WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Những cánh hoa thời giông bão

hoahong
Google map là một trong những sản phẩm tuyệt vời của thời đại tin học. Chỉ cần điền một cái địa chỉ là hiện ra ngay trên màn hình từng con đường, từng góc phố, từng hành cây. Nhớ nhà, vào google map gõ địa chỉ nhà chỉ để mong nhìn một chấm nhỏ li ti mái đỏ, tưởng chừng như thấy lại ngôi nhà tuổi thơ, tưởng chừng như thấy Mẹ còng lưng ngồi nhổ cỏ trong nắng trưa, nghe đâu đây tiếng lá dừa lao xao. Nhìn chấm nhỏ li ti cho đỡ nhớ nhà, đỡ nhớ một quê hương còn xa quá đường về. Google map Viet Nam chỉ cho thấy biệt thự, khách sạn cao tầng, khu giải trí ăn chơi nhưng không cho thấy nhà sàn ổ chuột, không cho thấy nhà tù. Việt Nam không có thống kê cho nhà tù vì nó sẽ là vết chàm trên gương mặt đầy son phấn của Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
Việt Nam chỉ có, nhẹ nhàng lắm: trại giam. Và ở đâu đó trong các trại giam rãi rác khắp mọi miền đất nước có những người phụ nữ Việt Nam, họ không ăn cắp, họ không giết người, họ không bán thân…nhưng họ vẫn bị giam bởi những lý do mà nhân gian không thể hiểu : họ bị bắt giam bởi họ biết …yêu. Tình yêu cho đồng bào, cho quê hương. Họ có tội bởi họ đã yêu những người nghèo khổ, họ có tội bởi họ đã yêu tôn giáo của mình và trên hết, họ có tội vì họ đã yêu đất nước của mình.

Tạ Phong Tần, người nữ công an đã bị bắt bởi chính đồng đội của chị. Tội của chị nặng lắm bởi chị đã dám biểu tình xua đuổi người anh em một thời môi răng khắng khít với chế độ. Mười năm tù là cái giá phải trả cho tình yêu nước. Ôi, lịch sử ngàn năm chưa bao giờ chua xót như hôm nay. Với nghề nghiệp công an, chị tin vào luật pháp, tin vào Công lý và Sự thật như tên trang web mà chị đã cưu mang. Ở xứ tự do, có lẽ chị sẽ là một mẫu mực lý tưởng cho cán cân công lý. Nhưng lý tưởng của chị đã sinh nhầm miền đất hứa. Không có công lý và sự thật nào có chỗ đứng trên quê hương tan nát hôm nay. Không có chỗ đứng nào cho một người công an không biết ăn hối lộ. Tưởng tượng ra nỗi đau xé lòng của chị khi nghe tin Mẹ mình tự thiêu. Mẹ đã oằn người trong ngọn lửa nghiệt ngã để thét lên tiếng uất hận cuối cùng của một đời oan khiên. Bây giờ, mỗi buổi thăm tù sẽ không còn Mẹ. Công lý ở đâu? Sự thật ở đâu? Mẹ đã phải đi tìm câu trả lời ở một cõi đời khác. Con đi tù, Mẹ tự thiêu. Chị được vinh danh là một trong 10 phụ nữ dũng cảm nhất. Nhưng cái giải thưởng ấy chỉ làm kẻ thù điên tiết lên và chị bị đày ra Bắc 2 tháng sau đó, một đòn thù hèn của chế độ dành cho một người phụ nữ.

Tháng 10, trời ngập ngừng vào thu. Vào siêu thị, chỉ cần với tay là có hàng chục mẫu mã khác nhau cho một loại kem chống nắng, trị nhăn… có ai nghĩ đến những điều nhỏ nhặt nhất của những người phụ nữ trong tù? các chị sẽ làm sao trong các kỳ kinh nguyệt? nơi mà một miếng giấy vệ sinh cũng là hàng hiếm, nơi mà tắm giặt, gội đầu cũng bị hạn hẹp bởi khung giờ và kiểm tra của quản giáo.

Nói đến tắm, lại nhớ đến Đỗ thị Minh Hạnh, tắm rửa đã là những ám ảnh hãi hùng của cô bé vốn không biết khuất phục này: một lần, nước từ bồn tắm tràn ra, cô ngã và bị nước cuốn trôi, đầu va vào thành bồn tưởng chết. Lần khác, cũng trong nhà tắm, cô đã bị bạn tù đánh hội đồng trong khi tắm chỉ vì không chịu đi lao động theo lời quản giáo. Hạnh có những nét rất riêng: cô rất dịu hiền với người nghèo khổ, bị áp bức, rất ôn hoà vui vẻ với bạn bè, người thân nhưng cũng rất bướng bỉnh, ương ngạnh tới trời với kẻ hống hách, bạo quyền. Chưa một lần cô khuất phục trước đòn thù của công an trại, ngược lại, bằng niềm tin và tình cảm, cô đã thuyết phục được những người tù đánh cô bởi xúi giục của công an. Bên cạnh tiếng tiếng hát líu lo như chim hót của cô bé này là một con người bao la tình cảm. Cô chỉ nghĩ đến kẻ khác, những ngày chưa vào tù, cô giúp dân oan điền giấy tờ đòi đất, giúp người lao động đứng lên đấu tranh cho quyền lợi công nhân, dốc hết số tiền còn lại của mình cho người cơ nhỡ, cởi chiếc áo gió duy nhất choàng cho kẻ khốn cùng để đội mưa về nhà trong cơn bão lớn.

Trong tù, không lo cho thân mình mà Hạnh chỉ sợ Ba Mẹ vì mình mà lo buồn sanh bệnh, Hạnh chỉ nghĩ đến Hùng và Chương đâu đó trong một nhà tù khác, Hạnh thương các bạn tù khác hơn cả bản thân. Trong tù, Hạnh vẫn nhớ đến những người bạn ngoài tù với đầy đủ yêu thương dù chỉ một lần gặp gỡ. Cô bé ấy quá đặc biệt, quá khác thường mà ngôn ngữ bình thường không đủ chuyển tải. Vào tù ở cái tuổi rực rỡ nhất của thời con gái. Nếu vượt qua được các chứng bệnh ác tính để sống thì ngày ra tù cô sẽ là một phụ nữ trung niên, không chồng, không con với bộ ngực teo tóp và các di chứng để lại trên khắp cơ thể. Đó là phần thưởng mà chế độ dành cho những người biết yêu thương người dân tội nghiệp của mình.

Chị Kim Liên, vai gánh nặng hai đứa con tù lại thêm nỗi đắng cay khi con gái của chị bị gia đình chồng buộc phải ly dị vì có em là « phản động », hôn nhân của Uy cũng bên bờ vực thẳm vì bên nhà gái muốn « hồi hôn ». Những dòng lệ khô chảy lặng lẽ trên gương mặt đã quắt queo bởi lo âu buồn khổ. Nhưng hình như càng đau buồn cho con, ý chí chị càng mạnh mẽ hơn. Người ta nghe tiếng chị vẫn sang sảng trong các cuộc phỏng vấn như thách thức với chiếc còng của chế độ. Nhưng có mấy ai biết đàng sau những lời đanh thép bênh vực cho con mình của chị là một tâm hồn vỡ nát, vỡ nát bởi đau buồn, vỡ nát bởi bệnh đau cột sống đang hành hạ và vỡ nát trong niềm thất vọng theo mỗi buổi thăm con ở trại tù . Trong nỗi đau âm thầm, chị vẫn tin con mình không có tội.

Yêu nước, chống Tàu không phải là một cái tội. Họ có tội chỉ vì họ không yêu nước theo kiểu Đảng nghĩ, họ bị bắt vì họ không chống Tàu theo kiểu Đảng muốn. Điều này dễ hiểu trong một chế độ độc tài, người dân không có quyền chọn lựa cho mình một thái độ. Mọi việc đã được định sẵn, muốn yên bình, bạn chỉ việc đi theo hai con lề mà họ vạch sẵn. Hạnh, Uyên, Nghiên, Thuỷ, Dung.….và hàng ngàn người khác đã vào tù chỉ vì họ muốn đi bên ngoài hai con lề ấy. Họ muốn được yêu nước bằng cách riêng của họ. Họ muốn giải thiêng quyền lực tối ưu của Đảng dù biết rằng cuối con đường ấy là nhà tù, là biệt giam, là giông bão cho đời mình.

Có đau lòng không khi nhìn thấy chị Mai thị Dung quặt què ra thăm chồng trên hai cánh tay bạn tù? Người phụ nữ này và bao nhiêu đồng đạo của chị đã chịu nhiều oan khiên chỉ vì không tu dưới ánh sáng chỉ đường của Đảng. Hơn 10 năm tù là món quà của chế độ tặng cho một người phụ nữ để vinh danh tự do tôn giáo.

Năm nay, chị Mai thị Dung và Đỗ thị Minh Hạnh sẽ được hưởng cái rét đầu tiên của mình trên đất Bắc. Việc chuyển trại như một lời cảnh cáo bởi ảnh hưởng của hai chị với các bạn tù đã trở thành một mối đe doạ cho ban quản lý trại Z30A Xuân Lộc.

Ngàn sau, Thầy cô dạy sử sẽ nói gì với thế hệ mai sau khi giảng về trang sử Việt Nam một thời giông bão? Một thời mà con người bị giam cầm chỉ vì lòng yêu nước, một thời mà người ta bị gông cùm chỉ vì yêu quá dân mình . Lịch sử sẽ xót xa khi viết về những phụ nữ đã hy sinh tuổi thanh xuân của mình trong các trại tù chỉ vì họ đã yêu đất nước theo cách riêng của họ. Những cánh hoa ấy đã tả tơi trong cơn cuồng phong của chế độ chỉ vì họ muốn được tưới mát quê hương bằng tình yêu của một người con Việt. Quê hương ơi, từ lúc nào yêu đất nước, yêu con người, chống ngoại xâm là một cái tội?

20 tháng 10, ngày được Đảng Cộng sản Việt Nam chọn để tôn vinh những người phụ nữ Việt Nam. Hôm nay, sẽ có những món quà đắt giá vượt quá tầm suy nghĩ của một người dân bình thường được trân trọng trao cho Mẹ, cho vợ, cho người yêu, cho bạn bè; Sẽ có những đoá hoa điện tử gửi đi từ email, Face book như một thông lệ cần thiết. Có đoá hoa nào đến với các chị sau chấn song tù?

© Đàn Chim Việt

Tags:

7 Phản hồi cho “Những cánh hoa thời giông bão”

  1. Đồng Nai says:

    Lời kêu gọi nhân vụ phiên tòa cộng sản “xử” người yêu nước: Đinh Nhật Uy

    Cảm ơn bạn trẻ đã làm Video clip.

    Hình ảnh cuộc đời của một gia đình Việt Nam bé nhỏ, hiền hòa miền nam đã làm người già cũng khóc.
    Kẻ thù ghê gớm của những tên lãnh đạo đảng cướp cộng sản là gia đình bé nhỏ này đây!

    Đất nước bị giặc Tàu cộng sản xâm lăng, Tạ Phong Tầng, Đinh Nguyên Kha, Nguyễn Phương Uyên, Đinh Nhật Uy…tuổi trẻ mới lớn, phụ nử, mẹ già Việt Nam chống giặc. “Làm trai cho đáng nên trai. Lấy đạo nghĩa thắng hung tàn. Lấy trí nhân thay cường bạo” là lời mẹ dạy con…

    Trong khi người già, các quan lớn cộng sản phải diệt tất cả những người yêu nước, bất cứ ai chống giặc!
    Khi loài quỷ đỏ làm người, người nước Việt thân lưu đày, nước mất, nhà tan

    Đinh Nguyên Kha, Đinh Nhật Uy, những người trai nước Việt

    Hình ảnh mẹ Kim Liên là hình ảnh tiêu biểu của mẹ Việt Nam!

    Nhật Uy, Nguyên Kha và mẹ Kim Liên là hỉnh ảnh của nước Việt Nam thu nhỏ dưới thời đại dịch cộng sản.
    Cái chết của một người như ông Vỏ Nguyên Giáp, đồng bào miền bắc đã làm thành cuộc biểu tình khổng lồ chống chế độ bán nước cộng sản.

    Phiên tòa cộng sản xử người thanh niên yêu nước và gia đình yêu nước của mẹ Kim Liên xứng đáng nhiều lần hơn để đồng bào toàn miền nam đứng dậy để bão vệ người yêu nước Việt Nam.

    Lên tiếng bão vệ Nhật Uy, Nguyên Kha và mẹ Kim Liên hôm nay, hay người tù bất khuất Trương Văn Sương, linh mục Nguyễn Văn Lý, Điếu Cày, Nguyễn Văn Hải, Trần Anh Kim, Cù Huy Hà Vũ, Tạ Phong Tầng, Đổ Thị Minh Hạnh…hôm qua, hiện nay, hay bất cứ người Việt Nam ái quốc nào bị giặc bắt mai đây…là bão vệ biểu tượng yêu nước của người nước Việt, là bão vệ tổ quốc Việt Nam chống giặc thù xâm lược, bão vệ tổ quốc, bão vệ người yêu nước là bão vệ chính mình.

    Người Việt chúng ta sống để làm gì khi giặc cướp nước mà mình đứng yên không chống lại?

    Chúng ta sống để làm gì khi giặc tấn công tiêu diệt người yêu nước của mình mà mình không vùng lên cùng nhau bão vệ?

    Đạo nghĩa để làm gì khi chi thể đứt lìa mà lòng mình không hề lay động, xót đau?

    Hãy đứng dậy, toàn thể đồng bào miền nam.

    Người Long An không thể để người Long An ngang nhiên bị giặc bắt.

    Đồng bào Bình Điền, Chợ Đệm, Thủ Thừa, Mỹ Tho, Gò Công, Kiến Hòa, Vĩnh Long, Đồng Tháp, Kiến Tường, Kiến Phong, Cần Thơ, Long Xuyên, Châu Đốc, Tri Tôn, Rach Giá …

    Đồng bào Sóc Trăng, Bạc Liêu Cà Mau, Chương Thiện…Đồng bào mười sáu tỉnh miền Tây, đồng bào Sài Gòn Chợ Lớn, Gia Định, đồng bào Đồng Nai miền Đông, Bà Rịa Vũng Tàu, đồng bào Bình Dương, Phước Long, An Lộc, đồng bào Túc Trung, Gia Kiệm, Hố Nai, Định Quán, Phương Lâm, đồng bào miền trung, miền bắc, hãy đứng hết dậy vì phiên tòa cộng sản xử người ái quốc Việt Nam, gia đình Đinh Nhật Uy, Đinh Nguyên Kha.

    Sau Hà Nội, Long An phải là nơi đồng bào miền nam, đồng bào toán quốc nói với lũ bán nước và giặc Tàu xâm lược:

    - THÀ CHẾT! NGƯỜI NƯỚC VIỆT QUYẾT KHÔNG LÀM NÔ LỆ CHO BẤT CỨ AI!
    Giặc Tàu cộng sản xâm lăng, những “phiên tòa” cộng sản xử người yêu nước ở Sài Gòn, Hà Nội, Long An…đã lâm cảnh nô lệ rồi toàn dân nước Việt!

    Phải đứng dậy! Toàn dân Việt Nam đứng hết dậy!

    - CẲ NƯỚC PHẢI MỘT LÒNG BÃO VỆ NGƯỜI YÊU NƯỚC VIỆT NAM!

    PS:

    Trước mặt, lặn lội bắc nam nuôi hai con tù tội. Ngày vất vả, đêm thương con chốn lao tù không ngủ được vì lòng dạ muối xát kim châm…Mẹ Kim Liên sụp đổ, hai con còn lại biết lấy ai thương nhớ?

    Giúp mẹ Kim Liên là bổn phận của mọi người Việt Nam chúng ta trong giờ phút đau buồn này của người mẹ Việt Nam đau khổ.

    Rất mong bà con, anh chị em xa gần, người trong nước, người ngoài nước, mỗi người hãy mở rộng lòng mình, mỗi người giúp một bàn tay để mẹ Kim Liên sống qua cơn hoạn nạn hầu còn sức tàn theo đuổi bóng hình con.

    Mong mẹ Kim Liên hãy sớm lập một địa chỉ để bà con, anh chị em trong nước, ngoài nước những tấm lòng vàng sẽ có nơi để thương gữi chút ít quà tặng mẹ dùng làm phương tiện lặn lội đường xa.

    Quý bạn đọc ai có đọc được những dòng này xin cố gắng nhắn đến mẹ Liên, mẹ của Đinh Nhật Uy và Đinh Nguyên Kha

    Ai có đọc được những dòng này, xin tiếp sức phổ biến với đồng bào Việt Nam ngoài nước.

    Khắp thế giới, đồng bào Việt Nam chúng ta cần khẩn cấp lập nên quỹ bão trợ những gia đình yêu nước Việt Nam trong nước để giúp đỡ cho bất cứ ai lâm cảnh ngộ này như Nhật Uy, Nguyên Kha hiện nay, như Nguyễn Thanh Hải, Điếu Cày, Vi Đức Hồi… trước đây, và không biết sẽ còn bao nhiêu nạn nhân của cộng sản bán nước nữa mai đây.

    Rất mong những người như luật sư Cao Quang Ánh, l/s Trần Thái Văn, l/s Nguyễn Hữu Nghĩa, l/s Trịnh Hội, và anh Nguyễn Đình Thắng, T/S, chủ tịch hội Cứu Trợ Thuyền Nhân hãy cùng nhau lên tiếng kêu gọi để đồng bào ngoài nước góp sức xây dựng nên một quỹ cứu trợ dành riêng cho mục đích này. Đây là phần cứu trợ không thể không có cho đồng bào Việt Nam đau khổ trong nước trong giai đoạn nước mất. nhà tan, cả nước đang chìm vào thảm họa mất nước. Mỗi người chúng ta xin hãy cùng nhau góp một bàn tay. Rất cảm ơn.

    Hướng về Việt Nam

  2. Phan Huy says:

    Những Anh Thư Nước Việt

    Chưa bao giờ bốn nghìn năm giữ nước
    Vận giống nòi nguy khốn tựa hôm nay
    Đảng Cộng thù trong, rợ Hán giặc ngoài
    Khiến dân tộc thế lưỡng đầu thọ địch.

    Thế đất nước thật vô cùng nguy kịch
    Giặc đã vào Cao Lạng đến Cà mâu
    Bám cao nguyên và chiếm những điểm cao
    Chuẩn bị sẳn cho tấn tuồng xâm lược.

    Trong khi đó đảng nội thù bạo ngược
    Đang tiếp tay bán đứng mảnh sơn hà
    Thà đem giang sơn đổi lại đảng Hồ
    Hơn mất đảng mà cơ đồ tồn tại.

    Cơn quốc biến, có những người con gái
    Đã kịp thời đứng dậy sánh cùng trai
    Kìa Lê thị Công Nhân đâu kém Nguyễn văn Đài
    Nào Tạ Phong Tần chẳng thua gi Cù huy hà Vũ

    Kìa Nguyễn Phương Uyên cùng Đinh nguyên Kha
    Cặp bài trùng vừa làm nên lịch sử
    Kìa Đỗ minh Hạnh đang tranh đấu trong tù
    Bên cạnh một Điếu Cày kiêu hùng bất khuất.

    Và giờ đây những nữ chiến sĩ bloggers dũng lược
    Đã lao vào trong cuộc đấu tranh chung
    Tố cáo với năm châu Cộng đảng điên cuồng
    Đang khủng bố đoạ đày dân tộc

    Giặc đến nhà đàn bà phải đánh
    Huống chi giặc thù đang chễm chệ trên ngôi
    Những vi trùng Cộng sản đục khoét sinh sôi
    Thành một bướu ung thư trên thân gầy mẹ Việt.

    Cảm ơn em, những anh thư dũng liệt
    Đang vươn mình sánh với bạn mày râu
    Vóc dáng em nào có kém gì đâu
    Như Trưng, Triệu bên Hùng Vương, Phù Đổng.

    http://fdfvn.wordpress.com

  3. Tôn Vân Anh says:

    http://danlambaovn.blogspot.com/2013/10/nhung-canh-hoa-thoi-giong-bao.html#.UmRV7lMlSho

    http://old.danchimviet.info/archives/80668/nhung-canh-hoa-thoi-giong-bao/2013/10

    1 bài mà 2 tác giả trong đó ĐCV lại sở hữu bản quyền. Cái này không chỉ có 1 người thắc mắc. Cả tác giả và ĐCV đều phải chú ý, cần nhắc nhở tác giả, đã gửi bài nhiều chỗ rồi thì chỉ nên dùng 1 bút danh thôi.

    • ca dao says:

      Vân Anh ơi, mình ký tên Ngô-an, nhưng H bảo trên DCV đã có account của Ca-Dao rồi thì để CD nhé, mình OK, nhưng quên đổi bên DLB. Đồng chí đã “lộ diện” rồi nên tên nào cũng là “nó” cả thôi…hihihi.
      Ở nhà Mẹ gọi là Nguyễn thị Mẹt. Lên sân khấu lấy tên Kiều Nương Diễm Hương Bành thị….
      Mặc nhiều áo, cho nó ….vui…..Tính mình thích đi shopping ấy mà.

  4. Tôn Vân Anh says:

    Luôn luôn nhớ ơn và khâm phục phụ nữ Việt Nam, họ thật sự là những co người quả cảm khó sánh bề. Lịch sử Việt Nam có ghi nhớ họ hay không là trách nhiệm của tất cả chúng ta, những ai làm nhân chứng lịch sử của Việt Nam.

  5. HOÀNG HÔN says:

    XIN GỞI ĐÓA HOA HÀO HÙNG ĐẾN PHỤ NỮ VN : ĐỖ THỊ MINH HẠNH , TẠ PHONG TẦN , KIM LIÊN ,MAI THỊ DUNG …………………..VÀ CÔ CA DAO VỚI NHỮNG ĐÓNG GÓP BẢO VỆ CÔNG NHÂN VN TẠI MÃ LAI !

    Hoàng Hôn

  6. - Kính dâng nhị vị Trưng Nữ Vương.
    - Kính dâng Triệu Trinh Nương.
    - Chia sẻ cùng anh thư nước Việt.

    A: Vinh danh anh thư nước Việt.
    Những anh thư nước Việt
    Dòng dõi Trưng Nhị Vương
    Cháu con Bà Triệu Ẩu [*]
    Ngàn đời sau noi gương

    Nữ sĩ Dương Thu Hương
    Người thanh nữ năm nào
    “Thiên Đường Mù” mai mỉa
    Mù lòa nhân dân tôi!

    Kìa Trần Khải Thanh Thủy
    Với văn chương bất khuất
    Thà chấp nhận tha phương
    Quyết tâm chống bạo tàn

    Đây Lê Thị Công Nhân
    Cam chịu cảnh ngục tù
    Mắng già Hồ chết tiệt
    Người anh thư tuyệt vời!

    Phương Uyên, Phạm Thanh Nghiên
    Noi gương giòng sử Việt
    Thề không nhượng kẻ thù
    Dù cọng rau tấc đất!

    Đứng trước cảnh bất công
    Có Đỗ Thị Minh Hạnh
    Em không thể đành lòng
    Nhìn dân nghèo rên xiết
    Thà tù tội xác thân
    Cứu công nhân cô thế
    Ôi, thật là cao quý
    Lòng dũng cảm tuyệt vời!

    Và Bùi Thị Minh Hằng
    Cùng với Tạ Phong Tần
    Hai nữ nhi nước Việt
    Quyết không màng ấm êm
    Dấn thân vào tranh đấu
    Cho dân tộc dấu yêu
    Thà ngục tối đọa đày
    Loài quỷ đỏ đừng mong!

    Anh thư Huỳnh Thục Vy
    Văn tài không đợi tuổi.
    Thù cha, Trịnh Kim Tiến
    Hận ngút trời, Cha ơi!

    Còn hàng hàng lớp lớp
    Cháu con dòng Trưng Triệu
    Noi chí lớn anh hùng
    Hy sinh đời son trẻ!

    ÔI, Cao quý thay!
    Tuổi trẻ Việt Nam
    Ngàn năm còn lưu thế
    Chống cộng sản bạo tàn!
    Cứu nước nhà VIỆT-NAM!!!
    T.Phạ̣m
    [*] Triệu Trinh Nương.

    http://sangcongpha1.wordpress.com/

Leave a Reply to Phan Huy