WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Giáo Giở

Có ngờ đâu giáo giở đã lên đường.

Nguyễn Chí Thiện

Tôi chào đời tại Sài Gòn, và vô cùng hãnh diện về nơi sinh trưởng của mình. Chính Từ thành phố này Người đã ra đi.

Nói thế nghe (chừng) hơi nịnh. Không dám nịnh đâu. Thường dân cỡ tôi làm sao mà bợ cao dữ vậy được. Hơn nữa, trong “zụ” này, ở môi trường XHCN thì đâu có bao giờ thiếu những thiên tài. Không tin, và nếu rảnh xin (ghé qua wikipedia) đọc chơi vài câu cho biết:

Khi tôi còn là hạt bụi
Người đã lên tàu đi xa

Hay:

Ôi sáng xuân nay, Xuân 41
Trắng rừng biên giới nở hoa mơ
Bác về… Im lặng. Con chim hót
Thánh thót bờ lau, vui ngẩn ngơ

Chuyện xưa (như thế) đã đành nhưng hai phần ba thế kỷ sau vẫn còn có người “ngơ ngẩn” về chuyến xuất dương (tìm đường cứu nước) của Bác:

Đó là cuộc ra đi một mình, giữa bốn biển năm châu, giữa đại dương sóng cả… Sau sáu năm trên khắp các lục địa anh mới về Paris… Ở Paris, kể từ 1919, khi trình Hội Quốc Liên (tức Liên Hiệp Quốc bây giờ) bản Yêu sách tám điểm của nhân dân Việt Nam, dưới tên ký Nguyễn Ái Quốc, Nguyễn đã bắt đầu một sự nghiệp viết nhằm lên án chủ nghĩa thực dân, cảnh tỉnh thế giới phương Tây, thức tỉnh thế giới thuộc địa. Một sự nghiệp viết gắn bó và phục vụ cho sự nghiệp cách mạng của dân tộc kể từ Bản yêu sách tám điểm – 1919, qua Tuyên ngôn độc lập – 1945, đến Di chúc – 1969 có độ dài 50 năm.

GS Phong Lê viết những dòng chữ (hơi lủng củng) ghi trên, tại Huế, vào hôm 26 tháng 5 năm 2011. Hai năm sau, vào hôm 26 tháng 9 năm 2013, từ Luân Đôn, BBC loan tin:

Việt Nam vẫn còn thiếu nhiều tư liệu về cố lãnh tụ Hồ Chí Minh, nhất là trong thời kỳ ông hoạt động ở hải ngoại… Trao đổi với BBC hôm 23/9/2013 từ Hà Nội, ông Hiển (phó giáo sư sử học Vũ Quang Hiển – ghi chú của tnt) cho rằng nhiều tư liệu có thể đang được lưu trữ ở các trung tâm lưu trữ hải ngoại, hoặc cần tới sự hợp tác của giới học giả quốc tế như ở Pháp, Nga, Trung Quốc.

Giời ạ, đâu có “cần tới sự hợp tác của giới học giả quốc tế như ở Pháp, Nga, Trung Quốc…” làm chi cho thêm phiền. Giới học giả Việt Nam (Trần Quốc Vượng, Nguyễn Thế Anh, Vũ Ngự Chiêu…) đã trưng dẫn “nhiều tư liệu về cố lãnh tụ Hồ Chí Minh, nhất là trong thời kỳ ông hoạt động ở hải ngoại…” – từ lâu – nhưng nó không “khớp” với sử (riêng) của Đảng và tự truyện của Bác nên đều bị phớt lờ hết ráo.

Cái kim (nhỏ xíu) trong bọc còn giấu không được hoài thì nói chi đến tiểu sử của một con người (vỹ đại) cỡ bác Hồ. Và nói đâu xa xôi, ngay trên một trang web rất bình thường (Sức khoẻ và Đời sống – Cơ quan ngôn luận của Bộ Y tế) ở trong nước cũng đã có người “khẳng định” – một cách rất tế nhị, từ năm 2007 – rằng Bác không có dính dáng gì (nhiều) đến bản “Yêu sách của nhân dân Việt Nam”:

… Phan Văn Trường là người soạn thảo Yêu sách và trên thực tế văn bản này mang đậm dấu ấn của ông với nhãn quan của một nhà luật học. Thực vậy, Điểm 2 nêu rõ: ‘Cải cách nền pháp lý ở Đông Dương bằng cách cho người bản xứ cũng được quyền hưởng những đảm bảo về mặt pháp luật như người Âu châu; xóa bỏ hoàn toàn các tòa án đặc biệt dùng làm công cụ để khủng bố và áp bức bộ phận trung thực nhất trong nhân dân An Nam’; hay Điểm 7 ‘Thay chế độ ra các sắc lệnh bằng chế độ ra các đạo luật’. Như vậy có đủ cơ sở để khẳng định rằng tiến sĩ luật học Phan Văn Trường là kiến trúc sư của Yêu sách của nhân dân Việt Nam, một sự kiện tạo nên bước ngoặt trong lịch sử đấu tranh giành độc lập của dân tộc Việt Nam trong thế kỷ 20.

Tế nhị là một đức tính mà rất ít người sở đắc. Tác giả những dòng chữ sau đây – rõ ràng – không có được cái đức tính (dễ thương) này:

Tiểu sử Hồ Chí Minh là một bí mật. Chỗ nào ông muốn viết (hoặc sai người viết), chỗ nào giấu đi hoặc thêm thắt vào, đều có chủ đích rõ ràng. Và ông không hề ngần ngại nhận mình là tác giả những bài viết và những công trình không phải của ông. Trong phạm vi khảo luận này… chỉ chú ý đến thời kỳ Nguyễn Tất Thành ở Pháp, từ 1919 đến1923. Thời gian này, ông tự nhận mình là Nguyễn Ái Quốc và chính những bài báo ký tên Nguyễn Ái Quấc/Quốc đã xây dựng nên huyền thoại Hồ Chí Minh

Tất Thành chỉ là người được nhóm An Nam Yêu Nước chỉ định đem bản Thỉnh nguyện thư của người An Nam đến Hội nghị Hoà bình Versaillles. (Thụy Khuê. Nhân văn Giai phẩm & Vấn đề Nguyễn Ái Quốc. Tiếng Quê Hương: Virginia 2012, 458 – 470)

Những vụ trộm cắp (lặt vặt) cỡ này, nói nào ngay, không hiếm trong cuộc đời hoạt động của bác Hồ hay bác Tôn nên đâu có chi quan trọng lắm để mà phải làm rầm rĩ. Ông Hà Sĩ Phu nghĩ một cách khoáng đạt hơn rằng: “… điều quan trọng đối với xã hội không phải ở chỗ quan điểm ấy là của ai, mà ở chỗ quan điểm tiến bộ ấy được thực hiện như thế nào.”

Ý niệm rất nới này cũng được GS Vũ Quang Hiển nhiệt liệt tán đồng – theo như bản tin (thượng dẫn) của BBC:

Nguồn gốc ở đâu, chuyện đời tư, chuyện cá nhân không quan trọng, mà cái quan trọng là ở sự nghiệp, mỗi con người đều có những nét riêng, thậm chí nét khuất trong đời tư, nhưng điểm quan trọng nhất là sự nghiệp mà họ theo đuổi.

yeu sach 8 diemThôi thì cứ bỏ qua vài “nét khuất trong đời tư” của Bác, cứ giả dụ chính ổng (chớ còn ai nữa) là tác giả bản Thỉnh nguyện thư của người An Nam đi. Vậy thử nhìn xem: Bác, và các đồng chí lãnh đạo (từ khi giành được chính quyền về tay nhân dân đến nay) đã thực hiện 8 điểm yêu sách này ra sao?

  • Tổng ân xá tất cả những người bản xứ bị án tù chính trị;
  • Cải cách nền pháp lí Đông Dương bằng cách để người bản xứ cũng được quyền hưởng những bảo đảm pháp lí như người châu Âu. Xóa bỏ hoàn toàn những tòa án đặc biệt dùng làm công cụ để khủng bố và áp bức bộ phận trung thực nhất trong nhân dân An Nam;
  • Tự do báo chítự do ngôn luận;
  • Tự do lập hội và hội họp;
  • Tự do cư trú ở nước ngoài và tự do xuất dương;
  • Tự do họp tập, thành lập các trường kĩ thuật tại tất cả các tỉnh cho người bản xứ;
  • Thay chế độ ra các sắc lệnh bằng chế độ ra các đạo luật;
  • Có đại biểu thường trực của người bản xứ do người bản xứ bầu ra tại Nghị viện Pháp để giúp cho Nghị viện biết được nguyện vọng của người bản xứ.

Tuần tự xét hết tám điểm kể trên chắc phải tới Tết, hay không chừng (dám) tới chết luôn. Xin chỉ xem qua một điểm – điểm thứ nhất thôi – cho nó lẹ rồi đi ngủ: Tổng ân xá tất cả những người bản xứ bị án tù chính trị.

Không dám ân xá đâu. Từ ngữ này (e) không có trong tự điển của nước VNDCCH hay CHXHCNVN, nơi mà trại lính trại tù người đi không ngớt (người về thưa thớt năm ba) và mọi công dân đều có thể là một người tù ngoại trú, hay dự khuyết.

Coi: chỉ trong một tuần lễ, tuần thứ ba của tháng 10 năm 2013 thôi, công luận đã ghi nhận những sự kiện (dồn dập) như sau – xin ghi lại theo thứ tự thời gian:

Ngày 13 tháng 10 blogger Phạm Thanh Nghiên gửi đi một bức thư ngăn ngắn:

Kính gửi quý vị lá đơn của bà Nguyễn Thị Nga gửi trại giam số 6, Nghệ An, đề nghị cho chồng bà là nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa được đi chữa bệnh. Nhưng thay vì giải quyết yêu cầu chính đáng của bà thì chính quyền đã bí mật chuyển nhà văn NXN đến trại An Điềm, Đà Nẵng. Đây là một hành động rất không minh bạch và có thể coi như một tội ác. Không chỉ đối với nhà văn mà đối với gia đình, việc thăm nuôi sẽ rất khó khăn, tốn kém về tài chính cũng như về sức khỏe. Theo mong muốn của bà Nga, là phổ biến lá đơn (đã gửi ngay cho trại 6 khi viết) rộng rãi trên mạng. Bà cũng bày tỏ mong muốn được công luận, các tổ chức nhân quyền quan tâm đến trường hợp của chồng bà, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, nhất là kể từ khi khi ông bất chấp nguy hiểm, báo tin chuyện ông Điếu Cày tuyệt thực ra ngoài, ông luôn bị trù dập. Xin thay mặt bà Nguyễn Thị Nga, gửi lời cảm ơn tới quý vị.

Ngày 17 tháng 10, RFA loan tin: Mục sư Nguyễn Công Chính thường xuyên bị đánh đập trong tù. Mục sư Tin lành Lutheran Nguyễn Công Chính, người bị kết án 11 năm tù giam với cáo buộc có những hoạt động chia rẽ sự đoàn kết dân tộc, nói xấu chính quyền, thường xuyên bị đánh đập trong tù vì không chịu nhận tội.

Cùng ngày, theo FB của An Đỗ Nguyễn:

Sáng nay, 17/10/2013, tại bệnh viện 30/4 Bộ Công an đã xảy ra một cuộc trấn áp của lực lượng an ninh, công an, dân phòng đối với gia đình thầy giáo Đinh Đăng Định. Phía lực lượng an ninh viện lý do là cô con gái của thầy Định chụp hình, quay phim để bắt vợ con thầy về đồn công an làm việc. Tuy nhiên, vợ con thầy đã chứng minh cho lực lượng an ninh thấy rằng điện thoại của họ chỉ có chức năng nghe gọi, nhắn tin, không có khả năng quay phim, chụp hình. Sau đó, phía an ninh yêu cầu gia đình thầy xuất trình giấy CMND và một mực cưỡng ép gia đình về đồn làm việc.

Ngày 18 tháng 10, blogger Nguyễn Bắc Truyển viết trên facebook: Tù nhân chính trị tuyệt thực.

Tin từ gia đình cho biết, hai tù nhân chính trị, Đoàn Huy Chương và Sơn Nguyễn Thanh Điền đã tuyệt thực 3 ngày nay để phản đối chính sách giam giữ khắc nghiệt của trại giam Xuân Lộc (Đồng Nai).

Sơn Nguyễn Thanh Điền, bị bắt năm 2000, án 17 năm. Đoàn Huy Chương bị bắt năm 2010, án 7 năm. Cả hai tù nhân chính trị đang bị giam tại phân trại số 2, trại giam Xuân Lộc.

Trại giam Xuân Lộc, nơi giam giữ hàng trăm tù nhân chính trị. Vừa qua trại giam Xuân Lộc đã chuyển 05 tù nhân chính trị đi trại giam Xuyên Mộc (Bà Rịa – Vũng Tàu) vì cho rằng 05 tù nhân chính trị có liên quan đến vụ nổi loạn tại phân trại số 1, trại giam Xuân Lộc vào sáng ngày 30/6/2013. 05 tù nhân chính trị là Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Phan Ngọc Tuấn, Huỳnh Anh Trí và Nguyễn Ngọc Cường. Mặc dù, lãnh đạo Tổng cục Trại giam và trại giam Xuân Lộc khẳng định trên báo chí rằng các tù nhân chính trị không có liên quan vụ nổi loạn của tù thường phạm. Tuy nhiên, tối ngày 30/6/2013, 05 tù nhân bị chuyển trại, sau đó họ bị biệt giam, cùm chân tại trại giam Xuyên Mộc.

Đầu tháng 10/2013, hai nữ tù nhân chính trị đang mang trọng bệnh là Mai Thị Dung và Đỗ Thị Minh Hạnh đã bị chuyển đi bằng xe tù trên quãng đường dài gần 2.000 km đến trại giam Thanh Xuân (Hà Nội), tay chân bị còng, bà Dung đang tuyệt thực. Chuyến đi dài đã làm hai nữ tù nhân kiệt sức và ngất xỉu nhiều lần.

Việc giam giữ khắc nghiệt, giam xa gia đình… là biện pháp vô nhân đạo mà trong Tuyên ngôn quốc tế Nhân quyền, công ước quốc tế về quyền Dân sự và Chính trị đã cấm áp dụng. Việt Nam đã tham gia hai công ước này và chuẩn bị ký công ước chống tra tấn tù nhân vào cuối năm 2013.

Nhiêu đó thôi đủ thấy sự nghiệp của Bác (nói riêng) và của cả Đảng (nói chung) không chỉ là một con số không, mà là một con số trừ âm không nhỏ:

Ôi, thằng Tây mà trước kia người dân không tiếc máu xương đánh đuổi
Nay họ xót xa luyến tiếc vô chừng
Nhờ vuốt nanh của lũ thú rừng
Mà bàn tay tên cai trị thực dân hóa ra êm ả!

Nguyễn Chí Thiện

© Tưởng Năng Tiến

© Đàn ChimViệt

 

25 Phản hồi cho “Giáo Giở”

  1. thơ của tui says:

    Sáng tháng Năm

    Vui sao một sáng tháng Nǎm
    Đường về Việt Bắc lên thǎm Bác Hồ
    Suối dài xanh mướt nương ngô
    Bốn phương lồng lộng thủ đô gió ngàn…

    Bác kêu con đến bên bàn
    Bác ngồi Bác viết nhà sàn đơn sơ
    Con bồ câu trắng ngây thơ
    Nó đi tìm thóc quanh bồ công vǎn

    Lát rồi, chim nhé, chim ǎn
    Bác Hồ còn bận khách vǎn đến nhà
    Bàn tay con nắm tay cha
    Bàn tay Bác ấm vào da vào lòng.

    Bác ngồi đó, lớn mênh mông
    Trời xanh biển rộng ruộng đồng nước non…

    Bác Hồ, cha của chúng con
    Hồn của muôn hồn
    Cho con được ôm hôn má Bác
    Cho con hôn mái đầu tóc bạc
    Hôn chòm râu mát rượi hoà bình!

    Ôi cái tên kính yêu Hồ Chí Minh!
    Trong sáng lòng anh du kích
    Nửa đêm bôn tập diệt đồn
    Vững tay người chiến sĩ nông thôn
    Bắt sỏi đá phải thành sắn gạo
    Anh thợ, má anh vàng thuốc pháo
    Cánh tay anh dày sẹo lửa gang
    Ôi những em đốt đuốc đến trường làng
    Và các chị dân công mòn đêm vận tải!

    Các anh chị, các em ơi, có phải
    Mỗi khi lòng ta xao xuyến rung rinh
    Môi ta thầm kêu Bác: Hồ Chí Minh!
    Và mỗi trận, mỗi mùa vui thắng lợi
    Ta lớn cao lên, bay bổng diệu kỳ
    Trên đường dài, hai cánh đỡ ta đi…

    Bác Hồ đó, là lòng ta yên tĩnh
    Ôi người cha đôi mắt mẹ hiền sao!
    Giọng của Người, không phải sấm trên cao
    Thấm từng tiếng, ấm vào lòng mong ước
    Con nghe Bác, tưởng nghe lời non nước
    Tiếng ngày xưa và cả tiếng mai sau…

    Bác Hồ đó, chiếc áo nâu giản dị
    Màu quê hương bền bỉ đậm đà
    Ta bên Người, Người tỏa sáng trong ta
    Ta bỗng lớn ở bên Người một chút…

    Bác Hồ đó, ung dung châm lửa hút
    Trán mênh mông, thanh thản một vùng trời.
    Không gì vui bằng mắt Bác Hồ cười
    Quên tuổi già, tươi mãi tuổi đôi mươi!
    Người rực rỡ một mặt trời cách mạng
    Mà đế quốc là loài dơi hốt hoảng
    Đêm tàn bay chập choạng dưới chân Người.

    Hồ Chí Minh
    Người ở khắp nơi nơi
    Hồn biển lớn đón muôn lời thủ thỉ
    Lắng từng câu, từng ý chưa thành
    Người là Cha, là Bác, là Anh
    Quả tim lớn lọc trǎm dòng máu nhỏ

    Người ngồi đó, với cây chì đỏ
    Vạch đường đi, từng bước, từng giờ…
    Không gì vinh bằng chiến đấu dưới cờ
    Đảng chói lọi Hồ Chí Minh vĩ đại!

    Con nhớ hết mỗi lời Người dạy:
    Kháng chiến gian nan, kháng chiến trường kỳ
    Bác bảo đi, là đi
    Bác bảo thắng, là thắng
    Việt Nam có Bác Hồ
    Thế giới có Xta-lin
    Việt Nam phải tự do
    Thế giới phải hoà bình!
    Chúng con chiến đấu hy sinh
    Tấm lòng son sắt, đinh ninh lời thề.

    Bắt tay Bác tiễn ra về
    Nhớ hoài buổi sáng mùa hè chiến khu….

    • Pham An says:

      A- Đạo Hồ

      Đạo Hồ (hay Đạo Bác Hồ) dường như có khái niệm từ năm 2005, tồn tại và tìm cách phát triển hơn sau những phản ứng “đưa cao đánh khẻ” của giới chức cầm quyền địa phương, do bà Nguyễn Thị Điền – sau lầu bạo bệnh thập tử nhất sinh – chủ xướng tại thôn Bài Lâm Hạ, xã Hồng Quang, Huyện Ứng Hòa, Hà Nội với ngôi nhà 3 tầng mới, sang trọng được gọi là Điện Hoàng Thiên Long.
      Hiện nay “bộ sách Kinh Thiên và kho sách Văn Thiên do Thiên Linh ứng giáng đến nay đã có 50 tập Văn Thiên và còn tiếp nữa vì linh giáng ‘Biển Đông hết nước thì Trời mới hết linh, Trời hết linh thì đầu Điền mới hết chữ.’ ” [theo như nguyên văn: sic] vì đó, theo như bà Điền, là “kho báu Thiên Trao Ngọc Hạp,” là “kho lưu trữ Văn Lang,” và là “kho dược Nam cứu thế” được linh ứng viết ra từ “Thượng Đế Hồ Chí Minh,” kiêm “Đức Hồ Ngọc Phật.”
      Hoàng Thiên Long là uy xưng của Đạo Hồ, cũng là “trung ương” lãnh đạo theo chủ trương “hướng đi cách mạng” của bổn giáo như trong đoạn thơ nơi phần giới thiệu:

      “Ai đi chiến dịch tâm linh
      Dép cao su áo vải -
      Hồ Chí Minh theo Ngài
      Hồ Chí Minh -
      Là vừng sao thiên tử thiên tài
      Tâm linh cách mang
      Thiên khai mở lời.”

  2. NHẠC CỦA DÂN VIỆT says:

    Ta sẽ về Đông Hà, ta sẽ về Gio Linh 

    Dành lại đất quê hương xây bằng nước mắt
    
Dành lại đất quê hương tháng năm mồ hôi 



    Ta sẽ về Cam Lộ, ta sẽ về Triệu Phong 

    Bằng con tim lửa cháy, bằng bàn tay xiết lại 
trong hờn căm lòng người Gio Linh ơi

    

Đây giờ đã đến, giờ bão tố, 
giờ sấm sét lên trên đầu giặc. 

    Giờ hờn căm quân dân ta vùng lên. 

    Giờ phản công, giờ oai linh đã đến 
Giờ oai linh đã đến 



    Từ không trung: anh hùng mây xanh 

    Từ đại dương: anh hùng biển khơi 

    Đây bộ binh: sức mạnh tuyệt vời 

    Ta sẽ thắng! ta sẽ thắng! 



    Ta sẽ về Đông Hà, ta sẽ về Gio Linh 

    Dành lại đất quê hương chan hoà ánh nắng 

    Dành lại đất quê hương thiết tha ngàn đời 



    Ta sẽ về Mai Lĩnh, ta sẽ về Hải Lăng 

    Bằng con tim hẹn ước, bằng giòng máu kiêu hùng 
trong hờn căm lòng người
    Gio Linh ơi 



    Ta sẽ về Sài Gòn, ta sẽ về Thừa Thiên 

    Dành lại đất quê hương chan hoà ánh nắng 

    Dành lại đất quê hương thiết tha ngàn đời 



    Ta sẽ về Hà Nội, ta chiếm lại Thăng Long 

    Bằng con tim hẹn ước, bằng giòng máu kiêu hùng 
trong hờn căm lòng người
    Thăng Long ơi

  3. nguyenlan says:

    Cắn, cắn nữa, cắn không ngừng nghỉ….Đàn chó công an Việt cộng ngày càng được huấn luyện để cắn dân lành cho thật nhuần nhuyễn :

    “Như các báo trong nước và Danlambao đã đưa tin CSVN liên tục diễn tập chống bạo loạn tại 2 tỉnh Đăk Nông và Nghệ An từ ngày 15-17/10/2013.

    Cuộc diễn tập được huy động cả Trung tướng Nguyễn Trung Thu, Phó tổng Tham mưu trưởng quân đội Việt Nam, chỉ đạo cuộc diễn tập tại Đăk Nông và Trung tướng Tô Lâm, Thứ trưởng Bộ Công an tham gia chỉ đạo tại Nghệ An;

    Cùng với sự tham gia hàng trăm binh lính và cảnh sát, có sử dụng trang thiết bị, vũ khí hiện đại và chó nghiệp vụ. Quân đội đã điều cả xe thiết giáp vào để dập tắt bạo động; quả nổ và vòi rồng để giải tán đám đông.

    Đám nổi loạn và khủng bố được “đóng vai” cũng rầm rộ giương cao cờ đỏ sao vàng và khẩu hiệu “Trả tiền đền bù đất đai thỏa đáng”.

    Kết quả diễn tập là “hàng chục đối tượng sừng sỏ bị lực lượng chức năng phân loại bắt giữ, tình hình an ninh chính trị cơ bản được giữ vững” “.

    • thay lời muôn nói says:

      Từ Rừng Xanh Cháu Về Thăm Lăng Bác
      Đóng góp: babysuzy very cute
      Đi từ bàn làng xa xôi
      Chân em bước qua bao núi
      Núi nhìn theo lá rừng reo
      Chân em bước qua bao đèo

      Núi muốn hỏi, suối nhắn hỏi
      Sao bạn nhỏ vui thế
      Xin nói cùng nghe
      Náo nức nhiều, em vui nhiều

      Hôm nay được về thử đô thân yêu
      Đến thăm lăng Bác Hồ
      Đứng…. trên quảng trường bát ngát
      Nghe như âm vang lời Bác

      Nhớ….thảo nguyên xanh quê em
      Chiều về làn mây nhẹ trôi
      Ước mong từ bao năm tháng
      Hôm nay được trông hình Bác

      Em chẳng muốn rời chân đi
      Cũng chẳng nói được điều chi
      Em ở tận sườn non cao
      Nơi đây có hoa ban trắng

      Em còn đi khắp nơi nơi
      Theo bước chân Bác Hồ

      • TỈNH TÌNH TINH says:

        Xác thú vật HCM ở Ba Đình

        Cũng lăng, cũng lính, cũng kèn đồng….
        Xác chết da xương, tim óc không……
        Nằm quan tài kính cho người ngắm…..
        Xác nhắm mắt nghiền chẳng dám trông……
        Sở thú kề gần dăm bảy bước……
        Thú NGƯỜI, người THÚ, nực cười không!?

        ( Trích)

      • TỈNH TÌNH TINH says:

        Mả Ba Đình

        Cáo già chết đã nhiều năm
        Vì nhiều tội ác nên nằm phơi thây
        Xác kia nay đã bầy nhầy
        .kéo lên thụt xuống cực bầy lâu la
        Đảng ta kiên quyết kêu la
        Toàn dân phải học thuyết tà noi gương
        Gọi là tư tưởng nằm giường
        Từ ôm cục gạch đến nàng Tuyết Minh
        Trở về hoạt động rập rình
        Cùng Minh Khai dệt chữ đồng chí tâm
        Hoạt động cộng sản nhiểu năm
        Hồ về Pac Bó có nàng Thị Trưng
        Tên thật Thị Ngác người Tầy
        Đẻ ra Đức Mạnh ngày nay cầm quyền
        Hang động Hồ ra khỏi miền
        Mang về Thị Lạc tiếp liền sau Trưng
        Sinh con gái Hồ không mừng
        Mẹ con biệt tích hay cần giết đi
        Gian hùng cộng sản Hồ ly
        Cướp quyền chính phủ lập nên đảng tà
        Giết dân, dân khổ kêu la
        Giết cả hộ lý tên là Thị Xuân
        Vì Xuân muốn chức phu nhân
        Sau khi sinh đặng cho Hồ cu Trung
        Tội Hồ điệp điệp trùng trùng
        Còn nhiều nhiều nữa vô chừng tiếng oan
        Mả Ba Đình sẽ vở tan
        Giải thể cả hết tập đoàn bưng bô

        ( Trích)

      • Nguyễn Trọng Dân says:

        Kiều Cộng ĐẢNG

        Quá Độ chết ! HẠ MÌNH LÀM HÁN CHÓ
        Đổi Mới ngu! Kinh tế bị đắm đò.
        Ôi Cộng Sản, niềm tin đã ra tro !
        Dù tuyên Giáo cố tình luôn gỏ mõ

        Côn An

        BIẾT LÀ DÂN AI CŨNG ĐỀU GHÉT BỎ
        Cố vờ đi , đấm đá bụng được no
        Không nhân cách nên nào biết phân đo
        Dân vùng lên , mạng mình đành bỏ xó!

      • Pham An says:

        Nghị Quyết của vượn

        Ta về đây giữa lòng phố thị
        vẫn chưa quên một thuở ở rừng
        ta quen sống cuộc đời hoang dã
        quên được sao?
        Vì đã khắc trên lưng…

        Người đừng quá khắt khe và đòi hỏi
        Vượn làm người!
        Tránh sao khỏi lạc sai?
        bảy mươi năm ta đã miệt mài
        thì ngàn năm nữa, nếu sai cứ sửa.

        Ta đã hứa… rồi ta sẽ hứa
        xóa bớt phần nửa ngợm, để văn minh
        Ngợm ở đây là ta đã vô tình
        mặc thống khổ dân sinh lầm lạc.

        Văn minh ở đây là vẫn giương cao tiếng hát
        Việt Nam mau gánh vác đại đồng
        Chủ nghĩa siêu vời
        dân đợi, dân mong
        xây lũy thép, dựng thành đồng cách mạng

        Bên cạnh ta có Cu Ba, Triều Tiên, Đại Hán
        tiên tiến văn minh ta phải ráng theo
        dẫu bảy mươi năm, đất nước còn nghèo
        vài trăm năm nữa, ta theo vẫn kịp.

        Ta luôn hận và trách cho phận kiếp
        nhưng cũng vì sự nghiệp phải về đây
        chốn thành đô là cõi đọa đày
        nên ta giải phóng chúng bây thành vượn tất.

        Nhớ rừng xưa
        một đời rất thật
        đói thì ăn, hứng thú tự nhiên
        chớ có đâu lắm muộn nhiều phiền
        ngoại giao luật lệ …đảo điên ta quá!

        Trí của vượn thì làm sao đùm đề tất cả
        ta đã quen cây lá của rừng
        ta sinh ra, được giáo dục trong bưng
        nên quen tật luật rừng mà xử…

        Xin nhân loại hãy thông cảm cho ta mà tha thứ
        Vượn nghìn năm, một chữ học vẫn quên
        mà thế nhân, đường học hỏi rộng mông mênh
        ta óc khỉ… thì tiến như tên sao được?

        Quốc gia đại sự
        chuyện dân
        việc nước
        ta lom khom từng bước mà đi
        thủng thỉnh lon ton
        hối hả mà chi
        Vượn tập bước lắm khi té ngã.

        Ta luôn tiếc…rừng xưa hoang dã
        giờ uy quyền, nên tất cả buộc phải theo
        đồng chí ta, dẫu cọp dẫu heo
        hay chó sói gấu beo cũng được

        Xin loài người hãy cho ta từng bước.
        Một triệu năm, sẽ đến được…quang vinh.

        Nguyên Thạch

  4. RayLussac says:

    Lâu lắm tui mới cười muốn “pể pụng” khi đọc bài ông Tưởng viết. Xin được cám ơn nhiều nghen.
    Ấy thế mà vẫn còn đám “trí thức yêu nước” ở nước ngoài chưa dám động gì đến những “thần tượng” cả, “HÉ, MECS! METTEZ VOS COUILLES SUR LA TABLE”.
    Đếch hiểu nổi.

    • thay lời muôn nói says:

      Chúng Con Canh Giấc Ngủ Của Người
      Đóng góp: Phan Thanh Tiến
      Vinh quang con đứng bên Người
      canh cho Bác ngủ ngon giấc
      trên môi như Bác vẫn cười
      Bác vui vì khắp non sông cháu con trở về sum vầy.

      Nghiêm trang trong nắng Ba Đình
      hoa thơm ngát trời Thủ Đô.
      Chúng con nguyện hứa với Người:
      sắc son vì Tổ Quốc hy sinh, bảo vệ nước non ngàn đời sáng tươi.
      Ơ…sáng tháng 5 trời trong xanh quá,
      bốn phương về tụ Ba Đình.
      Hãy nhè nhẹ bàn chân Bác chưa trọn giấc mơ.
      Ơ…những bước chân bồi hồi sao xuyến
      cháu con trở về bên Người.
      Hãy đừng để lệ rơi Bác đang ngủ kia mà
      Người vừa mới đặt mình.
      Vinh quang con đứng bên Người canh cho Bác ngủ ngon giấc
      trên môi như Bác vẫn cười,
      Bác vui vì khắp non sông cháu con trở về sum vầy.
      Nghiêm trang trong nắng Ba Đình hoa thơm ngát trời Thủ Đô.
      Chúng con nguyện hứa với Người:
      sắc son vì Tổ Quốc hy sinh bảo vệ nước non đời đời sáng tươi.
      Ơ…sáng tháng 5 trời trong xanh quá, bốn phương tụ về Ba Đình.
      Hãy nhè nhẹ bàn chân Bác chưa trọn giấc mơ.
      Ơ…nay chúng con cùng canh giấc Bác,
      tiếng ca đọng niềm nhớ thương.
      Cháu con đời đời bên Bác.
      Bác ơi Bác ngủ ngon lành.

      • NHẠC CỦA DÂN VIỆT says:

        Thà Chết Trên Biển Đông

        Tác giả: Việt Dũng

        Thà chết trên biển đông một ngày đã hào hùng
        Em giăng buồn thật cứng biển gầm
        Thà chết trên biển Đông dập vùi chiếc thuyền đò
        Anh nghe chừng giông gió cũng thua tự do

        Thà chết trên biển Đông để được hát tình sầu
        Cho bao người đã chết nghẹn ngào
        Thà chết trên biển Đông để được có nụ cười
        Chia vui cùng em bé mới ra chào đời

        Sóng xô dạt lòng gió đâu sờn
        Ngoái trông về để nhớ thêm thù
        Ngục tù cha con nào đành quên
        Nhục hình anh em còn đầy tim
        Dù giờ đi không màn đường đêm
        Buồm vẫn căng thuyền vẫn ra khơi một mình

        Thà chết trên biển Đông để được có một ngày
        Em xa mùi chủ nghĩa đầm lầy
        Thà chết trên biển Đông được sạch kiếp làm người
        Anh vui mồ chung ấy với ai đời đờị

      • BaDinh says:

        “Ơ…nay chúng con cùng canh giấc Bác,
        tiếng ca đọng niềm nhớ thương.
        Cháu con đời đời bên Bác.
        Bác ơi Bác ngủ ngon lành.”. . . . . Để con thức giấc canh chừng. . .Cứt dân ! *

        Chú thích: * sợ giống tình trạng dân ném cứt lên mã Lê Đức Thọ hằng đêm .

    • thay lời muôn nói says:

      MIỀN TRUNG NHỚ BÁC

      Sáng tác: Thuận Yến
      Trình bày: Trung Anh

      Chúng con sinh ra khi nước còn chia cắt,
      Nỗi nhớ Bác Hồ dằng dặc tới miền Trung.
      Để sớm nay con đi giữa đoàn quân,
      Trong gió biển chan hoà đi theo dấu chân Bác.
      Đường miền Trung non xanh nước biếc.
      Xin hỏi đường nào Bác đã qua đây,
      Khi Bác tìm đường cứu nước ai hay.
      Trời miền Trung mưa tuôn nắng cháy.
      Đất quê tôi đưa Bác suốt dặm đường
      Để bây giờ đất gọi nỗi nhớ thương.

      Trái tim phương Nam luôn hướng về ngoài Bắc,
      Ở đó Bác Hồ Người gọi : Ơi Miền Nam!
      Đường cách xa bao la đất miền Trung,
      Không biết hồi bây giờ quê ta trong tim Bác.
      Trời Bình Khê trong xanh bát ngát.
      Lưu luyến một chiều Bác đến thăm cha,
      Chia sẻ ngọt lành trước lúc đi xa.
      Biển Phan Thiết đêm đêm sóng hát.
      Lúc tiễn đưa lưu luyến bến nhà Rồng,
      Để bây giờ hát mãi nỗi nhớ thương.

      • Công Tằng Tôn Nữ Nhu Mì says:

        Gửi tên Việt gian

        Hỡi những người mang dòng máu Rồng Tiên
        Nhưng lầm lạc bán linh hồn cho giặc
        Tiếp tay cộng làm những điều phản trắc
        Nói những lời vô đạo nghĩa nhân luân

        Đừng mộng du, tỉnh nhé để dừng chân
        Để nhận rõ đâu là đường chánh đạo
        Chớ như vẹm mà tuyên truyền dối láo
        Kẻo phạm vào điều vọng ngữ ngoa ngôn

        Tổ quốc lâm nguy và chẳng còn dài
        Không cứu kịp sẽ vào tay Tàu cộng
        Thì lúc đó sẽ nhục nhằn mà sống
        Sống tủi, sống hèn, sống kiếp vong nô

        Bọn bán nước ta phải trừ, phải diệt
        Để lũ cộng Tàu mất chỗ dung thân
        Ta cứu sơn hà là cứu chính ta
        Cứu con cháu ra khỏi đời nô lệ

        ( Trích )

      • nhạc của tôi says:

        Vầng Trăng Ba Đình

        Trăng lên kìa trăng lên
        Quảng trường dâng biển sáng
        Ơi vầng trăng, vầng trăng Ba Đình
        Mênh mông, mênh mông, mênh mông và thiêng liêng

        Trong lăng Bác vừa chợp nghỉ
        Như sau mỗi việc làm
        Trăng ơi trăng biết thế
        Nên trăng bước nhẹ nhàng

        Như đầy thuyền trăng ngân
        Rằm xưa trăng đấy hát
        Dưới trăng rừng Việt Bắc
        Bác luận bàn việc quân
        Gió hàng tre dào dạt
        Quanh lăng như đầy thuyền

        Ơi vầng trăng xứ sở
        Trong thơ Bác muôn đời
        Xin được cùng gìn giữ
        Hạnh phúc này thơ ơi

        Là người con trung hiếu
        Được gác với đêm rằm
        Mời vầng trăng yêu dấu
        Bước lên thềm vào lăng

        Mời vầng trăng yêu dấu
        Bước lên thềm… vào… lăng…

      • Hồ Thẩm Du says:

        Căm thù

        “Giữa sỏi đá vút vươn niềm hy vọng
        Trong tro tàn dào dạt nhựa hồi sinh
        Hận nội thù trên máu ruột Tiên Rồng
        Căm giặc cộng BÁN non sông Hồng Lạc”
        (YTKCPQ)

  5. vananh says:

    điều thứ nhất: thả hết tù chính trị
    gớm !!! làm gì có chuyện đó xảy ra !!
    đcs da mặt dày hơn da đít voi không thể ngu đến thế được
    để đến khi nào đcs kí xong giấy văn tự bán VN cho tàu và con cháu đã nhập cuốc tịch tây, Mỹ rồi thì dông ra nước ngoài hết, để các tù chính trị cho tàu coi sóc

  6. Võ Đình Tuyết says:

    Tất cả những lãnh tụ cộng sản Việt Nam,từ: ông Hồ Chí Minh cho đến những ông bây giờ có ai minh bạch đâu! Họ, tất cả,lúc nào cũng lén lén lút lút nói ra những điều mờ mịt.Nếu không là dối trá thì là gì?.
    Những lãnh tụ làm cách mạng cộng sản từ thế giới đến Việt Nam đều có chung một điểm là: tàn bạo.
    Vâng,họ rất tàn bạo nên hở ra là che dấu.Muốn đi tìm đời tư họ ư?,không bao giờ có sự thật.Mọi điều được viết ra là do chỉ thị giáo điều muốn như vậy.Cộng sản như một tôn giáo bắt mọi người phải thần thánh lãnh tụ.Còn tuyên ngôn,tuyên cáo ư, chỉ là mị dân mà thôi.
    Cái điều lạ là bây giờ vẫn còn những người trí thức hải ngoại tin cộng sản tốt,thì chỉ botay.com mà thôi.
    Khi những người có trái tim nhân bản như ông Tưởng Năng Tiến viết ra, đều làm chúng ta cảm xúc,
    nhưng,với bọn cộng sản chân chính thì như: nước đổ lá môn mà thôi.Họ, những người cộng sản được sinh ra vốn không có trái tim con ngưoơi.

  7. Người Buôn Mộng says:

    Cám ơn tác giả Tưởng Năng Tiến, thêm một lần nữa,
    phơi bày tim đen của lũ ác quỷ
    (vẫn) đang cầm quyền ở VN.

  8. vn says:

    Bác Hồ dạy các thiếu nhi ” dũng cảm, thật thà” . Nhưng nói theo phong cách dân “Hà Lội ngày nay” là Bác đ.. thật, đ… dũng cảm.

  9. Công hàm bán nước ràng ràng
    Sao mình không nhớ, quốc tang cộng đồ?

    Hồ Tặc

    Bản thân Hồ tặc tay sai
    Chuyên làm tôi mọi ngoại lai Nga Tàu
    Đứa con lộn giống thưở nào
    Ngu si dốt nát bạo tàn với dân

    Đưa dân tộc đến lầm than
    Chịu làm nô lệ nhà tan tôi đoài
    Cỏng rắn Tàu, giết giống nòi
    Công hàm bán nước, rặc nòi Việt gian!

    Ai bán nước cho ngoại bang?
    Ai làm nên cảnh tương tàn nước ta?
    Ai dâng giặc Hoàng Trường Sa?
    Ai gây nên cảnh nhà nhà tai ương?

    Ai phá tan nát quê hương?
    Ai gây nên cảnh thê lương quê mình?
    Vì ai đến nỗi dân tình
    Phải bị nhân loại rẻ khinh giống nòi?

    Hồ Chí Minh và đồng loại
    Đồng loại cộng đồ bại hoại dân ta
    Bây giờ quốc táng xác ma
    Bao nhiêu năm nữa vẫn ca cha già?

    Chừng nào xử tội Hồ già
    Chừng nào hủy diệt uỷ ma cộng đồ
    Chừng nào Chinh Duẩn Giáp Tô
    Tru di tam tộc đào mồ chúng ra

    Bấy giờ đất nước hoan ca
    Dân oan có đất nhà nhà ấm no
    Dân mình chào đón tự do
    Nhà tù đóng cửa, đón chờ Việt Khang!

    Đỗ Thị Minh Hạnh ca vang
    Biển đảo tổ quốc Nam Quan trở về
    Nguyễn Văn Hải ,Tạ Phong Tần
    Người người ca khúc khải hoàn tự do!

    T.Phạm
    http://sangcongpha1.wordpress.com/

  10. nhạc của tôi says:

    Lời bài hát: Lãnh Tụ Ca

    Sao vàng phấp phới ánh hồng sáng tươi
    Toàn Việt Nam đón chào ngày vui
    Hồ Chí Minh dẫn toàn dân nước ta
    Vững bền tranh đấu cho đời chúng ta
    Hồ Chí Minh muôn năm giải phóng cho nhân dân
    Xây dựng non nước Việt Nam
    Tiếng người tha thiết kêu gọi bốn phương
    Tự vùng lên quan thù sục sôi
    Hồ Chí Minh sáng ngời gương đấu tranh
    Vững bền đưa chúng ta vượt khó khăn
    Hồ Chí minh muôn năm
    Chỉ lối cho nhân dân
    Đến ngày chiến thắng vẻ vang
    Muôn lòng sung sướng muôn đời hát ca
    Trời Việt Nam hòa bình nở hoa
    Hồ Chí Minh muôn toàn dân sướng vui
    Vững bền xây đắp lên đời thắm tươi
    Hồ Chí Minh muôn năm Người sáng soi tương lai
    Ơn này ghi nhớ nào phai
    Hồ Chí Minh dẫn toàn dân nước ta
    Vứng bền tranh đấu cho đời chúng ta
    Hồ Chí Minh muôn năm giải phóng cho nhân dân
    Xây dựng non nước Việt Nam

    • nguyenlan says:

      Lời bài hát: Hận Lãnh Tụ Ca

      Sao vàng phất phới toàn dân khốn nạn
      Toàn Việt Nam đón chào ngày buồn
      Hồ Chí Minh dẫn toàn dân nước ta
      Vững bền tranh đấu cho Trung- Xô vĩ đại
      Hồ Chí Minh muôn năm “giải phóng” cho nhân dân
      Xây dựng những nghĩa địa khắp Miền
      Tiếng người tha thiết kêu gọi bốn phương
      Tự quỳ xuống xưng tụng Trung- Xô vĩ đại
      Hồ Chí Minh sáng ngời gương Cộng nô
      Vững bền đưa đất nước chúng ta
      Vào vòng nô lệ của Quỷ Đỏ
      Hồ Chí minh muôn năm
      “Giải phóng” cho nhân dân
      Đến ngày mau hạ huyệt
      Muôn lòng hát những ca khúc bi thương
      Trời Việt Nam nhuộm đầy màu tang chế
      Hồ Chí Minh muốn toàn dân khốn khổ
      Vững bền xây đắp cho đế quốc Trung- Xô
      Hồ Chí Minh muôn năm
      Người giết chết dân tộc Việt Nam
      Thù này ghi nhớ nào phai
      Hồ Chí Minh dẫn toàn dân nước ta
      Vào vòng nô dịch cho Cộng sản Quốc Tế

    • Thơ của Bác says:

      Bác Hồ là đồ khốn nạn
      Cướp cạn là bạn bác Hồ
      Chơi gái hồ đồ là đồ của Bác
      Đồng bọn lường gạt là bác nhà Hồ
      Bác Hồ ăn nói hồ đồ
      Ở trong Pắc Pó ăn toàn “đồ” ngon
      Mạo danh giải phóng nhân dân
      Không ngờ ” phỏng giái ” nhân dân. . .BOX. . .Hồ !

Leave a Reply to RayLussac