậu bé phù đổng …Cần gì hồ ly bán nước ,cần gì nghe lời hồ ly đạo tặc ,nói hay “vổ tay không nên nhịp” ,lừa bịp ,ăn gian nói dối ,nói một dàng làm một ngã.như đã thấy trong 40 năm tự sương ,tự ca ngợi anh hùng ,thống nhất đất nước nhưng không thống nhất được lòng dân. “Đẫy thuyền cũng là dân ,lật thuyền cũng là dân” mà dân có là tuổi trẻ không cần tuổi già ,là dân ũng hộ tên mặt l… được phong phật phong thánh đang ở trong WC Bađình?
    Cho nên khi NKTA kêu lên “Vy à “một cách đàn anh ,trưỡng thượng như vậy đẻ sau cùng mạt sát cờ vàng và mạt sát tuổi trẻ VN ở hãi ngoại ,là hậu duệ của một dân tộc có trí thức tri thức và đã từng chiến đấu kiên cường chống ngoại xâm Bắc Kộng…vậy NÓ có xứng ngồi ngang hàng vói TV hay không và có xứng là bậc trưỡng thượng “khuyên ” TVy hay không hay chĩ là những lời mạt sát TVi ,cũng là ngang vói những lời tâng bóc thục vy.?
    Hãy xem đó là những điều vô nghĩa của bọn dlv dành cho TV.
    Chúng khen TV đẻ khuyên TVy chí chú ý kêu gọi tuổi trẻ hãi ngoại đoàn kết vói người trong nước (đứng dưới một ngọn cờ hồng) ,bỏ qua cha ông của họ .
    Chúng khuyên TVy làm theo lời hồ ly dạy bão tuổi trẻ,mong Thục vy truyền lai cho đẫm trẻ hãi ngoại và khuyên bỏ cờ vàng (mà một lần TVy cũng hùa theo bọn chúng ,chê cờ vàng …như vậy làm sao hhhg/hghh vói bọn trẻ /chưa nói lớp cha ông chúng đây ?)
    Theo thiễn kiến thì tuổi trẻ trong nước cứ làm đi ,hãi ngoại sẻ yễm trợ , Kêu gọi làm gì vì xưa nay kẻ ở trong nước đói đầu vói bạo quyền ,lật đỏ bạo quyền cũng chĩ là người trong nước. (CM NGA,BALAN,TIỆP đều là người trong nước hay đúng hơn là tuổi trẻ trong nước) Vùng lên ,không những người TNCSVN ở nước người mà cã Thế Giới ũng hộ …( làm bùng lên một ngọn lữa thiêu cháy bọn Bắc kộng thì công lao vẫn là công lao của tuổi trẻ trong nước.đâu có ai giành?)
    Và sáng suốt loại bỏ những tên cò mồi ,tranh đấu vì mục đích có lơi cho mình ,
    và khi thấy không được gì thì SỢ HÃI đưa tới việc làm tay sai cho kẻ mình chống đối !( đã có 01 con nhạn tự tố cáo mình rồi đó).
    (…Giờ điễm đây rồi hởi tuổi xanh/Nghe chăng trống nổi khắp kinh thành /Nghe chăng màu mực pha trang giấy/ Nhịp Bón ngàn năm sử đấu tranh /Vũhoàngchương)
    (cam)

  5. Võ Trang says:

    Vy à!

    Những người trong nước thật sự đấu tranh cho quyền được sống của người Việt-Nam thì nên kết hợp với những người hải ngoại vẫn còn có lòng hướng về quê hương.

    Những tay sai, cò mồi trong nước thì không nên giả dạng kết hợp với người hải ngoại vì họ đủ thông minh để lật mặt nạ bọn chúng hay tránh xa chúng như xa bọn cùi hủi.

    Những người đấu tranh trong nước mà sợ hải thì đắp mền mà ngũ đi, đấu tranh làm gì cho tội nghiệp, đâu có ai bắt buộc?

    Những người thực sự đấu tranh trong nước thì không nên kết hợp với bọn đầu cơ cơ hội hải ngoại, bọn trí thức lừng khừng, học được vài chử đã tưởng mình là tay trí thức, viết vài chử thì đã loạng quạng, trật lên trật xuống mà ưa lên mặt dạy đời… những loại này không xài đựợc đâu, nghe lời khuyên của bọn chúng là bán cả lúa giống. Cộng sản xữ dụng bọn này cho những lợi ích của họ. Khi nhiệm vụ đã hoàn tất thì chúng sẽ được bóp mũi mà không cần uống thêm thuốc gì cả.

    Thấy đúng thì cứ làm. Trong 1 xã hội đầy nhiểu nhương như hiện nay thì 1 lý tưởng trong sáng cũng như con thuyền trong cơn sóng gió. Đừng nãn. Chỉ biết làm hết sức mình, cuộc sống từ đó đã có ý nghĩa rồi?

Leave a Reply to Nguyễn Tha Hương