WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Một chiếc xe ben

Sẽ có hàng trăm, và rồi đây hàng ngàn đảng viên cộng sản đồng loạt khước từ độc tài toàn trị, thành lập chính đảng mới để đấu tranh công khai với Đảng Cộng sản cầm quyền.

Hồ Ngọc Nhuận

 

Ông Lê Hiếu Đằng

Ông Lê Hiếu Đằng

Khi bệnh tật người ta thường yếu đuối. Ông Lê Hiếu Đằng lại khác. Trong “những ngày nằm bệnh” vừa qua, nhân vật này bỗng chợt cảm thấy có sự “thôi thúc … phải thanh toán, tính sổ lại tất cả…những trải nghiệm cay đắng mà” mình “cùng nhiều bạn bè nữa trong phong trào học sinh sinh viên trước 1975 đã chịu đựng… sau hơn 45 năm chiến đấu trong hàng ngũ Đảng Cộng sản Việt Nam, với 45 tuổi Đảng.”

Tuổi đảng của Lê Hiếu Đằng, rõ ràng, không ngắn. Tuổi đời của ông chắc chắn, cũng hơi dài. Và những trải nghiệm cay đắng, tất nhiên, không ít. Qua hàng chục trang giấy ghi lại những “suy nghĩ miên man” của Lê Hiếu Đằng, tuy thế, độc giả vẫn tìm được “một kỷ niệm” mà ông mô tả là “khó quên” và (tương đối) cũng … ngọt ngào:

“…tôi đã từng tham gia phong trào đấu tranh Sinh viên học sinh Huế lúc  còn học đệ nhị, đệ nhất Quốc học Huế và đã từng bị bắt giam ở lao Thừa Phủ Huế gần một năm với Lý Thiện Sanh (nay là bác sĩ định cư ở Úc). Vì chính quyền Thừa Thiên-Huế lúc đó nghĩ tôi là thành viên của Đoàn TN nhân dân Cách mạng Miền Nam.

Nhắc đến đây tôi có một kỷ niệm khó quên: ba tôi và mẹ Lý Thiện Sanh nóng lòng vì đã đến kì thi Tú tài II nhưng chúng tôi vẫn bị nhốt trong tù. Vì vậy ông bà làm đơn hú họa xin hai chúng tôi ra thi. Thế mà chính quyền Thừa Thiên-Huế lúc đó lại giải quyết cho ra thi.”

Cách “giải quyết” của “chính quyền Thừa Thiên-Huế lúc đó” thiệt là dễ dãi, và hơi thiếu tinh thần pháp trị. Cái “truyền thống nhân trị” này kéo dài (lai rai) suốt thời ông Diệm qua tới thời ông Thiệu, ở miền Nam.

Ngày 26 tháng 10 năm 1966, ông Trần Minh Tiết – Bộ Trưởng Tư Pháp của thời Đệ Nhị Cộng Hòa – ra lệnh thả ông Trần Kim Tuyến dù điều này không được Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu tán thành. Không riêng gì Nguyễn Văn Thiệu mà cả Nguyễn Khánh (trước đó) cũng muốn bắt giam ông Tuyến – một nhân vật thực sự nguy hiểm cho bất cứ chế độ nào mà ông ta không cộng tác. Tuy nhiên, cả hai đều không làm được điều này giản dị chỉ vì nó … vi hiến. Là nhân vật quan trọng thứ III của chế độ cũ, không phải là lý do để (đương nhiên) phải vào tù nếu không có bằng chứng buộc tội:

“Ông Trần Minh Tiết chiếu theo biên bản phiên họp nội các, ra lệnh thả ông Tuyến. Giám đốc Chí Hòa là đại tá Luyến cũng quen biết ông Tuyến nên bảo bà Tuyến:

- Đúng ra, khi có lệnh tha của tòa, tôi phải đưa ông bác sĩ trả lại cho công an làm thủ tục, rồi mới cho về. Nhưng vì ông đang đau, bà cứ lãnh về đi…” (Vĩnh Phúc. Những Huyền Thoại Và Sự Thực Về Chế Độ Ngô Đình Diệm. Văn Nghệ, Westminster, CA:1998).

Cách hành xử của Nhà Nước Pháp Quyền Cách Mạng thì có phần (hơi) khác – theo như  lời tường thuật của người tù Kiều Duy Vĩnh:

Mẹ tôi đến Bộ Công An ở phố Trần Bình Trọng hỏi về anh con bị tù. Gác cửa không cho vào. Nhưng từ nhà tôi ở chợ Hôm ra hồ Thiền Quang chưa đến 1 km nên hầu như liên tục khi nào mẹ tôi đi đâu là mẹ tôi lại tạt vào Bộ Công An quấy rầy họ. Đến nỗi người thường trực cứ trông thấy mẹ tôi là tránh mặt không tiếp.

Mẹ tôi cứ đến hỏi. Hỏi mãi. Riết rồi họ phải trả lời. Nhưng cũng mất hơn 3 năm họ mới cho mẹ tôi cái địa chỉ trại tù Cổng Trời: Công Trường 75A Hà Nội. Mẹ tôi lại hỏi tiếp: Thế cái công trường này nó ở chỗ nào ở cái đất Hà Nội này? Họ bảo họ không biết…”

Thiệt là “hết biết” luôn nhưng chưa đến nỗi “hết thuốc, nếu so với một trường hợp bất nhẫn hơn nhiều của một người tù khác:

So với Kiều Duy Vĩnh thì người tù Lưu Nam còn bi thảm hơn, ông không bao giờ được gặp mặt gia đình cho tới khi chết mặc dù con cái hết lòng tìm kiếm. Con trai của ông là ông Lưu Đức Tâm kể:

“Ông bố ở trại giam Quyết Tiến ở Hà Giang, còn gọi là trại giam Cổng Trời. Trong 10 năm đó gia đình không có tin tức gì thì dẫu biết cũng không thể đi thăm được. Cho đến năm 1961 gia đình nhận được một bức thư của ông cụ gửi về nên mới biết ở trại đó.

Lúc bấy giờ gia đình cũng không có điều kiện để ra đi thăm được bởi vì mẹ ở nhà ốm đau bệnh tật, con cái thì còn nhỏ thành ra không đi thăm được, cho nên có gửi lên cho ông bố một ít quà qua cái địa chỉ đó. Gửi bằng con đường bưu điện nhưng không biết ông cụ có nhận được hay không, tới năm 1962 thì ông cụ mất…”  (Trại Giam Cổng Trời, Mặc Lâm, RFA).

Cách quản lý tù nhân của chính phủ ta, xem ra, rất tiện. Cứ nhốt kín vào một chỗ, và nhốt cho tới chết luôn rồi bó chiếu mang chôn là kể như … xong!

Chỉ có điều phiền là hết thế hệ này qua thế hệ khác, dân Việt vẫn cứ hàng hàng lớp lớp lần lượt và tiếp nối đi tù. Và những người tù hôm nay, xem chừng, khó bị “chôn” hơn, cũng như khó “cải tạo” hơn nhiều – theo như tin vừa loan của BBC:

“Vợ một tù chính trị nói chồng bà tố giác một số phạm nhân tại trại giam Nam Hà bị biệt giam vì phản đối ban quản lý trại ‘đánh bị thương một thanh niên Công giáo’.

Vợ ông Vi Đức Hồi, bà Hoàng Thị Tươi, nói trong chuyến thăm nuôi chồng tại trại Nam Hà ngày 14/8, bà được ông Hồi cho biết ông đang bị biệt giam cùng với hai người nữa là thanh niên Công giáo bị tuyên án hồi tháng 1/2013…

Bà cũng thuật lại lời ông Hồi cho hay lý do Lê Văn Sơn bị cán bộ trại giam ‘đánh bị thương ở chân’ là vì ‘không chào cán bộ trong một lần sinh hoạt.’

Ông Vi Đức Hồi, 56 tuổi, đã từng gia nhập Đảng Cộng sản năm 1980 và từng là Giám đốc trường Đảng huyện Hữu Lũng, Lạng Sơn.

Từ năm 2006, ông đã bắt đầu viết nhiều bài báo chỉ trích Đảng – ban đầu bằng bút danh, sau đó dùng tên thật khi ông bị khai trừ khỏi đảng năm 2007.”

Tưởng cũng nên nói thêm là sau khi bị khai trừ, ông Vi Đức Hồi còn bị cô lập bởi một “Thông Báo Đặc Biệt” như sau:

Để ngăn chặn, đập tan mọi âm mưu ‘diễn biến hoà bình’của các thế lực thù địch chống phá sự nghiệp cách mạng của nhân dân ta, Huyện uỷ yêu cầu các Chi, Đảng bộ trực thuộc Huyện uỷ phải quán triệt đầy đủ cho toàn thể Cán bộ, Đảng viên và quần chúng Nhân dân trong Chi, Đảng bộ mình,Cơ quan, Đơn vị và Địa phương mình hãy nêu cao cảnh giác cách mạng,kiên quyết không mưu kẻ địch, đồng thời cắt đứt mọi quan hệ, giao tiếp với Vi đức Hồi, mặt khác theo rõi, giám sát mọi hoạt động của Vi đức Hồi, khi phát hiện có vấn đề khả nghi, trình báo cho cơ quan Công an hoặc Chính quyền Địa phương kịp thời để có biện pháp xử lý.”

 

Dù đã “quán triệt đảng viên và quần chúng nhân dân …cắt đứt mọi liên hệ .. theo rõi, giám sát, trình báo để kịp thời có biện pháp xử lý” nhưng (ngó bộ) vẫn chưa được yên tâm cho lắm nên Đảng bắt luôn ông Vi Đức Hồi –  vào ngày 27/10/2010 – để bỏ vô tù.

Ba năm sau, sau khi đã bị giam cầm – vẫn theo như nguồn tin thượng dẫn –  ông Vi Đức Hồi lại còn bị mang đi biệt giam (riêng một nơi thật kín) cho nó chắc ăn … hơn nữa. Ở một xứ sở mà chỉ do “xây xát nhẹ của một chiếc xe ben” có thể làm vỡ nguyên cả một cái đập nước khổng lồ thì mọi sự lo âu, lo ngại, lo sợ, và run sợ của giới cầm quyền (dù có lố bịch cỡ nào chăng nữa) đều có lý do để biện minh .

Đó là nỗi lo sợ của “một con bệnh SIDA” – theo như (nguyên văn) cách ví von của ông Lê Hiếu Đằng, trong bài viết nêu trên. Qua diễn đàn Bauxite Việt Nam, đọc được vào hôm 16 tháng 8 vừa qua, ông Hồ Ngọc Nhuận – một người đồng thời và đồng cảnh với ông Lê Hiếu Đằng – lại còn vừa cho biết thêm:

Một chính đảng mới đang được vận động hình thành, với tên gọi tạm là Đảng Dân chủ Xã hội, do ông Lê Hiếu Đằng, một đảng viên cộng sản với 45 tuổi đảng, khởi xướng. Sẽ có hàng trăm, và rồi đây hàng ngàn đảng viên cộng sản đồng loạt khước từ độc tài toàn trị, thành lập chính đảng mới để đấu tranh công khai với Đảng Cộng sản cầm quyền.

Đảng mới Dân chủ Xã hội là một đột phá khẩu lịch sử, cho nước tràn bờ, cho muôn người Việt Nam đứng dậy phá xiềng, vươn vai thành Phù Đổng, chống lại nội tặc, ngoại thù, cứu nước cứu dân và cứu cả chính mình.”

Cái xe ben của Lê Hiếu Đằng có thể “đột phá khẩu lịch sử, cho nước tràn bờ” hay không là chuyện mà một thằng (nát rượu) cỡ tôi – dù cho ăn kẹo – cũng không dám lạm bàn. Tôi có cái tật (lớn) là đôi khi vừa cầm chai vừa cầm bút. Rượu vào lời ra nên hay viết lòng vòng. Chớ nói gần nói xa chả qua nói thiệt: dù có rất muộn màng chăng nữa, mọi nỗ lực của ông Lê Hiếu Đằng – cùng tất cả những vị đồng hội đồng thuyền – đều đáng được tuyên dương và trân trọng.

© Tưởng Năng Tiến

© Đàn Chim Việt

 

 

25 Phản hồi cho “Một chiếc xe ben”

  1. An An says:

    “Một chính đảng mới đang được vận động hình thành, với tên gọi tạm là Đảng Dân chủ Xã hội, do ông Lê Hiếu Đằng, một đảng viên cộng sản với 45 tuổi đảng, khởi xướng. Sẽ có hàng trăm, và rồi đây hàng ngàn đảng viên cộng sản đồng loạt khước từ độc tài toàn trị, thành lập chính đảng mới để đấu tranh công khai với Đảng Cộng sản cầm quyền.

    Đảng mới Dân chủ Xã hội là một đột phá khẩu lịch sử, cho nước tràn bờ, cho muôn người Việt Nam đứng dậy phá xiềng, vươn vai thành Phù Đổng, chống lại nội tặc, ngoại thù, cứu nước cứu dân và cứu cả chính mình.”

    Đọc bài này thấy lôm côm quá má ơi. Đọc gần hết bài, mình mới “hiểu” – như lời tác giả bài ziết: “Tôi có cái tật (lớn) là đôi khi vừa cầm chai vừa cầm bút. Rượu vào lời ra nên hay viết lòng vòng”.
    Kiểu này bà con mình hay gọi là “rượu nói” !

    • MÂY NGÀN says:

      RA VÀ VÀO

      Anh từ trong ấy anh ra
      Bây giờ lập đảng người ta lại vào
      Cuộc đời ừ vẫn xôn xao
      Cứ lao xao thế lẽ nào lại không
      Nước trôi thuyền cũng xuôi dòng
      Sông nào chảy ngược mà mong khỏi chèo
      Ước sao không có hiểm nghèo
      Xuôi thuyền mát mái một lèo ra khơi
      Thuyền mành dầu giữa biển khơi
      Biết đâu sau nữa chẳng nên thuyền buồm

      NON NGÀN
      (22/8/13)

    • Trực Ngôn says:

      Tiếp lời với bạn đọc An An

      Người ta bảo “rượu vào thì lời ra”! Lời ra cái lúc ngà ngà thì không chỉ bạn đọc An An mà cả người đời cũng cho là “rượu nói” chớ không phải ông Tưởng Năng Tiến!

      Nhưng khi đọc câu này: “ Chớ nói gần nói xa chả qua nói thiệt: dù có rất muộn màng chăng nữa, mọi nỗ lực của ông Lê Hiếu Đằng – cùng tất cả những vị đồng hội đồng thuyền – đều đáng được tuyên dương và trân trọng“.(hết trích) thì không phải là do “rượu”, mà chính là lời nói của ông Tưởng Năng Tiến!

  2. Hồ Bác Cụ says:

    Chiếc xe ben thì nó nặng nề khó xoay trở hơn một chiếc xe hơi nhỏ gọn. Do đó, phải chờ mãi tới khi các em sinh viên như Phương Uên dám đứng lên chống lại đảng CSVN bán nước, thì anh Đằng đang nằm bịnh mới trở đầu chiếc xe ben để quay đầu về với SàiGòn thời trước 1975. Cầu chúc cho chiếc xe ben lần này không bị lao Xuống Hố Cả Nút nữa nghen anh!!!!!

  3. Hồ Nguyễn says:

    Lúc còn sinh thời học giả Hồ Hữu Tường đã từng có ý kiến về chủ nghĩa CS mà ông có lúc tham gia từ năm 1930 – 1939 với tư cách là một lảnh tụ của phong trào Đệ Tứ Quốc Tế đồng thời với Phan văn Hùm và Tạ Thu Thâu . Ông nói rằng kể từ năm 1848 lúc Tuyên Ngôn của Đảng CS ra đời cho đến hơn 50 năm sau Cách Mạng tháng 10 Nga năm 1917 mới thàng công. Lúc đầu CS lấy giai cấp công nhân ( vô sản ) làm nồng cốt cho cách mạng theo lý thuyết. Nhưng khi qua Nga giai cấp vô sản quá yếu nên Lê-nin chủ trương Liên Minh Công Nông làm cách mạng đó thuyết Mác-lê-nin. Khi qua Tàu giai cấp vô sản lại còn quá yếu nửa nên Mao Trạch Đông chủ trương thuyết Lấy Nông Thôn Bao Vây Thành Thị để chiếm chính quyền. CSVN rập khuông CS Tàu. Ông còn nói rằng muốn biết cái gì thì hãy nhập vào nó và khi biết nó rồi thì từ đó mà ra ( ra vì biết nó không tốt ). Ông còn nói rằng CNCS là lổi thời mà cái gì đã lổi thời rồi thì tự nó sẽ tiêu diệt nó hãy đợi mà xem. Ngày nay nhiều nước đã xem CNCS là một tai họa còn VN thì sao.
    Cờ Vua Quang Trung
    Năm 1967 trên tuần báo Hòa Đồng Ông Hồ Hữu Tường có đăng công khai một lá cờ mà ông đề nghị các tổ chức chống cộng có thể dùng. Đó là Cờ Vua Quang Trung. Ông Tường dùng những bằng chứng sau đây để mô tả Cờ Vua Quang Trung.
    1. Người dân Bình Định có câu:
    Thương người áo vải Cờ Đào
    Giúp dân dựng nước biết bao công trình.
    Câu nầy mô tả cờ có Màu Đào ( đỏ nhạt )
    2. Trong bài Văn Tế Khóc Vua Quang Trung của Công Chúa Ngọc Hân có câu:
    Từ Cờ Thắm trỏ ngời đất bắc
    Nghĩa tôn phù vằng vặc Bóng Dương.
    Câu nầy mô tả cờ có Mặt Trời ở giửa.
    3. Danh hiệu của Nguyễn Huệ : Quang Trung.
    Quang là Sáng tượng trưng cho ánh sáng là Mặt Trời.
    Trung là ở chính giửa.
    Do những bằng chứng trên Ông Tường vẽ Cờ Vua Quang Trung như sau
    Cờ có hình Vuông Tròn màu Đào và có Mặt Trời Vàng ở giửa
    Ý nghĩa: màu Đào là màu cách mạng nhưng ôn hòa không đổ máu như màu Máu của cờ CS. Mặt Trời tượng trưng cho ban ngày cách mạng quang minh chánh đại khác với Ngôi Sao tượng trưng cho ban đêm tâm tối của cờ CS. Vuông Tròn tượng trưng cho Hòa Đồng , Hòa Hợp.
    Bạn nghĩ sao về Cờ Vua Quang Trung ?

  4. Thắc-Mắc says:

    TNT, tác-giả bài viết này, suốt bài viết hầu như dí-dỏm, dễ gây cảm-tình – duy có câu đầu và câu chót. Câu đầu ông nêu lên ” danh-ngôn của HNN “, câu cuối ông tán-dương LHĐ. Tôi có ít điều muốn thưa với TNT :
    (1) – chính-quyền CSVN thật dại-dột, yếu-mềm và unfair hết cách. Chỉ một vài dấu-hiệu chống-đối cỏn-con bất-bạo-lực qua internet, qua biểu-tình, v.v…của vài tên dân quèn , phần đông là đàn-bà, con gái như Huỳnh Thục Vy, Phương Uyên, …thì bắt-bớ, bỏ tù. Còn đối với những đảng-viên có tiếng-tăm viết lách, dùng lời-lẽ rất phản-động như …thì chính-quyền CSVN để yên.
    (2) – Tôi hoan-hô LHĐ và HNN, và còn nhiều, nhiều nữa ! Còn màn kịch nào chưa diễn thì nên once for all, diễn cho xong, kẻo quá muộn !
    (3) – Không biết TNT có bà con, quan-hệ gì với LHĐ và HNN không ? Tôi vẫn thường hay đọc những bài viết của TNT với những cảm-phục.

  5. Hồ Nguyễn says:

    Lúc còn sinh thời học giả Hồ Hữu Tường đã từng có ý kiến về chủ nghĩa CS mà ông có lúc tham gia từ năm 1930 – 1939 với tư cách là một lảnh tụ của phong trào Đệ Tứ Quốc Tế đồng thời với Phan văn Hùm và Tạ Thu Thâu . Ông nói rằng kể từ năm 1848 lúc Tuyên Ngôn của Đảng CS ra đời cho đến hơn 50 năm sau Cách Mạng tháng 10 Nga năm 1917 mới thàng công. Lúc đầu CS lấy giai cấp công nhân ( vô sản ) làm nồng cốt cho cách mạng theo lý thuyết. Nhưng khi qua Nga giai cấp vô sản quá yếu nên Lê-nin chủ trương Liên Minh Công Nông làm cách mạng đó thuyết Mác-lê-nin. Khi qua Tàu giai cấp vô sản lại còn quá yếu nửa nên Mao Trạch Đông chủ trương thuyết Lấy Nông Thôn Bao Vây Thành Thị để chiếm chính quyền. CSVN rập khuông CS Tàu. Ông còn nói rằng muốn biết cái gì thì hãy nhập vào nó và khi biết nó rồi thì từ đó mà ra ( ra vì biết nó không tốt ). Ông còn nói rằng CNCS là lổi thời mà cái gì đã lổi thời rồi thì tự nó sẽ tiêu diệt nó hãy đợi mà xem. Ngày nay nhiều nước đã xem CNCS là một tai họa còn VN thì sao.?Năm 1967 trên tuần báo Hòa Đồng Ông Hồ Hữu Tường có đăng công khai một lá cờ mà ông đề nghị các tổ chức chống cộng có thể dùng. Đó là Cờ Vua Quang Trung. Ông Tường dùng những bằng chứng sau đây để mô tả Cờ Vua Quang Trung.
    1. Người dân Bình Định có câu:
    Thương người áo vải Cờ Đào
    Giúp dân dựng nước biết bao công trình.
    Câu nầy mô tả cờ có Màu Đào ( đỏ nhạt )
    2. Trong bài Văn Tế Khóc Vua Quang Trung của Công Chúa Ngọc Hân có câu:
    Từ Cờ Thắm trỏ ngời đất bắc
    Nghĩa tôn phù vằng vặc Bóng Dương.
    Câu nầy mô tả cờ có Mặt Trời ở giửa.
    3. Danh hiệu của Nguyễn Huệ : Quang Trung.
    Quang là Sáng tượng trưng cho ánh sáng là Mặt Trời.
    Trung là ở chính giửa.
    Do những bằng chứng trên Ông Tường vẽ Cờ Vua Quang Trung như sau
    Cờ có hình Vuông Tròn màu Đào và có Mặt Trời Vàng ở giửa
    Ý nghĩa: màu Đào là màu cách mạng nhưng ôn hòa không đổ máu như màu Máu của cờ CS. Mặt Trời tượng trưng cho ban ngày cách mạng quang minh chánh đại khác với Ngôi Sao tượng trưng cho ban đêm tâm tối của cờ CS. Vuông Tròn tượng trưng cho Hòa Đồng , Hòa Hợp.
    Bạn nghĩ sao về Cờ Vua Quang Trung ?

  6. Khi tôi còn ở VN, tôi hay chỉ trích chế độ ác ôn VC. Mấy người tôi quen khi còn là sinh viên, học sinh theo VC, luôn dọa tôi là bắt nhốt thằng phản động này. Những điều tôi nói ngày xưa thì hôm nay bác Đằng hay LS Cù nói những lời như tôi nói ngày xưa và những người xưa muốn bỏ tù tôi cũng nói cái giọng chỉ trích VC như tôi vào thời ấy. Không ngờ, trải qua những cuộc bể dâu, lòng người thay đổi theo thời gian, VC bị lột mặt nạ và lời tuyên truyền lường gạt năm xưa chỉ là đống rác và người dân có cơ hội là liệng đống rác tuyên truyền kia.

    Khi tôi vào học lớp đệ nhất tức là lớp 12, một ông thầy triết dạy tôi về ý chí, ông giảng nhiều và tôi còn nhớ một câu khi ông phân biệt ý chí và kiến thức. Ông bảo anh có kiến thức mà không có ý chí thì đời anh không ra gì và suốt đời chịu nô lệ. Sống trong hoàn cảnh éo le bực bội, bốn bề là quỷ, nhờ ý chí tôi mới thoát khỏi vòng vây VC và tôi đã được tự do thật sự, chấp nhận cái chết để tìm đường sống và tôi đã chiến thắng VC một cách vinh quang. Nhưng đám kiến thức với 700 tờ báo lề đảng, không có ý chí,đem kiến thức của mình để vinh danh một chế độ sắp tàn, không tương lai, sau đó nhận đồng lương còm, không đủ nuôi bản thân, thế mà cũng muốn làm con thiêu thân chỉ trích bác Đằng , nghe xấu hổ với người lương tâm làm báo.

    Nếu con người có Tâm, vì đất nước vì đồng bào thì mọi người hưởng ứng, Bác Đằng sẽ có nhiều người ủng hộ. Chế độ VC chắc chắn phải sụp đổ, nhưng nó còn sống thì thân thể bọn chúng mang thứ bệnh trầm kha , đảng VC đang nằm trên giường bệnh. Sở dĩ bọn chúng còn sống vì chúng biết đu dây,nay nịnh Tàu mai nịnh Mỹ, nhưng con cháu bọn chúng đã có quốc tịch ngoại quốc, khi không cứu vãn được tình thế là bọn chúng đạp nhau mà chạy. Bọn bồi bút chỉ trích bác Đằng, đâu dám xuất đầu lộ diện lên TV tuyên bố. Chúng sống như đã chết, tuyên truyền kiểu năm xưa chỉ là dư âm xấu của một cái đảng chỉ biết lấy nhà tù làm lý tưởng sống, VC không có ngày mai, ai theo bọn chúng chỉ mang khổ vào thân.

  7. TuongLaiPhhiaTruoc says:

    Tương lai của VN với đa nguyên, đa đảng và cái lý lịch cái nào quan trọng hơn?
    Có thể họ có những trăn trở không tiện nói ra lúc này, hảy nhìn những hành động họ đang làm hiện tại và cho tương lai sau này. Nên ủng hộ họ 1 bàn tay hơn la nghi ngờ, chia rẽ.
    CS lợi dụng và chia rẽ quá nhiều rồi và rồi chính chúng ta vì kém cỏi đã vô tình tiếp tay cho CS, cần chấm dứt thì hay hơn.

  8. Thuận ý trời

    Việt Nam Quốc Hội kém văn minh
    Chủ tịch không yêu đất nước mình
    Tư tưởng ngoại lai thờ độc đảng
    Tinh thần phản quốc Nguyễn Hùng Sinh *
    Miệng hô hiến pháp cần thay đổi
    Lòng vẫn độc tôn bóng với hình
    Quen thói mị dân che sự thật
    Trò lừa dân chủ đáng chê khinh

    Trung ương cộng sản nếu vì dân
    Chuyển thể đa nguyên chuyện đáng cần
    Từ bỏ tham quan theo vận nước
    Trồng cây đại nghĩa trọng lòng nhân
    Ðừng đưa Dân Tộc vào đường tối
    Chớ đẩy Non Sông đến chỗ bần
    Thể diện trung ương không đánh mất
    Tình dân nghĩa đảng đúng Phương châm

    Cộng sản trung ương mất hết rồi
    Bởi vì lừa bịp chuyện quen môi
    Lọc lừa Dân Tộc không ngờ hậu
    Lấy máu muôn dân tạo thế ngồi
    Cầm thúng cúp voi đâu có được
    Mặt trời tay đảng vẫn xa xôi
    Ðại dương sóng gío quay nhìn bến
    Thuận ý nhân dân để tiếng đời

    * Chủ Tịch Quốc Hội Việt Nam

  9. Tran Nam says:

    Tôi không hiểu tại sao một trí thức khoa bảng miền nam trước 1975 mà đến giờ này, sau gần 40 năm mới nhận ra sự dối trá và sai lầm của ĐCSVN(chưa nói đến sai lầm của CNCS, có lẽ có lý do khác?).
    Tôi nhớ vào thập niên 80(lúc đó mọi thông tin bị bưng bít nên chỉ nghe lén đài ngoại quốc bằng radio nhỏ. Một bài bình luận nói về một phóng viên phản chiến (quên tên cả 2 người)sau 10 năm trở lại VN đã mở mắt và hối hận vì đã sai lầm đi ủng hộ cho cái ác. Ông ta hỏi rằng tên phóng viên đó sao đợi đến 10 năm mới mở mắt trong khi đó loài chó chỉ cần 2 tuần!
    Lời lẽ quá cay đắng và phủ phàng!
    Có phải chăng vì chút danh vọng hảo huyền hay cơm áo, hoàn cảnh hay tầm nhìn giới hạn mà con người đành nhắm mắt bán cả lương tâm và linh hồn cho quỷ dữ?
    Thật hay Cuội để mua giờ cho ĐCS điều này ông hiểu hơn ai hết. Thời gian của ông sắp hết, có thể làm được gì để chuộc tội quá nhiều đối với dân tộc?
    Nhưng có còn hơn không!

  10. quandannambo says:

    chống cộng
    vào giờ thứ 25
    của
    mấy anh đảng viên bưng bô cho việt cộng
    như lê hiểu đằng
    thì
    đông như ruồi *
    *
    trong 24 giờ của một ngày
    thì
    bọn họ bán nước cho tàu cộng

    chuyên đàn áp giết chóc nhửng người Việt Nam yêu nước
    *
    đến giờ thứ 25
    thì
    buông dao đồ tể

    chống cộng cứu nước
    *
    thật là khôi hài
    cho
    miệng lưởi của việt cộng *
    *
    ( đây chỉ là kế hoản binh và mở cửa thoát hiểm ở phía sau)

    • Khinh Binh says:

      Lê Hiếu Đằng chống cộng hồi nào đó quandannambo?
      Hãy đọc mấy bài giả viết cho kỹ coi thử lão chống cộng hay cứu cộng?

      Mấy ông (kể cả ông tác giả bài này) nhẹ dạ quá thành ra bị bọn lưu manh nó xỏ mũi năm này tháng nọ. Nó đi ăn cứớp cả ngày, tối về than nhức đầu là xúm nhau cạo gió! Non nớt! Kém!

      • quandannambo says:

        giờ thứ 25 là giờ nào *

      • Hoàng says:

        Khinh-binh nói thật đúng với cái đám người VN cọ cái đầu như hạt tiêu,nhất là những thằng nhà văn,nhà báo,chúng sống bằng lưởi,chổ nào có quyền lợi,có ghế để ngồi,có tường để dựa thì chúng liếm.Từ nền đệ nhất Cộng Hoà của miền Nam.Chúng cũng đã góp một bàn tay với csvn mà đạp đổ nền tự do dân chủ của Miền-nam.
        Người xưa có câu “nhà báo nói láo ăn tiền” đến thời buổi nầy câu nói đó vẩn còn đúng đối với bọn gọi là ngòi bút thép..Chúng luôn tự cho mình là là trí giả,hôm nay chúng liếm thằng nầy,mai chúng liếm mụ kia…đó là thói thường tình của bọn nhà văn nhà báo VN.Chúng luôn vô tích sự,chúng luôn bươi móc,chúng luôn nói không đúng sự thật,chúng bấc tài và hèn nhát,chúng hiểm ác như bọn csvn.Chúng không có giá trị trong xã-hội loài người….như tên viết mướn bên trên.

Leave a Reply to quandannambo