Bác Lê Hiếu Đằng và con đường dân chủ
Đất nước ta trường tồn, từ thuở sơ khai cha ông dựng nước, truyền mãi cho con cháu đến hôm nay là nhờ những tấm lòng yêu nước. Từ những người trẻ tuổi ăn chưa no lo chưa xong đến những người tuổi thất thập cổ lai hy gần đất xa trời, luôn đau đáu nghĩ về tương lai đất nước và xả thân khi cần.
Dù được xuất thân trong một gia đình thuận lợi, mới đi nửa cuộc đời, còn sức trai trẻ nhưng tôi thấy cuộc đời thật nặng gánh và nhiều khi thấy mệt mỏi vô cùng. Khi tuổi cao sức yếu, có lẽ tôi chỉ mong được sống những ngày bình yên, quây quần bên con cháu. Ngẫm nghĩ về bản thân mà tôi rất phục cho những chú, những bác tuổi cao sức yếu nhưng đau đáu vì nước non, tham gia con đường dân chủ khốc liệt. Đặc biệt nhiều người trong số họ thời trai trẻ đã cháy hết mình với “lòng yêu nước” trong sáng để góp công xây nên chế độ này, nay lại vỡ lẽ ra và lại phải bắt đầu bằng một con đường mới thay vì hưởng thụ tuổi già và thành quả cách mạng từ chế độ ban thưởng. Trong số những bậc cao niên tôi vừa nói là bác Lê Hiếu Đằng.
Thời gian gần đây, ít người tạo nên một dư luận rộng rãi như bác Lê Hiếu Đằng. Từ khi bác viết bài “SUY NGHĨ TRONG NHỮNG NGÀY NẰM BỆNH”, đã làm cho các diễn đàn dân chủ thật sự dậy sóng. Khen ngợi, động viên, khuyến khích cũng có mà ném gạch cũng nhiều, thậm chí là công kích, dè bỉu. Một số còn cực đoan hơn là mang quá khứ của bác ra mà hoạch họe, nghi ngờ, thậm chí là “hỏi tội”.
Dù có thể mong muốn bác chưa thành, gợi ý của dự án kêu gọi thành lập đảng Dân Chủ Xã Hội của bác còn dang dở nhưng tấm lòng bác đối với đất nước là sắt son. Việc bác làm có tác động rất lớn đối với tiến trình dân chủ hóa đất nước là tạo ra một cuộc tranh luận rộng lớn trong giới trí thức và bình dân. Qua cuộc tranh luận này, người dân có kiến thức thêm về đảng phái, tính pháp lý cầm quyền của Đảng Cộng Sản. Một bước khai dân trí ngoạn mục.
Dưới góc nhìn của tôi, bác đã góp phần vào cái mà chúng tôi hay thường nói là “cuộc cách mạng suy tưởng”. Điều này rất quan trọng, con người có suy tưởng, có bàn luận thì mới có hành động đúng.
Như các bạn biết, con đường dân chủ ở nước ta còn sơ khai và đầy chông gai. Trên con đường này cần chung lắm nhiều bàn tay và khối óc. Chúng ta nên trân trọng những đóng góp dù là ai, đến từ đâu, dù to nhỏ thế nào để hình thành nên xa lộ dân chủ thênh thang cho tương lai dân tộc, tương lai con cháu. Một viên đá làm nên con đường, một chỉ dẫn thiết kế,…..đều quí.
Tôi xuất thân từ gia đình được “bên thắng cuộc” gọi là cách mạng! Ba má tôi đều là những đảng viên lão thành với trên 30 năm tuổi Đảng. Tại phiên tòa, vị thẩm phán đã hỏi tôi “tạo sao anh xuất thân trong một gia đình cách mạng mà anh lại đi chống chính quyền”, tôi cho rằng người hỏi câu này đã lầm lẫn cách mạng, chính quyền, đảng với tổ quốc, sự nhầm lẫn này còn rất lớn trong dân chúng nước ta từ cán bộ đến bình dân. Câu trả lời của tôi là “tôi vẫn đang tiếp nối truyền thống gia đình”, không biết có làm cho họ hiểu không?
Đóng góp cho con đường dân chủ này, có thể có nhiều người toàn tâm toàn ý nhưng cũng có rất nhiều người góp công sức âm thầm hay vì điều kiện bản thân gia đình mà chỉ tham gia chốc lát. Dù thế nào, tất cả đều đáng quí, mọi đóng góp hôm này, dù rất nhỏ nhưng nó sẽ là cơ sở cho những người làm đường ngày mai thuận lợi hơn, nhanh chóng hơn.
Để kết thúc bài viết này, tôi xin nói một chút về Phong trào Con đường Việt Nam mà tôi thay mặt anh em khởi xướng cách đây hơn một năm. Mục tiêu của phong trào là chúng tôi muốn tạo ra một cuộc cách mạng suy tưởng, một cuộc cách mạng nhận thức về quyền con người. Theo chúng tôi, nhận thức về quyền con người, bảo vệ quyền con người là nền tảng cho xã hội dân sự phát triển, nền móng xây nên nền dân chủ. Từ đó, đất nước mới sớm trở nên thịnh vượng và văn minh sánh vai với các cường quốc năm châu. Dù còn gian nan nhưng tôi hy vọng rằng cộng đồng sẽ nhận ra giá trị của phong trào mà góp một tay cho sự lớn mạnh của nó.
Sài Gòn, ngày 5/9/2013.
© Lê Thăng Long
© Đàn Chim Việt
Tháng 6 năm 1994 tôi trở về Việt nam gặp anh bạn, hỏi thăm về các bạn bè “sân trưởng Đại học” cũ, anh bùi ngù trả lời “tản mạn hết rồi chỉ còn thấy Huỳnh tấn Mẫm mở phòng mạch trên đường Lê văn Duyệt”. Tôi không quen HTM nhưng dôi lần được thấy anh và nhất là biết tiếng anh “Người năng nổ chống lại Chính quyền VNCH”. Không có duyên quen biết nhưng cũng có chút tình thủa học trò cùng chút tò mò muốn tìm hiểu về những người xưa, tôi nhờ anh bạn chở Honda đến phòng mạch. Phòng mạch của anh HTM nằm khiêm nhượng trên đường Lê văn Duyệt, vắng vẻ không khách, không người tiếp tân, chỉ có it ghế sắp vuông góc chạy dọc theo 2 bờ tường. Tôi đứng dậy chào anh khi thấy anh ra, khuôn mặt vẫn đanh thép, ngăm đen như ngày xưa nhưng có vẻ coi thường người, chẳng nói chẳng rằng cũng chẳng có đến nụ cười xã giao. Tôi không lấy làm buồn vì biết sống dưới Thiên đàng Xã hội chủ nghĩa chẳng ai dám thân thiện với ai, thấy ai cũng là thù nghịch mà anh lại là một nhân vật tự coi mình là “quan trọng” thì phải có thái độ. Câu đầu tiên tôi nói “Chào anh Mẫm đã lâu quá không được gặp anh, anh mạnh khỏe chứ ?” Anh ngần ngừ không trả lời có lẽ vì khách lạ, thấy vậy tôi vội nói “Tôi ở Khoa học ngày xưa và lần cuối tôi được gặp anh tại chùa Ấn Quang, Còn anh, chắc anh ngày nay được chế độ mới ưu đãi lắm phải không ? “. Anh chẳng nói chẳng cười chẳng một cái bắt tay bỏ vô phòng trong, mặc chúng tôi ngỡ ngàng bước ra.
Chuyện chỉ có thế thôi, đã 20 năm rồi ! Tôi ước mong anh Huỳnh tấn Mẫm nếu anh có ghé mắt vào cái comment nầy xin anh cho biết tại sao anh đã có thái độ thiếu thân thiện như vậy !!! ???. Có phải anh hối hận như ông Lê hiếu Đằng này không ? Có phải anh và Ông LHĐ thấy những hành động phá hoại chế độ tươi đẹp VNCH là một điều sai lầm lớn trong đời các anh ? có phải anh và Ông LHĐ thấy mình đã tiếp tay với bọn Cộng phỉ làm bao gia đình phải tan nát ? Có phải anh và Ô LHĐ tiếp tay với bọn Cộng phỉ làm hàng triệu người phải bỏ nước ra đi (trong đó có gia đình tôi) ? Có phải anh và Ô LHĐ đã tiếp tay với bọn Cộng phỉ giết hại hàng triệu người trên hành trình tìm kiếm tự do ? v,v,, ??? Anh Mẫm, vừa qua tôi thấy hình anh trong một vài cuộc biểu tình chống Trung quốc xâm lấn Biển Đảo Việt nam và bây giờ tôi thấy Ô Lê hiếu Đằng tỏ lộ tâm tình và vạch đường tranh đấu (không cần biết chân hay giả) tôi cũng xin ngợi khen hai người đã tỉnh ngộ, nhận rõ đúng sai mà đúng sai nầy đã tàn phá cả một quốc gia, cả một dân tộc. Mong hai người hiểu rõ và thẳng tiến mà đi, Thân mến.
HÓA RA
Hóa ra cũng chỉ con người
Tầm thường, xoàng xỉnh, có gì hay đâu
Nghĩ mình mới thật là cao
Tình người không có dễ đâu cao vời
Lăn xăn xủm xọe ở đời
Chẳng qua cũng thứ lõi đời vậy thôi
Trăng Ngàn
(08/9/13)
Cộng sản cũng chỉ con người,
Tầm thường xoàng xĩnh có gì hay đâu !
Thưa với anh Mẫm và quí vị Cọng sản, các anh đã xảo trá lừa dối dân tộc với chiêu bài “Yêu nước” để nhuộm đỏ đất nước, tàn phá dân tộc, hủy hoại văn hóa đạo đức cổ truyền, làm mất tình người, mất tình bạn bè, cha con, họ hàng do đó mới có những khuôn mặt khinh khỉnh, ngạo mạn, vô lễ, hỗn xược xuất hiện tại Việt nam sau năm 1975. Mong qúy vị hay cẩn thận, dáng thay đổi cách hành xử với người để không ai còn tởm lợm quý vị nữa. Một nụ cười, một cái gật đầu chào hỏi, một cái bắt tay thân thiện, một ánh mắt tươi vui không mất mát gì cho quý vị mà còn làm cho người khác nể vì.
Xin cám ơn Trăng Ngàn đã gợi ý.
Mục ruỗng, thối nát, phản dân, hại nước nhưng to mồm quy chụp người lên tiếng vì vận mệnh của Tổ Quốc, bọn chúng đang tự diễn biến, đang tự chôn vùi mình.
Trong vòng mấy năm trở lại đây có thể nói 1″phong trào đấu tranh cho tự do dân chủ , đa nguyên đa đảng…” rộ lên như nấm sau mưa do tầng lớp trí thức trong cũng như ngoài đảng cổ xúy 1 cách rầm rộ nhưng không được sự ủng hộ rộng rãi vì nhân dân VN không còn ngây thơ vì họ cũng hiểu rằng ” Tại sao thế ?” Chúng ta tự hỏi rằng những người trong “Mặt trận GPMN”như Trương như Tảng ,Nguyễn hữu Thọ…hay hiện nay như Lê hiếu Đằng, Ngọc Nhuận hay những những người nhiều tuổi đảng đã làm gì không biết những cuộc thanh trừng đẩm máu đã xảy ra từ sau cách mạng tháng 10 Nga hay Cách mạng văn hóa ở TQ ,Cải cách ruộng đất ở VN…và…nhưng các vị nhắm mắt phục vụ hàng mấy chục năm cho đảng ,lời nói hay cổ xúy của quý vị không lừa dối được ai .Lòng người bây giờ đã chán nản do vậy chúng ta mới thấy tình trạng ” vô tư ” trước sự mất còn của tổ quốc như hiện nay .Lỗi này tại ai ?
THÔI ĐI
Thôi đi những Nhuận những Đằng
Gạt người nửa thế kỷ rồi chưa ưng
Bây giờ nước mắt rưng rưng
Giả đò sám hối bộ chừng hay đa
Dù sao tuổi cũng đã già
Chưa đi theo Bác rõ là còn ham
Nghe ra dân chỉ ngỡ ngàng
Lại còn tái xuất giang hồ nữa sao ?
NẮNG NGÀN
(07/9/13)
SÔNG NGÔ
Gánh vàng đem đổ sông Ngô
Vàng thì chìm đó sông thì cứ trôi
Ai khen chi chú dã tràng
Suốt đời xe cát biển đông tan hoài
Nên đừng vỗ ngực xưng tên
Biển đời là vậy sông đời là kia
Vàng thì chìm mất ai hay
Cát về cát bụi loay hoai làm gì
Chẳng qua quý nhất con người
Chẳng qua quý nhất cuộc đời chính chuyên
Còn đời bao chuyện huyên thuyên
Chỉ toàn đánh trống khua chiên vậy mà
Non sông mới vẫn còn hoài
Tình người mới vẫn sống hoài ngàn năm
Quý gì bao kẻ ăn đong
Ngày qua tháng lại có mong được gì
NGÀN THƠ
(06/9/13)
Xin đọc “loay hoay”
@ THƠ NGÀN
Bài thơ này cũng lai rai … Nhưng mà coi chừng bị PHẠM TỘI KỴ HÚY ở hai câu chót…
” Quý gì bao kẻ ăn đong
Ngày qua tháng lại có mong được gì”
Bà chủ quán tự nhận mình là kẽ ăn đong …, làm thơ… có đôi khi phải dòm trước ngó sau một tí…
Kính
Bên Thắng Cuộc
Bên thắng cuộc này, chẳng phải anh!
Hai miền Nam Bắc cuộc tương tranh
Dù miền Nam đã anh vào chiếm
Sài gòn đổi tên Hồ chí Minh.
Bên thắng cuộc này, chẳng phải anh!
Hỡi anh bộ đội tóc còn xanh
Tử nam sinh bắc đầy phi lý
Xương trắng Trường sơn, ngập Cổ thành.
Bên thắng cuộc này, chẳng phải anh!
Người dân miền Bắc vốn chân thành
Bởi anh đã thấy miền Nam cũ
Hạnh phúc tự do và no lành.
Bên thắng cuộc này, chẳng phải ta!
Khi toàn dân Việt đã nhìn ra
Miền Nam giải phóng thành nô lệ
Sơn hà thống nhất hoá nhà ma.
Bên thắng cuộc này, là những ai?
Là phường bán nước, lũ tay sai
Là quân Cộng sản quên nòi giống
Chém mướn đâm thuê cho ngoại lai.
Bên thắng cuộc này, là những ai?
Là trùm quốc tế, chủ tay sai
Đã làm thương tổn hồn dân tộc
Đã khiến tiêu hao lực giống nòi.
Bên thắng cuộc này, đã nhận ra:
Ngoại thù phương bắc, rợ Trung hoa
Nội thù Cộng sản, bầy tôi tớ
Thua cuộc là ai chẳng phải ta?
http://fdfvn.wordpress.com
Ông Lê-hiếu-Đằng còn đang dối với chính bản-thân. Nhân-dân Bắc Việt-nam có thể không biết vì không thấy. Chớ Đồng-bào Nam Việt-nam đã thấy rỏ “Cơm đâu mà Lê-hiếu-Đằng sống. Giống đâu mà Lê-hiếu-Đằng nên” Con người mà không thật với chính mình. Việc cuả mình làm, làm sao để người khác tin được ? Còn gì nữa mà Lê-hiếu-Đằng sợ ? không nói hết cái Ưu cái Khuyết giữa hai thể-chế Việt-Nam Cọng-Hòa Nam VN với Cọng-hoà XHCNVN. Để cho Ông Lê-thăng-Long thấy rõ trắng đen của sự-kiện lịch-sữ đúng và thật. Điều nầy rất quang-trong, cho tư-duy, so-sánh, luận-bàn chon đúng con đường cho “Cuộc Cách-mang suy-tưởng” Của Ông Lê-Thăng-Long tránh không đồng dạng với cuộc Cách-mạng vô-sản mà Ba, Má của Ông đã phục-vụ 30 năm ! Việt-Nam Cọng-Hòa tuy không còn trên đất nước Việt-Nam. Nhưng ĐồngBào+NhânDân Việt-Nam có quyền biết cái ƯU cái KHUYẾT thực của Thể-chế CỌNG-HÒA Nam Việt-Nam trước 1975. Để chứng-minh đúng Chế-độ VNCH/Nam VN là “NGỤY” dứt khoát không cần nói xấu nó nữa. “Hữu xạ tự nhiên hương” Cờ VÀNG BA SỌC ĐỎ của “NGỤY” đã mất XẠ từ ngày 30-4-1975. (Chạy không kịp mặc quần) đâu còn chút HƯƠNG nào nữa mà chỉ còn toàn mùi phân và nước đái khi chạy tung-tóe ra. Đảng và Nhà nước Việt cong đã xác-định, đi khẵng-định lại nhiều lần với Nhân-dân Việt-Nam Chế-dộ Việt-Nam Cọng-Hòa Nam Việt-Nam là “NGỤY” Nếu đúng là “NGỤY” thì tại sao Đảng và Nhà Nước Việt cọng còn quan-tâm làm gì đến Cờ VÀNG BA SỌC ĐỎ của “NGỤY” nữa ? Cờ nầy treo ở đâu mặc kệ nó. Đã là Cờ của “NGỤY” rồi. Đảng và Nhà Nước còn sợ Nhân-Dân tiếp nhận lại sao ? Không lẽ Đảng và Nhà Nước Việt cọng sợ thật ! Vì Chế-độ Việt-Nam Cọng-Hòa Nam VN chẵng những không phải là “NGỤY” còn là Chế-đô Hơp hiến do Dân trực-tiếp bầu. Đã được các Nước trong khối tư-do thừa nhận. Nên Đảng và Nhà Nước không muốn Nhân-Dân Việt-Nam biết sự thật nầy. Ông Lê-hiếu-Đằng cũng vậy vì Ông là đảng viên Việt cọng trung-kiên.
chào ông lê thăng long
*
con đường dân chủ
thay cho
con đường việt nam à
*
các ông thay đổi xoành-xoạch
làm cho tôi nhức đầu chóng mặt
*
tôi nghe
bọn việt cộng than rằng
lê hiếu đằng và hồ ngọc nhuận
cùng với
bọn lảo thành cách mạng phản tỉnh
*
nở lòng nào làm cái chuyện
ăn cơm tui mà hại tao
nghe thương quá *
Cách mạng của người cộng sản đồng nghỉa với bán nước hại dân thì phải chịu phê bình chỉ trích, có gì phải bênh vực và nguỵ biện khi bị hỏi tội phải không gia đình chết mạng, ý quên “cách mạng” Lê Thăng Long???
Hầu hết mọi người đều mong muốn đất nước Việt Nam có một thể chế tự do đa đảng, không lẽ bây giờ có người khởi xướng thành lập đảng Dân Chủ Xã Hội mà cũng lại bị chống là sao? Tôi tin rằng con số chống không nhiều nhưng nó cũng ảnh hưởng đến tiến trình thúc đẩy dân chủ, tạo lợi thế cho đảng độc tài ra sức đánh phá các phong trào đấu tranh, và tạo thêm cớ cho đảng cộng sản đàn áp nhân dân thì có phải tự mình hại dân mình không? Xin đừng nhắm vào quá khứ của ông Lê Hiếu Đằng mà chỉ trích hay chửi rủa. Cứ cho là quá khứ của ông đã sai lầm thì hiện tại ông là người đang đứng về phía dân tộc để đòi quyền làm người cho toàn dân. Tại sao không ủng hộ ông để tạo tiền lệ cho các đảng phái đối lập trong tương lai? Đất nước đang cần sự chuyển mình, hãy tạo lực cho sự thay đổi còn hơn là hơi một chút là nghi ngờ, nghi kỵ để rồi đánh mất những cơ hội không dễ gì có được…
Trích: “Một số còn cực đoan hơn là mang quá khứ của bác ra mà hoạch họe, nghi ngờ, thậm chí là “hỏi tội”.
Đừng lầm việc nghi ngờ ông Đằng với việc cẩn thận tìm hiểu. Không ai nghi ngờ Đằng nếu ông ta minh bạch đoạn tuyệt với quá khứ tội lỗi của ông ta. Hãy đọc những gì ông ta viết cho kỹ. mặc dầu ông chê bọn cầm quyền nhưng ông ta vẫn “ca tụng con đường đã chọn” là theo thằng Hồ.
Con đường ấy là “Con đường Việt Nam” ư? Đằng trước sau vẫn đúng ư? Nếu ông ta sai sao không thấy một lời nói về cái sai của mình mà có một lời tạ tội? Nước Việt khốn nạn hôm nay không có sự tiếp tay của y ư?
Binh va thì binh, nhưng đừng mắng người khác không tin y, không cho người ta hỏi tội y. Người ta sẽ không hỏi tội y nếu chỉ cần một lần duy nhất y tạ tôi với nhân dân! Hiểu chưa? Đần!
Có một nhóm người ở hải ngoại cứ hễ nghe đến một người nào đó có quá khứ thiên cộng hoặc đã từng hoạt động chống chính quyền cũ nay”phản tỉnh” muốn đi theo con đường dân chủ,chống lại Đảng cầm quyền thì lăn vào chửi bới,dè bỉu,xoi mói nhằm hả cái tức hồi chạy năm 75, cuộc tháo chạy vẫn còn đến tận bây giờ,thảo nào mà gần 40 năm nay vẫn còn kêu gào…trong sa mạc !
Chẳng phải kêu gào trong sa mạc, chẳng phải đăt chân trên mảng cát bồi, chẳng phải lăn mình trên bọt nước mà chính là những tiếng hô vang dội, những giọng la rung trời, những lời hịch sấm sét truyền đến mọi người, mọi phương cho ngàn thế hệ sau biết rõ tội ác của bọn Cọng sản.
Những kẻ miệng còn hơi sữa, chẳng biết rõ chuyện đời như S.Lam làm sao hiểu được