WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Hãy cứ đi con đường gian truân

one-way-road-sign-my-way-001

Tình hình đảng CSVN giống như con bệnh ung thư chờ ngày chết. Đìều này không phải là một mơ ước viển vông, chủ quan nói theo người Mỹ là “wishful thinking”; mà nó dựa vào những nguyên tắc có tính qui luật và các diễn tiến cụ thể, đã từng xảy ra trong quá khứ theo một tiến trình lịch sử rất tự nhiên. Vì vậy, nếu có xảy ra cho đảng CSVN thì đó là tiến trình bình thường, nếu không xảy ra mới là bất bình thường.

Cuộc cách mạng ở Đông Âu kéo đổ hàng loạt các chế độ cộng sản. Chính sách cải tổ của cựu Tổng Bí thư đảng CS Liên Xô, ông Gorbachev đã tác động vào tiến trình cách mạng không những ở Liên Bang Sô Viết mà ngay cả các nước cộng sản anh em. Mặc dù bản thân ông Gorbachev đã tìm mọi cách để ngăn chận ảnh hưởng của trào lưu dân chủ nhưng quá trể. Cơn cuồng phong của cách mạng đã giựt xụp chủ nghĩa Cộng sản, một chủ nghĩa man rợ mà tội ác đã được 46 Quốc gia Âu Châu thông qua Nghị Quyết 1481, lên án chủ nghĩa cộng sản và đồng hóa với tội ác chống lại nhân loại.

Thí dụ, điều 2, trong Nghị Quyết xác nhận: “…Những chế độ độc tài toàn trị cộng sản gồm khối Liên xô, Đông Âu trong thế kỷ 20 và một số chế độ cộng sản hiện vẫn còn cầm quyền ở 4 nước trên thế giới, đều là những quốc gia vi phạm nhân quyền.…”. Điều 3….” Nhân danh chủ trương đấu tranh giai cấp và nguyên tắc chuyên chính vô sản mà các tội ác được biện minh…..Hầu hết nạn nhân chế độ cộng sản chính là công dân của nước đó…”. Và điều 9….” Các chế độ độc tài toàn trị còn lại trên thế giới vẫn tiếp tục gây tội ác. Không thể dùng quan điểm quyền lợi quốc gia để biện hộ, lấp liếm sự lên án của cộng đồng nhân loại với các tội ác của các chế độ toàn trị này. Quốc hội chung châu Âu cực lực lên án tất cả mọi vi phạm quyền con người trong các chế độ cộng sản, coi nó như là tội ác chống nhân loại…”

Bối cảnh lịch sử như vậy, nên chế độ độc đảng CSVN đang bị thử thách hàng ngày là điểu hiển nhiên. Trong lúc đó, nền kinh tế “chỉ đạo quốc doanh” gặm nhấm tài sản đất nước và là môi trường tốt để nuôi dưỡng tham nhũng. Các nhóm kinh tế lợi ích, bám vào đặc quyền chính trị và đặc lợi kinh tế, đang ngày đêm đục khoét và bòn rút của công, đưa ra những chính sách kinh tế đầu voi đuôi chuột, mà hệ quả là viễn ảnh của sụp đổ kinh tế là điều khó có thể tránh khỏi.

Hệ thống độc đảng CSVN cai trị từ những năm 1945 tại miền Bắc và 1975 tại miền Nam đã chứng tỏ bản chất “bất khiển dụng”. Cả một guồng máy độc tài vận hành theo quán tính, cai trị đất nước theo kiểu “Leninist-Stalinist”, chỉ biết chuyên chính với nhân dân, mà chế độ coi là kẻ thù. Hệ quả là những tiếng nói đối kháng đều bị trù dập, mọi nổ lực chính trị để đưa đất nước thoát ra khỏi qủy đạo độc tài, độc đảng đều thất bại vì sự đàn áp tàn bạo của chế độ. Để có một con số cụ thể, chỉ trong vòng 3 năm, từ 2010 -2013, đảng CSVN đã tuyên án gần 1000 năm tù cho các chiến sĩ dân chủ Việt Nam. Khi đưa những danh sách tù nhân và chứng liệu cho giới chức Hành Pháp và Lập Pháp Hoa kỳ, họ choáng và không thể ngờ là đảng CSVN đã phạm tội ác, đã gieo rắc nghiệp báo lên chính dân tộc Việt Nam như vậy. Và điều này, ngay cả những quan chức Cộng sản, những người đã ban hành những bản án hét ra lửa trong suốt ba năm qua, cũng có thể đã không đo lường hết được tội ác của họ.

Tuy nhiên, thời kỳ đảng CSVN làm mưa làm gió trên vũ đài chính trị chắc sẽ đếm từng ngày. Giống như con bệnh đang nằm chờ chết, mọi nỗ lực, tham vọng níu kéo đều không thể làm chủ được tình hình. Bối cảnh đấu tranh ở thế kỷ 21 đã tạo điều kiện thuận lợi cho các nỗ lực cách mạng được nuôi dưỡng và hình thành. Gần đây, những tiếng nói mạnh mẽ của tuổi trẻ Việt Nam, cụ thể là giới viết blog đã công khai đối đầu, vượt lên trên nỗi sợ hãi và tính thụ động, đi tiên phong trong những nỗ lực đấu tranh. Đây là những nỗ lực rất đáng khích lệ, cần được nuôi dưỡng và ủng hộ bằng tất cả mọi phương tiện.

Cũng vậy, sự kiện kêu gọi thành lập đảng đối lập tại Việt Nam của ông Lê Hiếu Đằng là một mũi nhọn về mặt chính trị đang làm chế độ độc tài lo sợ. Chỉ cần nhìn vào lượng các tờ báo đảng công kích, các bài viết đánh đổ lời kêu gọi bỏ đảng CSVN để lập đảng Dân chủ Xã hội của ông Lê Hiếu Đằng, thì chúng ta biết Hà Nội đang hoảng hốt cở nào. Lẽ ra việc kêu gọi và thành lập đảng đối lập nên diễn ra cách đây cả chục năm trước chứ không phải đợi đến hôm nay. Và không phải chỉ có một đảng đối lập Dân chủ Xã hội mà càng có nhiều đảng đối lập thành lập, nhiều tổ chức khác công khai hoạt động, thì tiến trình dân chủ mới có cơ may thành tựu.

Sự kiện kêu gọi công khai thành lập đảng chính trị và hoạt động đối lập, bất chấp sự đàn áp của đảng CSVN nó xác nhận tính vô hiến của điều 4 Hiến Pháp. Hơn nữa, thái độ hoạt động đối lập công khai của các tổ chức chính trị, cũng thể hiện sự thách thức lại bản chất độc tài, toàn trị và đứng trên pháp luật, khi tự qui định ra điều 4, nhằm khẳng định vai trò độc tôn lãnh đạo của đảng CSVN. Tình thế hiện nay cũng cho thấy, một đảng đối lập hoạt động công khai có thể dễ cho nhà cầm quyền Hà Nội đàn áp, nhưng nếu có nhiều đảng cùng thành lập, hoạt động, và cùng thách thức vai trò lãnh đạo của đảng CSVN, thì Hà Nội sẽ bị kẹt cứng, nếu đàn áp quá hung bạo, có thể tức nước vỡ bờ.

Nhiều người e ngại việc Hà Nội cố tình tạo ra các tiếng nói đối lập cuội để kéo dài tuổi thọ của đảng CSVN. Tình thế chính trị và bối cảnh hiện nay không thuận lợi cho Hà nội để có thể tạo ra những quân bài cuội. Hà nội giống như nhà phù thủy muốn tìm cách tạo ra những “âm binh”, nhưng quá yếu nên sợ không khả năng làm chủ được “âm binh”, và không khéo thì lại bị chính “âm binh” quật ngược. Phù thủy Hà Nội đã không còn phép thần thông để điều khiển âm binh như vài chục năm trước. Đồng thời, ở thế kỷ tin học, những âm binh “cuội” không đủ khả năng và điều kiện để có thể lôi cuốn và lừa bịp quần chúng, đánh đòn ảo về chính trị để bênh vực chế độ tham nhũng, độc tài đảng trị. Nếu có, “âm binh” cũng sẽ bị nhân dân lột mặt nạ và trở thành vô dụng. Trong không khí chính trị bất thường, “phản đảng và phản tỉnh” hiện nay, không khéo thì “âm binh” lại trở thành “phản binh”, thì đảng CSVN mất cả chì lẫn chài, nguy hại khôn lường cho chế độ.

Điều này chưa nói đến khả năng “lộng giả thành chân” và hệ quả của “phản ứng dây chuyền” mà sự thành hình của đảng cuội, tạo hứng khởi và cơ hội cho nhiều đảng đối lập thực sự thành hình. Thí dụ, nếu giả sử có đảng cuội nằm xen kẽ trong các đảng đối lập thật, tình thế này cũng sẽ tạo ra bối cảnh chính trị rối rắm mà Hà Nội không thể kiểm soát. Liệu Hà Nội có đủ mạnh để đàn áp hết các đảng đối lập, cuội lẫn thiệt không? Liệu sức ép của quan hệ kinh tế và chính trị quốc tế có cho phép Hà nội muốn làm gì thì làm không? Liệu tình thế chính trị có thuận lợi cho Hà Nội dám đánh những ván bài nguy hiểm, dám phiêu lưu chính trị, tự mình thách thức lại chính điều 4 Hiến Pháp, có thể làm nguy hại cho sự tồn vong của chế độ không?

Tóm lại, nghi ngờ và cẩn trọng là sự cần thiết, nhưng không vì vậy mà cứ trông gà hoá cuốc, và làm hỏng ngay những nỗ lực cần thiết và cần nuôi dưỡng trong bối cảnh đấu tranh hiện nay. Mèo trắng hay mèo đen gì cũng bắt được chuột, thì tại sao lại cứ phải phân biệt Mèo cộng sản phản tỉnh hay Mèo dân chủ để tự làm suy yếu mình trong khả năng cùng đấu tranh, nhằm dẹp bỏ con chuột cộng sản.

Thời gian qua, kinh nghiệm cho thấy là muốn triệt hạ, cô lập và làm suy yếu đối kháng, Hà Nội có hai cách để tiến hành. Hoặc là chụp cho các nhà dân chủ, các tổ chức đối lập một cái mũ “cộng sản”, mũ “cuội”, hoặc là gán cho họ là tay sai, có liên hệ, nhận tiền, nhận chỉ đạo, là ngoại vi của các tổ chức chính trị ở hải ngoại. Có nhiều người, vì ngây thơ hay hữu ý cũng sẵn sàng ném đá, vô tình tiếp tay với an ninh CSVN và dư luận viên để cô lập, vô hiệu hoá mọi nỗ lực đấu tranh.

Vài năm trước, chúng tôi cũng từng là nạn nhân của ném đá, nghi ngờ, bị chụp mũ và gán ghép “cuội’. Giờ này thì nhiều đảng viên lãnh đạo của Đảng Dân chủ Nhân dân (DCND) đã thi hành xong các bản án tù về tội “tuyên truyền chống chế độ”, nhưng thực sự là đã dám lập “Đảng đối lập”, dám thách thức bản chất của điều 4 Hiến Pháp. Những người ném đá chúng tôi hiện nay vẫn còn sống, có người là nhà bình luận ở Nam California, có người là nhà thơ chống Cộng nổi tiếng. Điều nghịch lý là họ vẫn an toàn, vẫn tiếp tục làm công việc ném đá của họ vào những người khác một cách nhiệt tình. Và chúng tôi, có người thì vẫn còn tiếp tục ngồi tù, có người vẫn tiếp tục đi con đường gian truân của mình.

© Đỗ Thành Công

© Đàn Chim Việt

8 Phản hồi cho “Hãy cứ đi con đường gian truân”

  1. Đây là ý kiến ​​của tôi . Chỉ có kẻ không có động cơ thực sự hoặc sử dụng steroid tập trung để có được lớn . Bất kỳ lợi ích cơ từ steroid biến mất ngay sau khi bạn ngưng dùng chúng . / / / / / REAL cơ bắp và thể hình REAL không cần steroid . Chúng nhấc nặng , ăn uống đúng cách , và sống theo lối sống thể hình.

  2. Vân Nam says:

    Tưởng rằng đảng CS nó tuy có suy yếu nhưng vẫn còn đủ sức…nằm ì ra đó thêm mấy chục năm nữa như ông LHĐ nhận định nên mới nóng ruột ra đảng đối lập. Hơn nữa, quyền lực cuả nó lúc này cũng không …’dồi dào” như xưa để hại mình nên mới chơi cú vào hang cọp, sống chung để đợi thời …dứt đẹp, chứ nhận định chắc như “cua gạch” của ông Đỗ Thành Công là CS chỉ còn thoi thóp trên giường bệnh, ung thư đến thời kỳ cuối…chờ chết, thì sao hoặc không xáng cho nó cú chót cho rảnh, hay ung dung ngồi uống trà chờ nó đi gặp…Bác, mà lại tốn công lân la, xin xỏ lập đảng đối lập để…tạo cho nó cái thế “vì dân vì nước” sau này trong tình trạng nó nuốt không được mới chịu …nhả! Xem như tâm tư của vài vị, còn ” khôn ngoan” tạo thế anh em trong nhà, “nảy sàng xuống nia” cho chắc ăn, thì không ăn chửi cũng…uổng!).
    Tuy nhiên không phải nhận định nào cuả ông ĐTC( không phải Đức Thánh Cha) cũng bỏ đi. Có lý luận khá thuyết phục và đáng suy gẫm.

    Mong ông ĐTC vì đại cuộc bớt lèm bèm chuyện cũ. Đã coi chính trị là một nghề( dâu trăm họ) mà nhạy cảm quá đáng thì …tổn thọ!

  3. Tommy says:

    Đọc qua bài viết Hảy cứ đi con đường gia truân của Tác Gỉa: Đổ Thành Công. Thật tâm đắc với luận cứ đưa ra cho tiến trình Dân Chủ Hóa tại Việt Nam. Tất cả mọi chủ nghĩa cá nhân, phe nhóm nên bỏ qua một bên. Tất cả vì sự tồn vong của một Dân Tộc, chúng ta hảy tạo một sức mạnh tổng hợp của Dân Tộc, để quét sạch những chướng ngại chung mà đả tồn tại mấy mươi năm trôi qua trên đất Việt của chúng ta. Chúng tất cả qúi vị cùng qúi quyến thật nhiều sức khỏe và cùng góp một bàn tay cho Đại cuộc Dân Tộc….

  4. Phan Huy says:

    Bên Thua Cuộc

    Bên thua  cuộc này chẳng phải ta?
    Thì còn ai nửa ở đâu ra?
    Quê hương tan nát dân đồ thán
    Và đảng bạo quyền phá quốc gia.

    Bên thua cuộc này, chính là anh!
    Người dân Miền Bắc vốn chân thành
    Bị loài Cộng sản như ma quỷ
    Phỉnh gạt xua vào lửa chiến tranh.

    Bên thua cuộc này, chính là tôi!
    Người dân Miền Nam vốn thảnh thơi
    Tự do dân chủ và no ấm
    Không biết, còn mơ cuộc đổi đời.

    Bên thua cuộc này, là chúng ta!
    Người dân Nước Việt vốn hiền hoà
    Nhà tan, cửa mất, đời u tối
    Dân chủ, nhân quyền, chuyện đã qua.

    Bên thua cuộc này, là dân tộc!
    Con cùng một mẹ lại tương tranh
    Triệu người gục chết trong vô ích
    Triệu kẻ bỏ mình dưới biển xanh.

    Bên thua cuộc này, là quê hương!
    Mất từ hải đảo đến biên cương
    Cao nguyên bô xít hoen rừng núi
    Châu thổ giặc tràn đến Bình dương.

    Bên thua cuộc này, là tổ quốc!
    Khí hùng sông núi đã tiêu hao
    Sức lực giống nòi gần cạn kiệt
    Mồi ngon cho đại Hán triều Mao.

    Thua cuộc nhưng không hề chiến bại
    Lời nguyền Như Nguyệt hãy còn soi:
    “Sông núi Nước Nam dân Nam ở
    Cộng sẽ tan tành chết sạch toi.”

    http://fdfvn.wordpress.com

  5. Khách qua đường says:

    Nếu dùng đúng nghĩa ” Vì quyền lợi dân tộc ” để chống CS , tất yếu CS phải thua . MN thua MB vào năm 75 vì đã không dựa vào quyền lợi dân tộc , mọi đường lối chống Cộng chỉ nhằm vào bài trừ và tiêu diệt , đem tự do và dân chủ làm phương tiện để biện Minh . Thất bại trên phương diện thu phục nhân tâm , đào hố sâu chia rẽ giữa người không CS và gia đình thân Cộng .

    Hay nói đúng hơn , chế độ đệ nhất và đệ nhị Cộng Hoà đã mang sẵn mầm mống thất bại trên tinh thần chống Cộng , chỉ thừa nhận MN là tiền đồn bảo vệ tự do ! Như thế những người VN không thích và bị CS hành Hạ ở MB là không phải là dân Việt . Từ chối , không chấp nhận phương thức tổng tuyển cử sau hai Hiệp định 54 và 75 vô tình các chế độ MN đã đưa ra cái tử huyệt của mình cho ĐCSVN lợi dụng , chứng tỏ cái thụ động , ích kỷ và hèn yếu của một chế độ không dám đương đầu cho vận mệnh chung của dân tộc .

    Một đơn vị trưởng ở cấp thấp của MN trước 75 như một quận trưởng , một tiểu đoàn trưởng , một đại đội trưởng , đã có những thành tích an dân, bảo vệ đơn vị một cách tuyệt vời trong những vùng đất xôi đậu dầu sôi lửa bỏng tại miền Trung VN trong thời chiến tranh , khiến cho CS cũng phải đảo điên , đồng bào khâm phục . Bởi vì , Họ biết thông cảm và thân thiện với các gia đình có thân nhân CS tập kết , họ biết nắm vững đường lối và quy luật hoạt động của CS . Chính điều này đã giúp giảm thiểu thương vong và hận thù , giúp cho giá trị của người VNCH vẫn được người dân tin tưởng , thương yêu dầu cho CS toàn thắng vào năm 1975 .

    Đừng nghỉ rằng người theo CS , người Đảng viên CS , là thành phần bị nhồi sọ và ngu muội . Suy nghỉ này đã phản ảnh lại hình ảnh của một dáng dấp có tinh thần chống Cộng nhưng chả biết gì là CS , chính bản thân đã biến thành một trong hai con vật cho một buổi đấu bò .

    Ghê rợn vì cs độc Tài , vì CS đàn áp , không riêng gì người không Cộng cảm nhận . Cả những người Đảng viên CS cũng cảm nhận được , đôi khi chính họ còn nhận thức nhiều hơn và sợ hãi nhiều hơn về hai tiếng CS . Nhưng người Việt chúng ta có câu ” Bởi thời thế , thế thời phải thế ” , dầu biết vậy nhưng để tồn tại vẫn phải cúi đầu chấp nhận . Có thể là họ hèn nhưng nhìn lại bản thân chính mình , mình cũng hèn nào có khác chi .

    Hôm nay , thời trời đã tới . Muốn cho CS sớm biến mất , chứng tỏ cái tinh thần quyết liệt tiêu diệt CS đến tận gốc rễ , là việc Cần nên tránh , vì nó đi ngược lại tinh thần dân tộc , nó tạo nên e ngại , sợ hãi , nghi ngờ , chia rẽ , cuối cùng là oán hờn không bao giờ dứt giữa người Việt với người Việt . Chính nó là lực cản cho con đường tự do , dân chủ và dân quyền cho VN .

    Nếu hỏi rằng tại sao dân tộc Mỹ được hùng mạnh như ngày hôm nay ? Câu trả lời có lẽ không phải vì dân chủ , tự do hay nhân quyền . Mà chính vì người Mỹ đã biết phát Huy tinh thần dân tộc ngay sau khi cuộc chiến tranh Nam Bắc chấm dứt , vì dân tộc không phân biệt thắng bại , hận thù , để cùng nhau xây dựng đất nước .

    Những người Việt Nam hôm nay , nên học lấy tinh thần này của người Mỹ trên con đường dựng nước , để chuẩn bị , khi một Mai ĐCSVN thất bại thoái trào .

    • BIỂN NGÀN says:

      THỰC CHẤT

      Cái gì thực chất mới nên
      Còn không thực chất cũng quèn vậy thôi
      Mà điều thực chất trên đời
      Tinh thần dân tộc luôn là trước tiên
      Vậy nên mọi cái huyên thuyên
      Chất mà không có đảo điên việc đời
      Có đâu gạt mãi được người
      Một lần đã tởn tới già khác đâu

      NGÀN KHƠI
      (31/8/13)

    • DâM TiêN says:

      Thôi đi ông …lãng du ơi…

      Đến nay mà ông chưa hiểu ra Miền Nam thua là vì sao hả ?
      Đến nay mà ông chưa hiểu ra Miền Bắc thắng là vì sao ru?

      Ông nghĩ sao, khi Miền Bắc đang theo con đường Miến Nam?

      Ông nghĩ sao, sau khi Miền Nam …thua, thì thế giới Cộng Sản
      uýnh nhau vỡ đầu bể trán, và Liên Sô / Đông Âu tan như mấy
      khói ?

  6. NẮNG NGÀN says:

    VẤN ĐỀ

    Vấn đề là chính con người
    Có lòng yêu nước có lòng thương dân
    Còn như chỉ có vì mình
    Hà rầm ra đấy thường tình vậy thôi
    Cho nên đảng phái trên đời
    Nếu không thực chất có chi để bàn
    Cũng toàn bao chuyện đa đoan
    Người đời mà vậy lại càng khó tin

    GIÓ NGÀN
    (30/8/13)

Leave a Reply to Vân Nam