WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Bác cả Trọng

tong-bi-thu-phat-bieu_copy

Từ mấy tháng nay, thỉnh thoảng lại nghe bác cả Trọng, TBT của Đảng, phát ngôn củ chuối. Ở Vĩnh Phú, nói chuyện với cán bộ, ông cho những người góp ý kiến cho sữa đổi hiến pháp là “suy thoái, cần phải xử lý“.

Đầu tháng 10 nay, ông lớn tiếng rằng “Hiến pháp ở dưới cương lĩnh của Đảng“. Vừa mới rồi, ông lại bình thản tuyên bố trước cử tri Hà nội, rằng “đến cuối thế kỷ này cũng chưa có CNXH hoàn thiện“. Có phải từ độ bà tổng thống Brazil, từ chối không cho ông vào nhà, vì sợ ông nói quàng nói xiên, ảnh hưởng uy tín. Ông hận, rồi đâm hoảng mà thành ra như người mất trí. Chứ người bình thường chẳng ai dám nói như ông. Hay ông cậy mình là đầu đảng, là Vua của VN, nên ông muốn nói gì thì nói. Tôi đồ là cả hai, nhưng có vẻ nghiêng về sự hoảng loạn nhiều hơn. Ông thấy uy tín của mình bị tan nát, quyền lực của Vua bị gặm nhấm, lấn lướt. Sau những cố gắng Tắm rửa, rồi bắt mạch kê thang, để trị bệnh cho mình và bọn cận thần, nhưng chả thằng nào chụi uống thuốc của ông. Ông đặt ra 19 điều răn, nhằm chỉnh đốn băng đảng của ông, cũng chả ăn thua. Trình độ và tầm nhìn của ông ngày một hạn hẹp, trong mớ lý luận củ mèm, mà ông được người ta tâng lên hàng tiến sỹ. Cực chẳng đã, ông gọi bí thư Đà Nẵng ra thủ đô, giúp ông diệt trừ yêu quái. Của đáng tội, vị bí thư này miệng cũng mắc đầy quai, không sao há ra được, nên đành phải tê liệt. Đến nay thì ông bí thật sự, nhìn quanh mình, rặt một lũ cơ hội, ăn hại đái nát.

Bản chất ông là hiền lương, giá như ông chỉ làm ông giáo làng, cùng lắm là làm nghiên cứu ở một viện nào đó, thì hợp với phẩm chất và tạng người của ông. Bây giờ ông là Vua, trăm họ trông chờ vào ông, vận mạng xã tắc trong tay ông. Ông lo sợ mình là hôn quân, vì đã giở hết ngón nghề và phẩm hạnh mà không diệt bớt được cái bộ phận không nhỏ trong đảng của ông, đang ngày đêm đục khuyết, phá nát cái quốc gia này. Bởi không còn cách giải quyết nên ông quẩn trí, ông nói lời gan ruột, nhưng với vị trí của ông, nó hại ông.

Sau cái đận ở Vĩnh phú, bị công dân Nguyễn Đắc Kiên, mắng cho tơi tả. Rồi bản kiến nghị công dân với cả chục nghàn chữ ký, như cái vả vào mặt ông Với quyền sinh sát trong tay, ông có thể khiến công dân Kiên chết không toàn thây, nhưng ông đã không làm thế mà âm thầm chịu trận. Chứng tỏ ông còn nhân ái hơn chán vạn người, chứ phải tay người khác thì công dân Kiên không thoát khỏi mấy bao cao su đã qua sử dụng.

Tôi nhớ hồi mới nhận vương miện, ông có lẩy câu Kiều.

Nghĩ mình phận mỏng cánh chuồn.

Khuôn thiên có biết vuông tròn cho chăng?

Chứng tỏ ông cũng biết đánh giá mình, và lo lắng cho trách nhiệm lắm. Nhưng rõ là lực bất tòng tâm. Nền tảng lý luận mà ông đang theo đuổi, đã phá sản trên phạm vi toàn thế giới từ vài chục năm nay. Đường hướng thực tiễn mà ông và đảng của ông bắt cả dân tộc VN di theo, đang đưa đất nước với hơn 90 triệu dân đến chổ bế tăc, và lệ thuộc.

Nguy cơ sụp đổ thể chế thì ông đã nhìn thấy, nhưng lý do lụn bại thì ông không chịu hiểu. Cái bằng tiến sỹ chính trị học, cả lũ trợ lý thân cận của ông đã khiến ông không thể nào nhận ra chân lý mà người bình thường nào cũng biết. Đó là cởi bỏ cho dân tộc VN khỏi ách độc quyền giáo điều cộng sản. Bằng cách thực thi dân chủ đa nguyên, tôn trọng các quyền tự do căn bản của công dân.

Cái đảng của ông còn độc đoán, còn nắm quyền lãnh đạo, là do đứng ngoài pháp luật, không phải chịu trách nhiệm trước những sai lầm của mình. Được duy trì bằng bạo lực và nỗi sợ hãi của dân chúng, chứ không phải bằng sự tín nhiệm của nhân dân sau mỗi kỳ bầu cử. Đến bây giờ, ông và đảng của ông đang bằng mọi cách giữ lấy quyền lực của mình, cưỡng ép quyền lãnh đạo này vào cả hiến pháp quốc gia.

Rất nhiều nhân sỹ, trí thức, và các hội đoàn lên tiếng góp ý cho đảng của ông và cá nhân ông, hãy buông tha cho dân tộc VN khỏi sự tha hóa của đảng cộng sản VN. Nhưng trả lời cho sự đóng góp này bằng sự thù địch và những bản án tù. Các lực lượng trấn áp của Đảng, khi bị nhân dân chất vấn vì những hành vi trái luân thường đạo lý, bí quá thì đổ tại thi hành mệnh lệnh cấp trên. Còn như ông và đảng của ông, sẽ đổ trách nhiệm cho ai khi mình làm sai, dĩ nhiên là phải trả lời bằng khủng bố với những ai dám vạch ra điều đó.

Tiếc rằng các cá nhân và hội đoàn đang đấu tranh với đảng CSVN, bằng phương châm bất bạo động. Ông mãi yên tâm mình không bị đe dọa hay ám sát. Đảng của ông cứ yên tâm mà lãnh đạo, có làm hại dân, hại nước thì cũng bị chửi mắng chút thôi, có làm gì được nhau đâu!.

Việc ông kiên định lý tưởng của mình, cũng như tín ngưỡng của công dân, đấy là quyền tạo hóa cho con người, chả ai có quyền xâm phạm nó cả. Nhưng ông nhân danh quyền lãnh đạo quốc gia mà ép buộc dân chúng phải tuân theo cái lý tưởng cộng sản và con đường đi lên CNXH, mà chính ông cũng đã phủ nhận. Như thế là u mê, là tội lỗi.

Mọi người cũng biết rằng, trong tình hình hiện tại, chả ông làm vua, người khác trong đảng của ông làm vua cũng thề thôi, chẳng có gì tiến bộ hơn cả. Dân chúng vẫn lầm than, quan quyền vẫn làm giầu bằng lũng đoạn và tham nhũng, các tập đoàn kinh tế của nhà nước vẫn là nơi phá hủy tiềm năng kinh tế của đất nước, là sân sau cho cán bộ nhà nước cướp cạn tài sản của nhân dân. Tệ hại hơn, đem đất đai, biển đảo của tổ tiên dâng hiến cho Tầu cộng, đặt dân tộc trước họa nô lệ. Tất cả những yếu kém của đất nước, hiểm họa của dân tộc, trước mắt và trong tương lai đều do tội lỗi của đảng CSVN cầm quyền mà ra cả. Mà hiện tại là người đầu đảng, ông phải chịu trách nhiệm trước nhân dân, trước lịch sử. Là người có lương tri, có trách nhiệm, và hiền lương, nhưng không dám vượt lên chính mình, bứt phá khỏi những giáo điều u muội của chủ nghĩa công sản.

Ông không có khả năng chèo lái con thuyền VN tới bến bờ tự do, no ấm.  Ông đừng cố gắng làm thêm những điều ông đang tin tưởng, như thế chỉ làm hại tổ quốc, làm hại nhân dân mà thôi. Ông hãy rời ngôi báu của mình, tạo cơ hội cho những thay đổi cần kíp, tránh đổ máu, tránh thù hận. Còn đảng cộng sản của ông hãy đi chết đi, như lời cô gái Phương Uyên nguyền rủa. Chỉ có như thế thì vận hội, mới đến với dân tộc VN.

© Việt Nguyễn

© Đàn Chim Việt

10 Phản hồi cho “Bác cả Trọng”

  1. Phan Huy says:

    “Nỗi Lòng” Tổng Trọng

    Có những đêm tôi giật mình tỉnh giấc
    Nhìn chung quanh bóng tối bủa trùng vây
    Nghe như nghìn tiếng khóc ở đâu đây
    Của uổng tử, oan hồn đang đòi mạng.

    Tôi cũng biết cả cuộc đời theo đảng
    Bàn tay mình vấy máu vạn sinh linh
    Khi làm theo lời dạy của Lê nin
    Giết, giết mãi cho tươi màu chủ nghĩa.

    Nhưng chủ nghĩa là gì? tôi chẳng hiểu
    Nào thì là giai cấp của công nhân
    Nào là duy vật biện chứng khách quan
    Toàn là những danh từ đao to búa lớn.

    Mà thực chất thì hoàn toàn rỗng tuếch
    Vì có ai hiểu được cái gì đâu
    Nhưng phải làm ra bộ hiểu thâm sâu
    Kẻo đồng chí đàn em chê mình dốt.

    Mấy đời trước tổng bí thư là chúa
    Nói môt lời, cả nước dạ vang rân
    Đến đời tôi uy thế đảng suy tàn
    Cả con bé Phương Uyên còn bảo ‘chết’

    Hồi năm ngoái thằng Đắc Kiên chết tiệt 
    Đã làm tôi mất mặt với toàn dân
    Nay đến con tiểu tử nói ngông càn
    Khiến tôi phải thật vô cùng bối rối.

    Mà nghĩ lại thì đảng mình có lỗi
    Đất nước ta đã nát tựa tương tàu
    Đi con đường chẳng biết phải về đâu
    Còn ngoan cố đòi dựng xây chủ nghĩa.

    Tôi biết vậy nhưng nào đâu dám nói
    Như bao người đi trước đã làm thinh
    Cho đến khi xuống chức mới thật tình
    Mà rõ nhất là anh chàng Văn Kiệt.

    Tôi giả bộ ngoài mặt thì hăng tiết
    Mà trong lòng rối rắm tựa vò tơ
    Không biết trong lăng,  hồn của bác Hồ 
    Có nghĩ như tôi: “Đảng mình sắp chết.”

    Trót cỡi cọp nên phải đành bám riết
    Buông tay rời là nát thịt tan thây
    Xui xẽo cho tôi lãnh trách vụ này
    Bởi vận số đảng đến đây là hết.

    http://fdfvn.wordpress.com

    • Nguyễn Trọng Dân says:

      TRI’CH

      “Có những đêm tôi giật mình tỉnh giấc
      Nhìn chung quanh bóng tối bủa trùng vây
      Nghe như nghìn tiếng khóc ở đâu đây
      Của uổng tử, oan hồn đang đòi mạng.

      Tôi cũng biết cả cuộc đời theo đảng
      Bàn tay mình vấy máu vạn sinh linh
      Khi làm theo lời dạy của Lê nin
      Giết, giết mãi cho tươi màu chủ nghĩa.”
      ( Phan Huy )

      QUA’ HAY !

  2. DâM TiêN says:

    –DâM: Dâm Tiên-Phú Trọng!

    –Bí thư: Trọng nghe 5. Cứ lói!

    –DâM: Nè Trọng, có biết Đường Sang tây du ký, có gì hay chăng?

    –Bí thư: Báo cáo anh! Đường Sang lói qua loa. Ấy nà, OSS tức Xịa,
    họ sắp đòi lại Credit Card của ta zồi. CS ta sắp…mãn nhiệm kỳ zối!

    –DâM: Nè cậu… Khi tan hàng không cố gắng, cậu tính sao?
    - Bí thư : Dâm ui, khó lói nắm. Theo Tàu thì lạc hậu… Cuối cùng lại
    phải toàn bộ chiêu hồi Mỹ thui…Thà làm…bồi cho thắng khôn, còn hơn
    làm…đồng chí với thằng …Tiên Ngu!

  3. T. says:

    Ăn nói linh tinh là dấu hiệu của người bị Alzheimer. Giới sĩ phu Bắc Hà nói là ” Trọng lú” that chẳng sai!

  4. Nguyễn Văn says:

    Chẳng phải ông Trọng nhân ái hay nhân đạo, mà ông biết ra tay “giết” Kiên là giết chính mình nên ông phải ngậm bồ hòn. Nếu ông có lòng nhân ái thì hãy quay lại, cúi xuống nhìn đám dân đen, chỉ cần “xin lỗi dân” bằng cách làm một cái gì đó có ích lợi cho dân cho nước. Cả nước đang trông chờ ông mà ông vẵn làm ngơ. Chỉ xin ông tuyên bố bỏ Điều 4 Hiến Pháp thì cả dân tộc này sẽ mang ơn ông lắm lắm.

    • Mạnh Văn says:

      Đấu tranh là đòi hỏi bằng sức mạnh của chính nghĩa và sức mạnh của toàn dân. Muốn đấu tranh hiệu quả phải bỏ hẳn tinh thần xin, cho.

      Với cộng sản, đừng ai xin gì nó cả. Cộng sản chỉ có lấy đi của người khác chứ cộng sản không có gì để cho ai.

      Chúng lấy từ cân thóc, ký khoai của đồng bào nông dân lam lụ mà chúng gọi là đóng thuế. Chúng lấy, chúng ăn cắp những tài sản trừu tượng như thông tin, bản quyền tác giả. Chúng lấy đi sự bình yên, tự do, no ấm của đồng bào. Chúng lấy đi mọi quyền sống của người dân. Chúng lấy đi tài sản, đất đai kể cả mạng sống của đồng bào. Cộng sản lấy tất cả. Nó không có gì để cho ai.

      Phải triệt để bỏ đi ý nghĩ xin, cho thì tranh đấu với cộng sản mới thành công.

      • Nguyễn Văn says:

        Tôi nói kháy ông Trọng ấy mà. Bác Mạnh Văn ơi, bác hiểu lầm ý tôi rồi.

        Tác giả bài chủ viết: “Chứng tỏ ông (Trọng) còn nhân ái hơn chán vạn người, …

        Bác ơi, chỉ có mấy ông trí nô trong nước mới có màn đóng kịch xin-cho chứ đâu có ai xin-cho gì ở đây đâu. Còm tôi viết ý muốn nói cho thấy rằng ông Trọng chẳng có nhân ái như tác giả viết mà bác chẳng hiểu ý tôi. Chẳng có “thằng” cộng sản nào nhân ái, vì nếu nhân ái chúng đã làm điều ích nước lợi dân. Chúng cũng chẳng bao giờ cho bất cứ gì chúng đã cướp của dân. Sự nghiệp “cuộc đời” của đảng chỉ biết cướp và bán. Nếu bác có tiền mua thì chúng sẽ bán. Cái gì chúng cũng bán; bán dân, bán nước, bán bằng, bán nghề, bán đất, bán rừng, bán biển, bán đảo, bán phụ nữ, bán các cháu nhỏ mô côi …, và chúng bán cả linh hồn … người chết. Tất cả những gì sờ mó được thì chúng bán bằng tiền, bằng vàng, bằng quyền lực, bằng địa vị; nhưng còn những thứ không sờ mó được như dân chủ – tự do, công bằng – bác ái, tình thương – nhân ái … thì chúng không bán, người dân muốn có thì phải đấu tranh bằng máu và nước mắt hay ngay cả sinh mạng mình.

        Tóm lại, nếu lũ cộng sản có nhân ái thì chúng đâu còn là cộng sản phải không bác; chúng đã không cướp hay đã trả lại những gì đã cướp của dân rồi chứ đâu có phải đấu tranh tù tội? Và nếu chúng biết cho thì chính chúng đâu có phải nhục nhã đi ăn mày và người dân đâu phải làm nô lệ khắp năm châu!

        Cám ơn lời chia xẻ của bác Mạnh Văn, chúc bác sức khỏe và một cuối tuần an vui.

    • DâM TiêN says:

      May quá, Blời đã cho CSVN một bí thư Trọng ngọng
      cho cái Cộng sản…sẽ trời khuya dần tàn…

      Hú vía ! nếu Blời chưa thương VN, mà cho tên Nghị
      hay Thảo ( Hà lội) mà nàm bí thư bí đái, thì nguy cho
      nước tui;

      bởi hai tên Bắc Lỳ này chúng sẵn sàng noi gương cà
      boác Hồ lẫn chú Duẫn thì nguy to…— May thay !

      ( Hai đồng chí Cà Mau và Long An thấy sao, cà ?)

  5. HS-TS-Việt Nam says:

    Nguyễn Phú Trọng là tên bán nước. Dân oan Việt Nam từ bắc vào nam, mất nhà, mất đất, bị đàn áp, bị tù đày, bị công an côn đồ đánh đập, sát hại cũng vì tên bán nước này.

    Dân Tàu cộng sản sẽ tràn lan khắp nước Việt Nam cũng vì tên này. Người nước Việt Nam không nhà không cửa, không đất gieo trồng, không công ăn việc làm, màn trời chiếu đất, số lượng người chết càng lúc càng nhiều hơn. Chết vì nghèo khổ, bệnh tật cũng vì tên bán nước này!

    Mỗi người Việt Nam nay đã nhận dạng rõ mặt những tên bán nước, từng đứa một. Ngôn ngử, nói và viết, hãy xử dụng cho có ý thức. Hãy xưng hô cho đúng với giá trị và vị trí phải đối xử với những tên bán nước như tên Trọng này và đồng bọn của nó trong mọi hoàn cảnh.

  6. Giáo Sư Tiến Sĩ Đảng

    Giáo sư tiến sĩ đảng
    Tổng lú Nguyễn Phú Trọng
    Đồ mẹ rượt mê sảng
    Hợm hỉnh và rởm đời

    Đỉnh cao xuyên tâm liên
    Ngu dốt và gian ác
    Lũ chồn cáo già Hồ
    Sản sanh toàn đồ đểu

    Đưa đất nước trượt dài
    Xuống tận cùng địa ngục
    Nhưng cứ nói mình tài
    Làm toàn chuyện điếm nhục

    Coi kẻ thù truyền kiếp
    Còn hơn là tiên tổ
    Để kẻ thù ăn hiếp
    Tay dâng hiến cơ đồ!

    Đất mà tổ tiên ta
    Đã dầy công xây đấp
    Chúng đã dâng cho giặc
    Hoàng Trường Sa ra ma!
    Ải Nam Quan,Bản Giốc
    Nay thuộc về Hán tộc
    Tội ác nầy khó tha
    Cháu con ta nguyền rủa!
    Chúng nguyền rủa ông cha
    Không giử yên sơn hà!

    Vậy thì toàn dân ơi
    Ta đáp lời sông núi!
    Phải lấy lại giang sơn
    Cộng sản phải chết tiệt!
    Việt Nam ta muôn năm
    Ngàn đời …KHÔNG CỘNG SẢN!!!

    T.Phạm

    http://sangcongpha1.wordpress.com/

Leave a Reply to Phan Huy