WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Quân đội của ai?

77038-QDND

Tử Cống hỏi Khổng Tử về chính trị. Khổng Tử đáp:

- Đủ ăn, đủ binh và được dân tin cậy.

Tử Cống nói:

- Nếu phải bỏ đi một điều thì trong ba điều ấy điều nào có thể bỏ được?

Khổng Tử trả lời:

- Bỏ binh.

Tử Cống lại hỏi:

- Nếu còn phải bỏ đi điều nữa trong hai điều còn lại, điều nào có thể bỏ được?

Khổng Tử đáp:

- “Khứ thực, tự cổ nhân giai hữu tử, dân vô tín bất lập”, bỏ ăn, từ xưa ai cũng phải chết, nhưng nếu dân bất tín thì chính trị không đứng vững.

Đó là đoạn đối thoại giữa hai nhà minh triết Trung hoa về nghệ thuật chính trị, nghệ thuật lãnh đạo. Qua đó chúng ta thấy rằng lòng dân là một yếu tố căn bản trong một thể chế chính trị, có được sức mạnh quân sự- kinh tế chưa hẳn có được lòng dân, nhưng một thể chế chính trị có được lòng dân thì sẽ có được quân đội hùng mạnh và kinh tế phát triển

“Cái thực tế của chính trị là no đủ . Túc thực, túc binh. Nói rằng có thể bỏ binh bỏ thực là phủ nhận thực tế sao? Cái nghĩa không phải vậy. Bỏ binh đây có nghĩa là chớ đem binh đội biến thành móng vuốt của thống trị”.

 Đó là chính trị của Trung hoa, còn chính trị theo triết lý Việt thì sao?

Chính trị Việt thiên về văn tự, khi nói đến võ chỉ dùng hai chữ võ công. Võ để chống xâm lược, để thực thi quốc phòng chính sách, không để dùng làm qua nha. (Những quy luật trong chính trị Việt- Vũ tài Lục).

Vậy mà vừa qua trên BBC đưa tin:

“Đảng Cộng sản Việt Nam vừa chỉ đạo cho Quân đội phải nâng cao năng lực điều hành và chỉ huy nhằm “xử lý các tình huống về an ninh chính trị ở các địa phương đồng bộ và có hiệu quả hơn”.

Lãnh đạo ngành tuyên giáo của Đảng, Ủy viên Bộ Chính trị Đinh Thế Huynh đã phát biểu như vậy trong bối cảnh các địa phương tại Việt Nam tiếp tục bắt giữ những người viết bài phê phán chính quyền trên mạng Internet”.

Từ cổ chí kim quân đội của bất cứ quốc gia nào cũng từ nhân dân mà ra, được sự nuôi dưỡng của nhân dân và một lẽ tất nhiên là phục vụ nhân dân.

Thời đại ngày nay ở các nước dân chủ văn minh, quân đội phải đứng ngoài chính trị hay có thể gọi là “phi chính trị” .

Được đặt dưới sự lãnh đạo của một chính phủ dân sự do người dân bầu ra, quân đội không thiên về một đảng chính trị nào và tuyệt đối trung thành với quốc gia và dân tộc, phục vụ quốc gia và dân tộc.

Vậy mà dưới thời đại Hồ chí Minh quân đội trở thành công cụ của đảng CS, trung thành và phục vụ cho đảng CS, để một khi quyền lợi của đảng CS và quốc gia mâu thuẫn người dân bất phục tùng nổi lên chống lại cái đảng cầm quyền phản quốc hại dân thì quân đội lại được đảng sử dụng như một công cụ để đàn áp nhân dân, bảo vệ đảng.

Như vậy đảng CS đã biến quân đội thành gia nô của mình.

Nhưng ý đồ của đảng có thành hiện thực hay không còn tùy thuộc vào quân đội, nếu quân đội ý thức được vị trí, giá trị và sứ mệnh cao quý của mình là bảo vệ tổ quốc và nhân dân thì họ sẽ biết phải làm gì.

Những vị lãnh đạo của quân đội cũng vậy nếu họ ý thức được họ là những người con của dân tộc Việt, trong con người họ còn lưu chuyển dòng máu anh hùng của Bà Trưng bà Triệu, của Ngô Quyền, Lý thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Quang Trung thì tất họ sẽ biết phải làm gì, biết chọn cho mình chỗ đứng nào trong lòng dân tộc và lịch sử Việt nam.

Tôi luôn hy vọng rằng trong quân đội hiện nay vẫn còn nhiều người có tầm nhìn viễn đại, trong hàng ngũ bộ đội, sĩ quan và tướng lĩnh vẫn còn rất nhiều  người ý thức được họ là con em của dân từ nhân dân mà ra, phục vụ nhân dân và tổ quốc là sứ mệnh và lý tưởng thiêng liêng của quân đội.

Trong hàng ngũ tướng lĩnh quân đội nhân dân VN, chúng ta đã từng thấy sự dấn thân của tướng Trần Độ và hiện nay là tướng Nguyễn trọng Vĩnh, hai vị tướng này đã chọn lựa đứng về phía dân tộc để hành xử tư cách làm tướng của mình.

Trong chế độ độc tài đảng trị hiện nay việc chọn lựa đứng về phía nhân dân không phải là một sự chọn lựa dễ dàng vì cho dù là tướng trong quân đội họ vẫn còn có gia đình vợ con, sự an nguy của những người thân của họ là một sự trói buộc phải cân nhắc.

Nhưng một khi thời cuộc biến động đặt ra những yêu cầu bức thiết thì những con người này sẽ có cơ hội để vùng thoát khỏi sự chi phối của đảng CS, họ sẽ đứng về phía nhân dân bằng cách hợp tác với những người đại diện của dân để tìm được sự chính danh trong hành động.

Đảng CSVN ngày hôm nay đang bế tắc với những tranh giành quyền lực nội bộ nên việc họ muốn kiểm soát và chi phối quân đội một cách toàn diện là điều kiện sinh tử để đảng CS ngăn ngừa những cuộc binh biến có thể xảy ra và sẵn sàng đàn áp và vô hiệu hóa sự nổi dậy của người dân cũng là những mục tiêu mà đảng CS nhắm tới.

Nhưng việc dùng quân đội như vũ khí và nanh vúôt của chế độ để đàn áp nhân dân là biểu hiện sự khốn cùng của đảng CS.

Quân đội nhân dân VN hãy so sánh mình với quân đội các nước trong khu vực và thế giới để biết thực trạng của mình chỉ là con tốt trong tay đảng CS.

- Quân đội Thái Lan sẵn sàng can thiệp vào chính trị mỗi khi họ nhận thấy một chính phủ dù là do dân bầu có xu hướng đi chệch với mục tiêu dân chủ và đi ngược lại với quyền lợi quốc gia, nhưng họ không lợi dụng sức mạnh và ưu thế của mình để biến thành quân phiệt như ta đã thấy.

Chỉ có một quân đội và một quốc gia luôn luôn vận động để trưởng thành về chính trị mới làm được như vậy.

- Còn quân đội Philippin đã có cách hành xử hoàn toàn khác với cách hành xử thụ động và nhu nhược của quân đội VN trong việc bảo vệ chủ quyền của đất nước trước tham vọng của Bắc kinh, mặc dù quân đội nước này đang phải chật vật đối đầu với một cuộc nội chiến gây ra từ những phần tử Hồi giáo và Cộng sản cực đoan.

Quân đội nhân dân VN không phải là bất tài và vô trách nhiệm, nhưng họ đang bị bịt mắt  để phục vụ cho chính sách nhu nhược của đảng CSVN trong quan hệ với Trung cộng, bằng chứng là hai cuộc chiến tranh với Trung cộng  (1979 trên biên giới Việt –Trung và 1988 tại quần đảo Trường sa) đã chứng minh điều đó.

Quân đội nhân dân VN đang bị đảng CS trói tay và biến thành công cụ đàn áp nhân dân, có nghĩa là quân đội đã bị đảng CS sĩ nhục.

Việc ông Trương tấn Sang công du Trung quốc lần này với những cam kết về một sự “hợp tác chiến lược toàn diện” trên tinh thần “đồng chí anh em” chỉ đẩy đất nước lún sâu hơn vào hiểm họa lệ thuộc ngày càng nhiều hơn vào Trung cộng mà thôi.

Để bảo vệ đất nước chúng ta cần một chiến lược ngoại giao hợp thời và khôn khéo cộng với một quân đội hùng mạnh, độc lập và chuyên nghiệp.

Muốn làm được điều đó Việt nam phải “thoát xác” như Miến Điện để phá vỡ thế cô lập chính trị hiện nay và thoát khỏi quỹ đạo của Trung cộng.

-         Dân chủ hóa đất nước để tháo bỏ những rào cản hội nhập thế giới.

-         Nâng mối quan hệ Việt – Mỹ lên tầm “ĐỐI TÁC CHIẾN LƯỢC TOÀN DIỆN” để làm đối trọng với Trung quốc.

Vai trò của quân đội VN ngày hôm nay là góp phần định hình cho tiến trình dân chủ hóa VN.

Tóm lại quân đội muốn giữ được vị trí tôn quý của mình trong dòng sinh mệnh dân tộc và thực hiện được sứ mệnh trọng đại của mình là phục vụ Tổ quốc và nhân dân thì quân đội phải độc lập.

Quân đội muốn được tôn quý và độc lập thì phải ủng hộ việc xây dựng một chế độ dân chủ đa đảng, để không phải lệ thuộc vào bất cứ một đảng cầm quyền nào.

Quân đội chỉ làm nhiệm vụ quốc phòng và là một động lực để cân bằng chính trị.

© Huỳnh Ngọc Tuấn

© Đàn Chim Việt

 

11 Phản hồi cho “Quân đội của ai?”

  1. kỳ Lưu says:

    Muốn làm thánh triết phải ở chính tâm
    Thắng đưộc dặc tâm, hảy điều binh khiễn tướng.
    KỲ Lưu
    Các bạn sẻ không đũ sức để thấy được câu văn trên chí lý chí tình chổ nào mà dãi thích cho mọi người cùng thấu hiểu, nhưng ai là người cảm nhận được câu văn đó không sai thì nên vào nhửng chương mục sau và cố gắng kiên tâm am hiểu để có khả năng góp sức mình vào công cuộc kíu dân dúp nước dúp thế giới hoà bình.
    Còn sử dụng quân đội đánh bại Trung Quấc mà mình quân đội V N không thì khác gì trứng chọi đá, sự thật nếu không xây dựng được đội quân chính nghiả trên toàn thế giới thì không đẩy được quân Trung Quấc vào thế như rắn không đầu thì V N nguy to, tôi dao việc này cho người Việt trên toàn thế giới.
    Kỳ Lưu
    Chỉ cần đọc và hiểu được tôi dải trình ở nhửng chương mục sau.
    1 Hơn cã một con vẹt (đàn chim việt)
    2 Dãi luận và bình dảng 40 câu sấm ký trạng trỉnh năm 2013 tiên tri vủ trụ Trần Dần
    3 Hảy để Khổng Giáo lụi tàn đàn chim Việt
    4 Nguyển Ngọc Ngạn nguỵ biện về shows 30 tháng12 năm 2013
    5 Vọng cổ xin hỏi anh là ai?
    Tất cả tôi chĩ lên viết phản hồi.
    Nên nhớ những lời cuả thánh minh
    Nhẹ tưạ tơ vương óng ánh vàng
    Nhưng dấu ngàn cân sau mổi ý
    Đỗi dời sông núi mỗi bài thi.
    Kỳ Lưu
    Càn khôn say ơi tôi hiểu bạn thật lòng và tôi thấy khả năng cuã bạn. Chúng ta có thễ thành công nhờ ở quyết tâm và cố gắng mà thôi.
    Chúc vui mừng nhé
    kỳ Lưu

    • Kỳ Lưu says:

      Vua minh quan hiền quân tướng dũng.
      An bình trăm họ, nước non vinh
      Chồng lành vợ thuận con ngoan hiếu
      Phúc nhà trường kĩu vửng nền nhân.

      Bá tánh cuồng điên dân dâm loạn
      Mười phương ma quỹ thả sức gào
      Đất nước dẫy tràn quân vô đạo
      Đua chen dành dật cưã công quyền.

      Oan sai chồng chất từng thôn xóm
      Kêu than oai oán ngập đô thành
      Thế sự ghê thay đời hổn tạp
      Bởii nay vô đạo nắm công quxền.
      KỲ LƯU

  2. Đinh Ngọc Minh says:

    Trước 1975, đài phát thanh Sài gòn thường phát đi một bài hát ca ngợi tình dân-quân có lời ca như sau :’’Quân từ dân mà ra. Dân nhờ quân mà còn. Thế cho nên dân và quân đều cùng chung một lòng…”. Đó là cách nhìn nhận giản dị nhất và đúng đắn nhất hay nói cách khác đó là một chân lý phổ quát từ nghìn xưa đến nay mà cha ông ta đã bao đời dầy công vun đắp.
    Do vậy khi chúng ta nói quân đội phải trung thành với tổ quốc, với nhân dân là một lời nhắc nhở, khẳng định lại một chân lý mang tính phổ quát. Trên toàn thế giới –trừ một vài nước cs còn xót lại – người ta đều nhìn nhận như vậy.
    Trở lại vấn đề, gần đây csvn ưa đòi khẳng định quân đội phải trung thành với đảng , đó là một luận điểm hết sức phi lý và hoàn toàn lố bịch! Bởi lẽ đảng, đảng phái, băng đảng, phe đảng, bè đảng…truy nguyên ngữ nghĩa gốc chỉ là một nhóm người liên kết, tập hợp lại với nhau vì những quan điểm và lợi ích tương đồng; do vậy nói quân đội phải trung thành với đảng thì cũng chẳng khác gì nói quân đội phải phục vụ cho quyền lợi của một nhóm lợi ích nào đó, chứ không phải cho đất nước, cho nhân dân …!?!

  3. NẮNG NGÀN says:

    NGÀY XƯA NGÀY NAY

    Ngày xưa quân đội của Vua
    Ngày nay của Đảng cũng vừa vậy thôi
    Xưa vua khi đã lên ngôi
    Quyền hành bao khắp đất trời lạ chi
    Bây giờ Đảng vẫn khác gì
    Quyền hành bao trọn cũng thì như Vua
    Vua xưa núp bóng mệnh Trời
    Còn nay Đảng có quân bài Mác Lê
    Mệnh Trời quả thật duy tâm
    Mác Lê duy vật tròm trèm vậy thôi
    Công nông Kinh nói rõ rồi
    Cứ nương theo đó mới hòng quang vinh
    Vậy là ôn cố tri tân
    Rượu xưa bình mới vạn phần ngon hơn
    Công linh là của Bác Hồ
    Việt Nam mấy thuở có ai hơn Người !

    SAO NGÀN
    (01/7/13)

  4. Kỳ Lưu says:

    Nguyển Kỳ Lưu Cẩm Bình Cẩm Xuyên Hà Tình
    Tôi Vì dúp nước kíu dân mà lên công luận thực ra đây là ý trời, nếu trời không cho thì tôi không thể.
    Muôn dân không nên dấy loàn mà bị quân đội và công an làm tội, và tôi viết bài Viết trên để mong muôn tướng quân đừng nặng tay với dân dại dột hồ đồ mà thôi bởi đáng lẽ đất nước lâm vào hoàn cảnh này thì mấy ông to nhất nước biết dùng văn chí phải xuống với dân mà trấn an dân đễ dân thấy phải mà ngậm ngùi im lặng mà đau xót cho đất nước mà thương chính quyền mà cùng nhau tủi nhục mà kiếm sức mạnh tiềm tàng trong dân, hởi ơi công quyền như dá áo túi cơm thì biết đâu phải mà đứng ra đi tới.
    Tôi mong tướng quân đừng hại dân thôi chứ quân đội Viẹt Nam hôm nay thì nên chạy đi nấp đi trứng với đá đừng nên rồ dại,
    Đễ thời dan nưả ta tiếp thêm sức mạnh cho chứ quân đội V N mà không chơ ta lá thiên cơ xong thì thảm bại đó.

    Kỳ Lưu

  5. kỳ Lưu says:

    Cái Ông (Huỳnh Ngọc Tuấn) không biết cái đếch chi về chính trị dã dụ sai tùm lum.
    Thời Khổng Tữ thiên hạ được phân ra chánh và tà tức là muôn dân theo đạo đễ lấy ( chánh tâm là lương tâm cuã bản thân mình mà tự khắc chế lòng tham tâm con vật trong tâm cuã mình.)
    đó thực ra là hành luật vô vi, nhờ đó mà trong muôn dân hạn chế được suy thoái đạo đức tức là trong mưu lợi ít hồ đồ thô lỗ muôn dân không mưu cầu vật chất bằng lối sống cạnh tranh dưã con người với nhau đó là nhìn chung về đạo học.
    Còn lớp Chính Quyền thì sao ? Không phải tà quyền đâu nhé.
    Là những người có đức, vậy thì đức là gì ?
    Đức cuã một con người là chân lý cuã con người đó, người có đức là có lẽ phãi, lẽ phãi dùng để hoá dãi mâu thuẩn, phán xét người đúng người sai mà tranh cãi lẩn nhau vì cùng nhau quan hệ mưu lợi mà mâu thuẩn.
    Ai có tấm lòng tốt và dữ đạo sống theo lương tâm thì ít mâu thuẩn ở đời, ai là hiền tài tức là quân tử mới có khả năng dử đạo và biết hành đạo tích đức.
    Đỉnh cao cuã đạo hành là trở thành thánh triết là người có đức deo, là người nắm quyền chính trị là nơi mà muôn dân khi bị bức xúc oan ức có quyền tìm đến để đòi lẽ phãi.
    Anh là chính không tà thì anh có quyền điều binh khiển tướng mà đi trị tà ma gọi là dặc.
    Phương pháp tìm chính thì phê thơ xét văn, bút viết là lời cuả tâm mà thơ là thước đo nghiả nhân cuả con người đó, cao hơn nưả trong thơ phải có triết là đức deo thì chân lý đả nhièu lè phải rất cao khó có kẻ sai nào đối đáp mà có khả năng tự bão thủ được lổi mình.
    Khi muôn dân biết theo hiền mà chống dặc thì khi đó chính tri mới thực sự dử cho muôn dân trăm họ bình yên.
    Nhưng phê thơ không phải dễ vì đức anh phải cao tâm anh phải sáng thì anh soi thơ văn mới xác định đúng mà kết luận câu nào là triết câu nào không chứ không phải như hôm nay đảng cộng sản theo Hồ Chí Minh đón một học thuyết hồ đồ Mác bắt muôn dăn coi là triết rồi học, rồi vẹt sách rồi ninh hót lấy bằng cấp ma.
    Thiên há loạn thì muôn dân theo hiền là đứng lên tự bảo vệ quyền lợi chính đáng,
    mà vào thời bình thì quân đội theo hiền đức sai khiến mà dẹp dặc dử yên bình, còn muôn dân theo đạo học củng là theo hiền tự dẹp dặc lục súc trong tâm mình đó.
    Còn hôm nay Quân Đội nên theo ai tôi không thèm nói mà hảy căng mắt ra (tất cã muôn tướng quân V N mà nhắm mắt lại không cặm mặt vào đọc hàng ngàn bài viết mang tên Nguyể Kỳ Lưu thì sẻ bơ vơ phản dân hại quấc. Cã thế giới hiện nay quân đội đang bị Quỷ Ma sai khiến

    KỲ LƯU CẪM BÌNH CẨM XUYÊN HÀ TỈNH

    • càn khôn says:

      viết lằn nhằn không hiểu gì cả , chán quá

    • Học trò cụ Ngô Hùng Diễn says:

      Ông Kỳ Lưu này đích thị là “Người Cỏi Trên” rồi.
      Nhưng Chính trị là việc của thế gian này. Chỉ có những người am hiểu chính trị của thế gian mới là những người lãnh đạo thế gian này.

  6. CÃI CỐI says:

    “Muốn làm được điều đó Việt nam phải “thoát xác” như Miến Điện để phá vỡ thế cô lập chính trị hiện nay và thoát khỏi quỹ đạo của Trung cộng.”

    Nói dzậy hoá ra VNCS hiện nay đang bị ” cô lập về chính trị” nhiều hơn so với Myanmar sao?

    Nếu tác giả viết cho tui thì tui cũng mong sự thật là như vậy, nghĩa là CSVN bị ” cô lập về chính trị”. Nhưng nêú là độc giả trẻ ở trong Nước mà đọc câu đó của tác giả thì chắc là họ không phục. Bởi lẽ hiện VNCS có quan hệ ngoại giao chính thức với 180 quốc gia, và có quan hệ kinh tế, văn hoá, xã hội với hầu hết các quốc gia trên thế giới. Quan trọng nhất là với Mỹ và Âu Châu, VNCS đều đang có quan hệ chính thức, và chặt chẻ về mọi mặt: chính trị, quân sự, ngoại giao, thương mãi, v.v…

    Trong khi đó thì Myanmar, ngoài khối ASEAN ra, trong suốt nhiều thập niên qua chỉ có quan hệ chính thức với một số ít quốc gia, ít hơn nhiều so với VNCS. Riêng với Mỹ và Âu Châu thì mới mở ra trong thời gian gần đây thôi.

    Như vậy thì tác giả căn cứ vào đâu mà đại ngôn khuyên bảo rằng ” VN phải ” thoát xác” như Miến Điện để thoát khỏi thế cô lập chính trị”? Giới trẻ trong Nước mà đọc đến câu đó thì tui chắc là họ delete ngay lập tức bài viết này của tác giả, bởi họ sẽ nghĩ rằng nó không những sai, mà là trái với sự thật.

    Rồi chuyện tác giả bàn về vai trò quân đội trong chính trị cũng rất đáng ngờ. Tác giả viện dẫn việc quân đội Thái Lan can thiệp trực tiếp vào chính trường, ý cho rằng đó là việc đáng làm của quân đội. Rồi ở câu cuối trong bài lại cho rằng :” quân đội là một động lực để cân bằng chính trị” . Luận điểm đó về vai trò của quân đội của tác giả là hoàn toàn không phù hợp với chủ trương chính thức của chế độ Dân Chủ. Bởi vì cốt yếu thì trong chế độ DC, quân đội phải luôn đặt dưới sự chỉ huy của chính quyền dân sự (Civilian control of the military). Có thể nói đó là nét đặc trưng của chế độ DC. Bằng chứng là xưa nay chỉ tại các quốc gia Á-Phi kém phát triển, kể cả Thái Lan, mới có màn quân đội lấn át chính quyền dân sự và cầm quyền, còn ở các nước phát triển Âu-Mỹ thì hoàn toàn ngược lại.

    Việc tác gỉa tán tụng quân đội Philippines cũng trái với thực tế và với nhận định của các chuyên gia về tình hình quan hệ Phi-Trung Quốc. Chẳng hạn ở Scarborough Shoal, gần cả năm nay, bọn hải quân TQ cứ siết dần vòng vây khiến Philippines gặp vô cùng khó khăn cho việc tiếp tế cho quân mình, nhưng quân đội Phi chẳng làm gì được hơn, hiện đang nài nỉ Mỹ đứng ra làm mediator. Điều này thì chắc giới trẻ trong Nước, những người thường xuyên theo dõi thời sự quốc tế, đã biết, và họ sẽ phản ứng thế nào khi đọc bài này của tác giả?

    Chống Cộng thì tốt, nhưng muốn chống tốt hơn thì phải viết làm sao để thuyết phục được người trong Nước; còn giữa người hải ngoại với nhau thì không cần thiết phải hô khẩu hiệu mãi như kiểu bài viết này. Kiểu chống Cộng này chỉ làm chính nghĩa của người chống Cộng thêm lu mờ, nếu không nói là một loại phản tuyên truyền.

  7. TRĂNG NGÀN says:

    HỎI ĐÁP

    Hỏi nay đất nước có gì ?
    Thưa rằng, chỉ có toàn là người dân
    Hỏi thêm, dân có được gì ?
    Thưa rằng, chỉ có tấm thân của mình
    Chớ còn quyền chính của ai ?
    Thì là của Đảng, chớ ai mà vào
    Riêng về quân đội thì sao ?
    Cũng là của Đảng, chứ nào của ai
    Còn Công an, cũng vậy sao
    Quả thì cũng vậy, có nào khác chi
    Sau cùng, Quốc hội của ai ?
    Cũng là của Đảng, hỏi chi nữa cà
    Ủa sao kỳ lạ vậy a ?
    Ừ thì chỉ vậy, có là lạ sao
    Bây giờ, hỏi Đảng thế nào ?
    Đảng thì tự có, hỏi sao lạ kỳ
    Nghe qua thật rất ly kỳ
    Cuối cùng hỏi tiếp, Đảng thì của ai ?
    Của chung mấy vị Trung ương
    Đừng ngây ngô nữa, đã tường hay chưa ?
    Hỏi nhiều cũng chẳng dám thưa
    Công an biết được, khó vừa lòng a
    Thôi thì đất nước của ta
    Bây giờ nó vậy, có là lạ chi !

    NẮNG NGÀN
    (30/6/13)

  8. Võ Đình Tuyết says:

    Trong thế giới tự do như nước Mỹ nước Anh: quân đội là một tập thể có bổn phận với tổ quốc,họ chỉ lo một việc là nền an ninh quốc gia và đặt dưới quyền tổng thống,nhưng tổng thống của nước tự do không có quyền hạn bao la như những lãnh đạo của các nước độc tài hay chính quyền cộng sản,mà phải tuân theo hiến pháp và luật pháp quốc gia.
    Trong cương vị tổng thống dù là tổng tư lệnh quân đội vẫn do cuộc bỏ phiếu toàn dân bầu lên.Khi ta nhìn những vị tướng trong quân đội Hoa kỳ về hưu,họ không bao giờ mặc quân phục đầy huân chương như các ông tướng tá về hưu nước cộng sản trong những buối phóng vấn trên truyền hình hay bất cứ ở đâu.Họ trở lại đời sống bình thường nhưng khi đất nước cần họ vẫn có thể giúp nước trong mọi hình thức khác.
    Còn đất nước do đảng cộng sản lãnh đạo thì quân đội cũng là đảng cộng sản.Tôi chắc chắn một điều tất cả các vị tướng chỉ huy đều là đảng viên,nếu là đảng viên thì phải chịu dưới sự lãnh đạo của đảng,thì những người: Yêu Nước,Yêu Tự Do,không có thể trông chờ vào họ.Quân đội của nước Việt Nam cộng sản chỉ là những quân cờ người máy ( như Bắc Hàn) được sắp xếp dưới bàn tay lảnh đạo của đảng cộng sản Việt Nam,nhưng có một điếu đau đớn nhất cho dân tộc là: đảng cộng sản Việt Nam lại là con cờ và tay sai của đảng cộng sản Trung Hoa,bằng chứng: Hai chiếc áo học trò Phương Uyên,Nguyên Kha,chỉ yêu nước và chống Tàu là họ thò tay qua Việt Nam bắt các em ở tù.Chính đảng cộng sản Tàu dùng tay sai bắt những người yêu nước bỏ tù.
    Bài Viết nào của anh Huỳnh Ngọc Tuấn và các cháu con anh đều mang lòng yêu nước bao la, luôn luôn thắp lên những ngọn lửa để hâm lòng thương Nước thương Nhà,dù ngọn lửa nhiều khi heo hắt nhưng không bao giờ tắt.
    Con đường dẫn tới tư do dân chủ không phải là tuyệt vọng,nhìn lại lịch sử cha ông đã bao nghìn năm chống giắc phương bắc,thì sẽ có một ngày quê hương hồi sinh bởi những người yêu nước như anh, Huỳnh Ngọc Tuấn.

    Người lính già tị nạn phương xa.

Phản hồi